Đừng Quên Cám Ơn – Tác giả: Haley

Tác giả: Haley

  1. Một vị tổng thống hỏi bà cụ sống 104 tuổi về bí quyết sống lâu. Bà trả lời: một là dí dỏm, hai là học biết cám ơn. Lấy chồng từ năm 25 tuổi, ngày nào bà cũng nói nhiều nhất là hai chữ “cám ơn”. Bà cám ơn chồng, cám ơn bố mẹ, cám ơn con cái, cám ơn hàng xóm láng giềng, cám ơn mọi sự quan tâm săn sóc dành cho bà, cám ơn từng ngày sống yên lành, ấm cúng và vui vẻ. Mọi lời nói thân thiết của người khác đối với bà, mọi việc làm bình thường nhỏ nhoi dành cho bà, mọi nét mặt tươi cười hỏi thăm bà, bà đều không quên nói hai tiếng “cám ơn”. Mọi người không những không ngán đối với vô số lần cám ơn hàng ngày của bà, trái lại càng gần gũi thương yêu bà, thường cảm thấy nếu mình không thương yêu bà hơn nữa, sẽ có lỗi với từng lời “cám ơn” của bà… 80 năm đã trôi qua, hai tiếng “cám ơn” khiến bà vui vẻ lâu dài, hạnh phúc lâu dài, mạng sống lâu dài, “cám ơn” có bao nhiêu, tình yêu có bấy nhiêu. Tình yêu có ngần nào, “cám ơn” có ngần nấy.
  2. Một lần đi xe buýt về nhà, trước mắt tôi có một cô bé 7,8 tuổi, lưng đeo cặp sách, hình như vừa tan học. Khi lên xe em bước không vững suýt nữa ngã. Tôi vội vàng đỡ em một tay. Vừa đứng vững em giơ tay ra hiệu, không biết em định nói gì với mình. Thấy tôi không hiểu em rất bối rối. Ngồi được một bến, tôi sắp sửa xuống xe. Cô bé vội vàng chạy đến nhét vào tay tôi một mẩu giấy. Tôi cứ tưởng có chuyện gì, ai ngờ xuống xe nhìn mẩu giấy, chỉ thấy một dòng chữ xiêu vẹo “cám ơn, cám ơn chú!” Thì ra em bị câm điếc. Không hiểu sao trái tim tôi bỗng trào lên một tình cảm nóng bỏng không sao miêu tả nổi.
  1. Ở một thành phố nọ, có cậu bé 14,15 tuổi, vì lấy cắp một quyển sách của một hiệu sách, bị bảo vệ bắt quả tang. Bảo vệ quát mắng khiến cậu vô cùng xấu hổ. Những người khác cũng nhìn cậu với ánh mắt khinh bỉ. Bảo vệ cứ đòi cậu gọi bố mẹ hay thầy giáo nhà trường đến nhận người. Cậu bé sợ co dúm người, nét mặt xám ngoét. Lúc này có một phụ nữ đứng tuổi rẽ đám đông vây xem, xông vào bênh vực cậu bé đang hoảng sợ:

– Đừng đối xử với trẻ em như thế. Tôi là mẹ của cháu!

Dưới con mắt khác thường của đám đông, người phụ nữ nộp tiền phạt cho cậu và dắt cậu ra khỏi hiệu sách, khe khẽ giục:

– Mau về nhà đi con, từ nay trở đi đừng bao giờ lấy trộm sách nữa!

Mấy năm đã trôi qua. Cậu bé luôn luôn nhớ ơn người phụ nữ đứng tuổi không quen biết, luôn luôn hối hận đã không nói trước mặt bà hai tiếng cám ơn. Nếu không có bà, đường đời cậu có thể sẽ rẽ sang một lối khác. Sau khi thi đậu Đại Học, cậu sinh viên đã thề nhất định tìm ra bà.

