MÙI CỦA MẸ – Thơ: Nguyễn Văn Anh

Phan Mỹ Lệ

 Đọc bài thơ trên mạng mà rùng mình.

Tác giả là một thầy giáo ở Nha Trang.

Bài thơ được viết trong những ngày mẹ anh bệnh nằm một chỗ, và anh là người tự tay tắm rửa cho mẹ sau những giờ đi dạy về.

Trân trọng cảm ơn Thầy Cong Khanh Phan  đã lan tỏa bài thơ rất xúc động ạ!!!!

MÙI CỦA MẸ

Thơ: Nguyễn Văn Anh

Thời son trẻ

Mẹ thơm mùi con gái

Mùi tằm dâu rơm rạ quê nhà

Mùi bồ kết hương cau thơm lắm

Mùi thanh xuân đồng nội

Mẹ trao cho cha

Ngày vỡ ối con ra

Mẹ còn thơm mùi chăn gối

Mùi tro than hột muối củ gừng

Con bú mớm

Mẹ thơm mùi vú mọng

Con đi lẫm chẫm

Mẹ thơm mùi cơm nhão, cháo hoa

Con đến trường làng

Mẹ thơm mùi lúa rơm gạo mới

Con lên trường huyện

Mẹ thơm mùi cơm bới mo cau

Khi con ốm đau

Mẹ thơm mùi của Phật

À ơi…

Ôm con mùi Mẹ tỏa ra

Bệnh hoạn tiêu tán, tà ma phải lùi

Ngày nắng hạn

Mẹ thơm mùi me đất

Tháng mưa dầm

Mẹ thơm mùi con cá chột nưa

Con xa nhà mang theo mùi của Mẹ

Đi đông đoài nam bắc

Là con đi đất bằng biển lặng

Là con đi chân cứng đá mềm

Ơi những kẻ đi xa

Có nghe thơm mùi của Mẹ

Mẹ thơm mùi bếp lửa quê nhà

Mùi của Mẹ là mùi rất thật

Ngày con thành gia thất

Mẹ thơm mùi treo cưới

Mùi áo khăn đèn rượu trầu cau

Ngày tháng qua mau

Thoảng chút hương đời con hể hả

Mẹ còn giữ một mùi dân dã như rơm

Đời con lận đận áo cơm

Mẹ là áo gấm, tám thơm, nồi đồng

Đời con mỏi gối chồn chân

Lạ thay Mẹ vẫn thơm mầm lộc non

Con mấy mặt con

Vẫn ngỡ mình bé dại

Vì nhà ta còn mùi Mẹ, mùi Bà

Mùi Bà – mùi cái vú da

Mùi cau trầu với mùi hoa mẹ trồng

Mẹ ơi

Mẹ mới đó

Bốn mùa mặc áo the thâm

Sao nỡ vội già không trẻ mãi

Để vãn buổi chợ chiều tất bật đi mau

Vì biết cháu chờ gói kẹo cau đùm trong lá chuối

Ôi cục kẹo cau có hương bưởi hương ngâu

Có con cu kêu đầu hồi để thời gian qua chi vội

Bây giờ tội nghiệp Mẹ tôi

Tám mươi ba tuổi xếp đôi cánh cò

Mùi của Mẹ quanh co giường chiếu

Mùi trần ai khô kiệt xác thân

Mùi da xương bên ướt Mẹ nằm

Để cả đời bên ráo con lăn

Khuya nay quỳ xuống ôm chân

Mẹ ơi đã lạnh toàn thân…Mất rồi!

Cây cau già ngoài sân chết đứng

Ngọn trầu không héo úng rụng rời

Gió khóc ngoài giậu mồng tơi

Tre trúc quờ quạng tìm hơi Mẹ già

Mẹ hiền đi chuyến chợ xa

Mùi Mẹ cánh Hạc bay ra cõi Trời

Con thành đứa trẻ mồ côi

Lặng chiều nhang khói tìm hơi Mẹ hiền!

Mẹ ơi..!

