Chuyện là vầy. Khoảng 23g30 đêm ngày 12.6, bạn Đỗ Tuấn phóng viên báo Bóng Đá đang ngồi uống bia với ba đồng nghiệp ở quán 138 Võ Văn Tần, P.6 Quận 3; thì xuất hiện CAP đi kiểm tra lấn chiếm vỉa hè.
Tuấn đưa phone lên bấm bấm, thì bất ngờ các anh xấn tới hỏi.
– CA P6Q3: Mày là thằng nào? Ai cho mày chụp ảnh ở đây?.
– Tuấn: Ở đây không có bảng cấm chụp hình nên tôi chụp, còn là ai không quan trọng, tôi chỉ một công dân bình thường.
– CA P6Q3 : Ai cho mày chụp, mày chụp để làm gì, mày đưa máy điện thoại đây cho tao.
– Tuấn: Các anh là công an nên nói chuyện với người dân cho đàng hoàng. Tôi là nhà báo và thấy các anh dọn lề đường thì tôi chụp, các anh đừng có hàm hồ với người dân như thế, không tốt!
—
Theo Đỗ Tuấn, thì trong 3-4 công an trên có trưởng CA phường 6 Quận 3 và anh này có hơi men, ảnh la to: “Mày nhà báo thì đưa thẻ đây cho tao coi!”. Tuấn kể, vừa cầm cái bóp định lấy thẻ ra thì đồng chí trưởng công an nhào đến giựt nhưng Tuấn nhanh tay cất vô và bảo “Các anh có muốn kiểm tra thì phải làm việc và hành xử cho đàng hoàng, nếu làm việc kiểu này thì chẳng lý do gì tôi phải đưa thẻ cho các anh”.
Và anh công an này đã ra lệnh: “Cưỡng chế nó về phường!”. và Tuấn bị CAP và dân phòng túm cổ lôi lên xe. Một đồng nghiệp báo Pháp Luật Tp.HCM đang ngồi gần đó đã quay lại được (Coi clip).
–
Theo Tuấn tường thuật, trên xe công an Đinh Chí Dũng liên tục quay phim lại, trong lúc anh trưởng công an phường thì chửi thề và xưng hô mày tao với Tuấn.
“Về phường, gặp những đồng chí công an khác tỉnh táo hơn, lúc ấy tôi mới chấp nhận đưa thẻ nhà báo và máy điện thoại cho kiểm tra. Khi này, đồng chí trưởng công an phường và dân phòng vẫn hung hổ ghê lắm, thậm chí đòi hành hung tôi. Một dân phòng nói: “Mày là phóng viên báo Bóng Đá, mắc gì mày chụp hình dẹp lề đường, mày ngon quá ha, mày chết mẹ mày!”. Tôi quay qua bảo: “Anh không có tư cách nói chuyện ở đây, đừng có manh động!”. Người này giận dữ …đấm bể cái kiếng lót trên bàn làm việc.
Sau đó, các đồng chí mời tôi vào một phòng máy lạnh nghỉ ngơi, khoảng hơn 2 tiếng đồng hồ. Trong thời gian ấy họ hoạch hoẹ lý lẽ, nhưng tôi đều phản biện lại. Sau đó, các đồng chí công an đã phân bua rằng: “Đây là chuyện rất nhỏ, nhưng do không biết anh quay và chụp với ý đồ gì nên phải đưa về phường kiểm tra. Vì gần đây bọn Việt Tân chuyên quay phim chụp ảnh lực lượng công an làm nhiệm vụ đề bới móc, bêu xấu”
Tôi bảo: “Nếu các anh làm đúng chức năng và nhiệm vụ thì mắc gì phải sợ người khác quay phim, chụp ảnh. Vả lại các anh đâu có mời tui về phường một cách đàng hoàng”.
—–
Đỗ Tuấn ra khỏi phường lúc 2g30 sáng, sự việc có mấy nhà báo Thanh Niên và 24H chứng kiến. Và ngoài ra còn có các phóng viên VTV, Pháp Luật Đời sống, Bóng Đá… đứng trước cổng CAP6Q3 hỗ trợ đồng nghiệp nhưng không được cho vào 😉
Theo luật sư Nguyễn Thành Công, “Các CAP và dân phòng sai rồi. Quy định về quay phim chụp hình chỉ bị cấm khi có bảng cấm, khu vực cấm. Hoạt động của các cơ quan chức năng như công tác trật tự XH, dọn dẹp vỉa hè… không thuộc loại công việc bị cấm quay film, chụp hình..vv. Còn chưa nói, các CA đang thi hành công vụ mà có mùi bia rượu là sai điều lệ ngành, lẫn qui định hoạt động của cán bộ, công chức.”
Những người biểu tình cầm ảnh chân dung Tổng thống Đài Loan Tsai Ing-wen bên ngoài Quốc hội ở Đài Bắc vào ngày 15 tháng 6 năm 2017.
AFP photo
Tại Đài Bắc vào ngày 15 tháng 6, hàng chục ngàn cử tri Đài Loan đã tổ chức cuộc biểu tình ngay tại trụ sở Quốc Hội, đòi hỏi Tổng Thống Thái Anh Văn phải từ chức.
Những người biểu tình nói rằng trong năm vừa qua, Bà Thái Anh Văn đã không làm tròn trách nhiệm, không lắng nghe tiếng nói của cử tri, đưa ra những chính sách không được người dân ủng hộ.
Cuộc biểu tình diễn ra trong lúc những cuộc thăm dò chính trị cho thấy uy thế của bà tổng thống Đài Loan đang xuống thấp, đặc biệt sau ngày bà đề nghị giảm tiền hưu trí.
Một việc khác cũng khiến chính phủ của Bà Thái Anh Văn gặp khó khăn là ý kiến công nhận hôn nhân đồng tính, trong khi các cử tri thuộc cánh bảo thủ chống đối.
Một phần công trình xây dựng kiên cố của ông Hà nằm trọn trên kênh Sóc Mồ Côi. (Hình: Báo Tuổi Trẻ)
SÓC TRĂNG, Việt Nam (NV) – Gia đình ông thiếu tá công an ở thị trấn Trần Đề ngang nhiên lấp kênh, chiếm đất rồi xây nhà không phép, gây ngập nước cho các gia đình xung quanh.
Ông Hồ Thanh Hóa, ngụ ấp Cảng, thị trấn Trần Đề, huyện Trần Đề, cho biết ông sinh sống ở đây trên 30 năm, chưa bao giờ chịu cảnh nhà cửa bị ngập nước mỗi khi có mưa như hiện nay.
