Đức Giáo hoàng kêu gọi “tôn trọng các nhóm thiểu số”

Đức Giáo hoàng kêu gọi “tôn trọng các nhóm thiểu số”

#GNsP – Đức Phanxicô không bao giờ nhắc đến từ “Rohingya” nhóm dân tộc thiểu số Hồi giáo sống tại Myanmar, và cũng không nói đến vấn đề kỳ thị và áp bức. Nhưng ngụ ý trong lời lẽ của ngài rất rõ ràng.

Đức Giáo hoàng Phanxicô đã nói chuyện với các nhà chức trách của Myanmar tại sảnh Trung tâm Hội nghị Quốc tế của nước này ở thủ đô mới Nay Pyi Taw. Hiện diện với ngài có bà Aung San Suu Kyi người đã đoạt giải Nobel Hòa bình, các thành viên trong chính phủ và các đoàn ngoại giao.

Giáo hội Công giáo ở Myanmar đã xin Đức Giáo hoàng đừng nhắc đến “Rohingya” trong bài diễn văn của mình, để không gây phản ứng bạo lực mới trong một đất nước dân chủ non trẻ, nơi quân đội vẫn có tầm ảnh hưởng cực lớn. Đức Phanxicô đã chấp nhận yêu cầu này, nhưng ngài vẫn không bỏ qua một lời kêu gọi rõ ràng rằng phải bảo vệ các nhóm thiểu số.

Trong bài diễn văn chào mừng, bà Aung San Suu Kyi nói về vùng đất mà người Rohingya sinh sống, nhưng cũng không nhắc đến từ “Rohingya.”

“Trong nhiều thách thức mà chính phủ chúng tôi phải đối diện, vấn đề ở Rekhine được thế giới chú ý nhiều nhất. Khi cân nhắc các vấn đề lâu dài về xã hội, kinh tế và chính trị mà chúng tôi từ lâu đã đánh mất sự tin tưởng và thông hiểu của cộng đồng quốc tế, thì chúng tôi thấy rõ sự hòa hợp và hợp tác giữa các cộng đồng khác nhau ở Rakhine, sự hỗ trợ của người dân chúng tôi cũng như của những người bạn mong muốn chúng tôi thành công, đúng là những điều vô giá. Trọng kính Đức Giáo hoàng, món quà ngài mang đến là sự thông cảm và khích lệ, chúng tôi sẽ trân trọng và ghi khắc những lời của ngài trong thông điệp mừng Ngày Hòa bình Thế giới 2017.”

Trong bài diễn văn của mình, Đức Giáo hoàng gởi gắm, “Tôi cũng muốn chuyến thăm của mình là thăm toàn bộ người dân Myanmar, và là lời khích lệ cho tất cả những ai đang làm việc để xây dựng một xã hội công bằng, hòa giải và dung nạp.”

Và sau khi nói đến vẻ đẹp cùng tài nguyên thiên nhiên của đất nước này, Đức Phanxicô nhắc lại rằng “người dân Myanmar đã phải chịu quá nhiều đau khổ, và vẫn còn chịu đau khổ bởi xung đột trong nước vốn đã tồn tại quá lâu và tạo nên sự chia rẽ quá sâu sắc.”

Đức Phanxicô tiếp, “Quốc gia này giờ đang làm việc để phục hồi hòa bình và do đó, việc chữa lành những vết thương này phải là ưu tiên hàng đầu về chính trị và tâm linh.” Đức Giáo hoàng nhắc đến nỗ lực của chính phủ và Hội đồng Hòa bình Panglong, “đã đưa đại diện các nhóm lại với nhau trong nỗ lực chấm dứt bạo lực, để xây dựng sự tin tưởng và bảo đảm việc tôn trọng quyền lợi của tất cả những ai xem mảnh đất này là quê nhà.”

Rồi ngài nhắc lại rằng “hòa bình và hòa giải chỉ có thể tiến tới khi có sự tận tâm với công lý và tôn trọng nhân quyền. Và phải giải quyết xung đột qua đối thoại chứ không phải dùng vũ lực. Tương lai của Myanmar phải là hòa bình, một nền hòa bình đặt trên sự tôn trọng phẩm giá và quyền của mọi thành viên trong xã hội, tôn trọng từng nhóm sắc tộc và căn tính của họ, tôn trọng luật pháp, và tôn trọng nền dân chủ cho phép mỗi người mỗi nhóm, không trừ một ai, được đóng góp hợp lý vào lợi ích chung.”

Theo Liên Hợp Quốc, người Rohingya, nhóm sắc tộc thiểu số Hồi giáo ở Myanmar, là một trong những nhóm thiểu số bị ngược đãi nhất thế giới. 600.000 người đã phải chạy trốn khỏi bang Rakhine để đến nước Bangladesh láng giềng, và trong vài ngày tới, Đức Phanxicô sẽ gặp một đoàn đại diện của họ tại Bangladesh. Nhưng còn 400.000 người khác vẫn đang sống bơ vơ trong Myanmar. Họ thuộc các nhóm sắc tộc Kachin, Karen, Chin và Shan. Và dù truyền thông quốc tế ít chú ý hơn, nhưng họ cũng bị kỳ thị nặng nề và sống dưới sự áp bức của quân đội. 120.000 người Kachin chủ yếu là Kitô hữu, và phải sống trong các trại tị nạn hơn sáu năm rồi.

Đức Phanxicô cũng nhắn nhủ các nhà chức trách của Myanmar, “Sự khác biệt tôn giáo không phải là nguồn gây chia rẽ và bất tín, nhưng là một sức mạnh để hiệp nhất, tha thứ, bao dung và xây dựng quốc gia. Tôn giáo có thể đóng vai trò quan trọng trong việc chữa trị những vết thương cảm xúc, tinh thần và tâm ly cho những người đã chịu đựng nhiều năm xung đột.”

Nhưng bất chấp sự kỳ thị của áp bức do tay những người Phật giáo dân tộc chủ nghĩa trên nhóm thiểu số Hồi giáo, vẫn có những tín hiệu tích cực. Với Đức Giáo hoàng, thì “Đây là một tín hiệu đầy hy vọng, khi lãnh đạo của các truyền thống tôn giáo lớn trong quốc gia này đang nỗ lực làm việc với nhau, trong tinh thần hòa hợp và tôn trọng lẫn nhau, để xây dựng hòa bình, giúp đỡ người nghèo và giáo dục những giá trị nhân văn và tôn giáo đích thực.”

J.B. Thái Hòa chuyển dịch
phanxico.vn

 
Image may contain: 1 person, standing
Tin Mừng Cho Người Nghèo
Religious Place of Worship

Phóng viên Không biên giới RSF kêu gọi chấm dứt đàn áp nhân quyền tại Việt Nam

Phóng viên Không biên giới RSF ngày 27/11 loan báo kế hoạch tiếp tục chiến dịch kêu gọi chấm dứt đàn áp nhân quyền tại Việt Nam sau khi một blogger kiêm ký giả công dân 22 tuổi bị tuyên án nặng nề tại Hà Tĩnh.

“Chúng tôi hết sức quan ngại trước tình trạng Việt Nam ngày càng gia tăng đàn áp những tiếng nói bất đồng,” bà Margaux Ewen, Giám đốc Vận động và Truyền thông của RSF, nói với VOA Việt ngữ cùng ngày.

Tổ chức bảo vệ nhân quyền có trụ sở chính tại Pháp nêu rõ bản án 7 năm tù, 3 năm quản chế về tội danh ‘tuyên truyền chống nhà nước’ dành cho anh Nguyễn Văn Hóa trong phiên xử kéo dài 2 tiếng rưỡi đồng hồ hôm 27/11 đã đưa nhà hoạt động trẻ này vào danh sách dài gồm các blogger bị đàn áp tại Việt Nam.

Báo điện tử Hà Tĩnh của nhà nước Việt Nam nói anh Hóa đã sử dụng Facebook để gieo rắc tuyên truyền phản động chống lại chính sách của đảng cộng sản và nhà nước thông qua các bài viết, video, và hình ảnh có nội dung tiêu cực.

Nguyên nhân chính khiến nhà hoạt động Nguyễn Văn Hóa bị bắt đầu năm nay là do anh tường thuật về phản ứng của dân chúng trước việc Formosa xả thải đầu độc biển miền Trung và làm kiệt quệ đời sống của hàng ngàn ngư dân Việt, theo RSF.

