QUÁ NHANH VÀ QUÁ NGUY HIỂM

Vì sao khui vụ Ocean Bank mà không dám khui vụ mất trắng 500 triệu ở Venezuela? Sợ bứt dây động rừng chăng?

QUÁ NHANH VÀ QUÁ NGUY HIỂM 

Huỳnh Ngọc Chênh

Vụ án Đinh La Thăng kết thúc điều tra chỉ sau 12 ngày là nhanh chưa từng có trong lịch sử tố tụng của VN. Điều đó không khỏi không làm cho dư luận đặt ra câu hỏi vì sao lại quá nhanh như vậy.

Đinh La Thăng bị truy tố với hai tội danh, cố ý làm trái và chiếm đoạt tài sản liên quan đến số tiền 800 tỷ đồng đầu tư vào Ocean Bank và bị mất trắng.

Nhưng đó cũng chỉ là khoản mất mát nhỏ so với một khoản mất mát khổng lồ khác mà Thăng phải trực tiếp chịu trách nhiệm. Đó là khoản mất trắng trên 500 triệu USD tương tương 11.000 tỷ đồng đầu tư khai thác dầu ở Venezuela.

Lẽ ra khi bắt Thăng vì vụ mất mát ở Ocean bank thì nhân đó điều tra mở rộng về những thiệt hại khác của PVN trong thời gian Thăng làm chủ tịch HĐQT, trong đó đặc biệt là vụ Venezuela thiệt hại quá sức nghiêm trọng.

Tuy thiệt hại cả hai vụ lớn nhỏ khác nhau, nhưng bản chất đều giống nhau. Vụ Ocean bank, Thăng tự ý đầu tư vào ngân hàng với mục đích kiếm lãi, nhưng kinh doanh thất bại. Còn vụ thứ hai, Thăng đầu tư vào Venezuela theo chủ trương của đảng mà cụ thể lúc đó là theo lệnh của hai ông đứng đầu là Nông Đức Mạnh và Nguyễn Minh Triết, cũng để kiếm lợi, nhưng cũng thất bại.

Vụ đầu tuy mất ít hơn, nhưng vì do Thăng tự ý làm nên Thăng phải bị truy cứu trách nhiệm hình sự.

Vụ sau mất khủng hơn, thiệt hại cho đất nước lớn hơn 14 lần, nhưng Thăng làm theo lệnh đảng nên Thăng không bị truy cứu.

Nghe qua tưởng như đúng rồi, nhưng thật ra là vô cùng sai.
Thăng làm theo lệnh nên ít chịu trách nhiệm, nhưng người ra lệnh cho Thăng là hai ông Nông Đức Mạnh và Nguyễn Minh Triết phải bị truy cứu trách nhiệm chứ.

Nếu hai ông Mạnh và Triết biện bạch rằng hai ông ra lệnh theo chủ trương của đảng thì phải truy cứu trách nhiệm của đảng mà lúc đó hai ông đang đứng đầu, nghĩa là cũng hai ông chịu trách nhiệm trước hết chứ.

Tóm lại là cá nhân gây ra thiệt hại thì bị xử tù, còn đảng gây ra thiệt hại dù to lớn đến mấy cũng chẳng sao cả, người đứng đầu đảng cũng chẳng sao cả.

Phải chăng vì thế mà vụ thất thoát 800 tỉ đồng của Đinh La Thăng kết thúc điều tra quá nhanh để khỏi phải điều tra mở rộng lên các vụ khác to lớn hơn?

Quá sức nguy hiểm cho đất nước.

Nguồn: Huỳnh Ngọc Chênh

Image may contain: 1 person
 
 

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ VÀ DÂN CHỦ

Ai cần giải phóng ai , niềm nam có cần lũ khỉ trường sơn giải phóng ko nhìn Hàn Quốc sẽ rõ.

 
 

SỰ KHÁC BIỆT GIỮA ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ VÀ DÂN CHỦ

– BẮC HÀN (North Korea) : chế độ độc tài toàn trị, dân số 25.37 triệu người, thu nhập bình quân đầu người năm 2016 là 1,46 triệu won (~ 1.340 USD).

– VIỆT NAM : chế độ độc tài toàn trị, dân số 92.7 triệu người, thu nhập bình quân đầu người năm 2016 là 2.050 USD – gần tiệm cận với mức thu nhập trung bình thấp của thế giới là 2.078,67 USD.

– NAM HÀN (South Korea) : chế độ dân chủ, dân số 51.3 triệu người, thu nhập bình quân đầu người năm 2016 cao gấp 22 lần so với Bắc Hàn khoảng 32 triệu (~ 27,538 USD).

https://tuoitre.vn/dan-trieu-tien-co-thu-nhap-thua-dan-han-…

fb Thuy Duong
Kili

TTO – Kinh tế Triều Tiên được ghi nhận có tăng trưởng tốt trong năm 2016. Đây là một hiện tượng lạ trong bối cảnh nước này bị cấm vận nghiêm ngặt.
TUOITRE.VN

Nhiều gia đình ở thị trấn Mái Dầm, tỉnh Hậu Giang đang kêu cứu vì ô nhiễm nặng từ nhà máy giấy Lee & Man.TQ

Trung Minh Le shared Lan Nguyễn‘s post.
 
Image may contain: one or more people, shoes, outdoor and water
Image may contain: 1 person, sitting
Image may contain: one or more people, people sitting, shoes and outdoor
Lan Nguyễn added 3 new photos.

 

Nhiều gia đình ở thị trấn Mái Dầm, tỉnh Hậu Giang đang kêu cứu vì ô nhiễm nặng từ nhà máy giấy Lee & Man.TQ

Đây là lần thứ hai trong năm nay nhà máy này bị tố cáo gây ô nhiễm. Báo mạng Môi Trường & Cuộc Sống dẫn lời ông Nguyễn Văn On, cư dân ấp Phú Xuân, thị trấn Mái Dầm, có nhà ở cách nhà máy giấy khoảng 100 mét, cho biết hồi gần đây, từ lúc chiều tối đến rạng sáng, phía bên nhà máy giấy Lee & Man có 2 hoặc 3 cột khói màu trắng đục xuất hiện, cao khoảng 5 tới 10 mét, có mùi giống acid, rất khó chịu. Khi có gió thổi theo hướng từ nhà máy qua khu dân cư, thì khoảng 15-20 phút sau, làn da của các cư dân nơi đây có cảm giác khô và căng như có con gì châm chích.

Hồi tháng 3, Lee & Man thừa nhận kho chứa bùn và bể hiếu khí của nhà máy làm không khí trong khu vực có mùi hôi thối. Nhà máy đã cam kết lắp đặt hệ thống khử mùi trong tháng 4, nhưng đến nay tình trạng ô nhiễm lại tái diễn.

Nhà máy giấy của công ty Lee & Man TQ có kinh phí xây dựng 1.2 tỉ Mỹ kim và nằm cạnh sông Hậu. Nhà máy được xem là có quy mô lớn nhất Việt Nam và nằm trong số năm nhà máy giấy lớn nhất thế giới. Sau vụ Formosa Hà Tĩnh, người dân Việt Nam lo thảm họa môi trường kế tiếp sẽ xảy ra do nhà máy giấy Lee & Man.

Huy Lam / SBTN

Dân thi nhau bán lồng bè nuôi cá vì sợ nhà máy giấy Lee&Man

(Dân Việt) Một trong những nguyên nhân khiến người dân ở tỉnh Hậu Giang phải nghỉ nuôi, bán rẻ lồng bè cá điêu hồng để gỡ lại vốn và tìm công việc khác mưu sinh qua ngày là lo sợ nguồn nước sông bị ô nhiễm bởi nhà máy giấy Lee&Man.

Bộ Công Thương vào cuộc vụ nhà máy giấy Lee & Man gây ô nhiễm
Người dân cạnh nhà máy giấy Lee&Man phải trùm túi nilong để ngủ
Đề nghị Hậu Giang minh bạch về Dự án nhà máy giấy Lee&Man
Chiều nay (12.4), trao đổi với phóng viên Dân Việt, bà Đỗ Thị Thu – Tổ trưởng Tổ liên kết nuôi cá điêu hồng ấp Phú Nhơn (xã Đông Phú, huyện Châu Thành, tỉnh Hậu Giang; do Hội Phụ nữ tỉnh Hậu Giang thành lập năm 2015) cho biết, hiện tình hình nuôi cá điêu hồng trên lồng bè gặp rất nhiều khó khăn.

Nhiều hộ dân ở thị trấn Mái Dầm quyết định ngưng thả nuôi cá điêu hồng do sợ môi trường nước bị ô nhiễm.

