Chương Mỹ: Ngàn hộ dân bị cô lập vì ngập lụt

Chương Mỹ: Ngàn hộ dân bị cô lập vì ngập lục

chương mỹ
Nước ngập trắng đồng Chương Mỹ

Chủ tịch Thành phố Hà Nội muốn “giải cứu” dân tại các thôn còn bị nước cô lập ở huyện Chương Mỹ.

Ông Nguyễn Đức Chung vào hôm thứ Hai đã tới hai xã được cho là bị ngập lụt nghiêm trọng nhất.

Ít nhất hơn 1000 hộ gia đình bị ngập nước chỉ riêng tại hai xã Tân Tiến và Nam Phương Tiến.

VN: mưa lũ làm hàng chục người chết và bị thương

Lũ lụt: Thủ tướng VN thăm Ninh Bình

Hàng trăm hecta hoa màu bị ngập và hàng ngàn ngàn gia súc gia cầm bị chết

 
Chương Mỹ: Ngập úng nặng sau ‘sự cố đê Bùi 2’

Phóng viên Nguyễn Hoàng của BBC tiếng Việt có mặt tại đây cho biết người dân phải dùng thuyền tự chế hoặc mua thuyền làm bằng tôn để di chuyển.

Dịch bệnh có thể bùng phát

Phóng viên chúng tôi cho biết một số hộ bị ngập lụt được phát nước uống và mì ăn liền.

Tuy nhiên một nhiều khu vực bị ngập lụt đã không có điện, thiếu củi đun và gần như toàn bộ khu vực thiếu nước sạch.

Ông Chung được truyền thông trong nước dẫn lời yêu cầu “dùng máy bơm hết công suất, sớm giải cứu người dân 8 thôn còn bị nước cô lập”.

Tuy nhiên với năng lực các máy bơm hiện tại, lãnh đạo Thành phố Hà Nội “dự kiến khoảng hơn 10 ngày nữa nước rút hết,” truyền thông trong nước đưa tin.

chương mỹ

Ông Chung cũng được dẫn lời nói rằng “về lâu dài phải di dời dân ở vùng trũng lên vị trí cao hơn tránh để người dân sinh sống, học tập ở khu vực này vì mỗi lần mưa lụt gây thiệt hại rất lớn”.

Hiện đã có một số máy móc được điều tới để gia cố lại một khu vực đê bị vỡ để gia cố đoạn bị sạt lở.

Đây là vụ ngập lụt lớn nhất kể từ năm 2008 khi người dân tại đây nói nhà cửa và ruộng đồng bị ngập hơn 40 ngày.

Hôm 17/07 đã tròn một tuần kể từ khi xảy ra mưa to và lũ lớn gây ảnh hưởng nhiều nơi tại miền bắc và miền trung Việt Nam.

Nhà chức trách địa phương được khuyến cáo tập trung vào công tác phòng dịch bệnh có thể bùng phát do nước bẩn sau ngập lụt.

Hà Tĩnh: Một người bị bắt vì Điều 79

Hà Tĩnh: Một người bị bắt vì Điều 79

BBC

xuan
Bản quyền hình ảnh  FB NGUYEN VAN HIEU
Bà Trần Thị Xuân được cho là tham gia các hoạt động xã hội cùng các linh mục ở miền Trung

Thông cáo của Công an tỉnh Hà Tĩnh nói bà Trần Thị Xuân bị bắt ngày 17/10 vì hành vi “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”.

Theo văn bản của Cơ quan An ninh điều tra, Công an tỉnh Hà Tĩnh, bà Trần Thị Xuân, 41 tuổi, “bị bắt khẩn cấp theo Điều 79, Bộ luật Hình sự.”

“Việc tổ chức và thi hành lệnh bắt khẩn cấp bà Xuân đảm bảo đúng trình tự, quy định của Bộ luật Tố tụng Hình sự Việt Nam.”

Khởi tố LS Đài theo hai điều là ‘chưa có tiền lệ’

Việt Nam: Thêm một người bị bắt vì Điều 88

Bà Trần Thị Xuân ít được biết đến ngay cả trong giới hoạt động.

Một nguồn tin của BBC cho hay bà Xuân thường tham gia hoạt động của các linh mục ở miền Trung và có tham gia vụ biểu tình hàng ngàn người tại Ủy Ban Nhân Dân huyện Lộc Hà ở Hà Tĩnh hôm 3/4.

Sức nóng?

Hôm 18/10, trả lời BBC, một người quan sát, luật gia Nguyễn Đình Hà, thừa nhận ông không biết bà Trần Thị Xuân.

Tuy vậy, ông Hà cho rằng: “Thời gian gần đây, nhiều người liên tiếp bị bắt cũng với cáo buộc tương tự. Tôi cảm nhận thấy sức nóng của cuộc trấn áp của chính quyền đối với giới đối lập ngày càng gia tăng và chưa có dấu hiệu dừng lại.”

“Nếu bắt những cá nhân hay đè bẹp các hội, nhóm có tiếng nói đối lập, phản biện, thúc đẩy dân chủ – nhân quyền, hay chỉ vì họ thực hiện đúng quyền hiến định thì chính quyền Việt Nam tiếp tục đi ngược lại cam kết, công ước quốc tế và Hiến pháp Việt Nam.”

Hôm 17/10, Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) phát đi thông cáo nói họ mở chiến dịch StopTheCrackdownVN (Chấm dứt đàn áp quyền tự do thông tin tại Việt Nam) cùng với chín nhóm nhân quyền quốc tế khác.

Văn bản của tổ chức này đề cập đến trường hợp của sinh viên Phan Kim Khánh, 24 tuổi – người phải ra tòa hôm 25/10 và phải đối mặt với bản án lên đến 20 năm tù, theo Điều 88. Ngoài ra, hai trường hợp khác bị bắt gần đây là blogger Bùi Hiếu Võ và Đào Quang Thực (theo Điều 79).

Daniel Bastard, trưởng ban Châu Á-Thái Bình Dương của RSF tuyên bố: “Tại một quốc gia mà chính phủ đưa ra các chính sách kiểm duyệt các cơ quan truyền thông nhà nước, thông tin do Khánh, Võ và Thực cung cấp rõ ràng là vì lợi ích công chúng.”

“Việc cố gắng điều tra tham nhũng hoặc sai phạm môi trường không có nghĩa là họ đang tìm cách lật đổ chính phủ. Bộ Chính trị cần nhận ra điều đó. Với việc truy tố những người kể trên, Việt Nam đang mất dần uy tín, cả trong mắt của xã hội dân sự và trên trường quốc tế. “

Hồi tháng 10/2016, Cao ủy nhân quyền Liên Hiệp Quốc kêu gọi chính phủ Việt Nam xóa bỏ Điều 88, và các Điều 79, 87, 245 và 258 Bộ luật hình sự mà họ nói là “vi phạm tiêu chuẩn nhân quyền quốc tế”.

Thông cáo của Cao ủy nhân quyền cũng yêu cầu Việt Nam trả tự do cho “toàn bộ các cá nhân bị giam giữ liên quan các điều luật này”.

LHQ: Việt Nam ‘cần bỏ điều 88, 79’

Công an Việt Nam bắt ‘Dũng Phi Hổ’

Vụ án Nguyễn Văn Đài: bắt thêm 4 người

Khởi tố vụ biểu tình Lộc Hà

Việt Nam vẫn không chặn được nạn phá rừng

Kính Hòa RFA
2017-10-16
 
Rừng bị phá tại tỉnh Đắc Lắc. Ảnh chụp tháng Ba, năm 2013.

Rừng bị phá tại tỉnh Đắc Lắc. Ảnh chụp tháng Ba, năm 2013.

 AFP
 

Sau những cơn lũ chết người mà báo chí Việt Nam gọi là lịch sử vào đầu tháng 10 năm nay, 2017, một viên chức đã về hưu của Sở Nông nghiệp & Phát triển nông thôn của tỉnh Hòa Bình nói với đài Á châu tự do rằng nạn phá rừng là một trong những nguyên nhân chủ yếu.

