Ai vi phạm Hiệp định Genève (20-7-1954)?

Ai vi phạm Hiệp định Genève (20-7-1954)?  

 Trần Gia Phụng (Danlambao) – …Trong khi chính phủ QGVN rồi VNCH tôn trọng hiệp định Genève, thi hành nghiêm túc tất cả những quy định trong hiệp định Genève, thì nhà nước VNDCCH đã có kế hoạch vi phạm hiệp định, ngay từ trước khi hiệp định được ký kết và cả sau khi hiệp định được ký kết. Đặc biệt VNDCCH vi phạm hiệp định có “biên nhận” do Trung Cộng cung cấp. Năm 1973, chuyện vi phạm hiệp định Paris lại tái diễn. Do đó, chẳng những “đừng tin những gì cộng sản nói” (lời tổng thống Nguyễn Văn Thiệu), mà còn đừng tin những gì cộng sản viết, và cũng đừng tin những gì cộng sản cam kết, dù cam kết trên giấy tờ như hiệp định Genève…
*
Gần đây, nhân chuyện phim The Vietnam War ra mắt, có nhiều người bàn luận sôi nổi. Có người còn đặt câu hỏi ai đã vi phạm hiệp định Genève để đưa đến chiến tranh?
Hiệp định Genève ngày 20-7-1954 chia hai Việt Nam ở vĩ tuyến 17. Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (VNDCCH) ở phía bắc, thường được gọi là Bắc Việt Nam (BVN). Quốc Gia Việt Nam (QGVN), đổi thành Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) ngày 26-10-1955, ở phía nam, thường được gọi là Nam Việt Nam (NVN).
1.- Hiệp định Genève không đề cập chuyện thống nhất đất nước
Danh xưng chính thức đầy đủ của hiệp định Genève về Việt Nam là Hiệp định đình chỉ chiến sự ở Việt Nam, được viết bằng hai thứ tiếng Pháp và Việt, có giá trị như nhau. Ngoài Pháp và VNDCCH tức Việt Minh, các nước khác cùng ký vào hiệp định Genève còn có Anh, Liên Xô, Trung Cộng, Lào, Cambodia. Hai chính phủ QGVN và Hoa Kỳ không ký vào bản hiệp định nầy.
 