Bà Thu phân tích, khi mới thành lập, tổ liên kết có đến 25 thành viên là hội viên hội phụ nữ ấp nhưng hiện nay chỉ còn vài thành viên nuôi với số lượng cá thả rất ít. Tới đây, vài thành viên này cũng sẽ nghỉ nuôi mặc dù được ngành chức năng hỗ trợ vốn, con giống và được tập huấn kỹ thuật trong quá trình nuôi.

“Nguyên nhân là do khu vực nuôi gần khu công nghiệp tập trung của tỉnh và khu dân cư nên nguồn nước có thể bị ô nhiễm, chất lượng nguồn nước thường thay đổi. Năm 2016, có trường hợp cá chết. Hơn nữa, giá cá bán ra quá thấp, chỉ còn 23.000 đồng/kg. Quá trời thua lỗ rồi, nhiều hộ có mức thua lỗ lên đến vài trăm triệu, riêng tôi lỗ 300 triệu” – Bà Thu nói.

Cũng theo bà Thu, hiện cuộc sống của các thành viên trong tổ gặp nhiều khó khăn. Nhiều hộ đã bán lồng bè với giá rẻ bèo để gỡ lại vốn và tìm kiếm ngành nghề khác mưu sinh. Tuy nhiên, do đã quen với nghề truyền thống lâu đời nên không dễ để chuyển sang nghề khác.

http://danviet.vn/…/dan-thi-nhau-ban-long-be-nuoi-ca-vi-so-…

“Tung 13 video chống phá nhà nước, lãnh 9 năm tù”

Lê hồng Song
“Tung 13 video chống phá nhà nước, lãnh 9 năm tù”

Đây là tiêu đề bài viết của báo Người Lao Động khi viết về phiên xử phúc thẩm nhà hoạt động nhân quyền Trần Thị Nga vừa diễn ra hôm 22-12-2017.

Theo cáo trạng của VKSND tỉnh Hà Nam, bà Trần Thị Nga đã đăng tải 13 video clip “có nội dung xuyên tạc đường lối, chính sách của Đảng và Nhà nước, phỉ báng chính quyền nhân dân; tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, truyền bá những tư tưởng phản động, gieo rắc sự nghi ngờ, gây hoang mang trong nhân dân… nhằm mục đích chống phá nhà nước.”

Cáo trạng thể hiện, bà Nga còn “trả lời phỏng vấn các đài, báo phản động ngoài nước để cung cấp những thông tin, tình hình sai lệch về hoạt động của các cơ quan Đảng, chính quyền các cấp, về lãnh đạo Đảng, Nhà nước. Ngoài ra, Nga còn viết, dán nhiều biểu ngữ có nội dung bôi nhọ các lãnh đạo Đảng, Nhà nước, lực lượng công an, tẩy chay bầu cử Quốc hội khóa XIV và HĐND các cấp nhiệm kỳ 2016-2021.”

Trước phiên xử, tổ chức Theo Dõi Nhân Quyền yêu cầu chính quyền VN trả tự do cho bà Trần Thị Nga và hủy bỏ mọi cáo buộc đối với bà

 1.5K Views

Chúc Giáng Sinh và Năm Mới Trong Niềm Tin Tất Thắng

 

Chúc Giáng Sinh và Năm Mới Trong Niềm Tin Tất Thắng

ê Minh Nguyên

23-12-2017

Trong mùa Giáng Sinh và Tân Niên 2018, người viết xin kính chúc quý quý thân hữu và quý độc giả được an lành, vui tuơi và ấm cúng bên cạnh người thân, cùng một Năm Mới sống động, thịnh vượng, hạnh phúc và thành đạt trong mọi công việc.

Đầu năm 1985 tổng thống Reagan khi đương đầu với Liên Bang Sô Viết, ông không bi quan mà lạc quan cho rằng, chính nghĩa rồi sẽ chiến thắng và chính nghĩa đang nằm ở bên phía chúng ta. Năm năm sau, Liên Bang Sô Viết sụp đổ.

Trong cuộc tranh đấu cho tự do dân chủ của dân tộc Việt Nam, tuy rằng hiện nay Cộng Sản đang thẳng tay bắt bớ, đàn áp, trù dập những nhà tranh đấu bằng đủ mọi hình thức, nóng cũng như nguội, bạo tàn cũng như mua chuộc, nhưng rõ ràng chính nghĩa đang ở về phía của người dân và những nhà tranh đấu ở tuyến đầu để bảo vệ họ.

Trong khi đó, đầu não của CSVN đã và đang rệu rã chưa từng thấy trong lịch sử 72 năm cầm quyền của họ, đến độ không thể nào hàn gắn được. Bây giờ ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng chỉ có hai con đường: hoặc là đàn áp giam cầm tất cả các đối thủ trong Đảng mà số đảng viên theo họ có khoảng hàng triệu người, hoặc vỡ đảng để thành đa đảng, một bước đầu cần thiết trên con đường dân chủ hoá đất nước.

Nhìn qua huê dạng bên ngoài thì ông Trọng đang tóm thu quyền lực, đang là bố già trong Đảng với uy quyền tuyệt đối mà bất cứ ai trong Đảng cũng đều run sợ. Ông là Tổng Bí thư nắm Đảng, là Chủ tịch Quân ủy Trung ương nắm Quân Đội, ngồi trong Đảng ủy Công an để nắm công an và tham dự họp để chỉ đạo Chính Phủ tháng 12, 2017 dằn mặt ông thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc rằng không phải ông Phúc nắm Chính Phủ là Đảng không chỉ đạo được và vừa để chứng tỏ với bàn dân thiên hạ là cũng như ông Tập Cận Bình ở Trung Quốc, ông có thừa sức mạnh để đả hổ diệt ruồi (http://bbc.in/2CW6zMC).

Nhưng nếu nhìn sâu xuống phía dưới cái bề mặt của sự tập quyền thì cái phần chìm của tảng băng lo sợ lại vô cùng to tát. Mới hôm 14/12/17 phát biểu trong Đại hội Đại biểu toàn quốc Hội Cựu chiến binh VN ông Trọng nói “Nếu để suy thoái mà mất Đảng, mất chế độ là mất tất cả” (http://bit.ly/2oG7ii0). Rồi hôm 15/11/2017 ông ban hành Quy định số 102-QĐ/TW về Xử Lý Kỷ Luật Đảng Viên Vi Phạm (http://bit.ly/2oDlLuZ) đe doạ đảng viên sẽ bị khai trừ Đảng nếu bôi nhọ lãnh tụ, lãnh đạo Đảng, Nhà nước, mà GS Nguyễn Đình Cống trong nước nhận xét là do Đảng CSVN đã quá suy yếu, nó ẩn giấu sự thiếu lòng tin vào cấp dưới và đảng viên, thể hiện sự kém trí tuệ, làm một việc quá lãng phí, ẩn giấu sự run sợ nên ra oai và lên gân, một sự quẩy đạp trong hấp hối (http://bit.ly/2kWz199).

Ông muốn bắt thêm hai ông Phùng Đình Thực và ông Đỗ Văn Hậu – Nguyên Tổng Giám đốc Tập đoàn Dầu khí Việt Nam. Ngày 9/12/17, hàng loạt báo lề phải và đài truyền hình đã đồng loạt đưa tin, nhưng ngay sau đó ông cựu tổng bí thư Lê Khả Phiêu đã xen vào can thiệp nên Bộ Công An và báo của chế độ thi nhau đính chánh (http://bit.ly/2oE7PBf). Ông muốn tấn công nhóm lợi ích do cựu chủ tịch nước Lê Đức Anh cầm đầu và có thể cũng như ông Phiêu, ông Anh sẽ không ngồi yên. Nhà báo Huy Đức, được biết là rất gần gũi với ông Trọng và ông Trương Tấn Sang đăng lên Facebook và sau đó gỡ xuống với lý do tôn trọng quy trình (http://bit.ly/2kGZx71).

Ông Trọng đang đánh các nhóm lợi ích khác để phân chia lại cái bánh tham nhũng. Hiện giờ ông đang ra sức tấn công các công ty mặt tiền của Tổng Cục 5 Bộ Công An (phe Trần Đại Quang) để chia cho Tổng Cục 2 Bộ Quốc Phòng đang phò ông. Tối 21/12/17 Công an khám nhà ông Vũ “nhôm” Phan Văn Anh Vũ một đại gia ở Đà Nẵng và cũng là một thượng tá của TC5, theo ông bí thư Đà Nẵng Trương Quang Nghĩa cho biết (http://bit.ly/2kGHpKu). Ông Vũ sở hữu nhiều công ty mặt tiền như: Công ty IVC, Công ty cổ phần 79, Công ty cổ phần Bắc Nam 79… Trong khi đó, Vincom là công ty mặt tiền của TC2 Bộ Quốc Phòng được hưởng lợi trong vụ giựt bánh này. Vincom của ông Phạm Nhật Vượng, cháu cựu bộ trưởng QP Phạm Văn Trà, mà theo một cán bộ lão thành cách mạng ở Phú Yên thì Vượng mang hàm Đại tá của TC2. Vincom làm ăn trong nhiều ngành nghề nhưng buôn bán vũ khí là chính và là cơ quan kinh tài của TC2. Vượng khi xưa còn ở Đông Âu đã bắt tay với con trai (tên Dũng) đại tá Vũ Chính chỉ huy TC2 cha vợ của Nguyễn Chí Vịnh để buôn vũ khí.

