BỊ ĐÀN ÁP! ỨC CHẾ QUÁ! ỨC CHẾ QUÁ

Hoa Kim Ngo and 2 others shared Vũ Minh Khánh‘s post.
No automatic alt text available.
Image may contain: 1 person, standing
Image may contain: 1 person, text
Image may contain: 10 people, people smiling, text
Image may contain: 1 person
Vũ Minh Khánh added 5 new photos — with Chinh Minh and Nghia Xuan Nguyen.

 

BỊ ĐÀN ÁP! ỨC CHẾ QUÁ! ỨC CHẾ QUÁ

Chiều ngày 28/12/2017, tôi nhận được thư của chồng tôi là LUẬT SƯ NGUYỄN VĂN ĐÀI, chồng tôi viết là đã kết thúc điều tra 12/12/2017 –> Lẽ ra điều tra xong HỌ PHẢI CẤP GIẤY CHỨNG NHẬN BÀO CHỮA CHO 3 LUẬT SƯ TÔI ĐÃ LÀM ĐỦ THỦ TỤC MỜI, các luật sư cũng viết công văn nhiều lần gửi họ và họ cũng đã viết công văn trả lời luật sư là “đang trong giai đoạn điều tra nên luật sư chưa được tham gia” –> như vậy giữa họ và các luật sư đã biết chắc chắn là các luật sư bào chữa cho anh Đài.

VẬY MÀ KHI KẾT THÚC ĐIỀU TRA HỌ KHÔNG THÔNG BÁO CHO GIA ĐÌNH, KHÔNG THÔNG BÁO CHO LUẬT SƯ và NGANG NHIÊN CHỈ ĐỊNH LUẬT SƯ CHO CHỒNG TÔI.

Tôi biết được điều này vì trong cùng buổi chiều 28/12, sau khi vừa nhận thư của chồng tôi được 2 tiếng thì có 1 người gọi điện thoại cho tôi nói anh là luật sư được chỉ định để bào chữa cho anh Đài vì lý do anh Đài không có luật sư. TÔI DƯỜNG NHƯ HÉT LÊN TRONG ĐIỆN THOẠI mắng cho người gọi điện, tôi cũng hỏi lý do vì sao tôi làm thủ tục rồi mà lại bảo chưa làm? Anh ta trả lời là lúc trước anh Đài bị bắt điều 88, các luật sư viết bào chữa theo điều 88, bây giờ là điều 79 nên ko được chấp nhận. Tôi cũng tức quá… cũng ko cần bình luận vì quá vô lý, nực cười… một đứa con nít cũng lập luận lại họ được.

*****Tôi đã hiểu ÂM MƯU CỦA HỌ*****

Kết thúc điều tra 12/12, ngày 19/12 anh Đài được viết thư gửi gia đình, ngày 27/12 họ mới gửi thư qua bưu điện đến nhà tôi (tôi nhìn dấu bưu điện), chiều 28/12 tôi nhận thư. Ngày 28 là thứ 5, ngày thứ 6 tôi mới làm thủ tục mời luật sư và gửi bưu điện. Bưu điện nghỉ 3 ngày vì vào thứ 7, chủ nhật, tết tây. Sau nghỉ mùng 1 tết tây, các luật sư phải gửi qua bưu điện qua lại và cho đến khi họ cấp giấy CHỨNG NHẬN BÀO CHỮA cho các luật sư thì phải lâu nữa mới xong thủ tục (phải gửi qua bưu điện để có hoá đơn bưu điện bằng chứng đã gửi, đến trực tiếp họ không tiếp và không có bằng chứng đã gửi, 2 luật sư trong Sài gòn nên cũng không có mặt ở Hà nội ngay được).

Họ cố tình như vậy để KÉO DÀI THỜI GIAN KHÔNG CHO CÁC LUẬT SƯ TIẾP XÚC VỚI CHỒNG TÔI và HỒ SƠ —> thủ đoạn của họ quá rõ, đểu, lừa bịp… cả một bộ máy nhà nước nắm đủ các phương tiện truyền thông, các bộ ngành, công an, kiểm sát, toà án, quân đội, bộ máy từ trung ương đến phường, xã mà sao họ SỢ NGUYỄN VĂN ĐÀI chỉ là 1 luật sư, trong tay không có 1 vũ khí gì, đang bị giam giữ. Họ SỢ bởi vì NGUYỄN VĂN ĐÀI có chân lý, bằng tiếng nói, lương tâm, muốn có MỘT XÃ HỘI TỐT ĐẸP, CÔNG BẰNG, NHÂN QUYỀN, ĐẤU TRANH CHO XÃ HỘI TỐT ĐẸP BẰNG CHÍNH KIẾN CỦA MÌNH nên bị nhà cầm quyền SỢ NGUYỄN VĂN ĐÀI như vậy, đã tìm mọi THỦ ĐOẠN để giam giữ NGUYỄN VĂN ĐÀI. Khi bị quốc tế gây áp lực phải có phiên toà đúng thì họ DÙNG THỦ ĐOẠN để trì hoãn các luật sư. QUÁ ĐỂU.