Hiệp định đình chỉ chiến sự ở Việt Nam gồm có 6 chương, 47 điều, chỉ là một hiệp định có tính cách thuần túy quân sự, hai bên ngưng chiến đấu, rút quân về vị trí chỉ định trong hiệp định, thời biểu rút quân… Hiệp định không đưa ra một giải pháp chính trị nào cho tương lai Việt Nam, nghĩa là hoàn toàn không đề cập đến chuyện tổng tuyển cử thống nhứt đất nước.
Gần một năm sau, thủ tướng QGVN Ngô Đình Diệm tuyên bố trên đài phát thanh Sài Gòn ngày 6-7-1955 rằng chính phủ QGVN không ký các văn kiện Genève nên không bị ràng buộc phải thi hành hiệp định nầy. Chính phủ QGVN không phản đối nguyên tắc tổng tuyển cử, nhưng không có bằng chứng cho thấy VNDCCH đặt quyền lợi quốc gia lên trên quyền lợi Quốc tế Cộng sản. (John S. Bowman, The Vietnam War, Day by Day, New York: The Maillard Press, 1989, tr. 17.) 
Ngày 19-7-1955, thủ tướng VNDCCH là Phạm Văn Đồng gởi thư cho thủ tướng Ngô Đình Diệm yêu cầu mở hội nghị hiệp thương bắt đầu từ ngày 20-7-1955, như đã quy định trong hiệp định Genève ngày 20-7-1954, để bàn về việc tổng tuyển cử nhằm thống nhứt đất nước. Ngày 10-8-1955, thủ tướng Ngô Đình Diệm bác bỏ đề nghị của Phạm Văn Đồng, và xác nhận lại chủ trương của chính phủ QGVN đã được đưa ra ngày 6-7-1955. Quốc Gia Việt Nam được đổi thành Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) ngày 26-10-1955.
Tuy chính phủ VNCH nhiều lần từ chối, thủ tướng VNDCCH Phạm Văn Đồng vẫn nhắc lại đề nghị nầy hằng năm vào các ngày 11-5-1956, 18-7-1957, và 7-3-1958, nhằm chứng tỏ VNDCCH quan tâm đến chuyện thống nhứt đất nước, và tuyên truyền với các nước trên thế giới. Lần cuối, tổng thống VNCH Ngô Đình Diệm, bác bỏ đề nghị của Phạm Văn Đồng vào ngày 26-4-1958.
Hiệp định Genève hoàn toàn không đề cập đến chuyện tổng tuyển cử thống nhất đất nước, nên luận điệu của VNDCCH cho rằng VNCH không hiệp thương để tổng tuyển cử, vi phạm hiệp định Genève, là luận điệu vu cáo trắng trợn. Luận điệu vu cáo nầy được cộng sản lập đi lập lại nhiều lần, cho đến ngày nay trong nước vẫn còn tồn tại luận điệu vu cáo nầy.
2.- Việc tổng tuyển cử được đề cập trong bản tuyên bố không chữ ký
Sau khi Hiệp định đình chỉ chiến sự ở Việt Nam cùng các hiệp định đình chỉ chiến sự ở Lào và Cambodia được ký kết, các phái đoàn tham dự hội nghị Genève họp tiếp vào ngày 21-7-1954, nhằm bàn thảo bản “Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève 1954 về vấn đề lập lại hòa bình ở Đông Dương”. 
Bản tuyên bố gồm 13 điều; quan trọng nhứt là điều 7, ghi rằng: “Hội nghị tuyên bố rằng đối với Việt Nam, việc giải quyết các vấn đề chính trị thực hiện trên cơ sở tôn trọng nguyên tắc độc lập, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, sẽ phải làm cho nhân dân Việt Nam được hưởng những sự tự do căn bản, bảo đảm bởi những tổ chức dân chủ thành lập sau tổng tuyển cử tự do và bỏ phiếu kín. Để cho việc lập lại hòa bình tiến triển đến mức cần thiết cho nhân dân Việt Nam có thể tự do bày tỏ ý nguyện, cuộc Tổng tuyển cử sẽ tổ chức vào tháng 7-1956 dưới sự kiểm soát của một Ban Quốc tế gồm đại biểu những nước có chân trong Ban Giám sát và Kiểm soát Quốc tế đã nói trong Hiệp định đình chỉ chiến sự. Kể từ ngày 20-7-1955 những nhà đương cục có thẩm quyền trong hai vùng sẽ có những cuộc gặp gỡ để thương lượng về vấn đề đó.” (Thế Nguyên, Diễm Châu, Đoàn Tường, Đông Dương 1945-1973, Sài Gòn: Trình Bày, 1973, tr. 53. Bản Pháp văn: google.com.fr., chữ khóa: Déclaration finale de la Conférence de Genève en 1954.)
Chủ tịch phiên họp là Anthony Eden (ngoại trưởng Anh) hỏi từng phái đoàn, thì bảy phái đoàn là Anh, Pháp, Liên Xô, Trung Cộng, VNDCCH, Lào và Cambodia trả lời miệng rằng “đồng ý”. Tất cả đều trả lời miệng, không phái đoàn nào ký tên vào bản tuyên bố, nghĩa là bản tuyên bố không có chữ ký
Đây chỉ là lời tuyên bố (déclaration) của những phái đoàn, có tính cách dự kiến tương lai Việt Nam. Một văn kiện quốc tế không có chữ ký, thì không thể là một hiệp ước, vì không ai ký tên cam kết để thi hành những điều đã cùng nhau thỏa ước (nên mới gọi là hiệp ước). Bản tuyên bố không chữ ký chỉ có tính cách gợi ý, hướng dẫn mà thôi. Hơn nữa, những hiệp định với đầy đủ chữ ký mà còn bị CSVN vi phạm trắng trợn, huống gì là một bản tuyên bố không chữ ký? (Ở đây xin đưa ra một ví dụ đơn giản: hai người nam nữ tuyên bố kết hôn mà không ký kết hôn ước thì có hợp pháp hay không?)
Phái đoàn QGVN và phái đoàn Hoa Kỳ không ký vào Hiệp định đình chỉ chiến sự ở Việt Nam ngày 20-7-1954 và cũng không đồng ý bản “Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève 1954 về vấn đề lập lại hòa bình ở Đông Dương” ngày 21-7-1954. Hai phái đoàn QGVN và Hoa Kỳ đã đưa ra tuyên bố riêng của mỗi phái đoàn để minh định lập trường của mình. 
Chính phủ QGVN dưới quyền quốc trưởng Bảo Đại và thủ tướng Ngô Đình Diệm thi hành đúng đắn hiệp định Genève ngày 20-7-1954, tập trung và rút toàn bộ lực lượng QGVN về miền Nam vĩ tuyền 17 đúng thời hạn và đúng theo quy định của hiệp định Genève. Điều nầy chẳng những báo chí lúc bấy giờ đã trình bày, mà cho đến nay, không có tài liệu nào cho thấy là chính phủ QGVN đã vi phạm hiệp định Genève. 
Riêng bản “Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève…” ngày 21-7-1954 không có chữ ký, không ai ký tên cam kết sẽ thi hành, chỉ có tính cách khuyến cáo mà thôi, nên không bắt buộc VNCH phải thi hành. Vì vậy, cũng không thể vu cáo Việt Nam Cộng Hòa và Tổng Thống Ngô Đình Diệm không thi hành hiệp định Genève, rồi động binh gây chiến.
3.- Ai vi phạm Hiệp định Genève?
Muốn biết ai vi phạm hiệp định Genève, xin trở lại thời gian hội nghị Genève. Hội nghị khai mạc ngày 8-5-1954, kéo dài cho đến ngày 21-7-1954, có thể chia thành hai giai đoạn: giai đoạn thứ nhứt từ ngày 8-5 đến ngày 20-6-1954; giai đoạn thứ hai từ ngày 10-7-1954 đến ngày 21-7-1954. 
Giữa hai giai đoạn là thời gian 20 ngày tạm nghỉ để các phái đoàn về nước tham khảo và nghỉ ngơi. Trong thời gian nầy, xảy ra ba sự kiện quan trọng: 1) Tại Pháp, Mendès France được cử làm thủ tướng ngày 17-6-1954. Ông hứa hẹn với dân chúng Pháp sẽ giải quyết vấn đề Đông Dương trong vòng bốn tuần lễ, và sẽ ký kết hiệp ước đình chiến chậm nhứt là ngày 20-7-1954, nghĩa là Pháp dứt khoát rời bỏ Việt Nam. 2) Tại Việt Nam, Ngô Đình Diệm được quốc trưởng Bảo Đại đề cử giữ chức thủ tướng QGVN. Ông Diệm nhận chức ngày 7-7-1954, thường được gọi là ngày “Song thất”. 3) Thủ tướng và là trưởng phái đoàn Trung Cộng tại hội nghị Genève, Châu Ân Lai về nước trong thời gian nghỉ họp, mời Hồ Chí Minh (HCM), chủ tịch VNDCCH, bí mật gặp nhau tại Liễu Châu thuộc tỉnh Quảng Tây (Trung Hoa), từ ngày 3 đến ngày 5-7-1954. Lúc đó, dư luận thế giới hoàn toàn không hay biết đến hội nghị quan trọng nầy. 
Hội nghị Liễu Châu giữa Châu Ân Lai và HCM diễn ra từ ngày 3 đến ngày 5-7-1954, tức trước khi hiệp định Genève được ký kết. Tháp tùng theo HCM có Võ Nguyên Giáp và Hoàng Văn Hoan. Vào họp, Châu Ân Lai báo cho phái đoàn Việt Minh biết có ba cách để đối phó với tình hình mới: 1) Thượng sách là hòa. 2) Trung sách là đánh rồi hòa. 3) Hạ sách là đánh tiếp.
Châu Ân Lai khuyên HCM và Việt Minh chấp nhận thượng sách là hòa để tránh mở rộng chiến tranh, vì nếu mở rộng chiến tranh, Hoa Kỳ có thể can thiệp. Theo Châu Ân Lai, Việt Minh nên giải quyết riêng chuyện Việt, Miên, Lào, đồng thời chia hai Việt Nam ở khoảng vĩ tuyến 16. Với kinh nghiệm Trung Cộng qua chiến tranh Triều Tiên, Châu Ân Lai khuyên HCM không nên đòi hỏi thái quá, khiến Pháp sẽ ở vào thế phải nhờ Hoa Kỳ can thiệp. Cũng theo Châu Ân Lai, trong trường hợp Hoa Kỳ can thiệp vào chiến tranh Việt Nam, với binh lực hùng hậu, Hoa Kỳ có thể lật ngược tình thế như trong chiến tranh Triều Tiên trước đây. Như vậy, theo Châu Ân Lai, Việt Minh sẽ đuổi được kẻ địch yếu (Pháp), nhưng lại rước kẻ địch mạnh (Hoa Kỳ). Hơn nữa, cũng theo Châu Ân Lai, Việt Minh nên giúp thủ tướng Mendès-France để ông ta không bị quốc hội Pháp lật đổ. Nếu Mendès France không thành công, chính phủ Mendès France sẽ bị lật đổ, thì có thể bất lợi cho phía cộng sản. (Tiền Giang, Châu Ân Lai dữ Nhật-Nội-Ngõa hội nghị [Châu Ân Lai và hội nghị Genève] Bắc Kinh: Trung Cộng đảng sử xuất bản xã, 2005, bản dịch của Dương Danh Dy, tựa đề là Vai trò của Châu Ân Lai tại Genève năm 1954, chương 27 “Hội nghị Liễu Châu then chốt”. Nguồn: Internet).
Châu Ân Lai còn bàn thêm rằng sau khi chia hai Việt Nam, Việt Minh rút quân về phía Bắc Việt Nam (BVN), nhưng không có nghĩa là Việt Minh rút hết võ khí, mà võ khí nào cất giấu được, thì phân tán mà cất giấu để tránh bị phát hiện. Hồ Chí Minh và phái đoàn Việt Minh chấp nhận thi hành kế hoạch của Châu Ân Lai.
Tại hội nghị nầy, Võ Nguyên Giáp đưa ra kế hoạch là sẽ chỉ rút những người làm công tác chính trị bị lộ diện; phần còn lại thì ở lại để chờ đợi thời cơ nổi dậy. Số ở lại có thể đến 10,000 người. Việt Minh cộng sản chẳng những chôn giấu võ khí, lưu 10,000 cán bộ, đảng viên ở lại Nam Việt Nam (NVN), mà còn gài những cán bộ lãnh đạo cao cấp ở lại NVN như Lê Duẩn, Võ Văn Kiệt, Mai Chí Thọ, Cao Đăng Chiếm… (Huy Đức, Bên thắng cuộc, tập I: Giải phóng, New York: Osinbook, 2012, tt. 271-273).
Sau hội nghị Liễu Châu, trong báo cáo của HCM tại hội nghị Ban chấp hành Trung ương đảng Lao Động ngày 15-7-1954, HCM chỉ nhắc sơ là có gặp và trao đổi với thủ tướng Châu Ân Lai. Việt Minh không công khai loan báo kế hoạch của Châu Ân Lai cũng như kế hoạch mai phục cán bộ ở lại miền Nam của Võ Nguyên Giáp để chờ đợi thời cơ nổi dậy. Lý do đơn giản là nếu công khai, thì sẽ bị lộ ra âm mưu vi phạm hiệp định Genève. Về sau, khi ấn hành lại bản báo cáo nầy trong Hồ Chí Minh toàn tập tập 7, Nxb Chính Trị Quốc Gia, thì ban biên tập chỉ chú thích sơ lược cuộc gặp gỡ ở cuối trang 315.
Về phía Châu Ân Lai, sau khi hội nghị Genève kết thúc ngày 21-7-1954, thì Trung Cộng mới đăng lên Nhân Dân Nhật Báo ở Bắc Kinh ngày 8-8-1954 bản “Tuyên bố về cuộc hội đàm Trung-Việt của chính phủ Trung Quốc”, được dịch nguyên văn như sau:
“Thủ tướng nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa Châu Ân Lai và chủ tịch nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa Hồ Chí Minh đã cử hành hội đàm tại biên giới Trung-Việt từ ngày 3 đến ngày 5 tháng 7 năm 1954. Thủ tướng Châu Ân Lai và chủ tịch Hồ Chí Minh đã trao đổi ý kiến đầy đủ về vấn đề khôi phục hòa bình tại Đông Dương và các vấn đề có liên quan khác. Tham gia hội nghị còn có: Hoàng Văn Hoan, đại sứ nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa tại Trung Quốc và Kiều Quán Hoa, cố vấn đoàn đại biểu nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa tại hội nghị Genève.” (Tiền Giang, sđd., bản dịch đã dẫn, chương: “Hội nghị Liễu Châu then chốt”. Nguồn: Internet) Bản tuyên bố nầy cũng chỉ xác nhận có cuộc hội họp giữa Châu Ân Lai và HCM mà không đề cập đến nội dung chi tiết, như việc chôn giấu võ khí, hay cài cán bộ ở lại NVN.
Kết luận
Như thế, rõ ràng trong khi chính phủ QGVN rồi VNCH tôn trọng hiệp định Genève, thi hành nghiêm túc tất cả những quy định trong hiệp định Genève, thì nhà nước VNDCCH đã có kế hoạch vi phạm hiệp định, ngay từ trước khi hiệp định được ký kết và cả sau khi hiệp định được ký kết. Đặc biệt VNDCCH vi phạm hiệp định có “biên nhận” do Trung Cộng cung cấp. 
Năm 1973, chuyện vi phạm hiệp định Paris lại tái diễn. Do đó, chẳng những “đừng tin những gì cộng sản nói” (lời tổng thống Nguyễn Văn Thiệu), mà còn đừng tin những gì cộng sản viết, và cũng đừng tin những gì cộng sản cam kết, dù cam kết trên giấy tờ như hiệp định Genève.
20.10.2017