Dựa vào lời khai của Đinh La Thăng, ông Trọng tiếp tục đánh nặng thêm ông Vũ Huy Hoàng dù đã lột chức “nguyên bộ trưởng” của ông này, vì có chứng cớ mới do ông Thăng khai ra, đánh Nguyễn Văn Bình (Bình Ruồi) để phăng đến Nguyễn Tấn Dũng vì nếu không bắt ông Bình sẽ không đánh được ông Dũng, vì Thăng chưa phải là đầu mối dây.

Ông Trọng cũng đang chuẩn bị ra tay với Trần Đại Quang qua việc ông Quang nhận tiền của bà Trương Mỹ Lan chủ tập đoàn Vạn Thịnh Phát, công ty mặt tiền của tình báo Hoa Nam Trung Quốc. Nhóm lợi ích này còn có Trầm Bê đã bị bắt, cựu bí thư Saigon Lê Thanh Hải và ông Hải đang lo sợ. Ông Quang đang cố thủ vì ngoài việc này ông Trọng còn có tang chứng các trang webs đánh phá ông như Chân Dung Quyền Lực là do ông Quang đạo diễn.

Ông Trọng muốn bẻ hết càng các nhóm lợi ích của các đối thủ, nhất là ông Dũng và ông Quang để đại hội 13 vào năm 2021 con đường được rộng thênh thang cho phe nhóm của ông, mà kẻ muốn thay ông đang đứng phía sau để lèo lái là ông Phạm Minh Chính, trưởng ban tổ chức, trong khi ông Trần Quốc Vượng, trưởng ban kiểm tra, chỉ là nghi binh.

Các cán bộ lão thành cách mạng của CSVN cho rằng nếu ông Trọng tiếp tục đánh thì ai cũng sợ tới phiên mình, vì ai cũng đều tham nhũng cả, cho nên đảng bị phân hoá nặng và dễ vỡ ra thành hai hay nhiều đảng trước khi có đại hội 13. Hiện tượng “tự diễn biến, tự chuyển hoá, từ bên trong và từ bên trên” mà ông Trọng hằng lo âu cả chục năm qua đang càng ngày càng tăng tốc và ông ta càng ngày càng cô đơn trên đỉnh cao của quyền lực. Việc CSVN áp dụng chính sách kỳ thị vùng miền với cán bộ đảng tự nó đã tạo ra sự phân hoá trầm trọng trong nội bộ. Saigon có làm ra được 100 đồng thì phải nộp 82 đồng ra Hanoi, chỉ còn 18 đồng thì làm sao xây dựng được cầu đường và các chương trình an sinh cho dân chúng!? – đó là một sự hút máu miền Nam cho cạn kiệt.

Ông muốn theo bước chân của Tập Cận Bình ở TQ, nhưng Việt Nam không phải là Trung Quốc, VN không phải là nước lớn như TQ để không bị ai ảnh hưởng, VN đã từng có nửa nước sống trong dân chủ tự do, VN có khối người Việt to lớn ở hải ngoại chống nhà cầm quyền CS và có ảnh hưởng lớn với khối đại chúng bên trong.

Trong khi đó thì phong trào bất tuân dân sự đã thành hình và đang phát triển, điển hình qua vụ BOT Cai Lậy đã có bước đầu thành công, trong khi cả nước có ít nhất là 8 trạm cướp đường như vậy, theo lời của Thứ trưởng Giao Thông Vận tải CSVN (http://bit.ly/2kIV6sD).

Hai yếu tố quyết định cho một cuộc cách mạng dân chủ được thành công là (1)người dân muốn thoát ra khỏi một hệ thống kềm kẹp và (2)đầu não của tập đoàn lãnh đạo đang rệu rã, thì ngày nay đã có. Vấn đề còn lại là ngày D-Day sẽ xảy ra lúc nào của cái khoảng thời gian không còn xa đó.

Một lần nữa, tôi kính chúc quý thân hữu và quý độc giả một Giáng Sinh và một Năm Mới Trong Niềm Tin Tất Thắng.

Đại sứ Mỹ tại Liên Hiệp Quốc cảm ơn các nước ‘không chống Mỹ’

 

Đại sứ Mỹ tại Liên Hiệp Quốc cảm ơn các nước ‘không chống Mỹ’

Thiệp mời của Đại Sứ Nikki Haley gởi đến các đại sứ tại Liên Hiệp Quốc. (Hình: Văn Phòng Đại Sứ Mỹ tại Liên Hiệp Quốc)

NEW YORK, New York (NV) – Bà Nikki Haley, đại sứ Hoa Kỳ tại Liên Hiệp Quốc, hôm Thứ Năm gởi thiệp mời đại sứ 65 quốc gia đến dự tiệc, theo Fox News.

Đây là những quốc gia bỏ phiếu chống, bỏ phiếu trắng, hoặc không bỏ phiếu đối với nghị quyết Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc chỉ trích quyết định của Tổng Thống Donald Trump thừa nhận Jerusalem là thủ đô của Israel.

Buổi tiệc tổ chức vào ngày 3 Tháng Giêng, 2018 đánh dấu một biểu tượng cho thấy Hoa Kỳ chú ý quốc gia nào ủng hộ hoặc không ủng hộ Mỹ.

Thiệp mời mà Fox News có được cho thấy bà Haley mời các đại sứ đến “một buổi tiệc để cảm ơn tình bạn dành cho Hoa Kỳ.”

Đại Hội Đồng Liên Hiệp quốc bỏ phiếu 128 thuận, 9 chống, 35 phiếu trắng, và 21 không bỏ phiếu.

Trước đó trong ngày, bà Haley, một người áp dụng chính sách cứng rắn tại tổ chức quốc tế này, viết trên Twitter cho biết bà trân trọng các quốc gia không bỏ phiếu chống lại Hoa Kỳ “vì không rơi vào tình trạng vô trách nhiệm tại Liên Hiệp Quốc.”

Hôm Thứ Tư, Tổng Thống Trump nối kết cuộc bỏ phiếu tại Liên Hiệp Quốc với viện trợ của Mỹ trong tương lai, khi nói với các phóng viên rằng: “Cứ để họ bỏ phiếu chống mình đi. Mình sẽ tiết kiệm được nhiều tiền. Mình không quan tâm đến họ nữa.”

Sau đó, bà Haley hăm dọa rằng Hoa Kỳ sẽ “nhớ tên” các quốc gia này. (Đ.D.)

“Đảng lý” hay “Pháp lý”?

“Đảng lý” hay “Pháp lý”?

Phóng viên RFA
2017-12-2017
 
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XII của Đảng Cộng sản Việt Nam tại Hà Nội Ngày 28 tháng 1 năm 2016. (Ảnh minh họa)

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XII của Đảng Cộng sản Việt Nam tại Hà Nội Ngày 28 tháng 1 năm 2016. (Ảnh minh họa)

 AFP
 

Ngày 14/12/2017 vừa qua, truyền thông Việt Nam loan tải thông tin, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng được mời tham dự phiên họp thường kỳ Chính phủ tháng 12 và cho ý kiến chỉ đạo. Thông tin này đã thu hút sự chú ý của giới quan tâm chính trị tại Việt Nam và có những quan điểm trái chiều.

Quyền lực của Đảng được khẳng định

Sau khi thông tin ông Nguyễn Phú Trọng tham dự phiên họp thường kỳ Chính phủ tháng 12 và cho ý kiến chỉ đạo được loan tải, điều đầu tiên mà giới quan sát chính trị tại Việt Nam nghĩ đến đó là quyền lực của Đảng đang được thể hiện rõ nét.

Từ Hà Nội, Giáo sư Nguyễn Khắc Mai – Giám đốc Trung tâm Minh Triết đánh giá, việc ông Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng tham dự phiên họp thường kỳ Chính phủ và có ý kiến chỉ đạo là điều “trái khoáy”, chưa từng có từ trước đến nay, là vấn đề mới, nên cần đặt trong bối cảnh chính trị Việt Nam hiện nay – Đảng đang “công khai quyền lực độc tôn”.

