Việt Nam, đất nước sợ Nhân Quyền

Việt Nam, đất nước sợ Nhân Quyền

10-12-2017

Trước khi sang thăm VN và dự APEC, thủ tướng Canada Trudeau viết lên twiter nhắc đến việc thúc đẩy nhân quyền khi đến VN, nhưng báo chí VN dưới sự kiểm soát của đảng đã bỏ đi 4 từ “thúc đẩy nhân quyền” khi đăng lại bài viết của ông ta.

Trong hầu hết các hội nghị quốc tế có VN tham gia thì việc đấu tranh không đưa vấn đề nhân quyền vào chương trình nghị sự được xem là thắng lợi lớn về ngoại giao của VN.

Chính vì sự sợ hãi nhân quyền như vậy mà ở VN, cá nhân hay tổ chức xã hội nào nói đến quyền làm người, tuyên truyền cho mọi người hiểu biết cơ bản về quyền làm người đều bị đàn áp, bắt bớ và nhốt tù.

Mới đây nhất, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trần Thị Nga phải đi tù 9,10 năm chỉ vì vận động và đấu tranh cho nhân quyền. Trước đó Trần Huỳnh Duy Thức, Lê công định, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung, Nguyễn Xuân Nghĩa, Phạm Thanh Nghiên, Lê Thị Công Nhân, …cũng bị đi tù vì quyền nói lên chính kiến của mình. Đỗ Thị Minh Hạnh, Đoàn Huy Chương… bị đi tù vì muốn giúp công nhân bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình. Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh, Trương Duy Nhất và nhiều blogger khác đi tù vì tranh đấu cho quyền tự do ngôn luận, quyền tự do báo chí khi đứng ra hoạt động báo chí độc lập.

Nóng nhất hiện nay là hàng loạt những hội viên của hội Anh Em Dân Chủ (AEDC) bị bắt bớ khắp mọi nơi. Mở đầu là luật sư Nguyễn Văn Đài và trợ lý Lê Thu Hà bị bắt theo điều 258.

Luật sư Đài là sáng lập viên hội AEDC, một hội dân sự công khai trên mạng xã hội với mục tiêu được xác định rõ ràng và công khai là “cùng nhau chia sẻ những khó khăn, gian khổ cũng như cùng nhau chia sẻ những niềm vui, hạnh phúc. Giúp nhau cùng tiến bộ trong việc đấu tranh bảo vệ các quyền con người và vận động xây dựng một xã hội dân chủ, tiến bộ, công bằng và văn minh”.

Luật sư Đài bị bắt ngay sau khi anh có cuộc tiếp xúc trao đổi với một nhóm hội viên trẻ về quyền con người.

Sau hơn một năm điều tra vẫn chưa có kết luận gì theo điều 258 với LS Đài và trợ lý Lê Thu Hà, thì bỗng dưng cơ quan điều tra nâng vụ án lên theo điều 79 gọi là “tổ chức lật đổ chính quyền” để mở rộng bắt bớ hàng loạt hội viên công khai khác của hội AEDC.

Hoạt động phổ biến tuyên truyền về quyền con người cho người dân hiểu biết về quyền con người mà là hoạt động lật đổ chính quyền hay sao? Giả định rằng hội AEDC có nhận tiền tài trợ từ các tổ chức nhân quyền quốc tế, các tổ chức NGO để chi phí cho hoạt động phổ biến nhân quyền thì cũng chẳng có cơ sở để kết luận đó là hoạt động “lật đổ chính quyền”.

Chẳng cần dùng đến những từ đao to búa lớn là nhà nước- của- dân- do- dân- vì -dân, chỉ đơn thuần là nhà nước của con người thì tại sao kiến thức cơ bản về quyền làm con người bị bưng bít.

Hầu hết các quốc gia văn minh tiến bộ đều đưa kiến thức về nhân quyền vào chương trình giảng dạy cho học sinh từ lớp vỡ lòng. Trẻ em mẫu giáo đã được dạy cho biết quyền bảo vệ thân thể, không ai có quyền làm đau đớn mình và mình không có quyền làm đau đớn người khác qua các hành động cấu, đánh, cắn, véo bạn bè.

Chương trình giáo dục VN không hề có nội dung về nhân quyền. Nhà nước không những tránh né chuyện nhân quyền mà còn chủ trương cho phép các cơ quan của mình vi phạm nhân quyền. Bắt bớ, hành hung, canh gác, khóa cửa, giam lỏng, ngăn chận đi lại, cấm xuất cảnh… những công dân hoạt động xã hội, tôn giáo được xem như chuyện đương nhiên và cần thiết phải làm.

Tổ chức nhà nước vi phạm nhân quyền đối với công dân được thì giữa công dân với công dân xâm phạm quyền con người của nhau được. Chuyện đó đang diễn ra phổ biến và ngày càng trở nên trầm trọng trong xã hội VN.

Cha mẹ bạo hành con cái, con cái bạo hành cha mẹ già, thầy cô giáo bạo hành học sinh, học sinh đánh lại thầy cô giáo, bảo mẫu hành hạ trẻ em, công an đánh chết dân trong đồn, học sinh bạo hành lẫn nhau rồi còn quay clip tung lên mạng để sỉ nhục nạn nhân đến tận cùng…Những hành vi ấy sẽ được hạn chế tối đa nếu như từ mấy chục năm qua nhà trường đưa nội dung quyền con người vào chương trình giảng dạy thay vì chủ nghĩa Mác Lê nin với cốt lõi đấu tranh giai cấp bằng bạo lực.