(Xin từ nhà CCN)


 

Thương Tiếc ĐKG. Nguyễn Thanh Thu – Thơ Trần Quốc Bảo

Thơ Trần Quốc Bảo 

  

Thương Tiếc Điêu Khắc Gia  Nguyễn Thanh Thu

 Anh đã ra đi, nhưng anh không chết

Như bức tượng Thương Tiếc, mãi vẫn còn

Dù ngoại hình theo vận Nước hao mòn

Hồn vẫn trường sinh trong Quân Sử Việt

 

Nguyễn Thanh Thu điêu khắc gia trác tuyệt

Pho “Thương Tiếc” mang Hồn Lính oai hùng

Dáng ngồi như núi! Trầm tĩnh ung dung

Thường linh hiển, những đêm trăng huyền ảo

Nhiều tượng khác, xuất thần đầy sáng tạo

Như pho tượng lừng danh, tên “Ngày Về”

Hình người chiến sĩ trở lại đồng quê

Biểu tượng hòa bình, niềm vui chất ngất

 

Tượng ấy đoạt giải Văn Chương Nghệ Thuật

Của Tổng Thống Diệm, Đệ Nhất Cộng Hòa

Nguyễn Thanh Thu sống bình dị, xuề xòa

Song đích thực một tài năng siêu việt

   

                                    ĐKG Nguyễn Thanh Thu (2024) 

Tượng “Chiến Sĩ Vô Danh”, tượng “Trung Liệt”

Đặt trong nghĩa trang “Quân Đội Cộng Hòa”

Tại quận Gò Vấp, nơi anh sinh ra

Cả hai tượng đều mang Hồn Tử Sĩ

 

Đặc biệt tượng “An Dương Vương” hùng vĩ

Tọa lạc ngã sáu Chợ Lớn nguy nga

Ghi tích Vua Nam Việt đánh Triệu Đà

Dùng nỏ thần Kim Quy, đuổi giặc

 

Nguyễn Thanh Thu chỉ miệt mài điêu khắc

Thế mà sau Quốc Hận cũng vô tù

Trong tù, quyết không khắc tượng cáo Hồ

Cam chịu tám năm khổ sai ác liệt

 

Nay, Nguyễn Thanh Thu về miền Tịnh Viễn

Dâng hương trầm, tôi tiễn Bạn tri âm

Với những dòng thơ xuất tự thâm tâm

Ngậm ngùi Thương Tiếc, thay lời tống biệt.

  Trần Quốc Bảo – Richmond, Virginia  

 From: haiphuoc47 & NguyenNThu

Ngày Lễ Mẹ (Ngày Mother Day) – Nguyễn Thế Giác

Giac Le Nguyen

Ngày Lễ Mẹ

(Ngày Mother Day)

Nguyễn Thế Giác

Nhân ngày lễ Mẹ,

kính xin Cộng Đồng mạng

cho tôi được xiển dương tinh thần Mẹ,

chỉ vì người Mẹ là tất cả!

Cho nên tạm gác phóng sự

chiến trường trong thời gian này.

Cùng tất cả Đại gia đình Đinh Vũ

cũng như bạn bè trên tòan thế giới

cho phép tôi được nói cái tôi của riêng tôi.

Mẹ tôi bà Vũ Thị Uyên (nhạc mẫu)

đã bước qua một trăm lẻ bốn nấc thang đời.

Mẹ vẫn còn vui vẻ, minh mẫn… với đàn con,

cháu, chít. Hình ảnh Mẹ tảo tần,

tôi không biết lấy gì trả ơn bội hậu,

nghiền ngẫm viết hai bài thơ nói lên

cái cò của người Mẹ Việt Nam.

Nhờ Nhạc Sĩ Nguyễn Tuấn Chương phổ nhạc.

Kính xin Quý Vị mở YOUTUBE đón nghe.

Mẹ Như Chiếc Lá Rừng Phong

Ngày con chập chững vào đời.

Mẹ cho tất cả những lời yêu thương.

Ngày con từ giã mái trường.

Bỏ quên phố nhỏ Mẹ thường đi qua.

Ngày con quảy gánh sơn hà.

Mẹ khuyên nối bước ông cha sáng ngời.

Ngày con bẻ súng ra khơi.

Vết thương mất nước rã rời hồn hoang.

Nhìn quê lòng mắt mỏi mòn.

Đếm bao năm tháng vẫn còn lưu vong.

Mẹ giờ tuổi hạc long đong.

Thân như chiếc lá rừng phong chớm sầu.

Thời gian vùn vụt bóng câu.

