Bức thư của một cụ già viết cho các con của mình

Có một cụ già viết thư cho các con của mình. Bức thư chỉ vỏn vẹn 10 câu nhưng đáng để tất cả chúng ta cùng đọc và ngẫm.

Nội dung bức thư:

  1. Các con, trách nhiệm của bố mẹ là nuôi các con thành người, cho con tất cả sự quan tâm mà chúng ta có thể làm được theo khả năng của mình. Trên con đường trưởng thành, quyết định quan trọng nhất, thực ra luôn yêu cầu con phải tự lựa chọn.
  2. Các con, đi thật vững trên đường đời là việc thực sự không dễ dàng. Nhưng đừng tạo quá nhiều áp lực cho bản thân.

Phấn đấu mưu sinh quả thực rất vất vả, các con phải biết động viên bản thân và cân nhắc cho thấu đáo, các con nên để mình ở vào tình thế chủ động chịu khổ, chịu khó khăn chứ không được để mình chịu đựng nó một cách bị động.

  1. Các con, bố mẹ đã cho các con sinh mệnh, hy vọng các con trân trọng giữ gìn. Một đời người rất ngắn, đời người không thể tái hiện lần hai, phải trân trọng hết sức. Nhà mãi mãi là bến đỗ yên bình của các con, chúng ta mãi mãi chờ các con trở về.
  2. Các con, năng lực của một người có cao có thấp, đừng quá nặng nề về việc so sánh mình với người này, người khác.

Hãy cứ lập mục tiêu và lý tưởng lớn, nỗ lực hết mình hướng về phía trước, làm những việc mà mình hỏi lòng không thẹn, như vậy là con đã có thành công mà con mong muốn trong đời.

  1. Các con, thất bại không đáng sợ, đáng sợ chính là con không có niềm tin và dũng khí để đối mặt. Đừng nhụt chí nản lòng, các con nhất định phải bước tiếp về phía trước, chuẩn bị tốt mọi thứ, ba tin các con sẽ chinh phục được mục tiêu của mình.
  2. Các con, đừng sợ hãi khi gặp phải khó khăn hay rào cản trong cuộc sống. Đời người, mười việc thì có đến tám, chín việc không được như ý, chẳng có ai sống mà mọi sự lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió.

Chủ động đối mặt với khó khăn chồng khó khăn, các con mới càng trưởng thành, mới thành người.

  1. Các con, trong bất cứ tình huống nào, bất cứ thời điểm nào cũng không được từ bỏ mục tiêu của đời người. Hãy luôn giữ một trái tim bình thường, làm tốt việc của nhân sinh, nỗ lực hết mình, không bỏ cuộc, nhất định các con sẽ chạm được tới hành trình tươi đẹp ở phía trước.
  2. Các con, đạo lý về lẽ sống, lối sống của con người trên đời, các con phải nỗ lực học cho bằng được. Tuyệt đối không được nhu nhược và yếu đuối. Ngựa tốt bị người cưỡi, người lương thiện dễ bị người bắt nạt, chỉ khi con lớn mạnh về mọi mặt, người khác mới xem trọng con.
  3. Các con, nhà nào cũng có việc khó nói, người nào cũng có điều khổ tâm. Nhưng các con chỉ cần nhớ, với gia đình, điều quan trọng nhất là mọi người sống với nhau hòa thuận và coi đó làm nguyên tắc cao nhất là được.
  4. Các con, oán trách, giận dữ, trốn tránh đều không phải là cách để giải quyết vấn đề. Chỉ khi các con sẵn sàng ngẩng đầu, xốc lại tình thần, tìm đúng phương hướng, các con mới có thể “đánh đông dẹp tây”, loại bỏ mọi khó khăn.

Chỉ cần các con dũng cảm dốc sức phấn đấu, đường đời chắc chắc sẽ càng đi càng rộng, càng thoáng!

Lời kết

Nhiều khả năng, đây chỉ là một bức thư giả định dưới cái danh thư cha mẹ viết cho con nhưng quả thực, từng câu từng chữ trong đó đều không hề thừa, cũng chẳng hề sai.

Đó không phải là tâm tư nguyện vọng của riêng một người cha, người mẹ nào trên đời mà là tâm tư của mọi bậc phụ huynh đã có con.

Làm cha mẹ, có ai không muốn truyền lửa cho con, có ai không muốn con trưởng thành, mạnh mẽ, không gục ngã trước cuộc đời?