Gieo nhân nào gặt quả đó. Những cô cậu học trò mấy chục năm trước, nay làm cán bộ, làm công an, làm giáo viên, làm bảo mẫu, làm bố mẹ kể cả bố mẹ ghẻ… sẽ không bạo hành người khác nếu như từ hồi đi học được giảng dạy kỹ về quyền con người. Người không có hiểu biết cơ bản về quyền làm người chắc chắn sẽ vi phạm quyền con người.

Nhà cầm quyền thay vì bắt bớ, đàn áp những cá nhân hay tổ chức xã hội dân sự hoạt động phổ biến nhân quyền ra toàn xã hội thì nên tuyên dương và cảm ơn họ, hay ít nhất cứ để yên cho họ làm.

Nhà nước của con người mà quyền làm người không được tôn trọng thì nhà nước đó không phải của con người.

10/12/2017 ngày Quốc Tế Nhân Quyền

Kỷ niệm ngày Nhân quyền quốc tế: Nỗi khao khát quyền con người

Nguyễn Tường Thuỵ
2017-12-10
 
Hình chụp họp mặt ngày Nhân quyền quốc tế 2017

Hình chụp họp mặt ngày Nhân quyền quốc tế 2017

 Blogger Nguyễn Tường Thuỵ
 

Ngày 10 tháng 12 hàng năm được tôn vinh là Ngày Nhân quyền Quốc tế, được các nước trên thế giới kỷ niệm.

Trong tình hình đàn áp dân chủ căng thẳng ở Việt Nam năm nay, những người yêu tự do dân chủ vẫn bằng mọi cách thể hiện sự khát khao quyền con người được tôn trọng. Ngày 7/12, gần 30 anh chị em hoạt động xã hội dân sự đã bí mật họp mặt kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân quyền. Tại Sài Gòn, một buổi họp mặt do Phạm Bá Hải tổ chức bị phá. Anh bị canh giữ giam lỏng tại nhà cho đến 9 giờ tối.

Vào ngày 9/12/2017, một buổi kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân quyền nữa cũng diễn ra hết sức bí mật tại Hà Nội. Trong buổi gặp mặt này, thầy Vũ Mạnh Hùng cho rằng mọi nguyên nhân bất hạnh trong cuộc sống đều có nguồn gốc từ một xã hội không tôn trọng nhân quyền. Nhân quyền là giá trị phổ quát của nhân loại. Việt Nam sau khi gia nhập Liên Hợp Quốc vào năm 1977,  đến năm 1982 (24/9) đã ký Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị. Thế nhưng nhưng cho đến nay, trên thực tế quyền con người ở VN không được tôn trọng. Tôi có một mong muốn mong nhà nước cộng sản VN tôn trọng quyền con người, bởi vì một đất nước, một dân tộc phát triển hưng thịnh được hay không chính là xã hội có tôn trọng nhân quyền hay không.

Anh Nguyễn Thanh Hà bày tỏ, kỷ niệm ngày nhân quyền quốc tế mà VN là một trong những nước đã ký công ước về nhân quyền cho nên mình ngồi với nhau để yêu cầu nhà cầm quyền cộng sản VN tôn trọng nhân quyền, việc ấy là đúng đắn, mình không có điều gì phải e ngại

Ông Tô Oanh, một nhà giáo ở Bắc Giang cho rằng tại sao mà mình không dám kỷ niệm ngày Quốc tế Nhân quyền? An ninh luôn nhắc nhở tôi không được tiếp xúc với người Hà Nội (những người hoạt động nhân quyền). Người Hà Nội thì sao? Nếu quan chức có nhân cách được như thế thì quý quá chứ. Những người như thế tôi tôn trọng và cũng có những cái tôi cần học tập họ. Ông chia sẻ chút đời tư: Tôi hiện nay sống độc thân nhưng toàn bị an ninh phá, không thể đến với một cô nào được. Tôi rất muốn có những cuộc gặp mặt như thế này, nói những điều trong khuôn khổ được phép. Kỷ niệm nhân quyền có gì sai, yêu nước, chống Trung Quốc có gì sai? Chúng ta không có ý đồ lôi kéo nhau lật đổ chính quyền này mà tự họ sẽ lật nhau thôi. 75 vạn quân chính qui, 1 triệu công an ai mà lật được. Ta cứ sống đúng với lương tâm của mình, có trách nhiệm với đất nước, với dân tộc này.

Một cụ lão thành cách mạng đã 93 tuổi, 71 năm tuổi đảng hôm nay cũng có mặt trong buổi kỷ niệm. Nói chuyện với tôi, cụ cho rằng, chế độ chính trị này phải thay đổi theo hướng dân chủ, phải thực chất dân chủ, có sự tham gia của các đảng phái khác. Cụ cho rằng không đa nguyên chính trị không chống nổi tham nhũng. Trả lời câu hỏi của tôi: “Bác có cho rằng, mọi sự bất công trong xã hội, sự tụt hậu của đất nước hiện nay bắt nguồn từ chế độ độc đảng không?” Cụ khẳng định ngay: “Đúng quá chứ còn gì nữa”. Cụ cũng cho biết cụ cũng đã nói với ông Lê Hồng Anh và Đinh Thế Huynh về những bức xúc này.

