Vụ Formosa: Kỷ luật bốn quan chức không lộ tên

Vụ Formosa: Kỷ luật bốn quan chức không lộ tên

Lãnh đạo Formosa Hà Tĩnh đã nhận lỗi về vụ cá chết, và cam kết bồi thường cho Việt Nam 500 triệu đô la
Bản quyền hình ảnhAFP
Lãnh đạo Formosa Hà Tĩnh nhận lỗi về vụ cá chết, và cam kết bồi thường cho Việt Nam 500 triệu đô la

Có bốn quan chức bị phạt liên quan tới thảm họa cá chết ở miền Trung, Việt Nam tuyên bố.

Đây là quyết định phạt đầu tiên được áp dụng với các quan chức chính phủ trong suốt chín tháng qua, sau sự cố môi trường xảy hồi tháng Tư 2016.

Một phó tổng cục trưởng của Bộ Tài nguyên Môi trường bị cách chức ủy viên Thường vụ Đảng ủy Tổng cục Môi trường nhiệm kỳ 2015-2020.

Quan chức này còn bị hạ chức và chuyển sang làm việc ở đơn vị khác.

Ngoài ra, có hai trưởng phòng và một phó phòng của Tổng cục bị khiển trách, cảnh cáo, đồng thời bị điều chuyển công tác.

Tên của bốn người này không được tiết lộ.

Trước đó, hồi tháng Mười Một, một cựu lãnh đạo Hà Tĩnh bị Đảng Cộng sản ‘kiểm tra sai phạm’.

Ông Võ Kim Cự, nguyên Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh, khi đó bị cho là có những sai phạm liên quan tới việc chấp thuận thời hạn đầu tư của Formosa tại địa phương ‘không đúng thẩm quyền’.

Ông Võ Kim Cự bị ‘kiểm tra sai phạm’ vụ Formosa

Sau nhiều tháng cá chết một cách bí ẩn, gây giận dữ cho công chúng, chính phủ và một trong những nhà đầu tư nước ngoài lớn nhất, Formosa Hà Tĩnh, hồi tháng Năm 2016 đã đạt thỏa thuận bồi thường 500 triệu đô la (tương đương khoảng 11 nghìn tỷ đồng).

Bắt đầu từ hồi tháng Mười, giới chức đã tiến hành bồi thường lần một cho các nạn nhân sự cố cá chết tại bốn tỉnh miền Trung.

Trang tin VietnamNet nói số được chi trong đợt này là 3 nghìn tỷ đồng.

Mới đây, trong những ngày giáp Tết, chính phủ chỉ đạo tạm cấp kinh phí bồi thường đợt hai, với tổng số tiền khoảng gần 1.700 tỷ đồng.

Sự cố cá chết hàng loạt đã làm dấy lên các cuộc biểu tình phản đối trong dân chúng tại nhiều nơi.

Hồi trung tuần tháng Mười Hai, một số ngư dân tại huyện Kỳ Anh, Hà Tĩnh đã biểu tình bằng cách chặn đường tại Quốc lộ 1.

Những người phản đối Formosa nói rằng tính đến thời điểm đó họ vẫn chưa nhận được tiền đền bù.

CẢM HẬN

From facebook:   Phạm Đăng Quỳnh‘s post.
Image may contain: 1 person, outdoor
Phạm Đăng Quỳnh with Quynh Pham.

CẢM HẬN

Đất nước tôi những tượng đài ngàn tỉ
Những công trình thế kỷ… bỏ hoang vu?
Những cuộc tiệc tiền chùa… vua chúa sợ?!
Mà sao em…liều sinh mạng đến trường?!
Đất nước tôi dư nhà thơ, nhà báo
Xúm tung hô ngụy tạo, xạo, lăng nhăng…
Có ai biết những mảnh đời bất hạnh
Mái tranh nghèo từng bữa ruột thiếu ăn?!
Đất nước tôi thừa giáo sư, tiến sĩ
Làm thầy đời hô khẩu hiệu… trăng sao!
Phòng máy lạnh, xe công xài…quý tộc
Những sinh linh nầy mạng sống tựa lông bay.
Đất nước tôi có lắm điều oan khuất
Bao người nghèo, nghèo đến chết thì thôi.
Hai ổ bánh mì thành phiên tòa quái gỡ
Vạn vạn tỉ đồng… rút kinh nghiệm trơn tru.
Ôi đất nước của ngàn năm văn vật
Có lẽ nào bọn thánh vật nhởn nhơ!?
Mạng các em thua con gà, con chó
Chưa biết cười đã đẫm lệ tuổi thơ.
(Tác giả : MAI CHIÊU SƯƠNG)
8/8/2016

VÔ THẦN HAY ĐA THẦN

From facebook:  Nguyễn Đức Minh

VÔ THẦN HAY ĐA THẦN

Nói không biết có đúng không chứ tôi thấy 90% người Việt trong nước là rất mê tín dị đoan. Điều này thật lạ vì 80 năm ở với cộng sản và hàng ngày bị nhồi sọ chủ nghĩa vô thần mà bệnh mê tín có mòi nặng hơn.

Nặng nhất là đám quan chức các cấp và đảng viên. Họ tin tướng số, họ tin thánh thần, họ tin cầu may giải hạn, cầu sang giàu thăng quan tiến chức.

Điều này cho thấy người dân có tâm lý bất an, mất lòng tin vào bản thân, mất lòng tin vào xã hội, đảng và chính quyền. Dĩ nhiên chỉ còn biết tin vào thánh thần. Do đó xa hội Việt Nam thật mĩa mai, đích thị là xã hội đa thần chứ không vô thần.

Ngược lại xã hội phương Tây càng lúc lại càng có khuynh hướng vô thần. Số người có tín ngưỡng tôn giáo càng lúc càng giảm. Thanh niên càng ít người đi tu.

Thế là bởi vì cuộc sống xã hội quá an ninh, quá bảo đảm, quá công bằng…cho nên người dân tin vào bản thân, tin vào xã hội, tin vào chính quyền và tin các công ty bảo hiểm hơn là tin vào may rủi và thánh thần.

Nhưng nói như thế không có nghĩa là người phương Tây hết tin Chúa. Chỉ có điều là người ta tin vào việc thực hành lời Chúa hơn là tin vào những phép lạ. Nếu người phương Tây không tin và thực hành lời Chúa dạy thì đất nước của họ đâu có như ngày hôm nay?

Fb Minh Đức Lê

NGƯ DÂN PHÁT HIỆN ỐNG XẢ THẢI FORMOSA GIỜ NÀY RA SAO?