Blogger này đã dùng kỹ thuật camera trên thiết bị bay điều khiển từ xa để ghi hình các cuộc biểu tình rầm rộ của dân chúng phản đối Formosa rồi đăng tải lên các trang mạng xã hội.

“Chúng tôi mạnh mẽ lên án bản án hoàn toàn bất xứng này,” ông Daniel Bastard, trưởng phụ trách khu vực Châu Á-Thái Bình Dương trong RSF cho biết trong thông cáo báo chí cùng ngày.

“Ngay cả gia đình anh Hóa cũng không được thông báo về phiên xử. Động thái triệt để đó càng cho thấy Việt Nam nhất mực không dung chấp bất kỳ một tự do tường trình nào cả. Các đối tác thương mại của Việt Nam nên rút ra kết luận tương ứng,” ông Bastard nhấn mạnh.

“Chúng tôi sẽ tiếp tục lên tiếng về nhân quyền Việt Nam và đề cập vấn đề này với các đối tác làm ăn với Việt Nam như EU và Mỹ,” Giám đốc Vận động và Truyền thông của RSF, bà Ewen, cho VOA Việt ngữ biết.

Việt Nam lâu nay nhất mực khẳng định không có gì là bất hợp pháp khi tống giam các nhân vật bị Hà Nội xem là ‘phạm nhân’, là ‘vi phạm luật pháp’, những người mà quốc tế gọi là tù nhân lương tâm, những nhà hoạt động cổ súy cho dân chủ-nhân quyền một cách ôn hòa.

Giám đốc Vận động và Truyền thông của Phóng viên Không biên giới, nói: “Có những quy chuẩn quốc tế rằng dân chúng được quyền loan truyền tin tức và bày tỏ ý kiến một cách tự do, theo điều 19 Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền. Chính quyền Việt Nam nên nhớ rằng trong nhiều năm qua, họ xếp gần chót bảng trong Chỉ số Tự do Báo chí của RSF. Nếu họ muốn cải thiện điểm số này, họ nên đối xử với blogger bằng sự tôn trọng, cho phép blogger truyền tải tin tức, vốn là điều rất hữu ích cho dân chúng Việt Nam.”

Cũng lên tiếng về thảm họa môi trường Formosa, tháng 6 năm nay, blogger Mẹ Nấm (Nguyễn Ngọc Như Quỳnh) đã bị Việt Nam tuyên án 10 năm tù về cùng tội danh, ‘tuyên truyền chống nhà nước.’

Luật sư của Mẹ Nấm, ông Võ An Đôn, vừa bị Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên xóa tên chỉ 4 hôm trước phiên phúc thẩm dự kiến diễn ra ngày 30/11 tới đây. Hành động đó, theo RSF, nhằm ngăn không cho luật sư Đôn truyền tải thông tin về vụ án.

Phóng viên Không biên giới cho biết trong khuôn khổ chiến dịch kêu gọi nhân quyền cho người dân Việt Nam (#StopTheCrackdownVN) do RSF và các tổ chức phi chính phủ khác tiến hành nhằm phản đối các vi phạm về tự do báo chí, một phái đoàn vận động hôm 22 và 23/11 đã gặp các thành viên Nghị viện Châu Âu tại Brussels (Bỉ) để thảo luận về số phận của các blogger tại Việt Nam và khả năng Nghị viện Châu Âu có thể ra nghị quyết khẩn về tình trạng Việt Nam.

Trên bảng Chỉ số Tự do Báo chí Thế giới 2017 do RSF thực hiện, Việt Nam xếp gần chót, ở vị trí 175 trên 180 quốc gia được khảo sát.

Image may contain: 1 person, text
 
 

Giải phóng để làm gì

Nguồn:  Honolulu Nguyen
Giải phóng để làm gì
[Giải phóng để làm gì] Ngày 30 tháng 4 sắp tới. Nhà nhà người người suy nghĩ nên đi đâu hay làm gì trong mấy ngày lễ này. Tôi không biết các bạn ở miền Bắc thế nào chứ ở trong Nam số người ăn mừng cái ngày “giải phóng” rất ít. Đa số người, như tôi và những người tôi biết, chỉ coi ngày này là ngày nghỉ mệt, không hơn không kém. Tôi rất thấy làm lạ với cái thuật ngữ “giải phóng.” Giải phóng? Giải phóng ai, giải phóng khỏi cái gì. Ai giải phóng ai.
1. Giải phóng để làm gì khi đất nước tôi phải trải qua một cơn đói chưa từng có trong lịch sử.
2. Giải phóng để làm gì khi hàng triệu gia đình bị tan nát và phá hoại.
3. Giải phóng để làm gì khi hàng trăm ngàn người lính vô tội phải đi tù.
4. Giải phóng để làm gì tài sản người dân tích lũy mấy đời mới có bỗng nhiên bị cướp sạch.
5. Giải phóng để làm gì khi hàng triệu người phải bất chấp mạng sống để trốn chạy khỏi đất nước trên những con thuyền nhỏ bé; và hàng trăm ngàn người phải gọi đáy biển là mộ của mình.
6. Giải phóng để làm gì khi dân tôi phải ăn bo bo và khoai mì để khỏi phải đói.
7. Giải phóng để làm gì khi người Việt Nam đi đâu cũng bị khinh thường và soi mói.
8. Giải phóng để làm gì khi cuộc chiến đã chấm dứt 42 năm rồi nhưng dân tộc vẫn bị chia rẽ.
9. Giải phóng để làm gì hàng trăm ngàn người lại đi lấy chồng Đài Loan, Hàn Quốc hay đi bán thân mình dưới danh nghĩa “xuất khẩu lao động.”
10. Giải phóng để làm gì khi sau 11 năm thảm họa, đất nước phải bắt đầu trở lại dưới danh nghĩa “Đổi Mới.”
11. Giải phóng để làm gì khi cái lý tưởng của cuộc chiến chưa bao giờ thành công, cuối cùng thì phải áp dựng lý tưởng của địch để phát triển đất nước.
12. Giải phóng để làm gì khi du học sinh đi du học không muốn về và kiều bào thì không muốn giữ quốc tịch.
13. Giải phóng để làm gì khi đi đâu cũng thấy người bán vé số và ăn xin.
14. Giải phóng để làm gì ngày nào cũng có dân oan than khóc vì bị cướp đất hoặc đền bù với giá rẻ mạt.
15. Giải phóng để làm gì chính con cháu của những chiến sĩ giải phóng lại muốn từ bỏ đất nước, vậy cái lý tưởng chiến đấu ngày xưa có nghĩa gì?
16. Giải phóng để làm gì khi chính những thành viên chính trị cũng đang chạy hồ sơ để mua quốc tịch nước ngoài.
17. Giải phóng để làm gì khi bây giờ công lý chỉ là diễn viên hài và luật pháp có thể được mua chuộc bởi đồng tiền.
18. Giải phóng để làm gì khi bây giờ lại kêu gọi các công ty tập đoàn nước ngoài vào nước đầu tư. Chứ không phải ngày xưa đã đánh đuổi họ đi sao?
19. Giải phóng để làm gì khi người Việt Nam chỉ coi đất nước là cái nhà trọ.
20. Giải phóng để làm gì khi gái Việt Nam bây giờ hám ngoại, dân thì sính ngoại, cái gì thuộc về “Tây” cũng được sùng bái ở đất nước này.
21. Giải phóng để làm gì nhà nhà cho con em đi học tiếng Anh, trường quốc tế thì nở rộ như nấm.
22. Giải phóng để làm gì khi giới trẻ chẳng quan tâm tới đất nước và bị ngu đần bởi hệ thống giáo dục.
23. Giải phóng để làm gì khi bây giờ người Bắc Nam vẫn còn chửi nhau là “Bắc Kỳ-Nam Kỳ.”
24. Giải phóng để làm gì khi bây giờ người dân phải ăn đồ hóa chất, ngửi không khí độc hại.
25. Giải phóng để làm gì khi đất nước này ngày càng bị ảnh hưởng và lệ thuộc ngoại bang?
26. Giải phóng để làm gì khi người dân không có tự do và công bằng.
27. Giải phóng để làm gì khi chính những chiến sĩ ngày xưa hy sinh tuổi xuân để giải phóng bây giờ chẳng được gì ngoài tấm bằng khen.
28. Giải phóng để làm gì khi người dân Việt Nam chỉ là công dân hạng hai trên chính đất nước của mình.
29. Giải phóng để làm gì khi đất nước Việt Nam này lại thuộc về người khác mà không thuộc về người dân.
30. Và giải phóng để làm gì để bây giờ chẳng ai còn tin hay tự hào về cái gọi là giải phóng cả.

