Mẹ gửi con, những người con của mẹ

Image may contain: tree, plant and outdoor
Image may contain: one or more people, crowd and outdoor
Image may contain: skyscraper and outdoor

Vi Nguyen to Hội Ủng Hộ Dân Chủ Hồng Kông

Mẹ gửi con, những người con của mẹ

Hôm nay… xác tìm thấy vô danh trên bụi đất, giữa dòng
Chúng ta đã đau đáu tìm con, luôn khấn nguyện trong lòng
Giờ tìm được lại thầm mong con chỉ là mất tích,
Tia hi vọng dẫu sợ là vô ích,
còn hơn…nhận xác con… đau đớn gấp vạn lần
Con đã hứa chỉ ra ngoài cùng mấy đứa bạn thân
Mẹ đã chờ, đã tin & hi vọng…
Mẹ đã cầu nguyện mỗi ngày trong vô vọng
Mái ấm chúng ta giờ không phút bình yên
Nhận xác con mẹ không dám gọi tên
Không thở được. Mẹ không còn sống nữa.
Quặn thắt ruột gan, bừng bừng ngọn lửa
Nỗi đau này mẹ tưởng mình đã chuẩn bị sẵn sàng từ ngày con bước ra tuyến trước
Nào ngờ… mẹ đau chết linh hồn đau cháy núi sông
Mười mấy tuổi đầu, tại vì sao phải lo cả chuyện công?
Chuyện đất nước vì sao con phải gánh?
Đến chết cũng không thể yên mà phải chết đâu đó vô danh
hoặc cứ thế loã lồ giữa dòng nước lạnh
Đứa con của tôi sinh ra, lớn lên trước mắt tôi, mùi thơm vẫn còn bên tôi đây mà…
Mới ngày nào con vẫn còn khoẻ mạnh…
Con yêu ơi, trước khi chết chắc đã hết sức đớn đau
Mẹ nguyện cầu cho đêm tối này hãy qua mau
Để những đứa trẻ đầu xanh không phải đốt thân mình thắp lên lửa sáng
Để những đứa con không còn bị tàn sát trước mắt người đầu bạc
Để chúng ta chỉ phải tiễn chân các con đi tới cổng trường
Và hết ngày, lại chờ các con về cùng với những yêu thương
Cơm canh nóng và chuyện trường, chuyện lớp
Con sẽ lại vô tư bước tới tự do và nhân văn phía trước
Chứ không phải mỗi bước đi là di chúc đã phải viết rõ từng dòng
Hỡi ông trời, cần máu bao nhiêu đứa trẻ mới sáng đỏ được hừng đông?!!!

(Mai mình vào laptop mới dịch sang tiếng Anh một cách văn thơ được nhưng uất nghẹn trong lòng nên giờ cứ phải viết ra tiếng Việt trước đã.
Cả thế giới chúng ta ai dậy hoặc trước khi ngủ cũng nói “Wish you die soon, Tập súc sinh & Chinazi” chắc có khi ông trời sẽ ứng sớm. Mk!!!)

Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển

Phan Thị Hồng
Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển

Tác giả: Du Tử Lê

Tập Thơ Du Tử Lê

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Đời lưu vong không cả một ngôi mồ
Vùi đất lạ thịt xương e khó rã
Hồn không đi sao trở lại quê nhà

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Nước ngược dòng sẽ đẩy xác trôi đi
Bên kia biển là quê hương tôi đó
Rặng tre xưa muôn tuổi vẫn xanh rì

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Và nhớ đừng vội vuốt mắt cho tôi
Cho tôi hướng vọng quê tôi lần cuối
Biết đâu chừng xác tôi chẳng đến nơi

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Đừng ngập ngừng vì ái ngại cho tôi
Những năm trước bao người ngon miệng cá
Thì sá gì thêm một xác cong queo

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Cho tôi về gặp lại các con tôi
Cho tôi về nhìn thấy lệ chúng rơi
Từ những mắt đã buồn hơn bóng tối

Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Và trên đường hãy nhớ hát quốc ca
Ôi lâu quá không còn ai hát nữa
(bài hát giờ cũng như một hồn ma)

Khi tôi chết nỗi buồn kia cũng hết
Đời lưu vong tận tuyệt với linh hồn.