Theo ông, dãy nhà ông nằm đâu lưng với một dãy nhà khác, có đường thoát nước chảy ra kênh Sóc Mồ Côi rồi dẫn ra kênh Kinh Ba. Tuy nhiên, cách đây khoảng hai tháng, vợ chồng ông Trần Quang Hà, thiếu tá, đội phó Đội Cảnh Sát Giao Thông, công an huyện Trần Đề, đổ cát san lấp kênh Sóc Mồ Côi để xây dựng kiên cố, bít đường thoát nước. Do vậy, mỗi khi có mưa lớn, nhà của ông và một số nhà khác bị ngập.
Năm nay, học khu Garden Grove có hơn 3,400 em học sinh tốt nghiệp lớp 12. (Hình: Garden Grove Unified School District)
GARDEN GROVE, California (NV) – Trong số 3,464 học sinh tốt nghiệp tại 8 trường trung học của Học Khu Garden Grove niên khóa 2016-2017, có 10 thủ khoa, trong đó, 7 thủ khoa là gốc Việt.
Thủ khoa (Valedicrtorian) tại mỗi trường là học sinh có điểm trung bình cao nhất và thường được chọn đọc diễn văn ra trường tại các buổi lễ ra trường.
Hầu hết các em trong danh sách này đều chọn vào các đại học hàng đầu của hệ thống University of California như UC Berkley, UCLA, UCSD, UCI,…
Học Khu Garden Grove (Garden Grove Unified School District) bao gồm toàn bộ thành phố Garden Grove, và một phần các thành phố Westminster, Fountain Valley, Santa Ana, Anaheim, Stanton…. Đây là một trong những học khu lớn nhất của Orange County, miền Nam California, nơi có đông đảo người Việt sinh sống.
Tám trường trung học này gồm: Bolsa Grande High School, La Quinta High School, Los Amigos High School, Pacifica High School, Rancho Alamitos, Santiago High School, Garden Grove High School và Hare High School.
Lễ tốt nghiệp của các trường trung học Học Khu Garden Grove năm nay sẽ diễn ra vào ngày 19 và 20 Tháng Sáu, 2017.
1. Alex Nguyễn (Bolsa Grande High School)
Dù sắp tốt nghiệp trung học nhưng Alex đã là sinh viên đại học UCLA (University of California, Los Angeles), ngành toán học thực dụng. Em được giải National Merit Finalist, được hai học bổng UCLA Stamps Scholarship và Edison Scholarship.
Cha mẹ em là Luật Nguyễn và Trúc-Lê Nguyễn, cư dân Westminster.
Em thích sinh hoạt trong đội trống, làm niên giám, và chơi nhạc cụ cho dàn nhạc giao hưởng. Kỷ niệm đáng nhớ nhất của em là lần đội trống của trường vào vòng đầu và được tham dự giải quán quân.
2. Kaycee Phạm (Bolsa Grande High School)
Kaycee Phạm sẽ theo học tại University of California, Berkeley, ngành kỹ sư điện tử và vi tính. Em hy vọng sẽ thành programmer cho một hãng lớn. Em được học bổng National Merit Special Scholarship và là hội viên của ASB và National Honor Society. Kỷ niệm đáng nhớ nhất của em là đoạt giải nhì năm lớp 10 trong kỳ thi nhép môi (lip sync) vì sự phối hợp chặt chẽ với bạn đồng đội.
Phụ huynh của em là Yến Thị Phạm và Hương Huyên, cư dân Garden Grove.
3. Caroline Nguyễn (La Quinta High School)
Caroline Nguyễn sẽ vào đại học UCI (University of California, Irvine), ngành sinh vật học. Em rất hãnh diện khi được học bổng Regent’s Scholarship cho ba trường UC. Mặc dù em không chọn hai trường kia, nhưng em vẫn thấy vinh dự. Em thích tình nguyện làm việc tại bệnh viện.
Kỷ niệm trung học đáng nhớ nhất của em khi cha mẹ em sững sờ lúc biết em được nhận vào đại học UCLA.
Cha mẹ em là Paul Nguyễn và Huyền Nguyễn, cư dân Westminster.
4. Kim Hoàng Nguyễn (Los Amigos High School)
Kim Hoàng Nguyễn hoàn tất 10 lớp AP và được bằng khen AP Scholar with Distinction award. Em sẽ vào đại học UCLA (University of California, Los Angeles), ngành hóa sinh.
Kim Hoàng hy vọng sẽ thành chuyên viên quang tuyến hay chuyên viên gây mê.
Em hãnh diện vì đã vượt qua mọi trở ngại khi dọn nhà về California từ Hawaii, khi bắt đầu trung học và được sáu đại học UC nhận.
Em có chân trong đội quần vợt và ban nhạc gia hưởng của trường trong hai năm.
Kỷ niệm đáng nhớ của em là lấy năm lớp AP, nộp đơn vào đại học, làm thêm, viết lời tuyên bố của thủ khoa.
Cha mẹ em là Triết Nguyễn và Linh Phạm, cư dân Santa Ana.
5. Margaret Gallagher (Pacifica High School)
Margaret Gallagher sẽ học đại học Loyola Marymount University, ngành Anh văn. Em hy vọng sẽ trở thành giáo sư đại học.
Em là một vận động viên cho đội tuyển bóng rổ của trường và vẫn giữ điểm trung bình 4.0.
Em được bằng khen TOPPS Academic Achievement về tâm lý học, bằng khen AP National Scholar Award, bằng khen Mariner of Excellence Award.
Một trong những kỷ niệm đáng nhớ nhất của em là dạ hội mùa Ðông và những giây phút bên bạn bè và thầy cô trong suốt bốn năm trung học.
Cha mẹ em là Thomas Gallagher và Hương-Lan Trần.
6. Cynthia Vũ (Rancho Alamitos)
Cynthia Vũ có chân trong Questbridge Scholar, một nhóm học sinh có điểm cao trên toàn quốc, là chủ tịch hội Red Cross Club, có nhiều bằng khen về Anh văn.
Em sẽ theo học tại đại học Princeton University, sẽ chọn Anh văn hay kinh tế học.
Em muốn trở thành luật sư.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất của em là khi lấy giấy chứng nhận làm kỹ thuật viên hô hấp CPR của hội Red Cross.
Cha mẹ em là Hiếu Vũ và Huê Vũ, cư dân Garden Grove.
7. Sarah Phùng (Santiago High School)
Sarah Phùng sẽ vào đại học University of California, Berkeley, ngành hóa sinh. Em mong sẽ trở thành bác sĩ giải phẫu tim, óc.
Kỷ niệm đáng nhớ của em là tình đồng đội em có với bạn bè khi tất cả đang cùng trưởng thành.
“Nước Cam Bốt và nước Trung Hoa cùng uống nước chung một dòng sông nên chúng ta có cảm giác như người cùng một gia đình vậy,” Ông Triệu Tấn – đại biểu của ban tuyên huấn thuộc tỉnh đảng bộ Vân Nam nói vậy đó. (“Cambodia and China have drunk the water from the same river. Our sensations are like one family,” said Zhao Jin, delegate of the Yunnan Provincial Party Committee’s publicity department).