Đảng đang muốn thâu tóm tất cả mọi quyền lực, cho nên ông Tổng bí thư đi làm cảnh sát, ông làm quân đội, rồi bây giờ ông nhảy vào làm Chính phủ. Cách như thế thì thấy có vẻ nó thô, thô thiển.

Nhà giáo Trần Khuê – từ Sài Gòn cho rằng, ông Nguyễn Phú Trọng đã “phá đi nhiều lệ” từ trước đến nay trong nền chính trị Việt Nam.

“Vấn đề là anh làm đúng hay làm sai, làm tốt hay làm xấu. Và nhân dân và lịch sử xem xét chuyện đó. Độc tài một người hay độc tài tập thể, hay độc tài thế nào cái đất nước này cũng vẫn chấp nhận, nhưng vấn đề là anh phải làm tốt. Nhưng thực tế đã chứng minh, độc tài là không tốt rồi!”.

Tổng bí thư dự họp Chính phủ thiếu cơ sở pháp lý?

Theo ông Mai Tiến Dũng – Bộ trưởng, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ, việc Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng được mời tham dự phiên họp Chính phủ thường kỳ là một sự kiện rất quan trọng và chính phủ mong muốn nhận được chỉ đạo của Tổng Bí thư. Tuy nhiên, giới quan tâm chính trị Việt Nam hiện đang có một cuộc tranh luận về tính “hợp pháp” của việc làm này.

Độc tài một người hay độc tài tập thể, hay độc tài thế nào cái đất nước này cũng vẫn chấp nhận, nhưng vấn đề là anh phải làm tốt.
– Nhà giáo Trần Khuê

Trả lời Đài Á Châu Tự Do từ Sài Gòn trong bài phân tích mới đây, Luật sư Trần Quốc Thuận – nguyên Phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Quốc hội cho rằng, việc Tổng bí thư đến dự họp là “không có vấn đề gì”, bởi Hiến pháp Việt Nam ghi nhận vai trò lãnh đạo toàn diện và trực tiếp của Đảng Cộng sản trong Điều 4.

Theo Giáo sư Nguyễn Khắc Mai, quyền lãnh đạo của Đảng mới chỉ dựa trên “đảng lý” – tức là nguyên tắc “Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ” do đảng đề ra và một điều “hiến định”.

“Thế thì bây giờ tôi gọi rằng, cái sự lãnh đạo của Đảng chỉ có 1 điều hiến định – tức là Điều 4, nhưng mà có cái luật nào không? Và vì thế, toàn bộ sự lãnh đạo của Đảng hiện nay đối với nhà nước, đối với Chính phủ, đối với tất cả những chỉ thị vô nghĩa, nó ngoài pháp luật. Nó không có pháp lý, chỉ là đảng lý.”

Mặt khác, nhiều người luận giải việc tham dự họp Chính phủ của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là “hợp pháp” theo Khoản 3 Điều 47 Luật Tổ chức Chính phủ năm 2015, theo đó “Chính phủ mời Chủ tịch Ủy ban trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và người đứng đầu cơ quan trung ương của tổ chức chính trị – xã hội tham dự phiên họp của Chính phủ khi bàn các vấn đề có liên quan.”. Bởi họ cho rằng, ông Trọng là “người đứng đầu cơ quan trung ương của tổ chức chính trị – xã hội”.

Tuy nhiên, theo Điều 9 Hiến pháp Việt Nam năm 2013, thì “Công đoàn Việt Nam, Hội nông dân Việt Nam, Đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh, Hội liên hiệp phụ nữ Việt Nam, Hội cựu chiến binh Việt Nam là các tổ chức chính trị – xã hội.”. Do vậy, lập luận này dường như thiếu sức thuyết phục.

Để khắc phục tình trạng thiếu cơ sở pháp lý, cụ thể hóa Điều 4 Hiến pháp, thể chế hóa hoạt động của Đảng cộng sản, theo Giáo sư Nguyễn Khắc Mai, Quốc hội Việt Nam nên xây dựng và ban hành một đạo luật quy định chi tiết về hoạt động của Đảng Cộng sản.

“Tôi biết có một lần, ông Võ Văn Kiệt có đưa ra trong một cuộc họp nào đấy của Bộ Chính trị, bảo rằng có người đề xuất nên có một luật hoạt động của Đảng. Nhưng ông ấy nhìn quanh, đồng đội của ông ấy không anh nào động ria, động mép hết. Thành ra ông ấy cũng ngại, và rút lui ý kiến ấy một cách khéo léo. Ông bảo, “Thôi, chả lẽ mình mua dây buộc mình” – tức là bày ra những sự ràng buộc mình làm gì cho phức tạp. Chuyện đấy (làm luật về đảng) vẫn để ngỏ cho đến bây giờ.”

Toàn bộ sự lãnh đạo của Đảng hiện nay đối với nhà nước, đối với Chính phủ, đối với tất cả những chỉ thị vô nghĩa, nó ngoài pháp luật. Nó không có pháp lý, chỉ là đảng lý.
– GS Nguyễn Khắc Mai

Mục đích mời ông Trọng dự họp

Theo thông tin trên truyền thông nhà nước, ông Mai Tiến Dũng cho biết, chính phủ mong muốn nhận được chỉ đạo của Tổng Bí thư để tạo ra sự chuyển biến, thay đổi trong các cơ quan nhà nước và toàn bộ hệ thống chính trị từ Trung ương đến địa phương.

Trong bối cảnh hiện nay, Đảng Cộng sản đã nêu lên vấn đề “nhất thể hóa” hai chức danh của Đảng và nhà nước, vì vậy việc ông Trọng tham dự cuộc họp Chính phủ cho nhiều người quan sát chính trị có sự liên tưởng đến vấn đề này.

Theo đó, Giáo sư Nguyễn Khắc Mai nhận định, sự tham dự của ông Nguyễn Phú Trọng trong các phiên họp Chính phủ là điều Đảng đang muốn thành thường lệ.

“Nhưng mà đúng ra thông lệ này là thông lệ trái khoáy, vì là chưa có luật. Nên ý kiến ấy, Chính phủ, tất nhiên, vì là đảng viên cấp dưới, họ phải nghe anh Tổng bí thư. Nhưng về mặt luật pháp và nguyên tắc của văn minh, của văn hóa thì nó là lộn xộn, tùy tiện. Một đảng cầm quyền không nên làm như vậy. Làm như vậy nó khôi hài, và nó phản lại những quy củ, quy tắc của dân tộc, đất nước muốn có luật pháp, có văn hiến.”

“Tôi mong Trần Hoàng Phúc được vô tội”

“Tôi mong Trần Hoàng Phúc được vô tội”

Hòa Ái, phóng viên RFA
2017-12-21
 

Nhà hoạt động nhân quyền Trần Hoàng Phúc.

Nhà hoạt động nhân quyền Trần Hoàng Phúc.

Courtesy: Facebook Nguyen Thien Nhan
 

Thanh niên trẻ Trần Hòang Phúc, thành viên của nhóm Sáng kiến Lãnh đạo Đông Nam Á- YSEALI, do cựu tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama lập nên, bị bắt giữ với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước theo Điều 88 Bộ Luật Hình sự Việt Nam hồi cuối tháng 6 năm 2017.

Gia đình không được thăm gặp

Mặc dù là thành viên của nhóm Sáng kiến Lãnh đạo Đông Nam Á- YSEALI, do cựu tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama lập nên, nhưng bạn trẻ sinh viên trường Đại học Luật thành phố Hồ Chí Minh Trần Hoàng Phúc, 23 tuổi đã không được trao bằng tốt nghiệp vì dấn thân hoạt động dân chủ. Phúc là Chủ tịch Hội sinh viên nhân quyền, được thành lập hồi đầu năm 2016.

Hồi hạ tuần tháng Năm năm ngoái, Trần Hoàng Phúc được mời đến tham dự cuộc giao lưu với Tổng thống Barack Obama tại Sài Gòn, tuy nhiên cơ quan chức năng đã ngăn chặn không cho Phúc tham dự.

Trong bản phúc trình của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền-Human Rights Watch, công bố hồi tháng Sáu vừa qua, Trần Hoàng Phúc là một trong 36 blogger và nhà hoạt động chính trị tại Việt Nam bị các đối tượng “côn đồ” lạ mặt hành hung, tính từ tháng Giêng năm 2015 cho đến tháng Sáu năm 2017.

Vào chiều ngày 29/06/2017, Trần Hoàng Phúc bị an ninh và công an bắt tại phòng trọ ở Hà Nội. Và, sau 4 ngày ra Hà Nội tìm kiếm tin tức của con trai, mẹ của Trần Hòang Phúc mới nhận được thông báo chính thức từ Công an Điều tra Hà Nội cho biết Phúc bị bắt tạm giam tại Trại giam số 1. Sau gần 6 tháng bị bắt giữ, cô giáo Huỳnh Thị Út, mẹ của Phúc nói gia đình vẫn chưa được thăm gặp.