Nạn phá rừng tại Việt Nam hiện nay đang được kiểm soát ra sao?

Chỉ trong khoảng thời gian vài tháng của năm 2017, báo chí chính thống của nhà nước đã đưa tin về nhiều vụ phá rừng lớn.

Ngày 15 tháng Bảy, báo Vnexpress đưa tin về một vụ phá rừng gỗ quí pơ mu tại huyện Nam Giang, tỉnh Quảng Nam, trong đó có một phó đồn công an biên phòng bị khởi tố vì thông đồng với những người phá rừng (lâm tặc.)

Ngày 18 tháng Tám, báo mạng Pháp Luật plus đăng phóng sự điều tra về nạn phá rừng ở tỉnh Yên Bái, trong đó người dân có nói rằng lâm tặc sở dĩ hoành hành tại tỉnh Yên Bái vì họ có người chống lưng cho những hoạt động phá rừng.

Cũng trong tháng Tám, báo điện tử VTC news đăng bài về sự lo ngại của người dân huyện Tân Lạc, tỉnh Hòa Bình lo ngại vì rừng đầu nguồn bị phá, ảnh hưởng đến cuộc sống, nhất là nguồn nước của họ.

Chúng tôi có liên lạc với một số người có trách nhiệm tại Chi cục kiểm lâm tỉnh Hòa Bình để hỏi về việc phá rừng ở tỉnh này, cũng như ảnh hưởng của nạn phá rừng đến tác hại ngày càng lớn của lũ lụt, nhưng đều bị từ chối trả lời.

Ông Nguyễn Xuân Hồng, Chi cục trưởng Chi cục kiểm lâm Huyện Duy Xuyên, tỉnh Quảng Nam nói với chúng tôi rằng pháp luật cần phải rất nghiêm khắc để chống lại nạn lâm tặc:

“Đừng có theo đuôi lâm tặc, cứ theo pháp luật mà xử lý. Chổ nào vi phạm thì xử lý chổ nấy, không bao che nhau.”

Tuy nhiên khi được hỏi là với cung cách nghiêm khắc như vậy của pháp luật thì rừng ở Duy Xuyên hẳn là có thể được bảo tồn tốt, thì ông lại trả lời:

“Duy Xuyên còn rừng đâu mà phá. Phá từ xưa đến giờ rồi, giờ chỉ còn rừng trồng thôi.”

Ông Nguyễn Xuân Hồng nói là việc trồng rừng hiện nay để tăng diện tích rừng, là chủ trương chung của cả nước, gắn chặt với các hộ gia đình, sống nhờ vào những khoảng rừng mà họ trồng.

Tôi cho là tốc độ phủ diện tích rừng không bằng tốc độ rừng bị phá.
-Tiến sĩ Lê Anh Tuấn.

Theo số liệu được chính phủ Việt Nam đưa ra vào năm 2016 thì tính đến cuối năm 2015, diện tích rừng tại Việt Nam phủ lên 40,84% diện tích của quốc gia.

Tuy nhiên Tiến sĩ Lê Anh Tuấn, Giám đốc Trung tâm nghiên cứu biến đổi khí hậu ở Cần Thơ, nghi ngờ về con số này, ông nói:

“Tôi cho là tốc độ phủ diện tích rừng không bằng tốc độ rừng bị phá. Đâu phải mình trồng lên bao nhiêu là sống bấy nhiêu, tỉ lệ thất bại cũng nhiều. Tôi nghe báo cáo là trên 30%, tùy theo địa phương, có nơi báo cáo là 40%. Những người làm bên lâm nghiệp mà tôi tiếp xúc thì chỉ khoản hơn 20% thôi.”

Trong bức tranh khá ảm đạm về nạn phá rừng tại Việt Nam, có một khu rừng được xem là được bảo vệ tốt là rừng quốc gia Nam Cát Tiên. Thạc sĩ Nguyễn Huỳnh Thuật, người từng làm việc cho cơ quan quản lý khu rừng quốc gia này, và hiện nay đang thành công trong việc điều hành một khu du lịch dựa vào thiên nhiên tại đây, nói với chúng tôi rằng phải làm cho người dân có ý thức bảo vệ nguồn lợi rừng:

Mình phải gắn quyền lợi của họ với rừng. Họ ngăn chận lâm tặc thì họ phải có nguồn lợi từ rừng. Họ có thể vào rừng hái măng, đọt mây, những sản phẩm không phải là gỗ, không phải thú rừng hay cây thuốc, thì cho họ hưởng lợi. Cái thứ hai là du lịch, cái thứ ba là vười quốc gia tạo công ăn việc làm cho họ. Người dân thấy được là phải giữ được rừng thì mới được lợi. Không có rừng thì họ không có lợi. Khi ý thức được như vậy thì lâm tặc không vào được.”

Bên cạnh đó ông cũng cho rằng việc kiểm soát nạn phá rừng từ phía các cơ quan pháp luật phải nghiêm khắc.

Ông Nguyễn Văn Diện, hiện  là Giám đốc rừng quốc gia Nam Cát Tiên nói về việc thực thi pháp luật tại tỉnh Đồng Nai, nơi có rừng quốc gia Nam Cát Tiên:

Ở Đồng Nai thì chúng tôi xử lý nghiêm những vụ vi phạm phá rừng.”

Tuy nhiên nạn phá rừng vẫn không thể tránh được hoàn toàn tại tỉnh Đồng Nai. Vào tháng Sáu năm nay, 2017, đài truyền hình Việt Nam đưa tin về vụ ba hectare rừng gỗ tek được trồng từ lâu tại Huyện La Ngà, tỉnh Đồng Nai bị phá. Và trong vụ này những người phá rừng làm đường vận chuyển gỗ đi ngay trước mặt trạm kiểm lâm tại đây.

Đứng trước nạn lâm tặc cấu kết với một số giới chức chính quyền, thậm chí là cơ quan kiểm lâm để phá rừng, Tiến sĩ Lê Anh Tuấn, nói với chúng tôi là ông không nhìn thấy một giải pháp nào, trừ việc nếu có vụ việc nào bị lộ, thì sẽ đem ra pháp luật, giống như việc chống nạn tham nhũng hiện nay.

Trở lại tỉnh Yên Bái, nơi người dân nghi ngờ rằng có những thế lực trong cơ quan chính quyền đứng đằng sau nạn phá rừng, liên tục trong nhiều tháng vừa qua dư luận trên mạng xã hội cũng như báo chí của nhà nước nói rất nhiều về chuyện ông Giám đốc sở Tài nguyên & Môi trường của tỉnh này xây cất nhà cửa rất nguy nga gọi là biệt phủ, và ông này là em của bí thư tỉnh ủy tỉnh Yên Bái, người có quyền lực cao nhất ở địa phương.

Cho đến nay, nhiều tháng sau khi chiến dịch chống tham nhũng của Tổng bí thư đảng cộng sản Việt Nam được phát động, vẫn không có thông tin gì về vụ biệt phủ ở Yên Bái.

Vậy sao dân miền Nam không kéo ra Bắc hưởng thành quả XHCN?

From facebook:  Dang Tuong
Hồi mấy năm trước học Lịch sử 12 có học
“BÀI 21 – XÂY DỰNG CHỦ NGHĨA XÃ HỘI Ở MIỀN BẮC, ĐẦU TRANH CHỐNG ĐẾ QUỐC MỸ VÀ CHÍNH QUYỀN SÀI GÒN Ở MIỀN NAM (1954 – 1965)”

Vậy sao dân miền Nam không kéo ra Bắc hưởng thành quả XHCN? Vậy thành quả XHCN trôi đi đâu rồi mà dân miền Bắc phải kéo vào Nam ăn “bơ thừa sữa cặn” của tụi “Mỹ Ngụy” là sao ta 😂😂😂

Ảnh *st

Image may contain: one or more people and text

Trung Quốc đối đầu giới doanh nhân mới nổi (P1) – Triệt hạ tỷ phú tư nhân

Trung Quốc đối đầu giới doanh nhân mới nổi (P1) – Triệt hạ tỷ phú tư nhân

 
 

Lo sợ sự trỗi dậy của các đầu sỏ chính trị như số phận của Liên bang Xô Viết, chính quyền Bắc Kinh đang không ngừng để mắt đến tầng lớp doanh nhân giàu có mới nổi của Trung Quốc, những người dần nắm trong tay quyền lực kinh tế thực sự.