Chỉ tiếc là mối “hảo cảm” này không kéo dài lâu. Chỉ vài tháng sau, trang Freshnewsasia buồn rầu cho biết: “Thủ Tướng Chính Phủ Cambodia đã ký một bức thư hủy bỏ lễ nước năm nay vì mức nước cạn queo và Cambodia đang phải đối diện với nạn hạn hán.” (According to Freshnewsasia, HE, the prime minister of Cambodia signed on a letter to cancel the celebration of this year water festival due to the low level of water and for the fact that Cambodia is facing with drought).
“Cư dân sống hai bên bờ sông Mekong luôn luôn bị chi phối bởi khí hậu Gió Mùa Tây-Nam thổi vào từ Vịnh Thái Lan. Mùa mưa bắt đầu từ tháng Năm đến tháng Chín, kết hợp với mùa tuyết tan từ rặng núi Hy Mã Lạp Sơn, nước sông Mekong dâng cao từ 2 tới 8 mét mênh mông tràn bờ làm ngập lụt một phần ba diện tích đất đai, phủ lớp phù sa màu mỡ mỗi năm lên khắp ruộng đồng.
Đó cũng là thời gian con sông Tonlé Sap đổi chiều chảy ngược vào Biển Hồ, tăng diện tích mặt hồ tới 10 ngàn cây số vuông, gấp bốn lần so với mùa khô và làm ngập hết các khu rừng lũ (flooded forest). Đây là Hồ nước ngọt lớn nhất Đông Nam Á. Các đàn cá từ sông Mekong cũng lội ngược dòng sông Tonlé Sap tới các khu rừng lũ chọn nơi trú ngụ an toàn để sinh đẻ và tăng trưởng. Rồi mùa mưa qua đi để bước sang mùa khô từ tháng 1 tới tháng 5. Đây là thời gian mực nước bắt đầu ổn định và con sông Tonlé Sap lại chảy xuôi dòng với vô số tôm cá từ Biển Hồ đổ vào các nhánh sông Mekong và diện tích Biển Hồ bắt đầu co lại. (Ngô Thế Vinh. Mekong Dòng Sông Nghẽn Mạch. 2nd ed. Văn Nghệ: USA, 2002).
Vì bị vô số những con đập chận ở thượng nguồn, những năm gần đây, con sông Tôn Lê Sáp không còn đủ sức “đổi chiều chảy ngược vào Biển Hồ” như trước nữa. Không có nước thì dân Xứ Chùa Tháp miễn có Water Festival, đã đành; họ buộc phải treo niêu kho cá luôn mới là chuyện khó.
Theo Wikipedia: “Ngư nghiệp trên hồ nuôi sống 3 triệu người và cung cấp 75% sản lượng cá nước ngọt cùng 60% lượng chất đạm cho dân Campuchia.” Trong số ba triệu người này, tôi ước đoán, có ít nhất khoảng 10 phần trăm, nghĩa là khoảng 300 ngàn dân Việt!
VOA: “Dưới những túp lều rách nát chen chúc rất nhiều số phận không căn cước, không có lấy mảnh đất cắm dùi. Họ từng bơ vơ, lạc lỏng trên Biển Hồ, Campuchia.”
Theo báo Dân Trí : “Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chỉ đạo cơ quan chức năng có giải pháp cụ thể chăm lo cho những Việt kiều nghèo từ Campuchia về nước, sống ở đầu sông Sài Gòn, đoạn nằm giữa 2 tỉnh Bình Phước và Tây Ninh…”
Chỉ cần một cái “chỉ đạo” cũng đủ thấy cái tầm, chưa nói đến cái tâm, của người đứng đầu chính phủ hiện hành ở Việt Nam. Việt kiều về từ Campuchia đâu phải chỉ có một nhóm nhỏ ở đầu sông Sài Gòn – cha nội! Họ đang sống vất vưởng tại rất nhiều nơi khác nữa: Tây Ninh, Long An, Đồng Tháp, Đồng Nai, An Giang, và Kiên Giang. Cỡ Thủ Tướng mà bạ đâu nói đó, nói cho đã miệng (và cho qua chuyện) vậy sao?
Không quốc tịch, không chứng minh thư, Việt kiều Nguyễn Văn Tửng không đi làm được nên ở nhà nuôi con. Ảnh & chú thích: Đoàn Như Phú(08/2016).
Tuy hiện tại nhà nước VN có một ông Trợ Lý Bộ Trưởng, Chánh Văn Phòng Bộ Ngoại Giao, Thứ Trưởng Bộ Ngoại Giao – Chủ Nhiệm Ủy Ban Nhà Nước Về Người Việt Nam Ở Nước Ngoài (cùng ba vị Phó Chủ Nhiệm Thường Trực nữa) nhưng họ chỉ “chuyên trách” về những khúc ruột xa ngàn dặm và có “tiềm năng kiều hối” mà thôi. Chớ khúc ruột gần thì xin lỗi nha, tụi tui không rảnh.
Dư luận phản ứng mạnh mẽ đối với quyết định vừa ban hành vào hôm 13/6 của Cơ quan Cảnh sát Điều Tra thuộc Công an Hà Nội khởi tố vụ án hình sự “bắt giữ người trái pháp luật và hủy hoại tài sản” ở xã Đồng Tâm.
Ông Nguyễn Đức Chung: “Phản trắc và lật lọng”
Hình ảnh người dân xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức chọn giải pháp cuối cùng buộc phải bắt giữ 38 cán bộ, công an và cảnh sát cơ động hồi trung tuần tháng 4 để yêu cầu được đối thoại với chính quyền thành phố Hà Nội về những khuất tất trong vụ tranh chấp đất đai giữa giữa họ với chính quyền địa phương còn chưa phai nhòa.
Bút tích cam kết của ông Nguyễn Đức Chung, Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội, với người dân xã Đồng Tâm sẽ thanh tra khu đất tranh chấp trong vòng 45 ngày và sẽ không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với những người dân ở đây vẫn chưa ráo mực…Thế nhưng, ông Chủ tịch Nguyễn Đức Chung là người bội ước.
Những lời lập luận và lý luận ông đưa ra để bào chữa cho việc ông tiếp tục khởi tố là chuyện rất vô lý, mình dùng từ ngữ nặng nề là ‘phản trắc và lật lọng với người dân’. -Thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung
Đó là ý kiến của rất nhiều cư dân mạng chia sẻ khi Công an Hà Nội vào ngày 13 tháng 6 ra quyết định khởi tố vụ án hình sự đối với vụ bắt giữ người trái pháp luật và hủy hoại tài sản ở xã Đồng Tâm.