NGƯ DÂN PHÁT HIỆN ỐNG XẢ THẢI FORMOSA GIỜ NÀY RA SAO?

Ngư dân Nguyễn Xuân Thành – người đầu tiên phát hiện ống xả thải ngầm của Formosa
đổ ra biển. Ảnh: Dân Trí
NGƯ DÂN PHÁT HIỆN ỐNG XẢ THẢI FORMOSA

GIỜ NÀY RA SAO???

Thảm Họa Formosa

Phạm Lê Vương Các
16-1-2017

Bài dự thi số 87

Nghe tin anh vừa trở về Kỳ Anh (Hà Tĩnh), tôi hẹn gặp anh tại giáo xứ Đông Yên, cách nhà anh khoảng 1 km vào độ tháng 8 năm 2016.

Anh là Nguyễn Xuân Thành – người thợ lặn đầu tiên phát hiện ra ống xả thải ngầm trái phép của Formosa.

Sau khi Formosa gây ra thảm họa môi trường, cũng như bao ngư dân khác ở Kỳ Anh, cuộc sống của anh hoàn toàn bị đảo lộn. Nhưng anh có phần đặc biệt hơn người khác, anh luôn bị báo chí vây quanh để xin phỏng vấn.

Anh mất tích một thời gian, nhiều lời đồn đoán nói rằng anh bị đe dọa, sợ hãi phải bỏ xứ ra đi.

Khi nói chuyện, anh cho tôi biết hoàn toàn không có điều đó. Vì công việc mưu sinh, ở Hà Tĩnh không còn đánh bắt được nữa, nên khi thảm họa cá chết đến, anh ra Nghệ An tiếp tục đánh bắt.

Nhưng hải sản đánh bắt vào không ai mua. Không còn đường mưu sinh, anh và bạn của mình mạo hiểm vượt đại dương, sang tận nước Úc để đánh bắt hải sâm bán cho thương lái Trung quốc.

Ngay chuyến đánh bắt nơi xứ người đầu tiên, anh bị nhà chức trách Úc bắt giữ vì đánh bắt trái phép trên vùng biển của họ.

Sau đó anh bị tạm giữ trên một hòn đảo của Úc.

Anh thuật lại cho tôi nghe về quãng thời gian anh bị bắt tại Úc và cách đối nhân xử thế ở xứ người.

“Tỵ nạn nghề nghiệp”

Anh kể, bắt đầu từ dạo ấy nhiều tàu kéo sang Úc đánh bắt. Những chuyến đánh bắt tại đây có thể nói một cách vắn tắt: “được ăn cả, ngã về không”.

Hải sâm bên Úc quá nhiều và giá trị cao. Chỉ cần lặn xuống, hốt vào giỏ, kéo lên bỏ vào đầy mỗi phuy, trốn cảnh sát tuần tra và chạy về lại Việt Nam.

Chỉ cần thoát được một chuyến (tức là tàu trở về được) là anh có thể đủ tiền trả hết nợ nần.

Nếu bị cảnh sát Úc bắt giữ thì mất luôn cả tàu.

Tàu nào cũng ý thức được sự rủi ro và khó khăn đó, nhưng họ không còn đường nào khác trong việc đeo bám nghề biển, ùn ùn kéo nhau sang lãnh hải của Úc.

Lợi nhuận một chuyến đánh bắt hải sâm bên Úc trong khoảng 20 ngày thu được 3-4 tỷ đồng (khoảng 150 ngàn Mỹ Kim) là bình thường.

Anh mô tả những chuyến đi đánh bắt như vậy như một giải đấu bóng đá Wold Cup. Hàng chục chiếc kéo tàu cùng nhau ra khơi, nhưng chỉ vài chiếc trở về, và bước lên vinh quang.

Nhưng anh không có được sự may mắn. Tàu anh đi bị nhà chức trách của Úc bắt giữ khi đang đánh bắt.

Họ tịch thu tàu và đưa anh cùng bạn thuyền về một hòn đảo của Úc.

“Bất ngờ trong đối xử”

Trên đảo, sau thủ tục đầu tiên là khai báo và khám sức khỏe. Anh và các bạn được đưa về nhận phòng ở. Anh cho biết dù bị giám sát nhưng cuộc sống trên đảo cũng thoải mái.

Tôi hỏi anh có bị đánh đập khi bị giam giữ ở đó không? Anh cho biết hoàn toàn không, mà trái lại, không ngờ họ lại được đối xử tốt với mình như vậy.

Anh vừa kể vừa cười, ngày đầu tiên bị bắt, họ phát cho mỗi người một cái phiếu, qua phiên dịch, họ nói ai muốn ăn gì thì ghi vào đó.

Sợ đồ ăn Úc ăn không quen, anh ghi vào thích ăn cơm với thịt bò và thịt gà, không ngờ tới bữa ăn, những anh gì ghi trong đó lại được đáp ứng đầy đủ và mỗi bữa ăn còn có thêm trái cây tráng miệng. Hôm nào thức ăn cũng phải đổ bỏ đi vì họ đưa cho quá nhiều.

Anh còn cho biết những người bị tạm giữ, tiêu chuẩn mỗi người mỗi tuần được phát cho 40 đô để tiêu vặt.

Anh kể, cái này mới lạ nữa: “Người giám sát thấy mình ngồi một chỗ, không nói chuyện với ai. Nó gọi bác sĩ lại kiểm tra, hỏi thăm xem mình có bị bệnh không. Mà mình có bệnh gì đâu, nhớ nhà mà buồn thôi”.

Anh cho biết, giới chức Úc nói, việc mình về lại Việt Nam sớm hay chậm phụ thuộc vào phía Việt Nam. Phía Úc cũng không muốn giữ mình ở lại lâu làm gì.

Vài ngày trước khi về, họ hỏi mình ở tỉnh nào, muốn về đâu để họ sắp xếp cho mình đi máy bay về Hà Nội hay Sài Gòn để thuận tiện nhất cho mình. Họ còn đưa tiền đi đường từ sân bay về nhà mình và tiền ăn uống dọc đường.

“Cuộc sống ở đó sướng lắm, chỉ có điều nhớ vợ con thôi”, anh nói.

Sau gần 2 tháng bị tạm giữ, anh được thả. Toàn bộ chi phí đi về Việt Nam đều do phía Úc chi trả.

Khi đặt chân về đất nước, anh và bạn bè bị hải quan sân bay Việt Nam giữ lại. Công an tiến hành thẩm vấn anh ngay tại sân bay. Một công an vừa hỏi vừa hất cái cằm: “Biển Việt Nam sao không đánh bắt lại đi qua biển của người ta bắt?”