Làm sao chấm dứt những cái chết “đúng quy trình” trong mưa lũ?

Làm sao chấm dứt những cái chết “đúng quy trình” trong mưa lũ?

Hòa Ái, phóng viên RFA
2017-10-18
Một gia đình người Hmông đang đi bộ giữa những ngôi nhà bị phá hủy sau trận lũ quét tại Mù Cang Chải, Yên Bái, hôm 4 tháng 8 năm 2017.

Một gia đình người Hmông đang đi bộ giữa những ngôi nhà bị phá hủy sau trận lũ quét tại Mù Cang Chải, Yên Bái, hôm 4 tháng 8 năm 2017.

Photo: AFP
 

Số người thiệt mạng trong các đợt mưa lũ hàng năm tại Việt Nam lên đến hàng chục hay hàng trăm người. Và dư luận càng thêm phẫn nộ khi các cơ quan chức năng luôn khẳng định đã ứng phó với thiên tai một cách “đúng quy trình”.

Chết bởi nhân tai?

“Hôm bị bão lũ, chỗ khe suối bé tí thôi nhưng nước nhiều và chảy rất xiết. Lúc ấy tầm 3:30 sáng, cậu em vẫn ở trong lán và bị lũ cuốn trôi. Ở đó cũng có mấy nhà hàng xóm bị trôi. Có một nhà mất luôn 5 người, với lại một nhà khác bị mất một đứa con.”

Đây là chia sẻ của một cô gái dân tộc Thái, ở bản Hát, xã H Lìu, huyện Trạm Tấu, tỉnh Yên Bái về người cậu tên Mè Văn Hướng bị lũ cuốn trôi vào khi trời chưa sáng trong ngày 11 tháng 10 và đến ba ngày sau mới tìm được xác cách xa tận 50 cây số.