Con cái dù có lớn thế nào thì trong mắt cha mẹ vẫn là những đứa trẻ. Và những triết lý dạy con, động viên con sâu sắc như bức thư đề cập là điều mà bất cứ bậc cha mẹ nào cũng muốn gửi đi để động viên những đứa trẻ của mình.

Vậy nên, đây là một bức thư không chỉ người làm con cần lắng nghe mà những người làm cha mẹ cũng nên tham khảo để khuyến khích con cái.

ST

 Nghệ Thuật Nhân Sinh: Quên

 Nghệ Thuật Nhân Sinh: Quên

Bài này có thể các bạn đã đọc qua. Cuối tuần của Lễ ĐỘC LẬP Mỹ, nếu rảnh, mời quý bạn đọc lại. Xem như “Ôn Cố Tri Tân” các bạn nhé. Chúc tất cả có một cuối tuần vui vẻ, hạnh phúc.

Hoa V. 
 
Một buổi tối, tôi đi thăm người bạn từng bị vu cáo hãm hại. Lúc ăn cơm, anh nhận được một cú điện thoại, người đó muốn nói cho anh biết ai đã hãm hại anh.
Nhưng anh bạn tôi đã từ chối nghe. Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, anh nói: “Biết rồi thì sao chứ? Cuộc sống có những chuyện không cần biết và có những thứ cần phải quên đi”.
Sự rộng lượng của anh khiến tôi rất cảm kích. Đời người không phải lúc nào cũng được như ý, muốn bản thân vui vẻ, đôi khi việc giảm áp lực cho chính mình là điều cần thiết và cách để giảm áp lực tốt nhất chính là học cách quên, bởi trong cuộc sống này có những thứ cần nhặt lên và bỏ xuống đúng lúc.

Lời nói của lão hòa thượng đầy thiền ý, hàm chứa trong nó một nghệ thuật nhân sinh. Cuộc đời con người giống như một cuộc hành trình dài, không ngừng bước đi, ven đường nhìn thấy vô vàn phong cảnh, trải qua biết bao những gập ghềnh, nếu như đem tất cả những nơi đã đi qua, đã nhìn thấy ghi nhớ hết trong lòng thì sẽ khiến cho bản thân mình chất chứa thêm rất nhiều gánh nặng không cần thiết. Sự từng trải càng phong phú, áp lực càng lớn, chẳng bằng đi một chặng đường quên một chặng đường, mãi mãi mang một hành trang gọn nhẹ trên đường. Quá khứ đã qua, thời gian cũng không thể quay ngược trở lại, ngoài việc ghi nhớ lấy những bài học kinh nghiệm, còn lại không cần thiết để cho lòng phải vướng bận thêm.
Sẵn sàng Quên đi là một cách cân bằng Tâm Lý, cần phải chân thành và thản nhiên đối mặt với cuộc sống. Có một câu nói rất hay rằng: tức giận là lấy sai lầm của người khác để trừng phạt chính mình, cứ mãi nhớ và không quên khuyết điểm của người khác thì người bị tổn thương nhiều nhất chính là bản thân mình. Bởi lẽ đó, để có được niềm vui và một cuộc sống thanh thản, ta không nên truy cứu lỗi lầm cũ của người khác.

Có rất nhiều người thích câu thơ:
Xuân có hoa bách hợp, Thu có trăng.
Hạ có gió mát, đông có tuyết”.
Trong lòng không có việc gì phải phiền lo, ấy mới chính là mùa đẹp của nhân gian. Nhớ những cái cần nhớ, quên những cái nên quên, sống một cuộc sống cởi mở, trong lòng không vướng mắc thì cuộc sống này sẽ thật tươi đẹp. 
 
Giang Nhất Yến

From: TU-PHUNG

MƯỜI THỨ TIỀN KHÔNG MUA ĐƯỢC!

MƯỜI THỨ TIỀN KHÔNG MUA ĐƯỢC!

Jordi Al Emany là người sáng lập một công ty tư nhân. Vừa qua, ông đã đăng một bài trên mạng xã hội, nói rằng tiền tài không phải vạn năng, có 10 thứ cho dù có gia tài bạc triệu cũng không mua được. Bài viết đã nhanh chóng nhận được sự hoan nghênh trên cộng đồng mạng, mọi người đều tán thành. Chúng ta hãy cùng xem, rốt cuộc là những điều gì mà cho dù là tỉ phú thế giới cũng không thể mua được?