Mẹ theo nước chảy qua cầu nhân gian.

Xin ơn trên Mẹ bình an.

Mùa Xuân trong Mẹ thênh thang tuổi già.

Cõi trần Mẹ chẳng thiết tha.

Chiều chênh chếch bóng mảnh tà dương trôi.

Lung linh bóng Mẹ sáng ngời.

Nụ ca dao nở trên môi mẫu từ.

 

Mẹ Là Mạch Rừng Khuya

 

Niềm hạnh phúc trong vòng tay của Mẹ.

Hân hoan nào nước mắt vẫn rưng rưng.

Mẹ của con nhìn dòng sông thỏ thẻ.

Hạt phù sa từ mẫu chẳng ngại ngùng,

 

Mẹ chắt chiu cả đời cho con trẻ.

Rót yêu thương vào phiến nhỏ linh hồn.

Nuôi con cái từ thuở còn tấm bé.

Ơn mẫu từ theo thời khắc lớn khôn.

 

Cơn lốc xóay đi qua miền ký ức.

Mẹ nghiễm nhiên sừng sững ở trong con.

Miệt mài chảy mạch rừng khuya thổn thức.

Yêu tha nhân giầu lý tưởng sống còn.

 

Cuối dốc chiều niềm tin yêu chất ngất,

Cầu thế gian dù diệu vợi vô cùng.

Ơn Thượng Đế Mẹ sống đời chân thật.

Dọc đường trần thả bước nhỏ khoan dung.

 

Ôi diễm phúc con vẫn còn có Mẹ!

Níu thời gian mơ về lúc nằm nôi.

Trên lưng võng lời ngọt ngào ru trẻ.

Mẹ cấy cho con tròn những nụ cười.

 

Mẹ cho con tình yêu thương bất diệt.

Và gia đình là tổ ấm đêm Đông.

Sống tha hương nhiều khi buồn da diết.

Con cúi đầu tặng Mẹ một đóa hồng.   

Nguyễn Thế Giác


 

  ƯỚC GÌ MẸ CÓ MƯỜI TAY – CA DAO MƯỜNG – HÌNH ẢNH VCH

(CA DAO MƯỜNG – HÌNH ẢNH VCH)

 Nhân Ngày Của Mẹ, mời các bạn đọc lại bài ca dao của người Mường. Lời ru con đầy chất dân ca, chứa đựng cả một trời tâm sự của mẹ…

MƯỜI TAY

Bồng bồng con nín con ơi
Dưới sông cá lội, ở trên trời chim bay
Ước gì mẹ có mười tay
Tay kia bắt cá, còn tay này bắn chim
Một tay chuốt chỉ luồn kim
Một tay đi làm ruộng, một tay tìm hái rau

Một tay ôm ấp con đau
Một tay vay gạo, một tay cầu cúng ma
Một tay khung cửi guồng xa
Một tay lo bếp nước, lo cửa nhà nắng mưa
Một tay đi củi muối dưa
Còn tay để van lạy, để bẩm thưa, đỡ đòn
Tay nào để giữ lấy con
Tay nào lau nước mắt, mẹ vẫn còn thiếu tay
Bồng bồng con ngủ cho say
Dưới sông cá vẫn lội, chim vẫn bay trên trời

(Ca dao dân tộc Mường, Cầm Giang dịch)

From: taberd- & NguyenNThu


 

“Ai Nhớ Ngàn Năm Một Ngón Tay” của Du Tử Lê

Le Thanh Hoang Dan

 Tháng Tư tình cờ đọc bài thơ “Ai Nhớ Ngàn Năm Một Ngón Tay” của Du Tử Lê trên FB Be Lan Phuong, cảm động quá.

