Biểu tình chống ông Trump tiếp tục diễn ra khắp nước Mỹ

Biểu tình chống ông Trump tiếp tục diễn ra khắp nước Mỹ

Nguoi-viet.com

Biểu tình ở Milwaukee, Wisconsin, chống ông Donald Trump. (Hình: Pat A. Robinson/Milwaukee Journal-Sentinel via AP)

PORTLAND, Oregon (AP) – Từ New York sang Illionois cho tới California, ở các tiểu bang từng ủng hộ đảng Cộng Hòa cũng như ở các tiểu bang ủng hộ đảng Dân Chủ, người biểu tình phản đối việc ông Donald Trump đắc cử tổng thống Mỹ đã kéo ra đường đêm thứ ba liên tiếp, cản trở giao thông trên xa lộ, đập các cửa tiệm, nổi lửa đốt phá, và tại một thành phố đã bị cảnh sát dùng hơi cay và đạn cao su giải tán.

Những cuộc biểu tình đã tiếp tục diễn ra vào đêm Thứ Năm, với cuộc đụng độ lớn nhất xảy ra trên đường phố Portland, tiểu bang Oregon, nơi hàng ngàn người tuần hành hô khẩu hiệu bác bỏ tổng thống tân cử, trong khi một số người khác ném pháo lớn và đốt các thùng rác cùng cây cối trồng bên đường.

Cảnh sát dùng khiên đẩy lui người biểu tình sang hai bên lề đường và có lúc dùng lựu đạn khói, lựu đạn cay và lựu đạn gây tiếng nổ cùng ánh sáng chói lòa để đối phó với họ. Cảnh sát cũng cho hay bắt giữ khoảng 26 người khi họ không chịu giải tán.

Ông Trump dùng Twitter để đáp lại phía biểu tình, nói rằng ông “vừa có một cuộc tranh cử tổng thống minh bạch, thành công. Nay thành phần chuyên biểu tình, được sự xúi giục của truyền thông, đang phản đối. Rất không công bằng!”

Ðến sáng ngày Thứ Sáu, ông Trump lại gửi tweet, lần này lại khen ngợi “lòng nhiệt thành” với đất nước của người biểu tình.

Tại thành phố Denver, người biểu tình khiến giao thông trên xa lộ I-25 gần trung tâm thành phố phải gián đoạn trong một thời gian.

Người biểu tình cũng làm xa lộ ở Minneapolis và Los Angeles phải đóng.

Tại trung tâm thành phố San Francisco, các học sinh trung học hô khẩu hiệu “không phải tổng thống của tôi” khi tuần hành.

Người tham dự biểu tình ở khắp nơi cho thấy thuộc nhiều nhóm khác nhau, kể các nhóm tranh đấu cho người di dân, giới đồng tính, và người thuộc các sắc dân thiểu số.

Tại hai thành phố New York và Chicago, các nhóm biểu tình đã tập trung bên ngoài tòa nhà Trump Tower ở hai thành phố này, hô khẩu hiệu bày tỏ sự giận dữ và đả đảo ông Trump.

 

Ở Philadelphia, người biểu tình tập trung gần tòa thị chánh, mang biểu ngữ có hàng chữ “Không phải tổng thống của chúng tôi.” Nhiều người còn dẫn theo con cái của họ đi tham dự biểu tình.

Có khoảng 500 người tham dự một cuộc biểu tình ở thành phố Louisville, tiểu bang Kentucky, trong khi ở Baltimore có hàng trăm người kéo đến một sân vận động nơi đội bóng football Ravens đang thi đấu.

Những người ủng hộ ông Trump nói rằng người biểu tình không tôn trọng luật chơi và không chấp nhận quy luật dân chủ. (V.Giang)

So sánh và chọn lựa

So sánh và chọn lựa

Ngọc Ẩn (Danlambao) – Chúng ta so sánh đời sống của người dân dưới lá cờ vàng và người dân sống dưới lá cờ đỏ để thấy rõ hơn bản chất tuyên truyền bịp bợm của CSVN. So sánh để thấy cộng sản kể công “giải phóng miền Nam” thực chất chỉ là tước bỏ quyền tự do ứng cử và bầu cử của dân miền Nam, tù đày, cướp tài sản, tiêu diệt văn hoá, đạo đức cả nước bằng chủ thuyết Marx-Lenin.
CSVN kể công đánh Pháp, diệt Mỹ giành độc lập nhưng lại dâng quê hương Việt Nam cho Tàu. Đó là lý do những người VN yêu nước chống tàu đều bị tập đoàn thái thú Ba Đình bỏ tù. Hồ Chí Minh đã là một kẻ nô lệ Tàu dưới trướng Mao Trạch Đông thì những kẻ tôn thờ HCM là những nô lệ dưới trướng Tập Cận Bình. CSVN giành độc lập cho dân tộc hay đang triều cống Việt Nam cho Tàu? Cứ nhìn đám cầm quyền dâng hiến tài nguyên, biển đảo, đất đai cho Tàu khựa thì ắt đã có câu trả lời.

Theo Một Thây Ma Đến Thôn Mường Sại

Theo Một Thây Ma Đến Thôn Mường Sại

S.T.T.D Tưởng Năng Tiến

Ảnh của tuongnangtien

tuongnangtien

Sau khi tấm ảnh người đàn ông đi xe máy chở người chết cuốn chiếu, chạy qua đường phố của tỉnh Sơn La (vào hôm 12 tháng 9 năm 2016 ) được lưu truyền trên mạng, Thời Báo – Canada đã kêu gọi độc giả góp tay ủng hộ gia đình của nạn nhân. Số tiền nhận được là 1,800.00 Gia Kim, và đã được những thân hữu của toà soạn (ở VN)  mang đến tận tay gia đình của người xấu số, ở Sơn La.

Ảnh: Dân Việt

Chuyến đi ngắn ngủi này đã được chính những người trong cuộc ghi lại dưới hình thức một bài viết (“Những Đồng Tiền Ánh Sáng”) và đã được đăng trên tờ Thời Báo (ấn bản Tonronto, Canda) số 2371, ra ngày 26 tháng 10 năm 2016. Xin được trích dẫn những đoạn chính yếu:

Xe xuất bến Mỹ Đình từ 20g đêm thứ Sáu, tới 5g30 sáng thứ Bảy thì tới thị trấn Sơn La. Từ đây, chúng tôi bắt chuyến xe khác đi huyện Quỳnh Nhai, bản Mường Sại, hỏi dò để tìm tung tích nhằm trao tiền từ thiện của bà con kiều bào từ tâm …

Có lẽ, khi làm việc thiện thì thường được gặp may. Cái may mắn chúng tôi gặp không chỉ bởi thời tiết râm mát rất thuận lợi cho việc leo sườn núi, mà vừa bước chân từ đò lên bờ, chưa biết phải theo đường mòn nào về bản, thì một người đàn ông tự giới thiệu là cháu ông Pe.

Chúng tôi nhận ra ngay vì ảnh chụp anh đăng trên báo. Anh tên Lò Văn May, cháu gọi ông Pe bằng bác ruột (có nơi gọi là cậu). Anh tình nguyện dẫn chúng tôi lên nhà, và cõng giúp balô hành lý của chị Hà. Chỉ khoảng 3 km đường dốc, cũng đủ để nhóm người thành thị lười vận động phải thở bằng tai, cứ một đoạn dốc ngắn là phải dừng hẳn lại, để bắt kịp hơi thở. Có đoạn đường mòn, bề ngang chỉ vừa lọt một người, bước không khéo, trượt chân sẽ rơi xuống suối cạn.

Người ta bảo phúc bất trùng lai, nhưng chúng tôi lại gặp may nữa. Anh Lò Văn Muôn, con nuôi của ông Pe, người bó xác chị Lò Thị Phanh chở sau xe máy từ bệnh viện về nhà, sống cách đó những 20 km, cũng có mặt, dù chúng tôi không hề có manh mối gì để báo trước.

Khi chúng tôi vào nhà, ông Pe vẫn nguyên vẻ lúng túng thô sơ chất phác của người miền núi, chào chúng tôi bằng mấy câu tiếng Kinh bập bõm. Nói với con cháu, ông vẫn dùng tiếng dân tộc Thái trắng.

Bên trong căn nhà tối om, đập vào mắt chúng tôi trước tiên là người đàn ông nằm ườn trên giường, phanh cả áo xống; trước đám người lạ vẫn giữ nguyên tư thế, cứ chòng chọc nhìn khách.

Anh Muôn giải thích, người đang nằm tên Lò Văn Sương là em chị Phanh, sinh năm 1981, bị câm và ngớ ngẩn từ bé. Anh Sương lập gia đình với một cô gái quá lứa không lấy gì làm khôn ngoan, và mấy năm nay vẫn chưa có con … quần áo trên người anh ta cũng đồ từ thiện.

Chúng tôi ra phía cầu thang sau nhà, nhìn xuống vườn. Một mùi xú uế tanh lợm bốc lên. Túp lều lợp cỏ gianh, vây quanh vách qua loa bằng tấm cật nứa. Đây là nơi nhốt Lò Văn Hom, người anh sinh đôi với Sương.

Em chị Lò Thị Phanh, anh Lò Văn Hom bị xích vì mắc bệnh tâm thần. Ảnh: Thời Báo Canada.

Anh này sinh ra khôi ngô khoẻ mạnh, đi học đến lớp 5 thì phát bệnh. Gia đình không tiền chạy chữa, bệnh cứ thế ngày một nặng thêm.

Một mình ông cụ tuổi bát tuần vừa nuôi con hai con trai điên khùng ngớ ngẩn, nhất là từ khi bà Pe chết cách đây ba năm, thì không còn đủ sức canh chừng người điên. Sau một lần anh Hom bỏ nhà lang thang vào tận rừng sâu, tìm mãi mới thấy, cả nhà sợ anh chết thú dữ ăn mất xác, nên đã xích lại.