*1-Khỏe mạnh – Đạt Lai Lạt ma:
Nhân loại, vì kiếm tiền mà hy sinh sức khỏe. Vì chữa bệnh mà hy sinh tiền tài. Sau đó, vì lo lắng tương lai nên không cách nào hưởng thụ hiện tại. Cứ như vậy mà không cách nào sống cho hiện tại. Khi còn sống, họ quên rằng cuộc đời là ngắn ngủi. Đến khi chết, mới phát hiện mình chưa từng một lần sống thật tốt.

*2- Tình thương – Tagore:
Lúc thoát khỏi cảnh nghèo khó, chúng ta sẽ có được tiền tài của mình nhưng để có được khoản tiền này, chúng ta đã mất đi bao nhiêu thiện tâm, bao nhiêu cái đẹp và bao nhiêu sức lực chứ!

*3- Niềm vui – Nhà chính trị, nhà khoa học về vật lý, điện từ, nhà phát minh Mỹ Franklin:
Tiền tài không thể khiến người ta vui vẻ, vĩnh viễn sẽ không vì trong bản chất của nó không hề tồn tại cái gọi là vui vẻ. Người có được càng nhiều, lại càng muốn nhiều hơn.

*4- Chính trực – Nhà tiểu thuyết người Anh – Douglas Adams:
Lúc thật sự phục vụ người khác, điều cần thiết mà tiền tài không thể nào mua sắm hay đong đếm, đó chính là sự chân thành và chính trực.

*5- Tôn trọng – Nhà triết học người Mỹ – Ayn Rand:
Tiền tài là công cụ để tồn tại, thái độ của bạn đối với công việc cũng chính là thái độ của bạn đối với cuộc đời của chính mình. Nếu công việc kiếm sống là sa đọa, bạn đã hủy diệt ý nghĩa tồn tại của chính mình. Bạn đã từng cầm qua đồng tiền bất nghĩa chưa? Đã từng vì giành thêm chút lợi nhuận mà giễu cợt người khác chưa? Hoặc là hạ thấp tiêu chuẩn đạo đức của mình? Vì để có thể sống qua ngày bạn đã làm những việc không nên làm? Nếu là như vậy, tiền tài cũng không mang đến dù chỉ một chút niềm vui. Đồ vật bạn mua sẽ trở thành một loại sỉ nhục mà không phải là kính trọng; là một loại căm hận mà không phải thành tựu. Như vậy, bạn sẽ cho rằng tiền tài là một loại tội ác bởi vì bạn không thể nào có được sự tự tôn từ nó.

*6- Nội tâm thanh tĩnh – Doanh nhân nổi tiếng tại Mỹ – Richard M. DeVos:
Tiền tài không thể nào mua được sự thanh bình trong nội tâm, nó không thể chữa trị mối quan hệ bị xé rách, hoặc làm cho cuộc sống không ý nghĩa trở nên ý nghĩa.

*7- Đạo đức – Ký giả kiêm tác giả người Mỹ – George Lorimer:
Thứ có thể mua được bằng tiền dĩ nhiên là tốt nhưng không nên quên rằng điều không thể mua được bằng tiền sẽ càng tốt hơn.

*8-Giáo dục – Phóng viên kiêm tác giả người Mỹ – Neil de Grasse Tyson:
Con người không dùng sự cảm thông và chia sẻ để cảm nhận tình cảm và ý nghĩ của người khác hay những sinh vật khác trên trái đất, có lẽ giáo dục chính quy của chúng ta nên thêm vào giáo dục sự cảm thông và chia sẻ. Thử tưởng tượng, nếu giáo dục gồm có đọc, viết, toán học, cảm thông và chia sẻ, thì thế giới này sẽ không còn như cũ nữa.

*9- Trí tuệ – Steve Jobs nhà sáng lập Apple:
Tôi không phải vì kiếm tiền mà quay về Apple. Thần may mắn vẫn luôn quan tâm đến tôi; năm 25 tuổi, tôi đã kiếm được tài sản 100 triệu đô-la. Lúc ấy rất rõ ràng rằng tôi sẽ không bị tiền tài nô dịch. Bởi vì tôi chắc chắn không có khả năng tiêu hết số tiền kia, hơn nữa, tôi cũng không dùng tiền tài để kiểm chứng trí tuệ của mình.