Như vậy thì giải phóng để làm gì? Vì lý tưởng? Không thể nào. Vì tự do? Càng không thể. Vì dân tộc? Thật vô lý. Vì độc lập? Càng vô lý nữa. Giải phóng để làm gì để bây giờ đất nước Việt Nam ngày đang vỡ nát. Tôi chẳng thấy một điều tích cực nào đến từ cái gọi là giải phóng cả. Vậy ai giải phóng ai và giải phóng để làm gì?
Ku Búa @ Cafe Ku Búa

EU nên gây sức ép yêu cầu Việt Nam thả tù chính trị

EU nên gây sức ép yêu cầu Việt Nam thả tù chính trị

RFA
2017-11-28
 

Hình chụp Thông tấn xã Việt Nam hôm 27/11/2017 phiên tòa xử nhà hoạt động Nguyễn Văn Hóa (giữa) tại tòa án Nhân dân tỉnh Hà Tĩnh.

Hình chụp Thông tấn xã Việt Nam hôm 27/11/2017 phiên tòa xử nhà hoạt động Nguyễn Văn Hóa (giữa) tại tòa án Nhân dân tỉnh Hà Tĩnh.

 AFP
 

Trước ngày Đối thoại nhân quyền Việt Nam – Liên Minh Châu Âu (EU) lần thứ 7 sẽ diễn ra tại Hà Nội vào ngày 1 tháng 12 sắp tới, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch khuyến nghị EU thúc đẩy chính quyền Việt Nam thả các tù nhân chính trị đang bị giam giữ, chấm dứt đàn áp tự do ngôn luận, tự do lập hội, nhóm họp, tự do tôn giáo và tình trạng công an bạo hành.

Trong bản tuyên bố mới phổ biến sáng nay tại Brussels, thủ đô của Vương Quốc Bỉ, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch nhấn mạnh rằng trước các vòng đối thoại nhân quyền, chính quyền Việt Nam thường gia tăng đàn áp, bắt bớ, quản thúc các nhà bất đồng chính kiến, điển hình vào tháng 12 năm 2015, luật sư nhân quyền Nguyễn Văn Đài bị bắt khi ông đang trên đường đến gặp phái đoàn nhân quyền EU ở Hà Nội.

Vì thế, ông Brad Adams, Giám đốc Châu Á của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch yêu cầu EU phải thúc đấy Hà Nội thả ngay luật sư Nguyễn Văn Đài.

Ông Đài hiện vẫn đang bị tạm giam chờ ngày ra tòa.

Bản tuyên bố của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Human Rights Watch cũng nhắc lại mới hôm 16 tháng 11 vừa qua, công an Hà Nội đã câu lưu 3 nhà hoạt động xã hội gồm tiến sĩ Nguyễn Quang A, blogger Phạm Đoan Trang, cựu tù nhân lương tâm Bùi Thị Minh Hằng sau khi những người này có cuộc gặp và trao đổi với đại diện EU về vấn đề nhân quyền Việt Nam.

Ngoài ra, năm nay, trước phiên xử phúc thẩm blogger Mẹ Nấm, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh chỉ vài ngày, nhà cầm quyền Việt Nam đã khai trừ luật sư Võ An Đôn, người nhân bào chữa cho blogger Mẹ Nấm, với lý do được luật sư Võ An Đôn cho là nhằm ngăn chặn thông tin về phiên tòa.

Cũng cần nói thêm hồi tháng 10 năm 2017, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền lên tiếng nói rằng tình trạng nhân quyền Việt Nam ngày càng tồi tệ, đồng thời nêu bật 15 trường hợp trong số 105 người đang bị giam giữ chỉ vì thực thi các quyền tôn giáo hoặc chính trị.

Các vụ kết án gần đây nhất được nói tới là các trường hợp của blogger Mẹ Nấm 10 năm tù, nhà hoạt động vì quyền lợi người lao động Trần Thị Nga 9 năm tù; Nguyễn Văn Oai 5 năm tù, Phan Kim Khánh 6 năm tù và Nguyễn Văn Hóa 7 năm tù.

Phóng viên không biên giới tiếp tục chiến dịch kêu gọi ngưng đàn áp

Cũng liên quan đến nhân quyền, Tổ chức Phóng viên không Biên giới (RSF) cùng những tổ chức phi chính phủ (NGOs) đã gặp gỡ với các thành viên của Quốc Hội Châu Âu tại Brussels, Bỉ vào ngày 22 và 23 tháng 11 năm 2017 vừa qua, để thảo luận về số phận của nhiều blogger ở Việt Nam.

Trong thông cáo báo chí phổ biến vào hôm thứ Hai, ngày 27 tháng 11, tổ chức Phóng viên không Biên giới (RSF) thông báo ý định tiếp tục chiến dịch kêu gọi “Ngưng đàn áp tại Việt Nam” trước những diễn tiến mới nhất liên quan nhà cầm quyền Hà Nội vi phạm tự do truyền thông.

RSF nhắc đến phiên xử không thông báo trước của Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Tĩnh, diễn ra chỉ vỏn vẹn trong 2,5 giờ đồng hồ vào ngày 27 tháng 11 đối với phóng viên-Blogger Nguyễn Văn Hóa. Thanh niên trẻ, 22 tuổi Nguyễn Văn Hóa bị kết án 7 năm tù giam và 3 năm quản chế với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước”, theo Điều 88, Bộ Luật Hình sự Việt Nam.

Blogger Nguyễn Văn Hóa bị bắt hồi đầu năm 2017 do đã dùng mạng xã hội Facebook để đưa những thông liên quan thảm họa môi trường biển, do nhà máy Formosa thải độc tố ra biển ở khu vực 4 tỉnh Bắc miền Trung và anh Hóa đã sử dụng thiết bị bay (drone) để ghi hình lại cuộc biểu tình của hơn 20 ngàn người trước cổng công ty Formosa vào tháng 10 năm 2016.

Ông Daniel Bastard, Trưởng văn phòng của RSF tại khu vực Châu Á-Thái Bình Dương nhấn mạnh trong thông cáo báo chí rằng RSF mạnh mẽ lên án bản án không khoan dung đối với Blogger Nguyễn Văn Hóa vì anh Hóa đã đồng ý nhận tội theo như đề nghị của công an là không nhờ luật sư bào chữa cho việc đưa tin tức của mình lên mạng xã hội.

Ông Daniel Bastard khẳng định Việt Nam mạnh tay đàn áp tự do truyền thông và kêu gọi các đối tác thương mại nên có những quyết định thích hợp đối với Chính phủ Hà Nội.

RSF cũng đề cập đến trường hợp Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên rút giấy phép hành nghề của Luật sư Võ An Đôn 4 ngày trước phiên tòa phúc thẩm Blogger Mẹ Nấm-Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.

Trong chiến dịch kêu gọi “Ngưng đàn áp tại Việt Nam”, Tổ chức Phóng viên không Biên giới (RSF) cũng hy vọng Quốc Hội Âu Châu sẽ có giải pháp đối với tình trạng các blogger bị đàn áp tại Việt Nam, trông đợi Quốc Hội Âu Châu đưa ra một bản nghị quyết khần cấp về tình trạng nhân quyền Việt Nam.

Tổ chức Phóng viên không Biên giới (RSF) xếp hạng Việt Nam  thứ hạng 175 trong số 180 quốc gia về tự do truyền thông trong năm 2017.

Tướng Trung Quốc liên quan tham nhũng tự sát

Tướng Trung Quốc liên quan tham nhũng tự sát

RFA
2017-11-28
Thượng tướng Trương Dương (ngồi giữa). Hình chụp tháng 3/2017.

Thượng tướng Trương Dương (ngồi giữa). Hình chụp tháng 3/2017.

 AFP

Một vị tướng Trung Quốc đã được phát hiện tự sát tại nhà riêng sau khi bị điều tra liên quan đến tham nhũng.