Du Tử Lê
12-77

Image may contain: 1 person, suit and text

55 CÂU CA DAO DÂN GIAN BẤT HỦ ĐƯỢC LƯU TRUYỀN SAU NGÀY 30/4/1975

55 CÂU CA DAO DÂN GIAN BẤT HỦ ĐƯỢC LƯU TRUYỀN SAU NGÀY 30/4/1975

  1. Nam Kỳ Khởi Nghĩa tiêu Công Lý

Đồng Khởi vùng lên mất Tự Do.

  1. Đôi dép râu dẫm nát đời son trẻ

Nón tai bèo che khuất nẻo tương lai.

  1. Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội

Việt Cộng về thành làm tội dân ta.

  1. Năm đồng đổi lấy một xu

Thằng khôn đi học, thằng ngu làm thầy.

  1. Có miệng không nói lại câm

Hai hàng nước mắt chan dầm như mưa.

  1. Lương chồng, lương vợ, lương con

Đi ba buổi chợ chỉ còn lương tâm

Lương tâm đem chặt ra hầm

Với rau muống luộc khen thầm là ngon.

  1. Anh Đồng, anh Duẩn, anh Chinh

Ba anh có biết dân tình hay không?

Rau muống nửa bó một đồng

Con ăn bố nhịn, đau lòng thằng dân.

  1. Có áo mà chẳng có quần

Lấy gì hạnh phúc hỡi dân cụ Hồ?

Có đói mà chẳng có no

Lấy gì độc lập, tự do hỡi người?

  1. Bác Hồ chết phải giờ trùng

Nên bầy con cháu dở khùng dở điên.

Thằng tỉnh thì đã vượt biên

Những thằng ở lại nửa điên nửa khùng.

  1. Nhà ai giàu bằng nhà cán bộ?

Hộ nào sang bằng hộ đảng viên?

Dân tình thất đảo bát điên

Đảng viên mặc sức vung tiền ăn chơi.

  1. Ai về qua tỉnh Nam Hà

Xem lũ đầy tớ xây nhà bê tông.

Tớ ơi, mày có biết không?

Chúng ông làm chủ mà không bằng mày!

  1. Phong lan, phong chức, phong bì

Trong ba thứ ấy, thứ gì quý hơn?

Phong lan ngắm mãi cũng buồn

Phong chức thì phải cúi luồn vào ra

Chỉ còn cái phong thứ ba

Mở ra thơm nức, cả nhà cùng vui.

  1. Đảng ta là đảng thần tiên

Đa lô (đô-la) thì được, đa nguyên thì đừng.

  1. Ngày đi, đảng gọi “Việt gian”

Ngày về thì đảng chuyển sang “Việt kiều”.

Chưa đi: phản động trăm chiều

Đi rồi: thành khúc ruột yêu ngàn trùng.

  1. Chiều chiều trên bến Ninh Kiều

Dưới chân tượng bác, đĩ nhiều hơn dân!

  1. Trăm năm bia đá thì mòn

Bia chai cũng vỡ, chỉ còn bia ôm.

  1. Thầy giáo, lương lãnh ba đồng

Làm sao sống nổi mà không đi thồ?

Nhiều thầy phải đạp xích lô

Làm sao xây dựng tiền đồ học sinh?

  1. Tìm em như thể tìm chim

Chim bay biển Bắc, anh tìm biển Đông.

Tìm chi cho phải mất công

Đài Loan, Hàn Quốc em dông mất rồi.

  1. Trách ai sinh thứ họ Hồ

Để cho cả nước như đồ vất đi!

  1. Bác Hồ đại trí, đại hiền

Chơi Minh Khai chán, gá liền Hồng Phong.

Minh Khai phận gái chữ tòng

Bác Hồ sái nhất, Hồng Phong sái nhì.

  1. Ngày xưa giặc Pháp mộ phu

Ngày nay đảng bán dân ngu lấy tiền.

Đảng ta là đảng cầm quyền

Đảng bán ruộng đất lấy tiền đảng tiêu.

  1. Dịch heo nối tiếp dịch gà

Bao giờ dịch đảng cho bà con vui.

  1. Bao giờ Hồ cạn, Đồng khô

Chinh rơi, Giáp rách, cơ đồ mới yên.

  1. Tiên sư Cộng sản Việt Nam

Suốt đời bán cả giang san nước nhà !

  1. Dân đói mà đảng thì no

Sức đâu ủng hộ, hoan hô suốt ngày.