*10- Giác ngộ tâm linh – Người vô danh:
Tiền tài có thể mua phòng ốc để ở nhưng không thể mua được một mái nhà ôn hòa; nó có thể mua một chiếc giường nhưng không mua được một giấc ngủ thoải mái dễ chịu; nó có thể mua một chiếc đồng hồ nhưng không mua được thời gian; nó có thể mua được quyển sách nhưng không mua được tri thức; nó có thể mua máu huyết nhưng không mua được sức khỏe.

Vì vậy, tiền không phải là vạn năng.

Têrêsa NgọcNga (st)

 From: Kristie Phan & KimBang Nguyen

Bốn Điều Cần ghi Nhớ Để Vượt Qua Những Sóng Gió Trong Cuộc Đời

Bốn Điều Cần ghi Nhớ Để Vượt Qua Những Sóng Gió Trong Cuộc Đời

Trên những đoạn khúc khuỷu của đường đời, chúng ta thường dễ trượt ngã và oán trách số phận: “Sao đời lại bất công như thế?”. Nhưng người Ấn Độ khác hẳn lại luôn dùng kim chỉ nam là 4 quy tắc tâm linh đầy sâu sắc dưới đây để đi qua những cơn sóng của niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống.

  1. Bất cứ người nào bạn gặp cũng đúng là người mà bạn cần gặp
    Không ai ngẫu nhiên bước vào cuộc đời bạn mà không mang một ý nghĩa nào đó. Tất cả những người chúng ta gặp trên đường đời đều là những người “thầy” vô giá. Dù họ yêu thương bạn, bỏ rơi bạn, giúp đỡ bạn hay tranh đấu với bạn, tất cả chỉ để dạy bạn cách sống, cách yêu thương, cách bao dung và nhẫn nhường. Số phận luôn sắp đặt đúng người vào đúng thời điểm để tôi luyện ý chí và phẩm cách con người bạn, để bạn nhận ra đâu là giá trị cuộc sống và giá trị của bản thân mình. Vậy nếu bạn chỉ biết ơn những người trao cho bạn cơ hội mới, những người tặng bạn những khoảnh khắc ngọt ngào, và thù ghét những người để lại vết thương lòng trong bạn thì bạn mới chỉ hiểu một nửa thông điệp của tạo hóa
  2. Bất cứ điều gì xảy ra trong cuộc đời bạn đều là những điều nên xảy ra
    Không có điều gì chúng ta từng trải qua trong cuộc đời mình đáng ra không nên xảy ra cả, kể cả những điều nhỏ nhặt nhất. Trước mỗi một sai lầm hay vấp ngã, chúng ta đều than thở “Giá như mình không làm thế thì mọi chuyện đã khác”. Nhưng không, chẳng có cái giá nào hết bởi vì những gì nên xảy ra thì đều đã xảy ra.

Qua đó, chúng ta rút ra được bài học để hoàn thiện, phát triển bản thân hơn. Thay vì ngồi đó bực tức, bất lực, trách mình vì đã đánh đổ nước cam lên chiếc laptop ban sáng, bạn hãy bình tĩnh chấp nhận, lau chùi nó rồi nó đem chiếc máy tính đi sửa và rút kinh nghiệm lần sau không bao giờ để nước vào túi đựng laptop nữa, có phải là tốt đẹp hơn không? Khi bị kẹt cứng trên một tuyến đường đông đúc trong lúc đưa con đi học, bạn cũng sẽ không nghĩ rằng nếu đi nhanh hơn thì một chiếc xe tải lao như bay trên đường có thể cướp đi sinh mạng của mình và con mình?

Bởi vậy mới nói, đừng ngồi mà ước “giá như” bởi chẳng có gì xảy ra trong cuộc đời là không có nguyên do. Nhẹ nhàng chấp nhận mới có thể ung dung, tự tại. Không có gì chúng ta trải qua lại có thể khác đi và đừng tốn thời gian để hối tiếc về những chuyện đã qua.