Anh kể trong giận giữ: “Mấy ông không rước Formosa vô làm chết hết cá thì tui không phải đi đánh bắt ở nước người ta!”.

Chất giọng đặc sệt Hà Tĩnh của anh có vẻ làm cho người công an thẩm vấn ngộ ra vấn đề, thay đổi thái độ và nhanh chóng phóng thích anh.

Trước lúc chia tay, tôi hỏi anh sẽ dự định làm gì trong thời gian tới, anh cho biết: “Sẽ tiếp tục trở lại đánh bắt ở Úc!”

Và giờ này, sau gần 5 tháng, tôi cũng không biết anh đã trả được món nợ vay đóng tàu hay chưa, hay lại đang ở trên một hòn đảo xinh đẹp của nước Úc.

Phận ngư dân Việt như anh Thành, sau thảm họa Formosa như những chiếc tàu trôi dạt không bến đỗ trong tương lai.

Những con gà chỉ biết ăn nhậu và tự sướng!

From facebook:  Hoang Le Thanh added 2 new photos.
Đinh Dậu – 2017

Những con gà chỉ biết ăn nhậu và tự sướng!

Chính quyền sợ ai nhất ???

Chính quyền sợ nhất là người dân không sợ hãi.

Sự sợ hãi là nhà tù vô hình giam giữ bọn người sợ hãi.

Khi người dân không còn sợ hãi, họ sẽ sống xứng đáng với quyền làm người, cái quyền mà khi mới sinh ra, họ đương nhiên được hưởng.

Khi người dân không còn sợ hãi, thì nhà cầm quyền phải sợ hãi người dân.

*****

Nhà cầm quyền thích hạng công dân nào nhất ???

Đó là hạng ngưòi chỉ biết ăn no, nhậu say, ngủ kỹ, tự sướng, tự xưng anh hùng và cuối cùng … bệnh và chết như loài súc vật.

Cái loại người không cần biết giá xăng, giá điện, giá bệnh viện, … tăng ngút trời cao !!!

Hạng người này, chúng chết như những con chó chết.

*****

Chúng là bầy cừu Việt Nam.

Xã hội chỉ tạo ra các con gà trống chỉ biết ăn nhậu & tự sướng.

Đất nước còn độc tài toàn trị dài dài bởi cái sự tự sướng của chúng!

Hỡi bầy cừu! Biết bao giờ các bạn mới thoát kiếp loài súc vật!

Image may contain: one or more people and people sitting
Image may contain: outdoor

Con chim biết cất tiếng hót…

Con chim biết cất tiếng hót…

FB Bạch Hoàn

25-1-2017

Nợ công VN tăng tới 94,8 tỉ, mỗi người dân Việt Nam đang gánh khoản nợ khoảng 23 triệu đồng. Ảnh:

Các nhà làm luật đang bàn về việc sửa đổi Luật Quản lý nợ công trong bối cảnh người đứng đầu Chính phủ có nhiều lo lắng nếu tính đúng, tính đủ, nợ công đã vượt trần. Thực tế trong 15 năm qua, nợ công của VN đã tăng 14,8 lần.

Nhiều năm trở lại đây, mỗi năm Chính phủ lại phải vay và bảo lãnh vay nợ thêm vài trăm ngàn tỉ đồng. Làm ra thì ít mà ăn tiêu lại quá nhiều. Thế nên điều hành kinh tế phải giật gấu vá vai, vay nợ mới để trả nợ cũ, vay nợ để chi tiêu…

Ninh Thuận là tỉnh năm nào cũng trong tình trạng ngân sách thu không bù chi. Nhiều lý do giải thích cho sự túng thiếu ấy. Nhưng tôi nghĩ rằng, có phần vì người ta vẫn tỉnh bơ khi một tay ngửa ra xin tiền Trung ương, còn tay kia lại không chút ngần ngại ký xin cho doanh nghiệp những ưu ái sẽ lấy mất nguồn thu của chính địa phương họ.

Ngân sách bị bòn rút, thất thoát từ những dự án người ta vẫn dùng đại ngôn để nói về nó mỗi khi mở miệng. Như dự án thép Cà Ná sẽ tạo nền tảng cho ngành công nghiệp nặng, thúc đẩy sự phát triển cho cả nền kinh tế. Nhà nước bỏ ra vô số nguồn lực để hỗ trợ, nhưng địa phương lại để chủ đầu tư có thể được nuốt trọn tiền thuê đất mà lẽ ra nó phải được nộp vào ngân sách. Thu không bù chi từ đây chứ đâu? Đất nước nghèo là vì đây, chứ vì đâu?

Còn bao nhiêu dự án như Cà Ná Hoa Sen, như Formosa trên đất nước này? Còn bao nhiêu địa phương như Ninh Thuận, như Hà Tĩnh ở đất nước này? Chắc tôi không cần trả lời khi mọi thứ vẫn ngổn ngang trước mắt.

Trách nhiệm của người làm quản lý nhà nước, các anh chị và tôi đã nói quá nhiều lần. Nhưng đôi khi tôi thắc mắc, đã bao giờ mọi người tự hỏi về trách nhiệm của mình?

Tôi không dám bình luận về quan điểm của mọi người trước các vấn đề xã hội, mà chỉ kể một câu chuyện. Chừng một tháng trước, có một số doanh nhân và rất nhiều facebooker đã tỏ thái độ không hài lòng, thậm chí phê phán Vntrip.vn chỉ vì doanh nghiệp non trẻ này đã không im lặng giống họ. Nhưng khi tìm hiểu, tôi lại thấy cần nhiều hơn những người như ông Lê Đắc Lâm, CEO của Vntrip.vn – Startup về đặt phòng khách sạn. Ông Lâm đã tố cáo một doanh nghiệp nước ngoài là Agoda, vì cho rằng doanh nghiệp này có dấu hiệu trốn thuế tại VN.

Tôi biết, sẽ nhiều người nghi ngờ hành động của ông Lâm và Vntrip.vn là để cạnh tranh. Nhưng có một thực tế không thể phủ nhận là tình trạng các doanh nghiệp nước ngoài khai thác thị trường VN, tạo ra doanh thu từ VN, mà lại không chịu đóng thuế. Thế nên, dù bất cứ lý do nào, thì hành động thông báo cho Bộ Tài chính của Vntrip.vn vẫn cần được ghi nhận. Nếu họ không làm vậy, nhiều công ty nước ngoài đang khai thác dịch vụ đặt phòng khách sạn trực tuyến ở VN sẽ chẳng phải đóng góp đồng thuế nào.