*****NHỚ LẠI LẦN BỊ BẮT NĂM 2007 của LUẬT SƯ NGUYỄN VĂN ĐÀI*****

Nhiều chuyện ĐỂU CÁNG của họ nhưng tôi chỉ kể chút ngắn liên quan:
Năm 2007, sau kết thúc điều tra, hồ sơ của chồng tôi chỉ nằm Viện kiểm sát 2 ngày (sai luật), và chuyển đến toà án luôn. Các luật sư chỉ có thời gian 7 ngày vừa tiếp xúc với chồng tôi, vừa nghiên cứu hồ sơ (trừ thứ 7, chủ nhật trại giam nghỉ, toà án nghỉ) còn được 5 ngày vừa gặp vừa nghiên cứu hồ sơ. Mà nghiên cứu hồ sơ phải ngồi tại toà, trong giờ hành chính, không được mang về nhà, mà thời đó là 2 bác luật sư GIÀ 80 TUỔI, bác Luật sư Hiếu tôi phải dìu bác đi… —> vậy mà họ còn làm TRÒ ĐỂU ĐÓ. Trong phiên toà thì họ đề Micro của toà, viện kiểm sát to, âm thanh tốt nhưng Micro của luật sư thì âm thanh tậm tịt, có lúc không nghe được tiếng…. nhiều việc ĐỂU khác nữa………..

#####TÔI RẤT MONG SỰ LÊN TIẾNG, ĐẤU TRANH CỦA NHỮNG NGƯỜI ĐẤU TRANH CHO NHÂN QUYỀN, XIN HÃY LÊN TIẾNG ĐỂ GIÚP CHO CHỒNG TÔI #####

XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN

Vợ luật sư Đài
Vũ Minh Khánh

CHỬI MỸ VÀ THẺ XANH ĐI MỸ

From:   Honolulu Nguyen‘s post.

 

CÙNG NHAU XÔNG PHA LÊN ĐƯỜNG ĐI MỸ

CHỬI MỸ VÀ THẺ XANH ĐI MỸ


Trần Mạnh Trung(Cán bộ Tuyên huấn hưu trí) – Vụ Dương Chí Dũng lộ ra quá trình trốn chạy và thiên hạ mới ngã người. Dũng có visa vào Mỹ từ đời tám hoánh nào. Buôn bán làm ăn thì Dũng bắt tay với Nga, với Tàu nhưng chuẩn bị lúc sa cơ thì chuồn sang Mỹ. Đảng viên, gia đình cách mạng truyền thống đấy. Có phải là bọn con em VNCH đâu mà tính nước đi Mỹ từ lâu thế…

Điên cuồng chửi Mỹ, đứng đầu là Hồ Thu Hồng – tức blog Beo. Bà Beo chửi Mỹ can thiệp vào nhân quyền Việt Nam vô lý. Bà chửi nghị sĩ Mỹ ngu đần, hám quyền chức. Mỗi khi phái đoàn nhân quyền của Mỹ hay Hạ Nghị Viện Mỹ nhắc đến vấn đề nhân quyền Việt Nam là y như lần đấy có mặt bà Beo đăng đàn chửi bới, mạt sát Mỹ, đưa ra những luận điệu, dẫn chứng mà cơ quan an ninh hay dùng.

Vì sao bà Beo chửi Mỹ và có những luận điệu, dẫn chứng ấy. Vì bà là cánh tay truyền thông của cơ quan an ninh, đứng đầu là tình nhân Nguyễn Văn Hưởng, cho nên bà phải phụ họa với an ninh và có những tin tức bên an ninh cấp cho để viết.