Đảng béo mà dân thì gầy

Độn bắp, độn sắn biết ngày nào thôi?

  1. Hoan hô độc lập tự do

Để cho tớ nhá bo bo sái hàm.

  1. Nhân dân thì chẳng cần lo

Nhà nước lo sẵn bo bo mỗi ngày.

Hãy chăm tay cấy tay cầy

Nhịn ăn nhịn mặc chờ ngày vinh quang.

  1. Bắt trồng mà chẳng thu mua

Tại sao đảng nỡ dối lừa nhân dân?

Tiền cầy, tiền giống, tiền phân

Một trăm thứ thuế đổ thân gầy gò.

Dân đói mà đảng thì no

Kêu trời, kêu đất, kêu Hồ chí Minh…

  1. Thi đua làm việc bằng hai

Để cho cán bộ mua đài mua xe.

Thi đua làm việc bằng ba

Để cho cán bộ xây nhà lát sân.

  1. Đi làm hợp tác hợp te

Không đủ miếng giẻ mà che cái l…

  1. Công nhân, vợ ốm con côi

Lãnh đạo nhà gác, xe hơi bộn bề.

Bao giờ cho hết trò hề?

  1. Ông Đồng, ông Duẩn, ông Chinh

Vì ba ông ấy, dân mình lầm than.

  1. Ngày xưa đại tướng cầm quân

Ngày nay đại tướng cầm quần chị em.

  1. Giỏi a đồng chí Đỗ Mười

Lớp ba chưa đỗ đã ngồi bí thư.

  1. Vẻ vang thay lãnh tụ ta

Đem dân xuất khẩu bán ra nước ngoài

  1. Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa

Cúi đầu dâng đảo Trường Sa cho Tàu.

  1. Ngày xưa chửi Mỹ hơn người

Ngày nay nịnh Mỹ hơn mười lần xưa.

Ngày xưa đánh Mỹ không chừa

Ngày nay con cái lại lùa sang đây.

Ngày xưa Mỹ xấu, Ðảng hay

Ngày nay Ðảng ngửa hai tay xin tiền!

  1. Đảng ta chọn tướng họ Lê

Đức Anh thất đức nên bê lên ngồi.

  1. Liên bang Xô Viết vỡ rồi

Văng Linh, văng Kiệt, Đỗ Mười văng luôn.

  1. Nước ta bầu cử tự do

Lọc qua, lừa lại toàn lò Mác Lê.

  1. Không đi không biết Tam Đảo

Đi thì không biết nơi nào mà ngu.

  1. Trung ương chỉ thị ba cùng

Đảng viên phải bám quần chùng nhân dân.

  1. Tin đâu như sét đánh ngang

Bác Hồ đang sống chuyển sang từ trần.

Tin đâu như sét đánh gần

Bác Hồ đang sống từ trần chuyển sang.

  1. Bác Hồ thuở nhỏ bồi Tây

Đến già Bác lại đu giây Nga Tàu.

  1. Đảo kinh là cái đỉnh cao

Trí tuệ nên đảng hô hào văn minh.

Đảng viên cán bộ thất… kinh

Văn minh cho lắm vẫn mình cán ngô.

  1. Chị em du kích giỏi thay

Bắn máy bay Mỹ rớt ngay cửa mình.

  1. Tin buồn noan báo trên đài

Xe tăng bác nái nật hai ba nần!

  1. Tin thua như sét đánh ngang

Làm Bác chết cứng, lúc đang thay quần

Hôm qua còn sống sờ sờ

Mà nay bác đã cứng đơ cái mình

  1. Khôn hồn thả cải tạo ra

Kẻo Ngụy trở lại chết cha Đỗ Mười

  1. Tổ cha cái bọn đười ươi

Đỗ Tám, Đỗ Chín, Đỗ Mười ăn… “biu”

  1. Trạch Dân có họ Giang mai

Này dân Trung Quốc đói dài vì ngươi.

  1. Đỗ Mười sang lạy Trung Hoa

Kính dâng quần đảo Trường Sa cho Tầu

  1. Anh mò địa đạo Củ Chi

Củ chi là cái củ gì? Củ anh?!

  1. Ngày xưa chống Mỹ chống Tây

Ngày nay chống gậy ăn mày áo cơm.