Con người phải trần trụi xích xiềng như vậy, mất tự do hơn cả con bò, con chó trong nhà. Thật sống không bằng chết. Nhìn ông Pe ngoài 80, vợ chết, con gái chết, ngồi lau nước mắt bên 2 đứa con điên, ngẫm thấy, đời người thật nhiều nỗi thống khổ, không ai giống ai. Nhưng chắc chắn nỗi đau về con cái là nỗi đau lớn nhất…

Ngay rìa miếng đất của ông Pe có một sườn nhà sàn theo qui cách dân tộc Thái nhưng không mái, không thưng vách, chơ vơ cái cốt nhà, trên sàn tre đặt mấy nông cụ đi nương. Trước sự tò mò của chúng tôi, anh Muôn bảo đây là nơi ở của bà Bạc Thị Ún, người cháu gọi ông Pe bằng cậu, nay cũng đã già, mồ côi cha mẹ, không chồng không con, được ông bà Pe mang về nuôi từ nhỏ. Hôm nay, bà này đang đi làm ở nương ngô và ở lại trong chòi canh rẫy.

Trong khi chờ gặp cháu Pó theo mợ từ rẫy về, anh Muôn dẫn chúng tôi đến thăm mồ chị Phanh, theo lời dặn dò của người chuyển tiền về từ bên Toronto. Cách nhà 2 cây số, nhưng vốn nơi đây là Rừng Ma, hoang vắng, lại là nơi tái định cư, nên âm u hoang dại, nếu ai yếu bóng vía và không quen nơi thâm sơn cùng cốc dễ bị giật mình.

Đứng trước nhà mồ chị, tôi đã khấn vái:“Chúng tôi ở xa tới, mang giùm những đồng tiền hảo tâm của kiều bào quyên góp giúp gia đình chị và cháu bé. Chị sống khôn chết thiêng thì chứng giám chúng tôi đã hoàn thành nhiệm vụ được giao. Xin phù hộ cho cha chị đủ sức khoẻ, cháu Pó được khôn lớn, được chăm lo học hành từ ân nghĩa này. Cũng xin xin bao bọc cho chúng tôi chuyến về bình yên.”

Trên đường quay về nhà khi được hỏi về nguồn sống của gia đình ông Pe, anh Muôn thú nhận, bản thân anh cũng không nuôi được bố, vì hoàn cảnh khó khăn. Mỗi năm, ông cụ thiếu cái ăn khoảng 2 tháng, vì trong gia đình người ăn thì đông mà người làm lại không. Cứ lần hồi, làm con tắc kè, tự ăn đuôi mà sống cho qua ngày. 

Chúng tôi trở lại nhà họ sau khi leo leo xuống 2 km đường đồi núi cũ, đúng lúc cháu Pó từ nương về theo người mợ. Cô con dâu ông Pe, 31 tuổi, có thân hình của đứa trẻ suy dinh dưỡng 14 tuổi với gương mặt bà già 60 với những nếp nhăn hằn sâu. Cô lúng búng chào mọi người rồi ra đứng lơ ngơ phía đầu hồi.

Cả gia đình, ai cũng có cặp mắt mờ đục, u uẩn, buồn bã, bằng chứng của tuyệt vọng, như bất cứ đôi mắt của người nghèo miền sơn cước nào mà chúng tôi đã gặp. Ánh nhìn mông lung, mắt mở nhưng không thấy ngày mai…

Chúng tôi chào cháu bé. Nó chào lại bằng đôi mắt to mòng mọng nước, ngơ ngác, luôn mở to như kiếm tìm. Con bé 7 tuổi mà nhấc lên, nhẹ sọp, toàn xương. Hỏi gì cũng không nói. Đưa cho túi bánh hộp sữa thì cầm, rồi khép nép ra ôm cánh tay ông ngoại. Đúng là gà con lạc mẹ. Móng tay cáu bẩn. Cái mũ và bộ quần áo ai đó mới mua cho ở chợ núi, nhìn tươm tất, nhưng vẫn không làm con bé bớt phần ai oán.

Vào độ tuổi phải được cha mẹ ôm ấp nâng niu, thì nó đã mồ côi bố từ khi mới lên 2. Sơn La vốn là một điểm đen ma tuý, mà huyện Quỳnh Nhai cũ là nơi khai thác vàng với những chủ bưởng khét tiếng vùng Tây Bắc. Cơn lốc vàng đã mang theo ma tuý, điếm đĩ và vô vàn tệ nạn khác, khuấy đảo vùng núi bình yên. Bố bé Pó đi làm thuê, có đồng nào nướng hết đồng đó vào ma tuý, để rồi mắc nghiện và chết vì SIDA.

Ông Lò Văn Pe cháu Lò Thị Pó. Ảnh: Thời Báo Canada

Nay mất nốt mẹ, hàng ngày sống giữa hai người cậu điên, một người mợ chậm chạp về trí tuệ và ông ngoại già nua, nên hầu như cả ngày nó không có cơ hội học và sử dụng ngôn ngữ của loài người. Tương lai con bé ra sao? Hoàn toàn mờ mịt. Rồi lại chôn chân ở xó rừng này.

Tường trình của Thuận, Hà và Phú (Miền bắc Việt Nam 21/10/2016).

Có lẽ ngay ở Bắc Hàn cũng không dễ tìm được một nơi mà điều kiện sinh sống của người dân khốn cùng và tồi tệ như tại thôn Mường Sại. Có bao nhiêu “xó rừng” tương tự ở khắp nước Việt Nam nhưng không ai hay biết vì chưa ai từng đi theo một thây ma đến tận những nơi đây?

Nước Mỹ với Trump sẽ bị Bắc Kinh Lấn Lướt ở Châu Á

Nước Mỹ với Trump sẽ bị Bắc Kinh Lấn Lướt ở Châu Á

New Mandala

Tác giả: Hunter Marston

Dịch giả: Liêm Nguyễn

10-11-2016

Ảnh: internet

Nước Mỹ với tổng thống mới Donald Trump sẽ cho phép Bắc Kinh gia tăng ảnh hưởng và kiểm soát nhiều hơn ở châu Á. Việc Trump trở thành tổng thống đang làm cho các đồng minh lâu năm của Mỹ trong khu vực lo lắng, và đặt ra mối nguy cơ kinh tế và chiến lược cho Hoa Kỳ.

Với việc bầu chọn Donald Trump làm tổng thống, cử tri Mỹ cho thấy họ ủng hộ chủ nghĩa hướng nội “Mỹ trước hết”, và phản đối chính sách hướng ngoại toàn cầu hoá của Tổng thống Barack Obama. Đông Nam Á gần như chắc chắn sẽ thành chuyện bên lề và không còn được chú ý nhiều như thời Obama. Thương mại và an ninh trong khu vực sẽ bị ảnh hưởng tiêu cực.

Trump đã nói rõ là ông ta hoài nghi về giá trị của các liên minh ở châu Á, và thậm chí còn cho rằng Hàn Quốc và Nhật Bản nên được trang bị vũ khí hạt nhân để tự bảo vệ mình. Sự lạnh nhạt của Trump với an ninh của các đồng minh châu Á cho thấy một sự hiểu lầm cơ bản về lợi ích của Hoa Kỳ với các liên minh nước ngoài và các thỏa thuận chiến lược; điều có khả năng dẫn đến những tính toán sai mà hậu quả là các xung đột hạt nhân thảm khốc.

Với khu vực Đông Nam Á, tuy rằng nguy cơ xung đột hạt nhân là gần như không có, thế nhưng việc rút lui hoặc làm suy giảm các cam kết an ninh của Mỹ sẽ làm tăng ảnh hưởng của Trung Quốc với các quốc gia này và loại bỏ Hoa Kỳ ra ngoài cấu trúc thương mại của khu vực.

Philippines, dưới thời Tổng thống dân túy Rodrigo Duterte đã và sẽ tách ra khỏi Hoa Kỳ để nghiêng về Trung Quốc – mặc dù Trump và Duterte, người được mệnh danh là “Trump của phương Đông”, có thể tìm thấy những điểm chung để làm ấm lại mối quan hệ đang lạnh hạt giữa Mỹ và Philippines.

Thủ tướng Najib của Malaysia cũng đang nỗ lực tăng cường quan hệ an ninh và kinh tế với Trung Quốc, gây lo ngại rằng Washington rồi cũng sẽ mất đối tác an ninh truyền thống này vào tay Bắc Kinh.

Thủ tướng Lý Hiển Long của Singapore cũng lên tiếng quan ngại việc Mỹ rút ra khỏi châu Á vào lúc này, khi mà quyết sách của Mỹ là rất quan trọng cho ổn định khu vực. Singapore là đối tác an ninh quan trọng, cho phép các máy bay trinh sát và tàu sân bay của Mỹ ra vào, đóng góp quan trọng cho hòa bình ở biển Đông Nam Á. Ở Singapore hiện có hơn 3.600 công ty Mỹ và thương mại hai chiều đạt 47 tỷ USD trong năm 2014-2015.

Thủ tướng Lý cảnh báo rằng, nếu Mỹ không thông qua Hiệp Ước Hợp Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP), các nước trong trong khu vực sẽ cảm thấy bị bỏ rơi và trở nên nghi ngờ các đầu tư kinh tế và cam kết an ninh của Mỹ.

TPP, bản hiệp ước hợp tác thương mại giữa Hoa Kỳ, Nhật Bản, Malaysia, Singapore, Việt Nam, Brunei, Úc và New Zealand, nhiều khả năng sẽ chết yểu. Trong suốt cuộc vận động bầu cử, Donald Trump đã nhiều lần mạnh mẽ lên án TPP, do đó ít có khả năng ông sẽ tiếp tục hoặc thậm chí đàm phán lại thoả thuận hợp tác thương mại này.