Trong khi thực tế cơ quan chức năng đã có phản hồi tích cực. Cách đây vài ngày, Bộ Tài chính ra văn bản hướng dẫn và đề nghị các cục thuế địa phương đôn đốc thực hiện kê khai để thu thuế các đối tượng trên. Chỉ riêng với Agoda, ông Lê Đắc Lâm tính toán, số thuế thu về có thể sẽ chẳng kém những siêu dự án thép.

Kể câu chuyện này vì tôi thấy xung quanh mình đang định kiến với cả những hành động mang lại lợi ích thiết thực cho cộng đồng. Chúng ta bức xúc trước dự định thu 8.000 đồng thuế môi trường/lít xăng theo phương án Bộ Tài chính đang đề xuất, nhưng chúng ta lại không dám vạch mặt chỉ tên những kẻ trốn thuế, né tránh những đối tượng bòn rút ngân sách thì cuối cùng thuế vẫn thu cao mà nền kinh tế còn tiếp tục khốn khó.

Tất nhiên, không phải sự lên tiếng nào cũng được lắng nghe, niềm mong mỏi cũng được đáp ứng như trường hợp Bộ Tài chính đón nhận ý kiến về dấu hiệu trốn thuế của Agoda. Có những trường hợp thuộc thẩm quyền cao hơn, như ở dự án thép Hoa Sen Cà Ná, người quyết định là Thủ tướng Chính phủ.

Tôi hi vọng rằng, là người đã khẳng định sẽ trân trọng từng đồng thuế của dân, nếu biết những người thừa hành vì lý do nào đó đã im lặng để doanh nghiệp trục lợi, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc sẽ biết cần phải làm gì. Bởi hơn ai hết, ông biết ở Hà Nội dự kiến xây đại lộ danh vọng nhưng ở nhiều nơi khác, lòng dân có thể sẽ hoá những đồng cỏ khô.

Hôm qua, khi viết về chiêu lách tiền thuê đất ở dự án thép Cà Ná, tôi vẫn cố nghĩ còn sống là còn hy vọng. Vì nếu không hi vọng cũng chẳng biết phải làm sao.

Điều quan trọng là phải nói cho người có trách nhiệm biết người dân chúng tôi đang biết những gì, đang mong muốn điều gì. Không có nỗ lực nào thừa thãi. Con chim còn biết cất tiếng hót, cớ sao làm người lại im lặng?

Việt kiều, người ngoại quốc phải khai báo khi ở Việt Nam

Việt kiều, người ngoại quốc phải khai báo khi ở Việt Nam

Nguoi-viet.com

Người nước ngoài khi đến du lịch, lưu trú ở Việt Nam sẽ bị kiểm soát chặt hơn. (Hình: Báo Pháp Luật Thành Phố)

HÀ NỘI (NV) – Từ giữa Tháng Hai tới, người nước ngoài khi đến Việt Nam du lịch qua đêm hay lưu trú tại các khách sạn, nhà nghỉ phải kê khai lý lịch cá nhân trên trang thông tin điện tử xuất nhập cảnh để khai báo.

Báo Pháp Luật Thành Phố, ngày 24 Tháng Giêng loan tin, Bộ Công An đã Ban Hành Thông Tư về việc “Quy định cách thức thực hiện khai báo, tiếp nhận thông tin tạm trú của người nước ngoài tại Việt Nam,” có hiệu lực thi hành từ ngày 15 Tháng Hai, 2017.

Theo đó, các khách sạn, nhà nghỉ phải thực hiện ngay việc khai báo tạm trú cho người nước ngoài khi họ vừa đến “check in” qua trang thông tin điện tử của Phòng Quản Lý xuất nhập cảnh công an tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương.

Các cơ sở lưu trú khác (nhà tư nhân), được lựa chọn cách thức khai báo tạm trú cho người nước ngoài, Việt kiều qua trang thông tin điện tử hoặc bằng phiếu khai báo tạm trú. Tuy nhiên, khuyến khích thực hiện qua trang thông tin điện tử.

Vẫn theo “Thông Tư” này: “Người khai báo tạm trú truy cập trang thông tin điện tử, cung cấp thông tin của mình và của cơ sở lưu trú để nhận tài khoản khai báo. Sau khi có tài khoản, người khai báo đăng nhập tài khoản để điền họ tên, giới tính, ngày tháng năm sinh, quốc tịch, số hộ chiếu, thời gian dự kiến tạm trú ở Việt Nam…”

“Với người nước ngoài không có hộ chiếu, giấy tờ thay thế hoặc phát hiện có nghi vấn, cơ sở lưu trú phải báo ngay cho cơ quan công an nơi gần nhất để kiểm tra.

Tài khoản khai báo sẽ tự hủy khi không có thông tin khai báo mới trong thời hạn 12 tháng hoặc khi bị phát hiện khai báo ma thông tin về người nước ngoài hoặc cơ sở lưu trú không chính xác.” (Tr.N)

Tham nhũng ở Việt Nam vẫn cao

Tham nhũng ở Việt Nam vẫn cao

RFA
2017-01-25

Ông Nguyễn Bá Thanh, từng là phó trưởng Ban chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng chụp hôm 21/10/2013. Ông qua đời hôm 13/2/2015. Chính phủ Việt Nam bác tin đồn ông Thanh bị đầu độc bằng phóng xạ.

Ông Nguyễn Bá Thanh, từng là phó trưởng Ban chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng chụp hôm 21/10/2013. Ông qua đời hôm 13/2/2015. Chính phủ Việt Nam bác tin đồn ông Thanh bị đầu độc bằng phóng xạ.

AFP photo
Tổ chức Minh Bạch Quốc tế, Transparency International, hôm nay cho công bố chỉ số tham nhũng của các quốc gia trên thế giới. Theo đó Việt Nam xếp hạng 113 trên 176 quốc gia trong bảng điều tra.

Theo Minh Bạch Quốc tế kết quả điều ra cho thấy rõ có mối quan hệ giữa nạn tham nhũng và tình trạng bất bình đẳng trong xã hội. Tại nhiều quốc gia người dân bị tước mất những nhu cầu cơ bản nhất, phải chịu đói kém vì nạn tham nhũng; trong khi đó giới quyền thế sống xa hoa lãng phí mà không hề bị trừng trị.

Tính chất khủng bố của lực lượng an ninh bảo vệ Đảng

From  Phan Thị Hồng shared Pham Doan Trang‘s post.
Tính chất khủng bố của lực lượng an ninh bảo vệ Đảng

FB Pham Doan Trang

Tôi tin rằng hiện nay, đa số người dân thường, khi nghe các nhà hoạt động dân chủ-nhân quyền gọi công an Việt Nam bằng các từ như “an ninh cộng sản”, “mật vụ cộng sản”, “khủng bố”, “côn đồ”, v.v. đều cảm thấy dị ứng, thậm chí khó chịu, mà nguyên nhân chính là vì họ không tin lực lượng chấp pháp của “Đảng và Nhà nước” lại có thể như vậy.