Hòa Ái có cuộc trao đổi ngắn với cô Huỳnh Thị Út vào tối ngày 22/12/2017:

Hòa Ái: Gia đình có nhận được tin tức gì về sức khỏe, tinh thần của Phúc trong trại giam như thế nào không, thưa cô?

Cô Huỳnh Thị Út: Gia đình chưa tiếp xúc được với cháu Trần Hoàng Phúc, nhưng thông qua luật sư thì gia đình cũng biết được sức khỏe của Phúc bình thường và tinh thần ổn định.

Hòa Ái: Thời gian luật sư tiếp cận với Phúc bao nhiêu lần và trong những cuộc gặp gỡ đó, Phúc có nhắn gửi gì về cho gia đình hay không?

Phúc đã rất nhiều lần xin giấy bút để viết thư cho ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và ông Chủ tịch nước Trần Đại Quang thì Phúc chưa hề nhận được giấy bút nào cả. Nhân viên trại giam cứ hẹn lần hẹn lựa, viện lý do nào là chỉ huy đi vắng hay chỉ huy bận và sau đó lờ luôn, không cho Phúc giấy bút nào hết
-Thân mẫu Trần Hoàng Phúc

Cô Huỳnh Thị Út: Hiện tại có 3 luật sư vào Trại tạm giam số 1 gặp Phúc rồi. Thông qua luật sư, Phúc có một số lời nhắn như gửi cho Phúc quần áo ấm để mặc mùa đông; gửi cho Phúc nước mắm, nước tương, lương khô, xà bông bột, xà bông cục, dầu gội đầu rồi gửi thêm cho Phúc thuốc cảm, thuốc ho, thuốc sổ mũi, thuốc tiêu chảy, thuốc kiết lỵ, dầu gió và đồ cạo gió bằng nhựa và gửi cho Phúc sách để đọc. Bởi vì, Phúc nói rằng ở trong tù Phúc được ăn, được ngủ, được đi vệ sinh giống như con heo nên Phúc muốn được gửi sách vào để đọc. Phúc nói có sách đọc ở trong tù thì Phúc mới làm một con người được.

Phúc cũng muốn gia đình gửi vào một đôi giày mềm, không có dây để Phúc mang khi ra tòa, bày tỏ thái độ kính trọng đối với vị quan tòa thực thi công lý.

Phúc còn nói là từ lúc bị bắt đến giờ, Phúc đã rất nhiều lần xin giấy bút để viết thư cho ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và ông Chủ tịch nước Trần Đại Quang thì Phúc chưa hề nhận được giấy bút nào cả. Nhân viên trại giam cứ hẹn lần hẹn lựa, viện lý do nào là chỉ huy đi vắng hay chỉ huy bận và sau đó lờ luôn, không cho Phúc giấy bút nào hết.

Không được gửi thuốc men và sách báo

Hòa Ái: Theo như những lời nhắn gửi của Phúc về cho gia đình, gia đình có liên lạc với trại giam để gửi những đồ vật dụng mà Phúc đang trông chờ hay sách vở và giấy bút thì gia đình có được chuyển vào hay không?

Cô Huỳnh Thị Út: Bản thân gia đình Phúc có đến Trại tạm giam số 1 thì bên đó nói không được gửi sách vào. Giấy bút cũng không được gửi. Những thứ thuốc thông thường như tôi nói lúc nãy gồm thuốc cảm, thuốc ho, thuốc sổ mũi, trại giam cũng không cho gửi vào.

Hòa Ái: Nhưng lý do vì sao họ không cho gửi những nhu cầu căn bản cần thiết của một người đang bị giam giữ, đặc biệt là thuốc men? Họ có giải thích cho gia đình không?

Cô Huỳnh Thị Út: Người ta nói quy định ở đây là không được gửi vào. Những thuốc men đó đã có trạm xá trong trại giam lo rồi. Nhưng với tấm lòng của một người mẹ, khi cháu nhắn ra xin gửi các thuốc men đó thì tôi suy nghĩ có lẽ Phúc bị bệnh trong đó chăng, cho nên Phúc xin thuốc để uống.

Hòa Ái: Bây giờ họ không cho gửi vào thì cô lo lắng nhiều không?

Cô Huỳnh Thị Út: Là một người mẹ thì đương nhiên tôi rất lo lắng cho Phúc. Ở trong đó, không biết sức khỏe của Phúc như thế nào? Vì cháu là người ở miền Nam, thời tiết nóng còn ở ngoài Bắc, ở Hà Nội thì rất lạnh. Tôi lo lắng không biết Phúc có chịu đựng được thời tiết khắc nghiệt ở Hà Nội hay không? Sợ cháu bị lạnh rồi bị bệnh. Không biết cháu có được chăm sóc sức khỏe hay không? Cháu có được khám bệnh định kỳ hay không? Cháu nhắn gửi thêm nước mắm, nước tương nên tôi không biết chế độ ăn uống trong đó như thế nào? Tinh thần của cháu nữa, cháu không được đọc sách…Do đó, tôi rất lo lắng cho Phúc rất nhiều.

Mong được xử vô tội

Hòa Ái: Theo thông tin hồ sơ của Phúc đã chuyển qua tòa án và có thể có phiên xử sơ thẩm đối với Phúc. Hòa Ái được biết các luật sư đã nộp đơn để xin được bào chữa cho Phúc. Nhưng sau 3 ngày nộp đơn theo quy định của pháp luật, các luật sư vẫn chưa được tòa cấp giấy chứng nhận cho bào chữa. Đến bây giờ, các luật sư có thông báo cho gia đình họ đã được phép bào chữa cho Phúc hay không?

Tôi mong mỏi Phúc có quyền được phát biểu, tự bào chữa và biện hộ cho mình trước tòa án. Tôi muốn có phiên tòa xử công khai, gia đình Phúc được phép tham dự phiên tòa này…Tôi mong muốn sau khi xử xong, con tôi được vô tội
-Thân mẫu Trần Hòang Phúc

Cô Huỳnh Thị Út: Tôi có nhờ 3 luật sư. Ba luật sư đã có vào thăm Phúc rồi. Còn việc được tòa chấp nhận cho quyền bào chữa hay không thì tôi chưa nghe luật sư nói. Tôi nghĩ rằng luật sư sẽ là người công khai vấn đề này lên cho cộng đồng biết.

Hòa Ái: Trước khi kết thúc buổi trao đổi hôm nay, cô muốn chia sẻ gì về trường hợp con trai Trần Hoàng Phúc?

Cô Huỳnh Thị Út: Về trường hợp của cháu Trần Hòang Phúc, với tư cách của một người mẹ, thì tôi mong mỏi nhiều điều lắm. Thứ nhất, ngoài các luật sư bào chữa cho Phúc, tôi mong mỏi Phúc có quyền được phát biểu, tự bào chữa và biện hộ cho mình trước tòa án. Thứ hai, tôi muốn có phiên tòa xử công khai, gia đình Phúc được phép tham dự phiên tòa này. Tôi muốn bộ phận truyền thông trong và ngoài nước cũng được tham dự phiên tòa vì vụ án của Phúc không có gì gọi là bí mật quốc gia hay vi phạm thuần phong mỹ tục. Tôi cũng mong có sự tham dự của đại diện lãnh sự quán các nước tại phiên tòa. Và điều cuối cùng, tôi mong muốn sau khi xử xong, con tôi được vô tội.

Đây là những điều mong mỏi của tôi trong phiên tòa sắp tới.

Hòa Ái: cảm ơn cô Huỳnh Thị Út dành thời gian cho cuộc trao đổi này với Đài Á Châu Tự Do.

“Mafia” thao túng Đà Nẵng?

From: Nguyen Anh Duc‘s post.
ĐÚNG NHƯNG CHƯA ĐỦ! MAFIA THAO TÚNG CẢ CHÍNH TRƯỜNG VIỆT NAM HIỆN NAY CHỨ ĐÂU CHỈ ĐÀ NẴNG?
Image may contain: one or more people
Image may contain: 2 people, text
Nguyễn Hồng added 2 new photos from December 22 at 10:00pm — with Hoa Kim Ngoand 7 others at Hồ Con Rùa.

ĐÚNG NHƯNG CHƯA ĐỦ! MAFIA THAO TÚNG CẢ CHÍNH TRƯỜNG VIỆT NAM HIỆN NAY CHỨ ĐÂU CHỈ ĐÀ NẴNG?