Xi-Wu
Tập Cận Bình (trái) và tỷ phú Ngô Tiểu Huy
 

Trước khi được Đảng Cộng sản (ĐCS) Trung Quốc “trao ấn” cầm quyền thêm 5 năm, ông Tập Cận Bình dường như là bậc thầy của tất cả các hoạt động điều tra. Với quyền lực kinh tế và quốc phòng tập trung trong tay, ông Tập đang sử dụng quân đội và bộ máy quyền lực để kiểm soát chặt chẽ mọi hoạt động trong Trung Quốc.

Hàng loạt các quan chức tham nhũng – một số trong đó là các đối thủ chính trị, trong khi những người còn lại bị liên quan đến trong đường dây tham nhũng – đều bị lĩnh án tù. Thậm chí những người bất đồng chính kiến ​cũng như các nhà hoạt động xã hội đều bị cho ra rìa hoặc bị giam giữ.

Tuy nhiên, cuộc đối đầu chính trị quan trọng nhất ở thời điểm hiện tại của ông Tập lại rất ít được biết đến. Khi ông Tập đã nắm gọn bộ máy Đảng và quân đội trong tay, chỉ còn đối thủ duy nhất bây giờ mà ông phải đối mặt là tầng lớp doanh nhân giàu có mới nổi của Trung Quốc.

Nhà lãnh đạo ĐCS Trung Quốc thừa biết kết cục bi thảm đã xảy đến với sự sụp đổ Liên minh Xô viết, và đang lo lắng về kết cục tương tự liệu có lặp lại đối với ông và các đồng minh thân cận – sự trỗi dậy của các đầu sỏ chính trị Nga, những doanh nhân đã nắm lấy quyền kiểm soát tài sản nhà nước, đưa họ trở thành các tỷ phú và có được quyền lực chính trị mạnh mẽ. Ông Tập quyết tâm không để điều đó xảy ra tại Trung Quốc.

Một số ông trùm tài chính mới nổi của Trung Quốc đã thách thức quyền lực chính phủ; một số khác đã buộc phải theo “guồng” sau những lần đụng độ với chính phủ; tuy nhiên, hầu hết đều đang giữ được cái đầu lạnh và chỉ tập trung vào việc kinh doanh của họ.

Mặc cho việc các doanh nhân có đang chấp thuận theo Tập hay không, bằng bản năng của một nhà lãnh đạo độc tài chuyên chế, Tập Cận Bình muốn dập tắt mọi tầng lớp mà ông cho là có tiềm năng ảnh hưởng đến quyền lực và ngăn chặn họ ngay từ trong trứng nước.

Chiến dịch của ông Tập nhằm kiểm soát khu vực kinh tế tư nhân dường như đã bắt đầu một cách sốt sắng vào tháng 6/2017, với sự biến mất của một doanh nhân nổi tiếng, người có tầm ảnh hưởng lớn đến thế hệ tỷ phú mới trong nước, ông Ngô Tiểu Huy (Wu Xiaohui), Chủ tịch của Tập đoàn bảo hiểm Anbang.

Chỉ vài tháng trước đó, ông Ngô đã dẫn đầu các cuộc đàm phán để chi 14 tỷ USD mua lại khách sạn Starwood trước khi thương vụ bị đổ vỡ. Không ai còn nghe đến ông kể từ khi ông bị giam giữ.

 

Theo đánh giá của Andy Rothman, nhà đầu tư chiến lược của Matthews Asia tại San Francisco, từ sự khởi đầu trong những năm 1990, thế hệ doanh nhân này hiện chiếm đến 3/4 tổng sản lượng nền kinh tế Trung Quốc, và sử dụng hơn 80% lao động tại các thành phố.

“Khu vực kinh tế tư nhân đã và sẽ luôn là động lực chính thúc đẩy nền kinh tế Trung Quốc tăng trưởng trong suốt thập kỷ qua và cả trong tương lai. Điều đó là không thể tranh cãi,” ông Rothman nói. “Có nhiều người ở Berkeley, nơi tôi sống, tin vào lý thuyết Mac-Lenin hơn là ở Bắc Kinh.”

Trong khi tầng lớp doanh nhân mới nổi của Trung Quốc không tin vào chủ nghĩa Mác, các nhà lãnh đạo Trung Quốc lại ôm giữ một quan niệm khác: “Nếu chúng ta đi chệch khỏi hay từ bỏ chủ nghĩa Mác, đảng của chúng ta sẽ đánh mất linh hồn và phương hướng,” ông Tập nói trong một cuộc họp giữa các quan chức cao cấp trong tháng 9.

Cùng tuần đó, đảng và chính phủ lần đầu tiên đã đưa ra tuyên bố quy định về thế nào là “doanh nhân Trung Quốc”, và phẩm chất đầu tiên là “yêu nước”.

Tại Đại hội Đảng ngày 18/10 tại Bắc Kinh, các đảng viên cho rằng thách thức kinh tế chủ yếu của ông Tập là làm sao để cải cách khối doanh nghiệp nhà nước đang đầu tư dàn trải và thua lỗ.

Nhưng quan điểm này lại mâu thuẩn với chính nó. Bởi rất khó để cải cách các dự án nhà nước không hiệu quả, nhưng mặt khác, chúng lại luôn là một phần không thể tách rời thể chế Trung Quốc, khi mà các vị trí chủ chốt trong đó được sắp đặt bởi chính đảng.

Trái lại, khu vực tư nhân lại được hình thành bên ngoài sự kiểm soát của đảng. Mượn sự tương đồng từ lý thuyết địa chính trị phổ biến được gọi là “bẫy Thucydides” – nguy cơ xung đột giữa một bá chủ cũ và các thế lực mới – mà nói, các doanh nhân Trung Quốc là một thế lực mới đang lên thách thức lại quyền lực lâu năm đã được thiết lập của ĐCS Trung Quốc.

Ông Ding Xueliang thuộc Đại học Khoa học và Công nghệ Hồng Kông cho biết: “Luật bất thành văn từ trước thời Tập là, nếu các doanh nhân sử dụng mạng lưới kinh doanh của họ để thâu tóm quyền lực chính trị, đảng sẽ nhanh chóng tìm cách triệt tiêu họ ngay lập tức.” Nhưng sự trỗi lên mạnh mẽ của tầng lớp doanh nhân Trung Quốc đã cho thấy rằng đảng không còn có thể “một tay che cả bầu trời”, kiểm soát khu vực tư nhân mãi được nữa.

 

Khi khu vực kinh tế tư nhân của Trung Quốc phát triển nở rộ, điều này đã đi ngược lại một điểm cốt lõi trong lý thuyết của Lenin, vốn coi mọi lực lượng đối nghịch với đảng cộng sản đều là kẻ thù cần bị triệt tiêu. Do đó, việc ông Ngô Tiểu Huy bị bắt giữ và các doanh nhân giàu có bị phá rồi khác dường như là một điều quen thuộc trong những cuộc đối đầu giữa đảng và tầng lớp doanh nhân.

Một cựu đại lý ô tô, người đã kết hôn với cháu gái của cựu lãnh đạo Trung Quốc – Đặng Tiểu Bình cho biết, ông Ngô đã bị cưỡng chế từ bỏ một số thương vụ thâu tóm lớn ngoài Trung Quốc, bao gồm thương vụ mua lại khách sạn Waldorf Astoria nổi tiếng ở New York năm 2014.

