Ta vẫn nghe tiếng hồn thiêng sông núi

From facebook:   Thuong Phan and 2 others shared Võ Hồng Ly‘s post.
Image may contain: 1 person, skyscraper and outdoor

Võ Hồng Ly added 3 new photos.Follow

 

11.11.2017

Ta vẫn nghe tiếng hồn thiêng sông núi
Xé lòng ta ngậm ngùi nhớ tiền nhân
Dân tộc này dù bao nỗi gian truân
Vẫn bất khuất, giống da vàng máu đỏ !

Tập Cận Bình, đất nước này tuy nhỏ,
Đảng cúi đầu nhưng dân chúng thì không !
Quyết phản đối lệ thuộc vào Trung Cộng,
Máu Việt kiêu hùng, sống chết giữ non sông !

Melania Trump, Mẹ Nấm, Donald Trump và Hai Bà Trưng

From facebook: Thuc Tran‘s post.
 
No automatic alt text available.

Thuc Tran

 

Donald Trump đã dậy lịch sử VN cho bọn Ba đình đang bán nước tôn thờ chủ nghĩa phi nhân.
*************************************************************************
Melania Trump, Mẹ Nấm, Donald Trump và Hai Bà Trưng

Vũ Đông Hà (Danlambao) – Việt Nam, nơi tổ chức Hội nghị APEC 2017 và là điểm dừng chính của mọi lãnh đạo quốc gia. Quyết định không tham dự của Đệ nhất phu nhân Hoa Kỳ là một quyết định chính trị. Đây là hành động tẩy chay, một phản ứng ngoại giao mạnh mẽ của bà Melania Trump đối với việc nhà cầm quyền Hà Nội đã bỏ tù blogger Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, người mà vào ngày 29/03/2017 Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ đã cùng với bà vinh danh là một trong những Phụ nữ Quốc tế Can đảm.

Thái độ của bà Trump cho thấy Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là một vấn đề nổi cộm (dù không được nhắc đến và công bố ra ngoài) trong những thương thảo ngoại giao Hà Nội-Washington. Việc bắt giam Mẹ Nấm; những lá thư của con gái Mẹ Nấm là Nguyễn Bảo Nguyên gửi cho bà trong nhiều tháng qua; tinh thần trách nhiệm và tình cảm đối với người phụ nữ can đảm mà bà góp phần vinh danh; danh dự và thể diện buộc bà Melania Trump phải có một hành xử cần thiết, hợp lý và có thể làm được trong phạm vi quyền hạn của một Đệ nhất phu nhân.

Trong khi đó, kết thúc Bài diễn văn tại APEC 2017, Tổng thống Donald Trump nói:

“…hàng trăm năm sau chiến thắng của chúng tôi trong cuộc Cách mạng Hoa Kỳ, chúng tôi vẫn còn nhớ những lời của John Adam – người sáng lập ra nước Mỹ và là Tổng thống thứ hai của Hoa Kỳ. Trước khi ông qua đời, người yêu nước vĩ đại này được hỏi về những suy nghĩ của ông về kỷ niệm 50 năm tự do của Mỹ. Ông trả lời: Độc lập muôn năm.

Đó là tình cảm cháy bỏng trong tim của tất cả những người yêu nước và mọi quốc gia. Quốc gia tổ chức Hội nghị là Việt Nam đã có tình cảm này không chỉ trong 200 năm, mà trong gần 2000 năm. Vào khoảng năm 40 sau Công nguyên, khi hai chị em người Việt Nam, Hai Bà Trưng, đã đánh thức tinh thần của người dân tại đất nước này. Đó là lần đầu tiên, người dân Việt Nam đã đứng lên cho nền độc lập và niềm tự hào.”

Trong những anh hùng dân tộc của Việt Nam, ông Trump đã chọn để vinh danh 2 người phụ nữ đã đứng lên vì độc lập dân tộc. Đây không phải là một ngẫu nhiên. Việc chọn lựa Hai Bà Trưng là một suy tính cẩn thận như mọi suy tính khác cho nội dung bài diễn văn của tổng thống. Đó là một thông điệp chính trị gửi đến những đầu xỏ Ba Đình đang ngồi chăm chú nghe – những kẻ đã bắt giam phụ nữ Việt Nam can đảm đứng lên tranh đấu và đánh thức tinh thần người dân Việt để bảo vệ nền độc lập của quốc gia.

Không phải ngẫu nhiên mà Bộ Ngoại giao vinh danh Mẹ Nấm – Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, một người phụ nữ Việt Nam chống lại những âm mưu xâm lược, tàn phá môi trường của Bắc Kinh.

Không phải ngẫu nhiên mà Tổng thống Hoa Kỳ kết thúc bài diễn văn bằng hai người phụ nữ Việt Nam từ 2000 năm trước đã đứng lên đánh đuổi giặc ngoại xâm phương Bắc.

Những người phụ nữ can đảm của Việt Nam và khát vọng độc lập cháy bỏng trong tim những người ái quốc là thông điệp cho sự không có mặt của bà Melania Trump và phần kết thúc diễn văn của Tổng thống Donald Trump tại APEC 2017, Đà Nẵng, Việt Nam.

11.11.2017

Vũ Đông Hà
danlambaovn.blogspot.com

Hãy bảo vệ đất nước của các bạn !

From facebook:   Hoang Le Thanh‘s post.
No automatic alt text available.
Image may contain: 1 person
Hoang Le Thanh added 2 new photos — with Phan Thị Hồng.

 

Hãy bảo vệ đất nước của các bạn !

Tại Đà Nẵng, Việt Nam, TT Hoa Kỳ Donald Trump khuyến khích 94 triệu người dân Việt Nam những lời tế nhị và ẩn ý sâu xa:

– “Không có gì quý hơn độc lập chủ quyền”.