Đài Á Châu Tự Do ghi nhận không ít cư dân mạng lên tiếng họ đã lường trước được viễn ảnh số phận của người dân Đồng Tâm sẽ bị truy tố trước pháp luật mặc cho ông Chủ tịch Nguyễn Đức Chung hứa hẹn và ký vào giấy cam kết. Họ khẳng định lời hứa của ông Chủ tịch thành phố Hà Nội chỉ là lời hứa suông và theo kế hoạch được chuẩn bị của chính quyền.
Trong khi đó, số đông cư dân mạng là những người có thiện chí trông đợi vào lời hứa hẹn của ông Nguyễn Đức Chung trong việc giải quyết vụ Đồng Tâm tỏ ra phẫn nộ và bất bình vì theo họ vụ việc này được giải quyết một cách công khai và minh bạch như cam kết của ông Chung thì chắc hẳn tình trạng xung đột đất đai giữa người dân và chính quyền địa phương khắp các tỉnh, thành đất nước Việt Nam tồn tại hàng chục năm qua sẽ lần lượt được gỡ nút thắt. Tù nhân lương tâm-Luật sư Lê Công Định chia sẻ trên trang Facebook cá nhân rằng tờ giấy cam kết của ông Chủ tịch Nguyễn Đức Chung với người dân Đồng Tâm chỉ là tờ giấy lộn. Luật sư Lê Công Định viết: “Thành tâm ký mà không thực hiện, là lật lọng. Không thành tâm muốn mà vẫn ký, là lừa đảo”.
Vào tối ngày 14 tháng 6, từ Sài Gòn, tù nhân lương tâm-Thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung cho biết quan điểm cá nhân về tư cách và trách nhiệm của ông Chủ tịch Nguyễn Đức Chung trong việc giải quyết vụ Đồng Tâm:
Chủ tịch thành phố Hà Nội, ông Nguyễn Đức Chung (áo trắng) xuống xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, Hà Nội vào ngày 22 tháng 4 năm 2017. AFP photo
“Tôi phải khẳng định là việc ông Chung ký kết với người dân không phải tư cách là một chủ tịch bên cơ quan hành pháp, mà với tư cách là ‘Phó Bí thư Thành ủy Hà Nội’ và có cuộc họp của Thành ủy Hà Nội đã giao cho ông Chung nhiệm vụ giải quyết vụ Đồng Tâm với tư cách “Phó Bí thư Thành ủy”, nghĩa là ông đại diện cho Đảng. Và ai cũng biết ở Việt Nam thì Đảng lãnh đạo trực tiếp, tuyệt đối và toàn diện cả Hành pháp-Lập pháp-Tư pháp. Do đó, ông không thể nào nói là ông không có tư cách để ký hay không đại diện cho bên tư pháp để có thể cam kết không khởi tố. Vì rõ ràng cả hệ thống đều chấp hành chỉ đạo của Đảng Cộng sản hết. Cho nên, những lời lập luận và lý luận ông đưa ra để bào chữa cho việc ông tiếp tục khởi tố là chuyện rất vô lý, mình dùng từ ngữ nặng nề là ‘phản trắc và lật lọng với người dân’.”
Cũng trong tâm trạng thất vọng và bất mãn đối với ông Nguyễn Đức Chung, một số cư dân mạng tỏ ra xót xa cho người dân Đồng Tâm trong những ngày sắp tới. Nhưng vì lo lắng bao nhiêu thì họ lại trách cứ người dân Đồng Tâm bấy nhiêu, rằng sao lại ngây thơ mà tin cậy vào lời hứa của ông Chủ tịch thành phố Hà Nội bởi thực tiễn của thể chế qua các vụ tranh chấp đất đai như Văn Giang, Dương Nội…
Người dân Đồng Tâm được bênh vực
Tuy nhiên, Blogger Nguyen Anh Tuan, một người tuyên bố đứng cùng người dân Đồng Tâm với chia sẻ:
“Đừng trách dân làng Đồng Tâm, dù họ đã cười tươi như trẻ thơ khi được tin Chủ tịch Chung cam kết không khởi tố. Không ai đáng trách chỉ vì giữ lòng tin vào sự tử tế còn sót lại của người nắm quyền-trong tư cách đồng loại và đồng bào.”
Và Luật sư Ngô Ngọc Trai cũng cho rằng người dân Đồng Tâm không có lỗi qua lập luận về mặt pháp lý rằng:
“Không có pháp luật nào, không có nhà nước nào chấp nhận một việc làm sai pháp luật là công vụ nhân danh nhà nước. Kết quả của việc làm đó sẽ không có lợi cho nhà nước, không có lợi cho người dân, đó là hành vi xâm hại, đó không phải công vụ.”
Không có pháp luật nào, không có nhà nước nào chấp nhận một việc làm sai pháp luật là công vụ nhân danh nhà nước. -LS Ngô Ngọc Trai
Với những trưng dẫn về quy định pháp luật hiện hành của Việt Nam, Luật sư Ngô Ngọc Trai khẳng định người dân không có nghĩa vụ phải chấp hành hợp tác với một việc làm sai và họ có quyền phòng vệ chính đáng.
Mặc dù cư dân mạng vài ngày qua bày tỏ chính kiến đa chiều trong vụ Đồng Tâm, thế nhưng nhiều người kêu gọi ông Chủ tịch Nguyễn Đức Chung hãy thực hiện theo bản cam kết đã ký với người dân Đồng Tâm hôm 22 tháng 4, như ông Mạc Văn Trang soạn thư bằng văn bản, gửi đến ông Nguyễn Đức Chung đề nghị ông Chung đừng “phản bội’ bản cam kết mà phải biết đứng về phía nhân dân với tư cách của một người trọng danh dự và có trách nhiệm.
Chúng tôi xin kết thúc bài ghi nhận này với câu hỏi dành cho những dân oan ở Thủ Thiêm, Sài Gòn, có thể được xem là đồng cảnh ngộ với người dân Đồng Tâm, rằng nếu lời hứa hẹn của Trung ương sẽ giải quyết khiếu nại cho các dân oan Thủ Thiêm khi họ ra Hà Nội biểu tình hồi cuối tháng 10 năm ngoái không được thực hiện thì việc gì sẽ xảy ra?
“Nếu trường hợp đó xảy ra tại Thủ Thiêm thì tôi nghĩ rằng vấn đề sẽ nghiêm trọng hơn. Tại vì dân bây giờ bị dồn vào con đường cùng rồi, người ta không còn con đường nào để sống nữa. Thành ra vấn đề dồn người dân vào chân tường giống như một cái lò xo bị dồn vào thế cùng thì tự nhiên sức bật của nó bung ra rất mạnh và rất khốc liệt.”
Sáng 15.6, gia đình ông Ngô Văn Lâu (60 tuổi, ngụ KP.5, P.Tam Bình, Q.Thủ Đức, TP.HCM) vẫn đang rất hoang mang về cái chết của con trai ông là Ngô Chí Tâm (40 tuổi).