  1. Chuyện gì đến, ắt sẽ đến
    Tất cả mọi chuyện trên đời đều xẩy đến vào đúng thời điểm nó xẩy ra, không sớm hơn hay muộn hơn. Chúng ta không thể đoán trước điều gì sắp xảy ra, cũng không thể ngăn chặn nó vì nó đã ở đó và sẽ xảy ra vào một thời điểm mình không ngờ tới. Việc lo sợ vào một ngày nào đó một chuyện tồi tệ ập đến sẽ khiến bạn quên đi những giây phút đáng quý của hiện tại. Dù là niềm vui hay nỗi buồn, hãy học cách can đảm đón nhận nó. Bạn không thể kiểm soát thế giới xung quanh bạn. Chuyện gì phải đến cũng sẽ đến và phải học cách bình thản đối diện với những chuyện có thể bất ngờ xảy ra. Đôi khi, chúng ta phải chờ đợi rất lâu và trải qua rất nhiều những “chuyện sẽ đến” để hiểu hết ý nghĩa của thời điểm. Thời điểm luôn là món quà mà Thượng Đế trao cho những ai biết nhẫn nại, kiên trì và quyết tâm.

  1. Chuyện gì đã qua, hãy để cho nó qua
    Quy tắc này rất đơn giản. Khi một điều gì đó đã kết thúc, thì có nghĩa là nó đã hoàn thành trách nhiệm giúp ta phát triển. Duyên phận của chúng ta với điều đó đã chấm dứt để nhường chỗ cho mối nhân duyên khác hội tụ.

Đôi khi chia tay một người hay rời bỏ một công việc chưa chắc đã là điều không tốt, bởi vì biết đâu đó lại là cơ hội để mình tìm được một công việc mới tốt hơn hay một người khác tử tế hơn.

Đó là lý do chúng ta phải biết buông bỏ, để lại sau lưng những muộn phiền và quá khứ để dành sức tiếp tục cuộc hành trình của đời mình. Để có thể an nhiên, mỗi người nên biết tùy duyên và thuận theo tự nhiên mà sống.

Không phải ngẫu nhiên mà bạn đọc được bài viết này bởi vậy nếu cảm thấy đúng, đừng giữ cho riêng mình mà hãy chia sẻ! Hãy yêu thương bản thân, sống an nhiên và luôn hạnh phúc nhé!

 From: NguyenNThu

Vì Sao Không Nên Nhìn Vào Khuyết Điểm Của Người Khác?

GÓC SUY GẪM…

Vì Sao Không Nên Nhìn Vào Khuyết Điểm Của Người Khác?

Hãy học cách nhìn vào điểm tốt của mọi người, bao dung hơn với lỗi lầm của họ, bạn sẽ thấy tâm hồn của mình luôn thoáng đãng, an bình.

Nhìn vào khuyết điểm của người khác, sẽ làm tổn thương người khác, cũng làm tổn thương chính bản thân mình…

***

Một ngày nọ, sau khi người cha nghe xong con trai oán trách và kể khổ về cuộc hôn nhân của mình, ông hỏi:

– “Con trai, con có biết vợ con có ưu điểm gì?”

Người con trai phàn nàn nói:

– “Trước khi kết hôn thì cô ấy có, hiện tại thì không có ạ!”.

Ông bố hỏi lại:

– “Trong suy nghĩ của vợ con, con có điểm mạnh nào không?”

Người con trai ngập ngừng nói:

– “Hình như là trước đây con có, giờ thì không có”.

Người cha nói:

– “Vậy con còn giỏi hơn cha, trước khi cha lấy mẹ con, cha còn không biết mẹ có ưu điểm gì nữa”.

Người con ngẩng đầu lên nhìn cha, định nói điều gì đó, nhưng rồi lại thôi.

Người cha đi ra ngoài, cầm lên một viên ngói và một nắm bông rồi mang vào hỏi con:

– “Con xem, vật nào cứng hơn?”.

Người con trai không biết cha muốn làm gì, nhưng vẫn trả lời:

– “Cái này mà cha còn phải hỏi, tất nhiên là ngói cứng hơn”.

Người cha không nói gì, ông cầm viên ngói và nắm bông lên cao rồi thả tay ra, viên ngói rơi xuống vỡ tan, chia năm xẻ bảy, còn nắm bông thì không vấn đề gì cả. Người cha hỏi con:

– “Tại sao vật cứng thì nát, còn vật mềm thì lại không bị sao?”

Người con suy nghĩ nói:

– “Chắc vì bông mềm nên nhẹ, do đó không bị làm sao”.

Người cha vỗ vai con trai, nhẹ nhàng nói:

– “Con trai! Con cần phải như bông mà khiêm tốn lại, không làm tổn thương người khác cũng là không làm tổn thương mình. Như viên ngói kia, có cạnh có góc, nhưng gặp cứng thì vỡ. Khi con làm tổn thương người khác, cũng chính làm tổn thương chính mình đấy con à”.