Không chỉ có 7 người bị thiệt mạng tại bản làng của người thiểu số như vừa nêu mà có đến 72 người chết, 30 người bị mất tích và 33 người bị thương trong đợt lũ lịch sử vừa qua ở khu vực các tỉnh miền Bắc và Bắc Trung Bộ, theo thông báo trên website của Chính phủ Việt Nam, đăng tải vào ngày 16 tháng 10.

Hôm bị bão lũ, chỗ khe suối bé tí thôi nhưng nước nhiều và chảy rất xiết. Lúc ấy tầm 3:30 sáng, cậu em vẫn ở trong lán và bị lũ cuốn trôi. Ở đó cũng có mấy nhà hàng xóm bị trôi. Có một nhà mất luôn 5 người, với lại một nhà khác bị mất một đứa con
-Người dân ở Yên Bái

Trước những số liệu về thiệt hại tài sản và nhân mạng được cho là quá nhiều chỉ trong vòng vài ngày mưa lũ quét qua, dư luận dấy lên sự phẫn nộ tột cùng khi giới chức của các cơ quan chức năng tuyên bố “Thủy điện Hòa Bình mở 8 cửa xả đáy là hoàn toàn đúng quy trình” hay “Đê Hữu Bùi tại Chương Mỹ, Hà Nội vỡ theo kế hoạch” và “Trong đó có nguyên nhân chủ quan của người dân”.

Trong tình thế thiên tai diễn ra liên tục khắp nơi trên toàn cầu và Việt Nam nằm ở vị trí nhìn ra biển Đông nên hứng chịu tai hoạ của thiên nhiên là điều không thể tránh khỏi. Tuy nhiên, điệp khúc thương tâm mà người dân phải nhận lãnh trong mỗi mùa mưa lũ hàng năm bị quy cho là lỗi bởi “nhân tai”, trong đó, chính quyền không thừa nhận trách nhiệm thuộc về họ.

Một ví dụ điển hình qua câu hỏi của cư dân mạng, có tên GV Tran rằng “hàng ngàn héc-ta rừng biến mất lâu nay, mưa triền miên nhiều ngày, thủy điện Hòa Bình xả 8 cửa đập vào sáng ngày 11, nước từ thượng nguồn đổ về theo con thác Khanh, tạo ra nhiều thác nước trải dài từ trên triền núi. Rạng sáng ngày 12, lở núi xóm Khanh. Có sự liên quan nào không?” Thế nhưng những thắc mắc như vậy được lãnh đạo đập thủy điện Hòa Bình, ông Đặng Trần Công giải thích với báo chí là người chết không phải do xả lũ của hồ gây ra, mà bởi mưa lớn gây sạt lở đất, lũ cuốn ở sông và suối nhỏ.

Trong khi đó, vào chiều ngày 16 tháng 10, Tổng cục trưởng Tổng cục Phòng, chống thiên tai, ông Trần Quang Hoài cho rằng một trong những nguyên nhân chính gây ra lũ quét, sạt lở là do phá rừng. Ông Trần Quang Hoài còn nhấn mạnh Việt Nam sẽ tiếp tục trả giá vì nhiều rừng và đồi núi đã bị “cạo trọc”.

Cần làm gì để giảm thiểu?

Để tìm kiếm giải pháp làm thế nào đối phó với nạn phá rừng tại Việt Nam, Đài RFA trao đổi với một số chuyên gia ở trong nước và được cho biết có hai biện pháp cấp thiết, bao gồm các cơ quan pháp luật phải nghiêm khắc trong việc kiểm soát chống lại lâm tặc và cần làm cho người dân ý thức bảo vệ nguồn lợi rừng.

Mặc dù vậy, giải pháp thứ nhất dường như gặp nhiều thách thức vì những vụ phá rừng mới nhất, bị phát hiện trong năm 2017, có sự cấu kết giữa lâm tặc với chính quyền. Truyền thông quốc nội, trong tháng 7 và tháng 8 vừa qua, đưa tin vụ phá rừng gỗ quý pơ-mu ở Quảng Nam và phá rừng ở Yên Bái có sự thông đồng của công an biên phòng với lâm tặc hay có người chống lưng cho những hoạt động này.

Cách đây 30 năm, trong một đề tài nghiên cứu về Tây nguyên những năm 80. Lúc bấy giờ chúng tôi đi nghiên cứu và thấy rằng vì đồng bào ở Tây nguyên khổ quá, người ta phải phá rừng đốt nương làm rẫy nên chúng tôi có một kiến nghị là giảm bớt lượng xuất khẩu gạo và lấy gạo xuất khẩu ở đồng bằng Sông Cửu Long mang lên miền núi nuôi dân để dân bảo vệ rừng… Nhưng mà chả ai nghe
-Giáo sư Tương Lai

Về giải pháp thứ hai, theo ghi nhận của chúng tôi, nhiều chuyên gia đã từng nghiên cứu cũng như đề nghị với Chính phủ Hà Nội từ những thập niên trước và đến nay các đề nghị này vẫn không được lắng nghe.

Giáo sư Tương Lai, nguyên Phó Viện trưởng Viện Xã hội học Việt Nam cho biết ông từng tham gia trong một nhóm nghiên cứu về Tây nguyên. Các chuyên gia đã nhìn thấy viễn cảnh hậu quả mà quốc gia phải gánh chịu do tình trạng phá rừng từ khi có chương trình “kinh tế mới” và dù người dân tộc thiểu số gắn bó mật thiết với rừng nhưng họ cũng bắt chước người Kinh phá rừng vì nhu cầu đời sống thường nhật. Giáo sư Tương Lai nói với RFA:

“Cách đây 30 năm, trong một đề tài nghiên cứu về Tây nguyên những năm 80. Lúc bấy giờ chúng tôi đi nghiên cứu và thấy rằng vì đồng bào ở Tây nguyên khổ quá, người ta phải phá rừng đốt nương làm rẫy nên chúng tôi có một kiến nghị là giảm bớt lượng xuất khẩu gạo và lấy gạo xuất khẩu ở đồng bằng Sông Cửu Long mang lên miền núi nuôi dân để dân bảo vệ rừng. Như vậy, rừng được bảo vệ, dân được no và đất nước sẽ được quản lý. Bởi vì phá rừng thì 30-50-100 năm sau, đất nước sẽ chịu thảm họa môi trường. Giấy tờ kiến nghị vẫn còn đây. Tôi đang còn giữ cuốn sách ‘Tây nguyên trên đường phát triển’, trong đó có kiến nghị của chúng tôi, nêu rất rõ, ký tên hẳn hoi. Nhưng mà chả ai nghe cả.”