“Tháng tư tôi đến rừng chưa thức

Mưa vẫn chờ tôi ở cuối khuya

Có môi chưa nói lời chia biệt

Và mắt chưa buồn như mộ bia

 

Tháng tư nao nức chiều quên tắt

Chim bảo cây cành hãy lắng nghe

Bước chân ai dưới tàng phong ốm

Mà tiếng giày rơi như suối reo

 

Tháng tư khao khát, đêm, vô tận

Tôi với người riêng một góc trời

Làm sao anh biết trăng không lạnh

Và cánh chim nào sẽ bỏ tôi

 

Tháng tư hư ảo người đâu biết

Cảnh tượng hồn tôi : một khán đài

Với bao chiêng, trống, bao cờ xí

Tôi đón anh về tự biển khơi

 

Tháng tư xe ngựa về ngang phố

Đôi mắt nào treo mỗi góc đường

Đêm ai tóc phủ mềm da lụa

Tôi với người chung một bến sông

 

Tháng tư nắng ngọt hoa công chúa

Riêng đoá hoàng lan trong mắt tôi

Làm sao anh biết khi xa bạn

Tôi cũng như chiều : tôi mồ côi

 

Tháng tư chăn gối nồng son, phấn

Đêm với ngày trong một tấm gương

Thịt, xương đã trộn, như sông, núi

Tôi với người, ai mang vết thương ?

 

Tháng tư rồi sẽ không ai nhớ

Rừng sẽ vì tôi nức nở hoài

Mắt ai rồi sẽ như bia mộ

Ngựa có về qua cũng thiếu đôi

 

Tháng tư người nhắc làm chi nữa

Cảnh tượng hồn tôi đã miếu thờ

Trống, chiêng, cờ, xí như cơn mộng

Mưa đã chờ tôị Mưa…đã …mưa

 

Mai kia sống với vầng trăng ấy

người có còn thương một bóng cây

Góc phố còn treo đôi mắt bão

Ai nhớ ngàn năm một ngón tay ?”

 


 

NẾU KHÔNG CÓ TÌNH YÊU

Gieo Mầm Ơn Gọi 

Nếu không có tình yêu,

Bổn phận khiến người ta dễ nóng giận.

Nếu không có tình yêu,

Trách nhiệm đẩy người ta tới chỗ bất nhã.

Nếu không có tình yêu,

Công bằng làm cho người ta đâm ra tàn nhẫn.

Nếu không có tình yêu,

Sự thật biến người ta thành kẻ ưa xoi mói.

Nếu không có tình yêu,

Sự khôn ngoan dẫn dắt bạn tới chỗ láu cá.

Nếu không có tình yêu,

Sự đon đả biến người ta thành kẻ giả dối.

Nếu không có tình yêu,

Sự am hiểu đẩy bạn trở thành kẻ cố chấp.

Nếu không có tình yêu,

Quyền lực khiến người ta trở thành kẻ áp bức.

Nếu không có tình yêu,

Danh tiếng làm bạn trở thành kẻ kiêu ngạo.

Nếu không có tình yêu,

Của cải làm con người ta trở nên tham lam.

Nếu không có tình yêu,

Lòng tin biến thành kẻ cuồng tín.

Nếu không có tình yêu,

Trên đời này bạn không là gì cả.

St


 

  Ta chỉ sống được một lần duy nhất

Những Câu Nói Hay Về Cuộc Sống

  Ta chỉ sống được một lần duy nhất

Hãy mỉm cười chào đón mỗi ngày vui

Cảm ơn đời khi thức giấc vươn vai

Vẫn khỏe mạnh và bình an, vui vẻ.

 

Bởi cuộc sống biết bao là dâu bể

Bao đua chen, ganh ghét bởi miệng đời

Đúng đúng, sai sai đâu dễ phân đôi

Nên đôi lúc cũng chẳng cần giải thích.

 

Ở ngoài kia bao nhiêu là số phận

Bão gió dập vùi khổ lụy bi ai

Sống hôm nay đâu thể biết ngày mai

Ta đâu biết ngày cuối cùng ta sống.

 

Nên nếu được sống vui, không thù hận

Làm điều mình yêu thích, chẳng hại ai

Buông bỏ đi những toan tính ở đời

Để nhắm mắt được thảnh thơi tự tại.

 

Ghé trần gian, không ai người ở lại

Hãy mỉm cười trân trọng lấy thời gian

Cuộc sống kia có khổ cực cơ hàn

Ta cứ nghĩ cuộc chơi… Đầy thử thách….!

Sưu tầm

Sống Và Suy Ngẫm


 

GỬI CÁC BẠN GIÀ…

Đặng Hoạt

Hỡi các bạn già của tôi ơi!

Đừng có tủi thân, hoặc trách đời

Thời gian, năm, tháng, qua nhanh lắm

Hãy sống từng giây phút tuyệt vời.