Cha sống bao nhiêu năm rồi, cả đời cha chỉ hiểu một đạo lí đó là, nhìn vào ưu điểm của người khác sẽ khiến con tim mình ấm áp, còn nhìn thẳng vào khuyết điểm của người khác, thì cũng là làm tổn thương chính tâm hồn của mình.

Con nên học tập bông, bông vì người khác mà ngăn lại gió lạnh, nó giống như ánh mặt trời có thể sưởi ấm cho cuộc đời này. Khi đã kết hôn thì ai chẳng mong hạnh phúc, để làm được điều ấy chúng ta phải vun đắp hàng ngày.

Con trai, lời khen là một bảo bối, một lời khen của con có thể là động lực cho vợ con, còn một câu nói ích kỷ, cay nghiệt có thể khiến vợ con mang hận cả đời, từ đó mà kéo cuộc hôn nhân của con vào nơi bế tắc. Chẳng lẽ con cũng muốn cha đối xử với mẹ con giống như con đang đối xử với vợ con hay sao?”

Người con trai nghe xong, im lặng ngẫm nghĩ…

***

Có người chỉ chăm chăm nhìn thấy cái sai ở người khác, nhưng có người lại nhìn thấy được cả ưu điểm trong những điều sai lầm.

Để có thể trở thành loại người thứ hai, cần phải vừa có lòng bao dung vừa có trí tuệ.

Ai cũng có ưu điểm và nhược điểm. Nếu bạn chỉ chăm chăm vào nhược điểm của người khác và thấy điều tồi tệ ở họ thì cuộc sống của bạn quả thật là tồi tệ.

Hãy học cách nhìn vào điểm tốt của mọi người, bao dung hơn với lỗi lầm của họ, bạn sẽ thấy tâm hồn của mình luôn thoáng đãng, an bình.

từ SecretLife

Kiểm soát được cái miệng của mình chính là một loại mỹ đức

  
May be an image of flower and text that says 'Giữ gìn khẩu nghiệp, không nói lôi người. ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ TRANG NGHIÊM THANH TỊNH BÌNH ĐẲNG GIÁC KINH Waka Home of Ebooks ........'

Kiểm soát được cái miệng của mình chính là một loại mỹ đức

Cổ nhân thường nói: “Bệnh từ cái miệng mà vô, họa cũng từ cái miệng mà ra”, bởi vậy một người có trí tuệ chính là phải biết kiểm soát được cái miệng của mình, đó cũng là một đức tính tốt đẹp cần tu dưỡng.

Dù cho chính mắt bạn nhìn thấy, nhưng có lẽ chân tướng sự việc có thể không phải là như vậy. Như lời một triết gia người Hy Lạp từng nói: “Mỹ đức lớn nhất mà nhân loại cần phải học chính là khống chế được cái miệng của chính mình”.

Núi dẫu không nói rõ độ cao của mình, thì độ cao của nó cũng không hề bị ảnh hưởng; biển không nói rõ độ sâu của mình, thì việc dung nạp trăm sông đổ dồn về nó cũng không có gì là trở ngại; mặt đất dẫu không nói rõ độ dày của mình, thì cũng không có ai có thể thay thế nó làm chỗ dựa cho vạn vật được…

Đừng đánh giá thấp bất kể ai, bạn không có nhiều khán giả, đừng mệt mỏi như vậy.

CON ƠI! NHỚ LỜI CHA DẶN…

GÓC SUY GẪM…

CON ƠI! NHỚ LỜI CHA DẶN…

– Có ai khen con đẹp, con hãy cảm ơn và quên đi lời khen ấy.

– Có ai bảo con ngoan, hãy cảm ơn và nhớ ngoan hiền hơn nữa.

– Với người òa khóc vì nỗi đau mà họ đang mang, con hãy để bờ vai của mình thấm những giọt nước mắt ấy.

– Với người đang oằn lưng vì nỗi khổ, con hãy đến bên và kề vai gánh giúp.

– Người chìa tay và xin con một đồng. Lần thứ nhất con hãy tặng họ hai đồng. Lần thứ hai hãy biếu họ một đồng. Lần thứ ba con phải biết lắc đầu. Và đến lần thứ tư con hãy im lặng, bước đi.

– Con hãy biết khen. Nhưng đừng vung vãi lời khen như những cậu ấm cô chiêu vung tiền qua cửa sổ.