Bà Nhường vợ ông Tâm đang rất đau khổ, hoang mang về cái chết chồng mình tại trụ sở công an phương ẢNH: CÔNG NGUYÊN
Theo bà Từ Thị Nhường (39 tuổi), vợ ông Tâm, khoảng 20 giờ ngày 13.6, một người tên Nam ở Công an P.Tam Bình đến tận nhà kêu ông Tâm lên trụ sở công an có việc. Ông Tâm đi theo ông Nam đến trụ sở Công an P.Tam Bình.
7 giờ 30 ngày 14.6, cán bộ Công an P.Tam Bình đến nhà nói bà Nhường lên trụ sở Công an P.Tam Bình có việc cần trao đổi. Khi đến nơi, cán bộ Công an P.Tam Bình thông báo cho bà Nhường là ông Tâm đã thắt cổ bằng dây thun quần, đang hôn mê sâu và được chuyển lên bệnh viện.
Sau đó, gia đình bà Nhường đã đến Bệnh viện An Bình thì biết biết ông Tâm đã tử vong và đang nằm ở nhà xác bệnh viện này.
Hỡi những cộng sản đã đi theo đảng một cách chân thành, vì coi đó là lý tưởng cao đẹp, xin quý vị nên nghĩ lại, xem tổ chức mà quý vị đang đứng trong hàng ngũ liệu có và còn xứng đáng là một chính đảng phục vụ đất nước dân tộc hay không?
Ngay sau khi ông Nguyễn Đức Chung ký bản cam kết, nhiều luật sư đã phân tích sự lừa đảo đó, bởi lẽ đơn giản là ông ta không có thẩm quyền đại diện và thay mặt cơ quan tố tụng cam kết không khởi tố vụ án Đồng Tâm.
Nhiều người, và rất nhiều người, đã cả tin đến mức phê phán các luật sư, rằng kết quả đạt được là tốt rồi, không nên quá nghi ngờ “thiện chí” của giới lãnh đạo Hà Nội, và rằng người dân Đồng Tâm đã làm hết sức của mình, không nên đòi hỏi hơn nữa. Tất nhiên, chúng tôi hiểu cảm xúc trung thực đó.
Bây giờ mọi người đã thấy rõ, hệ thống tuyên truyền của nhà cầm quyền đang lập luận rằng ông Chung không có thẩm quyền cam kết như thế, và cùng lắm ông chỉ hứa không khởi tố “toàn thể người dân Đồng Tâm”, chứ có cam kết không khởi tố một cá nhân nào đâu (!?).
Ông Chung thậm chí còn vu cáo người dân Đồng Tâm ép buộc ông ký cam kết, và vì tránh cảnh người dân phải đổ máu lúc đó, nên ông đành làm như thế. Cam kết trong khi bị ép buộc nên không có giá trị pháp lý (!).
Nói cách khác, họ chẻ chữ ra để lấp liếm. Tất nhiên, lấp liếm thì dễ thôi, nhưng hành động lật lọng và lừa đảo không thể che giấu ai. Lật lọng và lừa đảo là hai mặt của một đồng xu mang hình hài cộng sản.
Nếu ông Chung có thẩm quyền cam kết, thì rõ ràng bây giờ nhà cầm quyền đang lật lọng. Nếu ông Chung không có thẩm quyền mà vẫn cam kết, thậm chí khôn lỏi đến mức chơi chữ để lấp liếm, thì đó là gì nếu không phải lừa đảo?
Lật lọng và lừa đảo là bản chất của mọi chế độ cộng sản từ khi chúng đoạt được quyền bính trên toàn thế giới vào năm 1917 ở nước Nga và sau đó lan rộng trên phạm vi quốc tế. Dù cộng sản đã sụp đổ trên toàn cầu nhiều thập kỷ trước, cặn bã của nó vẫn còn đọng lại ở Trung Quốc và Việt Nam.
Do đó, hỡi những người cộng sản Việt Nam thành tâm, quý vị nghĩ gì về tổ chức mà mình đang gửi gắm niềm tin và hy vọng? Người dân Đồng Tâm là những dân quê chân chất, lam lũ bên mảnh đất tổ tiên để lại, liệu đủ sức chống chọi sự lật lọng và lừa đảo tinh vi một cách có hệ thống như thế không?
Người dân Đồng Tâm mới chính là đồng bào yếu thế của quý vị trong cộng đồng dân tộc suốt hàng ngàn năm lịch sử, chứ không chỉ có những kẻ trong một tổ chức mới hình thành từ vài chục năm qua bởi sự vay mượn một tư tưởng ngoại lai xa lạ.
Chế độ mà quý vị tưởng còn chia sẻ chung lý tưởng ấy thật ra đã lộ nguyên hình thành một băng đảng chủ trương lấy cướp bóc làm mục đích sinh tồn, lấy dối trá và bạo lực làm phương tiện.. Chế độ đó đang hoảng loạn đến mức phải bảo toàn quyền thống trị độc tôn của mình mà không ngần ngại bộc lộ rõ bản chất lật lọng và lừa đảo của nó.
Vậy, xin hãy bình tâm suy nghĩ và từ bỏ băng đảng cướp bóc đó. Thời gian vẫn còn kịp cho những ai thành tâm yêu nước, và dân tộc ta luôn bao dung đối với những ai thực tâm xem lợi ích tổ quốc vượt trên tất cả.
Bản quyền hình ảnh AFPChủ tịch Hà Nội Nguyễn Đức Chung về Đồng Tâm gặp dân hôm 22/4
Cảnh sát điều tra – Công an TP Hà Nội vào hôm 13/6 đã ra quyết định khởi tố điều tra vụ án hình sự vụ việc xảy ra tại thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, Hà Nội ngày 15/4.
Các báo Việt Nam đồng loạt tường thuật việc khởi tố vụ án “nhằm điều tra làm rõ các hành vi bắt giữ người trái pháp luật theo Điều 123 và hành vi hủy hoại hoặc cố ý làm hư hỏng tài sản theo Điều 143 Bộ luật Hình sự”.
Hôm 15/4, người dân Đồng Tâm đã bắt giữ hơn 30 người gồm cán bộ, cảnh sát cơ động để đòi giới chức thả chín người dân bị công an bắt, đồng thời xử lý các khiếu nại đất đai.
Bản quyền hình ảnh REUERS/KHAMMột người dân chào nhóm cảnh sát cơ động khi họ được thả tự do hôm 22/4
Hôm 22/4, khi đến Đồng Tâm để đối thoại, Chủ tịch UBND TP Hà Nội Nguyễn Đức Chung được truyền thông dẫn lời:
“Tôi từng làm điều tra, từng làm thủ trưởng cơ quan cảnh sát điều tra, giám đốc công an thành phố, hôm nay tôi về với tư cách chủ tịch TP. Tôi ghi nhận việc làm của bà con là từ bức xúc đất đai, từ việc bắt giữ người không công bố lệnh, không mặc trang phục, bắt đưa lên ô tô.