Nhưng sự thực – dù rất cay đắng – lại đúng là như thế: Chúng ta đang là dân của một nhà nước độc tài công an trị, và lực lượng an ninh đóng vai trò vừa là rường cột vừa là công cụ của cái nhà nước ấy; nó vận hành nhờ hai vũ khí chính: lừa đảo và khủng bố.

Bài viết ngắn dưới đây chỉ tập trung vào vũ khí thứ hai của nó: khủng bố.

Trước hết cần hiểu khủng bố là gì. Khủng bố là việc cố ý sử dụng bạo lực (bằng cả hành động lẫn ngôn từ) nhằm gây sợ hãi, trên một diện càng rộng càng tốt, để đạt một mục đích chính trị nào đó, chẳng hạn như tác động tới chính sách: Buộc nhà nước phải thay đổi hay xóa bỏ một chính sách sai lầm, hoặc đe dọa để dư luận không dám ủng hộ nó nữa.

Và lực lượng an ninh, hơn ai hết, hiểu rõ hiệu quả của khủng bố, của việc gây sợ hãi trên diện rộng. Có điều, trong ngành, nó được gọi bằng một từ chuyên môn mỹ miều là “biện pháp nghiệp vụ”.

* * *

CHIẾN THUẬT “BIỂN NGƯỜI”
Bạn có bao giờ tự hỏi: Tại sao có những người bình thường làm những việc tưởng chừng như cực kỳ bình thường, ví dụ mở lớp học hay tổ chức một chương trình văn nghệ nơi công cộng, mà bị cả đoàn công an đến kiểm tra giấy tờ, khiến ban tổ chức sợ xanh mắt, phải lật đật đưa giấy, rối rít trình bày?

Đó là vì toàn lực lượng an ninh đã được quán triệt ngay từ môi trường đào tạo, rằng “không được để đốm lửa bùng phát thành ngọn lửa”, “phải tiêu diệt tổ chức phản động từ trong trứng nước”.

Mà muốn triệt tiêu mọi mầm mống phản loạn thì phải gây sợ hãi ngay từ đầu, phải biểu dương lực lượng, đe dọa, răn đe, trừng phạt, lấy đó làm gương, sao cho dân chúng nhìn vào thì chết khiếp mà không dám ho he gì nữa.

Tương tự, bạn có bao giờ tự hỏi: Tại sao mọi cuộc “làm việc” của công an với dân, luôn luôn bên công an phải huy động số lượng áp đảo bên dân? Ví dụ, một buổi café của bạn với “anh em an ninh” chẳng hạn, quen rồi thì không sao chứ nếu mới là giai đoạn tìm hiểu, phía an ninh bao giờ cũng phải đi thành nhóm 2-3 người, nhưng ngược lại, họ muốn bạn một mình gặp họ, chỉ một mình thôi, không kéo thêm ai khác.

Những cuộc đàn áp biểu tình, số lượng an ninh, cảnh sát bao giờ cũng phải đông gấp bội nhóm biểu tình. Tỷ lệ thường là 1:3 (một người biểu tình phải chịu sự khống chế, kiểm soát của ít nhất ba an ninh, dân phòng), nhưng có khi lên tới 1:5 hay thậm chí 1:10. Đương nhiên không chỉ có an ninh – chính quyền còn phải huy động cả dân phòng, thanh niên xung kích, tổ phụ nữ, cựu chiến binh và hàng lô hàng lốc đoàn thể khác không rõ chức năng, có thế an ninh mới yên tâm công tác. Ngoài ra, mục đích chính là để biểu dương lực lượng và đe dọa chung bằng chiến thuật “biển người”.

Những vụ bắt giam hoặc xét xử người bất đồng chính kiến, được truyền hình quốc doanh (ưu tiên đặc biệt là truyền hình của an ninh) ghi lại, luôn có thể khiến người xem kinh khiếp trước hình ảnh: 1, 2 cá nhân bị bắt hoặc bị xét xử đứng lẻ loi trước hàng chục áo xanh an ninh vòng trong vòng ngoài. Đừng ngạc nhiên tại sao chỉ một vài cá nhân mà phải có đông quân số kèm chặt như thế, cũng đừng tưởng an ninh sợ gì họ. Chuyện đó chẳng có gì khác ngoài biểu dương lực lượng và đe dọa những người chưa kịp thành phản động: Thấy không, chúng tao đông lắm, mạnh lắm nhé, mày ngo ngoe là chúng tao xử ngay.

ĐÁNH PHỦ ĐẦU
Trong hoạt động điều tra, hay công việc hàng ngày của an ninh nói chung, thì khủng bố, gây sợ hãi là một biện pháp nghiệp vụ đặc biệt quan trọng. Nếu có dịp tiếp xúc với an ninh trên tư cách không phải là cấp trên hay bạn bè chiến hữu của họ, bạn sẽ thấy họ luôn cố gắng giành thế trên, thế thượng phong, bằng cách ra đòn phủ đầu rất sớm. Ví dụ như họ phải nghiêm sắc mặt, sừng sộ, gằn giọng ngay từ đầu, mặc dù thực chất vấn đề chưa có gì to tát:

– Cái gì đây? Khám người.

– Này, nói năng kiểu ấy à? Định chống người thi hành công vụ hả?

– Câm mồm.

Kiểu như vậy.

Song song với việc giành thế trên là phải hạ thấp đối phương (ở đây là dân) ngay lập tức, làm cho dân cảm thấy mình không là gì cả, mình vô cùng nhỏ bé, mình sai hoàn toàn trước cơ quan công quyền uy nghiêm và tuyệt đối đúng.

– Sao, hiểu chưa? Tôi giải thích như thế mà anh vẫn chưa hiểu à?

– Chúng tôi giải thích rõ ràng, đầy đủ rồi đấy, anh không hiểu thì về nhà tự tìm hiểu thêm đi, nhé.

CHỌN THỜI ĐIỂM ĐỂ ĐÁNH TÂM LÝ
Và một kỹ thuật nữa, rất quan trọng trong nghiệp vụ trấn áp của an ninh, đó là phải chọn đúng thời điểm ra tay.