Đấy, ngợi ca ông Thánh Ba, ủa lộn, ông Bá Thanh cho cố nữa đi? Tội ông Nguyễn Bá Thanh cực to! Tạo ra Vũ “nhôm” hôm nay, tác giả chính là Nguyễn Bá Thanh “vì nước, vì dân” năm xưa đó của quý vị đó!

Việt Nam hôm nay không là nước theo chủ nghĩa xã hội; Việt Nam cũng chẳng phải là nước tư bản chủ nghĩa hiện đại. Việt Nam hôm nay là một mớ bòng bong hỗn loạn của chủ nghĩa tư bản hoang dã mạnh được yếu thua, kiểu chủ nghĩa thân hữu (cronyism): sự cấu kết ăn chia giữa quan chức chế độ và bọn “giang hồ” khát máu tìm mọi thủ đoạn tạo ra những “sân sau” cánh hẩu nhằm tước đoạt phúc lợi của toàn dân.

Từ lâu người ta đã đúc kết: có một bộ ba bất khả thi nổi tiếng trong đời sống chính trị hiện đại, đó là: (1) Lập trường Cộng Sản, (2) Sự Lương Thiện, (3) Sự Thông thái/ Sáng suốt/Minh triết.

+ 1: Người Sáng suốt mà lại Lương thiện thì không thể là người Cộng sản.

+ 2: Người Lương thiện mà lại tin theo lập trường Cộng sản thì nhất định không phải là người có trí tuệ sáng suốt.

+ 3: Người “có trí óc” mà lại ra rả rằng mình tin theo chủ nghĩa Cộng sản và thấy chủ nghĩa cộng sản “khả thi, khoa học” thì chắc chắn là kẻ khốn nạn, giả trá!

“20 tuổi mà không tin theo Cộng Sản thì người đó không có trái tim, nhưng 40 tuổi mà vẫn không từ bỏ Cộng Sản thì người đó không có cái đầu”! – nhận định này từ chính miệng của một “người cộng sản” chính hiệu, cựu Tổng Bí Thư Đảng Cộng Sản Nam Tư (cũ) Milovan Djilas đấy!

BÊN TRONG XỬ THÚY NGA, BÊN NGOÀI LẠI BẮT NGƯỜI

From:  Trần Bang shared Đài Á Châu Tự Do‘s post.
 

BÊN TRONG XỬ THÚY NGA, BÊN NGOÀI LẠI BẮT NGƯỜI

Khoảng một chục người đã bị công an tỉnh Hà Nam bắt giữ tùy tiện từ sáng sớm nay (22/12/2017) khi họ đứng bên ngoài Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Nam.

Trong số người bị bắt, có các chị Mai Phương Thảo (Thảo Teresa), Nguyễn Thúy Hạnh, Hoàng Lan, các anh Trịnh Đình Hòa, Trương Văn Dũng… Tất cả đều đã đi từ Hà Nội về Thành phố Phủ Lý (tỉnh Hà Nam) trong một nỗ lực bày tỏ tình đoàn kết và sự ủng hộ với blogger Trần Thị Nga (Thúy Nga) – người bị Tòa án Hà Nam xét xử phúc thẩm hôm nay với tội danh “tuyên truyền chống Nhà nước”.

Ông Phan Văn Phong (tức Lương Dân Lý), chồng của Thúy Nga, cũng bị bắt cùng mọi người.

Họ bị công an đẩy lên một chiếc xe 16 chỗ và đưa đi ngay khi chỉ mới xuất hiện trước cổng Tòa được vài phút. Đa số bị đưa về trụ sở UBND phường Trần Hưng Đạo (địa chỉ: số 2 đường Trần Hưng Đạo, TP. Phủ Lý), riêng Thảo Teresa và Trương Dũng bị tách riêng và chở đi đâu không rõ.

Đến giờ này (11h35), đông đảo các lực lượng công an – gồm cả cảnh sát cơ động, công an sắc phục lẫn an ninh thường phục – vẫn bao vây khu vực tòa xử án, bịt kín hai đầu đường. Được biết, công an còn leo cả lên mái nhà để kiểm tra xem trên trời có flycam không (!).

Thúy Nga sinh năm 1977, là một nhà hoạt động nhân quyền rất tích cực trên nhiều lĩnh vực, từ phản đối bá quyền Trung Quốc, bảo vệ môi trường, chống tham nhũng, đến ngăn chặn án tử hình oan sai… Tại phiên sơ thẩm, Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Nam đã kết án chị 9 năm tù và 4 năm quản chế. Hai đứa con trai nhỏ của chị, bé Phú và bé Tài, năm nay chỉ mới năm và ba tuổi.

Tất cả các phiên tòa xử người bất đồng chính kiến hay người hoạt động dân chủ-nhân quyền lâu năm ở Việt Nam đều được chính quyền thông báo là “công khai”, và sau đó những người tới dự để ủng hộ “bị cáo” đều bị ngăn chặn, bị đánh, bị bắt giữ tùy tiện. Phiên tòa xử Thúy Nga hôm nay cũng như phiên tòa xử ông Nguyễn Hữu Vinh (blogger Ba Sàm) và bà Cấn Thị Thêu năm ngoái, những người ủng hộ đều bị bắt từ sáng sớm và giữ trong đồn tới chiều tối mới thả.

Theo Fb Phạm Đoan Trang

Ảnh: Fb Thanh Tâm Nguyễn

 
Image may contain: 1 person, text
Đài Á Châu Tự Do

BÊN TRONG XỬ THÚY NGA, BÊN NGOÀI LẠI BẮT NGƯỜI

Khoảng một chục người đã bị công an tỉnh Hà Nam bắt giữ tùy tiện từ sáng sớm nay (22/12/2017) khi họ đứng bên ngoài Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Nam.

Trong số người bị bắt, có các chị Mai Phương Thảo (Thảo Teresa), Nguyễn Thúy Hạnh, Hoàng Lan, các anh Trịnh Đình Hòa, Trương Văn Dũng… Tất cả đều đã đi từ Hà Nội về Thành phố Phủ Lý (tỉnh Hà Nam) trong một nỗ lực bày tỏ tình đoàn kết và sự ủng hộ với blogger Trần Thị Nga (Thúy Nga) – người bị Tòa án Hà Nam xét xử phúc thẩm hôm nay với tội danh “tuyên truyền chống Nhà nước”.

Ông Phan Văn Phong (tức Lương Dân Lý), chồng của Thúy Nga, cũng bị bắt cùng mọi người.

Họ bị công an đẩy lên một chiếc xe 16 chỗ và đưa đi ngay khi chỉ mới xuất hiện trước cổng Tòa được vài phút. Đa số bị đưa về trụ sở UBND phường Trần Hưng Đạo (địa chỉ: số 2 đường Trần Hưng Đạo, TP. Phủ Lý), riêng Thảo Teresa và Trương Dũng bị tách riêng và chở đi đâu không rõ.

Đến giờ này (11h35), đông đảo các lực lượng công an – gồm cả cảnh sát cơ động, công an sắc phục lẫn an ninh thường phục – vẫn bao vây khu vực tòa xử án, bịt kín hai đầu đường. Được biết, công an còn leo cả lên mái nhà để kiểm tra xem trên trời có flycam không (!).

Thúy Nga sinh năm 1977, là một nhà hoạt động nhân quyền rất tích cực trên nhiều lĩnh vực, từ phản đối bá quyền Trung Quốc, bảo vệ môi trường, chống tham nhũng, đến ngăn chặn án tử hình oan sai… Tại phiên sơ thẩm, Tòa án Nhân dân tỉnh Hà Nam đã kết án chị 9 năm tù và 4 năm quản chế. Hai đứa con trai nhỏ của chị, bé Phú và bé Tài, năm nay chỉ mới năm và ba tuổi.

Tất cả các phiên tòa xử người bất đồng chính kiến hay người hoạt động dân chủ-nhân quyền lâu năm ở Việt Nam đều được chính quyền thông báo là “công khai”, và sau đó những người tới dự để ủng hộ “bị cáo” đều bị ngăn chặn, bị đánh, bị bắt giữ tùy tiện. Phiên tòa xử Thúy Nga hôm nay cũng như phiên tòa xử ông Nguyễn Hữu Vinh (blogger Ba Sàm) và bà Cấn Thị Thêu năm ngoái, những người ủng hộ đều bị bắt từ sáng sớm và giữ trong đồn tới chiều tối mới thả.