Trong khi đó, Hiệp Ước Đối Tác Kinh Tế Khu Vực Toàn Diện (RCEP) của Trung Quốc với các nước trong khu vực, mà Mỹ không được tham gia, sắp hoàn thành. Việc bỏ lỡ ưu thế ở châu Á, nơi được xem là trung tâm tăng trưởng kinh tế toàn cầu, sẽ là một trở lực lớn với nền kinh tế Mỹ. Nó sẽ có tác động tiêu cực đến xuất khẩu, người tiêu dùng (thông qua nhập khẩu rẻ), cũng như thị trường lao động cho sản xuất và dịch vụ của Mỹ.

Việc Trump nắm Nhà Trắng vào thời điểm này cũng sẽ có ảnh hưởng hết sức quan trọng cho cân bằng quyền lực toàn cầu, khi Trung Quốc đang vượt qua Mỹ để trở thành nền kinh tế lớn nhất thế giới và ngày càng tìm cách để mở rộng sức mạnh quân sự ra bên ngoài. Các nước Đông Nam Á mong muốn Mỹ sẽ tiếp tục can dự và lãnh đạo, cả về quân sự và kinh tế, trong khu vực để cân bằng với Bắc Kinh. Các hiệp ước liên minh từ hàng chục năm qua cũng như các quan hệ đối tác an ninh mới hình thành sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Việc Philippines ngả về Trung Quốc (và tách ra khỏi Hoa Kỳ) gần đây có thể tạo ra một tiền lệ cho các quốc gia Đông Nam Á khi họ cảm thấy hối thúc phải chọn lựa giữa hai cường quốc.

Bắc Kinh chắc chắn là đã rất vui mừng khi Trump thắng cử. Hillary Clinton luôn được xem là sẽ quyết đoán hơn với sự hiếu chiến ngày càng gia tăng gần đây của Trung Quốc. Nhưng Donald Trump nhiều khả năng sẽ bắt tay với Bắc Kinh. Tuy còn quá sớm để phỏng đoán nội dung của một thỏa thuận như vậy với Trung Quốc, nhiều khả năng nó sẽ dẫn đến việc Mỹ phải thu hẹp sự hiện diện quân sự của mình ở Tây Thái Bình Dương, chấp thuận các tuyên bố chủ quyền của Bắc Kinh ở biển Đông Nam Á và biển Hoa Đông (cũng như các tuyên bố chủ quyền đối với Đài Loan và Hồng Kông), và hạn chế việc chỉ trích các vi phạm nhân quyền và phi dân chủ ở Trung Quốc.

Bắc Kinh có thể sẽ cảm thấy nhiều sức mạnh hơn trong việc gây áp lực với các đồng minh và đối tác của Mỹ ở Đông Nam Á, để ép các nước này phải cắt đứt quan hệ với Washington. Một vị Tổng thống ít quan tâm như Trump sẽ khó có khả năng nhận thấy điều này như một mối đe dọa cho quyền lợi của Mỹ ở châu Á; và do đó các nước Đông Nam Á sẽ không còn lựa chọn nào khác là ngả sang Trung Quốc vì các lợi ích kinh tế và an ninh.

Cuối cùng, việc hướng nội sẽ gây hại cho triển vọng kinh tế và lợi ích an ninh của Mỹ. Nó cũng ảnh hưởng đến trật tự mà Hoa Kỳ đã thiết lập và lãnh đạo ở Thái Bình Dương từ sau thế chiến thứ II. Việc Donald Trump thắng cử báo hiệu một sự suy giảm các can dự của Mỹ ở nước ngoài, ngay lúc mà thế giới ngày càng toàn cầu hóa, lúc mà để cạnh tranh thành công các nước cần gia tăng kết nối và mở rộng thương mại.

Các đồng minh của Mỹ ở Đông Nam Á có thể sẽ phải sớm nhận ra là chính sách tái cân bằng của Tổng thống Obama đã hết thời, và điều sắp xảy ra có thể là sự ra đời của một trật tự mới trong khu vực nơi mà Trung Quốc được trao cho quyền tối thượng.

Ông Trump nêu kế hoạch trong 100 ngày đầu làm tổng thống

 Ông Trump nêu kế hoạch trong 100 ngày đầu làm tổng thống

VOA

Ứng cử viên Đảng Cộng hòa Donald Trump phát biểu ở Gettysburg, bang Pennsylvania, ngày 22 tháng 10, 2016.

Ứng cử viên Đảng Cộng hòa Donald Trump phát biểu ở Gettysburg, bang Pennsylvania, ngày 22 tháng 10, 2016.

Ứng cử viên tổng thống Đảng Cộng hòa Donald Trump đưa ra những đề xuất cải cách nhập cư mới và cho biết sẽ cắt giảm thuế 35 phần trăm cho tầng lớp trung lưu của Mỹ trong 100 ngày đầu tiên ông tại chức, nếu ông giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống vào tháng sau.

Ông Trump cũng sử dụng bài diễn văn nêu chính sách của mình để nói rằng sau cuộc bầu cử, ông sẽ kiện hơn một chục người phụ nữ đã lên tiếng tố giác ông sàm sỡ họ.

Chỉ 17 ngày trước ngày bầu cử cử 8 tháng 11, ông Trump đọc bài diễn văn nêu chính sách của ông ở thành phố Gettysburg, bang Pennsylvania, gần chiến trường thời Nội chiến Mỹ và là nơi Tổng thống Abraham Lincoln đọc một trong những bài diễn văn quan trọng nhất trong lịch sử của Mỹ 153 năm trước, vạch ra đường hướng mới cho nước Mỹ sau mấy năm nội chiến làm đất nước chia rẽ trầm trọng.

Trong bài diễn văn hôm thứ Bảy, ông Trump cho biết ông sẽ ngăn chặn dòng người nhập cư bất hợp pháp vào Mỹ bằng cách áp đặt bản án tù tối thiểu hai năm bắt buộc đối với bất cứ ai vào Mỹ bất hợp pháp. Ông cũng sẽ bắt buộc những bản án tối thiểu năm năm đối với những người trước đây từng bị tuyên phạm trọng tội, nhiều khinh tội, hay hai lần trước đây bị trục xuất.

Ông cũng hứa sẽ áp đặt những giới hạn nhiệm kỳ đối với những thành viên của Quốc hội, ban hành một lệnh đình chỉ tuyển dụng nhân viên liên bang, giảm thiểu những quy định của liên bang và cấm những quan chức Tòa Bạch Ốc và Quốc hội trở thành những người vận động hành lang sau khi li nhiệm.

Ông Trump cũng tuyên bố sẽ hủy bỏ những khoản đóng góp của Mỹ cho chương trình biến đổi khí hậu của Liên Hiệp Quốc, thay vào đó đầu tư những ngân khoản này vào cơ sở hạ tầng nước và môi trường của quốc gia.

Những trợ lý trong ban vận động tranh cử của ông mô tả bài diễn văn này là “những lập luận cuối cùng” nhằm thuyết phục cử tri. Một số nhà phân tích nhận định đây là một nỗ lực nhằm chuyển hướng sự chú ý trở lại những vấn đề ưu tiên của ông và tránh xa những tranh cãi đã đeo bám ông trong những tuần gần đây.

Gần đây ông Trump cũng nói rằng cuộc bầu cử tổng thống vào tháng sau bị gian lận, và rằng ông có thể không chấp nhận kết quả nếu ông thua cuộc. Ông vẫn chưa cung cấp bằng chứng củng cố tuyên bố của mình rằng cuộc bầu cử sẽ bị gian lận.

Hiện tình nước Mỹ sau cuộc bầu cử tổng thống ngày 08.11.2016

Hiện tình nước Mỹ sau cuộc bầu cử tổng thống ngày 08.11.2016

Thạch Đạt Lang

10-11-2016

Cuộc bầu cử tổng thống của Mỹ ngày 08.11.2016 đã có kết quả chính thức, ông Donald Trump trở thành tổng thống thứ 45 của siêu cường số 1 trên thế giới.

Đây là cuộc bầu cử lạ lùng, nếu không muốn nói là đáng ghét nhất trong lịch sử nước Mỹ. Lần đầu tiên một tỉ phú chỉ biết kinh doanh địa ốc, không phe đảng, không biết gì về chính trị, không có kinh nghiệm ngoại giao, kiến thức, hiểu biết về quốc phòng, ăn nói bổ bả, vong mạng, bất cần đời…, tự ứng cử và đắc cử. Đối đầu với ông Trump là bà Hillary, cựu bộ trưởng ngoại giao, khôn ngoan, nhiều kinh nghiệm trên chính trường, am hiểu tình hình thế giới nhưng đồng thời có quá nhiều tai tiếng về sự trung thực trong khi làm việc.

Việc đắc cử tổng thống của ông Donald Trump gây ngạc nhiên lẫn thất vọng cho khá nhiều người vì những cuộc thăm dò dư luận cho đến sát ngày bầu cử cho thấy khả năng ông Trump thành tổng thống thứ 45 của Mỹ thấp hơn bà Hillary rất nhiều. Tuy nhiên điều mà ít người nghĩ đến là số lượng người da trắng đi bầu ở những tiểu bang quyết định thắng bại như Florida, Ohio, Pennsylvania… lên đến 70%, đa số bầu cho ông Trump. Đây là những người thuộc giai cấp lao động bị bỏ quên nhiều năm, nay họ thật sự muốn có một sự thay đổi toàn diện trong thể chế chính trị của Mỹ.

Kết quả cuộc bầu cử, do đó đã gây nên nhiều chia rẽ nặng nề, không riêng gì trong nước Mỹ mà còn trên khắp thế giới. Dietmar Bartsch, một chính tri gia Đức nói với đài nt-v Đức là ngày 08.11.2016 l2 một ngày đen tối cho nước Mỹ.

Ngay từ khi cuộc đếm phiếu chưa chấm dứt, chỉ mới có kết quả sơ khởi – cho thấy ông Donald Trump dẫn trước với số phiếu cử tri đoàn là 260/215 so với bà Hillary Clinton – trung tâm điện toán của sở di trú Canada đã bị crash, không còn hoạt động được vì số lượng người Mỹ vào website coi cách thức di dân qua Canada tăng lên đến độ chóng mặt, khiến cho máy chủ bị quá tải, ngưng chạy.