“Tôi tin đất nước ta có truyền thống đánh kẻ chạy đi không đánh kẻ chạy lại. Luật pháp có quy định thành khẩn, khắc phục hậu quả, tôi tin bà con sẽ được giảm nhẹ.”
Ông Chung cũng đã viết bản cam kết gồm 3 điều với người dân xã Đồng Tâm.
Thứ nhất, ông cam kết trực tiếp kiểm tra đoàn thanh tra về đất đai.
Thứ hai, cam kết không truy cứu trách nhiệm hình sự đối với toàn thể nhân dân xã Đồng Tâm.
Thứ ba, ông cam kết chỉ đạo điều tra, xác minh việc bắt và gây thương tích cho cụ Lê Đình Kình (83 tuổi, ở xã Đồng Tâm).
Đối với những người Việt chưa từng tiếp xúc với môi trường cuộc sống ở Mỹ, lần đầu đến du lịch hay làm việc ở đây thì sẽ có thể nhận thấy một vài hiện tượng “rất kỳ lạ.”
Một cô gái người châu Á đưa cha mẹ đến tham quan một thắng cảnh ở Manhattan. Sau khi mua vé vào rồi, cô mới chợt nghĩ ra rằng người già có thể được ưu đãi nên vội vàng quay lại hỏi nhân viên. Người bán vé là một cô gái trẻ tuổi, nghe thấy câu hỏi đó liền nói lời xin lỗi, và lấy khoản tiền ưu đãi gửi lại. Điều khiến du khách này ngạc nhiên là, cô gái người Mỹ cũng không cần xem xét giấy tờ chứng nhận, thậm chí không đi nhìn xem cha mẹ cô có đúng là người già hay chưa (người hơn 62 tuổi mới được ưu đãi). Điều này khiến chúng ta thầm hiểu rằng: “Đây đúng là làm theo nguyên tắc “tin người”.
Thật ra, gần như ở tất cả các nơi công cộng, nếu có ưu đãi giảm giá cho người già và trẻ nhỏ thì đều không cần xem giấy tờ chứng nhận. Họ chỉ cần lời nói là sẽ tin mà không sợ “người già nhưng nhìn rất trẻ” và “trẻ con nhưng nhìn rất cao lớn”.
(ảnh: Ariel Skelley/Corbis)
Người Mỹ với nhau họ rất “dễ tin”, hơn nữa ở bất kể cửa hàng kinh doanh lớn nhỏ nào đều đặt danh tiếng lên trên hết. Khi mua đồ ở cửa hàng, ngoại trừ là đồ ăn và một số mặt hàng đặc biệt thì tất cả đều có thể trả lại trong một thời gian nhất định và được hoàn tiền đầy đủ. Ví dụ, mua đồ điện tử, quần áo, giày dép hoặc là các thương phẩm khác… Về nhà dùng một lát, cảm thấy không tốt, cầm lại cửa hàng, đều cho trả lại.
Tuy rằng cuộc sống ở Mỹ không hoàn toàn là màu hồng, cũng có những phần tử lừa đảo và trái pháp luật đủ loại, nhưng nói chung, những ai nghe các câu chuyện trên hẳn sẽ cảm thấy quả là “chuyện lạ” đối với người Việt Nam.
Người Việt đang phải sống dưới quá nhiều áp lực
Sáng ngày 09/06/2017, tại Kỳ họp thứ 3 Quốc hội khoá XIV, Đại biểu Đặng Thuần Phong (Bến Tre) nói trước Quốc hội về 6 điều bất an mà nhân dân luôn bức xúc như tham nhũng, lãng phí, thương mại hóa quan hệ xã hội, tài nguyên cạn kiệt và vấn đề an toàn sống… “Mọi thứ đều do người Việt hại người Việt và từng bước biến sự vô cảm thành vấn đề đạo đức ứng xử đạo giữa người với người.”
“Khủng hoảng niềm tin” là hiện tượng đang thực sự xảy ra trong xã hội chúng ta, ở trên mọi khía cạnh cuộc sống của người dân từ thành thị cho tới nông thôn. Dù sống ở đâu người dân đều phải đối mặt với thực trạng với “thực phẩm bẩn”, nguồn nước bị ô nhiễm bởi nước thải công nghiệp, an toàn giao thông… đang vượt ngoài sự kiểm soát của các cơ quan chức năng trong một thời gian kéo dài. Tới những vụ việc nổi cộm gần đây như Formosa Hà tĩnh, tranh chấp đất tại xã Đồng Tâm, Mỹ Đức, Hà Nội; rồi vụ việc đau lòng “8 người chết khi chạy thận nhân tạo ở Hoà Bình”…
‘Khủng hoảng niềm tin’ ở Việt Nam, đâu là gốc rễ? (ảnh: Facebook/ Ngô Bá Lục)
Theo học thuyết Maslow, nhu cầu thiết yếu nhất của con người chính là thức ăn, nước uống, và sự an toàn. Vậy mà người dân trong xã hội Việt Nam hôm nay đang sống trong trạng thái thường xuyên phải lo lắng về sự an toàn vệ sinh thực phẩm, nguồn nước, môi trường và các dịch vụ y tế mà họ đang sử dụng hằng ngày… Có câu nói: “Mất niềm tin là mất tất cả!” Điều tệ hại nhất là khi con người ta phải sống trong cảm giác không còn biết tin ai, tin vào cái gì, đã tạo nên sự bất an và căng thẳng tâm lý kéo dài, trực tiếp ảnh hưởng tới sức khoẻ tinh thần và chất lượng cuộc sống.
Thống kê cho thấy Việt Nam hiện có khoảng 15% dân số đang mắc 1 trong 10 loại bệnh tâm lý, tâm thần thường gặp như: trầm cảm, lo âu, rối loạn hành vi. Đặc biệt trong số các bệnh nhân có dấu hiệu tâm thần phải vào viện khám và điều trị, thì có tới hơn 45% ở độ tuổi dưới 30. Một trong những nguyên nhân ít được thống kê là các vấn đề xã hội: bất mãn về chính sách kinh tế xã hội, bất lực trong việc đấu tranh đòi công lý, công bằng. Sự khủng hoảng niềm tin vào giá trị sống và hiện tượng xuống dốc của đạo đức xã hội dẫn đến mâu thuẫn trong cuộc sống gia tăng, tâm lý, tinh thần nhiều người bị khủng hoảng theo, làm gia tăng bệnh tâm thần, trầm cảm…
Nhiều bài viết đã được đăng tải, xem “khủng hoảng niềm tin” như là một vấn đề nóng trong xã hội. Tuy nhiên các bài viết chủ yếu phản ánh các biểu hiện của “khủng hoảng niềm tin” trên mọi lĩnh vực xã hội (giáo dục, y tế, môi trường, giao thông,..) và tập trung vào các nguyên nhân bề mặt như sự bất cập của các chính sách kinh tế xã hội, sự bất lực trong việc đấu tranh đòi công lý, công bằng, và tham nhũng, sự tha hoá lối sống ở các cấp… Trên thực tế, “khủng hoảng niềm tin” còn có những nguyên nhân sâu xa hơn, gốc rễ hơn xuất phát từ trong tư tưởng của con người trong xã hội hôm nay.