Ước tính vào giữa năm 2012, trước khi bị đảng loại bỏ, tập đoàn của ông đã chi hơn 20 tỷ USD mua chuộc các quan chức chính phủ. Dường như danh tiếng, địa vị và những thương vụ táo bạo đã khiến ông Ngô trở thành mục tiêu cho lãnh đạo ĐCS muốn nhắc nhở lớp CEO mới nổi của Trung Quốc rằng ai mới thực sự là người làm chủ cuộc chơi.

Một số ông trùm điều hành các công ty tư nhân lớn khác cũng đã bị triệt tiêu theo cách tương tự trong cùng khoảng thời gian này.

Vào tháng 7, ông Tập đã ngăn chặn Ngân hàng nhà nước Trung Quốc cho vay mới đối với Tập đoàn bất động sản Wanda, công ty sở hữu nhà hát AMC để mở rộng ra nước ngoài. Và dưới áp lực của chính quyền Trung Quốc, Chủ tịch tỷ phú của Wanda, ông Vương Kiện Lâm (Wang Jianlin) đã buộc phải từ bỏ thương vụ, giá cổ phiếu của Wanda sau đó đã bị sụt giảm mạnh do tin đồn ông bị cấm rời khỏi Trung Quốc.

(Đón đọc phần 2)

Tác giả: Richard McGregor, Wall Street Journey.
Chân Hồ

Nhiều người dân cũng bày tỏ không đồng thuận với việc đặt trạm thu phí Cai Lậy ngay trên Quốc lộ 1 (QL1).

From facebook:    Trần Bang

BOT tuyến tránh…, thì đặt trạm thu tiền tại tuyến tránh, không ngang nhiên xây trạm chặn QL thu ( cướp) tiền dân trên Quốc lộ mà dân đã đi lại tự do cả trăm năm nay!

TP: Nhiều người dân cũng bày tỏ không đồng thuận với việc đặt trạm thu phí Cai Lậy ngay trên Quốc lộ 1 (QL1).

Anh Huỳnh Bửu Long, một người kinh doanh vận tải trên địa bàn, nói: 
“Chủ trương ban đầu đã không hợp lý rồi, hằng năm tôi đã đóng phí bảo trì đường bộ cho xe, việc duy tu đường hay nâng cấp sửa chữa thì nằm trong Luật Bảo trì đường bộ. Bây giờ nhà đầu tư sử dụng từ “nâng cấp mặt đường” có phải dùng từ ngữ đánh tráo khái niệm để thu phí của người dân hay không?”.

Anh Long cũng không đồng thuận việc trạm thu phí Cai Lậy hoạt động trở lại chỉ giảm giá cước mà vẫn đặt trạm trên tuyến QL1 “Bản thân tôi không có nhu cầu sử dụng gói dịch vụ tuyến đường tránh đó. Việc đặt trạm thu phí sai tuyến chẳng khác nào chặn đường bắt dân nộp tiền. Nếu di dời vào tuyến đường tránh thì không ai ý kiến gì cả” – anh Long nói.

Ông Nguyễn Văn Hùng (ngụ xã Đức Nhuận), nói:
“Chúng tôi yêu cầu, các anh làm đường nào thì đặt trạm tại đường đó mà thu. Bây giờ hỏi người dân xung quanh trạm thu phí BOT Cai Lậy thì hầu như 100% người dân không đồng tình đặt trạm tại đây”.

… https://www.tienphong.vn/…/dan-tiep-tuc-kien-nghi-doi-tram-…

Image may contain: text and outdoor
 

 

Không có một dấu hiệu sự sống nào của Trịnh Xuân Thanh

From facebook :    Hoang Le Thanh is with Phan Thị Hồng.
 

Không có một dấu hiệu sự sống nào của Trịnh Xuân Thanh
TAZ 16.10.2017

– “Không những gia đình ông mà cả 4 luật sư được gia đình ủy nhiệm cũng không được tiếp cận với ông”,

Bà Petra Schlagenhauf luật sư của ông Trịnh Xuân Thanh ở Berlin cho biết.

Không có một dấu hiệu sự sống nào của Trịnh Xuân Thanh

Ảnh: Bài báo đăng trên tờ nhật báo TAZ của Đức, số ra ngày 16.10.2017

Trên tờ nhật báo TAZ của Đức, số ra hôm nay ngày 16.10.2017 có đăng một bài báo về Trịnh Xuân Thanh với tựa đề „Con tốt trong ván cờ quyền lực ở Việt Nam“ của nữ ký giả Marina Mai. Sau đây là bản dịch bài báo:

Con tốt trong ván cờ quyền lực ở Việt Nam
Không có một dấu hiệu sự sống nào của cựu quan chức đảng CSVN Trịnh Xuân Thanh, người bị bắt cóc đem về Việt Nam, luật sư Đức của ông cho biết như vậy.

Sau khi bị bắt cóc ở Berlin về Việt Nam hồi tháng cuối tháng bảy, cựu chính trị gia và doanh nhân Trịnh Xuân Thanh kể từ đó bị giam giữ điều tra tại Hà Nội.
Bà Petra Schlagenhauf luật sư của ông ở Berlin nói với tờ TAZ.

– “Chúng tôi không biết tình hình sức khỏe của anh ấy như thế nào.”

Bà nói thêm:

– “Không những gia đình ông mà cả 4 luật sư được gia đình ủy nhiệm cũng không được tiếp cận với ông”.

Tham khảo: http://thoibao.de/…/khong-co-mot-dau-hieu-su-song-nao-cua-t…

Image may contain: 1 person, smiling, text
 
LikeShow more reactions

Comment

Từ “Cướp có văn hóa” đến “đê vỡ theo kế hoạch”: Người thanh, tiếng nói cũng thanh

nguyenhuuvinh's picture

Nếu có một con số thống kê cụ thể những câu nói của quan chức Việt Nam thì những câu nói ngớ ngẩn mà dân gian Việt Nam gọi là “Ngáo đá” trong thời đại rực rỡ nhất – “thời đại Hồ Chí Minh”, theo lời của Nguyễn Phú Trọng – chiếm một tỷ trọng lớn nhất.

Người thanh tiếng nói cũng thanh

Xưa nay, nghe khẩu khí, nội dung câu nói của một người, thiên hạ sẽ biết và đánh giá họ như thế nào về học lực trình độ, tư cách cũng như khả năng của họ. Do vậy, khi đề cử một người làm quan chức thời “phong kiến thối nát”, cha ông ta cũng lấy các tiêu chí về thi cử, văn phong và kết quả đó được đánh giá để bổ nhiệm họ giữ các chức việc phục vụ cộng đồng.

Chính vì vậy, nhiều khi những khoa thi cử, bài thi được đánh giá gắt gao và khắc nghiệt theo tiêu chuẩn của người xưa. Qua đó, người ta chọn ra những nhân tài lo việc dân, việc nước.

Điều đó cũng có cơ sở của nó, bởi lời nói, bài văn… của một người thể hiện về con người đó khá rõ nét. Cha ông đã đúc kết “Văn tức là người”. Chính vì thế, dân gian có câu ca dao rằng:
Người thanh, tiếng nói cũng thanh
Chuông kêu, khẽ đánh bên thành cũng kêu.

Lời ăn, tiếng nói của quan chức lại càng được coi trọng và những phát ngôn của người có chức quyền, trách nhiệm càng phải cẩn trọng trong mọi trường hợp.

Có lẽ cũng vì vậy, người dân Việt Nam bao đời nay đã để lại những áng văn bất hủ không phải chỉ của các nhà văn, các danh nhân mà cả của các quan chức, vua chúa nhiều thời kỳ.

Những quan chức ngáo đá

Trong một bài viết trước đây, chúng tôi đã nói về “Hệ thống giáo dục và những quan chức ngáo đá”, chúng tôi đã nói về hiện tượng quan chức ngáo đá” liên quan đến hệ thống giáo dục “hoàn toàn Việt Nam” đã sản sinh ra những quan chức “ngáo đá” phát biểu vô tội vạ, bất chấp những điều tối thiểu là vận động trí não trước mỗi lời nói.