Thế nhưng khi Hưởng buộc phải về hưu, bà Beo suýt bị truy tố tội tham nhũng tiền khi làm TBT tờ báo do bà ta quản lý. May một phần nhờ có dàn xếp của tình nhân, phần cũng là thân phận đàn bà, người ta đã châm chước xá tội cho bà Beo.

Đáng lẽ bà Beo phải cảm ơn cái nghĩa tình ấy, thế nhưng bà nhảy tót đi Mỹ và chửi bới như thường. Thì ra bà Beo Hồ Thu Hồng đã sắm cho mình thẻ xanh ở bển, nơi mà chứa đầy bọn ”rân chủ” mà bà vẫn miệt thị gọi lúc tại chức. Hóa ra mảnh đất Mỹ ấy tốt lành không phải như bà Beo vẫn chửi mọi khi. Tốt cả người, tốt cả đất, tốt cả chính sách. Phải thế bà Beo mới gửi con mình và gửi thân già mãn kinh đến nơi như thế chứ.

Vụ Dương Chí Dũng lộ ra quá trình trốn chạy và thiên hạ mới ngã người. Dũng có visa vào Mỹ từ đời tám hoánh nào. Buôn bán làm ăn thì Dũng bắt tay với Nga, với Tàu nhưng chuẩn bị lúc sa cơ thì chuồn sang Mỹ. Đảng viên, gia đình cách mạng truyền thống đấy. Có phải là bọn con em VNCH đâu mà tính nước đi Mỹ từ lâu thế.

Rồi lại vụ đại lừa đảo Huyền Như mấy nghìn tỷ bằng hàng trăm triệu usd, lòi ra mới thấy chỉ cần bỏ ra 1 phần mấy trăm ấy là đã có thẻ xanh định cư tại bọn tự bản đế quốc thối nát mà ta vẫn chửi hàng này.

Từ con thủ tướng đến bà tổng biên tập tờ báo quèn đều được gửi gắm thẻ xanh bên Mỹ cả. Sự thật đấy bà con ạ. Giữa con thủ tướng và con của Beo Hồng còn nhiều con cái của các vị khác. Không tin bà con cứ đến lãnh sự quán các bang Hoa Kỳ, vào những ngày lễ lạt gì đó là thấy nay cả đám lúc nhúc con của cán bộ cấp ủy viên trung ương. Đặc biệt là con của cả nhiều vị tướng an ninh, công an có mặt trong đó nữa.
Một số bọn này đã có cơ sở, điều kiện để định cư. Có công ty, cửa hiệu kinh doanh. Một số khác thì đang đi học tự túc. Thử hình dung xem bọn cán bộ và con cháu cán bộ này lấy tiền đâu ra để kinh doanh, để tự túc học?

Tiền của đất nước, của nhân dân cả đấy.

Chúng lấy tiền của nhân dân ta. Chửi Mỹ cho nhân dân ta nghe. Rồi khi có sự, chúng chuồn êm sang Mỹ với số tiền chúng lấy được của nhân dân ta.

Chúng bảo Tàu là bạn, chúng bảo nhân dân ta phải kết tình nghĩa với Tàu. Chúng nói Mỹ là kẻ thù, chúng ta phải cảnh giác, xa lánh.

Thế nhưng chúng lại không sang Tàu ở, chúng lại đi Mỹ ở mới lạ làm sao?

Đến bao giờ những luận điệu xảo trá này của bọn chúng mới bị nhân dân ta vạch mặt? Chỉ khi đó chúng ta mới mong được đất nước có tương lai tươi sáng còn không thì chúng ta vẫn bị lừa bịp, biết mà không dám phản bác, còn không thì chúng ta vẫn tiếp tục ăn đồ độc hại của Tàu, sống trong cảnh o bế của Tàu. Còn bọn chúng, những đứa to mồm chửi Mỹ lại đang sống phè phỡn bên Mỹ. Lúc chúng gặm gà rán, khoai tây sạch. Chúng sẽ cười nhân dân ta là một lũ ngu.

Trần Mạnh Trung

Cán bộ Tuyên Huấn Nhà Nước VN hưu trí

Cảm Nghiệm đời mình

Cảm Nghiệm đời mình

Năm nay (2017), chúng tôi lại được có dip thăm Đức Mẹ Fatima – 100 năm và một việc khác được đi qua Roma gặp Đức Giáo Hoàng Phanxico với 5,000 người trong Công Trường và được Đức Giáo Hoàng Phanxico ban phép ….Rất là special….. Xin Tạ ơn Thiên Chúa.