Sau đợt lũ lịch sử hồi trung tuần tháng 10, nhiều cư dân mạng lên tiếng kêu gọi đã đến lúc Chính phủ Việt Nam cần thiết tổ chức các hội thảo khoa học để giảm thiểu những thiệt hại về người và của trong mùa mưa lũ, như Facebooker Nguyễn Phước Anh Dũng, hiện làm việc tại trường Đại học Chulalongkorn University, Thái Lan chia sẻ đã từng nghiên cứu đề tài liên quan đến việc điều tiết xả lũ đập thủy điện một cách hiệu quả và ông sẵn sàng tham gia nếu Nhà nước Việt Nam cho phép; hay cư dân mạng Loi Phan, ở Đức lên tiếng sẽ quyên góp một tháng lương cho các nghiên cứu khoa học xoay quanh chủ đề “Xả lũ đập thủy điện, nguyên nhân, hậu quả và cách chống lại”.

Giáo sư Tương Lai cũng cho rằng rất cần tổ chức các hội thảo khoa học như thế, nhưng phải mời những chuyên gia tài giỏi và trung thực chứ không nên tổ chức mang tính chất hình thức với rất nhiều chuyên gia  đến tham  dự để phát biểu những điều ”bốc thơm” nhằm mục đích làm vừa lòng lãnh đạo mà thôi.

MƯỢN TAY CON RỂ ĐỂ HÙ TÀI XẾ QUA TRẠM BOT BIÊN HÒA?

From facebook:   Trần Bang
 

MƯỢN TAY CON RỂ ĐỂ HÙ TÀI XẾ QUA TRẠM BOT BIÊN HÒA?

Tuấn Nguyễn

#sgb Thượng tá Võ Đình Thường – Phó trưởng Phòng CSGT Đường bộ, đường sắt, Công an tỉnh Đồng Nai, người ký “giấy mời” các tài xế “xài bạc lẻ” qua trạm BOT Biên Hòa, chính là con rể của ông chủ công ty mẹ của đơn vị đầu tư trạm BOT Biên Hòa.

Ngày 19-10, anh N.H.T.L. nhận giấy mời của Phòng Cảnh sát giao thông đường bộ, đường sắt (PC67, Công an tỉnh Đồng Nai) lên làm việc. Giấy mời do thượng tá Võ Đình Thường, phó trưởng phòng PC67 ký ngày 13-10.

Theo nội dung trên giấy mời, trong quá trình thực hiện nhiệm vụ đảm bảo trật tự an toàn giao thông, lực lượng Cảnh sát giao thông phát hiện một số ôtô “có hành vi gây cản trở giao thông tại trạm thu phí Quốc lộ 1A (xã Trung Hòa, huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai).

Có khoảng 20 tài xế đã nhận giấy mời có chữ ký của thượng tá Võ Đình Thường.

( Copy FB Sài Gòn Báo )

No automatic alt text available.

“Loạt ảnh tẩy não toàn dân tại Đại hội 19: “Người chết cũng không bỏ sót”

From facebook:   Trần Bang added 6 new photos.

Nhà tang (quàn người chết), nhà ga, nhà trẻ, nhà trường, nhà tù, nhà chùa, nhà thương, nhà chó … khắp lục địa TQ cùng phải xem tv, hoan hô đại hội 19 ĐCSTQ.

Đây có là lý do cá mập cắn cáp quang đoạn qua Hồng Kông, để dân TQ, VN khó vào mạng Internet, để dân tập trung xem TV từ Tuyên giáo CS Bắc Kinh ?

“Loạt ảnh tẩy não toàn dân tại Đại hội 19: “Người chết cũng không bỏ sót”

Song song với Đại hội 19 được khai mạc, Trung Quốc cũng bắt đầu mô thức tẩy não toàn dân.

Trong buổi sáng ngày 18/10, tức ngày khai mạc Đại hội 19, Trung Quốc đã cưỡng chế toàn dân tại Đại Lục tập thể xem trực tiếp Đại hội 19. Toàn Trung Quốc có đến 99% các kênh truyền hình đều đồng bộ phát trực tiếp lễ khai mạc, trên thì có các đơn vị cơ quan, dưới thì có trường học, mẫu giáo các nơi, không bỏ qua đối tượng nào.

Trong thời gian diễn ra lễ khai mạc, các cơ quan, đơn vị lớn nhỏ cũng liên tiếp đăng lên Weibo để khoe quan chức lớn nhỏ đang tổ chức cùng nhau xem tivi, “chăm chỉ” học tập báo cáo công tác của Chủ tịch Tập Cận Bình.

Các bức ảnh trên mạng cho thấy, bệnh nhân nằm trên giường nghỉ ngơi, phạm nhân bị giam giữ, người trong tôn giáo, sinh viên, học sinh tiểu học, trung học, thậm chí các bạn nhỏ ở trường mẫu giáo cũng đều ngồi xếp hàng để xem trực tiếp Đại hội 19. Những nơi công cộng như ga tàu, cũng đều phát trực tiếp đại hội trên màn hình lớn để người đi đường xem.

Phát chương trình Đại hội 19 cho trẻ mẫu giáo xem

Bảng hiển thị chương trình phát sóng của các kênh truyền hình khác nhau ở Trung Quốc vào dịp Đại hội 19

Phát chương trình Đại hội 19 cho trẻ mẫu giáo xem

Phát chương trình Đại hội 19 trong nhà tù Trung Quốc

Chó cũng xem chương trình Đại hội 19

Phát chương trình Đại hội 19 cho trẻ mẫu giáo xem

Tù nhân xem chương trình Đại hội 19

Phát chương trình Đại hội 19 cho nhà sư xem

Phát chương trình Đại hội 19 cho trẻ mẫu giáo xem

Phát chương trình Đại hội 19 cho bệnh nhân xem

Phát chương trình Đại hội 19 cho nhà sư xem
Dư luận trên internet cũng phối hợp với “giai điệu chính”, trên Weibo cũng xuất hiện nhiều chủ đề liên quan tới Đại hội 19. Tuy nhiên bản tin của Đài VOA cho biết, phần lớn những chủ đề này lại không cho phép để lại bình luận, tổng số các chủ để có hơn 1 tỷ lượt xem, nhưng những bình luận qua kiểm duyệt và được để lại chỉ có mấy trăm, và toàn bộ bình luận này đều là bình luận khen ngợi.
Trên đường phố, còn xuất hiện rất nhiều biểu ngữ tẩy não, ngay cả trên xe đạp cũng treo những thông tin chính trị. Điều làm người ta khó hiểu là, nhà tang lễ Tấn Nghi Quán ở Lan Châu cũng treo biểu ngữ “Chào mừng Đại hội 19”, có cư dân mạng đùa cợt “ngay cả người chết cũng không tha”, “so với Bắc Hàn còn Bắc Hàn hơn”.