Đồng thời sở di trú của Tân Tây Lan (New Zealand) loan tin số lượng người truy cập website của họ tăng lên 25 lần so với hàng ngày trước đây. Một số các nghê sĩ, ca sĩ, tài tử ci-nê nổi tiếng của Mỹ như Cher, Barbara Streisand, Amy Schumer, Chelsea Handler, Bryan Cranston,… đã lên tiếng cho biết sẽ di dân đến Úc, Canada, New Zealand…

Chính những lời nói báng bổ, nhục mạ phụ nữ, các sắc dân khác của ông Trump đã gây nên làn sóng chống đối mạnh mẽ sau khi có kết quả bầu cử. Nhiều cuộc xuống đường chống Donald Trump xẩy ra khắp nơi trên nước Mỹ từ các tiểu bang miền Đông qua miền Tây, New York, Chicago, Washington,…qua Seattle, Los Angeles… với hàng ngàn người tham dự. Bên cạnh đó, thị trường chứng khoán trên thế giới giảm sút đáng kể dù sau đó có hồi phục lại phần nào. Ngay cả đảng viên đảng Cộng Hòa cũng kéo đến tòa Bạch Ốc biểu tình phản đối sự đắc cử của ông Trump.

Hiện tại chưa thể biết được nội các của ông Trump sẽ có những ai. Tuy nhiên những chính sách, kế hoạch của Trump có thể sẽ dễ dàng thông qua khi Thượng-Hạ viện Mỹ đều nằm trong tay đảng Cộng hòa, trừ trường hợp những chính sách, kế hoạch này gặp phải chống đối ngay từ trong nội bộ đảng.

Những điều tuyên bố của ông Trump trong khi tranh cử như xây bức tường dài 3.200km dọc biên giới Mỹ-Mexico, tạo 25.000.000 việc làm trong nội địa cho người Mỹ, giảm thuế doanh nhiệp, đầu tư, rút quân đội Mỹ khỏi liên minh NATO nếu các nước Âu châu không trả chi phí, trục xuất 6 trong số 11 triệu người di dân bất hợp pháp, hủy bỏ luật sinh ra trên nước Mỹ đương nhiên là công dân Mỹ… chưa biết có thực hiện được hay không hoặc sẽ thực hiện bằng cách nào?

Tổng thống Mỹ là người có nhiều quyền lực thật sự nhưng không phải là tuyệt đối. Tất cả các kế hoạch, chính sách về kinh tế, ngoại giao, quốc phòng, y tế… đều phải được nghiên cứu, bàn thảo, biểu quyết từ hạ viện tới thượng viện chứ không đơn giản điều gì Donald Trump muốn, cũng được xúc tiến thi hành. Sẽ có nhiều thay đổi khi ông Donald Trump tiếp nhận chức vụ vào ngày thứ sáu 20 tháng 1 năm 2017. Tất cả các chính sách, từ kinh tế đến an ninh, quốc phòng, y tế, ngoại giao…chắc chắn sẽ có những thay đổi nếu Trump quyết định thực hiện lời hứa của mình khi tranh cử, nhưng thay đổi ra sao, như thế nào thì còn phải chờ. Trong phạm vi quyền hạn của mình Trump sẽ không làm được gì nhiều.

Do đó không nên quá lo lắng về sự đắc cử của ông Trump. Nước Mỹ có thể sẽ bị rối loạn, chao đảo về nhiều mặt trong một thời gian sau khi Donald Trump lên nắm quyền, nhưng người viết tin rằng, với thể chế dân chủ, tự do tồn tại đã hơn 240 năm, khả năng tự điều chỉnh của xã hội sẽ lấy lại được thăng bằng cho nước Mỹ.

Cho dù những lời nói đầy kỳ thị chủng tộc, giới tính… góp phần không ít cho sự đắc cử vào địa vị tối cao về quyền lực của Donald Trump nhưng rồi tất cả cũng sẽ qua đi. Khi bắt tay vào làm việc, bản thân Trump sẽ nhận ra rằng những tuyên bố văng mạng do thiếu hiểu biết chính trị, thiếu kinh nghiệm ngoại giao của mình sẽ chỉ có hại hơn là có lợi nếu thật sự Trump muốn lãnh đạo đất nước và làm cho Mỹ trở lại vĩ đại như trước.

Hơn thế nữa, tổng thống Mỹ cũng chỉ là một người thực thi các chính sách, kế hoạch do bộ tham mưu, cách think tank nghĩ ra. Cá nhân ông Trump sẽ không làm được gì nhiều nếu cứ bám chặt vào những điều tuyên bố khi tranh cử.

Những tiếng súng phản ứng trong thời bình

Những tiếng súng phản ứng trong thời bình

Hòa Ái, phóng viên RFA
2016-11-10
Hiện trường vụ bắn vào đoàn cưỡng chế ở xã Quảng Trực, huyện Tuy Đức, Dak Nong hôm 23 tháng 10.

Hiện trường vụ bắn vào đoàn cưỡng chế ở xã Quảng Trực, huyện Tuy Đức, Dak Nong hôm 23 tháng 10.

Courtesy chinhphu.vn

Tình trạng thu hồi, cưỡng chế đất đai sai pháp luật ngày càng trở nên tồi tệ và tràn lan ở Việt Nam đến mức người dân không còn kiên nhẫn đợi chờ vào những tờ đơn khiếu nại hay tố cáo mà họ phải liều mình, thậm chí sử dụng vũ khí tự chế để bày tỏ sự chống đối bất minh của cường quyền. Những người dân buộc nổ súng trong tuyệt vọng này, họ đáng thương hay đáng trách?

Những tiếng súng hoa cải

Kể từ hồi đầu năm 2012, khi tiếng súng hoa cải Đoàn Văn Vươn vang lên từ Cống Rộc, Hải Phòng như một dấu hiệu bày tỏ sự phản kháng cuối cùng đối với việc chính quyền địa phương tổ chức một cách quy mô để cưỡng chế gần 20 héc ta đầm nuôi thủy sản, trồng cây ăn quả tại vùng bãi bồi ven biển mà gia đình họ Đoàn dày công tạo dựng với bao mồ hôi, công sức, nước mắt và chính cả mạng sống của người thân; không chỉ các hộ dân hàng xóm cùng hoàn cảnh không đồng tình với quyết định thu hồi đất của Ủy Ban Nhân Dân huyện Tiên Lãng mà hàng ngàn dân oan khắp mọi tỉnh, thành Việt Nam ít nhiều được an ủi sau tuyên bố của Thủ tướng đương nhiệm Nguyễn Tấn Dũng rằng chính quyền Tiên Lãng sai toàn diện trong vụ cưỡng chế gây chấn động dư luận trong và ngoài nước này cũng như yêu cầu sớm khởi tố, điều tra cán bộ đã chỉ đạo phá nhà ông Vươn.

Đây là hậu quả mà tôi nghĩ việc này xảy ra hầu như không tránh khỏi và sắp tới sẽ còn xảy ra nữa và sẽ còn dẫn đến rất nhiều tình trạng được coi là ‘chống người thi hành công vụ’.
-TS.Phạm Chí Dũng

Thế nhưng, với hy vọng nỗi oan ức do mất nhà cửa, ruộng vườn, đất đai của tổ tiên sẽ được Chính phủ nhanh chóng giải quyết sau vụ án “Tiếng súng Tiên Lãng”, những dân oan rơi vào bế tắc và tuyệt vọng không lâu sau đó vì người trực tiếp chỉ huy vụ cưỡng chế đất của ông Đoàn Văn Vươn là Giám đốc Công an Hải Phòng, Đại tá Đỗ Hữu Ca được thăng hàm Thiếu tướng, còn bốn anh em gia đình họ Đoàn bị tù vì tội “chống người thi hành công vụ”.

Mới đây nhất, có thể nói “lịch sử lặp lại” với tính chất nghiêm trọng hơn trong vụ nổ súng hoa cải ở Đắk Nông vào hôm 23 tháng 10 năm 2016, khi người dân dù biết rằng sẽ vướng vào vòng lao lý nhưng vẫn buộc phải chọn cách thức phản kháng chống lại Công ty Long Sơn tự ý san ủi đất của họ.

Sau khi vụ việc xảy ra tại xã Quảng Trực, trong buổi gặp gỡ dân chúng ở đây vào hôm mùng 2 tháng 11, Phó Chủ tịch Ủy ban Nhân dân huyện Tuy Đức, ông Nguyễn Hữu Huân phát biểu các ý kiến và nguyện vọng của bà con được ghi nhận đầy đủ và sẽ xem xét giải quyết quyền lợi chính đáng của họ. Tiếp đến, vào ngày mùng 4 tháng 11, Bí thư Tỉnh ủy Đắk Nông, ông Lê Diễn nói với báo giới trong nước rằng công ty Long Sơn không có quyền cưỡng chế đất của dân đang làm rẫy và đã coi thường pháp luật là tự ý san ủi mà không báo cáo cho chính quyền địa phương. Viện Kiểm sát tỉnh Đắk Nông cũng cho báo giới biết chưa nhận được đơn tố cáo và chưa thụ lý trường hợp nào người dân tố cáo Công ty Long Sơn hủy hoại tài sản, đánh người.

Trong khi đó, Ban Việt ngữ Đài Á Châu Tự Do tiếp xúc với một số cư dân địa phương qua điện thoại và được chia sẻ tình hình hiện đang rất căng thẳng:

“Từ khi xảy ra vụ đó đến giờ chính quyền ráo riết làm căng lắm.”