Nhưng biển người mênh mông biết tìm bà ở đâu? Thế là hàng năm, lợi dụng kỳ nghỉ hè nghỉ đông, ngày nào cậu cũng đến gần hiệu sách chờ nửa tiếng đồng hồ, hy vọng tìm được người phụ nữ đứng tuổi. Việc làm này hết sức mong manh, nhưng mưa gió không cản trở được cậu, cậu vẫn luôn không nao núng. Bởi vì cậu không bao giờ quên khuôn mặt hiền từ của bà. Cứ thế, cậu sinh viên đứng chờ trong hai năm, cuối cùng đã tìm được bà, nói hai tiếng “cám ơn” ôm ấp trong lòng bấy lâu nay…

  1. Có một truyền thuyết kể rằng: Có hai người cùng đi gặp Thượng Đế hỏi lối đi lên Thiên Đường. Thấy hai người đói lả, Thượng Đế cho mỗi người một suất cơm. Một người nhận suất cơm, cảm động lắm, cứ cám ơn, cám ơn rối rít. Còn người kia nhận suất ăn, không hề động lòng, cứ làm như cho anh ta mới phải. Về sau, Thượng Đế chỉ cho người nói “cám ơn” lên Thiên Đường. Còn người kia bị từ chối, đứng ngoài cổng.

Kẻ bị từ chối đứng ngoài cổng không phục:

– Chẳng lẽ chỉ vì tôi quên nói “cám ơn”?

Thượng Đế trả lời:

– Không phải quên. Không có lòng cám ơn, không nói ra được lời cám ơn. Người không biết cám ơn, không biết yêu người khác, cũng không được người khác yêu.

Anh chàng kia vẫn không phục:

– Vậy nói thiếu hai chữ “cám ơn” cũng không thể chênh lệch đến thế?

Thượng Đế đáp:

– Biết làm thế nào được, bởi vì lối lên Thiên Đường rải bằng lòng cám ơn. Cửa lên Thiên Đường chỉ có dùng lòng cám ơn mới mở được. Còn địa ngục thì khỏi cần.

  1. Tôi đang đi tới quán cà phê, suy nghĩ lung tung về những công việc ở cơ quan mình vừa làm xong và lớp học chuyên môn buổi chiều mà tôi giảng dạy, thì bỗng thấy có ai đó đập nhẹ vào tay. Tôi dừng: không có ai cả. Tôi đi tiếp. Lại thấy có ai đập nhẹ vào tay. Lần này tôi quay hẳn người lại, và nhìn xuống. Thằng bé đứng ở đó. Mắt nó màu nhạt, cũng có thể đó là do tôi có cảm giác từ hai gò má nhem nhuốc và mái tóc đen rối của nó. Nó chưa thể quá 6 tuổi. Mặt mũi bẩn, đi chân đất, áo rách, tóc rối bù.

Nó chẳng khác gì mấy so với hàng trăm nghìn hoặc hơn thế trẻ em mồ côi lang thang trên đường phố khắp thủ đô Rio de Janeiro. Nó nói và chỉ: “Bánh mỳ, ông ơi?”. Nếu sống ở Brazil, chúng ta có nhiều cơ hội để mua một thanh kẹo hay một cái bánh mỳ cho những đứa bé vô gia cư và mồ côi này. Tôi bảo nó đi theo tôi và chúng tôi cùng vào một tiệm giải khát:

– Cà phê cho tôi và cái gì đó ăn được cho cậu bạn nhỏ này? – Tôi gọi

Thằng bé chạy đến quầy hàng và lựa chọn. Bình thường, bọn nhỏ này sẽ cầm đồ ăn và bỏ đi luôn, quay trở lại đường phố, nơi chúng đang phải lang thang, mà không nói lời nào. Nhưng thằng bé này lại làm tôi ngạc nhiên. Quầy giải khát khá dài, người ta đặt cốc cà phê ở một đầu và một cái bánh mỳ ở đầu kia. Thường người ta cũng biết là bọn trẻ đường phố xin được khách hàng mua cho cái bánh rồi sẽ bỏ đi ngay, mà người ta cũng không muốn cho chúng ở lại vì trông chúng rách rưới và bẩn thỉu.