Nguồn : trithucvn.net

Image may contain: one or more people
Image may contain: one or more people
Image may contain: 1 person
Image may contain: 1 person, dog and indoor
Image may contain: text
 
Nguyễn Đức Trung
Nguyễn Đức Trung Phong kiến, quân chủ ,đôc đoán và chuyên chế..

BAO NHIÊU NÉN NHANG CHO NHỮNG CÁNH RỪNG ĐÃ MẤT?

 
 
Christina Le added 3 new photos — with Lisa Vu and Người Đem Tin.
 

BAO NHIÊU NÉN NHANG CHO NHỮNG CÁNH RỪNG ĐÃ MẤT?

“Rừng là vàng, chặt một cây cũng phải thắp nhang lạy” (Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc). Chẳng biết, chúng ta phải thắp bao nhiêu nén nhang để lạy cho những cánh rừng đã mất?

Cùng với phong trào thuỷ điện, “sáng kiến” đổi rừng nghèo trồng cao su nhiệm kỳ “đồng chí X” là một chủ trương phá rừng tàn khốc. Chưa nhiệm kỳ nào, chính phủ phá rừng tàn khốc như thời của X.

Tôi nhớ, trên hết thảy các diễn đàn ngày đó, người ta hùng hồn tuyên bố “cao su cũng là rừng”.

Cao su, không chỉ Tây Nguyên, không chỉ miền Đông Nam Bộ. Các tỉnh miền Trung bão lũ cũng cao su. Cao su tấn công cả những mảng rừng Tây Bắc.

Cựu uỷ viên trung ương, nguyên Bí thư tỉnh uỷ ĐăK LăK Y Luyện Niêk Đăm từng đau đớn thốt lên “Dốt, thiếu hiểu biết. Cao su không phải là rừng. Cà phê cũng thế. Rừng có con suối róc rách, có chim muông, có hồn cốt. Ấy mới gọi là rừng”.
Không chỉ cướp mất chim muông, hồn cốt của núi rừng. Giờ đây là sinh mạng con người.

Chỉ vài trận mưa là núi lở lũ trôi. Lũ lụt không chỉ miền Trung, nhà ngập xác trôi ở những nơi tưởng như không bao giờ nghe đến lũ.

Có ai không lặng người trước những hình ảnh này? Xác lợn như xác người. Và xác người, cũng lềnh bềnh như… xác lợn. 

Ai thắp nhang đây? Bao nhiêu nén nhang cho những xác người này? Và bao nhiêu người biết giật mình hoảng hốt chắp tay lạy cát, như ông cựu Bí thư Hội An Nguyễn Sự?

(Trương Duy Nhất)

HỘI VĂN BÚT ANH QUỐC LÊN TIẾNG YÊU CẦU NHÀ CẦM QUYỀN HÀ NỘI “NGƯNG NGAY ĐÀN ÁP”

From facebook:Hoa Kim Ngo shared Nguyễn Hoàng-Thanh Tâm‘s post.
 
Image may contain: 2 people, text
Nguyễn Hoàng-Thanh Tâm is with Oai Jb Nguyễn Văn and 7 others.

 

HỘI VĂN BÚT ANH QUỐC LÊN TIẾNG YÊU CẦU NHÀ CẦM QUYỀN HÀ NỘI “NGƯNG NGAY ĐÀN ÁP”

Trang web của Hội Văn Bút Anh Quốc (English PEN) hôm nay đã đăng tải bản thông cáo báo chí yêu cầu nhà cầm quyền Hà Nội phải chấm dứt cuộc đàn áp các nhà đấu tranh dân chủ đang diễn ra tại Việt Nam.

Bản thông cáo báo chí của liên minh 10 tổ chức nhân quyền quốc tế và Việt Nam đồng ký tên cho biết: “Việt Nam đang phải đối diện với một cuộc đàn áp chính trị rộng lớn nhất từ trước đến nay. Tính đến nay, chỉ trong vòng chưa đầy một năm, nhà cầm quyền Việt Nam đã bắt giữ hay lưu đày ít nhất 25 nhà hoạt động và blogger ôn hòa.”

Đặt dưới chiêu bài “an ninh quốc gia” những hành động của nhà nước Việt Nam thực chất chỉ nhằm “đàn áp và bịt miệng những tiếng nói phản kháng.”

Liên minh các tổ chức nhân quyền kêu gọi mọi người cùng nỗ lực:

– Tạo sự quan tâm sâu rộng để lên án việc đàn áp hiện nay tại Việt Nam

– Hỗ trợ tài chánh, pháp lý và tinh thần cho các nhà hoạt động đang bị bắt giữ và cho gia đình họ

– Dùng các biện pháp và luật lệ hiện hành nhằm gia tăng các áp lực quốc tế lên nhà cầm quyền Hà Nội, đòi hỏi phải trả tự do cho mọi tù nhân chính trị.

Danh sách tham gia liên minh các tổ chức nhân quyền này gồm các tổ chức tại Việt Nam và quốc tế như Hội Bầu Bí Tương Thân, Hội Anh Em Dân Chủ, Phong Trào Chấn Hưng Nước Việt, Defend The Defenders, English PEN, Lawyers for Laywers, Lawyers’ Rights Watch Canada, Reporters Without Borders, Phong Trào Lao Động Việt và Đảng Việt Tân.

#StopTheCrackdownVN

—–
Nguyễn Hoàng-Thanh Tâm

Link English PEN: https://www.englishpen.org/c…/stop-the-crackdown-in-vietnam/
Toàn văn bản tiếng Việt: http://www.viettan.org/Ngung-Ngay-Đan-Ap-tai-Viet-Nam.html

Thêm nạn nhân thứ 12 chết tại đồn công an trong năm 2017

From facebook:   Sophia Nguyen‘s post.
 
 
Image may contain: 1 person, sitting and text
Sophia Nguyen is with Bích Thủy Nguyễn and 2 others.

 

Thêm nạn nhân thứ 12 chết tại đồn công an trong năm 2017

October 16, 2017

NGHỆ AN (NV) – Lại vừa có thêm một nạn nhân chết bất thường tại nhà giam của công an CSVN trong Tháng Mười, nâng tổng số nạn nhân năm nay lên ít nhất 12 người.

Hoàng Văn Ka, 32 tuổi, chết bất thường ở tại trại tạm giam công an tỉnh Nghệ An hôm 15 Tháng Mười 2017 mà nhiều báo tại Việt Nam dựa theo các nguồn tin của công an địa phương để loan tin.

Báo Infonet nói rằng vào buổi chiều ngày 15 Tháng Mười, Hoàng Văn Ka “bất ngờ lên cơn co giật, sùi bọt mép. Sau khi phát hiện sự việc, các cán bộ trại tạm giam công an tỉnh Nghệ An đã nhanh chóng đưa người này đến bệnh viện hữu nghị đa khoa (BVHNĐK) Nghệ An để cấp cứu, đồng thời thông báo cho gia đình. Mặc dù đã được các bác sĩ nỗ lực cứu chữa nhưng nạn nhân được xác định tử vong trước khi tới bệnh viện.”