Theo Fb Phạm Đoan Trang

Ảnh: Fb Thanh Tâm Nguyễn

TRUNG CỘNG, MỘT CƯỜNG QUỐC HÈN MỌN (Trần Trung Đạo)

TRUNG CỘNG, MỘT CƯỜNG QUỐC HÈN MỌN (Trần Trung Đạo)

TRUNG CỘNG, MỘT CƯỜNG QUỐC HÈN MỌN

Trần Trung Đạo

Giới thiệu: Bài này trước đây có tựa “Trung Cộng, Cường Quốc Trị Giá 100 Ngàn Dollar” được viết sau trận bão Yolanda tại Philippines gây thiệt hại nặng nề nhất trong lịch sử thiên tai của quốc gia này với mười ngàn người bị chết và vô số thiệt hại về vật chất. Nhân loại ở khắp nơi đã góp phần xoa dịu nỗi đau của đồng loại. Không chỉ Mỹ, Anh, Úc, những quốc gia giàu có mà những nước xếp vào hạng nghèo nhất như Bangladesh cũng đóng góp một triệu Dollar bằng với số hiện kim mà quốc gia này đã giúp cho nạn nhân bão Katrina xảy ra ở New Orleans, Mỹ năm 2005. Nhưng giới cầm quyền Trung Cộng, những kẻ đã từng chi 40 tỉ Dollar trong Thế Vận Hội 2008 để khoe khoang “sức mạnh Trung Hoa”, chỉ viện trợ vỏn vẹn một trăm ngàn Dollar.

Điều đó nói lên (1) bản chất văn hóa hèn mọn của chế độ CS Trung Quốc, (2) chính trị hóa mọi hoạt động dù đó là một cuộc chiến tranh hay là một thiên tai (thời điểm đó TT Phi Benigno Aquino III đang tố cáo Trung Cộng xâm phạm biển đảo Phi.) Kết quả thống kê của Pew Research Center năm 2015 cho biết chỉ có 38 phần trăm người Mỹ có cái nhìn thiện cảm đối với Trung Cộng. Điều đó cho thấy, chính sách đối ngoại hèn mọn, thù vặt, thù dai của Trung Cộng chỉ đem về sự khinh rẻ của nhân loại dành cho chế độ, bởi vì giá trị của một quốc gia không phải được xác định bằng của cải mà bằng các tiêu chuẩn đạo đức, dân chủ, văn minh và văn hóa.

*

Bangladesh là quốc gia có dân số 147 triệu ở vùng Nam Á. Sau cuộc chiến tạm gọi là nội chiến Pakistan dài phát xuất từ các lý do văn hóa, tôn giáo, địa lý, quốc gia Bangladesh được thành lập vào năm 1971. Về kinh tế, Bangladesh được xếp vào hạng thứ 151 trên thế giới, nghĩa là rất nghèo. Nhiều triệu trẻ em Bangladesh vẫn còn thiếu dinh dưỡng. Chẳng những thế, các nước chung quanh cũng là những nước nghèo không thua kém nên các quan hệ kinh tế thương mại trong khu vực chẳng phát triển gì nhiều.

Nhưng khi trận bão lụt Katrina xảy ra ở New Orleans, Mỹ, tháng 8 2005, Bangladesh là một trong những quốc gia đầu tiên đáp ứng về cả nhân lực lẫn tài chánh. Chính phủ Bangladesh đã tặng nạn nhân Katrina 1 triệu Dollar và sẵn sàng đưa chuyên viên sang giúp xây dựng các đê điều ở New Orleans mà họ vốn có nhiều kinh nghiệm.

Có người cho rằng việc Bangladesh tặng một triệu Dollar cho Mỹ chẳng khác gì “gánh củi về rừng” và cũng có người cho rằng đó là một cách đầu tư lòng nhân đạo. Một nước nghèo như Bangladesh, số tiền một triệu đó sớm muộn cũng được Mỹ viện trợ trở lại, có thể với cả vốn lẫn lời.

Nhưng đại đa số các nhà bình luận đều đồng ý, trên tất cả những khía cạnh chính trị, kinh tế, nghĩa cử của chính phủ Bangladesh đã nói lên tấm lòng nhân ái của những người cùng cảnh ngộ. Năm 1974, Bangladesh vừa mới thành lập đã phải chịu một trong những cơn lụt lớn nhất trong lịch sử nhân loại với gần 30 ngàn người chết. Những cơn mưa mùa kéo dài suốt tháng đã làm xứ sở này sống với lũ lụt thường xuyên như chúng ta thấy trên các phóng sự truyền hình. Không ai hiểu được nỗi lòng của người chịu đựng lũ lụt hơn những người phải than thở “trời hành cơn lụt mỗi năm” như người dân Bangladesh.

Ngày 4 tháng 11, bão Haiyan hay Yolanda theo cách gọi của Philippines được cảnh báo và ngày 7 tháng 11, Tổng thống Phi Benigno Aquino III kêu gọi dân chúng trong vùng bão sẽ đi qua di tản tức khắc. Nhưng nhiều khu vực không biết tin tức và dù có nhận được lịnh cũng không biết đi đâu. Và vài giờ sau, lúc 6 giờ sáng cơn bão với sức gió 275 kilomet giờ vào đất liền.

Theo ước lượng của các cơ quan thiện nguyện quốc tế nhiều chục ngàn người dân Phi tại các đảo miền trung Philippines đã chết do cơn bão Haiyan gây ra. Chỉ riêng đảo Leyte Island đã có 10 ngàn người chết. Theo ước lượng của cơ quan National Disaster Risk Reduction and Management Council (NDRRMC) thuộc chính phủ Phi, khoảng 9.5 triệu người bị ảnh hưởng và 630 ngàn người đang lâm cảnh màn trời chiếu đất. Theo phóng viên CNN có mặt tại chỗ trong những ngày đầu, nhiều làng đã trở thành ngôi mộ tập thể và nạn nhân sống sót phải uống nước dừa để sống. Với sức gió 275 kilomet một giờ số thiệt hại nhân mạng và tài sản cuối cùng sẽ còn cao hơn ước tính rất nhiều.

Trong điêu tàn đổ nát do siêu bão Haiyan gây ra những hạt giống tình thương đang được gieo trồng. Hàng trăm quốc gia, hàng ngàn tổ chức từ thiện khắp thế giới đang đổ về Philippines không chỉ với thuốc men, áo quần, thực phẩm mà cả nhân lực để góp phần hàn gắn vết thương. Chính phủ Mỹ chỉ vài giờ sau cơn bão đã thông báo viện trợ khẩn cấp 20 triệu Dollar, Anh tặng 16 triệu Dollar, Nhật Bản tặng 10 triệu Dollar. Đó chỉ là tiền mặt, ngoài ra, các hàng không mẫu hạm HMS Illustrious của Anh, USS George Washington của Mỹ chuyên chở thuốc men và vật dụng cần thiết đến Phi.

Và Trung Cộng, quốc gia có nền kinh tế lớn thứ hai trên thế giới đã viện trợ 100 ngàn Dollar.

Đừng nói gì các công ty như IKEA cam kết 2.7 triệu Dollar, Coco-Cola cam kết 2.5 triệu Dollar, số tiền viện trợ của cường quốc thứ hai trên thế giới có thể còn thấp hơn số tiền do các cựu thuyền nhân và đồng hương Việt Nam tại hải ngoại đóng góp.

Báo Times bình luận 100 ngàn Dollar là một sỉ nhục đối với Philippines.

Trước phản ứng của dư luận thế giới mới đây Trung Cộng đã gia tăng viện trợ lên đến 1.64 triệu Dollar nhưng không phải tiền mặt mà là mùng mền, chăn chiếu. Những món “Made in China” này nghe qua là đã sợ.

Nhiều nhà bình luận dù phê bình Trung Cộng đã yểm trợ chỉ bằng sáu phần trăm số tiền New Zealand đã hứa nhưng không ai hiểu tại sao các lãnh đạo Trung Cộng lại có thể làm như thế, chẳng lẽ chúng không biết thế nào là xấu hổ hay sao. Ngay cả tờ Global Times có khuynh hướng dân tộc cực đoan cũng viết trong phần bình luận ngày 12 tháng 11, 2013 “Trung Quốc như một cường quốc có trách nhiệm nên tham gia vào các hoạt động cứu trợ để giúp đỡ nạn nhân của quốc gia láng giềng. Nếu Trung Cộng làm nhục Philippines lần này, Trung Quốc sẽ chịu tổn thất lớn lao.”

Lãnh đạo Trung Cộng không phải là không nhận ra điều đó nhưng Trung Cộng ngày nay không phải là một Trung Cộng mà Chu Ân Lai từng thề nguyền sát cánh cùng các nước nghèo, bị trị láng giềng tại hội nghị Bandung ở Nam Dương 1955. Trung Cộng ngày nay cũng không phải là một Trung Cộng mà Đặng Tiểu Bình đã hứa chia ngọt sẻ bùi với các quốc gia Đông Nam Á bằng những lời đường mật trong chuyến viếng thăm của y năm 1978. Cơn bĩ cực đã qua, thời thái lai đang tới, lãnh đạo Trung Cộng ngày nay là một đám kiêu căng đang giương cao ngọn cờ chủ nghĩa dân tộc Đại Hán và chủ nghĩa này sẽ là chảo dầu của chiến tranh thế giới lần thứ ba phát xuất tại Á Châu.