Mười ba năm (13) về trước, vào ngày 24/12/2004 tại Northern Virginia, tôi bị stroke vào nhà thương cấp cứu, ICU/hospital.  Hôm đó, tôi đi công tác ở Vancouver, Canada và Seattle, WA về đến Washington D.C trời xuống -36 độ lạnh.  Lúc tôi đi trời ấm như mùa xuân, lúc về buốt lạnh mùa đông. Từ terminal xe bus đưa tôi ra parking lot, không ngờ xe bus đưa tôi ra lộn parking lot.  Một tiếng rưỡi lội bộ đi tìm xe dưới nhiệt độ 36 trừ độ âm nhưng tôi không có áo lạnh.  Kết quả, tôi bị stroke sau 1-2 với cái shock bất ngờ đó. Một cái stroke rất là nặng tưởng chết, nhưng Chúa và Đức Mẹ đã cứu tôi và cho tôi sống lại một cuộc sống gần gũi với Chúa và Đức Mẹ hơn và được làm nhân chứng cho Chúa.

Biến cố đó, gia đình và người thân và bạn bè đã đến thăm và care cho tôi nhiều lắm.  Bố Mẹ và một số người thân  26 người đã hũy bỏ chuyến đi đến Indonesia/Malaysia/Thailand để chăm sóc cho tôi.  Một ngày rưỡi sau, là biến có Tsunami làm đến 330,000 người đã bỏ mạng ở vùng Indonesia/Malaysia/Thailand, nhưng gia đình tôi đã được Chúa và Đức Mẹ cứu sống và tôi từ dạo đó tôi sống gần gũi Chúa và Đức Mẹ.

Tạ ơn Chúa và Đức Mẹ, tôi bị câm không nói được vài tháng, nhưng rồi trong mội buổi sang, Mai đã cùng tôi cầu nguyện để xin Sáng Danh Chúa,  xin Chúa cho tôi được nói lời ca ngợi Chúa.  Và Chúa đã nhận lời, cho tôi lần đầu tiên bật lại tiếng là Kinh Lạy Cha và Kính Kính Mừng và tôi đã ca ngợi Chúa và Đức Mẹ đọc hết Chuỗi Mân Côi trong buổi sáng đó, và mỗi ngày từ đó về sau. 40 ngày nằm nhà thương như là mầu nhiệm được vào sa mạc 40 ngày với Chúa.

Ba tháng sau khi bị stroke, tôi đã lập ra một đường dây để thông đạt với các Cha, các Soeurs, các Thầy, các Bác và các Anh Chị thân mến….bây giờ gần 13 năm rồi  Ngọc Nga, Lang Thang Chiều Tim, Cha Vũ Tiến Đạt (Linh Xuân Thôn), Kim Hà, Chị  Kim Nga, A Roger Phụng, A Phạm Trung, Tien Khuat và các Cha, các Thầy  các Sơ và Anh Chị Em….)

Xin các Đức Giám Mục, các Cha, Thầy, các Soeurs, các Bác va Bố Mẹ, gia đình, người thân và tất cả mọi người cho chúng con/tôi được cám ơn, nhầm ngày kỷ niệm 13 năm tôi bị stroke, tận đáy lòng chúng tôi…một tình yêu mà Thiên Chúa cho kết hiệp.
 

Xin chúc các Đức Giám Mục, các Cha, các Thầy, các Soeurs, các Bác và các Anh Chị một Mùa Giáng Sinh tràn đầy Hồng Ân  Chúa Cứu Thế và tiếp tục hành trình sống với Chúa.

Bảo Trọng,

Thụ & Mai

Ngộ ra tất cả đều chết.

Ngộ ra tất cả đều chết.