Theo tờ Pháp Luật Online, chiều tối ngày 15 Tháng Mười, “Gia đình phạm nhân tập trung tại nhà xác bệnh viện tỉnh yêu cầu được vào xem thi thể nhưng không được đáp ứng. Sau đó, hàng chục người nhà của Hoàng Van Ka đã có mặt đề nghị làm rõ nguyên nhân cái chết của Ka.”

Trước đó, ngày 21 Tháng Chín năm 2017, tòa án tỉnh Nghệ An đã kết án Hoàng Văn Ka (cư dân xã Nghi Kiều, huyện Nghi Lộc, Nghệ An) 10 năm tù về tội “Hiếp dâm trẻ em.” Sự việc xảy ra khi Ka đang bị tạm giam chờ thi hành án tại trại tạm giam công an tỉnh Nghệ An.

Theo Pháp Luật Online, sáng ngày 16 Tháng Mười, phía người thân gia đình Ka (ở xã Nghi Kiều, huyện Nghi Lộc, Nghệ An) yêu cầu được vào nhà tang lễ bệnh viện Hữu Nghị Đa khoa Nghệ An để… “xem thi thể.” Công an từ chối, lấy cớ “đang chờ công tác khám nghiệm, nếu có sự tác động lên tử thi sẽ làm sai lệch kết quả.”

Sau đó, “người thân yêu cầu phía công an cung cấp bệnh án của Ka rồi mới đồng ý khám nghiệm. Đại diện cơ quan CSĐT và VKSND tỉnh Nghệ An phải nỗ lực giải thích là phía bệnh viện có bệnh án riêng, đồng thời đề nghị gia đình người thân hợp tác. Khi có kết quả khám nghiệm sẽ trả lời nguyên nhân chết cho gia đình.”

Vẫn theo Pháp Luật Online, phía trại tạm giam công an tỉnh Nghệ An cũng cung cấp hồ sơ thời gian qua Ka “bị sỏi thận và được điều trị được cấp thuốc đầy đủ.”

Các nhà giam CSVN không hề được săn sóc y tế “đầy đủ” cho tù nhân bao giờ, theo nhiều người tù lương tâm từng tố cáo sau khi hết hạn tù ra ngoài. Nếu bị sỏi thận và trong trường hợp cần thì được giải phẫu, Hoàng Văn Ka không đến nỗi thiệt mạng.

Người ta không thấy có tin tức nào cho hay thân nhân có được chứng kiến pháp y giảo nghiệm thi thể Hoàng Văn Ka hay không. Pháp y là của công an luôn luôn viết những điều gian dối, có lợi cho công an dù thi thể nạn nhân có các dấu tích bị nhục hình từ nứt sọ, dập phổi dập tim, vỡ bàng quang, vỡ gan, gãy xương chân tay, những vết bầm tím đầy trên thân thể.

Hoàng Văn Ka là nạn nhân thứ 12 kể từ đầu năm 2017 đến nay. Nạn nhân thứ 11 là Võ Tấn Minh chết bất thường ngày 8 Tháng Chín, 2017 tại nhà tạm giữ công an thành phố Phan Rang-Tháp Chàm tỉnh Ninh Thuận.

Lúc đầu thì công an tung tin Võ Tấn Minh chết vì “đánh nhau” với các tù nhân khác nhưng sau thấy không thể chối được nên đành khởi tố “5 cán bộ, chiến sĩ thuộc đội Cảnh Sát Bảo Vệ và Hỗ Trợ Tư Pháp nhà tạm giữ công an thành phố Phan Rang-Tháp Chàm để làm rõ sai phạm” trước các dấu tích nhục hình trên người nạn nhân.

Phần lớn các nạn nhân chết bất thường tại nhà tạm giam của công an bị vu cho là “tự tử,” một cách giản dị nhất để thoát tội giết người.

Bộ Công An CSVN từng ra chỉ thị cấm công an điều tra các nơi không được tra tấn, dùng nhục hình với các nghi can sau khi đã ký cam kết vào công ước quốc tế về chống tra tấn hồi Tháng Mười Một 2013. Tuy nhiên, hàng năm người ta vẫn thấy hàng chục người dân chết bất thường với các dấu tích tra tấn nhục hình. (TN)

Share this :
https://www.nguoi-viet.com/…/nan-nhan-thu-12-chet-tai-don-…/

Ít nhất hơn 1000 hộ gia đình bị ngập nước chỉ riêng tại hai xã Tân Tiến và Nam Phương Tiến, huyện Chương Mỹ.

From facebook:     BBC Vietnamese‘s video.
 

 
 
108,272 Views
 
BBC Vietnamese added a new video.

 

Ít nhất hơn 1000 hộ gia đình bị ngập nước chỉ riêng tại hai xã Tân Tiến và Nam Phương Tiến, huyện Chương Mỹ.

Hàng trăm hecta hoa màu bị ngập và hàng ngàn gia súc, gia cầm bị chết.

Dân tại một số xã phải dùng thuyền tự chế hoặc mua thuyền làm bằng tôn để di chuyển.

Tp HCM xếp hạng 5 trong 10 TP nguy hiểm nhất thế giới.

From facebook:  Trần Bang‘s post.
 
Image may contain: text
Trần Bang

 

Đầu thế kỷ 20 Tp Sài Gòn là hòn Ngọc Viễn Đông.
Sau 100 năm, Tp HCM xếp hạng 5 trong 10 TP nguy hiểm nhất thế giới.

Trithuc VN : Báo cáo được thực hiện bởi Economist Intelligence Unit do Tập đoàn Công nghệ thông tin NEC của Nhật Bản tài trợ.

Các tiêu chí mà Economist Intelligence Unit dựa vào để cho điểm đánh giá mức độ an toàn của 60 thành phố gồm: An toàn kỹ thuật số, an toàn y tế, an toàn cơ hạ tầng và an toàn cá nhân.

Tiêu chí an toàn kỹ thuật số liên quan đến công nghệ thông minh của thành phố và cách thức nó được bảo vệ tốt thế nào. Báo cáo 2017 sử dụng ví dụ về thành phố San Fransisco (Hoa Kỳ) để minh họa cho mức độ an toàn kỹ thuật số.

Báo cáo cho biết vào tháng 11/2016, tin tặc đã tấn công và các máy tính hệ thống giao thông của thành phố San Fransisco và mã hóa tất cả các dữ liệu, sau đó chúng yêu cầu một khoản tiền chuộc để giải mã thông tin.