  1. Trồng mía, trồng ớt, trồng hành

Vì nghe lời đảng mà thành bể niêu

Trồng tiêu rồi lại trồng điều

Vì nghe lời đảng mà niêu tan tành.

(Sưu tầm)

——

ĐHS.

THƠ THÁI BÁ TÂN: NẾU KHÔNG CÓ CỘNG SẢN

Trần Bang

THƠ THÁI BÁ TÂN

NẾU KHÔNG CÓ CỘNG SẢN

Nếu không có cộng sản,
Chuyện gì sẽ xẩy ra?
Nếu không có cộng sản,
Chắc chắn Việt Nam ta

Như các thuộc địa khác,
Sẽ độc lập ngon lành.
Tự do và dân chủ
Mà không cần chiến tranh.

Tức là không chết chóc,
Không đói khổ, chia ly.
Không có Điện Biên Phủ
Và kháng chiến trường kỳ.

Không chiến tranh chống Mỹ,
Không chết nhiều triệu người.
Không chiến tranh biên giới,
Không “hận thù ngút trời”.

Nhưng quan trọng không kém –
Đất nước sẽ yên hòa,
Không suy đồi đạo đức,
Con không đấu mẹ cha.

Chùa chiền không bị phá.
Những người dân hiền lành
Sẽ không bị nhồi sọ
Thành khôn lỏi, lưu manh…

Nhìn nước khác thì biết.
Họ na ná như ta,
Nhờ không có cộng sản,
Mà bây giờ khác xa”

THÁI BÁ TÂN

VỀ ĐI CON !

Image may contain: one or more people and outdoor
Nguyễn Quốc Việt is with Viet Nguyen Quoc and Tạ Hiền Việt.

 

VỀ ĐI CON !

Về đi con, nhà mình còn lon gạo
Về nhà đi, mẹ nấu cháo cho ăn
Nhà mình nghèo, khó nhọc kiếm miếng ăn
Con mơ chi chuyện cung hằng, sao hỏa

Về đi con, cả đêm qua đói lã
Mà sáng nay còn tất tả đến trường
Không có tiền, đừng cầu cạnh tình thương
Không học phí thì ra đường mà đứng

Về đi con, đừng rưng rưng nước mắt
Lòng mẹ đau như ai cắt con ơi
Bởi mẹ cha sinh ra “bất phùng thời”
Lại vô tâm sinh con, đời con khổ

Về đi con, chữ nghĩa đều vô bổ
Con người ta hùng hổ được nhờ tiền
Người hơn người nhờ cơ cấu ,ưu tiên
Học cho giỏi, quá hiền, đành thất nghiệp

Về đi con, lật sách, ta học tiếp
Chữ nghĩa nhân trong số phận con người
Học yêu thương, học khóc lẫn học cười
Học chân thật giữa kiếp người lừa lọc !

…….06/09/19…..NQV……

(ảnh mạng) 

NỖI LÒNG CỦA MẸ

NỖI LÒNG CỦA MẸ.
Con đi theo tiếng à ơi
Mẹ ngồi song cửa nhìn đời trôi qua
Nhớ con nhìn bóng người ta
Con đi có nhớ mẹ già chốn quê
Nặng tình nắng cháy trưa về
Võng đưa kẽo kẹt bốn bề vắng tanh
Cây cao trái chín trái xanh
Trái rơi xuống gốc trái thành phân nuôi
Quẹt tay lau giọt ngậm ngùi
Lau mờ hiu quạnh cho nguôi ngoai lòng
Chiều chiều ra đứng bờ sông
Nhớ con nước mắt ngược dòng về tim…
Liverpool.3-9-2019
Song Như.
Image may contain: one or more people

Nghe 100 bài thơ được ưa chuộng xưa nay

 Nghe 100 bài thơ được ưa chuộng xưa nay
Kính gởi quí bạn gần 100 bài thơ được ưa chuộng xưa nay với giọng ngâm của nhiều nghệ sĩ nổi tiếng một thời.
HCĐ
Xin click ngay tên để download hoặc nghe:
 
 
HCĐ

NGƯỜI TA LỚN BỞI VÌ NGƯƠI QUỲ XUỐNG

CHẾT VINH HƠN SỐNG NHỤC.