Tối đến giờ ngồi trao đổi. Thiện Hạnh kể câu chuyện về sản phẩm tẩm thuốc ở Việt Nam. 
Nhân chuyến về thăm nhà, gia đình trồng Cây quả. Lúc thu hoạch, thấy có một vài cây không xịt thuốc. Còn bao nhiêu xịt thuốc tăng trưởng. Thiện Hạnh hỏi:
– Sao anh không xịt đều lại để vài cây như vậy.
– À. Những cây không xịt dành cho Nhà dùng còn kia đem bán. Người Nhà trả lời.
– Vậy anh bán ra cho người ta ăn chết dần dần à.
– Anh có biết làm vậy hại người không? Anh để vài cây cho Nhà ăn còn bao nhiêu người khác ăn để bệnh tật. Anh có lương tâm không?
Phút tư lự…
– Anh biết đấy. Mình để dành cho mình ăn thì tốt người ta ăn thì sẽ bị hại. Vậy anh có ăn rau, ăn thịt, ăn cá và các loại khác không?
– Sao không có?
– Người ta cũng vậy. Họ kinh doanh họ cũng bỏ thuốc để lời. Anh tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa. Người ta cũng có tư tưởng như anh. Vậy người ta ăn của anh người ta chết. Anh ăn của người ta anh cũng chết. Cả hai đều chết. Vậy sống thế nào?

Tại sao ở Việt Nam có nhiều tiền mà vẫn muốn sang Mỹ để làm việc

From:   Giấc Mơ Mỹ

Có nhiều tiền bạn sẽ chọn làm vua ở Việt Nam hay định cư ở Mỹ

Không dùng những bài học tư tưởng chính trị để giáo dục người dân yêu nước; cũng không dùng súng ống và tay sai để cưỡng ép người dân yêu nước. Trái lại,…
TAPCHIHOAKY.INFO

Mỗi ngày Việt Nam có 260 người chết vì ung thư

From:   Hoàng Tuấn Bạch‘s post.
 

HTB kính thĩnh cầu dân trong Nước hảy Tỉnh giấc lại đi ……?

260 người chết/ ngày x 365 ngày = 94.900 người Việt chết / năm
94.900 người tương đương với quân số hơn 9 sư đoàn .

Đây là con số do báo Tuổi Trẻ đưa ra , trong khi đó báo Zing lại cho con số cao hơn 315 người chết / ngày …

Hiện nay số người bệnh ung thư đang điều trị trên cả nước là bao nhiêu ?
(Trong bao nhiêu năm nửa dân tộc Việt Nam bị xóa sổ )

TTO – Báo cáo này được đưa ra tại buổi khởi động chiến dịch dự phòng bệnh không lây nhiễm, tổ chức hôm nay 25-12.
 
TUOITRE.VN
 

NS Ngọc Đan Thanh bị đột quỵ

(NLĐO) Nghệ sĩ Tú Trinh từ Mỹ gọi về cho biết, nghệ sĩ Ngọc Đan Thanh bị đột quỵ, vẫn còn hôn mê dù đã được cấp cứu tại một bệnh viện tại quận Cam – miền Nam…
NLD.COM.VN
Dang Tuong

Cùng cầu nguyện cho cô được bình an. Cô Ngọc Đan Thanh là một nghệ sĩ đa tài của miền Nam, từ cải lương đến phim ảnh, từ ca kịch đến xướng ngôn viên, cô đều có chỗ đứng trong lòng khán giả.

Đặc biệt, với xuất thân từ QLVNCH cô Ngọc Đan Thanh là một trong những nghệ sĩ chống cộng hàng đầu hải ngoại. Cô là người dẫn chương trình cho nhiều kỳ Đại nhạc hội ASIA, đại nhạc hội Cảm ơn anh, Theo vận nước nổi trôi, các phim tài liệu về chiến tranh và tỵ nạn của đài truyền hình SBTN. Cô đã truyền ngọn lửa đấu tranh yêu nước cho nhiều thế hệ Việt Nam qua giọng đọc hào hùng, bi tráng nhưng đầy tình cảm.

Cầu mong cô sớm tĩnh lại và bình phục để tiếp tục phục vụ cho người hâm mộ ở khắp nơi trên thế giới.

Ad vô cùng hụt hẫng vì mới vừa xem cuộc trò chuyện của cô trên chương trình Jimmy Show mà giờ nghe tin cô đột quỵ bất tĩnh và đang nằm trong một bệnh viện ở quận Cam, California, Mỹ. 

 

Cụ bà 75 tuổi hơn 40 năm nhặt ve chai giúp người nghèo

 

Cụ bà 75 tuổi hơn 40 năm nhặt ve chai giúp người nghèo

Con heo đất bà Cúc (trái) “nuôi” hằng ngày luôn được nhiều người trong xóm thường xuyên góp tiền. (Hình: Thanh Niên)

SÀI GÒN, Việt Nam (NV) – Một bà cụ 75 tuổi một thân bán bánh mì, nhặt ve chai, gồng gánh nuôi năm người con mà còn dành tiền nuôi heo đất để làm từ thiện suốt 40 năm qua.