Nhà văn Phan Tứ, trong tiểu thuyết chiến tranh nổi tiếng “Mẫn và tôi”, đã mô tả về một “tên ác ôn” chống cộng như sau: “Thằng Chinh con ưa bắt người vào đúng bữa cơm tối, khi ngoài đường đã vắng, ai ở nhà nấy đông đủ”. Chinh con còn tra tấn hai vợ chồng một người “ủng hộ cách mạng” cùng lúc, suốt cả một ngày, khiến anh chồng chết lúc sẩm tối trước mặt vợ, hôm sau lại giết nốt chị vợ. Chinh con tàn ác như thế nên cuối cùng đã phải đền tội vì những viên đạn của du kích.

Tiếc là ngày nay, nhìn lại, thấy Chinh con thật ra phải là hình mẫu của an ninh cộng sản.

Lực lượng an ninh đã vây hãm suốt đêm, rồi bắt Trần Thị Nga (Thúy Nga) tại nhà riêng, bỏ mặc hai đứa con nhỏ của chị bơ vơ, khi chỉ còn sáu ngày là đến giao thừa Tết Đinh Dậu, thời khắc của sự đoàn tụ gia đình.

An ninh cũng đã bắt Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (blogger Mẹ Nấm), khám nhà và lục tung đồ đạc, còng tay Quỳnh đưa đi, ngay trước mặt đứa con gái nhỏ mới 10 tuổi.

An ninh đã bắt Lưu Văn Vịnh (Vịnh Lưu) tại nhà, đúng bữa trưa, và đánh đập anh Vịnh trước mặt thân nhân của anh.

Còn nhiều, rất nhiều vụ việc nữa, mà sự đàn áp diễn ra với sự hiện diện của người thân, gia đình của nạn nhân. Lực lượng an ninh làm điều đó không phải do vô tình hay do thiếu hiểu biết về quyền con người, mà ngược lại: Đấy là chủ ý của họ, là biện pháp nghiệp vụ của họ, nhằm khủng bố cả con mồi lẫn những cá nhân có liên quan.

Bị chấn động về tinh thần, nạn nhân sẽ rất dễ bị bẻ gẫy, đánh gục về ý chí, và dễ hợp tác với an ninh trong quá trình điều tra sau này.

* * *

An ninh cộng sản nói riêng và cộng sản nói chung giành được quyền lực và duy trì quyền lực ấy nhờ lừa đảo và khủng bố. Họ hiểu quá rõ hiệu quả và sức mạnh của khủng bố, của việc gây sợ hãi trên diện rộng. Đơn giản là nếu không làm cho dân chúng sợ hãi, nhà nước công an trị này không thể tồn tại được nữa.

Vậy, để đối phó với lừa đảo và khủng bố, người dân phải làm sao?

1. Để đối phó với lừa đảo: Chỉ có một cách là phải tỉnh táo, hiểu biết. Nói một cách triết học thì “phải nâng cao dân trí”, mà nói một cách thị trường thì “hãy là người tiêu dùng thông minh”.

2. Để đối phó với khủng bố: Mục đích của khủng bố là gây sợ hãi, vậy nếu người dân không sợ hãi thì khủng bố mất tác dụng.

Nếu những hình ảnh Mẹ Nấm, Vịnh Lưu, Thúy Nga bị bắt không làm bạn sợ hãi, thì chiến lược khủng bố của an ninh thất bại.

Nguồn: https://www.facebook.com/pham.doan.trang/posts/10155183540528322

GIÁO DÂN NGHĨ GÌ VỀ NGÔN NGỮ TRONG BÀI GIẢNG CỦA MỘT LINH MỤC?

 

GIÁO DÂN NGHĨ GÌ VỀ NGÔN NGỮ TRONG BÀI GIẢNG CỦA MỘT LINH MỤC?

Conggiaovietnam.net

Tôi thực kinh ngạc khi đọc thư của một linh mục cho biết về linh mục kia từ bên Mỹ về Việt Nam và giảng tại giáo xứ Tân Sa Châu Saigon với những  ngôn ngữ không thể tượng tượng được như sau (trích nguyên văn  thư của linh mục gửi cho tôi:, dựa trên một video quay lại bài giảng của linh mục kia):

– Đạo Công Giáo không dạy chúng ta phải sống tốt ! ! !

– tình dục thì rất sướng !!!

– tao tát một cái, đập vỡ mặt bây giờ !

– dốt như con lợn

– Nhìn mặt thấy bà Sơ là không có Chúa!

– Nhìn bà Sơ giống con mẹ ế chồng !

– nhìn mấy ông cha giống như vợ bỏ !…

Nếu thực tế đúng như nguyên văn được trích trên đây , thì tôi không biết linh mục kia có phải là linh mục thực sự của Giáo Hội hay là một kẻ mạo danh linh mục để  bêu xấu  hàng linh mục của Giáo Hội  nói chung và hàng linh mục Việt Nam nói riêng,

Thật vậy,  nếu  thực sự được đào tạo thích đáng, dù ở Viêt Nam hay ở ngoại quốc, thì không một linh mục nào lại có thể ăn nói bậy bạ, vô tư cách, thiếu  giáo dục như vậy trên tòa giảng !!!

Và nếu Là linh mục được đào tạo chân chính, thì không bao giờ có thể giảng dạy sai lầm như vậy, nhất là với ngôn ngữ của bọn “ xã hội đen” hay trùm băng đảng’

Thay vì phải là ngôn ngữ đúng đắn, trang nhã của một  tư tế, một Thầy dạy giáo lý của Chúa để giúp giáo dân thêm yêu mến Chúa nhờ gương  sống  nhân chứng của mình.

Là linh mục của Chúa mà các Thánh Giáo Phụ (Church Fathers) xưa đã gọi là Đức Kitô thứ hai (Alter Christus) thì phải là hiện thân của Chúa Kitô qua lời giảng dạy nhân cách và ngôn từ của mình trước mặt giáo dân và người đời, để  “ở điểm này, mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy”…( Ga 13:35):

Là môn đệ của Thầy thì phải giảng dạy như Thầy giảng dạy, phải dùng ngôn từ như Thầy đã dùng. Thầy không hề dạy ai rằng  Đạo của Thầy không dạy phải sống tốt,  Thầy cũng chưa hề mạt sát ai là con heo, chưa từng khinh ai là có bộ mặt không giống Chúa, bộ mặt như đàn bà ế chồng hay đàn ông bị vợ bỏ… như ngôn ngữ của linh mục kia.

Giảng dạy như vậy, phải chăng linh mục kia đã tự hào cho mình là linh mục xứng đáng nhất về trình độ trí thức, giáo lý tinh tuyền và nhân cách phù hợp???

Hay ngược lại, chính vì giảng dạy sai lầm trầm trọng như trên – và với ngôn ngữ thô lỗ, bá láp đó, thì sẽ đẩy giáo dân ra khỏi Giáo Hội và làm cho họ chán ghét, khinh thường linh mục của Chúa.