Tân Hoa Xã dẫn nguồn tin từ Quân ủy Trung ương Trung Quốc (CMC) cho biết thượng tướng Trương Dương, cựu chủ nhiệm Tổng cục Chính trị quân Giải phóng nhân dân (PLA), đã treo cổ tự sát khi chính quyền Bắc Kinh mở cuộc điều tra liên quan đến tham nhũng giữa ông này và hai vị tướng khác đã bị cách chức là Quách Bá Hùng và Từ Tài Hậu.

Kết quả điều tra cho thấy ông Trương đã vi phạm kỷ luật nghiêm trọng và bị nghi ngờ đưa và nhận hối lộ, cũng như sở hữu một khối tài sản lớn không rõ nguồn gốc.

Trang web của Bộ Quốc Phòng Trung Quốc đã đăng tải một bài viết lên án hành động tự tử để thoát tội của ông Trương, gọi đây là một việc làm đáng xấu hổ cho một nhân vật từng có quyền cao chức trọng như ông.

Tướng Trương được bổ nhiệm làm Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị PLA từ năm 2012. Năm 2016, khi Tổng cục Chính trị bị giải thể, ông giữ chức Chủ nhiệm Bộ Công tác chính trị Quân ủy Trung ương.

Trong gần 5 năm triển khai chiến dịch chống tham nhũng của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, hàng loạt cán bộ cấp cao của Tổng cục Chính trị đã bị cách chức và bắt giam do vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, bao gồm hai cựu phó chủ tịch của CMC là Quách Bá Hùng và Từ Tài Hậu. Ông Từ qua đời vào tháng 3/2015 do bệnh ung thư, tướng Quách bị kết án tù chung thân vào tháng 7/2016.

Ngày Xưa tôi đã có…….

Ngày Xưa tôi đã có…….

Tôi đã có dân BẮC KỲ như thế truoc 1950 ….

Tôi đã viết rất nhiều về Bắc Kỳ, chửi có, khen có, trách có và vừa đấm vừa xoa cũng có. Nhưng khác với những lần trước, đây sẽ là một bài rất nhẹ nhàng và thơ mộng. Tôi biết, mới đọc tới đây thì bạn nghĩ tôi sẽ châm biếm cái gì đó về Bắc Kỳ hay chửi xéo gì đó. Nhưng tôi cam đoan, tôi không hề. Tôi muốn các bạn nghe về dân Bắc Kỳ ngày xưa.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ thanh lịch.

Họ là những người rất tế nhị và coi trọng lễ nghĩa. Cái gì cũng phải thưa bác, thưa chị ạ. Lời nói của họ thì đầy văn chương nghe sướng cả tai. Họ không hề biết nói tục. Nếu phải nói tục thì nói nặng nhất sẽ những câu văn chương bóng gió. Thậm chí nếu bạn nghe họ chửi thì bạn sẽ nghĩ họ đang khen bạn.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ thật thà.

Họ không hề biết nói dối và họ căm ghét ai nói dối. Ông bà đã dạy “nghèo cho sạch, rách cho thơm”. Hồi đó ai gian dối sẽ bị khinh bỉ và coi là nỗi nhục cho gia đình.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ vô cùng tế nhị.

Cái gì cũng dạ vâng ạ, cho em xin, cảm ơn bác ạ. Họ thường xuyên nói những lời khen nghe mát cả lòng như “cái Thư, bé Tuyết của nhà Bác xinh và ngoan, đúng là mẹ nào con nấy ”.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ trí thức. Họ là những người được giáo dục trong môi trường song ngữ trong các ngôi trường của Pháp. Họ có thể nói tiếng Việt, Anh và Pháp. Họ được xem là tầng lớp tinh hoa của xã hội, là những người ai cũng nhìn theo để học hỏi.

Ngày xưa, tôi đã có – trước 1950 – một Hà Nội that xinh đẹp.

Người dân ở đó được mệnh danh là Dân Tràng An. Như câu: “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài, 
Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”.

Người Hà nội ngày xưa là tấm gương để mọi người học hỏi. Vì Hà Nội không chỉ là thủ đô chính trị mà còn lại thủ đô của văn hóa, học thuật và nghệ thuật của cả nước.. Nên vì vậy người Hà Nội cũng mang trong mình tư duy nghệ thuật mang đậm chất Ta và Tây.

Ngày xưa, tôi đã có những cô gái Bắc Kỳ xinh như mộng.

Với vóc dáng như tiên nữ, đôi mắt đen huyền bí và giọng nói ngọt như đường – họ đã làm say đắm bao nhiêu chàng trai Thủ Đô và Tứ Xứ. Cái câu quen thuộc “dạ vâng ạ” cũng đủ để làm mát lòng bất cứ một trai tim thép nào. Nếu bạn không rung động trước một cô gái Hà Nội thì bạn chỉ có thể là một con người làm bằng sỏi đá.

Ngày xưa, tôi đã có những thi sĩ Bắc Kỳ tài ba.

Ôi Nguyễn Bính, ôi Xuân Diệu, ôi Hồ Dzếnh, TTKH … Tới bây giờ những bài thơ tình của họ vẫn còn và in đậm trong lòng tôi. Tôi rất thích câu cổ điển của Xuân Diệu:

“Yêu là chết ở trong lòng một ít, 
vì mấy khi yêu mà chắc được yêu, 
cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu, 
người ta phụ hoặc thờ ơ chả biết”.

Và vô số những câu và bài thơ lãng mạn khác nữa …

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ là những người Công Giáo ngoan hiền.

Họ yêu Chúa và không ngần ngại nói lên điều đó. Mỗi sáng Chủ Nhật tôi sẽ nghe tiếng chuông nhà thờ và người người và nhà nhà đi lễ và ra về bất chấp nắng mưa.

Nhà thờ đối với họ không chỉ là một nơi để tôn vinh Chúa mà còn là một nơi để tụ họp gia đình và gặp gỡ bạn bè… Họ là những người chân thành của Chúa.

Ngày xưa – trước 1950

Tôi đã có dân Bắc Kỳ khi nghe tôi gọi họ là “Bắc Kỳ” thì cười tự hào. Đối với họ từ Bắc Kỳ chẳng mang hàm ý tiêu cực hay kỳ thị gì cả.

Ngày xưa, tôi đã có dân Bắc Kỳ khiến tôi không lo sợ, căm ghét hay canh chừng vì tôi tin tưởng họ tuyệt đối. Họ thật thà, tử tế và tế nhị thì có gì để sợ hay ghét chứ ?

Đó ngày xưa, tôi đã có những anh chị em Bắc Kỳ như thế. *** Nhưng tôi rất buồn vì bây giờ đã không còn như thế nữa. Tôi rất tiếc, đau xót vì bây giờ sự tốt đẹp, tử tế đó đã chết đi.

Tôi rất cay đắng vì sự thanh lịch, dịu hiền, ngọt ngào của họ đã không còn tồn tại. Và hơn nữa, tôi cảm thấy đau lòng khi những điều tôi nói trên chỉ là quá khứ khó lòng quay trở lại.

Ngày xưa – trước 1950 – tôi đã có những người bạn Bắc Kỳ như thế … và giờ:

“Những người muôn năm cũ, Hồn ở đâu bây giờ” Vũ Đình Liên…

Image may contain: 1 person, standing and outdoor
Image may contain: 1 person, smiling, sitting
Image may contain: 2 people, people standing, child, tree and outdoor
Image may contain: 1 person, hat, closeup and outdoor
+4
 
 

Hiện tại Công Ty Formosa vẫn cứ hoạt động và Xả Thải Trộm ra cả Môi Trường Biển và Môi trường Không khí

Chuong Tieng shared Hùng Nguyễn‘s post.

 

Image may contain: ocean and text
 

Hùng Nguyễn added a photo and 2 videos — with Đỗ Việt Trinh and 8 others.