Đến hẻm 60 Lý Chính Thắng, quận 3, Sài Gòn, hỏi “bà Cúc ve chai” thì đến đứa bé 5 tuổi cũng biết. Bởi vì cái tên đó là họ đã đặt cho bà Nguyễn Thị Bạch Cúc (75 tuổi), theo báo Thanh Niên.

Suốt hơn 40 năm qua, sáng bà Cúc bán bánh mì nuôi năm người con ăn học, chiều lặng thầm mon men khắp các con hẻm nhặt từng vỏ chai, lon bia… ky cóp từng đồng tiền lẻ “nuôi heo đất” để giúp người nghèo.

Sinh ra trong một gia đình lao động nghèo vì mồ côi cha từ sớm, nhà lại đông anh em, nên bà Cúc phải sớm lang bạt khắp nơi kiếm sống, vì thế mà bà thấu hiểu và cảm thông cho những phận đời nghèo khổ, bất hạnh như bà. Bà coi việc từ thiện như một thói quen mà không thể bỏ được.

Nói về những năm tháng làm từ thiện thì có ngồi “cả ngày” nghe bà kể cũng chưa hết chuyện. Vì hơn 40 năm qua, có ngày nào bà ngừng công việc đó đâu. Bà Cúc cũng không nhớ chính xác đã bắt đầu làm từ thiện từ khi nào, vì thời còn chật vật tìm kế sinh nhai, bà đã nhặt ve chai lấy tiền mua mì gói cho người lang thang rồi.

Thời điểm ấy, gia đình bà cũng nghèo chứ không giàu có hơn ai, nhưng cái tính “thương người” của bà thì chưa bao giờ “nghèo” cả, bà vẫn đều đặn bỏ tiền lẻ nuôi heo đất. Số tiền đó không nhiều nhưng cũng đủ để mua các thứ cần thiết tặng cho những người già neo đơn trong xóm.

Kể về nơi có nhiều kỷ niệm nhất, thì bà nghĩ ngay đến trại cai nghiện Nhị Xuân, huyện Hóc Môn. Đó không phải là tình cờ, mà là cái duyên của bà với những người trẻ tuổi đang cai nghiện ma túy tại đây. Bà Cúc kể: “Trong một lần theo đoàn từ thiện đến đây, tôi được tiếp xúc với rất nhiều bạn trẻ, có những bạn còn rất nhỏ mà đã bị nhiễm HIV, nghĩ đến thôi đã thấy xót xa.”

Bà Cúc (phải) bán ve chai gom tiền lẻ để “nuôi heo đất” giúp người nghèo. (Hình: Thanh Niên)

Cũng trong lần đó, bà nghe nhiều bạn trẻ than thèm trứng luộc. Nghĩ là làm, về nhà bà gom tiền bán ve chai cộng thêm tiền túi, mua ngay 200 quả trứng rồi luộc sẵn, sáng hôm sau bắt xe lên trại phát cho từng người. Kể từ đó, cứ vài ba tháng là bà lại bắt xe lên trại: “Riết rồi chúng nó gọi tôi là má Cúc luôn,” bà cười nhớ lại.

Không dừng ở đó, số tiền từ quỹ heo đất của bà Cúc cũng được trích ra cho nhiều người trong khu phố vay vốn làm ăn, học nghề; đồng thời, tặng học bổng cho ba em học sinh trong xóm có hoàn cảnh khó khăn mỗi tháng 300,000 đồng (hơn $13).

“Người dân trong xóm rất tin tưởng bà Cúc, ai cũng đồng lòng ủng hộ, kể cả tôi cũng dành một số tiền trợ cấp người cao tuổi của mình để ủng hộ quỹ heo đất, để góp phần giúp đỡ được nhiều người hơn,” bà Trịnh Thị Mười (86 tuổi), hàng xóm của bà Cúc, cho biết.

Hiện tại, bà Cúc không còn bán bánh mì nữa Nay các con bà đã trưởng thành và thành đạt, bà mừng vì từ giờ bà không còn lo nghĩ gì nữa. Thế nhưng thói quen mỗi chiều, lọ mọ khắp các hẻm phố, gom nhặt ve chai làm từ thiện thì bà vẫn làm vì bà coi đó là niềm vui tuổi già.