Trước hết, nếu Đạo Công giáo không dạy sống tốt, thì dạy cái gì, dạy lừa dối, dạy ăn nói thô lỗ như linh mục kia hay sao ???

Lại nữa, liên quan đến vấn đề tính dục (sexuality) giáo lý  của Giáo Hội chỉ nói rõ như sau :

“Tính dục quy hướng về tình yêu phu phụ của người nam và người nữ. Trong hôn nhân, sự thân mật thân xác giữa hai vợ chồng trở thành một dấu hiệu và một bảo chứng của sự hiệp thông tinh thần. Nơi các Kitô hữu các dây liên lạc  của hôn nhân đã được thánh hóa bằng một bí tích…Tính dục làm cho hai người nam và  người hiến thân cho nhau qua những hành vi riêng và độc chiếm của vợ chồng: tính dục không phải là một cái gì thần túy sinh học, nhưng nó liên hệ đến phần sâu xa nhất của nhân vị con người. Nó chỉ được thực hiện cách nhân bản thật sự, khi nó là thành phần cấu tạo của tình yêu làm cho người nam và người nữ trọn vẹn dấn thân đối với nhau cho đến khi chết.” ( SGLGCG số 2360- 61)

Ngoài những  lời dạy trên đây, tuyệt đối không có lời dạy nào nói rằng “tinh dục là rất sướng” như linh mục kia đã nói. Nói như vậy phải chăng linh mục kia đã “nếm mùi đời rồi” nên mới có kinh nghiệm bản thân như vậy??? Nếu không làm sao ông biết rằng “tình dục là rất sướng” ? Và dù có kinh nghiệm bản thân như vậy, thì trên cương vị linh mục, ông cũng không được phép “mô tả tính dục” cách  thô lỗ như vậy trong bài giảng hay nói chuyện với giáo dân, vì nghe ông mô tả như vậy, người nghe có cảm tưởng là ông đã từng “nếm mùi vị tính dục” nên mới có kinh nghiệm như vậy. Đúng ra ngôn ngữ trên chỉ để dành cho “giới ăn chơi sa đọa”  chứ không phải là ngôn ngữ của linh mục giảng dạy cho giáo dân về “phái tính” dựa trên Giáo Lý của Giáo Hội.

Sau hết, không một linh mục nào được phép khinh chê người này không có Chúa, người kia trông giống gái ế chồng, người nọ giống đàn ông bị vợ bỏ. !!! ngôn ngữ này hoàn toàn không phù hợp với ngôn ngữ giảng dạy của một linh mục chân chính, một thầy dạy đức tin và giáo lý tinh tuyền của Chúa.

Viết đến đây, tôi chợt nhớ có lần lỡ coi video nhan đề “cũng một kiếp người “do một người thân gửi cho xem.

Tôi tò mò muốn biết xem nội dung cuốn video kia nói về chuyện gì . Tuy mục đích của nhóm sản xuất là muốn phơi bày thảm trạng các trẻ nữ dưới tuổi thành niên đã bị bán cho các động mãi dâm và ấu dâm, (child prostitution) mà ông linh mục kia tự đánh bóng  cho mình là đang dấn thân để cứu những nạn nhân xấu số đó.., Nhưng tôi thất vọng vì phần đầu của cuốn video dành để mô tả gái mãi dâm dụ dỗ hay mời mọc đàn ông con trai vào tròng mua dâm. Nếu chủ đích muốn tố cáo tệ trạng các em nhỏ bị bán và phải hành nghề mãi dâm, thì đâu cần phải trình diễn cảnh gái mãi dâm chuyên nghiệp mời chào khách mua dâm như vậy ???

Thêm vào đó là ngôn ngữ của ông linh mục này, nói trong video nói trên.

Trước hết, ông đã khiêm tốn giả tạo, không cần thiết khi xưng “con” với mọi khán giả, già trẻ đến tham dự buổi gây quỹ để cứu các trẻ nạn nhân. Điều lố bịch và ngang tai hơn nữa là nghe ông giới thiệu một trẻ em của một cặp vợ chồng không lấy nhau nhưng lại có con để chăm sóc. Ông giải thích là người cha nuôi đứa nhỏ đó là chính ông, còn mẹ của nó là một nữ tu thuộc nhóm làm việc với ông !! Nếu mục đích của ông là kể thành tích cứu và nuôi một bé nạn nhân cùng với nữ tu kia, thì tại sao lại phải “hoa mỹ cách  thô bỉ “ khi nói rằng mình và nữ tu kia là cha mẹ đứa trẻ  mặc dù chưa từng lấy nhau, nhưng lại có con để chăm sóc !!! . Đây là sự thật có trên video “Cũng một khiếp người” đang lưu hành. Ngôn ngữ trên của ông linh mục trẻ này cũng phần nào chứng minh ngôn từ quái dị và tục hóa của ông trong bài giảng có thâu video tại giáo xứ Tân Sa Châu trong năm qua…

Tóm lại, thư tố cáo nói trên của một linh mục khác gửi cho tôi quả thật là kinh dị vì ngôn từ và nội dung bài giảng của linh mục kia hoàn toàn trái nghịch với giáo lý của Giáo Hội, với nhân cách và ngôn từ phải có của bất cứ linh mục nào của Chúa.

Ước mong linh mục kia nhận ra khuyết điểm lớn này để  kịp sửa sai và lấy lại uy tín với giáo dân, và cách riêng, của những người đang cộng tác với ông trong việc từ thiện hiện nay.

Lm Phanxicô Xaviê Ngô Tôn Huấn

(Houston, Texas, USA)

Đức Thánh Cha gửi lời Chúc Tết âm lịch tới các gia đình

Đức Thánh Cha gửi lời Chúc Tết âm lịch tới các gia đình

Đức Thánh Cha gửi lời Chúc Tết – AFP

VATICAN. Trong buổi đọc Kinh Truyền Tin với các tín hữu và du khách hành hương trưa Chúa Nhật 22.01.2017 tại quảng trường thánh Phêrô, sau khi quảng diễn sứ điệp Tin Mừng, Đức Thánh Cha gửi lời chúc mừng Năm Mới đến các gia đình đang chuẩn bị đón Tết âm lịch. Đức Thánh Cha nói:

Anh chị em thân mến!