 Chẳng hạn bắt đầu từ ông Phạm Vũ Luận phát biểu: “Đã học kém thì không thể có đạo đức tốt được”, hoặc  “Quá trình dạy và học đã thay đổi, từ chỗ dạy cho số đông sang chú ý đến hình thành phát triển từng cháu. Trước đây giáo viên nói dạy 1 lớp 40 cháu nay chuyển sang dạy 40 cháu trong 1 lớp”.

Kế đến ông Bộ trưởng Quốc phòng phát biểu vô tư rằng: “Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc”. Hay tại đối thoại Shangri-la 13 tập trung vào vấn đề Trung Quốc đang xâm lấn biển đông, ông ta nói: “Thưa các quý vị! Quan hệ giữa Việt Nam và nước bạn láng giềng Trung Quốc về tổng thể trên các mặt đang phát triển tốt đẹp, chỉ còn tồn tại vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông nên đôi khi cũng có những va chạm gây căng thẳng”.

Sau đó, Tổng TTCP Huỳnh Phong Tranh cho rằng “tham nhũng ở Việt Nam trong 3 năm qua (2012-2014) có tính chất ổn định” để báo cáo thành tích chống tham nhũng…

Rất nhiều ví dụ khác nhau về những lời quan chức mà cứ mỗi lần họ mở miệng thì thần dân được dịp giải trí với những trận cười vỡ bụng trong những cuộc rượu hay tụ họp đâu đó được đưa ra làm mẫu mực.

Để biện minh cho phong trào “cả nhà làm quan”, “con vua thì lại làm vua” lan rộng khắp cả nước, Nguyễn Thị Quyết Tâm, Chủ tịch HĐND Tp HCM dõng dạc: “Con cái lãnh đạo làm lãnh đạo là hạnh phúc cho dân tộc“. Và thực tế đã chứng minh cái hạnh phúc đó của dân tộc được trả giá bằng Nguyễn Xuân Anh (Đà Nẵng) mới đây.

Có thể kể đến vô vàn những mỹ từ, những sáng tác ngôn ngữ một cách quái gở của các lãnh đạo Việt Nam tại mọi ngành, mọi cấp trong thời kỳ “rực rỡ” này. Thậm chí đến mức trong dân gian hình thành một khẩu ngữ mới: “Ngu rực rỡ”.

Không chịu kém phần các Thủ tướng, Bộ trưởng khác, ông Bộ trưởng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn Cao Đức Phát phát biểu tại Quốc hội rằng: “Đa số thực phẩm của chúng ta là an toàn, nhưng nhân dân không biết nên có cảm giác là tất cả không an toàn”.

Bị phản ứng dữ dội, ông ta đã phải xin lỗi. Dù lời xin lỗi đã được ông ta đưa ra, song điều đó không làm giảm đi được sự đánh giá trình độ và khả năng, cũng như lương tâm đạo đức của ông Bộ trưởng đối với người dân.

Nhớ đến lời xin lỗi, hẳn người dân Hà Nội và cả nước không mấy ai quên lời của Phạm Quang Nghị khi là Bí thư Thành ủy Hà Nội. Suốt mấy ngày lo tổng kết kinh nghiệm cướp đất Thái Hà và Tòa Khâm sứ cho các vụ cướp sau đó, nên khi chui ra khỏi bàn thì được hỏi về nạn lụt chết cả vài chục người ở Hà Nội cuối năm 2008 rằng: “tôi thấy nhân dân ta bây giờ so với ngày xưa ỷ lại Nhà nước lắm. Cứ chờ trên về, chờ cung cấp cái này, hỗ trợ cái kia chứ không đem hết sức ra tự làm”

Kể cả khi đó chưa có Facebook, thì hệ thống báo “không đihnhj hướng” và mạng Blog đã buộc Phạm Quang Nghị đưa ra lời xin lỗi cho  câu nói dở hơi nhất của mình và bị phản ứng dữ dội. Dù buộc phải đưa ra lời xin lỗi, nhưng có sao.

Thậm chí, ông Nguyễn Như Tiệp, Cục trưởng Cục Quản lý chất lượng Nông lâm sản và Thủy sản (Nafiqad), Bộ NN&PTNT  nói rằng: “Một số mặt hàng thủy sản như tôm nếu bị trả do vấn đề chỉ tiêu vi sinh thì chỉ cần luộc lên là có thể ăn được”. Cả thiên hạ cười ồ, thì ra ông ta tưởng rằng trứng cóc luộc lên không ăn được chăng? Thưa rằng là ăn được, nhưng rồi chết. Có điều khác là các thứ thực phẩm kia chết từ từ mà thôi.

Một trưởng ban tuyên giáo Thành ủy Hà Nội đã phát biểu về nạn xô đẩy, chen lấn cướp nhau trong lễ hội hàng năm rằng: “Đây là cướp có văn hóa”. Để phân tích điều này, chúng tôi đã có bài viết “Cướp có văn hóa và văn hóa cướp XHCN” để nêu lên bản chất của cái văn hóa Cướp XHCN quái gở.

Những tưởng với sự phản ứng dữ dội của dân chúng, báo chí… thì quan chức Việt Nam sẽ cẩn thận hơn, đỡ… nói ngu hơn.

Nhưng, như một căn bệnh không thể chữa, những lời “ngọc” lại tiếp tục được các miệng quan chức đưa ra giải trí cho thiên hạ.

Đê vỡ theo kế hoạch!

Mới những ngày gần đây, sau khi thiên tai đã mở ra cho cả thế giới biết rằng người dân Việt đang phải gánh chịu những “nhân tai” nặng nề của chế độ Cộng sản Việt Nam, một thể chế đã dẫn đến sự tàn phá không thương tiếc môi trường: từ môi trường sống tự nhiên đến môi trường xã hội.

Những trận lụt bão triền miên gây tai họa cho người dân Việt được phụ họa đắc lực của các chính sách, con người cộng sản đã lấy đi biết bao nhiêu sinh mạng người dân Việt Nam. Những nhà máy thủy điện chỉ biết lợi nhuận, ăn cắp và giá rẻ bao năm nay đã gây tai họa cho người dân Việt qua mỗi đợt xả lũ.

Những người dân Hà Tĩnh, Quảng Bình đã thấm cảnh sống ngâm da, chết ngâm xương, toàn bộ tài sản, tính mạng của người dân bị đe dọa và nhấn chìm trước những cơn xả lũ bất ngờ của các nhà máy thủy điện. Thế rồi tất cả đều hòa cả làng.

Nối tiếp miền trung, khắp cả nước từ Yên Bái cho đến Hòa Bình, Thanh Hóa, đâu đâu cũng thiên tai, lụt bão… đó là câu trả lời cho việc tàn phá rừng theo phương thức tận diệt.

Còn nhớ, cách đây từ rất lâu, 20 năm trước, chính phủ đổ không biết bao tiền của, công sức cho Dự án trồng mới 5 triệu ha rừng hay dự án 661. Thế rồi thời gian qua đi, tiền của dân trôi đi nhưng rừng đâu chẳng thấy.

Một cán bộ kiểm lâm cho tôi biết: Khi thành lập nước VNDCCH, Việt Nam có 15 triệu ha rừng. Cho đến ngày nay, đến những vùng đất Tây Nguyên, nếu tìm kỹ, người ta thấy vẫn còn lại những dấu vết của rừng.

Đi đến đâu người ta cũng thấy nhan nhản câu khẩu hiệu lủng củng tối nghĩa được cho là của Hồ Chí Minh: “Rừng là vàng, nếu mình biết bảo vệ và xây dựng thì rừng rất quý”.  Oái oăm thay, những câu khẩu hiệu này được đặt ở những nơi mà sau đó chỉ có dấu tích của rừng hoặc ngay ở bãi gỗ vừa chặt phá rừng xong.

Chính vì vậy, mà lũ lụt thiên tai hoành hành.