“Riết rồi thành quen, cứ chiều tối khi nhiều người trong xóm đem rác ra để trước cổng là tôi đến đó nhặt chai nhựa, lon bia, giấy… tất cả những thứ gì bán được, tôi đều đem về nhà chất đống, ai vào nhà cũng tưởng là vựa ve chai,” bà Cúc dí dỏm nói. (Tr.N)

8 ĐẶC ĐIỂM NHẬN DẠNG THANH NIÊN VIỆT NAM DƯỚI CHẾ ĐỘ XHCN

Kim Tran shared Nguyễn Quang Thái‘s post.
 
Image may contain: 1 person, text
Nguyễn Quang Thái to Thích BBC Vietnamese

 

8 ĐẶC ĐIỂM NHẬN DẠNG THANH NIÊN VIỆT NAM DƯỚI CHẾ ĐỘ XHCN

1. Ít kiến thức vì không chịu đọc sách báo, dốt về chính trị – lịch sử nhưng hễ ai nói sự thật về “Đảng & Bác” là sẵn sàng chửi bới bênh vực mù quáng. Thích nói leo – nói hùa những đề tài nhảm nhí – vô bổ.

2. Hèn nhát, lảng tránh trước những bất công trong xã hội. Ngược lại rất hung hăng với đồng loại và tàn bạo đến đổ máu vì những lý do vớ vẩn khi tranh luận về gái, xe cộ, bóng đá, game online…

3. Sống không có lý tưởng, lười lao động nhưng lại thích ăn ngon mặc đẹp, đánh mẹ chửi cha đòi tiền mua điện thoại xịn, tay ga đời mới.

4. Tư tưởng bệnh hoạn, hay nghĩ chuyện dâm dục, sống trụy lạc, hay đi nhà nghỉ, hay bàn luận về mông ngực phụ nữ. Có vợ con rồi nhưng vẫn thích đi tìm “của lạ”.

5. Lười vận động – thể thao. Ăn mặc theo phong cách của đám ca sĩ ẻo lả thiếu nam tính. Chỉ luôn cúi mặt bấm điện thoại với vẻ mặt bạc nhược, thiếu sự linh hoạt.

6. Nói chuyện vô ý tứ, thô lỗ, hỗn láo không kiêng nể một ai. Câu cửa miệng luôn dùng những ngôn ngữ kiểu chợ búa như: đ.m, bó tay, tự sướng, đỉnh, vãi, clgt …

7. Ham ăn tục uống, nghiện ngập. Đám cưới, đám ma, giỗ ông – bà, vui – buồn gì cũng phải có nhậu nhẹt – hát hò.

8. Sống bẩn thỉu, ăn uống thiếu vệ sinh, xả rác – khạc nhổ bừa bãi…

Tóm lại: Phần lớn thanh niên VN ngày nay là 1 loại người ngu dốt dễ bị sai khiến – xúi giục, yêu tiền – dại gái, thích khoe khoang. Trai làm tài lanh thì tỏ vẻ anh hùng – háo thắng, gái ngu dốt (có chút nhan sắc) thì tỏ ra vẻ hiểu biết…

Những bà mẹ VN- Tản mạn cuối năm ..

Hoa Kim Ngo shared Lâm Mạnh Di‘s post.
 
 
Image may contain: 1 person, text

Lâm Mạnh Di is feeling loved.Follow

 

Những bà mẹ VN- Tản mạn cuối năm ..

Khi cuốn sách “Những mảnh đời sau song sắt” vừa chào đời, thì vài ngày sau tôi đã có trong tay. Rồi vài người bạn cũng gửi tặng, nhìn sách nằm đó nhưng chưa có tâm trạng để đọc. Vì tác giả Phạm Thanh Nghiên, mà tôi yêu thương hay gọi là con nhóc, đang đau đớn triền miên trong khi bị bầu hành.

Tôi lúc đó cũng lo lắm, vì chính mình cũng có lần khuyên Nghiên nên có con, vừa khuyên lại vừa run. Vì nhóc đã 40 rồi, người lại ốm đau luôn, sinh con nhỡ có bề gì thì …

Trong suốt thời gian khi Tôm chưa chào đời, những lúc quặn đau, Nghiên nhắn tin cho tôi, kể mấy tháng trời ngủ không được, những cơn đau đến độ phải la khóc.. Cứ nhận được tin như vậy, tôi cũng chẳng có thần trí nào để đọc…

Bây giờ thì yên tâm rồi, như một phép lạ mà đến bây giờ tôi vẫn còn như mơ, Tôm chào đời bình thường như bao nhiêu cháu bé khác, ông bà ta gọi nôm na là mẹ tròn con vuông ..