Tôi bắt đầu uống cà phê của mình và khi tôi uống xong, trả tiền, tôi nhìn ra cửa mới phát hiện ra nó đứng ở ngoài (vì nó không được ở lâu trong cửa hàng), kiễng chân lên, tay cầm bánh mì, mắt gí vào cửa kính, quan sát. “Nó làm cái quái gì thế ?!” – Tôi nghĩ.

Tôi đi ra, nó nhìn thấy tôi và chạy vụt theo. Thằng bé đứng trước mắt tôi, chỉ cao đến thắt lưng. Đứa bé mồ côi người Brazil ngước nhìn khách lạ người Mỹ cao lớn, là tôi, mỉm cười (một nụ cười có thể làm trái tim bạn phải ngừng vài giây), và nói: “Cảm ơn chú?!”. Rồi, có vẻ lo lắng, nó gãi bàn chân và kiễng chân lên, nói to hơn: “Cảm ơn chú nhiều lắm ạ!”.

Lúc đó, nếu tôi có thể thì tôi đã mua cả tiệm ăn cho nó. Trước khi tôi nói được câu gì, nó đã quay người bỏ chạy đi mất. Khi tôi viết bài này tôi vẫn đang ngồi bên ngoài quán giải khát, nơi tôi mua chiếc bánh mỳ cho thằng bé. Tôi đã muộn giờ lên lớp. Nhưng tôi vẫn còn cảm thấy xúc động và nghĩ về thằng bé. Và tôi tự hỏi: nếu tôi bị xúc động đến thế chỉ bởi một cậu bé đường phố nói lời cảm ơn tôi vì một mẩu bánh mỳ, thế thì mọi người sẽ xúc động đến đâu khi chúng ta nói những lời cảm ơn – thực sự cảm ơn – vì những gì họ làm cho chúng ta. Hãy dành thời gian để nói những lời cảm ơn, và đừng bao giờ tiết kiệm lời cảm ơn cả!

Tác giả bài viết: Haley

(Dịch từ Inspirationstories)

Người Phương Nam

From: TU-PHUNG

MỆT…

  Mĩm cười không Mệt …
Tức giận mới Mệt …
Ðơn giản không mệt ,
Phức tạp mới mệt .

Yêu thương không mệt
Ghen ghét mới mệt
Tương tư không mệt ,
Đơn phương mới mệt .

Tương ái không mệt ,
Tương tàn mới mệt .
Chung tình không mệt ,
Đa tình mới mệt .

Nói thiệt không mệt
Nói sạo mới mệt
Tình bạn không mệt ,
Tư tình mới mệt .

Nghe khen không mệt
Nghe chửi mới mệt
Chân thành không mệt ,
Giả dối mới mệt .

Rộng rãi không mệt ,
Ích kỷ mới mệt .
Ðược mất không mệt ,
Tính toán mới mệt .

Thể chất mệt không phải mệt,
tâm can mệt mới là mệt .

Người viết bài này không Mệt ,
Người chuyển tiếp bài này không Mệt ,
Người đọc bài này mới Mệt …

Cho nên…mới xem tựa bài đã thấy…”Mệt”!
Vậy chuyển tiếp bài nầy đi sẽ hết … ” Mệt “

From: Le Ngoc Bich & KimBang Nguyen

DANH NGÔN CỦA MẸ TERESA

1-/. Bạn có thể làm gì để xây dựng hòa bình thế giới? Hãy về nhà và yêu thương gia đình của mình.

2-/. Tình yêu bắt đầu ở nhà; tình yêu sống trong nhà, và đó là vì sao thế giới hôm nay lại nhiều khổ đau và bất hạnh đến như thế… Con người ngày nay dường như ai cũng quá vội vã, lo lắng muốn đạt được những bước tiến xa hơn và của cải nhiều hơn, và đại loại như thế, đến nỗi con cái có quá ít thời gian với cha mẹ mình. Cha mẹ chúng có quá ít thời gian dành cho nhau, và hòa bình thế giới bị chia cắt bắt đầu từ mái ấm.

3-/. Nếu bạn phán xét người khác, bạn chẳng còn thời gian để yêu thương họ nữa.