DSC_1282-b4d73.JPG
Thi thể 3 người chết tron vụ bắn vào đoàn cưỡng chế ở xã Quảng Trực, huyện Tuy Đức, Dak Nong hôm 23 tháng 10. File photo

Đồng thời cho biết thêm người dân không được bén mảng đến khu vực Công ty Long Sơn tiến hành san ủi vào hôm xảy ra vụ nổ súng tự chế khiến 3 người thiệt mạng và 16 người bị thương hồi cuối tháng 10. Trả lời câu hỏi của Hòa Ái đã bao giờ gửi đơn lên chính quyền khiếu nại hay tố cáo sai phạm hay không, các hộ dân đều cho biết họ đã nhiều lần gửi đơn đi nhưng chưa lần nào được chính quyền hồi đáp. Một người dân địa phương, đề nghị Đài RFA không nêu tên, trình bày hoàn cảnh của các hộ dân bị Công ty Long Sơn san ủi đất bất hợp pháp, đặc biệt gia cảnh của 3 người nổ súng chống lực lượng san ủi đất, khi người chồng, người cha là trụ cột của gia đình bị truy bắt:

“Nói chung, con cái còn nhỏ. Họ phải bươn chải, đi làm thuê làm mướn mai đây mốt đó để kiếm sống, nuôi dưỡng hai, ba người con đang tuổi ăn tuổi học.”

Thảm trạng xã hội do cưỡng chế đất đai

Hòa Ái nêu vấn đề với Tiến sĩ Phạm Chí Dũng có phải các vụ nổ súng phản kháng như thế là hậu quả của quá trình Chính phủ Hà Nội giải quyết trì trệ các đơn khiếu nại và tố cáo liên quan lãnh vực đất đai trong suốt những thập niên qua tại Việt Nam, từ Sài Gòn, tối mùng 8 tháng 11, Tiến sĩ Phạm Chí Dũng nhận định:

“Đó là quy luật. Năm 2012 khi xảy ra vụ Đoàn Văn Vươn, lúc đó dư luận còn có thể lên tiếng và phần nào đó bênh vực cho cơ quan nhà nước. Nhưng đến các vụ sau này thì có thể nói tình trạng ‘luật rừng’ xảy ra ở quá nhiều địa phương. Chúng ta thấy vừa rồi ở khu vực Đắk Nông xảy ra xung đột giữa người dân với một công ty thôn tính đất của người dân. Người dân dùng súng hoa cải đã bắn thẳng. Đây là hậu quả mà tôi nghĩ việc này xảy ra hầu như không tránh khỏi và sắp tới sẽ còn xảy ra nữa và sẽ còn dẫn đến rất nhiều tình trạng được coi là ‘chống người thi hành công vụ’. Lúc đó không phải là tiền đề nữa mà xã hội Việt Nam đang tiến vào giai đoạn hỗn loạn. Hỗn loạn về mặt xã hội.”

Những hành xử đó không xuất phát trên cơ sở của sự tăm tối, một sự phản ứng thiếu tính toán mà những phản ứng đó có nghiền ngẫm. Tạm gọi trong cuộc kéo co thì phần thua người dân đã dự liệu rồi, chứ không nghĩ là thắng.
-TS.Trịnh Hòa Bình

Cùng quan điểm với Tiến sĩ Phạm Chí Dũng, một số chuyên gia kinh tế, và nhà xã hội học, mà chúng tôi trao đổi về vấn đề liên quan, đều cho rằng pháp luật Việt Nam kém nghiêm minh trầm trọng đã đẩy người dân buộc phải phản ứng một cách tiêu cực trong tuyệt vọng. Tiến sĩ Trịnh Hòa Bình từng lên tiếng với RFA khi vụ việc anh Đặng Ngọc Viết vì không được bồi thường thỏa đáng đã nổ súng khiến 5 cán bộ của Trung tâm Phát triển Quỹ đất Thành phố Thái Bình bị thương và thiệt mạng và anh cũng đã dùng chính cây súng gây án để kết liễu mạng sống của mình:

Khâu quản lý hà khắc và cách ứng xử theo kiểu cường quyền, làm cho người dân không còn lối thoát. Trong phần lớn các trường hợp xảy ra thì đấy là những người có trí thức, có hiểu biết, thậm chí có cả hiểu biết về pháp luật, không hề mù mờ. Những hành xử đó không xuất phát trên cơ sở của sự tăm tối, một sự phản ứng thiếu tính toán mà những phản ứng đó có nghiền ngẫm. Tạm gọi trong cuộc kéo co thì phần thua người dân đã dự liệu rồi, chứ không nghĩ là thắng. Và cuộc chiến đấu có thể xem như cuộc chiến đấu cuối cùng của họ theo ý nghĩa ‘bày trận nhưng mà lưng quay ra sông’, nhất thiết phải tiến tới để hoặc là được hoặc là mất”.

Dân oan sẽ chống cường quyền bằng mọi giá?

Theo như trích dẫn các nhận xét vừa rồi về tình hình xã hội Việt Nam thời gian tới, nạn nhân trong những đơn khiếu nại tố cáo, mà Thanh tra Chính phủ tổng kết gần như 100% liên quan đến lãnh vực đất đai, sẽ chọn biện pháp chấp nhận hy sinh tính mạng để đòi công lý, điển hình qua lời tuyên bố của dân oan Thủ Thiêm “Chúng tôi kiên trì quyết chiến tới cùng, sẵn sàng hy sinh cả tính mạng cho đến khi nào phải đòi, tìm được công lý thì mới thôi” khi niềm tin trông đợi vào Chính phủ giải oan nỗi mất mát tan nhà nát cửa của họ không còn nữa.

Dầu! Phát hiện mỏ dầu đá phiến khổng lồ ở Texas

Dầu! Phát hiện mỏ dầu đá phiến khổng lồ ở Texas

Matt Egan CNN

Lê Tất Đạt dịch

 
Công ty Apache Energy phát hiện mỏ   dầu đá phiến khổng lồ  ở Tây Texas, đặt tên là “Alpine High,” được ước tính chứa ba tỷ thùng dầu thô.

Một góc không ai chú ý của miền Tây Texas được cho là chứa hàng tỉ thùng dầu đá phiến mới được phát hiện.

Công ty Apache (APA) đã tiết lộ sự phát hiện  lớn lao trong tuần này sau hơn hai năm âm thầm  mua lại đất đai, nghiên cứu địa chất sâu rộng và thử nghiệm cẩn trọng.

Công ty ở Houston ước tính phát hiện, được đặt tên là “Alpine High,”  giá trị ít nhất có thể  8 tỷ Mỹ kim,.

Công ty Apache tin rằng khu dầu đá phiến mới hình thành một hệ thống  trải dài  ít nhất là năm khu vực, có chứa hơn ba tỷ thùng dầu và 75 nghìn tỷ bộ khối  (cubic feet) phong phú  khí đốt tự nhên..

“Chúng tôi cảm thấy rất tự tin với những gì chúng tôi có và tin rằng khám phá này mỗi ngày  trở nên hứa hẹn thêm,” Apache CEO John Christmann IV nói CNNMoney.

Wall Street đã nhìn thấy dấu hiệu đô la đâu đây,  giá cổ phiếu của Apache tăng lên 10% trong hai ngày giao dịch kể từ khi  phát hiện được công bố.

“Sự khám phá này  có tiềm năng trở thành một sự kiện cải  biến cho  công ty,” nhà phân tích John Freeman đã viết trong một báo cáo nghiên cứu. “Apache nhìn thấy một cơ hội tuyệt vời để thiết lập cho mình vai trò  tài nguyên  lớn tiếp theo tại Hoa Kỳ”

 Apache đã xác định được ít nhất 2.000 địa điểm khoan, và ước tính giá trị ban đầu cho mỗi giếng từ  4 triệu đến  20 triệu . Tức là ít nhất trị giá 8 tỷ  cho công ty, nhưng tiềm tàng có thể nhiều hơn nữa. Công ty đã khoan 19 giếng với 9 giếng  hiện đang sản xuất “số lượng có hạn” do hạn chế về cơ sở hạ tầng.

Rob Thummel, một người quản lý danh mục đầu tư tại công ty đầu tư năng lượng Tortoise Capital, cho biết  thông báo này sẽ “chắc chắn mở mắt các  nhà đầu tư” và có thể đưa công ty của ông mình  đầu tư vào Apache.

Tuy nhiên, Thummel cũng thúc dục nên thận trọng, lưu ý là hàng ngũ quản lý của Apache không có thành tích lâu dài của  các công ty đá phiến nhiều uy tín  hơn như  EOG Resource(EOG) hoặc Pioneer Energy. (PES)

“Trong thời gian tới họ cần   minh chứng cho thấy” Thummel nói.

Christmann, chủ tịch công ty Apache, cho biết công ty của ông đang mong chờ  “thời gian sẽ chứng minh tầm quan trọng của sự phát hiện này.” Ông nói thêm rằng phát hiện này là kết quả của “công trình  kỹ thuật cao độ” bao gồm nghiên cứu địa chấn 3 chiều.

Việc tiếp theo là phải làm gì? Apache sẽ cần phải tiếp tục thử nghiệm đất, quyết định xem nơi nào  tốt nhất  để bắt đầu khoan cho thích  hợp  với giá dầu hiện tại. Cả hai giá dầu và khí tự nhiên vẫn còn thấp do dư thừa rất lớn, phần lớn  được tạo  thành  do sự  sản xuất dầu đá phiến quá mức của Hoa Kỳ trong thập niên qua.

Apache cũng sẽ cần phải xây dựng cơ sở hạ tầng để quản lý tất cả các dầu  và khí tiềm tàng hút lên  từ Alpine High. Công ty dự định ​​sẽ thiết lập  một cơ sở chế biến tạm thời vào cuối năm nay và cuối cùng xây dựng một cơ sỡ cho sự hiện diện lâu dài hơn.

“Thành Rome không được xây dựng trong một ngày, các mỏ dầu và khí đốt lớn cũng vậy,” Thummel nói.

Kinh tế Hoa Kỳ sau bầu cử

Kinh tế Hoa Kỳ sau bầu cử

Nguyên Lam & Nguyễn-Xuân Nghĩa, RFA
2016-11-09
Màn hình hiển thị kết quả bầu cử Mỹ, ảnh minh họa chụp tại Hy Lạp hôm 9/11/2016.