Thế là bây giờ yên tâm mà đọc cuốn truyện đầu tay của con nhóc..

Tôi đã từng kinh sợ đến hãi hùng khi đọc cuốn truyện “One Day in the Life of Ivan Denisovich” (của văn hào Aleksandr Solzhenitsyn) .. Nhà tù CSVN qua ngòi bút của Nghiên công bằng mà nói, nó không thể nào dã man bằng nhà tù của tên đồ tể Stalin, nơi mà cái lạnh buốt xương của vùng tây bá lợi á, kèm theo cái đói triền miên, và qua năm tháng đã biến ngay những người tù kiên cường nhất cũng trở thành con thú vật không còn lý trí. Họ chỉ còn một nguyện ước, làm thế nào mà được chết càng mau càng tốt …

CSVN thật ra chẳng nhân đạo gì hơn Stalin, nhưng thời đại này nhờ có ánh sáng Internet, và chúng cũng ngửa tay xin tiền khắp mọi nơi, nên chúng không dám tạo ra được những nhà tù kinh hoàng như thời Stalin, thời Mao..

Nhà tù CSVN tuy không giết người với cái đói cái lạnh như nhà tù Stalin, nhưng nó cũng giết người theo kiểu của chúng: kiểu lưu manh.

Như nữ tù tên Luân, theo lời tả của Nghiên, là “một cô gái quê mùa, hiền lành chân thật”, chỉ vì cái nghèo mà phải cùng chồng làm nghề vận chuyển heroin, rồi cả hai cùng bị bắt, để lại đứa con mọn vài tuổi cho nhà chồng nuôi..

Một hôm bị đi hỏi cung, những tên điều tra viên hứa hẹn đủ thứ, nào là Luân có con mọn, mới phạm tội lần đầu, nếu khẩn trương nhận tội thì sẽ được đảng và nhà nước khoan hồng, mau ra tù để gặp con.. Sau đó, chúng đưa Luân một tờ giấy trắng tinh bảo ký vào đó. Luân không biết chữ, chỉ biết viết mỗi tên của mình, đồng thời cũng là chữ ký. Luân ngây thơ, tin người nên ký vào mà không do dự ..

Và chính Luân đã ký vào bản án tử của mình … Không biết họ đã điền và viết gì vào tờ giấy trắng có chữ ký của Luân mà Luân sau đó đã bị xử bắn… Đây đúng là sự nhân đạo của đảng và nhà nước VN..

Đọc truyện của Nghiên, ta luôn tìm được bóng dáng người mẹ hiền từ, quê mùa nhưng rất nặng tình với gia đình hàng xóm, luôn yêu thương đùm bọc che chở cho con gái thân yêu của mình. Như mẹ của Nghiên, như mẹ của Quỳnh, theo tôi nghĩ họ không được học nhiều, họ cũng chẳng cần biết chủ nghĩa CS, tư bản là gì. Nhưng họ có một con tim yêu người và yêu sự công bằng.

Vì nếu không có những bà mẹ như thế, có lẽ Nghiên cũng chẳng dám toạ kháng trong nhà với biểu ngữ “HS TS là của VN, phản đối công hàm bán nước PVĐ”, để phải lãnh bản án 4 năm tù.

Và nếu không có những bà mẹ như thế có lẽ Quỳnh cũng không thể nào nói được “Mẹ ơi, nếu làm lại từ đầu con vẫn làm như thế” … Làm như thế nên Quỳnh đã phải chịu bản án 10 năm, 10 năm trong ngục tù CS và phải xa cách mẹ già con mọn…

Cuối năm, tự nhiên tôi nghĩ về những bà mẹ đáng kính trọng này. Tôi biết, khi nhìn Nghiên, nhìn Quỳnh bị chúng bắt đem đi, chắc chắn họ đau đớn lắm, nhưng tôi tin, họ sẽ không rơi nước mắt, họ sẽ không oán trách mà luôn hãnh diện với những gi người con gái thân yêu của mình đã đấu tranh trong cô đơn cho một VN tươi đẹp và nhân bản..

Chúng ta còn hy vọng đất nước không thể mất, vì quê hương yêu dấu này luôn có những người MẸ như thế !❤️❤️❤️