Và trong thiên tai, cái thể hiện rõ nhất lại là nhân tai. Nhân tai ở đây ngoài việc con người để lại hậu quả cho môi trường, người ta còn nhìn thấy một mối nguy “Nhân tai” khác, đó là trình độ, tâm thức của quan chức cộng sản.

Khi tuyến đê Hữu Bùi ở Chương Mỹ bị vỡ, nước ngập nhấn chìm hàng ngàn hộ dân và hàng ngàn ha lúa màu, cơ ngơi người dân. Cả nước ngóng chờ thông tin để mà đau xót với người dân đang sống trong cảnh cơ hàn của lũ lụt, thì chính khi đó Ông Đỗ Đức Thịnh – Chi cục trưởng Chi cục Đê điều và Phòng chống lụt bão Hà Nội cho rằng, đê Hữu Bùi tại xã Hoàng Văn Thụ (Chương Mỹ – Hà Nội) “vỡ… theo kế hoạch”!

Điều ông nói có nghĩa là việc vỡ đê theo đúng quy trình, kế hoạch của nhà nước? Việc nhấn chìm sinh mạng, tài sản của người dân là có kế hoạch mà nói theo ngôn ngữ của đám quan chức cộng sản là “Đã có đảng và nhà nước lo”?

Bên cạnh đó, GĐ Sở NN&PTNT TP Hà Nội Chu Phú Mỹ: “Đê vỡ nhưng không phải vỡ tách đôi như mọi người hiểu, mà vỡ bề mặt sau đó sạt dần dần. Tràn sau đó sạt dần dần. Cái đấy theo quy hoạch là cho tràn nước qua bờ đê. Cơ bản dân ở đây đã thu hoạch sản xuất xong rồi. Nhà cửa chưa đánh giá cụ thể, nước chỉ ngập vào nhà thôi chứ không sập được”.

Nghe những lời ráo hoảnh này khi tai họa đang ập lên người dân, người ta thấy ở đó sự vô cảm và né tránh trách nhiệm bằng những lời nói ngu xuẩn. Bởi vì dù có sạt dần hay tách đôi vỡ ba, thì đê vỡ vẫn là đê vỡ, vẫn là nước vào ngâm xác và tài sản người dân. Ông cho biết dân đã thu hoạch xong, nhưng nước ngập hết vào nhà thì nhấn chìm tất cả thì thà để ngoài đồng cho nó trôi đi chứ công sức người dân đều cuối cùng là đổ sông, đổ biển.

Người ta thấy lạ với những cách hành xử qua những lời “ngáo đá” nói trên.

Nguyên nhân

Có thể nói rằng, để xuất hiện những câu nói ngớ ngẩn, kiểu sáng tác ngôn ngữ như khi phóng viên bị công an đá vẹo sườn là “giơ chân hơi cao” và tát vặn mặt thì gọi là “gạt tay trúng má” này, tất cả bắt đầu bằng sự ngụy biện, che giấu và lấp liếm trước công luận mà không dám gọi tên sự thật.

Bởi những sự thật đáng xấu hổ đó nó quá mức bình thường mà bất cứ người nào trong xã hội có thể chấp nhận được. Do vậy mà người cộng sản không thể gọi đúng tên, chỉ đúng việc đã xảy ra. Vì thế cho nên người ta phải lấp liếm, che đậy bắt đầu từ ngôn từ, lời nói, những thông tin báo chí cho đến dùng công an, dùi cui, bắt bớ và nhà tù… Tất cả đều nhằm che đậy một sự thật là hệ thống công quyền Cộng sản đã hoàn toàn thối nát và trong cơn tan rã khó cứu chữa.

Cũng bởi trên hết, cả hệ thống này đang tôn thờ một thứ quái gở: Chủ nghĩa Mác – Lenin mà ở đó, sự dối trá được tôn thờ, bạo lực được lấy làm động lực xã hội.

Không chỉ sáng tác ngôn ngữ mà sự bệnh hoạn đó con thể hiện bằng những việc đánh tráo khái niệm rất… hài hước. hẳn chúng ta còn nhớ ông tướng ngành Cảnh sát giao thông đã nói rằng: “CSGT nhận dăm ba chục của lái xe đâu gọi là tham nhũng” – một câu nói để đời. Hay tối 28/9/2016, một CA thuộc Quận 3, Sài Gòn, đánh một người bán hàng rong toác đầu, máu me đầy mặt, đầy đầu, bàn tay công an còn dính cả máu. Nhưng đó được định nghĩa là hành động “vuốt tóc, xoa đầu khuyên nhủ.

Trước hiện tượng này, chúng tôi đã có bài viết: “Dự án Từ Điển Công an: Một yêu cầu khẩn cấp” nhằm giúp nhà nước có sự thống nhất trong bao biện, ngụy biện cho các hành động ngược đời của ngành công an.

Có thể nói rằng, ngoài vấn đề về trình độ cán bộ ngày càng lùn xuống bởi chính sách cả họ làm quan, con vua làm vua và đồng tiền đi trước, thì nguyên nhân cơ bản vẫn là sự băng hoại của một hệ thống công quyền lấy bạo lực, dối trá làm cơ sở tồn tại.

Vì thế mà người dân sẽ còn được nghe, được thấy những cán bộ từ lãnh đạo cao cấp cỡ Nguyễn Phú Trọng cho đến những cán bộ tép riu tuôn ra những lời hài hước.

Người xưa đã nói: 
Người thanh, tiếng nói cũng thanh
Chuông kêu, khẽ đánh bên thành cũng kêu.

Với cả hệ thống đã như chiếc chuông vỡ, thì dù có nện bằng búa tạ, tiếng kêu vẫn cứ rè rè như trêu ngươi thiên hạ.

Do vậy mà kho tàng những câu nói ngáo đá sẽ còn dày thêm và ngày càng xuất hiện dày đặc trong thời đại “ngu rực rỡ” – Thời đại Hồ Chí Minh.

Ngày 15/10/2017
J.B Nguyễn Hữu Vinh

Do sự đào tạo của CS, ở VN một số người đã trở nên mất tính người

 

 Do sự đào tạo của CS, ở VN một số người đã trở nên mất tính người

 

Nhà giáo Miền Nam (Danlambao)  Trong chế độ CS, chúng ta không thể gọi là “nền giáo dục”, vì giáo dục có nghĩa là dạy dỗ, tô bồi cho con người trở nên tốt lành, văn minh hơn, sống có đạo đức văn hóa, có đầy tình người, còn CS nếu nói đúng ra là nó chủ trương phản giáo dục, phá giáo dục, đi ngược với giáo dục, tạo ra những con người phi nhân tính, phi đạo đức, vì nếu có tâm hồn chân chính đạo đức thì không ai dám làm điều gian và ác như CS! Ngày xưa thay vì “kính già yêu trẻ”, thì ngày nay người ta “đánh già, giết trẻ”! Ngoài đường phố người già bị đám trẻ xúc phạm, hành hung, con nít bị bắt cóc lấy nội tạng! Người ta thoải mái xúc phạm đến các Đấng Thiêng Liêng, Trời Phật, thánh thần, cả trong lời nói lẫn chữ viết: “Thằng trời hãy tránh một bên, để cho bác đảng (CS) đứng lên làm trời”!