4-/. Chúng ta hãy luôn gặp nhau với nụ cười, bởi nụ cười là điểm bắt đầu của yêu thương.

5-/. Quan trọng không phải chúng ta cho đi bao nhiêu, mà là chúng ta dành bao nhiêu sự yêu thương để cho đi.

6-/. Không phải tất cả chúng ta đều làm được những điều vĩ đại. Nhưng chúng ta có thể làm những điều nhỏ nhặt với tình yêu vĩ đại.

7-/. Tình yêu là loại quả của cả bốn mùa, và nằm trong tầm với của mọi bàn tay.

8-/. Đừng nghĩ rằng để chân thật, tình yêu phải phi thường. Điều chúng ta cần là yêu mà không mệt mỏi.

9-/. Việc tốt là những mắt xích tạo nên sợi xích tình yêu.

10-/. Tôi tìm ra một nghịch lý, rằng nếu bạn yêu sâu sắc tới mức đau đớn, sẽ chẳng thể có thêm đau đớn nữa, chỉ có thêm tình yêu.

11-/. Những lời tử tế có thể ngắn và dễ nói, nhưng tiếng vọng của chúng thực sự vĩnh cửu.

12-/. Chúng ta cảm thấy điều chúng ta đang làm chỉ là một giọt nước trong đại dương. Nhưng đại dương sẽ ít hơn chỉ bởi thiếu đi giọt nước ấy.

13-/. Nếu bạn không thể làm trăm người đỡ đói, chỉ cần một mà thôi.

14-/. Một mình tôi không thể thay đổi thế giới, nhưng tôi có thể ném hòn đá lên mặt nước để tạo nhiều con sóng.

15-/. Đời là cơ hội, hãy nắm bắt.

Đời là cái đẹp, hãy mê say.

Đời là giấc mơ, hãy hiểu rõ.

Đời là thách thức, hãy đương đầu.

Đời là nghĩa vụ, hãy hoàn thành.

Đời là trò chơi, hãy nhập cuộc.

Đời là lời hứa, hãy giữ gìn.

Đời là khổ đau, hãy vượt qua.

Đời là bài hát, hãy hát ca.

Đời là tranh đấu, hãy chấp nhận.

Đời là bi kịch, hãy đối diện.

Đời là phiêu lưu, hãy mạo hiểm.

Đời là may mắn, hãy đón lấy.

Đời quá quý giá, đừng phá hủy nó.

Đời là đời, hãy đấu tranh vì nó.

Chị Nguyễn Kim Bằng gởi

Lời Hay, Ý Đẹp

lời hay ý đẹp

  Xin gởi bạn vài câu tôi đắc ý nhất:

*1)Lúc hết hơi mới biết đến mạng Trời
Và nhắm mắt mới đành thôi hoạt động.

Thơ Của Giáo Sư Nguyễn Ngọc Huy: Quyết Sống  

*2) Đời sống vật chất thì nên dưới mức trung bình, đời sống tinh thần thì trên mức đó.

Nguyễn Hiến Lê  (học giả, nhà biên khảo)

*3) Mọi sự đều phải cầu nguyện và cần phải cầu nguyện trong mọi sự.