Màn hình hiển thị kết quả bầu cử Mỹ, ảnh minh họa chụp tại Hy Lạp hôm 9/11/2016.

AFP

Hôm Thứ Ba, hơn 130 triệu người Mỹ đã đi bầu trong một cuộc tổng tuyển cử sóng gió nhất của lịch sử cận đại. Cuộc tranh cử Hoa Kỳ khiến toàn thế giới quan tâm theo dõi vì siêu cường này vẫn có ảnh hưởng toàn cầu và lý tưởng dân chủ có giá trị phổ biến. Nhưng, sau cuộc bầu cử, đâu là những bài toán kinh tế của nước Mỹ?

Cần chuẩn bị cho năm mười năm tới

Nguyên Lam: Ban Việt ngữ đài Á Châu Tự Do và Nguyên Lam xin kính chào chuyên gia kinh tế Nguyễn-Xuân Nghĩa. Thưa ông, hôm Thứ Ba mùng tám, cử tri Hoa Kỳ có tổng tuyển cử để bầu ra những người sẽ lãnh đạo nước Mỹ, gồm có Tổng thống, Phó Tổng thống, toàn thể 435 Dân biểu Hạ viện, 34 trong số 100 Nghị sĩ Thượng viện cùng 12 Thống đốc Tiểu bang và nhiều chức vụ dân cử khác tại các địa phương. Cuộc tranh cử Tổng thống năm nay cuốn hút sự chú ý của dư luận khắp nơi vì không khí rất lạ kỳ, thậm chí kỳ cục, với ngôn từ có vẻ nhuốm mùi mị dân. Nhưng việc bầu cử không chỉ có hai người đứng đầu Hành pháp Liên bang mà còn có nhiều đại biểu khác và Nguyên Lam xin đề nghị ông phân tích cho là sau cả năm tranh cử, cấp lãnh đạo mới của nước Mỹ sẽ phải giải quyết những bài toán kinh tế nào?

Trong cuộc tranh cử, ít ai nói tới những yêu cầu của năm mười năm tới, nhưng nếu không có kế hoạch giải quyết ngay từ bây giờ thì nước Mỹ cũng có thể đi vào chu kỳ suy thoái đã thấy tại Nhật Bản.
-Nguyễn-Xuân Nghĩa

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Trước hết, tôi xin nêu vài nhận xét về phong thái tranh cử khá đặc biệt của Hoa Kỳ để người ta khỏi hiểu lầm về nền dân chủ Mỹ.

Ngay thời lập quốc hơn 200 năm trước, tranh cử Tổng thống tại Hoa Kỳ đã có nét sỗ sàng tới mức thô tục giữa ban vận động của các ứng cử viên, là điều ít thấy ở nhiều nước dân chủ khác. Nhưng chẳng vì vậy mà họ lại coi nhau là kẻ thù phải tiêu diệt và sau bầu cử thì họ vẫn nói đến việc dung hòa quan điểm và hợp tác chứ không bỏ tù hay thủ tiêu đối lập. Thứ hai, trong nền dân chủ Mỹ, ai cũng có quyền nêu ra loại đòi hỏi ưu tiên mà người khác có khi gọi là phụ thuộc hay chẳng đáng kể. Cái quyền công khai xác định tầm quan trọng ưu tiên  đó, như nên bảo vệ kỷ cương xã hội hay phải bảo vệ quyền tự do văn hóa, cũng phản ảnh tinh thần dân chủ mà xứ khác lại cho là thái quá. Thứ ba, nhiều khi việc tranh cử tại Mỹ có nhuốm mùi mị dân, nói cho lịch sự là “đại chúng”, lần này cũng vậy. Tuy nhiên, ta nên thấy rằng đấy là trào lưu đang phổ biến tại các xứ Âu-Mỹ khi quần chúng thất vọng với giải pháp cổ điển của các chính đảng truyền thống nên ưa thích loại chương trình táo bạo mà người khác cho là mị dân. Then chốt nhất, nhiều chế độ độc tài như phát xít hay cộng sản đã xuất phát từ phong trào mị dân, tại Hoa Kỳ thì điều ấy rất khó xảy ra chính là vì dân chúng có quyền chọn ưu tiên khác và các lãnh tụ mị dân sẽ sớm trôi vào lãng quên. Bây giờ thì ta có thể trở lại trọng tâm của đề tài.

Nguyên Lam: Thưa vâng, trọng tâm của đề tài là những bài toán kinh tế đang chờ đợi giới lãnh đạo mới. Thưa ông, cụ thể thì đâu là những ưu tiên mà họ cần giải quyết?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Người ta có nhiều cách xác định ưu tiên, bản thân tôi thì thấy ra ba loại vấn đề lớn mà Tổng thống thứ 45 và Quốc hội Khóa 115 sẽ tuyên thệ nhậm chức vào đầu năm tới phải sớm cùng giải quyết. Dư luận quá chú ý đến cuộc bầu cử Tổng thống chứ việc bầu ra Quốc hội mới cũng rất quan trọng để góp phần giải quyết ba bài toán này trong mấy năm tới. Thứ nhất là sự chuyển dịch dân số gây ra nạn lão hóa, với tỷ lệ người già cao hơn nên đòi hỏi nhiều dịch vụ hơn xưa. Thứ hai là hồ sơ di dân. Hoa Kỳ có dân số tương đối trẻ nhất các nước hậu công nghiệp là nhờ di dân, mà cũng vì vậy nên gặp nhiều bài toán kinh tế xã hội phải giải quyết. Thứ ba, và gần như là hậu quả của hai vấn đề trên, chính là nạn thiếu hụt công quỹ và phải vay mượn. Ba loại thách đố ấy sẽ đòi hỏi sự tỉnh táo để giải quyết, chứ không dễ hứa hẹn như khi đi tranh cử.

000_HX1WE.jpg
Tổng thống đắc cử Donald Trump ăn mừng chiến thắng rạng sáng ngày 9/11/2016 tại New York. AFP

Nguyên Lam: Chúng ta nghe nói đến nạn lão hóa dân số tại Nhật Bản, Âu Châu và thậm chí Trung Quốc, thưa ông, Hoa Kỳ cũng gặp hiện tượng đó hay sao?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Mọi quốc gia đã phát triển đều tiến tới tình trạng đó khi người ta lập gia đình trễ hơn và có ít con hơn, vài chục năm sau thì lực lượng lao động vì thu hẹp trong khi giới cao niên lại đông hơn và sống thọ hơn nên tự nhiên trở thành loại trung tâm phí tổn mà lớp người trẻ đang ở vào tuổi lao động phải chu cấp qua ngả này hay ngả khác. Cụ thể thì tại Hoa Kỳ, thành phần cao niên trên 65 tuổi đã càng ngày càng đông, từ 12,5% dân số vào năm 1990 thì sẽ chiếm 16% trong vài năm nữa, để tới năm 2030 sẽ là 20% dân số. Khối dân này đòi hỏi nhiều khoản chi của ngân sách liên bang nên có thể giới hạn các ưu tiên kia. Người ta thấy rằng đà tăng trưởng kinh tế Hoa Kỳ có giảm sút một phần cũng vì hiện tượng dân số đó, khi thế hệ sinh đẻ vào thời Hậu chiến, từ 1946 tới 1964 sẽ dần dần về hưu mà vẫn cần các dịch vụ xã hội hay y tế cho tuổi già. Trong cuộc tranh cử, ít ai nói tới những yêu cầu của năm mười năm tới, nhưng nếu không có kế hoạch giải quyết ngay từ bây giờ thì nước Mỹ cũng có thể đi vào chu kỳ suy thoái đã thấy tại Nhật Bản.

Phúc lợi sẽ ít hơn và đóng thuế sẽ nhiều hơn?

Nguyên Lam: Ông vừa nói Hoa Kỳ có dân số trẻ nhất trong các nước hậu công nghiệp chính là nhờ tiếp nhận di dân. Bây giờ, thưa ông vì sao di dân lại là loại vấn đề ưu tiên của Mỹ?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Quả thật là khi tiếp nhận di dân, đa số từ các nước nghèo hơn với tỷ lệ sinh sản cao hơn người bản địa, thì Hoa Kỳ có dân số tương đối trẻ hơn và vài chục năm nữa lại còn trẻ hơn dân số Trung Quốc nên sẽ có năng suất còn cao hơn. Tuy nhiên, việc hấp thụ di dân đòi hỏi thời gian và tốn kém, nếu không khéo giải quyết thì dễ gây mâu thuẫn chính trị giữa di dân và người bản địa như chúng ta đã thấy trong cuộc tranh cử năm nay.

Nguyên Lam: Thưa ông, chúng ta nên nhìn như thế nào thì có thể hiểu ra bài toán kinh tế, xã hội và chính trị của vấn đề di dân vì đấy đã là một đề tài tranh luận khá gay gắt tại Hoa Kỳ?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Tôi nghĩ là giữa khối dân bản địa và thành phần di dân cần có một tỷ lệ tương xứng để di dân học hỏi và chấp nhận các giá trị văn hóa tinh thần đã làm nên bản sắc quốc gia. Với lãnh thổ rộng lớn và đất đai phì nhiêu, Hoa Kỳ thừa sức có dân số cao gấp ba, nhưng đấy là về dài. Trong trung hạn thì vẫn cần thời gian hội nhập lớp người mới định cư. Tính đến vài năm trước thì thành phần sinh đẻ ngoài nước Mỹ, là di dân, lên tới 42 triệu, là 13% dân số toàn quốc, tỷ lệ cao nhất từ trăm năm nay nên khó nói là người Mỹ kỳ thị di dân.