*

Nước VN chúng ta là một nước có 4000 năm văn hiến, với một nền nhân bản cao, một nền giáo dục dựa trên đạo đức và tình người. Vốn dân tộc VN sống với nhau có tình, có nghĩa, biết tôn trọng người trên, thương yêu nhường nhịn kẻ dưới, mọi người giữ sự hòa thuận, giúp đỡ tương trợ nhau theo truyền thống “chị ngã em nâng”, “anh em như thể tay chân”, “lá lành đùm lá rách” v.v…, trong cách cư xử lấy tình người làm nền tảng. Khi xã hội gặp cảnh nhiễu nhương, thì những người có điều kiện, có sức mạnh thường ra tay cứu khốn phò nguy, chống lại kẻ gây ra áp bức bất công, bảo vệ người thân cô thế yếu, trong sách sử cũng như trong đời sống xã hội thường ngày. Ai thấy người sa cơ thất thế mà không ra tay cứu giúp thì đã là kẻ bất nhân, chứ chưa nói đến kẻ hành ác. Trong học đường thì “tôn sư trọng đạo”, trong gia đình thì hiếu kính thương yêu, giữa vợ chồng thì thủy chung tôn trọng, giữa anh em, bằng hữu thì hiền hòa, thân thiện, chí tình. Đặc biệt với Trời, với các đấng thần linh thì tôn kính, kiêng dè, tuyệt đối không ai dám xúc phạm, chỉ trích, nhất là không hề dám bôi bác khinh thị, dù đối với các đấng thiêng liêng không phải tôn giáo của mình. Những kẻ nào cả gan dám xúc phạm, bỉ báng Thần Thánh liền bị coi là loài súc sinh vô nghì, bị gia đình họ hàng từ bỏ, xã hội tránh xa, họ thường nói rằng “đến Trời Phật Thánh Thần mà nó còn dám xúc phạm, thì nó còn coi ai ra gì”? Mọi người đều nghĩ loại người đó mà nếu gần gũi chỉ sinh họa, vì trời không dung, đất không tha những thứ vô đạo đó. Trong dòng họ nhà tôi, có một ông chỉ vì say rượu mà xúc phạm đến bàn thờ, liền bị thân nhân và mọi người xa tránh, khiến phải về một vùng quê xa xôi ẩn lánh sống một mình! Đó là căn bản của đạo đức, của văn hóa VN từ ngàn xưa để lại, tất cả được gọi là luân thường đạo lý.

Nhưng than ôi! Từ khi chủ thuyết CS xâm nhập vào VN, thì tất cả căn cơ nề nếp cao quý cũ của dân tộc chúng ta đã bị cái chủ nghĩa vô thần bất nhân này nó phá vỡ, đến độ giờ đây đất nước ta tan tành, đạo đức văn hóa bị suy đồi cùng cực: chúng ta đang sống trong một xã hội đồi trụy, bất nhân, vô đạo (chưa nói đến khía cạnh kinh tế, chính trị…), khiến nhiều người VN chúng ta bây giờ trở thành vô văn hoá giáo dục, mất tính người do sự đào tạo của chủ thuyết vô thần CS!

Trong chế độ CS, chúng ta không thể gọi là “nền giáo dục”, vì giáo dục có nghĩa là dạy dỗ, tô bồi cho con người trở nên tốt lành, văn minh hơn, sống có đạo đức văn hóa, có đầy tình người, còn CS nếu nói đúng ra là nó chủ trương phản giáo dục, phá giáo dục, đi ngược với giáo dục, tạo ra những con người phi nhân tính, phi đạo đức, vì nếu có tâm hồn chân chính đạo đức thì không ai dám làm điều gian và ác như CS! Ngày xưa thay vì “kính già yêu trẻ”, thì ngày nay người ta “đánh già, giết trẻ”! Ngoài đường phố người già bị đám trẻ xúc phạm, hành hung, con nít bị bắt cóc lấy nội tạng! Người ta thoải mái xúc phạm đến các Đấng Thiêng Liêng, Trời Phật, thánh thần, cả trong lời nói lẫn chữ viết: “Thằng trời hãy tránh một bên, để cho bác đảng (CS) đứng lên làm trời”! Sự xúc phạm Tôn Giáo điển hình nhất là màn trình diễn mới đây vào ngày 8/10/2017 ở một tụ điểm ăn chơi trác táng của những kẻ dư tiền rỗi giờ, mang tên là quán FAME ở Hà Nội, chủ quán nghe nói là một công an cấp cao, đã tổ chức một màn trình diễn sexy của các nam nữ ma cô đàng điếm, ăn mặc hở hang mà dám mang hình Thánh Giá và chuỗi hạt Mân Côi, là những biểu tượng vô cùng thiêng liêng tôn kính của đạo Công Giáo, trên những thân hình tục tĩu bẩn thỉu để nhảy múa, đã gây nên những trận sóng dư luận phản đối dữ dội cả ở trong và ngoài nước. Chính giám đốc sở văn hóa thể thao Hà Nội là Tô Văn Động đã xác nhận với báo chí là màn diễn này có xin phép và được cái sở “vô văn hóa” này cho phép, vào dịp bế mạc đại hội 6 của đảng CS VN, có lẽ là để mừng đảng quỷ sứ?

Chúng ta thấy gì qua màn diễn xấc xược và tội lỗi đó? Trước nhất, những nam nữ diễn viên này, không thể dùng từ ngữ gì để diễn tả chính xác hơn là bọn vô giáo dục, mất lương tri, vì nếu được giáo dục và có lương tri thì bọn chúng không thể, không dám đeo trên thân hình trần trụi dơ bẩn của chúng hình Thánh Giá, là biểu tượng vô cùng thiêng liêng cao quý của đạo Công Giáo, về ơn Cứu Chuộc của Thiên Chúa: Ngài đã chết treo trên Thánh Giá để cứu lấy muôn người phàm nhân; hay Chuỗi Mân Côi là lời kêu gọi nhân loại ăn năn sám hối để được Thiên Chúa thứ tha những lỗi lầm mà nhân loại đã làm, để được ơn cứu rỗi. Nếu những kẻ diễn trò khốn nạn này mà có được một chút giáo dục, hoặc có một chút lương tâm, chút văn hóa, thì bố bảo chúng cũng không dám đeo trên mình những biểu tượng bất khả xúc phạm, bất khả bôi bác đó mà làm các trò hề lố bịch để kiếm miếng ăn, dù có chết đói. Cũng không cha mẹ nào, gia đình nào mà dám cho con cái họ làm điều tội lỗi đó, e sẽ bị hậu quả khôn lường bởi Đấng Thiêng Liêng, dù họ có tôn thờ hay không. Mọi người chung quanh, bà con họ hàng của những gia đình có con cái làm trò vô giáo dục đó sẽ nhìn và nghĩ thế nào về những kẻ khốn kiếp ấy và những kẻ sinh ra chúng mà không biết dạy dỗ chúng thành người, để chúng thành lũ yêu ma quỷ quái?

Hãy trở lại với những đối tượng quái thai này, mà hình ảnh của chúng đang ngập tràn trên những trang mạng xã hội, với không biết bao nhiêu là lời chỉ trích, chửi bới, hỏi chúng nhận được bao nhiêu tiền cho một việc làm điên rồ đó thì mới cân xứng với những lời chỉ trích nặng nề mà chúng đang phải hứng chịu? Và cha mẹ, ông bà, cô bác anh chị em của chúng sẽ thấy nhục nhã thế nào khi có những cháu con là thành phần vô đạo, vô giáo dục như thế? Chúng ta hãy nhìn sâu để thấy rõ: bọn vô đạo, mất nhân tính đó, chính là sản phẩm đào tạo phản văn hóa và vô thần của CS mà có. Rồi với những con người đó, chúng lại sản sinh ra những đứa con, đứa cháu trong cái lò vô giáo dục của chúng, thì tương lai đất nước ta sẽ ra sao? Như thế sẽ thấy chế độ CS đã phá nát truyền thống văn hóa giáo dục và đạo đức của VN như thế nào!