Xin Cộng đồng mạng cùng lên tiếng

Hiện tại Công Ty Formosa vẫn cứ hoạt động và Xả Thải Trộm ra cả Môi Trường Biển và Môi trường Không khí

Thông tin cập nhật từ người dân sống xung quanh Công Ty này họ cho biết rằng..
+ kể từ khi Cty này hoạt động và xả khói độc lên bầu trời hằng ngày..cho tới nay họ không thể chịu đựng được MÙI KHÓI cực độc đó làm cho họ sống không bằng chết nó có mùi rất thối cực độc.. các công nhân làm trong Cty Formosa này họ điều nghỉ việc vì không thể chịu được Khí Độc đó và có nguy cơ bị bệnh UNG THƯ cao vì nhiễm khí độc của Cty này…

+ Suốt mấy tháng nay và nhất là trong năm nay đa số rất nhiều người dân nơi đây phản ánh việc Cty Formosa ngày đêm xả thải làm ô nhiễm môi trường không khí trong lành tại đây..
+ Trong khi Bộ TN & MT về kiểm tra theo định kỳ thì Cty này ngưng xả thải nhưng tiếp sau đó Cty này lại tiếp tục cứ xả thải bình thường và không có ý định ngưng xả thải..

(Video được người dân cung cấp – video 1 là cty Formosa xả khí độc – video 2 là doanh nghiệp của Trung Quốc chế biến nhựa xả thải trộm)

P/s: mong cộng đồng cùng chúng tôi lên tiếng và phản đối việc làm của Cty Formosa

+ Người Việt hãy thức tỉnh đại dịch Ung Thư đã trước mặt.
+ Chúng tôi muốn môi trường sống không bị nhiễm độc.
+ Chúng tôi muốn thở Formosa cút khỏi Việt Nam
+ Formosa 70 năm xả thải ra môi trường biển và không khí thì chúng tôi sống sao.?

Đây là một bức ảnh sẽ đi vào lịch sử tố tụng…

 
Image may contain: 1 person, standing

Phạm Lê Vương CácFollow

 

Đây là một bức ảnh sẽ đi vào lịch sử tố tụng không chỉ ở Việt Nam mà cả trên thế giới vì sự đối xử vô nhân, phi công lý và phi văn minh có một không hai ở chốn công đường.

Bởi lẽ, một kẻ khủng bố, một kẻ giết người, hay bất kỳ một nghi phạm nào phạm một tội ác ghê tởm nhất, khi ra toà xét xử họ vẫn có được… “cái ghế ngồi”. Đây là điều đương nhiên mà không cần bàn cãi.

Còn tại phiên xử Nguyễn Văn Hoá ở toà án tỉnh Hà Tĩnh, Hoá bị Hội đồng Xét xử tước đi cái ghế ngồi của bị cáo, buộc Hoá phải đứng trong suốt phiên xử.

Không bố trí ghế ngồi cho bị cáo nghe có vẻ là chuyện nhỏ, nhưng nó đã phản ánh tư duy trả thù vặt, trừng phạt phi pháp quyền ngay từ đầu phiên xử. Hành vi này còn có dấu hiệu cấu thành hành vi đối xử tàn ác hoặc vô nhân đạo một cách công nhiên của Hội đồng Xét xử ở chốn công đường.

Cần một cuộc Cách mạng Lương tâm ở VN!

Cần một cuộc Cách mạng Lương tâm ở VN!

Mấy hôm nay cứ suy nghĩ hoài đến cụm từ “Tù Nhân Lương Tâm”. Không hiểu cụm từ TNLT do ai đặt ra, nhưng khi hỏi ACE thuộc Hội cựu TNLT kể lại thì biết rằng Tù nhân lương tâm là những người hoạt động vì lương tâm thúc đẩy và chính do các hoạt động đó mà họ bị nhà cầm quyền bỏ tù.

Đó là những người như Phạm Thanh Nghiên, Nguyễn Văn Hải (Điếu Cày), Tạ Phong Tần, Vũ Hùng, Nguyễn Xuân Nghĩa, Vũ Cao Quận …, họ là những người yêu nước, họ biểu tình, họ giương biểu ngữ, hay đi điều tra, viết báo… phản đối TQ xâm lấn Biên giới khu vực thác Bản Giốc, Hữu Nghị Quan…, quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của VN. Những người đấu tranh cho quyền tự do của con người, cho quyền của công nhân như LS Nguyễn Văn Đài, Lê Thu Hà, Lê Thị Công Nhân, Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy Chương…

Những người muốn xây dựng Việt Nam thành một đất nước dân chủ, nhân bản, đa nguyên như Bác sỹ Nguyễn Đan Quế, Lm Phan Văn Lợi, Lm Nguyễn Văn Lý, nhà giáo Hoàng Minh Hoàng, LS Lê Công Định, KS Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, ThS Nguyễn Tiến Trung…

Đó là những trí thức chân chính, có tâm, có trí, họ trung thực, thẳng thắn, phản tỉnh; họ là người có chức vụ, có địa vị trong chế độ đương quyền nhưng họ mạnh dạn lên tiếng cảnh tỉnh XH, bênh vực những người bị chế độ coi là phản động , là thế lực thù địch và bị bỏ tù như các ông Phạm Quế Dương, Lê Hồng Hà, Hoàng Minh Chính, Hà Sỹ Phu…

Những người đấu tranh bảo vệ môi trường như thầy giáo Đinh Đăng Định, LS Cù Huy Hà Vũ … ( chống dự án Bauxite Tây Nguyên )
Những người thực hành các hoạt động tự do tôn giáo như Mục sư tin lành Dương Kim Khải, Nguyễn Hồng Quang, Hòa thượng Thích Không Tánh, Thích Thiện Minh, và nhiều chức sắc trong Phật Giáo Hòa Hảo như ông Nguyễn Văn Lía, Nguyễn Văn Phong, Võ Văn Bửu…

Nhưng người hoạt động báo chí, chống tham nhũng như ông cựu Tổng biên tập báo Người cao tuổi Kim Quốc Hoa, Phạm Chí Dũng, Phạm Bá Hải, và gần đây là Anhbasam Nguyễn Hữu Vinh, Nguyễn Thị Minh Thúy, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh…

Những người thực hành nhân quyền như thực hiện quyền biểu tình, quyền tự vệ chính đáng, quyền khiếu kiện đòi quyền lợi chính đáng cho mình và cho những người bị oan ức khác như chị Trần Ngọc Anh, thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn, anh Nguyễn Trung Cang, các chị Phùng Thị Ly, Nguyễn Văn Thông, Bùi Thị Minh Hằng, Cấn Thị Thêu…
Và gân đây ( tháng 11-2012) là những người bị bắt vì bị nghi hoạt động lập hội có tiêu chí như một đảng chính trị, như Lưu Văn Vịnh, Nguyễn Văn Đức Độ, Phan Trung…

Còn nhiều cựu TNLT, và TNLT khác chưa được liệt kê ở trên, và việc liệt kê các hoạt động trên cũng chỉ mang tính sơ lược, tương đối, vì có những người đã tham gia nhiều hoạt động tự do Nhân quyền, Dân chủ, yêu nước ở các lĩnh vực khác nhau.

Những điểm chung của những người TNLT đã bị tù tội, hay đang bị giam giữ ở trên đều là những người hoạt động theo lương tâm chỉ dẫn, vì lương tâm thúc đẩy, và những hành động đó không bị Hiến pháp ngăn chặn, những hoạt động đó chỉ là biểu hiện của Quyền con người đã được minh định trong Tuyên Ngôn Quốc Tế 1948, trong Công ước Quốc tế về quyền Dân sự và Chính trị mà VN đã ký cam kết thực hiện.

Có lẽ cũng như nhiều người, tôi chỉ hiểu, lương tâm là thiện, là nhân ái, là yêu thương, là tự trọng, là nhân nghĩa, là trọng danh dự, là công chính, là công bằng, không làm hại người khác, là yêu nước, yêu con người, sẵn sàng làm và sẵn sàng chấp nhận rủi ro ( trả giá ) vì những điều tốt đẹp, …, tóm lại Lương Tâm là Tốt và dám hành động vì cái mình cho là Tốt.

Nhưng tôi cứ phân vân, như thế đủ chưa, và tôi đi tìm giáo sư Google để tìm hiểu hai chữ Lương Tâm là gì? 
Dưới đây là câu trả lời của GS Google:

“Lương tâm là cái thiện tâm của con người sẵn có. Lương tâm là đặc tính sẵn có trong con người, cũng như cảm quan về nghĩa vụ, trách nhiệm, về chân thiện mỹ. Nếu con người cần suy nghĩ là thấy nó ngay.