Hơn ai hết, lãnh đạo Trung Cộng biết 3 trong số 20 cơn lụt lớn nhất nhân loại đều xảy ra tại Trung Hoa với khoảng 3 triệu người chết trong cơn lụt 1931, hai triệu người chết trong cơn lụt 1887 và khoảng bảy trăm ngàn người chết trong cơn lụt 1938, nhưng bản chất ti tiện, kiêu căng của giới lãnh đạo CS đã giết chết đặc tính “nhân chi sơ tính bổn thiện” của con người, che khuất tình “đồng cảnh tương thân”, bôi một lớp tro đen lên trên mấy ngàn năm văn hóa Trung Hoa và hủy hoại thể diện một của một quốc gia có nền kinh tế lớn thứ hai trên thế giới.

Trung Cộng là một trong những nước có nguồn dự trữ vàng lớn nhất thế giới, là nước chủ nợ lớn nhất thế giới và GDP có khả năng sẽ vượt qua Mỹ vào năm 2020 với ước lượng khoảng 24 ngàn tỉ Dollar. Trung Cộng có rất nhiều cái nhất nhưng những điều đó không làm nên giá trị của một quốc gia, không làm cho nhân loại kính trọng Trung Cộng hơn Bangladesh, bởi vì giá trị của một quốc gia không phải được xác định bằng của cải mà bằng các tiêu chuẩn đạo đức, dân chủ, văn minh và văn hóa.

Khi bàn về những phẩm chất để làm một quốc gia trở nên vĩ đại và được kính trọng, nhà văn Thomas Fann, trong một tiểu luận xuất sắc đã nêu ra 10 yếu tố gồm tự do, công lý, danh dự, đạo đức, lòng thương cảm, thành thật, giá trị cuộc sống, sáng tạo, vượt trội, bảo vệ môi trường cho các thế hệ tương lai. Thomas Fann nhấn mạnh đến việc nghĩ đến các thế hệ tương lại khi nhắc câu chuyện Disney Land. Ông Walt Disney chết năm năm trước ngày Disney World ở Florida, Mỹ, khai mạc. Trong lễ khai mạc, có người than phải chi ông còn sống để thấy những khu chơi dành cho cho thiếu nhi huy hoàng tráng lệ như ngày nay. Thật ra, với tầm nhìn xa và tư duy khai phóng, ông Walt Disney đã thấy những nụ cười rạng rở, những ánh mắt vui tươi của trẻ em từ lâu trước ngày khai mạc Disney Land.

Trung Cộng không đạt bất cứ một phẩm chất nào trong mười phẩm chất nêu trên. Nhưng nếu phải xếp hạng, có lẽ nên được xếp Trung Cộng cùng thời đại với các nhóm dân bộ lạc bán khai ăn thịt người còn sống tản mát trong các khu rừng ở Congo, vùng West Indies và khu vực Amazon hoang dã.

Tại sao?

Cách đây không lâu Trung Cộng là một trong số ít quốc gia mà cha mẹ đã làm thịt con đẻ của mình để sống qua ngày. Cách đây không lâu đã có hơn ba chục triệu người dân Trung Cộng phải chết đói, ăn thịt nhau một cách công khai trong thời kỳ Bước tiến nhảy vọt và Công xã nhân dân, tức giai đoạn người dân phải đem nồi niêu xoong chảo ra các “nhà luyện kim sau vườn” để “đúc thép” theo chủ trương của Mao Trạch Đông. Và không chỉ trong 40 năm trước, mà ngay cả ngày nay cũng thế, trong lúc đại đa số nhân loại đã qua khỏi thời kỳ dã man cả ngàn năm nhưng tại Trung Cộng việc ăn thịt người là một thức ăn sang trọng. Tờ Next Magazine phát hành tại Hong Kong cho rằng tại Trung Cộng, thai nhi là thức ăn phổ biến.

Tháng Năm, 2012, trên tờ Washington Times, nhà văn và nhà nghiên cứu Youngbee Dale cho biết sở quan thuế Nam Hàn đã tịch thu 17 ngàn viên thuốc chế bằng thai nhi sản xuất tại Trung Cộng. Chính sách một con đã buộc các cặp vợ chồng chọn phá thai dù ở giai đoạn nào khi biết đứa bé sắp chào đời là con gái. Đài truyền hình Nam Hàn chiếu một phóng sự kinh hoàng, trong đó, các bác sĩ người Hoa thực hiện các ca phá thai và ăn bào thai ngay tại chỗ. Một bác sĩ người Hoa khác để dành bào thai trong tủ lạnh như để dành tôm cá. Việc ăn thịt người xảy ra nhiều nơi ở các bộ lạc bán khai Phi Châu, Nam Mỹ nhưng ăn thịt người được nhà nước cho phép chỉ xảy ra tại quê hương của Tập Cận Bình.

Trung Cộng như một cường quốc kinh tế và theo thông lệ chính trị quốc tế, phải hành xử đúng tư cách của một cường quốc dù đối với bạn hay thù. Nhưng không, lãnh đạo Trung Cộng không có trái tim và lòng nhân đạo và cũng không quan tâm đến sĩ diện của quốc gia. Đối với chúng tiền bạc là vũ khí, là cây gậy. Philippines là quốc gia tranh chấp với Trung Cộng về chủ quyền biển Đông nên những đứa bé Philippines đang hấp hối ở Tacloban phải chết thay cho chính phủ của các em.

Lãnh đạo Trung Cộng là những kẻ nói như Bá Dương nhận xét về nước của ông ta “Người Tây phương có thể đánh nhau vỡ đầu rồi vẫn lại bắt tay nhau, nhưng người Trung Quốc đã đánh nhau rồi thì cừu hận một đời, thậm chí có khi báo thù đến ba đời cũng chưa hết.”

Tại sao người Nhật không ghét Mỹ dù Mỹ đã ném hai trái bom nguyên tử giết 240 ngàn người Nhật tại hai đảo Hiroshima và Nagasaki? Bởi vì đó là lịch sử. Con người cũng như quốc gia, không ai có thể quay ngược lại bánh xe thời gian và chỉ có thể vượt qua nỗi đau quá khứ bằng cách xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho các thế hệ mai sau. Trung Cộng thì khác. Mối nhục một trăm năm được ghi đậm ngay trong phần mở đầu của hiến pháp và lòng thù hận nước ngoài đã được đảng CS khai thác tận tình.

Từ cơn bão lụt Katrina đến nay, mỗi khi cần phải tìm một ví dụ để nhắc đến tình người, để biểu dương tinh thần “đồng cảnh tương thân”, Bangladesh lại được ca ngợi trong hầu hết bài viết, bài diễn văn, từ tổng thống Mỹ cho đến một học sinh trung học và xem đó như “tấm gương Bangladesh”. Từ cơn bão Haiyan về sau, Trung Cộng cũng sẽ được nhắc nhở nhưng hoàn toàn phản nghĩa với Bangladesh. Trung Cộng sẽ đồng nghĩa với bản chất ti tiện, dã man, kiêu căng, thù vặt và thù dai. Bản chất đó là “sự kết hợp hài hòa và nhuần nhuyễn” của dòng máu bành trướng Đại Hán và đặc tính Cộng Sản độc tài.

Theo thống kê của Liên Hiệp Quốc, Trung Cộng là quốc gia có tổng sản lượng nội địa năm 2012 hơn bảy ngàn tỉ Dollar nhưng trong mắt của phần lớn nhân loại, trị giá của cường quốc này chỉ đáng 100 ngàn.

Trần Trung Đạo

Anh Phong là chồng của Trần Thị Nga cũng không được vào phòng xử.

From: Nguyễn Thúy Hạnh‘s post.
 
 
 
Image may contain: one or more people, people walking, tree, sky and outdoor
Image may contain: 4 people, people standing and outdoor

Nguyễn Thúy Hạnh added 2 new photos — with Hoa TD at Toà Án Nhân Dân Tỉnh Hà Nam.

 Phu Ly, Vietnam · 

 

Chúng tôi đang ở gần khu vực xử án. Xung quanh đây đông đặc CA mật vụ, đường vào gần Toà án bị chăng dây ko thể ai qua được. Không khí căng thẳng hơn phiên xử sơ thẩm. Anh Phong là chồng của Trần Thị Nga cũng ko được vào phòng xử.