Sự vi phạm quyền con người ở Việt Nam đã trở thành hệ thống. Nhiều người hoạt động xã hội dân sự đã bị bắt cầm tù chỉ vì bày tỏ chính kiến, tư tưởng. Chỉ tính trong năm nay, 2017 đã có 25 người bị bắt và bị truy tố, bị gán ghép cho các tội danh rất xa lạ như tuyên truyền chống nhà nước, hoạt động lật đổ nhà nước… Gần đây nhất là hai phụ nữ bị kết án 9 hoặc 10 năm tù là Trần Thị  Nga và Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Nhiều người đã bị đánh đập, canh chặn ngăn cản quyền tự do đi lại, bị gây khó khăn trong cuộc sống.

Buổi họp mặt không quên nhắc đến phiên tòa phúc thẩm Trần Thị Nga vào ngày 22/12 tới, mong muốn nhiều người sẽ đến Phủ Lý (Hà Nam) ủng hộ Nga.

Nhà cầm quyền cần phải lắng nghe khát vọng tự do dân chủ của người dân, tôn trọng nhân quyền. Xin nhắc lại lời thầy giáo Vũ Mạnh Hùng: “Một dân tộc phát triển hưng thịnh được hay không chính là xã hội có tôn trọng nhân quyền hay không”.

* Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á Châu Tự Do

Trong một tháng, Hoa Kỳ có thêm 4 dân cử gốc Việt

Trong một tháng, Hoa Kỳ có thêm 4 dân cử gốc Việt

Đỗ Dzũng/Người Việt (tổng hợp)

Từ trái, ông Dean Trần, cô Bee Nguyễn, bà Kathy Trần, và bà Cyndi Nguyễn. (Hình: Facebook, cá nhân cung cấp, và trang web tranh cử)

WASHINGTON, DC (NV) – Chỉ trong vòng một tháng, nước Mỹ có thêm bốn dân cử gốc Việt, vừa thắng các cuộc bầu cử cấp tiểu bang và thành phố.

Điểm đặc biệt là những ứng cử viên gốc Việt thắng các đối thủ người bản xứ, có người đương nhiệm, có người được sự ủng hộ của các chính trị gia lớn. Và tất cả họ sẽ đều là người Việt Nam đầu tiên giữ chức vụ trong chính quyền tại các tiểu bang nơi họ cư ngụ.

 

MASSACHUSETTS 

Tại Massachusetts, lần đầu tiên, Thượng Viện tiểu bang này có một thượng nghị sĩ gốc Việt. Đó là ông Dean Trần (Cộng Hòa), vừa thắng bà Sue Chalifoux Zephir (Dân Chủ) với kết quả sít sao 607 phiếu trong tổng số 15,627 phiếu bầu trong cuộc bầu cử chọn người đại diện Địa Hạt Worcester-Middlesex ngày 5 Tháng Mười Hai, theo nhật báo Sentinel & Enterprise.

Ông Dean Trần. (Hình: Facebook Dean Trần)

Địa hạt này trước đây do bà Jennifer Flanagan (Dân Chủ) nắm giữ, và nay để trống vì bà được thống đốc bổ nhiệm là thành viên Ủy Ban Kiểm Soát Cần Sa vừa mới thành lập.

Massachusetts là tiểu bang đa số cử tri theo đảng Dân Chủ, và đặc biệt hơn nữa, ứng cử viên Zephir có sự ủng hộ chính thức của hai thượng nghị sĩ liên bang cũng thuộc đảng Dân Chủ, bà Elizabeth Warren và ông Ed Markey.

Ông Dean Trần, 42 tuổi, kỹ sư điện toán, là nghị viên thành phố Fitchburg từ năm 2006. Thành phố tọa lạc tại phía Tây Bắc Boston, và chỉ có hơn 40,000 dân.

Hiện nay, ông cũng là ủy viên Học Khu Đại Học Mount Wachusett Community College.

Ông kể với trang web telegram.com rằng ông và gia đình di cư đến Hoa Kỳ năm 1980, sau khi vượt biển sang Thái Lan.

“Chúng tôi rời Việt Nam bằng thuyền khi tôi mới 2 tuổi. Sau khi ở trong trại tị nạn được hai năm, chúng tôi được một nhà thờ bảo trợ vào Mỹ năm 1980,” ông nói.

Ông Dean là người con kế út trong gia đình có năm anh em, đến Hoa Kỳ cùng cha mẹ. Cha của ông từng phục vụ trong quân đội VNCH trước năm 1975.

Ông hiện cư ngụ tại Fitchburg cùng vợ, bà Kerry Trần, và bốn người con.

GEORGIA 

Lần đầu tiên tiểu bang Georgia có một dân biểu gốc Việt, sau cuộc bầu cử vòng nhì ngày 5 Tháng Mười Hai.

Đó là cô Bee Nguyễn (Dân Chủ), sáng lập viên một tổ chức bất vụ lợi, thắng đối thủ cùng đảng là ông Sachin Varghese, trong cuộc đua tranh chức dân biểu Địa Hạt 89 của Hạ Viện Georgia.

Cô Bee Nguyễn. (Hình: BeeForGeorgia.com)

Vị trí này trước đây do bà Stacey Abrams nắm giữ, nhưng nay để trống, vì bà ra ứng cử thống đốc tiểu bang.

Địa Hạt 89 bao gồm các thành phố Cedar Grove, Druid Hills, East Atlanta, Edgewood, Gresham Park, và Kirkwood.