Tại miền Viễn Đông và nhiều nơi trên thế giới, hàng triệu người đang chuẩn bị mừng Năm Mới âm lịch. Tôi xin gửi lời chào thân ái đến mọi gia đình, với hy vọng rằng mỗi gia đình ngày càng trở nên mái trường mà nơi đó mọi người học cách tôn trọng nhau, học cách tương quan và quan tâm chăm sóc nhau một cách vô vị lợi. Cầu chúc niềm vui của tình yêu mến chan hòa trong mỗi gia đình và tỏa lan ra toàn xã hội.

Đức Thánh Cha mời gọi cầu nguyện cho sự hiệp nhất các tín hữu Kitô

Chúng ta đang trong Tuần cầu nguyện cho sự hiệp nhất Kitô. Chủ đề năm nay được lấy từ thư của Thánh Phao-lô: “Tình yêu Đức Kitô thúc bách chúng ta tiến tới sự hòa giải” (x. 2Cr 5,14). Thứ tư tới đây sẽ kết thúc Tuần cầu nguyện với việc cử hành giờ kinh chiều tại Vương Cung Thánh Đường Thánh Phaolô Ngoại thành, với sự tham dự của các anh chị em thuộc các giáo hội khác và cộng đoàn các Kitô hữu tại Roma. Cha mời gọi anh chị em hãy cầu nguyện, để thực hiện nguyện ước của Chúa Giê-su: “Để tất cả được nên một” (Ga 17,21).

Đức Thánh Cha mời gọi cầu nguyện cho các nạn nhân tại Italia

Trong những ngày qua, các trận động đất và bão tuyết đã làm thiệt hại cho nhiều anh chị em thuộc miền Trung Italia. Cha bày tỏ sự gần gũi và cầu nguyện cho các gia đình có người bị nạn. Cha khuyến khích mọi người trong nỗ lực cứu trợ và hỗ trợ để giúp giảm bớt những khó khăn và đau khổ. Cám ơn anh chị em rất nhiều vì công việc phục vụ ấy. Cha mời mọi người cùng nhau cầu nguyện với Đức Mẹ cho các nạn nhân và cho những người đang quảng đại dấn thân trong công tác cứu trợ.

httpv://www.youtube.com/watch?v=rZjJabr1IwA

Đức Thánh Cha gửi lời Chúc Tết tới các gia đình

Lương Trump và Putin so với lãnh đạo VN và TQ

Lương Trump và Putin so với lãnh đạo VN và TQ

Tổng thống Donald Trump chỉ nhận 1 đô la tiền lương một năm
Bản quyền hình ảnh  AP
Tổng thống Donald Trump chỉ nhận 1 đô la tiền lương một năm

Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump, bản thân đã là tỷ phú, sau khi thắng cử đã tuyên bố rằng ông sẽ chỉ nhận 1 đô la lương tượng trưng một năm.

Mức lương luật định của Tổng thống Mỹ là 400 nghìn USD một năm.

Để so sánh, lãnh đạo Việt Nam có thu nhập theo luật định thấp hơn nhiều so với Hoa Kỳ và các nước châu Âu.

‘Bảng lương của cán bộ lãnh đạo nhà nước 2016’ trên trang thuvienphapluat.vncho hay Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam nhận lương 14.950.000 đồng/tháng; Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư nhận 13.380.000 đồng/tháng.

Chủ tịch nước Việt Nam có thu nhập bằng Tổng bí thư Đảng: 14.950.000 đồng/tháng, Chủ tịch Quốc hội nhận 14.375.000 đồng/tháng, Thủ tướng Chính phủ nhận 14.375.000 đồng/ tháng.

Thấp hơn họ, Bộ trưởng hoặc Thủ trưởng cơ quan ngang bộ: 11.845.000 đồng/tháng

Theo bảng lương quy định thì Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư nhận 13.380.000 đồng/tháng nhưng mức lương thực tế hiện hành có cao hơn một chút.

Ví dụ Ủy viên Bộ Chính trị: 13.455.000 đồng/tháng, bằng lương Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.

Lương tính theo năm của Tổng bí thư và Chủ tịch nước Việt Nam cũng mới là 179 triệu VND, tương đương 7.900 USD.

Tự nguyện cắt lương

Theo Ivana Kottasova viết trên trang web của CNN (06/03/2015), Tổng thống Vladimir Putin đã tự nguyện cắt lương của mình 10% để chứng tỏ ông đồng cảm với tình cảnh của người ăn lương tại Nga khi kinh tế khó khăn.

Nhưng cũng bài báo trên nói lương ông Putin trước đó đã tăng gần gấp đôi năm 2014: 9 triệu rúp (150.000 USD) so với 3,6 triệu rúp (59.800 USD) năm 2013, theo bản khai thu nhập được công bố.

Chỉ riêng khoản ông Putin tự nguyện cắt lương giữa năm 2015 đã là 900 nghìn rúp, tương đương 14 nghìn USD, nhiều gần gấp đôi số tiền lương cả năm của lãnh đạo cao nhất Việt Nam.

Lãnh đạo Nga không phải là người duy nhất tự nguyện giảm lương của chính mình.

Quốc yến ở Bắc Kinh tháng 1/2017: lương lãnh đạo TQ và VN đều thấp hơn của Mỹ, Nga và Anh rất nhiều
Bản quyền hình ảnh    XINHUA
Quốc yến ở Bắc Kinh tháng 1/2017: lương lãnh đạo TQ và VN đều thấp hơn của Mỹ, Nga và Anh rất nhiều

Ông Gordon Brown khi làm Thủ tướng Anh được hưởng lương 197.689 bảng một năm nhưng tự nguyện cắt xuống còn 150 nghìn, nhỉnh hơn một chút so với các bộ trưởng Anh (141.647 bảng/năm).

Sau đó, sang thời đảng Bảo thủ cầm quyền, ông David Cameron còn nhận mức lương thủ tướng thấp hơn nữa, 142.500 bảng/năm và bà Theresa May kế nhiệm cũng giữ mức lương đó.

Tại Đức, Thủ tướng Angela Merkel có lương bằng euro tương đương 240 nghìn USD một năm.

Đồng loạt tăng lương

Cũng trong năm 2015, Chủ tịch Tập Cận Bình và sáu lãnh đạo cao nhất của Trung Quốc đồng loạt tăng lương 62%, theo China Daily.

Sau khi tăng lương, ông Tập có thu nhập chính thức cơ bản mỗi tháng là 11.385 nhân dân tệ, bằng 1.832 USD.

Như thế, cả năm ông cũng chỉ được 22 nghìn USD, thấp hơn nhiều so với lương năm của Thủ tướng Singapore, Lý Hiển Long: 1,8 triệu đô la.

Lương cán bộ cấp thấp ở Trung Quốc sau điều chỉnh đầu 2015 là 212 USD/tháng, theo bài trên BBC News.