( Trả lời ông Lê Công Phụng, nguyên TT Bộ Ngoại Giao. 
Trưởng ban Biên giới, lãnh thổ Việt Nam )

NGƯỜI TA LỚN BỞI VÌ NGƯƠI QUỲ XUỐNG
Cam nhận mình nhỏ yếu là sao ?
Cháu con chưa sinh, nợ đã ngập đầu.
Lẽ nào bắt chúng đi đòi lại nước.
Hay để chúng bị phanh thây lấy tạng ?
chịu kiếp lệ nô, không ngẩng mặt làm người ?
Con gái thì làm kiếp đồ chơi.
Làm nô lệ dục tình trong tay bầy Khựa bẩn. 
Sống làm người mà lặng im nhìn nước mất.
Rồi nhơn nhơn để mặc cháu con đòi.
Thật đáng thương cho một kiếp người.
Mà suy nghĩ chẳng bằng cầm thú.
Hãy chờ đấy, bánh xe lịch sử,
Nghiến tan thây kẻ bán nước hại nòi
Dân Việt ta hơn chín chục triệu người
Là sức mạnh mang hồn thiêng sông núi.
Khi thức tỉnh kết đoàn thành một khối.
Là lúc quân xâm lược phải cúi đầu
Cháu con mình lại sánh bước năm châu.
Con Lạc, cháu Hồng, rạng danh nòi giống Việt
Lời dạy cha ông : chết vinh hơn sống nhục,
Sống như ông thà chết quách cho xong ! 
21-6-2018

NHỮNG TRÁI TÁO CUỘC ĐỜI !

Image may contain: tree and outdoor
Nguyễn Đạt is with Nguyễn Đạt.

NHỮNG TRÁI TÁO CUỘC ĐỜI !

Đứa con lớn xin tiền học phí
Đứa thứ hai đòi mẹ chiếc quần bò
Đứa út dương đôi mắt ngây thơ
Chỉ vòi mẹ gói bim bim bé xíu…

Việc đồng áng quanh năm bận bịu
Rét hại về mạ phải cấy hai lần
Luống rau xanh còn chưa kịp bón phân
Chị buộc phải mang táo ra chợ bán

Trước khi đi đỗ dành con, chị dặn:
Ở nhà ngoan trưa về mẹ mua quà
Đứa út rời vòng tay mẹ khóc òa
Như báo trước một điềm không tốt đẹp…

Mẹt táo để trên chiếc xe ọp ẹp
Chị gồng mình ngược gió xuống thủ đô
Chẳng dám đạp xe vào tận bờ Hồ 
Chị dừng lại khu ngoại ô cho tiện

Vừa đẩy xe,vừa chào mời luôn miệng
Suốt một giờ bán được mấy chục ngàn
Bỗng trên trời rơi xuống chú công an
Thêm chú nữa giằng chiếc xe nghiêng ngả…

Mẹt táo sợ run lên, rồi táo rơi lả tả
Lăn xuống đường, như những viên bi
Lăn nốt niềm hy vọng lúc ra đi
Còn hứng chịu những lời đầy xúc phạm…

Tôi nhìn chị vừa thương vừa giận
Thương cho cuộc đời cùng quẫn đến tột cùng
Giận cuộc đời sao lắm chuyện bất công
Giọt nước mắt chia đều hai cảm xúc!

Quả táo rơi – táo chỉ đau một lúc 
Lòng tin rơi – ta đau suốt cả đời !
Nếu người phụ nữ kia là chị gái của tôi?
Là mẹ, là em, là người thân của bạn???

Xin dành một phút ta rơi vào khoảng lặng
Để sẻ chia với nỗi khổ nhân gian!
Để tỏ lòng thông cảm chị nông dân
Và những mảnh đời bơ vơ như quả táo!!!

Tác giả: Hạnh Nguyễn

* Hình minh họa từ nguồn Facebook

#Hìnhảnhđànlinhcẩuxâuxéconmồihttps://www.facebook.com/2131609526905407/posts/2393780027355021/

Sài Gòn

Sài Gòn

Nguyễn Mạnh An Dân 

Sài Gòn có Đại Học Xá Minh Mạng 
Những gã con trai chơi suốt đêm và học suốt đêm 
Những gã con trai lửng bụng bốn đồng cơm “xã hội” nói chuyện tế thế kinh bang 
Rất hồn nhiên và sôi nổi. 