Theo nhật báo The Atlanta Journal-Constitution, trong cuộc bầu cử đặc biệt hồi Tháng Mười Một, cô Bee được 40% số phiếu, cho dù gây quỹ ít hơn ông Varghese. Tuy nhiên, vì cả hai đều không đạt trên 50% số phiếu, nên phải tranh cử thêm lần nữa. Kết quả, cô giành được 52% số phiếu.

Trên trang web tranh cử, cô Bee Nguyễn cho biết, “cha tôi là một người từng làm việc trong một bệnh viện tâm thần. Ông lãnh lương tối thiểu $3.35/giờ năm 1981. Ban đêm, ông học bài dưới hầm nhà, và dùng các thùng các tông làm bàn học. Ông tin rằng giáo dục là cách tốt nhất để thoát đói nghèo.”

“Mẹ tôi là một người tháo vát, nuôi nấng năm đứa con gái. Bà dẫn chúng tôi đi nhà thờ mỗi Chủ Nhật, và luôn nhắc nhở chúng tôi phục vụ cộng đồng,” cô Bee viết về mẹ của mình như vậy.

Cô cho biết, chính gia đình khuyến khích cô thành lập một tổ chức phi lợi nhuận giúp các học sinh nữ nghèo.

“Tôi bỏ cả việc làm ổn định, ngay cả trong ngành bảo hiểm sức khỏe, bởi vì tôi tin rằng giúp đỡ trẻ em là một đầu tư cho các gia đình ở Georgia,” cô viết tiếp.

Cô viết một cách tin tưởng: “Trong một thập niên qua, tôi luôn vận động cho phụ nữ, các cộng đồng thiểu số, và các gia đình tị nạn. Tôi tin rằng ý kiến của mọi người quan trọng như nhau, và tôi sẽ đấu tranh cho người nghèo ở Georgia.”

Cô Bee, nói thông thạo tiếng Anh và tiếng Việt, từng là chánh văn phòng cho Dân Biểu Tiểu Bang Sam Park.

Cô tốt nghiệp cao học hành chánh công quyền, chuyên về tài chánh và quản trị, đại học Georgia State University năm 2012.

Cô cũng tốt nghiệp cao học văn chương Anh khi mới 23 tuổi.

Hiện nay, cô đang theo học đại học Emory University.

VIRGINIA 

Trong cuộc bầu cử dân biểu tiểu bang Virginia, Địa Hạt 42, ngày 7 Tháng Mười Một, bà Kathy Trần (Dân Chủ) thắng bà Lolita Mancheno-Smoak (Cộng Hòa) với tỉ lệ phiếu 61%-39%, trở thành dân biểu gốc Việt đầu tiên của tiểu bang.

Bà Kathy Trần. (Hình: Facebook Kathy Trần)

Chiếc ghế này trước đây do ông David Albo (Cộng Hòa) nắm giữ trong 24 năm, nhưng nay nghỉ hưu.

Theo trang web vận động tranh cử của mình, bà Kathy cho biết bà cùng gia đình vượt biên lúc bà mới có 7 tháng tuổi. Sau 13 tháng, cả gia đình định cư tại Hoa Kỳ.

Trong thời gian làm việc tại Bộ Lao Động trong 12 năm, bà giữ nhiều chức vụ, bao gồm quyền giám đốc Văn Phòng Đầu Tư và giám đốc Văn Phòng Chính Sách, Lập Pháp, và Điều Lệ.

Bà từng là sinh viên chương trình Presidential Management Fellow, và từng là phụ tá giám đốc chương trình dạy nghề và phát triển lao động của National Immigration Forum.

Bà Kathy có bằng cử nhân đại học Duke University, và bằng cao học xã hội đại học University of Michigan.

Hiện nay, bà là chủ tịch hội phụ huynh học sinh tại địa phương, và sống ở West Springfield cùng chồng, Matt, và bốn người con, từ 1 đến 8 tuổi.

Địa Hạt 42 bao gồm các thành phố Burke, Crosspointe, Fort Belvoir, Laurel Hill, Lorton, Mason Neck, Mount Vernon, Newington Forest, South Run, và West Springfield, và có khoảng 80,000 cư dân.

NEW ORLEANS, LOUSIANA 

Trong cuộc bầu cử nghị viên Khu Vực E của thành phố New Orleans, ngày 19 Tháng Mười Một, bà Cyndi Nguyễn thắng nghị viên đương nhiệm, ông James Gray, trở thành người gốc Châu Á đầu tiên ngồi trong Hội Đồng Thành Phố lớn nhất tiểu bang Louisiana.

Bà Cyndi Nguyễn. (Hình: Cyndi Nguyễn cung cấp)

Theo nhật báo The Times-Picayune, đây là lần thứ nhì bà Cyndi, giám đốc Chương Trình Huấn Luyện Kinh Tế Cộng Đồng Việt Nam, ra ứng cử.

Khu Vực E, nằm ở phía Đông thành phố, là nơi có nhiều người Mỹ gốc Việt cư ngụ nhất.

Trong cuộc vận động của mình, bà Cyndi chú trọng vào việc ngăn chặn tội phạm và phát triển kinh tế.

Trong khi đó, Nghị Viên James Gray, trong vai trò chủ tich Ủy Ban Phát Triển Kinh Tế của thành phố, nhắm vào chính sách tiếp tục thu hút các công ty bán lẻ, dịch vụ, và gia cư.

Trong cuộc bầu cử sơ bộ vào ngày 14 Tháng Mười, ông Gray về nhất với 38% số phiếu, bà Cyndi về hạng nhì với 26% số phiếu.