Vấn đề là trong số này cỡ 11 triệu là nhập cư bất hợp pháp nên khó xử trí theo cả hai mặt tình lý. Sau khi định cư thì di dân và con cái phải học ngôn ngữ và tập quán Mỹ và được giáo dục đào tạo để làm nên sự giàu mạnh cho Hoa Kỳ và trong giai đoạn ấy thế hệ nào cũng có những va chạm để thích ứng. Nếu nhận vào quá đông và quá nhiều người thiếu tay nghề thì giai đoạn thích ứng sẽ kéo dài, tốn kém và mâu thuẫn giữa lớp người trước và người sau thường xảy ra. Nhiều xứ khác đặt nặng tiêu chuẩn tay nghề hay kiến năng của di dân, Hoa Kỳ lại có từ tâm thiện ý và thiên về tiêu chuẩn đoàn tụ gia đình nên càng dễ gặp loại mâu thuẫn đó. Chưa nói tới mối nguy khủng bố, nhiều nước Âu Châu cũng gặp bài toán này và vì lẽ đó khủng hoảng đã xảy ra trong nội bộ Liên hiệp Âu châu.

Nguyên Lam: Thưa ông, nếu vậy thì hiện tượng lão hóa dân số và bài toán di dân lại kết tụ vào nhau và ảnh hưởng đến tương lai của nước Mỹ. Trong khi đó, phải chăng là các ứng cử viên cứ tranh luận về quá khứ mà chưa nói rõ là họ sẽ làm gì cho tương lai?

Kết luận ở đây là sau khi tranh cử với đầy hứa hẹn, thực tế kinh tế sẽ bắt Hành pháp và Lập pháp hợp tác với nhau để nói thật rằng nhiều người sẽ phải hy sinh, được phúc lợi ít hơn và đóng thuế nhiều hơn.
-Nguyễn-Xuân Nghĩa

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Trong mọi cuộc tranh cử thì mục đích yêu cầu chỉ là thắng cử, mọi kế hoạch hành động như thuế khóa, anh sinh, trợ cấp hay an ninh quốc phòng, v.v… đều chỉ là phác họa mà thôi. Sau khi đắc cử thì người ta mới thấy ra nhiều vấn đề thật và sẽ phải cùng hợp tác để giải quyết. Nếu không, họ sẽ thất cử vào kỳ tới!

Khi đó, giới lãnh đạo mới thấy là mọi chương trình đều lệ thuộc vào một điều kiện là kinh tế phải tăng trưởng để quốc gia có phương tiện giải quyết. Nhưng làm sao tăng trưởng và phát triển khi Hoa Kỳ đang mắc nợ quá nhiều? Sản lượng kinh tế của nước Mỹ hiện ở mức 18 ngàn tỷ đô la một năm mà gánh nợ thì lên tới gần 20 ngàn tỷ, chưa kể khoảng ba ngàn tỷ của chính quyền tiểu bang hay các địa phương. Chương trình của chúng ta nhiều lần nói tới núi nợ quá lớn và sẽ sụp đổ của Trung Quốc mà không thể quên gánh nợ của nước Mỹ đã lên tới khoảng 125% của Tổng sản lượng chứ không ít. Đấy không là chuyện nợ nần trong nội tình Hoa Kỳ mà là nợ các thế hệ về sau, thí dụ như về qũy An sinh Xã hội do lớp trẻ đóng góp để trả cho người già yếu. Chưa nói đến việc thanh toán các khoản nợ đang tích lũy thì hàng năm ngân sách quốc gia Hoa Kỳ vẫn phải trả tiền lời, ít ra là 250 tỷ trong năm nay và thật ra còn nhiều hơn vậy, lên tới 400 tỷ nếu kể thêm nhiều khối nợ ngoại ngạch. Với đà này thì chưa đầy chục năm nữa, khoản tiền lời đó có thể lên tới 800 tỷ đô la một năm.

Trong khi ấy, vì kinh tế tăng trưởng chậm, thu hoạch về thuế khóa sút giảm so với yêu cầu công chi và hiện có khoảng 43 triệu người thuộc diện nghèo khốn, 56 triệu người ghi danh trong quỹ Bảo trợ Y tế Medicare, gần 43 triệu cần phiếu trợ cấp thực phẩm, v.v… Đấy là các bài toán đang chờ đợi thành phần vừa mới đắc cử. Khi tranh cử thì ai cũng có thể hứa hẹn sẽ tăng trợ cấp hay không giảm phúc lợi, nhưng thực tế của kế toán quốc gia, cụ thể là nạn bội chi ngân sách đã lên tới hơn ngàn tỷ lại không cho áp dụng chính sách hào phóng đó. Nếu cứ tiếp tục thì mỗi năm số công trái, là nợ nần của công quyền, sẽ thêm hai ngàn tỷ.

Nguyên Lam: Thưa ông, nếu tính nhẩm thì ngoài khoản nợ hiện nay là hơn 20 ngàn tỷ, cộng thêm tiền lời và số bội chi cỡ hai ngàn tỷ một năm, v.v… như ông vừa trình bày, trong vòng năm năm nữa thôi, số công trái của nước Mỹ có thể lên tới 30 ngàn tỷ đô la. Chưa nói đến vốn chứ khoản tiền lời hàng năm ngân sách quốc gia cần thanh toán có thể lên tới mức nào?

Nguyễn-Xuân Nghĩa: Với đà hứa hẹn tăng chi trong cuộc tranh cử vừa qua thì kinh tế Mỹ có thể bị lạm phát và lãi suất tăng nên tiền lời cũng tăng và có thể ngốn hết từ 15 đến 16% số thu ngân sách chứ không ít. Tình trạng đó không thể kéo dài nên sớm muộn gì giới lãnh đạo cũng phải giải quyết. Khi ấy, họ rơi vào vòng luẩn quẩn: in tiền ra trả nợ thì gây lạm phát, nếu tăng thuế thì kinh tế bị suy trầm, thất nghiệp tăng và nguồn thu thuế khóa giảm nên càng mắc nợ. Hiện nay, các mục chi nặng nhất của ngân sách liên bang Hoa Kỳ là tiền lời, quốc phòng và dịch vụ y tế xã hội, đấy là chưa kể tới quỹ An sinh Xã hội phải thanh toán cho người về hưu ngày càng đông sau một đời lao động. Vì hai yêu cầu về quốc phòng và tiền lời đi vay đều khó giảm nên các khoản chi xã hội sẽ bị ảnh hưởng, tức là bị cắt. Kết luận ở đây là sau khi tranh cử với đầy hứa hẹn, thực tế kinh tế sẽ bắt Hành pháp và Lập pháp hợp tác với nhau để nói thật rằng nhiều người sẽ phải hy sinh, được phúc lợi ít hơn và đóng thuế nhiều hơn. Giải pháp duy nhất khả thể là tìm đà tăng trưởng cao hơn cho nền kinh tế. Lúc đó, nhiều người có thể tự hỏi là vì sao lại ra tranh cử Tổng thống để ôm lấy bài toán khó khăn này!

Nguyên Lam: Trong khi đó, dân chúng theo dõi việc giải quyết bài toán đó để quyết định về lá phiếu của họ trong cuộc bầu cử tới! Nguyên Lam và Ban Việt ngữ đài Á Châu Tự Do xin cảm tạ ông về bài phỏng vấn này.

Crux cả quyết ông Donald Trump thắng được là nhờ lá phiếu của Kitô hữu Mỹ

Crux cả quyết ông Donald Trump thắng được là nhờ lá phiếu của Kitô hữu Mỹ

Đặng Tự Do

11/9/2016

Hầu hết các cuộc thăm dò trong năm 2016, trong từng thời kỳ, đã sai. Và các cuộc thăm dò dự đoán rằng Hillary Clinton sẽ ẵm trọn số phiếu người Công Giáo chỉ là một giấc mơ viễn vong hơn là thực tại. Thực tế là dù bị vây đánh hội đồng bởi hầu hết các phương tiện truyền thông tại Mỹ, ông Donald Trump đã chiến thắng oanh liệt.

Trong thời gian diễn ra cuộc bầu cử, chỉ có các cuộc thăm dò do IBD-TIPP tiến hành luôn luôn chỉ ra rằng Trump sẽ chiếm được ưu thế trong số những cử tri người Công Giáo, như tờ Crux ghi nhận tuần trước. Hầu như tất cả những người khác đều cho rằng Clinton sẽ chiến thắng một cách áp đảo.

Cả hai ứng cử viên đều có những vấn đề. Nhưng vụ tai tiếng email của bà Clinton làm tê liệt chiến dịch tranh cử của bà ta trong nhiều tháng, và sau đó một lần nữa vào cuối tháng Mười, với cuộc điều tra của FBI, không nghi ngờ gì đã đóng góp đáng kể vào chiến thắng của Trump. Các lo lắng về một nền kinh tế trì trệ, xung khắc chủng tộc, sự gia tăng chi phí và các vấn đề với Obamacare hiển nhiên cũng góp phần trong sự thất bại của bà Hilary Clinton.

Nhưng vượt khỏi tầm nhìn của hầu hết các báo cáo trên các phương tiện truyền thông, mối quan tâm tôn giáo cũng đã đóng một vai trò quan trọng trong chiến thắng của Trump. Cho dù cử tri tôn giáo thực sự ủng hộ Trump hay đơn giản là chỉ muốn ngăn chặn Clinton, chiến thắng của Trump là một thông điệp chính trị rõ ràng cho thấy người ta không thể xem thường những người có đức tin.

Cuộc chiến giằng dai trong nhiều năm qua giữa Obama và các cơ sở tôn giáo, các giám mục Hoa Kỳ và các nhà lãnh đạo tôn giáo khác qua các chính sách như bắt buộc các cơ sở tôn giáo mua bảo hiểm tránh thai, trong đó bao gồm cả các phương pháp triệt sản và phá thai, tiên báo một cách tiêu biểu cho thái độ thù địch của bà Clinton với các khía cạnh đức tin của người Công Giáo và Tin Lành.

Những chính sách công cộng của bà Clinton được nêu tỏ tường trong chiến dịch tranh cử cũng tỏ ra mâu thuẫn gay gắt với giáo huấn của Giáo Hội về các vấn đề như phá thai, án tử hình và hôn nhân.