– Lời chê bai con hãy giữ riêng mình.

– Nụ cười cho người. Con hãy học cách hào phóng của mặt trời khi tỏa nắng ấm.

– Nỗi đau. Con hãy nén vào trong.

– Nỗi buồn. Hãy biết chia cho những người đồng cảm.

– Đừng khóc than, quỵ lụy, van nài. Khi con biết ngày mai rồi sẽ đến. Có bầu trời, gió lộng thênh thang.

– Con hãy đưa tay. Khi thấy người vấp ngã.

– Cần lánh xa. Kẻ thích quan quyền.

– Bạn. Là người biết đau hơn nỗi đau mà con đang có.

– Thù. Là người quặn đau với niềm vui mà con đang có.

– Chọn bạn sai. Cả đời trả giá.

– Bạn hóa thù. Tai họa một đời.

– Con hãy cho. Và quên ngay.

– Đừng bao giờ mượn. Dù chỉ một que tăm, sợi chỉ.

– Chớ thấy vui khi mình thanh thản trước điều cần nghĩ. Sự thanh thản chỉ có ở người vô tâm.

– Đừng sợ bóng đêm. Đêm cũng là ngày của những người thiếu đi đôi mắt.

– Đừng vui quá. Sẽ đến lúc buồn.

– Đừng quá buồn. Sẽ có lúc vui.

– Tiến bước mà đánh mất mình. Con ơi, dừng lại.

– Lùi bước để hiểu mình. Con cứ lùi thêm nhiều bước nữa. Chẳng sao.

– Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn thấp.

– Nhìn xuống thấp. Để biết mình chưa cao.

– Con hãy nghĩ về tương lai. Nhưng đừng quên quá khứ.

– Hy vọng vào ngày mai. Nhưng đừng buông xuôi hôm nay.

– May rủi là chuyện cuộc đời. Nhưng cuộc đời nào chỉ chuyện rủi may.

– Hãy nói thật ít. Để làm được nhiều – những điều có nghĩa của trái tim.

– Nếu cần, con hãy đi thật xa. Để mang về những hạt giống mới. Rồi dâng tặng cho đời. Dù chẳng được trả công.

– Những điều cha viết cho con – được lấy từ trái tim chân thật. Từ những tháng năm lao khổ cuộc đời. Từ bao đêm chơi vơi giữa sóng cồn. Từ bao ngày vất vưởng long đong.

– Cha viết cho con từ chính cuộc đời cha. Những bài học một đời cay đắng.

– Cha gởi cho con chút nắng. Hãy giữ giữa lòng con. Để khi con cất bước vào cuộc hành trình đầy gai và cạm bẫy. Con sẽ bớt thấy đau và đỡ phải tủi hờn.

– Đừng hơn thua làm gì với cuộc đời, con ạ.

– Hãy để chị, để anh giành lấy phần họ muốn.

– Con hãy chậm bước dù là người đến muộn.

– Dù phần con chẳng ai nhớ để dành!

– Hãy vui lên trước điều nhân nghĩa.

– Hãy buồn với chuyện bất nhân.

– Và hãy tin vào điều có thật:

“CON NGƯỜI SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG”.

May be an image of child, flower and outdoors

 Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu…

May be an image of text that says '"Cúi đầu là bông lúa, ngẩng đầu là cỏ dại"'

 Bông lúa chín là bông lúa cúi đầu và cỏ dại luôn ngẩn đầu nghênh mặt.

Cái triết lý này vô cùng thâm sâu và muôn đời hữu ích bất di bất dịch trong mọi nền văn hoá-đạo đức và giáo dục của nhân loại. Nhất là trong xã hội Việt Nam trong gần thế kỷ qua mà từ già chí trẻ đã bị cộng sản chàm hoá bằng một thứ đạo đức vong nô phi nhân bản.

Thiên Đức

LỜI KHUYÊN CỦA NHÀ THÔNG THÁI

LỜI KHUYÊN CỦA NHÀ THÔNG THÁI

  1. Ba thứ không bao giờ lấy lại: thời gian, lời đã nói, cơ hội
  2. Ba thứ không được để mất: sự bình tĩnh, hy vọng, danh dự.
  3. Ba thứ giá trị nhất trong cuộc đời: tình yêu, chính kiến, niềm tin.
  4. Ba thứ không bền vững trong cuộc đời: quyền lực, sự may mắn, tài sản.
  5. Ba thứ xác định một con người: lao động, tính trung thực, sự thành đạt.
  6. Ba thứ hủy hoại con người: rượu, tính kiêu ngạo, sự tức giận.