Tuy nhiên, trong cuộc bầu cử vòng hai, bà Cyndi được 59% trong khi ông Gray được 41% số phiếu.

Theo trang web tranh cử, bà Cyndi Nguyễn, người Phước Tỉnh, cùng gia đình đến Mỹ năm 1975, khi bà mới 5 tuổi.

Sau một thời gian làm việc ở nơi khác, bà trở lại New Orleans năm 1997, để gần cha mẹ và ông bà. Bà làm điều phối viên xã hội cho khu chung cư Versailles Arms Apartment, có 400 gia đình cư ngụ.

Sau đó, bà sáng lập một tổ chức bất vụ lợi, nhằm hướng dẫn và giúp cộng đồng Việt Nam hội nhập vào xã hội Mỹ.

Mơ ước và sứ mệnh của bà là tạo ra một không gian, nơi các cộng đồng có nền văn hóa khác nhau có thể sống chung và tạo ra một cộng đồng cùng nhau vững mạnh.

Bà có chồng và có sáu người con.

[XÃ HỘI LOẠN – VÌ CÔNG AN]

From:   Hoa Kim Ngo shared Lê Vi‘s post
 
Lê Vi

 

[XÃ HỘI LOẠN – VÌ CÔNG AN]

Có rất nhiều giải thích vì sao bây giờ xã hội loạn, vì sao bây giờ cướp tràn lan. Nhưng ở đây tôi chỉ tập trung vào một thứ, đó là sự tha hóa của lực lượng Công An (CA).

CA nắm vai trò giữ gìn trật tự và duy trì pháp luật, họ là lực lượng duy nhất có chức năng này. Quốc hội thì làm luật, tòa án thì xét luật, còn CA thì thi hành. Đó là quy luật.

Khi lực lượng CA trở nên tha hoá và tham nhũng thì sự ổn định của xã hội sẽ bị phá vỡ. Vì khi cướp biết rằng người duy trì luật pháp không quan tâm đến luật pháp, thì họ sẽ lộng hành, như hiện nay đang diễn ra. Không những vậy, khi lực lượng bảo vệ luật pháp không còn quan tâm đến luật pháp thì xã hội sẽ trở nên vô luật pháp. Vì có ai thi hành đâu nên tuân thủ làm gì.

Dưới thời CNXH, lực lượng CA trở thành thanh kiếm để bảo vệ Tổ Chức chứ không còn bảo vệ dân. Cho nên khi có xung đột giữa dân và chính phủ, CA luôn đứng về phía nhà nước. Vì không có ai kiểm soát quyền lực nên việc CA lợi dụng quyền lực để trích lợi ích là điều tất yếu.

Khi nói về sự hỗn loạn của xã hội, nhiều người sẽ cho rằng vì dân không hợp tác hoặc đạo đức xuống cấp. Nhưng đó chỉ là phụ. Nguyên nhân chính là sự tha hóa quyền lực của CA. Khi người thi hành pháp luật thả lỏng và lợi dụng quyền lực thì cướp và bất trật tự sẽ lộng hành – như Việt Nam thời CNXH.

Ku Búa @ Cafe Ku Búa

Tư bản đỏ mà ăn chơi thì bọn tỷ phú Ả Rập chỉ là tuổi tôm nếu đem ra so sánh.

From:   Hoa Kim Ngo and Thang Chu shared Nhân Thế Hoàng‘s post.
No automatic alt text available.

Nhân Thế HoàngFollow

 

Đây là chai rượu Macallan 30 – thứ rượu mà anh Thăng rất thích, và thường chọn nó để nhắm với lòng lợn.

Giá của chai rượu này trên thị trường là hơn 60 triệu mỗi chai. Trong bữa tiệc sinh nhật gần đây, anh Thăng của chúng ta đã đãi khách đúng 100 chai loại này.

Sơ sơ buổi tiệc đó, tiền rượu đã hơn 6 tỷ đồng. Tư bản đỏ mà ăn chơi thì bọn tỷ phú Ả Rập chỉ là tuổi tôm nếu đem ra so sánh.

Anh bạn tôi kể có lần tiếp các quan chức địa phương để xin dự án, số tiền ăn nhậu gái gú cho đêm đó sơ sơ hết có 54 nghìn đô, ảnh bảo vậy là còn ít đó, hehe..!

P/s: Hồi a Thăng còn làm bí thư, một doanh nghiệp muốn gặp và xin ảnh 30 phút thời gian cho bữa cơm trưa, chi phí là 50.000 đô cho 30 phút, còn chuyện khác nói sau!   

NÓNG: Bắt khẩn cấp nguyên Tổng Giám đốc công ty Vietlott, Công ty tài chính dầu khí Tống Quốc Trường

Nguồn:   Dien Hong Tran and 2 others shared a link.
Tin tức sự kiệnTrong nướcNÓNG: Bắt khẩn cấp nguyên Tổng Giám đốc công ty Vietlott, Công ty tài chính dầu khí Tống Quốc Trường Loading… Cơ quan CSĐT đã khởi tố bị can, bắt tạm giam Ông Tống Quốc Trường sinh năm 1972, quê Nam Định, nguy…
CANHBAOVN.COM
 

BI KỊCH CỦA NGƯỜI CỘNG SẢN

Nguồn:   Van Pham shared Trang Nguyen‘s post.