Lương tâm là dữ kiện chánh niệm, Có và Không hủy bỏ được. Vì lương tâm giúp cho con người, hướng dẫn cho con người được sáng đẹp, làm cho sự hành động con người có giá trị, mà lương tâm đó phải là lương tâm đạo đức.

Ví dụ: Con người mà không có lương tâm cũng như thuyền không lái, như Ngựa không cương, như vật vô tri vô giác. Lương tâm ví như một vị Thẩm phán để xét qua hành động của con người, như: tội, phước, tiến, thối. Vậy nên lương tâm giúp cho con người biết làm cái bổn phận đối với nhân sinh xã hội.

Lương tâm là năng lực mang tính tự giác của con người tự giám sát bản thân, tự đề ra cho mình nghĩa vụ đạo đức phải hoàn thành, tự đánh giá hành vi của mình. 

Nói rộng ra, lương tâm là ý thức chủ quan của cá nhân về nghĩa vụ và trách nhiệm của mình đối với xã hội, được coi như là nghĩa vụ và trách nhiệm đối với bản thân.”
(ở đây tôi không trích tiếp Khổng nói về Lương Tâm, vì Khổng giáo phân biệt Nam- Nữ, Vua- Dân, Trò- Thầy không hợp với “tự do, bình đẳng” trong Tuyên Ngôn QT Nhân Quyền )

Tôi mất rất nhiều thời gian, suy ngẫm, đọc, học, quan sát để đưa ra trả lời câu hỏi:
Con đường nào đưa VN thành một đất nước văn minh, thịnh vượng, hùng mạnh?

Ở đây chữ đất nước văn minh, là một quốc gia (nhà nước) văn minh phổ quát, là trong quốc gia đó mọi cá nhân được bình đẳng cơ hội ở mọi lĩnh vực trong đời sống xã hội của đất nước. 

Mọi người bình đẳng cơ hội trong lao động, sáng tạo, ở mọi ngành nghề, lĩnh vực mà mình yêu thích; được hưởng đầy đủ các Quyền tự do Nhân quyền, nhất là tự do chiếm hữu tài sản chính đáng và đóng góp cho xã hội một phần theo quy định mà mình có thể vui vẻ chấp nhận; khuyến khích từ thiện xã hội; được bảo vệ khỏi bạo lực bất công, được nâng đỡ và an ủi khi chẳng may bị tàn tật hay rủi ro.

Nhà nước văn minh phổ quát là nhà nước dân chủ thực sự, chính phủ là của dân, do dân và vì dân. Muốn vậy phải là Nhà nước tam quyền phân lập, và lấy tự do nhân quyền làm trọng tâm của Hiến pháp.

Như vậy Nhà nước phải tổ chức sao cho Chính phủ phải yếu hơn nhân dân, phải thua nhân dân, và chính phủ phải mạnh mẽ, khôn khéo, hùng dũng trước kẻ thù.

Có thể nói chính phủ là con lừa cho nhân dân lương thiện cưỡi, nhưng chính phủ phải là hổ báo, là sư tử, là cáo già với kẻ bạo lực, lừa đảo, bất lương và ngoại xâm.

Từ suy nghĩ, TNLT là người có lương tâm mà bị bỏ tù, vậy ai là người bỏ tù người có lương tâm?

Các quốc gia văn minh (phổ quát) có tù nhân lương tâm không?
Câu trả lời rõ ràng, là nước nào văn minh thì không có TNLT.

Vậy để nước Việt Nam thành văn minh, điều kiện tiên quyết là thả tù nhân lương tâm, không tiếp tục bắt giữ tù nhân lương tâm.

Điều đó sẽ thành hiện thực bền vững khi thay đổi Hiến pháp, cụ thể HP phải không còn câu nào tương tự cụm từ “Theo quy định của pháp luật” thòng vào các điều quy định về Quyền tự do Nhân quyền, như đang thòng vào sau các Điều, như Điều 25, HP 2013. Vì điều đó tạo điều kiện cho cơ quan nhà nước tuỳ tiện ban hành “Quy định pháp luật ” vi phạm Tự do Nhân quyền.

Và phải bỏ các Điều luật mù mờ, dễ suy diễn như Điều 79,88, 258, 245 BLHS.

Muốn đạt được các điều trên, người VN cần làm gì, và làm như thế nào?

Theo thiển nghĩ của tôi thì người VN cần làm một cuộc cách mạng.

Nhưng đó là cuộc cách mạng gì?

Không phải cách mạng XHCN, không phải cách mạng dân chủ tư sản, không phải cách mạng công nghiệp (thế giới đã bước sang CM CN thứ 4), cũng không phải cách mạng giành độc lập dân tộc, không phải cách mạng nông nghiệp (CM xanh), không phải cách mạng văn hóa, không phải cách mạng giáo dục…, vậy đó là cuộc cách mạng gì?
Đó là cuộc Cách Mạng Lương Tâm!

Vì sao?

Vì nếu mọi người có lương tâm thì:

Giáo viên sẽ không nói rằng “vì đồng lương thấp nên tôi phải tìm mọi cách dạy thêm”.

Một bác sỹ sẽ không nói rằng ” không có phiếu đóng tiền nên tôi chưa khám, chưa mổ cấp cứu, chưa có phong bao nên tôi chưa chỉ dẫn kỹ càng…”

Một công chức sẽ không nói rằng “cái này sai là do cơ chế…”

Thẩm phán sẽ không đọc bản án viết sẵn của đảng hay AN.

AN sẽ không tìm cách lập thành tích, để rồi bắt người oan, lỡ bắt oan thì bắt luôn…, không thuê côn đồ đánh người bất đồng chính kiến, không nghe cấp trên, không vì thành tích đánh án mà bức cung, nhục hình…

Đại biểu Quốc hội sẽ không biểu quyết vì…” nghị quyết BCT đã quyết rồi”.

Chủ tịch nước, Thủ tướng, TBT đã không để cho bảo vệ đuổi, đánh, bắt dân oan khi dân oan đến kêu cứu …

Người dân đã không sợ hãi mà cứ đi bầu cử cho kẻ mình không biết mặt, không ưa, không tín nhiệm…

Người tham gia giao thông đã không đưa tiền cho CSGT

Việt Kiều đã không đưa tiền cho Hải quan, an ninh cửa khầu…

Phụ huynh đã đồng loạt lên tiếng khi có học sinh bị đánh đập, bị thày giáo hiếp dâm, lừa tình…

Các nữ giáo viên đã đồng loạt bỏ dạy để phản đồi cấp trên điều đi tiếp khách..

Tiểu thương cả nước đã đồng loạt bãi chợ, khi một chợ bị giải tỏa oan…

Những anh em đấu tranh dân chủ đã không loan tin nghi ngờ nhau là AN chỉ vì mâu thuẫn cá nhân…

Những người làm từ thiện đã không lừa đảo, và ăn chặn tiền của bá tánh…

Các trí thức đã chịu đọc của nhau, tham khảo nhau để cùng tiến bộ, không còn kiều “văn mình, vợ người”…

Nếu đảng viên cộng sản có lương tâm thì họ đã đồng loạt bỏ đảng, khi họ phát hiện ra lãnh tụ CS như Stalin, Mao, Polpot, Kim.. đã giết người, giết đồng đội của mình nhiều hơn cả Hitler…, và nó đã kìm hãm sự phát triển của xã hôi loài người từ 1917 đến nay…

Nếu nhà khoa học, GS, TS, ( Viện NC, Trường ĐH, HV ) có lương tâm đã không mua bán bằng cấp; không làm đề cương khoa học chiếu lệ, đề tài tầm phào để chủ yếu giải ngân, rút ruột ngân sách…

Thầy giáo dạy chính trị có lương tâm thì đã bỏ dạy cái lý thuyết ngụy biện Mác Lê. Khi biết việc học nó chỉ để thấy nó sai, làm lãng phí thời gian, tiền bạc của thầy, trò, phụ huynh và xã hội.

Nếu nông dân có lương tâm, họ sẽ không hôm nay phun thuốc rầy vào rau, mai bán cho đồng bào ăn…

Thương nhân có lương tâm sẽ không vì hám lời mà tiếp tay cho hàng TQ độc hại vào VN để đầu độc đồng bào.