Đâu là gốc rễ?
Bản chất của niềm tin là những giá trị được hình thành trên nền tảng văn hoá và đạo đức của một cá nhân. Con người phân biệt đúng và sai, tốt và xấu, thiện và ác dựa trên các giá trị văn hoá và chuẩn mực đạo đức của mình. Mà các giá trị này lại thường được quyết định bởi tín ngưỡng.
Người Mỹ rất thành tín là vì họ bảo vệ tốt tự do tín ngưỡng. Ở một cường quốc về công nghệ như Mỹ, chính phủ và người dân vẫn không hề bớt niềm tin vào tín ngưỡng tâm linh. Kết quả các cuộc điều tra cho thấy, có 76% tổng số người dân Mỹ theo Kitô giáo, 1% theo Do Thái giáo và 1% theo Hồi giáo, tổng cộng là gần 80% người có tôn giáo. Theo một cuộc khảo sát khác, 40% nói rằng họ tham dự các buổi lễ gần như mỗi tuần, và 58% nói rằng họ cầu nguyện ít nhất 1 lần mỗi tuần. Đó là một tỷ lệ khiến người ta kinh ngạc tại một quốc gia phát triển như Mỹ. Đa số người Mỹ cho biết tôn giáo giữ một vai trò “rất quan trọng” trong cuộc sống của mình.
Tổng thống Mỹ Donald Trump tuyên thệ nhậm chức trong khi vợ ông, Đệ nhất phu nhân Melania Trump đang giữ quyển Kinh Thánh
Tờ Đô la Mỹ cũng có in câu: “In God We Trust” (Tạm dịch: Chúng ta tin vào Chúa). Tại sao một siêu cường kinh tế và quân sự bậc nhất thế giới lại chọn in câu nói thể hiện “niềm tin vào một đấng toàn năng nằm ngoài sự hiểu biết của khoa học” trên đồng tiền của mình chứ không phải là in những khẩu hiệu trung thành với Đảng Dân chủ hay Đảng Cộng hòa?
Tín ngưỡng chính thống có đặc tính ổn định. Giê-su nói “Dù cho Trời đất phải bỏ đi, lời của ta không thể bỏ đi”, người phương Đông cũng có câu “Thiên bất biến, Đạo diệc bất biến” (Trời không đổi, Đạo cũng không đổi). Do đó những người có tín ngưỡng chính giáo sẽ phán đoán đúng sai theo kinh điển của nó, nên tiêu chuẩn thị phi này là ổn định, mang tới sự ổn định cho xã hội.
Sau khi Phật giáo truyền nhập vào Việt Nam, theo sự lưu truyền trong dân gian người Việt tin tưởng rằng có Thiên đường, Địa ngục và luân hồi chuyển thế, thiện ác hữu báo. Quan niệm và đạo đức luân lý này kiên trì hình thành nên một cơ sở giá trị của cộng đồng, trở thành cơ sở của văn hóa truyền thống.
Lấy một ví dụ, người Việt xem ngày 23 tháng Chạp là “hết năm cũ”, là ngày Táo Quân lên trời. Nhân gian cho rằng Táo Quân giám sát nhất cử nhất động một gia đình trong một năm, đến ngày 23 tháng Chạp phải lên thiên đình để báo cáo. Hoạt động này là một kiểu biểu đạt “trên đầu ba thước có Thần linh”. Do tin tưởng vào tác dụng giám sát của Táo Quân, mọi người tự nhiên sẽ kiềm chế hành vi của bản thân mình.
(ảnh minh họa, nguồn: Facebook)
“Dường như những chính sách về tôn giáo nghiêm trọng và sai lầm trước đây mà cả hiện nay nữa đã tạo ra một quá trình sa mạc hóa về tâm linh ở Việt Nam, để giờ đây tâm hồn của người Việt đã biến thành một bãi hoang có thể chấp nhận các loại bụi gai xương rồng và không thể trồng được loại cây có hoa thơm, quả ngọt,” ông Nguyễn Quốc Tuấn, Viện trưởng Viện nghiên cứu tôn giáo, từng trả lời phỏng vấn với VietnamNet.
Nếu không còn tin tưởng “trên đầu ba thước có Thần linh”, cũng chính là không còn ước thúc về đạo đức, không có ước thúc về đạo đức, ước thúc về pháp luật cũng chỉ có thể là hữu danh vô thực, khi không có ai giám sát, người ta vẫn sẽ làm điều xấu, vì để được mục đích mà có thể không từ thủ đoạn. Khi không tin vào ý nghĩa nhân sinh, không tin làm việc xấu sẽ có báo ứng, thì người ta làm việc gì cũng đều không tính đến hậu quả, việc xấu gì cũng dám làm.
Có thể có người nghĩ rằng vẫn có những chính sách khôi phục văn hóa tín ngưỡng diễn ra trên khắp cả nước, nhưng thực chất đó chỉ là khôi phục nghi thức, khôi phục vỏ bọc tín ngưỡng mà thôi. Ngày nay, người ta đến với lễ hội mang theo đủ loại tâm thái, đến vì tò mò, vì cầu danh, vì giải nạn, vì phát tài, vì tình duyên… chứ không còn có cái tâm kính ngưỡng như trước nữa. Người ta đi lễ mà không hiểu ý nghĩa của lễ hội là gì, cần phải ứng xử ra sao, có người còn không hiểu đền thờ ai, thậm chí còn dám dúi thẳng tiền vào tay tượng Phật, nhét vào miệng Phật, vì e rằng không làm thế thì sẽ không “thiêng”!? Bản chất của vấn đề ở đây là không thực sự tín Thần.
Cũng cần nói rõ, trong xã hội thông thường sẽ có người tín ngưỡng hữu Thần và vô Thần hoàn toàn có thể cùng chung sống hòa bình, đó là sự lựa chọn tự do không cần bàn cãi. Nhưng khi cưỡng chế nhồi nhét Vô Thần luận trong toàn xã hội, đàn áp tín ngưỡng vào Thần làm mất đi tín ngưỡng của cả một xã hội, tất nhiên sẽ khiến hệ thống giá trị xã hội truyền thống mất đi chỗ dựa, từ đó dẫn tới toàn xã hội trượt xuống vũng bùn của chủ nghĩa vật chất, chủ nghĩa túng dục.