BI KỊCH CỦA NGƯỜI CỘNG SẢN

 
Image may contain: 6 people, people smiling, people standing and suit

Trang NguyenFollow

BI KỊCH CỦA NGƯỜI CỘNG SẢN

Đinh La Thăng đang bị tạm giam tại B14-Công An Hà Nội. Lúc này Thăng bị coi như tên tội đồ của dân tộc, là nạn nhân của tranh giành quyền lực từ những người Thăng gọi là “đồng chí”, bị hơn 700 tờ báo Đảng nhảy vào đánh hội đồng mà không được phép thanh minh. Nếu ở đất nước dân chủ, ít nhất cũng sẽ có vài tờ báo lắng nghe đến ý kiến của Thăng, Thăng sẽ được phép gặp luật sư, được quyền giữ im lặng “vì những lời anh nói có thể là bằng chứng chống lại anh trước toà”. Nhưng số phận Thăng rồi cũng giống như bao người tù VN khác : án bỏ túi, không được gặp luật sư trước khi kết thúc giai đoạn điều tra, không được hưởng sự độc lập của toà án.

Cũng tại B14, cách Thăng chỉ vài bức tường là phòng giam những đồng đội của tôi : luật sư Nguyễn Văn Đài, Mục sư Nguyễn Trung Tôn, cô giáo Lê Thu Hà, kĩ sư Phạm Văn Trội, kí giả Trương Minh Đức. Nhưng khác với Thăng, đồng đội của tôi vào tù vì họ dám sống trọn vẹn với lí tưởng đấu tranh cho sự công bằng của xã hội, cho một nền dân chủ bị bóp nghẹt. Chính vì những điều đó, họ được một lực lượng hùng hậu “truyền thông lề trái” hậu thuẫn, được các tổ chức nhân quyền, chính phủ nước ngoài quan tâm. Họ còn có những anh em sát cánh vận động ngoại giao và chăm lo cho gia đình. Còn Thăng, cả một đời tham gia đảng cộng sản, điều cuối cùng Thăng nhận được là sự xa lánh và ghẻ lạnh của những người “đồng chí”.

Bi kịch mà Thăng đang gánh chịu có phần được xây dựng bởi chính bàn tay của ông ta. Đỉnh cao quyền lực của Thăng là Uỷ Viên Bộ Chính Trị, một vị trí đứng dưới vài người mà đứng trên triệu người. Để giữ thế độc tôn lãnh đạo của đảng cộng sản, Thăng không ngần ngại xếp những người đấu tranh cho tự do, công bằng và nhân quyền là thành phần phản động cần phải tiêu diệt.

Chỉ hơn nửa năm trước thôi, khi còn là Bí Thư Sài Gòn, chính Thăng dung túng cho đám giang hồ Phan Hùng đánh đập dã man nhà hoạt động xã hội Lê Mỹ Hạnh, chính Thăng bao che cho hàng động xịt nước vào buổi tưởng niệm chiến sĩ Hoàng Sa, chính Thăng dung túng cho đám an ninh thành Hồ đàn áp biểu tình, canh gác tư gia những người bất đồng chính kiến. Có lẽ, lúc này ngồi trong xà lim lạnh. Thăng là người thấm nhất giá trị của hai chữ “nhân quyền” mà đám “phản động” theo đuổi.

Từ bi kịch của Thăng, chợt nhớ đến cái kết của tác phẩm văn học Chí Phèo: Cả làng Vũ Ðại nhao lên. Họ bàn tán rất nhiều về vụ án không ngờ ấy. Có nhiều kẻ mừng thầm, không thiếu kẻ mừng ra mặt! Có người nói xa xôi: “Trời có mắt đấy, anh em ạ!” Người khác thì nói toạc: “Thằng nào chứ hai thằng ấy chết thì không ai tiếc! Rõ thật bọn chúng nó giết nhau, nào có cần phải đến tay người khác đâu”.

Mừng nhất là bọn kỳ hào ở trong làng. Họ tuôn đến để hỏi thăm, nhưng chính là để nhìn (…) Những người biết điều thì hay ngờ vực, họ chép miệng nói: “Tre già măng mọc, thằng ấy chết, còn thằng khác, chúng mình cũng chẳng lợi tí gì đâu…”

Nguyễn Tấn Dũng ơi, sao ông khổ thế?

From:    Lê hồng Song‘s post.
 
 
Image may contain: 7 people
Image may contain: 3 people, people standing, flower, outdoor and text

Lê hồng Song added 2 new photos.

 

Nguyễn Tấn Dũng ơi, sao ông khổ thế?

Bà Nguyễn Thị Hường – mẹ của cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng – vừa qua đời vào ngày 1/12/2017, thọ 92 tuổi. Nhưng như một facebooker bình luận, thân mẫu của nguyên Thủ tướng một thời đi đâu đồng đảng cũng bu đầy đó đã không một tờ báo lề đảng nào nói tới, dầu trước đó báo chí nhà nước ra rả đăng tin mẹ của một hoa hậu qua đời.

Có người cho rằng khi soi kỹ cái hình chính diện nơi ông Nguyễn Tấn Dũng phát biểu thì vòng hoa chính để cao nhất chỉ có là NGUYÊN Chủ tịch UBND TP HCM Lê Hoàng Quân. Mà kỳ lạ là các vòng hoa rất sơ sài bằng hoa nhựa giả như vừa qua một đám côn đồ giật vậy. Càng không có dấu hiệu nào cho thấy giới quan chức đương nhiệm đến “chia buồn cùng gia quyến”.