Doanh nhân có lương tâm sẽ không vì lợi nhuận trước mắt mà mua hàng hoá độc hại, công nghệ, máy móc rẻ tiền, lạc hậu của TQ về để làm ô nhiễm môi trường, tiêu tốn nguyên liệu, tài nguyên của đất nước, gây ra dịch bệnh, ung thư lâu dài cho dân chúng.

Nhà báo, tổng biên tập có lương tâm sẽ không viết bài theo ý tuyên giáo, họ sẽ phản ánh công lý, sự thật…, và hàng ngày trên TV với gần 70 đài truyền hình, trên cả ngàn tờ báo sẽ có hình ảnh, tiếng thét của dân oan mất đất, mất nhà ở khắp cả nước, và ở ngay HN…

Nhà báo có lương tâm thì VTV, các báo phải xin lỗi Trương Minh Tam, Chu Mạnh Sơn khi các báo loan tin rằng “Tam, Sơn tuyên truyền kích động cá chết do Formosa”, và phải khen Sơn, Tam đã phản ánh đúng sự thật, Formosa HT đã đầu độc biển miền Trung…

( Bài đã đăng FB 28/11/2016)

Image may contain: 22 people, people smiling
 

Nguyễn Thiện Nhân + Nguyễn Thành Phong = đô thị thông minh?

Nguyễn Thiện Nhân + Nguyễn Thành Phong = đô thị thông minh?

RFA

Chiều nay, TP Hồ Chí Minh sẽ chính thức công bố “Đề án xây dựng đô thị thông minh”.

– Nhìn vào cách trước đây ông Nguyễn Thiện Nhân đã từng “xây” nát sự nghiệp giáo dục, biến Mặt trận tổ quốc thành như một liên hiệp hội… nông dân.

– Nhìn cách ông Nguyễn Thành Phong chỉ đạo cấp ngân sách mua đồng hồ cho quan chức để “giúp họ đi họp đúng giờ”, đồng thời cho thành lập một “Ban biên soạn đề án chế độ hội họp” để “họp bàn tìm cách chống họp”.

Liệu có thể tin nổi Nguyễn Thiện Nhân + Nguyễn Thành Phong có làm TP HCM “thông minh” lên?

Thú thật, nhiều khi chỉ mong sao mấy ổng im đi đừng làm chi hết, vậy cũng đủ… thông minh lắm rồi!

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Vọng Ngoại & Trọng Ngoại

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Vọng Ngoại & Trọng Ngoại

RFA

Tôi chẳng có tư tưởng gì ngoài tư tưởng chủ nghĩa Mác –Lê.

Hồ Chí Minh

Khi còn sống trong vùng tạm chiếm, người dân miền Nam có thói quen hay gọi “thiên hạ” bằng thằng: thằng Pháp, thằng Anh, thằng Mỹ, thằng Nga, thằng Nhật, thằng Trung Cộng … Nghe kỳ thấy rõ.

Cho đến khi được hoàn toàn giải phóng thì họ mới học được cách ăn nói đàng hoàng, và lịch sự hơn, chút xíu: Nước Đàn Anh Trung Quốc, Thành Trì Của Phe Xã Hội Chủ Nghĩa Liên Xô… Cũng có thể nói cho nó gọn nhưng vẫn giữ được nguyên tinh thần tôn kính: ông Liên Xô, hoặc ông Trung Quốc. Hay thân mật hơn chút xíu cũng không sao: anh cả Liên Xô, anh hai Trung Quốc.

Từ đây, anh hay chị thường dân dấm dớ nào mà lỡ miệng vẫn quen thói ăn nói bạt mạng (thằng Nga, thằng Tầu) thì đi tù ráng chịu. Cùng lúc, dân miền Nam cũng được biết thêm thông tin về một số người cầm lái vỹ đại (những vị lãnh tụ kính yêu của toàn thể nhân dân vô sản trên toàn thế giới) qua hình ảnh tràn ngập khắp nước, với danh xưng hết sức thân thương – cứ y như thể là bà con ruột thịt trong nhà vậy: bác Hồ, bác Mao, bác Kim, bác Lê-nin, bác Xít-ta-lin, bác Phi-đen Cát-xtơ-rô …

Sự thương mến qúi Bác – thường khi – vẫn vượt quá xa mức độ bình thường:

Hôm qua loa gọi ngoài đồng

Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao

Làng trên xóm dưới xôn xao                  

Làm sao, ông đã làm sao, mất rồi!

Ông Sta-lin ơi! Ông Sta-lin ơi!

Hỡi ôi Ông mất! Đất trời có không?

Thương cha thương mẹ thương chồng

Thương mình thương một thương Ông thương mười

Ngay cả thú vật có liên quan xa gần đến “qúi Ông” cũng thế, cũng được “đối xử” cách riêng – theo như tường thuật của cựu tù nhân lương tâm Vũ Thư Hiên, về chuyện nuôi dưỡng một con bò của bác Phi Đen gửi tặng bác Hồ:

“Con bò Hà Lan tới Nhân Hậu trong cảnh trống giong cờ mở. Cái xe tải duy nhất của trại, vừa dùng để chở tù khi chuyển trại, vừa dùng để chở sản vật tù làm ra đi bán, được cọ rửa sạch như li như lau từ một tuần trước, chở nó từ Trung ương về. Món quà Cục cho quý đến nỗi chỉ có công chở nó về thôi mà mặt anh lái xe cũng vác lên, như thể vừa lập chiến công huy hoàng.

Cả trại được nghỉ lao động một ngày để đón món quà quý của Bác Hồ. Khi con bò Hà Lan, được mấy người tù khoẻ mạnh tiền hô hậu ủng, quát tháo om xòm, từ thùng xe bước từng bước bướng bỉnh và rụt rè rồi lao phốc một cái xuống sân trong tiếng vỗ tay đôm đốp và tiếng reo hò ầm ĩ của cả các cán bộ lẫn tù nhân …  trung uý Thuỳ thậm chí còn rút mu soa chấm lên mắt…

 Đúng là một con bò quý. Quý từ cái vóc dáng quý đi. To lớn, bằng hoặc xấp xỉ bằng con voi cái, với bộ lông đen trắng loang lổ, hai bên hông phẳng lì, nó đứng lù lù một đống giữa đám đông những người ngất ngây chiêm ngưỡng… Được ba người chăm nom, con bò ngày một mỡ màng, béo mượt …”       

Tuy bác Hồ và bác Phi Đen đều đã từ trần nhưng tinh thần vô sản quốc tế vẫn còn sống (lai rai) giữa các nước XHCN anh em (hiếm hoi) còn sót lại, và truyền thống “trọng ngoại” (“hướng ngoại” hay “vọng ngoại,” nói sao cũng được, tùy tạng mỡ của mỗi người) vẫn được lưu truyền cho mãi đến hôm nay – theo bản tin của báo Tuổi Trẻ, số ra ngày 8 tháng 11 năm 2017:

“Nhiều người chỉ trích anh thanh niên quỳ xuống vái doanh nhân giàu có bậc nhất châu Á, và kết luận người trẻ thời nay thích hôn ghế thần tượng, liếm giày tỉ phú.

Trong cuộc Đối thoại với Jack Ma ngày 6-11 tại Trung tâm Hội nghị quốc gia (Hà Nội), một thanh niên vì quá hâm mộ đã đứng lên nói ‘I love you Jack Ma’, sau đó quỳ xuống lạy nhân vật này.

Hành động nói trên đã nhận được vô số ‘gạch đá’, và bị đánh giá là nhục nhã ngang với việc fan hôn ghế ca sĩ – diễn viên Bi (Rain) từng ngồi khi ngôi sao Hàn Quốc này đến Hà Nội năm 2012.”

Giữa “vô số gạch đá”  – may thay – cũng có xen lẫn những lời chia sẻ, và thương cảm, rất chân thành. Trên trang VNTB có bài viết với tựa đề cảm động (“Hãy Thương Cảm Các Em: Một Thế Hệ Mất Thần Tượng Nội”) của tác giả Mẫn Nhi:

“Xin đừng trách thanh niên, bởi nó không hẳn về mặt giáo dục, mà còn cả sự thiếu vắng ‘thần tượng Việt’ đúng nghĩa trong thời đại hiện nay… Nếu thử đối sánh với thanh niên đầu thế kỷ XX, thì giới trẻ Việt hiện nay thiệt thòi toàn diện. Ít nhất, giới trẻ thế kỷ XX, chỉ riêng trong lĩnh vực kinh tế cũng đã có thần tượng đúng nghĩa là Trương Văn Bền, Bạch Thái Bưởi, Quách Diệm; trong văn hóa – giáo dục – chính trị thì có học giả Nguyễn Văn Vĩnh,…

Ít nhất những con người đó đã tạo nên giá trị thật và đủ làm gương cho lớp trẻ; còn hiện tại – giới trẻ chỉ thấy toàn sự giả dối, ăn xổi ở thì,…Do đó, hãy thương cảm các em: một thế hệ mất mát thần tượng nội!”