Linh Mục Chu Quang Minh – Sáng Lập Chương Trình Thăng Tiến Hôn Nhân Gia đình

   Phùng Văn Phụng sưu tầm

10 Lời hay ý đẹp của ĐTC Benedicto 16

basic-triangle-bottom
        1. Rất nhanh thôi, tôi sẽ thấy mình đứng trước vị thẩm phán cuối cùng của cuộc đời mình. Mặc dù, khi nhìn lại cuộc đời dài của mình, tôi có thể có lý do rất lớn để sợ hãi và run rẩy, nhưng tôi vẫn vui mừng, vì tôi tin chắc rằng Chúa không chỉ là vị quan tòa công minh, mà còn là người bạn và người anh. Chính Ngài đã chịu khổ nạn vì những thiếu sót của tôi, và do đó cũng là người biện hộ cho tôi, ‘Đấng Bảo Trợ’ của tôi.
        2. Một Kitô hữu biết khi nào thì nói về Thiên Chúa và khi nào tốt hơn là không nói gì và để tình yêu nói một mình.
        3. Các bạn trẻ thân mến của tôi, tôi muốn mời các bạn hãy ‘dám yêu’. Đừng mong muốn điều gì kém hơn cho cuộc sống của bạn ngoài một tình yêu mạnh mẽ và đẹp đẽ và có khả năng biến toàn bộ cuộc sống của bạn thành một cam kết vui vẻ hiến thân. như một quà tặng cho Thiên Chúa và cho anh chị em của anh chị em, noi gương Đấng đã chiến thắng hận thù và sự chết mãi mãi nhờ tình yêu (x. Kh 5:13).
        4. khi nhìn bằng con mắt của Chúa Kitô, tôi có thể cho người khác nhiều hơn những nhu cầu bên ngoài của họ; Tôi có thể trao cho họ cái nhìn yêu thương mà họ khao khát.
        5. “Ý thức rằng, trong Đức Kitô, Thiên Chúa đã hiến mình cho chúng ta, thậm chí cho đến chết, phải thôi thúc chúng ta sống không còn cho mình nữa mà sống cho Người, và cùng với Người, sống cho người khác.
        6. Nếu bạn tuân theo ý muốn của Chúa, bạn biết rằng bất chấp tất cả những điều khủng khiếp xảy đến với bạn, bạn sẽ không bao giờ mất đi nơi nương tựa cuối cùng.
        7. Mẹ Maria là người phụ nữ của niềm hy vọng… Mẹ Maria là người phụ nữ của đức tin… Mẹ Maria là người phụ nữ yêu thương… Mẹ Maria đã thực sự trở thành Mẹ của mọi tín hữu. Những người nam nữ ở mọi lúc và mọi nơi đều trông cậy vào lòng nhân từ mẫu tử, sự trong trắng và ân sủng trinh nguyên của Mẹ, trong mọi nhu cầu và nguyện vọng, niềm vui và nỗi buồn, những lúc cô đơn và những nỗ lực chung của họ. Họ không ngừng cảm nghiệm món quà là sự tốt lành của Mẹ và tình yêu không bao giờ cạn mà Mẹ tuôn đổ từ sâu thẳm trái tim Mẹ.
        8. Hôn nhân, như một sự kết hợp của tình yêu trung thành và bất khả phân ly, dựa trên ân sủng đến từ Thiên Chúa Ba Ngôi, Đấng đã yêu chúng ta trong Chúa Kitô bằng một tình yêu chung thủy, thậm chí ngay cả trên Thập giá.
        9. Là Kitô hữu không phải là kết quả của một lựa chọn đạo đức hay một ý tưởng cao cả, nhưng là cuộc gặp gỡ với một biến cố, một con người, mang đến cho cuộc đời một chân trời mới và một hướng đi dứt khoát.
        10. Sự thánh thiện không hệ tại ở việc không bao giờ sai lầm hay phạm tội. Sự thánh thiện gia tăng khả năng hoán cải, ăn năn, sẵn sàng bắt đầu lại và nhất là khả năng hòa giải và tha thứ.
clouds-bottom

Trong gian khổ có ba điều con nên tránh

Giáo xứ Cần Giờ – DCCT

” Trong gian khổ có ba điều con nên tránh:

Đừng điều tra “tại ai”. Hãy cám ơn dụng cụ Chúa dùng thánh hóa con.

Đừng than thở với bất cứ ai. Chúa Thánh Thể, Đức Mẹ là nơi con tâm sự trước hết.

Khi đã qua, đừng nhắc lại và trách móc, hận thù. Hãy quên đi, không nhắc lại bao giờ và nói “Alleluia!

Đau khổ không những giúp con can đảm, nhẫn nại, nhưng còn có giá trị cứu chuộc rất lớn lao, nếu con hiệp với sự thương khó Chúa Giêsu.