Sài Gòn có cư xá Trần Quí Cáp, có lưu xá Thanh Quan 
Thế giới bí mật của những nàng tiên mới 
Tốn giấy mực và thuốc lá của các chàng trai trẻ lãng mạng vô cùng. 

Sài Gòn có trường Gia Long, trường Trưng Vương 
Con gái Bắc khôn ngoan, con gái Nam nhỏng nhẻo 
Cả hai đều có những hàng cây thơ thẩn áo dài 
Cả hai đều làm chết biết bao trái tim si tình. 

Sài Gòn có nhà sách Khai Trí, có trường Chu Văn An 
Nơi viết và in sách bán cho học trò cả nước 
Sài Gòn có trường Dược nữ sinh đeo kính cận dày ba phân 
Sài Gòn có trường Văn Khoa các cô ôm sách Phạm Công Thiện nặng triễu các bài tay đẹp. 
Sài Gòn có trường Luật đạo mạo đệ tử thầy Thúc, thầy Hách 
Chuyên đi sớm dành chỗ giảng đường cho cô bạn. 

Sài Gòn có các cô bận áo dài trắng, cỡi vélo đen như bướm bay trên đường. 
Sài Gòn có Nhất Chi Mai làm thơ rất hay và chết rất thảm. 
Sài Gòn có Khánh Ly đi chân đất hát nhạc tình, có Phạm Trọng Cầu phản phé. 
Sài Gòn có nhiều người tuổi trẻ có trái tim hồng và có bọn lợi dụng 
Sài Gòn đủ chuyện đáng yêu 
Sài Gòn đủ chuyện dị hợm. 

Sài Gòn có quán Kim Sơn, Thanh Thế con trai tụ tập rửa mắt chiều thứ bảy 
Sài Gòn có con gái cũn cỡn Mini, tha thước áo dài 
Sài Gòn có Hầm Gió nhiều khách đến tán dóc, ngâm thơ 
Sài Gòn có quán cóc đầy đường, nhiều chỗ đông vui nhiều nơi kín đáo 
Bạn bè tha hồ tán phét, người tình tha hồ nỉ non 
Sài Gòn có hẻm Casino 
Chổ làm sang của những chàng trai túi lép. 

Sài Gòn có rạp Rex Mini ghế đôi ngồi khoái vô cùng 
Sài Gòn có Thư Viện Quốc Gia tha hồ đọc sách, tha hố liếc nhau 
Sài Gòn có quán Hồng ba cô chủ bưng cà phê đi nhẹ như múa. 
Sài Gòn có nước mía Viễn Đông ngon hết chỗ chê 
Nơi tập trung các tiểu thư tuổi ăn quà vặt. 

Sài Gòn có sách Mai Thảo, sách Nguyễn Đình Toàn… 
Sài Gòn có hiện tượng Nguyễn Thị Hoàng, Túy Hồng, Trùng Dương 
Sài Gòn có sách Nguyễn Hiến Lê dạy làm người, có ông Trần Đức Lai viết Cậu Chó 
Sài Gòn có báo “gia nô”, báo đối lập thật, đối lập cuội 
Sài Gòn có ông Bùi Giáng thoát tục, có ông Nguyễn Ngọc Lan muốn vợ. 
Sài Gòn có ông Nguyên Sa “ý kiến” ông Nguyễn Nhật Duật, có người bênh ông 
Duật “ý kiến” ông Nguyên Sa 
Sài Gòn khen nhau vòng vòng, phiền nhau vòng vòng. 
Sài Gòn chữ nghĩa ồn ào, thoải mái vui vẻ vô cùng. 
Sài Gòn có vũ thoát y, có Hội Khổng Học. 
Sài Gòn có phụ nữ đòi quyến sống, có phụ nữ “nhảy dù” 
Sài Gòn có người kêu gọi chấn hưng đạo đức, có người mở snack bar 
Sài Gòn xô bồ, Sài Gòn lộn xà ngầu, 
Sài Gòn chân thật, Sài Gòn không thật 
Sài Gòn tốt, Sài Gòn xấu 
Sài Gòn rõ ràng sòng phẳng hết chỗ nói. 