 

Bao năm lăn lóc, cũng đủ rồi

Bôn ba thời vận, sống nổi trôi

Nhục vinh, sướng khổ, đều có cả

Giờ chỉ mình ta, với đất trời.

 

Cuộc đời là thế đó bạn ơi

Có trách, có than, cũng đã rồi

Chỉ gây mâu thuẫn, thêm buồn khổ

Chẳng ích lợi chi, lúc cuối đời.

 

Buông bỏ hết đi, cất làm gì

Để hồn thư thả, lúc ra đi

Tiền bạc, lo âu, giờ vô nghĩa

Hận thù, xung đột, chẳng ích chi.

 

Thời gian còn lại, có là bao

Hãy cố vui lên, chớ u sầu

Thực hiện những gì mình mơ ước

Để đừng hối tiếc, lúc lìa nhau.

 

Sức khoẻ, là niềm vui lúc tuổi già

Là liều thuốc bổ, chẳng gì qua

Tình thương, tha thứ là sức mạnh

Hạnh phúc, bình an, đến mọi nhà! 

 

Sưu tầm


 

GỬI CÁC BẠN GIÀ…

Đọc và Ngẫm

Hỡi các bạn già của tôi ơi!

Đừng có tủi thân, hoặc trách đời

Thời gian, năm, tháng, qua nhanh lắm

Hãy sống từng giây phút tuyệt vời.

 

Bao năm lăn lóc, cũng đủ rồi

Bôn ba thời vận, sống nổi trôi

Nhục vinh, sướng khổ, đều có cả

Giờ chỉ mình ta, với đất trời.

 

Cuộc đời là thế đó bạn ơi

Có trách, có than, cũng đã rồi

Chỉ gây mâu thuẫn, thêm buồn khổ

Chẳng ích lợi chi, lúc cuối đời.

 

Buông bỏ hết đi, cất làm gì

Để hồn thư thả, lúc ra đi

Tiền bạc, lo âu, giờ vô nghĩa

Hận thù, xung đột, chẳng ích chi.

 

Thời gian còn lại, có là bao

Hãy cố vui lên, chớ u sầu

Thực hiện những gì mình mơ ước

Để đừng hối tiếc, lúc lìa nhau.

 

Sức khoẻ, là niềm vui lúc tuổi già

Là liều thuốc bổ, chẳng gì qua

Tình thương, tha thứ là sức mạnh

Hạnh phúc, bình an, đến mọi nhà!

 


 

Chọn thiện lương đâu phải ta khờ khạo

Nhân Sinh Một Kiếp con Người

Xót xa em bé bị cha mẹ bỏ rơi

Xin đừng vội rời đi mà không dành cho con một chút tình yêu

***********

Chọn thiện lương đâu phải ta khờ khạo

Bởi nguyên sơ bản chất mỗi con người

Ai cũng vậy khi cất tiếng chào đời

Đều lương thiện như nụ cười của mẹ

 

Chọn nhường nhịn đâu phải ta xem nhẹ

Một ai kia chưa hiểu nhẽ ở đời

Thì vội chi gây lên những rối bời

Để con sóng không yên bình phẳng lặng

 

Sống trên đời màng chi chuyện thua thắng

Để cho lòng được hưởng phút bình yên

Nhịn một chút thôi bớt những ưu phiền

Lùi một bước biển trời còn cao rộng

 

Ta tha thứ giữa dòng đời biến động

Có phải đâu nhu nhược hay yếu mềm

Mà ta muốn mọi việc được trôi êm

Sao cứ phải tuyệt tình câu ân nghĩa

 

Ta khạo khờ bởi người thương kẻ khịa

Làm sao mà đong đếm hết đúng sai

Cứ mỉm cười chào đón những sớm mai

Thật hay giả chẳng so đo tính toán

 

Ta chân thành để người không oán thán

Dối với lừa chỉ mệt mỏi lương tâm

Trao chân tình sẽ nhận lại tình thâm

Cứ thẳng thắn để đời không hối tiếc

 

Bởi ta biết giữa cuộc người sinh, diệt

Gieo thiện lành gặt quả ngọt bình yên..!

S.T.