Trên Thiên Đàng, con sẽ tiếc : “Phải chi tôi đã có thêm nhiều dịp mến Chúa và chịu khổ vì Chúa hơn ! ”

Tôi tớ Chúa Phanxicô Xavier Nguyễn Văn Thuận

Vài suy nghĩ trong mùa Giáng sinh 2022

Nhân mùa Giáng Sinh 2022 và sắp bước sang năm mới 2023, năm Quý Mão, xin gởi đến bà con, anh chị em, các con cháu mấy câu nói đáng lưu ý như sau và xem có giúp ích gì được cho mình để có lòng thanh thản, vui tươi, bình an, lạc quan yêu đời chứ không bi quan chán đời?

*Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ đã ngược đãi anh em (Mt 5,44)

*Tức giận là lấy sự sai lầm của người khác mà trừng phạt chính mình.

*Ai không yêu thương thì không biết Thiên Chúa vì Thiên Chúa là tình yêu. (1Gioan 4,8)

*Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, nhưng còn nhờ mọi lời miệng Thiên Chúa phán ra. (Mt 4,4)

*Việc đời, sau khi giải quyết xong việc này thì lại sinh ra việc khác liền; sau quẻ Ký tế (đã xong) tiếp theo ngay là quẻ Vị tế (chưa xong). Mình cứ làm hết sức mình thôi, còn thì để lại cho các thế hệ sau. (Nguyễn Hiến Lê)

*Chính sự chết cũng là một bổn phận cuối cùng mà con làm cách sẵn sàng và đầy yêu mến (Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận).

*Thánh Therese of Lisieux có nói: “Sự chết là con đường thật đẹp dẫn đến thiên đàng.”

Phùng Văn Phụng sưu tầm.

“Sự chết là con đường thật đẹp dẫn đến thiên đàng.”

Thánh Teresa ở tuổi 13 được ơn đổi mới
Thánh Teresa tận hiến cho tình yêu Chúa ở tuổi 16.

Thánh Therese of Lisieux có nói: “Sự chết là con đường thật đẹp dẫn đến thiên đàng.” (Death is the magnificent gateway to Paradise).

Lễ phong thánh cho St.Teresa, 17-05-1925

“Thế giới là con tàu của bạn chứ không phải nhà của bạn.”

Thánh Têrêsa coi thiên đàng là quê hương đích thực của mình và cuộc sống trần gian là con đường để đến đó. Điểm tham quan của cô không ở thế giới này mà là thế giới tiếp theo. Thánh nữ nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống này là phù du và ngắn ngủi so với cõi vĩnh hằng sau khi chết. Têrêsa nhắc nhở chúng ta rằng mục đích thực sự của cuộc đời chúng ta là được hiệp nhất với Thiên Chúa trên thiên đàng.

13 NGUYÊN TẮC ĐƠN SƠ ĐỂ SỐNG BÁC ÁI-ĐHY Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận

Phêro Trần Ngọc Quảng Có những chuyện đúng sai không quan trọng, con không cần giải thích, ai hiểu được thì hiểu, đừng nói nữa, bởi đâu phải bao giờ sự thật cũng thắng. Thật ra họ đâu cần sự thật, họ cần cái cớ để thị phi mà thôi ! Đừng nghe ai đó nói gì về tôi. Nếu muốn hiểu tôi. Ngồi xuống. Ta không cần nói xấu ai cả, ta kể nhau nghe về cuộc đời mình !!! Cuộc sống sẽ không cho phép con quay lại và sửa chữa những lỗi lầm trong quá khứ. Nhưng vẫn luôn cho con cơ hội hôm nay, để sống khác hơn ngày hôm qua. Con không cần hơn thua với bất kỳ ai, bởi vượt qua chính mình mới là thử thách lớn nhất. Mong con hãy lặng lẽ mà sống, âm thầm mà vươn. Bình yên sẽ luôn bên con … cố lên con nhé !!! S.T.

TẠ ƠN – Trần Duy Nhiên dịch

Tôi tạ ơn Chúa vì chồng tôi cứ phàn nàn khi bữa cơm chưa dọn kịp,
bởi lẽ chàng đang ở ngay bên cạnh tôi, chứ không phải bên ai khác.

Tôi tạ ơn Chúa vì con tôi cứ càu nhàu khi phải phụ rửa chén đĩa cho tôi,
bởi lẽ thằng bé đang ở nhà chứ không phải lêu lổng ngoài đường.