Sài Gòn có lá me bay trên đường rất đẹp 
Sài Gòn có mưa ào ào và ngớt như giỡn chơi 
Sài Gòn có “thầy” Trí Quang kêu một tiếng nhiều người tự thiêu 
(Giớ nghi lại tội nghiệp đứt ruột) 
Sài Gòn có nhiều đảng trưởng chỉ có một mình 
Sài Gòn có nhiều vị liêm khiết ốm nhôm, nhiều đứa ăn hối lộ mập bể bụng 
Sài Gòn có quốc hội cãi nhau như mổ bò 
Sài Gòn có ông Tướng uống nước bình đông, có dân biểu bán tượng cổ 
Sài Gòn có nhiều đứa yêu mình mập núc, nhiều người yêu nước héo rũ vì buồn. 

Sài Gòn có nhiều thiếu niên mượn khai sinh đi lính, nhiều đứa trốn quân dịch 
Sài Gòn có người theo thầy Tâm Châu tử thủ Việt Nam Quốc Tự, có người sống chết 
với chùa Ấn Quang 
Sài Gòn có nhiều người theo cha Hóa lập chiến khu, có người theo ni sư Huỳnh Liên 
tiếp tay cho giặc 
Sài Gòn thoải mái, Sài Gòn chịu chơi 
Sài Gòn quân tử thật, Sài Gòn quân tử Tàu 
Sài Gòn chết đến nơi vẫn cứ tưởng bở. 

Sài Gòn tha hồ mặc đồ lớn xách cặp da, tha hồ đi giép lè phè 
Sài Gòn có thể trân trọng “thưa quí vị” có thể thoải mái “các bạn quơi” 
Sài Gòn có thể nghiêm chỉnh trầm mặc cả ngày có thể vỗ đùi cười ha hã 
Sài Gòn tha hồ biểu tình, tha hố đấu tranh 
Sài Gòn tha hồ làm chính trị, tha hồ chơi văn nghệ 
Sài Gòn tha hồ đánh phé, tha hồ làm chuyện tào lao 
Sài Gòn có tuần báo nghệ thuật truyền thanh rất hay, có ông Ngô Bảo rao hàng rất tếu 
Sài Gòn có nhiều bậc đáng kính, nhiều thằng xỏ lá 
Sài Gòn có nhiều vị phải dở nón chào, có nhiều tên muốn đấm vào mặt. 

Sài Gòn tha hồ hút Capstan, tha hồ uống “nước mắt quê hương” 
Sài Gòn mặc sức nghe pháo kích, mặc sức bàn chuyện kiệm ước, song hành 
Sài Gòn đi chùa mệt nghỉ, đi nhà thờ mệt nghỉ, đi kiếm cơm mệt nghỉ. 
Sài Gòn có nhiều cái tốt, nhiều chuyện tào lao 
Sài Gòn có nhiều cái đáng yêu, nhiều cái đáng ghét 
Sài Gòn tốt không khoe khoang, xấu không dấu diếm 
Sài Gòn thẳng như ruột ngựa 
Sài Gòn hiền như cục đất ai chưởi cũng được 
Sài Gòn dễ thương vô cùng 
Sài Gòn… Sài Gòn! 

Nguyễn Mạnh An Dân 

danlambaovn.blogspot.com

NGƯỜI VỀ SAU CUỘC CHIẾN.

Tâm Trần
NGƯỜI VỀ SAU CUỘC CHIẾN.

Nếu ai từng học cấp 3 ở trọ ngay xóm Chùa gần Chợ Lộc Ninh, sẽ nhận ra ngay người thương binh này, 3 năm học rất nhiều người đã gắn liền với Bác, trong đó có tôi.

Ngày 30.04 tôi xin được Tri Ân Bác.

TRẦN THANH THUỶ.

********************* ·

BẠN ƠI !

Tao về chiến địa năm xưa 
Tìm mày nhưng mãi vẫn chưa thấy mày 
Chỉ nghe sống lại những ngày 
Mưa bom bão đạn xéo giày quê hương.

Mày – tao giã biệt người thương 
Xếp nghiên bút lại, lên đường tòng quân 
Đêm rừng giá lạnh chung chăn 
Chia nhau khói thuốc, trở trăn chuyện đời.

Mong khi chiến cuộc hết rồi 
Cùng xin cha mẹ cưới người mình yêu
Chẳng mong bạc lắm, tiền nhiều 
Chỉ mong hầu hạ sớm chiều song thân!

Ấy nhưng bom đạn vô tình.
Tao quăng một nửa thân mình nơi đây 
Còn mày chết chẳng thấy thây 😢
Dở dang ước nguyện về xây cuộc đời!