 

TA CỨ TƯỞNG TRẦN GIAN LÀ CÕI THẬT

 

                             

  Đường về khép bóng trần gian

               Lợi danh gói một hành trang vô thường

 

                         Ngoảnh nhìn cuộc đời như giấc mộng

                          Được mất bại thành bỗng hóa không

                                Phú quý vinh hoa như mộng ảo

                                   Sắc tài danh lợi tựa phù du

                               Tất bật hơn thua rồi cũng bỏ

                               Thong dong tự tại vậy m

Đêm qua mộng lại thật gần
Đừng lay tôi nhé hồng trần mong manh !

                               Ta về giữ mộng trinh nguyên

                       Bờ hun hút lạnh nắng xuyên hình hài

 

                          Thân như bóng chớp chiều tà

                          Cỏ cây hoa lá xuân qua rụng rời
Sá chi suy thịnh cuộc đời

                       Thịnh suy như hạt sương rơi đầu cành

                            Ta Cứ tưởng trần gian là cõi thật

                             Thế cho nên tất bật đến bây giờ 

                                                                           *****

Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật

Thế cho nên tất bật đến bây giờ !

Ta cứ ngỡ xuống trần chỉ một chốc

Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm nay !

 

Bạn thân ơi ! Có bao giờ bạn nghĩ

Cuộc đời này chỉ tạm bợ mà thôi

Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ

Khi trở về cát bụi cũng trắng tay

 

Cuộc đời ta phù du như cát bụi

Sống hôm nay và đâu biết ngày mai ?

Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi

Rồi cũng về với cát bụi mà thôi

 

Thì người ơi ! Xin đừng ganh đừng ghét

Ðừng hận thù tranh chấp với một ai

Hãy vui sống với tháng ngày ta có

Giữ cho nhau những giây phút tươi vui

 

Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc

Vì đời ta đã sống trọn kiếp người

Với tất cả tấm lòng thành thương mến

Ðến mọi người xa lạ cũng như quen

 

Ta là Cát ta sẽ về với Bụi

Trả trần gian những cay đắng muộn phiền

Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy

Không còn buồn lo lắng chốn trần ai !

 

  Thơ Bùi Giáng


 

Nhân sinh như mộng

ĐẸP và HAY

Ta đã đi hơn quá nửa cuộc đời

Và đã qua một cái thời tuổi trẻ

Nhiệt huyết, đam mê, tình yêu, sức khỏe…

Đã không còn có thể được như xưa.

 

Ta bây giờ như hạt nắng sau mưa

Không chói chang như buổi trưa oi ả

Mà nhạt nhòa như ráng chiều mùa hạ

Đang nhẹ nhàng ,thong thả đón hoàng hôn.

 

Hơn nửa đời người chạy đáo chạy đôn

Đến lúc này cũng chân chồn, gối mỏi

Bao khát khao từng tan vào sương khói

Để lại gì ,ngoài tiếc nuối trong ta ?.

 

Ta giờ đây bước sang tuổi chớm già

Thường trầm tư bên tách trà ngẫm nghĩ

Cũng có một gia đình mà trân quý

Và cũng còn đây những khổ lụy muộn phiền.

 

Tuổi này rồi ta chỉ muốn an yên

Không muốn ganh đua, chẳng muốn phiền ai cả

Có đôi lúc những đúng, sai, thật, giả

Bản thân mình cũng không quá quan tâm.

 

Tuổi trẻ ta từng có những sai lầm

Từng trải qua bao thăng trầm, vinh ,nhục

Giờ chỉ muốn chút bình an, hạnh phúc

Bên gia đình cho đến lúc lìa xa.

 

Đôi lúc ta muốn tìm lại chính ta

Sống đúng là mình khi tuổi già đang chớm

Cuộc sống bon chen, quanh năm bận rộn

Cứ từng ngày ngốn hết cả thời gian.

 

Những ước mơ vừa mới nở đã tàn

Bao khát vọng cũng tan bởi ngàn vướng bận

Bởi trách nhiệm nên phải đành chấp nhận

Cơm, áo, gạo, tiền, cứ luẩn quẩn quanh ta.

 

Ngồi ngẫm về những việc đã trải qua

Lúc mỉm cười, lúc xót xa tặc lưỡi

Một đời trải bươn, để rồi sau cuối

Có được những gì khi tuổi đã chênh vênh ?

CHỚM GIÀ

– Nhẫn AV –

#ĐẹpvàHay