Chuyện Võ Văn Thưởng không hoặc không dám yêu cầu báo chí dù chỉ đăng một mẩu tin nhỏ chia buồn đám tang bà Nguyễn Thị Hường đã lột tả hơn bao giờ hết sự cô độc của nhân vật “về làm người tử tế” nhưng “hết tiền hết bạc hết ông tôi”.
Té ra, Lê Hoàng Quân là cựu quan chức cao cấp có vẻ là hiếm hoi gửi vòng hoa chia buồn, ít nhiều cũng còn một chút “tình làng nghĩa xóm”, nếu không phải là “tình đồng chí”.

Lê Hoàng Quân nguyên là bí thư Đồng Nai, người Nam Bộ, một thời được đưa về làm phó bí thư kiêm chủ tịch ủy ban nhân dân ở Sài Gòn, bị dư luận chung đánh giá là người ba phải và bất tài, nhưng được cái luôn sẵn lòng dĩ hòa vi quý với mọi quan chức và đặc biệt chẳng bao giờ thấy đấu tranh chống tham nhũng.

Trong khi đó, không nghe nói về sự hiện diện tại đám tang mẹ Nguyễn Tấn Dũng của nhiều quan chức Nam Bộ khác, về hưu hay đương nhiệm.

Hiện tượng báo đảng nói riêng và và báo chí nhà nước nói chung im bặt trước đám tang của mẹ cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có thể được xem là một chỉ dấu đặc biệt, không chỉ về thói vô cảm chính trị trong chính trường Việt thời nay, mà còn như một biểu trưng cho thói “ăn cháo đá bát” hết sức bạc bẽo của giới quan chức mang não trạng chỉ biết “phù thịnh không phù suy”.

Báo chí lại thuộc quyền chỉ đạo và điều hành của Võ Văn Thưởng – Trưởng ban Tuyên giáo trung ương. Thưởng là người Nam Bộ, xuất thân từ cánh tay mặt của đảng là đoàn thanh niên cộng sản, được xem là có chịu ảnh hưởng phần nào của Nguyễn Tấn Dũng. Nhưng không kể đến việc giới quan chức “người Bắc có lý luận” đã hoàn toàn quay lưng với cựu thủ tướng Dũng như một bản chất, chuyện Võ Văn Thưởng không hoặc không dám yêu cầu báo chí dù chỉ đăng một mẩu tin nhỏ chia buồn đám tang bà Nguyễn Thị Hường đã lột tả hơn bao giờ hết sự cô độc của nhân vật “về làm người tử tế” nhưng “hết tiền hết bạc hết ông tôi”.

Vào năm 2016 khi Nguyễn Tấn Dũng đã bị hất khỏi Bộ Chính trị sau đại hội 12 của đảng cầm quyền, người ta vẫn nhìn thấy có đến vài ba trăm quan chức cùng lẵng hoa chúc mừng cho buổi sinh nhật của ông Dũng.

Nhưng kể từ quý 4 năm 2016 khi chiến dịch “đánh” Đinh La Thăng – người được xem là một thủ hạ tin cẩn của Nguyễn Tấn Dũng – khởi động, dường như Nguyễn Tấn Dũng cô độc hẳn.

Cho đến năm 2017 và đặc biệt cùng với các vụ việc Đinh La thăng bị loại khỏi Bộ Chính trị và đang bị đe dọa truy tố, vụ đại gia ngân hàng là Trầm Bê – người được dư luận cho là “tay hòm chìa khóa” của gia đình Nguyễn Tấn Dũng – bị bắt và bị đưa ra truy tố, rồi đến vụ Nguyễn Thanh Nghị – con trai Nguyễn Tấn Dũng, đang là bí thư tỉnh Kiên Giang – có thể bị phe đảng của Tổng bí thư Trọng cho “lên thớt” với lý cớ đầu tiên là vụ khách sạn Hương Biển sai quy hoạch ở ngọc đảo Phú Quốc, nghe nói cả một người thân của Nguyễn Tấn Dũng là Lê Thanh Hải – cựu bí thư thành ủy TP.HCM – còn không còn dám đi chơi golf với ông Dũng nữa.

Sau hàng loạt vụ việc trên, ngày càng nhiều dư luận cho rằng đường đi của Nguyễn Phú Trọng trước sau cũng dẫn đến cửa nhà Nguyễn Tấn Dũng.

Đường đi của Nguyễn Tấn Dũng lại bị cho là đầy tì vết tham nhũng. Nguyễn Tấn Dũng là đời thủ tướng bị cho là “phá chưa từng có” trong lịch sử đảng CSVN, một thủ tướng mà nếu cánh đảng muốn và dám làm, gần như bất cứ lĩnh vực hay công trình cộm cán về tiền bạc nào cũng đều ít nhiều mang bóng dáng của cựu thủ tướng Dũng.

Một facebooker bình luận: “Là người có khí chất Nam Bộ giao lưu rộng rãi, ông cũng ít nhiều cũng có bộ hạ hay đồng liêu thân tín trong đảng. Thế mà giờ này không một ai tới hay gởi lẵng hoa viếng làm tôi thật sự bất ngờ.

Đúng là trước có người so sánh đảng của ông với đảng bọn cướp tôi không tin. Nhưng giờ nhìn lại thấy đảng cướp nó vẫn nghĩa tình với nhau hơn.

Mong ông thấy đó để khuyên bảo con cháu phải làm cái gì bù đắp lại cho dân tộc này bởi những ngày ông đã tham gia trong đảng đó”.