Tai hại nhất là vụ rò rỉ các emails từ giám đốc chiến dịch tranh cử của bà Clinton là John Podesta, trong đó cho thấy những âm mưu thâm độc trong việc hình thành ra ít là hai tổ chức Công Giáo trá hình (Catholic United và Catholics in Alliance for the Common Good) nhằm tạo ra các mầm mống nổi loạn trong lòng Giáo Hội Công Giáo.

Trước vụ rò rỉ các emails này, Đức Tổng Giám Mục Joseph Kurtz của tổng giáo phận Louisville, chủ tịch Hội Đồng Giám Mục Hoa Kỳ đã ra một tuyên bố phản đối. Nhưng người ta ghi nhận một sự phản ứng còn dữ dội hơn trong lá thư của các mục sư người Mỹ gốc Phi gởi cho Hilary có tựa đề “Một Thư ngỏ đến Hillary Clinton Về Tự Do Tôn Giáo cho người Mỹ da đen” vào tháng 10 vừa qua. Các mục sư này bày tỏ lo ngại rằng Hilary dám giở những thủ đoạn như thế với Giáo Hội Công Giáo thì liệu bà ta có tha cho Tin Lành không?

Những lo ngại này của những cử tri có niềm tin tôn giáo cũng được khoét sâu hơn vì lời bình luận của bà Clinton năm ngoái cho rằng “quan điểm tôn giáo” về các vấn đề như phá thai phải thay đổi.

Trong thực tế, quan điểm cấp tiến về nạo phá thai của bà Clinton không chỉ mâu thuẫn với người Mỹ có đạo nhưng với ít nhất là 8 phần 10 tổng thể người Mỹ, là những người ủng hộ việc hạn chế phá thai sau gần một thập kỷ thăm dò của cơ quan Marist thuộc phong trào Knights of Columbus.

Tương tự như vậy, hai phần ba người Mỹ, đặc biệt là những người có tín ngưỡng, tỏ ra không chia sẻ nỗi thái độ hỗ trợ của bà Clinton cho việc bãi bỏ Tu chính án Hyde.

Kết quả bầu cử này không nghi ngờ gì phản ánh cảm giác lo lắng về kinh tế, và những lo ngại càng ngày càng lớn dần về tư cách của bà Clinton theo sau các vụ rò rỉ emails bởi Wikileaks, FBI và Bộ Ngoại giao. Tuy nhiên, sự thù địch của bà Clinton với niềm tin tôn giáo, và những gì nhiều người Mỹ thấy như thái độ càng ngày càng cực đoan của bà ta về các vấn đề như phá thai với viễn ảnh là bổ nhiệm các chánh án Tối Cao Pháp Viện cực đoan, là những yếu tố đã góp phần vào việc dành chiến thắng của ông Trump.

Phe Cộng hòa giữ quyền kiểm soát Quốc hội

Phe Cộng hòa giữ quyền kiểm soát Quốc hội

 VOA

Bà Hillary Clinton.

Bà Hillary Clinton.

Một vài tuần trước, khi bà Hillary Clinton còn đạt tỉ lệ ủng hộ cao trong cuộc đua tổng thống, phe Dân chủ đã tin rằng họ sẽ giành được quyền kiểm soát Thượng viện. Thậm chí có vẻ như có một cơ hội mong manh là họ có thể giành chiến thắng cả ở Hạ viện.

Nhưng khi có kết quả bầu cử vào cuối ngày thứ Ba và sáng sớm thứ Tư, mọi việc trở nên rõ ràng rằng bà Clinton không những sắp sửa thua một cách bất ngờ mà phe Cộng hòa sẽ vẫn nắm thế đa số ở cả hai viện của Quốc hội.

Trong cuộc bầu cử hôm thứ Ba, các ứng cử viên tranh 34 trong số 100 ghế tại Thượng viện và tất cả 435 ghế tại Hạ viện. Với hai cuộc đua vẫn còn chưa ngã ngũ, phe Cộng hòa sẽ kiểm soát 51 ghế ở Thượng viện và phe Dân chủ nắm giữ 47 ghế.

Thế đa số của phe Cộng hòa có thể lên tới 53 ghế vào thời điểm Quốc hội mới nghị họp vào tháng 1.

Thế đa số của phe Cộng hòa tại Hạ viện có thể sẽ suy giảm chút ít, nhưng ít hơn so với dự đoán của những cuộc thăm dò ý kiến.

Giành được thế đa số mang lại những lợi thế đáng kể, bởi vì đảng nắm quyền kiểm soát sẽ cử người làm chủ tịch những ủy ban, ấn định nghị trình lập pháp và tiến hành các cuộc điều tra.

Sự kiểm soát chặt chẽ của phe Cộng hòa đối với lưỡng viện Quốc hội dẫn tới bế tắc về nhiều vấn đề khi họ chống đối những chính sách của Tổng thống Barack Obama

Một trong những nhiệm vụ đầu tiên của Thượng viện mới năm 2017 có thể là cứu xét ứng viên để trám vào một ghế trống của Tòa án Tối cao Hoa Kỳ. Tổng thống Obama đã đề cử ông Merrick Garland thay thế Chánh án Antonin Scalia, người qua đời vào tháng 2. Tuy nhiên phe Cộng hòa đã từ chối mở những phiên điều trần hoặc biểu quyết về đề cử này, nói rằng vì ông Obama còn ít hơn một năm tại nhiệm nên tổng thống kế tiếp mới là người nên chọn người thay thế ông Scalia.

Florida: Phụ nữ gốc Việt đầu tiên thắng chức Dân Biểu Liên Bang Mỹ

Florida: Phụ nữ gốc Việt đầu tiên thắng chức Dân Biểu Liên Bang Mỹ

Nguoi-viet.com

Bà Stephanie Murphy vừa đắc cử chức dân biểu liên bang. (Hình: stephaniemurphyforcongress.com)

WINTER PARK, Florida (NV) – Bà Stephanie Murphy, một phụ nữ gốc Việt, vừa thắng chức dân biểu liên bang Hoa Kỳ, Ðịa Hạt 7, tại Florida, theo nhật báo The New York Times, mặc dù đây chưa phải là kết quả chính thức, vì còn phải chờ cơ quan bầu cử thông báo.

Bà được Tổng Thống Barrack Obama chính thức ủng hộ tranh cử dân biểu Hạ Viện Mỹ trong cuộc bầu cử vào Thứ Ba, 8 Tháng Mười Một.

Theo NYT, bà Murphy được 180,372 phiếu (51.5%) trong khi đối thủ của bà, Dân Biểu John Mica được 169,947 phiếu (48.5%), trong tổng số 350,319 phiếu.

Như vậy, bà Murphy sẽ là phụ nữ Việt Nam đầu tiên làm dân biểu Hạ Viện Hoa Kỳ.

Trong lần trả lời phỏng vấn của nhật báo Người Việt trước ngày bầu cử, bà Stephanie Murphy cho hay: “Tôi tranh cử lần này vì tôi thấy chung quanh mình có quá nhiều điều cần phải thay đổi. Tôi tin rằng giấc mơ Hoa Kỳ vẫn còn đó, nhưng ngày càng vượt xa tầm tay chúng ta. Làm việc cần cù không còn đủ và Washington không giúp đỡ chúng ta nữa – thực sự, họ làm tình hình tệ hơn nữa. Nếu muốn thay đổi Washington, chúng ta phải thay đổi những người chúng ta gởi lên Wasington.”

Bà cho biết tên Việt Nam của bà là Ðặng Thị Ngọc Dung, cùng gia đình vượt biên năm 1979 khi mới được 6 tháng tuổi.

Bà Stephanie hoàn tất đại học “bằng học bổng, sự chăm chỉ và lòng quyết tâm.”

Bà cũng là một trong những người được mời đọc diễn văn tại Ðại Hội Toàn Quốc Ðảng Dân Chủ tại Philadelphia, Pennsylvania, hồi Tháng Bảy.

Bà Stephanie Murphy, 38 tuổi, thuộc đảng Dân Chủ, được giới truyền thông mô tả là một “đối thủ đáng gờm” cho ông John Mica, 73 tuổi, dân biểu liên bang thuộc đảng Cộng Hòa, đang tại chức.

Báo Orlando Sentinel viết về cuộc tranh cử này như sau: “Chưa bao giờ Dân Biểu Mica gặp một đối thủ như bà Stephanie Murphy, vì bà là một khuôn mặt mới với một câu chuyện đời lý thú.”

Tạp chí Politico viết rằng đây là cuộc tranh cử giữa kinh nghiệm và sự đổi mới và vị trí của ông Mica đang bị bà Stephanie đe dọa.

Sau hơn 20 năm, ông John Mica phải đương đầu với một cuộc tái tranh cử gay go nhất.

Sau biến cố 911, bà làm việc cho Bộ Quốc Phòng trong vai trò chuyên viên an ninh đặc biệt trong suốt bốn năm. Trong cương vị ấy, bà nhận thấy rằng khi an ninh quốc gia bị ảnh hưởng, quan niệm chính trị và phe phái không quan trọng bằng kết quả hữu hiệu.

Bà chia sẻ với nhật báo Người Việt: “Ðiều đầu tiên tôi sẽ làm ngay sau khi đắc cử là cải thiện kinh tế cho Ðịa Hạt 7 của tôi, tạo thêm công ăn việc làm cho cử tri. Dĩ nhiên tôi có nhiều dự định khác sẽ thực hiện sau khi thành dân biểu liên bang, nhưng đây là những điều tôi phải làm trước tiên.”

Hiện nay, bà làm việc tại công ty Sungate Capital, một công ty chuyên về đầu tư, giữ vai trò điều hành và có trách nhiệm hướng dẫn đầu tư và thực hiện những sáng kiến chủ động có liên quan đến chính phủ.

Bà cũng là giáo sư kinh doanh tại đại học Rollins College, Winter Park, Florida.

Hiện thời, bà sống tại Winter Park cùng chồng và hai con, Liêm và Maya. (Ð.D.)