Tôi tạ ơn Chúa vì số thuế thu nhập mà tôi phải trả quá cao,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang có một công việc tốt để làm.

Tôi tạ ơn Chúa vì có nhiều thứ phải dọp dẹp sau bữa tiệc nhỏ,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi luôn được bạn bè quý mến đến chơi.

Tôi tạ ơn Chúa vì quần áo tôi bỗng trở lên hơi chật,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang có đủ ăn,

Tôi tạ ơn Chúa vì cái bóng của tôi cứ nhìn tôi làm việc,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang sống tự do ngoài nắng.

Tôi tạ ơn Chúa vì sàn phòng cần quét, cửa sổ cần lau, màng xối cần sửa,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang có một mái nhà để cư ngụ.

Tôi tạ ơn Chúa vì tất cả những lời than phiền về chính phủ,
bởi lẽ như thế nghĩa là chúng ta đang được tự do ngôn luận.

Tôi tạ ơn Chúa vì hóa đơn đóng tiền cho hệ thống sưởi thật cao,
bổi lẽ như thế nghĩa là tôi đang được ấm áp.

Tôi tạ ơn Chúa vì người phụ nữ ngồi phía sau tôi trong nhà thờ hát sai.
bởi lẽ như thế nghĩa tai tôi còn nghe được rất tinh tế.

Tôi tạ ơn Chúa vì đống đồ phải giặt ủi,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi có đầy đủ quần áo để ăn mặc tử tế.

Tôi tạ ơn Chúa vì các cơ bắp của mình thấy mỏi mệt vào cuối ngày,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi có sức để làm việc nhiều.

Tôi tạ ơn Chúa vì tiếng đồng hồ reo to thật sớm ban mai,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi còn đi lại, hít thở và cười nói,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi đang còn sống.
và cuối cùng… tôi tạ ơn Chúa vì nhận quá nhiều thư từ gửi về,
bởi lẽ như thế nghĩa là tôi vẫn còn có nhiều bạn bè đang nhớ đến tôi…

Tôi gửi bài này để các bạn hiểu rằng:”Thiên Chúa luôn đến với con người bằng một quả tim yêu thương cho dù chúng ta đang ở trong bất cứ tình trạng nào!”

 Trần Duy Nhiên dịch

From: NguyenNThu

GÓC SUY GẪM…. Đôi Điều Quán Chiếu Thân Tâm

Đôi Điều Quán Chiếu Thân Tâm

Sống ở đời, gặp lúc có lợi nhớ đừng giành hết cho mình.
Lợi lộc cuộc đời giành giật cả đời cũng không thể hết, biết đủ nên dừng.
Dù bạn có lý, cũng đừng truy người đến cùng.
Lý lẽ thế gian dù tranh luận ngàn năm cũng không thể hết, có đạt được chiến thắng cũng mất đi sự lương thiện nhẹ nhàng.
Cho dù bạn có tài năng vượt trội, cũng đừng bao giờ chế nhạo kẻ khác.
So sánh người với người dễ làm tổn thương nhau, so sánh vật với vật dễ dẫn đến việc phải bỏ đi một thứ nào đó.
Làm người, nếu tỏ ra quá khôn ngoan, xung quanh sẽ nghi ngại;
quá cầu toàn thì dễ gặp hiềm khích, còn như quá kiêu ngạo sẽ bị người xa lánh.
Suy nghĩ quá mức sẽ phát sanh phiền muộn;
Để ý quá chi li chỉ tự ám ảnh chính mình;
Truy cầu quá nhiều mới khiến bản thân mỏi mệt.
Chỉ khi nào trong lòng thấy hạnh phúc thì ngày tháng mới thong dong; thân tâm tự tại mới thấy cuộc đời là đáng sống.
Hãy trân trọng lấy những người bên cạnh, vì qua đời này rồi chưa chắc sẽ gặp lại;
Tranh thủ tận hưởng niềm vui hiện tại, vì vừa chớp mắt có thể đã không còn…