Không thể nói khác hơn, tình cảnh “đèn nhà ai nấy rạng, thân ai người đó lo, hồn ai người đó giữ” đang phổ biến đến mức ghê gớm trong nội bộ đảng CSVN. Không chỉ với trường hợp Nguyễn Tấn Dũng, mà có lẽ tuyệt đại đa số giới quan chức từ trung cấp đến cao cấp của đảng sẽ phải chịu thân phận “hết tiền hết bạc hết ông tôi” ngay sau khi họ “nghỉ” – cho thấy không chỉ hiện tượng phân hóa sâu sắc mà đang diễn ra giai đoạn phân rã ngày càng nhanh trong đảng.

Nhưng Nguyễn Tấn Dũng không phải là người “hết tiền hết bạc”. Chỉ là ông hết quyền mà thôi…

Thậm chí vào thời buổi này, “nghỉ” vẫn còn là “hạ cánh an toàn”. Cuộc chiến giữa các nhóm quyền lực và lợi ích mới đối với những nhóm quyền lực và lợi ích cũ ngày càng mang tính tàn sát để chẳng còn một quan chức nào an toàn, kể cả người đứng đầu đảng./.

NGƯỜI PHỤ NỮ ĂN TRỘM TRỨNG

 CÂU CHUYỆN LAY ĐỘNG TRÁI TIM

 NGƯỜI PHỤ NỮ ĂN TRỘM TRỨNG 


Mới đây, một câu chuyện ấm áp tình người và đầy tính nhân văn đã được lan truyền trên khắp các trang báo mạng.
 

 Câu chuyện kể về nghĩa cử cao đẹp  khi một viên cảnh sát ở thành phố Birmingham, bang Alabama, Mỹ đã quyết định không bắt giam một phụ nữ lớn tuổi ăn trộm  trứng, mà thay vào đó anh đã mua 1 hộp trứng tặng cho bà. 

Báo chí địa phương đưa tin sau khi vào siêu thị để mua đồ, bà Helen Johnson đã thiếu mất 50 xu mới đủ tiền mua 1 lố trứng, vì thế, bà nghĩ rằng nếu chỉ ăn trộm 5 quả trứng, bà đã có đồ ăn cho mấy đứa cháu đang ở nhà. Nghĩ vậy, bà Johnson bèn lấy 5 quả trứng bỏ vào túi áo khoác. Tuy nhiên, đúng lúc ra cửa, bà đã bị giữ lại.

Cảnh sát sau đó cũng đã được gọi tới để xử lý vụ việc, tuy nhiên, thay vì bỏ tù người phụ nữ đáng thương, viên cảnh sát William Stacey đã mua 1 lố trứng tặng bà. Hành động của anh khiến bà Johnson vô cùng ngạc nhiên và xúc động bởi lúc đó, bà nghĩ chắc chắn bà sẽ bị ngồi tù vì tội trộm cắp.

Chia sẻ trên đài truyền hình địa phương WIAT-TV, bà Johnson cho biết gia đình bà rất khó khăn, vì vậy, họ luôn phải kiếm ăn từng bữa. Lúc bà đặt chân vào siêu thị Dollar General, mấy đứa cháu của bà ở nhà đã phải nhịn đói suốt 2 ngày. Bởi vậy, bà đã đánh liều lấy trộm 5 quả trứng. “Tôi nghĩ nếu không kiếm được gì cho mấy đứa nhỏ ăn, chúng sẽ chết đói,” bà Johnson nói.
Sau khi được tặng trứng, bà Johnson đã vô cùng ngạc nhiên và xúc động. Bà cho biết “Viên cảnh sát này đã giúp tôi nhận ra con đường chân chính, và tôi sẽ không bao giờ quên.” 

Trong khi đó, anh Stacey thì cho biết khi tới hiện trường, bà Johnson đã bật khóc nức nở và cố gắng vét sạch túi để đưa toàn bộ số tiền bà ấy có cho anh. “Tôi nói với bà ấy là đừng bao giờ làm chuyện tương tự như vậy nữa. Tôi hy vọng và cầu nguyện và chắc chắn rằng bà ấy sẽ không làm việc đó lần nữa”, anh Stacey nói.

Hành động cao thượng của cảnh sát Stacy đã được 1 người tình cờ nhìn thấy và ghi lại. Sau khi được đăng tải, đoạn clip đã thu hút sự chú ý của hàng triệu người dân trên toàn thế giới. 

Thế nhưng, câu chuyện tốt đẹp vẫn chưa dừng lại ở đó, vào ngày thứ Tư vừa qua, cảnh sát Stacy cùng đồng nghiệp đã có mặt tại nhà bà Helen Johnson (47 tuổi) để trao tặng cho gia đình bà 2 xe tải chất đầy đồ ăn. Món quà này được trao tặng với mong muốn bà Johnson cùng con cháu có được 1 Giáng sinh ấm áp và đủ đầy.

Những giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi, bà Johnson cho biết “Lần cuối cùng nhà tôi có nhiều thức ăn như này là khi tôi 12 tuổi, lúc ấy, tôi còn sống với bà.”
Câu chuyện sau khi được trang Dailymail chia sẻ cũng đang thu hút gần 120.000 lượt “like” cùng hàng nghìn lượt chia sẻ. Hiện, hành động cao cả của viên cảnh sát William Stacy vẫn đang được ngợi ca trên toàn thế giới.

From Lucie 1937