“Những sự cố loại này chắc chắn sẽ trở nên thường xuyên hơn. Khi ‘các thành phố thông minh’ kết nối cơ sở hạ tầng của họ với mạng lưới Internet rộng lớn, cảm biến kích hoạt không dây, dữ liệu và số liệu thống kê lớn, chúng càng trở nên dễ gặp phải các vụ tấn công mạng hơn nếu các biện pháp an ninh không được triển khai rộng rãi”, Báo cáo nhận định.

Tiêu chí an toàn y tế bao gồm việc xem xét việc tiếp cận đầy đủ tới hệ thống chăm sóc sức khoẻ và đánh giá liệu môi trường đô thị có lành mạnh không.

An ninh cơ sở hạ tầng là tính đến sự an toàn của các tòa nhà, đường sá, cầu và các cơ sở hạ tầng vật chất khác.

Tiêu chí về an toàn cá nhân đánh giá các vụ tội phạm ở thành thị, giết người và các cuộc tấn công khủng bố.

( Tin từ Trí thức Việt Nam )

 

Ông phải thức khuya dậy sớm, đi bộ vượt quãng đường 20 km, gánh trên vai khoảng 30kg củi.

From facebook:    Trần Bang‘s post.
 
 
Image may contain: 1 person, sitting and text
Image may contain: one or more people, people walking, outdoor and nature

Trần Bang added 2 new photos.

 Có người nói “ về phần tôi chỉ muốn làm tiều phu”, nhưng thực tế lại sống trong biệt phủ, mấy chục tay chân bộ hạ túc trực 24/24h hầu hạ. Người chỉ hút thuốc lá Tây, uống rượu Tàu… Nếu bị bệnh thì đi máy bay sang Tàu, sang Tây để chữa…

Cụ già tiểu phu thật thì chẳng nói gì… hì hì

Cụ già tiều phu thật đã học tập làm theo… và xây dựng CNXH được hơn 70 năm, cụ cố sống thêm 100 năm “biết đâu sẽ thấy thiên đường XHCN “ làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu” !

“40 năm qua, để mưu sinh ông phải gắn liền với nghề bán củi dạo. Ông kể, hàng ngày ông lên rừng kiếm củi khô, tối về chẻ ra rồi dùng dây buộc chặt gọn gàng rồi đem ra chợ bán. Để hoàn thành một gánh củi ông phải mất một ngày rưỡi khi vừa tìm vừa bán.

Giá của một gánh củi chỉ khoảng 20.000 – 30.000 đồng nhưng để bán được gánh củi đó, ông phải thức khuya dậy sớm, đi bộ vượt quãng đường 20 km, gánh trên vai khoảng 30kg củi. Và không phải lúc nào củi cũng bán được…” ( Dantri.com.vn )

18-10-1989 Đông Đức và Hungary đã chuyển đổi sang dân chủ thế nào?

Image may contain: one or more people and text
From facebook:   Trần Bang

18-10-1989 Đông Đức và Hungary đã chuyển đổi sang dân chủ thế nào?

“Vào ngày này năm 1989, các quốc gia nằm dọc Bức màn Sắt, Đông Đức và Hungary, đã có những bước đi quan trọng trong việc chấm dứt sự thống trị của chủ nghĩa Cộng sản ở nước họ, thay thế nó bằng nền chính trị dân chủ hơn và kinh tế thị trường tự do.

Tại Hungary, Đảng Cộng sản đã tan rã vào ngày 07/10, theo sau đó là việc dỡ bỏ hàng rào thép gai vốn đã chia cắt Hungary và Áo bấy lâu nay. Hành động này đã chính thức đánh dấu sự kết thúc của Bức tường Berlin như là một chướng ngại vật ngăn cản di chuyển giữa Đông và Tây Đức. Giờ đây, người Đông Đức chỉ cần đơn giản đi đến Hungary, từ đó qua Áo và tiếp tục đi đến Tây Đức. Cũng chẳng mấy ngạc nhiên khi Bức tường Berlin sụp đổ không lâu sau đó.

Vào ngày 18/10, hiến pháp Hungary được sửa đổi để cho phép một hệ thống chính trị đa đảng và bầu cử tự do (diễn ra vào năm 1990). Nhiều biện pháp kiểm soát của nhà nước đối với nền kinh tế đã được loại bỏ và Hungary tiến tới một hệ thống thị trường tự do có giới hạn. Các cuộc biểu tình của công nhân, sinh viên, và nhiều nhóm người khác trên khắp cả nước đã ban hành tuyên bố tố cáo “tội ác” trong quá khứ của chế độ cộng sản.

Sự thay đổi có lẽ thậm chí còn kịch tính hơn ở Đông Đức, nơi mà vào ngày 18/10, sự cai trị kéo dài gần 20 năm của nhà cộng sản Erich Honecker đi đến hồi kết. Honecker giữ chức Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Đông Đức từ năm 1971, và trở thành người đứng đầu nhà nước từ năm 1976. Không còn sự ủng hộ từ Liên Xô, Bức tường Berlin thì sụp đổ (thông qua hành động của Hungary) và chính phủ của ông phải hứng chịu sự chỉ trích rất lớn từ người dân Đông Đức, Honecker đã trốn sang Liên Xô và bị thay thế bằng một chế độ cải cách hơn. Sau này, ông quay trở lại Đông Đức, và đã bị xét xử và kết tội giết người hàng loạt vì cái chết của những người tị nạn Đông Đức cố gắng vượt qua Bức Tường Berlin kể từ khi nó được dựng lên vào năm 1961. Tuy nhiên, ông đã được giảm án vì tình trạng sức khoẻ yếu.

Egon Krenz đã lên thay thế Honecker làm lãnh đạo Đảng Cộng sản. Krenz nhận được nhiều sự ủng hộ nhờ vai trò làm trung gian hòa giải trong các cuộc biểu tình hồi đầu tháng 10. Vào ngày 07/10, chỉ bốn tháng sau vụ thảm sát Quảng trường Thiên An Môn tại Trung Quốc, Honecker đã ra lệnh cho quân đội bắn súng vào cuộc biểu tình ở Leipzig. May mắn thay, Krenz, khi đó đang phụ trách an ninh, đã đến Leipzig hai ngày sau để hủy bỏ mệnh lệnh của Honecker. Nỗ lực của Krenz để cứu hình ảnh của đảng bằng cách ngăn chặn bạo lực đã giúp cuộc cách mạng dân chủ được tiến hành một cách không bạo lực.

Các hành động ở Đông Đức và Hungary không chỉ phản ánh sự bất mãn ngày càng tăng của người dân đối với hơn 40 năm cai trị của chế độ cộng sản, mà còn cho thấy sự kiểm soát ngày càng suy yếu của Liên Xô đối với các nước vệ tinh Đông Âu của mình.”

( nguồn : nghiencuuquocte.org )