Chắc chắn một điều, những thanh niên nam nữ tham gia màn diễn mất dạy đó, nếu không có kẻ cầm đầu, thì liệu chúng có tự bày trò yêu quỷ đó được không? Hẳn là Không. Vậy phải có kẻ chủ mưu đạo diễn, là chủ quán và những kẻ có quyền. Những chủ quán đó, nếu muốn yên ổn để làm ăn sinh sống, họ cũng không dám làm trò vô đạo xúc phạm đến các Đấng thiêng liêng, các Tôn Giáo như vậy, vì họ không ngu dại đâm đầu vào lửa, mà phải do những tên có âm mưu phá đạo, những kẻ vô thần, cụ thể là bọn lãnh đạo CS có quyền lực và có ý đồ xúc phạm tôn giáo rõ rệt! Cứ lần theo lời nói của tên Tô Văn Động nói trên, thì màn diễn này đã được cấp phép của cái gọi là sở văn hóa mà vô văn hóa tại Hà Nội. Như vậy đã quá rõ: đứng sau màn diễn này là bọn lãnh đạo ở Hà Nội, chưa rõ cấp cao đến mức nào, nhưng đây hẳn có mục đích chính trị rõ rệt: chúng muốn gây sự với người Công Giáo, gây sự với Tôn Giáo! Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng, gần đây bọn lãnh đạo CS VN đã có nhiều trò kích động xúc phạm nặng nề đến tôn giáo nói chung, và Công Giáo nói riêng: hết phá chùa Liên Trì ở Sài Gòn, đến đập phá Thánh Giá và trấn áp, gây thương tích nặng nề cho các tu sĩ của tu viện Thiên An ở Huế, rồi đưa côn đồ mang súng đạn, vũ khí đến xâm phạm giáo xứ Thọ Hòa ở Đồng Nai, toan hành hung cha xứ, bây giờ lại làm tay sai cho quỷ satan xúc phạm Thánh Giá Chúa! Bọn này quả là công cụ của quỷ sứ, vi phạm quyền tự do tín ngưỡng đã đành, lại còn cả gan xúc phạm cả Đấng Tối Cao, liệu chúng bay có đủ sức chịu những sự trừng phạt nặng nề từ Thiên Chúa không hả bọn quỷ đỏ? Thật khốn cho chúng bay, những kẻ bán linh hồn cho quỷ dữ, phá nát nền văn hóa đạo đức của dân tộc VN, bán cả Tổ Quốc thiêng liêng của dân Việt, lại còn dám xúc phạm đến Thiên Chúa! Bọn bay hãy đợi chờ những hình phạt đích đáng đến với bay và con cháu bay không còn xa nữa! CS rất đáng bị trừng phạt nặng nề, vì chúng biết rất rõ việc chúng làm!

Cúi xin Thượng Đế nhân từ sớm đưa bọn quỷ đỏ về hỏa ngục, để cứu giúp con dân Việt là những nạn nhân của CS, để chúng con được sống xứng đáng là những tạo vật quý giá của Người đã tạo dựng nên mang nhân phẩm làm người!

15/10/2017

Nhà giáo Miền Nam

danlambaovn.blogspot.com

2 triệu lít xăng giả đã bán cho khách hàng dùng

From facebook:   Ngua O Chu
Baomoi.com

·

Chấp ông Nhật bổn chân thật và lễ phép để kiếm từng đồng tiền lời, bọn ta chỉ một phát là thu lãi to ngay !

Khi chiếc xe bồn chở 40.000 lít dung môi từ TP Cần Thơ về huyện Diễn Châu (Nghệ An) đổ vào bồn xăng pha 50% xăng 50% dung môi cộng bột tạo màu thành xăng A92, bán cho khách hàng thì bị bắt quả tang.
BAOMOI.COM

Công an Hà Nội gửi thư kêu gọi người dân Đồng Tâm ‘tự thú và đầu thú’

Công an Hà Nội gửi thư kêu gọi người dân Đồng Tâm ‘tự thú và đầu thú’


Những nhân viên cảnh sát được người dân thả ra sau một khoảng thời gian bị câu lưu liên quan tới tranh chấp đất đai ở xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, Hà Nội, ngày 22 tháng 4, 2017.

Những nhân viên cảnh sát được người dân thả ra sau một khoảng thời gian bị câu lưu liên quan tới tranh chấp đất đai ở xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, Hà Nội, ngày 22 tháng 4, 2017.

Báo Công an Nhân dân đưa tin bức thư được cơ quan cảnh sát điều tra công bố vào ngày 13 tháng 10 và báo Tuổi Trẻ dẫn lời một phó trưởng thôn Hoành cho biết nội dung thư trên đã được đọc trên loa phát thanh của xã Đồng Tâm từ ngày 11 tháng 10.

“Trong cuộc sống, đôi khi vì sai lầm trong nhận thức, hành động có thể làm cho cá nhân có hành vi vi phạm pháp luật thậm chí phạm tội,” bức thư nói trong lời mở đầu.

“Cơ quan CSĐT Công an TP Hà Nội và Viện kiểm sát Nhân dân TP Hà Nội viết Thư này, đề nghị các cá nhân đã tham gia vào việc hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản, bắt, giam hoặc giữ người trái pháp luật trên địa bàn thôn Hoành, xã Đồng Tâm, TP Hà Nội, từ ngày 15 đến ngày 22 tháng 4 không bỏ lỡ cơ hội để được hưởng lượng khoan hồng của pháp luật, hãy dũng cảm, đối mặt với sự thật, nhanh chóng đến Cơ quan CSĐT Công an TP Hà Nội, Viện kiểm sát Nhân dân TPP Hà Nội… hoặc chính quyền, cơ quan Công an nơi gần nhất để tự thú, đầu thú, khai báo, góp phần khắc phục hậu quả đã gây ra.”

Bức thư cũng cảnh báo “người che giấu, cản trở người có hành vi vi phạm pháp luật tự thú, đầu thú sẽ bị xử lý nghiêm khắc theo quy định của pháp luật” và kết thúc với lời nhắc nhở người dân “cần bày tỏ thái độ ứng xử trên tinh thần thượng tôn pháp luật” nếu có bất đồng để tránh những vụ việc “đáng tiếc” như đã xảy ra.

Phản ứng về bức thứ này, ông Lê Đình Kình, 82 tuổi, một trong những gương mặt tiêu biểu nhất cho tiếng nói phản kháng của người dân Đồng Tâm, khẳng định trong một cuộc phỏng vấn với VTC hôm thứ Bảy và được một người dân phát trực tuyến qua Facebook rằng người dân Đồng Tâm không có tội và đất nông nghiệp của họ đã bị chiếm đoạt để giao cho tập đoàn viễn thông quân đội Viettel.

“Quan điểm của tôi là dân Đồng Tâm không sợ, chúng tôi sẵn sàng hy sinh để bảo vệ quyền lợi của mình,” ông Kình nói. “Chính là thành phố Hà Nội, chính là huyện Mỹ Đức, chính là ông chủ tịch xã Đồng Tâm gây nên cái bức xúc đó, đẩy người ta đến đường cùng.”

Hồi giữa tháng 4, khi chính quyền Hà Nội tìm cách thu hồi đất ở xã Đồng Tâm, người dân đã chống trả, giữ lại 20 nhân viên cảnh sát, và “đóng cửa” làng trong nhiều ngày. Sau một tuần, người dân xã đã thả số người bị cầm giữ khi chủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung cam kết bằng văn bản không truy tố người dân.

Tuy nhiên, đầu tháng 6, công an thành phố đã khởi tố vụ án hình sự về việc dân Đồng Tâm giữ người nhà nước. Ông Chung bị nhiều người lên án “phá vỡ cam kết.”

Vào tháng 8, công an Hà Nội đã gửi giấy triệu tập hơn 70 người dân xã Đồng Tâm, trong đó có ông Kình, để làm rõ về vụ “bắt người trái phép” và “gây rối trật tự công cộng” xảy ra ở xã hồi giữa tháng 4.

Ông Bùi Văn Kỷ, một người dân Đồng Tâm được VTC phỏng vấn hôm 14 tháng 10 nói rằng “nguyện vọng tha thiết” của người dân là được giải quyết tranh chấp về mặt hành chính và họ sẵn sàng làm việc với tất cả các cấp chính quyền để đạt được điều này.

“Chúng tôi không muốn cán bộ nào làm sai phải bị kỷ luật cả, không muốn truy tố bất cứ ai, chỉ mong muốn thiết tha rằng cái đất 59 hecta này của chúng tôi cứ trả lại cho chúng tôi canh tác để lấy bát cơm mà ăn thôi,” ông nói.