Chiến tranh kết thúc lâu rồi 
Tao nay cũng đã da mồi, tóc râm
Mẹ mày vẫn mấy chục năm 
Thâu đêm không ngủ chỉ nằm ngóng tin

Dẫu rằng biết đã hy sinh 
Chỉ mong đón cốt con mình về chăm 😢.
Hôm nay tao trở lại thăm
Bạn ơi hãy chỉ chỗ nằm cho tao

Mẹ mày chỉ mỗi ước ao 
Được ôm mày trước lúc vào cõi mê!
Chỉ đi! Tao dẫn mày về 
Về mà gặp Mẹ với quê hương mình!

Image may contain: one or more people, people sitting and outdoor

CHUYỆN KẺ “THẮNG CUỘC”..???

Em thầm hỏi : “Ai đây là kẻ địch?”
“Mỹ, Ngụy”, “bác Hồ, hay cộng đảng ta” ?
“Ngụy” bây giờ là “khúc ruột phương xa”
Mỹ là thầy, là ân nhân kinh tế !
**********

CHUYỆN KẺ “THẮNG CUỘC”..???

Em trót sinh ra sau ngày “giải phóng”
Và lớn lên khi đất nước “thanh bình”
Nhưng cuộc đời sao vất vả điêu linh
Mẹ buôn gánh bán bưng nuôi con dại

Em đi học, qua đồng khô cỏ cháy
Trời quê hương bàng bạc áng mây buồn
Đường chiều về leo lét ánh tà buông:
– “Con đói quá, mẹ ơi trời sắp tối!

Sáng đi học bụng em còn thấy đói
Cô dạy em phải yêu kính “bác” Hồ
Em hỏi : – ” ‘bác’ là ai vậy, hở Cô ?”
Cô bảo:-“Nhờ ‘bác’, đảng ta ‘CHIẾN THẮNG ‘ !”

Em không hiểu, nhưng cúi đầu im lặng
Mà trong lòng thắc mắc mãi không thôi
“CHIẾN THẮNG” gì ? Sao khổ qúa đời tôi,
Nhà, họ lấy, phải đi vùng kinh tế!

Bốn tư năm, lớn lên đời vẫn thế :
Trời quê hương còn đó áng mây buồn
Vẫn từng ngày, vẫn kiếp sống đau thương
Em thay mẹ : Đời bán bưng buôn gánh !

Em tự hỏi nếu đảng không “CHIẾN THẮNG”
Nước Việt Nam có chậm tiến thế nầy ?
Người dân hiền đâu ngậm đắng nuốt cay
Bị “xuất khẩu” sang xứ người lao dịch !

Em thầm hỏi : “Ai đây là kẻ địch?”
“Mỹ, Ngụy”, “bác” Hồ, hay cộng đảng ta ?
“Ngụy” bây giờ là “khúc ruột phương xa”
Mỹ là thầy, là ân nhân kinh tế !

Nước Việt thụt lùi bao thế hệ
Từ môi sinh cho đến đạo làm người:
Chính phủ chỉ là một lũ đười ươi
Bọn ích kỷ, phường buôn dân bán nước!

Xã hội xuống dốc nhanh không tưởng được
Quan bạo tàn, tham nhũng đến vô lương
Chuyên hối lộ, cướp nhà, chiếm hết ruộng nương
Dân thấp cổ kêu trời cao chẳng thấu !

Đảng của “bác” biến nước ta lạc hậu
Dân Việt Nam nghèo nhất cõi năm châu
Những huy hoàng ngày cũ nay còn đâu
Phụ nữ Việt bán thân ngoài muôn dặm !

Ôi tổ quốc, ôi quê hương nhung gấm
Hỡi địa linh, nhân kiệt hãy vùng lên !
Giành TỰ DO, DÂN CHỦ với NHÂN QUYỀN
Quyết đập đổ NỘI THÙ: phường cộng sản

Hết cộng nô, trời Việt Nam lại sáng
Đàn con Hồng cháu Lạc đứng cao lên
Xây đấp non sông, bờ cõi vững bền
Đó là lúc toàn dân ta CHIẾN THẮNG !

Image may contain: 1 person, sitting and eating
Image may contain: Nam Chu, outdoor
Image may contain: 3 people, people sitting, people standing, table and indoor
No photo description available.
Image may contain: 1 person, standing and hat