Nếu không là một phần của giải pháp, đừng trở thành một phần của vấn đề
Khôi phục niềm tin của con người trong xã hội không thể chỉ trông chờ vào sự thay đổi chính sách hay luật pháp. Rất nhiều người có thể dễ dàng chỉ trích những việc sai của người khác, nhưng cũng lại dễ dãi và hành xử tương tự khi bản thân ở trong hoàn cảnh đưa đẩy, bởi chính bản thân họ cũng đang sa vào vũng lầy khi đạo đức toàn xã hội đi xuống. “Người ta lấy phong bì 10 triệu, tôi chỉ lấy 2 triệu, vậy là tôi đã tốt hơn nhiều lắm rồi đó!” chính là kiểu tư duy như thế này.
Xét trên góc độ vĩ mô toàn xã hội, sẽ phải mất cả thế hệ, hoặc nhiều thế hệ mới có thể khôi phục lại chính tín và sự thành tín đã bị mất. Để làm được như thế, đầu tiên cần hiểu rõ về tín ngưỡng và tự do tín ngưỡng, cùng các nền tảng đạo đức mang tới sự ổn định và phúc báo cho cá nhân, gia đình và xã hội.
Mahatma Gandhi có câu nói nổi tiếng: “Hãy trở thành chính sự thay đổi mà bạn muốn nhìn thấy trên thế giới này”. Mỗi con người là một phần của xã hội, vì thế, thay đổi bản thân cũng chính là đang thay đổi xã hội, và nó lan tỏa nhanh hơn bạn nghĩ. Có thể hiện tại chúng ta chưa thể lựa chọn cho một thay đổi to lớn và toàn diện hơn trong xã hội, nhưng chúng ta có thể thay đổi ngay bản thân mình và lan tỏa những điều tích cực ngay từ bây giờ, để sẵn sàng khi một ngày nào đó lịch sử đặt quyền lựa chọn vào tay chúng ta.
Blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, người hiện đang bị giam giữ tại trại giam tỉnh Khánh Hòa với cáo buộc ‘tuyên truyền chống nhà nước’ theo điều 88 bộ Luật Hình sự Việt Nam, gửi thư mời một số luật sư bào chữa cho cô. Hai luật sư trong số đó là luật sư Nguyễn Khả Thành và Võ An Đôn thuộc đoàn luật sư tỉnh Phú Yên.
Nói với đài RFA vào tối ngày 12/6, luật sư Nguyễn Khả Thành, từ Phú Yên cho biết:
“Tôi nhận được đơn yêu cầu của Nguyễn Ngọc Như Quỳnh từ trại tạm giam công an thành phố (Nha Trang). Họ gửi bưu điện cho tôi, có đóng dấu bưu điện đoàng hoàng. Thấy trong giấy đề ngày 2/6, thì đến ngày 6/6 tôi nhận được.
Cách đây hai ngày tôi đã làm thủ tục gửi vào tòa án Nhân dân tỉnh Khánh Hòa để chờ họ cấp giấy bào chữa. Đến nay vẫn chưa có phản hồi gì vì mới có hai ngày.”
Luật sư Võ An Đôn cho RFA biết ông cũng nhận được giấy mời bào chữa cho blogger Mẹ Nấm vào sáng ngày 11/6. Hiện ông cũng đang làm thủ tục xin cấp giấy bào chữa. Luật sư Võ An Đôn cho biết thêm:
“Ngoài tôi ra, còn 3, 4 luật sư khác cũng tham gia như luật sư Nguyễn Khả Thành, luật sư Lê Văn Luân và luật sư Nguyễn Hà Luân.”
Blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là nhà hoạt động vì dân chủ, nhân quyền và môi trường của Việt Nam, đồng thời cũng là một trong những thành viên sáng lập ra Mạng lưới Blogger Việt Nam. Cô bị công an tỉnh Khánh Hòa bắt hôm 10/10 năm ngoái.
Trước đó cô từng bị bắt 10 ngày để thẩm vấn vào tháng 9 năm 2009 khi đưa ra những áo thun có in dòng chữ phản đối Trung Quốc xâm chiếm hai quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam; cũng như phản đối dự án khai thác bauxite ở Tây Nguyên hủy hoại môi trường.
Cô từng bị lực lượng công an và an ninh bắt giữ và làm việc nhiều lần, như vào tháng 5 năm 2013 sau khi phát Bản Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân quyền và bóng bay ghi dòng chữ ‘Quyền của con người phải được tôn trọng’. Nhóm của cô cũng bị tạm giữ vào tháng tư năm 2014 trước khi có thể thực hiện cuộc thảo luận với chủ đề ‘Công ước Chống Tra tấn và vấn nạn công dân chết trong đồn công an’.
Trong năm 2015, 2016 blooger Mẹ Nấm tham gia một số cuộc biểu tình và cũng bị bắt, bị đánh như trong các cuộc biểu tình đòi tự do cho các tù nhân lương tâm Trần Huỳnh Duy Thức, Bùi thị Minh Hằng, Nguyễn Ngọc Già và phản đối Formosa gây thảm họa môi trường cá chết…
Cô cũng từng bị ngăn chặn không cho rời khỏi Nha Trang trong một số dịp. Cô bị ngăn không cho xuất cảnh vào giữa tháng 12 năm 2013.
Dối trá, bạo lực, tham lam, vô lương tâm, vô trách nhiệm… nằm chình ình trước mặt mọi người, mọi lúc, mọi nơi. Tự thâm tâm, dường như ai cũng biết đó là sai. Nhưng chẳng mấy ai dám lên tiếng.
– Trí thức sợ bị hành hung – Công chức sợ bị trù dập – Luật sư sợ gặp khó khăn khi hành nghề – Công nhân sợ bị mất việc – Sinh viên, học sinh sợ không được tốt nghiệp – Dân đen sợ bị đàn áp
Đến cả tôn giáo, tiếng nói của lương tâm, cũng: – Linh mục, tu sỹ sợ bị liên luỵ – Tôn giáo sợ mất sự “yên ổn” – Tín đồ sợ bị khống chế, cách ly
Tất cả bị một nhóm nhỏ ma quái dìm trong nỗi sợ hãi có tính chất lây nhiễm, truyền kiếp. Lúc trà dư tửu hậu, họ thậm thụt, thì thầm nói với nhau nỗi bất bình. Nhưng khi ai đó dám nói lớn, dám phản đối, họ – cùng với đám đông – hô to: Phản động! Phản động! Đóng đinh nó đi! Đóng đinh nó đi!
Dân tộc này xứng đáng làm nô lệ. Con cháu chúng ta xứng đáng làm nô lệ. Vì chúng ta không dám trả giá để có được tự do!