(Cop từ FB Trần Hậu)

Yêu không phải là tìm kiếm một người hoàn hảo…

May be an image of child, standing and outdoors

Yêu không phải là tìm kiếm một người hoàn hảo, mà là học cách dùng đôi mắt hoàn hảo để ngắm nhìn một người thường.

Thật ra, yêu không phải là tìm kiếm một người hoàn hảo. Mà là, phải học cách dùng đôi mắt hoàn hảo, để ngắm nhìn một người không hoàn hảo.

Tích đức không cần người khác thấy, hành thiện tự có Trời biết.

Người làm việc thiện, phúc tuy chưa đến, họa đã đi xa. Người làm việc ác, họa tuy chưa đến, phúc đã đi xa. Người làm việc tốt, giống như cỏ trong vườn xuân, không thấy trưởng thành, lâu ngày sinh sôi. Người làm việc ác, giống như đá mài dao, không thấy hao tổn, lâu ngày mới mòn.

Phúc họa vô môn luôn tại tâm (ý nói phúc và họa không có cửa để chúng ta đi vào nó, mà nó được hình thành qua suy nghĩ tốt hoặc xấu trong tâm của chúng ta).

Điều đáng sợ của hành động làm ác không phải là bị người khác phát hiện, mà là chính mình tự biết. Điều đáng khen của hành động lương thiện, không nằm ở lời khen của người khác, mà là nằm ở sự an vui của chính mình.

Đời người, có bao nhiêu toan tính, thì có bấy nhiêu đau khổ. Có bao nhiêu khoan dung, thì có bấy nhiêu niềm vui.

Đau khổ và niềm vui đều là sự phóng chiếu của tâm linh, giống như trong gương có cái gì, là do sự vật đứng trước gương quyết định.

Trong lòng không buông bỏ được, tự nhiên sẽ thành gánh nặng, gánh nặng càng nhiều, đời người càng không vui.

Tâm toan tính giống như cái túi quần, tâm khoan dung giống như cái phễu. Tâm phức tạp thích toan tính, tâm đơn giản dễ vui vẻ.

Biết khoan dung, con đường đời mới có thể càng đi càng rộng. Oán hận là một ly rượu độc, cái bị giết chết là niềm vui của chính mình.

Dùng sai lầm của người khác để trừng phạt bản thân, là một chuyện vô cùng ngu xuẩn. Vậy chi bằng, tha thứ cho lỗi lầm của người khác, vui vẻ với cuộc đời của mình. Không khoan thứ cho người khác, thật ra là đang không bỏ qua với chính mình.

Tấm lòng của một người có thể dung chứa được bao nhiêu người, thì có thể thắng được bấy nhiêu lòng người. Tấm lòng rộng mở, mới có thể thành tựu sự nghiệp, mới có đời người yên bình và vui tươi. Tâm rộng lớn, thì tất cả mọi chuyện đều nhỏ hết.

Chuyện lớn chuyện khó, xem cách đảm đương. Nghịch cảnh thuận cảnh, xem tấm lòng.

Là vui hay giận, xem tu tính. Có mất có được, xem trí tuệ. Là thành là bại, xem kiên trì.

Mọi chuyện thuận theo tự nhiên. Vạn sự xử trí an nhiên. Lúc đắc ý điềm nhiên. Lúc thất ý thản nhiên. Gian nan trắc trở xem như tất nhiên. Trải nghiệm hết vô thường mới ngộ ra.

Uống loại trà thanh khiết, ngậm cái miệng thị phi, kết giao bạn ngộ đạo.

Tình yêu đích thực, là chấp nhận, không phải chịu đựng; là ủng hộ, không phải chi phối; là hỏi thăm, không phải chất vấn.

Tình yêu đích thực, phải cám ơn, cũng phải xin lỗi; phải ân cần, cũng phải thông cảm; phải nhận lỗi, cũng phải sửa lỗi.

Tình yêu đích thực, không phải nghi ngờ lẫn nhau, mà là cùng nhau nhìn về một hướng.

Thật ra, yêu không phải là tìm kiếm một người hoàn hảo. Mà là, phải học cách dùng đôi mắt hoàn hảo, để ngắm nhìn một người không hoàn hảo.