Nguồn ảnh:chuthapdophutho.org

Ơ hay, thế bác Hồ kính yêu đâu? Ít nhất thì cũng đã có vài trăm hình tượng của Bác được dựng lên trên mọi nẻo đường đất nước, và sẽ có hằng trăm cái khác sắp được “thi công” đến nơi mà. Đó là chưa kể hằng triệu trang sách, chục ngàn câu thơ, ngợi ca tài trí và công đức của Người:

Ôi sáng xuân nay, Xuân 41
Trắng rừng biên giới nở hoa mơ
Bác về… Im lặng. Con chim hót 

thánh thót bờ lau, vui ngẩn ngơ…

Năm 1941, bác Hồ vừa mới bước chân về đến biên giới thôi mà chim chóc, lau sậy đều vui đến “ngẩn ngơ” luôn. Ngày ấy đến nay, hình tượng Bác vẫn được Ban Tuyên Giáo & Bộ Thông Tin Tuyên Truyền bồi đắp, tân trang đều đều (khiến ngân qũi quốc gia muốn cạn kiệt luôn ) vậy sao thế hệ trẻ hôm nay tự nhiên lại bị “mất mát thần tượng nội” – vậy cà?

Nguyên do của sự “mất mát” vô cùng đáng tiếc này, phần nào, có thể là do bản tính quá khiêm tốn của Bác nên hình ảnh của Người đã không thể sống mãi trong lòng quần chúng, như mong đợi.

Bác đã về đây, Tổ quốc ơi!
Nhớ thương, hòn đất ấm hơi Người
Ba mươi năm ấy, chân không nghỉ
Mà đến bây giờ mới tới nơi!

Đi xa thế, lâu thế mà Bác lại về … tay trắng. Tiền bạc vốn không, đã đành. Nhân cách, đầu óc cũng thế: “Tôi chẳng có tư tưởng gì ngoài tư tưởng chủ nghĩa Mác –Lê.” Nói vậy, nghe đã “nhún nhường” lắm rồi nhưng lắm lúc Người còn hạ mình hơn nữa: “Bác tự nhận mình chỉ nêu ra được tác phong, còn tư tưởng lý luận thì để cho Mao Chủ tịch.”

Khiêm cung đến vậy quả là hiếm thấy!

“Từ 1951, tuần nào báo Nhân Dân cũng có vài mẩu của CB (tức Cụ Hồ) phổ biến kinh nghiệm mọi mặt của Trung Quốc… dần dà đảng viên cộng sản Việt Nam lại tìm ra chỗ để tự hào: được làm em của hai nước vĩ đại, Liên Xô anh cả, Trung Quốc anh hai… sau khi kết thúc thắng lợi chiến dịch biên giới, ngày 14-10- 1950, Hồ Chí Minh gửi thư cho Mao Trạch Đông, Trung ương Đảng Cộng Sản Trung Quốc: ‘Tóm lại, tôi cho rằng thắng lợi này là thắng lợi của đường lối Mao Trạch Đông cách mạng, quốc tế chủ nghĩa. Tôi không nói lời khách sáo: ‘Cảm ơn các đồng chí’, mà nói các đồng chí Việt Nam và nhân dân chúng tôi sẽ nỗ lực hơn nữa giành lấy thắng lợi cuối cùng lớn hơn, lấy thành công để đền đáp sự kỳ vọng tha thiết và giúp đỡ to lớn của Đảng Cộng sản Trung Quốc, Đảng Cộng sản Liên Xô anh em’.

Chả ai thấy chữ ‘đền đáp kỳ vọng’ nghe nó quá bề dưới… Không phải ngẫu nhiên mà đến Đại hội 2 (1951), điều lệ đảng đã ghi ‘Tư tưởng Mao Trạch Đông là kim chỉ nam’ của đảng.” (Trần Đĩnh. Đèn Cù I. Westminster, CA: Người Việt, 2014).            

Mà Đảng thì lãnh đạo toàn diện, và tuyệt đối gần cả trăm năm qua. Tuy thế, mãi cho đến nay mới chỉ có một thanh niên Việt Nam duy nhất qùi lậy bác Jack Ma thôi. Vậy là phúc đức lắm rồi. (Còn bầy đặt phàn nàn, hay ném gạch, ném đá, làm chi nữa – hả Trời).

Dù sắp nhỏ có liếm ghế chăng nữa, nói nào ngay, cũng vẫn là cách hành sử rất đúng … qui trình. Tụi nó chỉ tiếp tục cái truyền thống trọng ngoại (hướng ngoại hay vọng ngoại) do các bậc lão thành cách mạng khởi xướng thôi mà, chớ đâu có gì sai quấy lắm đâu.  

Đã xác định được luật sư bỏ phiếu loại luật sư Võ An Đôn

 

Đã xác định được luật sư bỏ phiếu loại luật sư Võ An Đôn

Dù chúng ta thừa hiểu rằng, việc loại luật sư Võ An Đôn là có “chỉ đạo”, nhưng việc Ban Chủ Nhiệm Đoàn luật sư tỉnh Phú Yên là cơ quan ra quyết định và là người chịu trách nhiệm cuối cùng về quyết định của mình, buộc cộng đồng phải truy cứu trách nhiệm về những cá nhân trong Ban Chủ nhiệm.

Đoàn luật sư tỉnh Phú Yên bao gồm 22 luật sư thành viên (tính đến tháng 6/2017). Ban Chủ nhiệm hiện tại của Đoàn luật sư tỉnh Phú Yên gồm 3 người, đó là luật sư Nguyễn Hương Quê (Chủ nhiệm), luật sư Nguyễn Tâm Hoàng (Phó Chủ nhiệm), và luật sư Nguyễn Khả Thành (phó Chủ Nhiệm). Theo quy chế, để xoá tên một luật sư thành viên cần 2/3 số phiếu đồng ý trong Ban Chủ nhiệm.

Theo thông tin từ RFA cho biết, luật sư Nguyễn Khả Thành là người bỏ phiếu chống lại việc khai trừ luật sư Đôn, điều này đồng nghĩa với việc 2 luật sư còn lại trong Ban Chủ Nhiệm là người đã bỏ phiếu thuận khai trừ luật sư Đôn, đó là luật sư Nguyễn Hương Quê và Nguyễn Tâm Hoàng.

Điều này là phù hợp với con số 66.66% số phiếu thuận đồng ý xoá tên, tước thẻ hành nghề của luật sư Đôn, mà đại diện Ban Chủ Nhiệm công bố cho báo chí. Con số 66.66% nghe có vẻ hoành tráng, nhưng thật ra nó chỉ là sản phẩm từ 2 vị luật sư Nguyễn Hương Quê và Nguyễn Tâm Hoàn.

Chúng ta cần đánh động dư luận về 2 vị luật sư này, buộc họ phải chịu trách nhiệm và trả giá cho việc tán thành một một quyết định “phi đạo đức và phi công lý” nhắm vào một đồng nghiệp của họ.

Luật sư Đôn vẫn còn cơ hội khiếu nại về việc này lên Liên Đoàn Luật sư Việt Nam – và đây là Cơ quan có thể đảo ngược quyết định của Ban chủ nhiệm Đoàn Luật sư tỉnh Phú Yên.

Không biết trong thời gian tới Liên Đoàn Luật sư Việt Nam sẽ đồng ý hay không đồng ý với quyết định xoá tên luật sư Đôn? Nếu là tôi, tôi thà từ chức, thà bỏ nghề chứ nhất quyết không bao giờ tán thành một quyết định phi đạo đức và phi công lý như vậy.

Đơn giản vì một quyết định tai hại như vậy có thể hủy hoại cả sự nghiệp và đời sống của một con người.