– “Gần 2000 năm trước, Hai Bà Trưng dựng cờ khởi nghĩa vì nền độc lập và niềm tự hào dân tộc (Việt Nam) của các bạn”.

– “Không nơi nào quý giá như nhà mình. Hãy bảo vệ đất nước của các bạn, vì gia đình và đất nước của các bạn”.

– “Cùng với nhau, chúng ta (Hoa Kỳ và Việt Nam) có sức mạnh để cùng nhau phát triển…”.

*
Xin mời các bạn đọc bản dịch lời phát biểu (đoạn nói về đất nước Việt Nam của TT Hoa Kỳ – Donald Trump:

“Mỹ cũng như mỗi quốc gia ở đây đều hướng đến việc bảo vệ chủ quyền. Chúng ta hiểu rằng không có gì quý hơn độc lập chủ quyền.

“Nhận thức đó đã đưa đường chỉ lối cho chúng tôi trong suốt lịch sử Mỹ, là nguồn động lực để chúng tôi cống hiến và phát triển.

“Và đó là lý do vì sao ngày nay, sau hàng trăm năm chiến thắng trong cuộc Cách mạng Mỹ, chúng tôi vẫn khắc ghi những lời nói của những người lập quốc. Như tổng thống thứ 2 trong lịch sử Mỹ John Adams nói …. “Independence forever” (Độc lập mãi mãi). Điều đó có ý nghĩa đối với mọi quốc gia.

“Đất nước Việt Nam cũng có cùng tư tưởng đó, không phải chỉ trong 200 năm mà gần 2.000 năm. Đó là khoảng năm 40 sau công nguyên, khi Hai Bà Trưng khơi dậy tinh thần của những người dân đất nước này. Đó là lần đầu tiên dân tộc Việt Nam đứng lên vì nền độc lập và niềm tự hào dân tộc của các bạn.

“Ngày nay những anh hùng ấy và câu chuyện ấy vẫn là lời nhắc nhở về lịch sử, là câu trả lời cho câu hỏi lớn về tương lai của chúng ta. Điều đó nhắc nhở tôi rằng: Chúng ta là ai, chúng ta cần phải làm gì. Cùng với nhau, chúng ta có sức mạnh để cùng nhau phát triển…

“Đừng quên rằng thế giới vẫn còn rất nhiều nơi, với nhiều giấc mơ, nhưng không nào quý giá như nhà mình. Hãy bảo vệ đất nước của các bạn, vì gia đình và đất nước bạn”.

Nguồn: https://news.zing.vn/tong-thong-trump-noi-ve-hai-ba-trung-v…

Tổng thống Trump: Phát biểu tại Hội nghị Doanh nghiệp APEC

From facebook:  Huynh Lan

 

Tổng thống Trump: Phát biểu tại Hội nghị Doanh nghiệp APEC

Nêu tinh thần Hai Bà Trưng

Vào khoảng năm 40 sau Công nguyên, Hai Bà Trưng đã đứng lên khởi nghĩa chống ngoại xâm, đánh thức niềm tin của VN. Đó cũng là lần đầu tiên các bạn đứng lên với niềm kiêu hãnh dân tộc để đấu tranh chống xâm lược.
Với sức mạnh của mình, chúng ta hoàn toàn biết mình là ai và phải làm gì cùng nhau. Chúng ta có đủ niềm tin và sức mạnh để cùng nhau đi đến những tầm cao mới. Hãy cùng nhau hướng đến tự do, thịnh vượng và tương lai rộng mở.
Thế giới rất rộng lớn, có nhiều nơi chốn và vùng đất khác nhau với rất nhiều những mơ ước của mọi người nhưng không đâu bằng quê hương. Nên chúng ta hãy xem quê hương là trên hết, bảo vệ nó cho hôm nay và mãi sau này.

Hãy chọn sự giàu có, tự do chối bỏ nghèo nàn nô lệ

Nước Mỹ, cũng như mọi dân tộc khác, muốn bảo vệ chủ quyền của mình và chúng tôi hiểu những di sản mà chúng tôi thừa hưởng chính là độc lập và tự do. Điều này khuyến khích cho chúng tôi những hy sinh, sáng tạo hiện nay. Việt Nam cũng hiểu rõ điều này. 
“Cùng chung tay, chúng ta sẽ có sức mạnh đưa người dân thế giới lên tầm cao mới. Chúng ta hãy chọn sự giàu có, tự do, chối bỏ phận nghèo nàn, tôi tớ. Có rất nhiều giấc mơ ở khu vực này. Trên thế giới không nơi nào tốt hơn gia đình mình, hãy bảo vệ quốc gia, tổ quốc của mình”

Nữ sinh lớp 8 ngoan hiền bị trường ép nhận tội trộm tiền, trước khi chết ôm bố khóc: “Con không lấy tiền đâu…”

From facebook:  Họ Trần Yên‘s post.

Nữ sinh lớp 8 ngoan hiền bị trường ép nhận tội trộm tiền, trước khi chết ôm bố khóc: “Con không lấy tiền đâu…”

Họ luôn tự hào là những người chuyên chính vô sản mà .

Linh Ngoc Nguyen shared Lê hồng Song‘s post.
 Nên xem bài này, quá hay hấp dẫn nữa.

Họ luôn tự hào là những người chuyên chính vô sản mà .

 
Image may contain: tree, house, motorcycle and outdoor
Image may contain: 2 people

Lê hồng Song added 2 new photos.

 

Bài viết quá hay,bằng những thực tế khó chối cãi ,bằng những tình cảm xúc động tưởng như những dòng nước mắt thầm rơi khi lòng tin tan nát….Ngay cả cái Hội Đồng Lý Luận TƯ muốn đứng ra bào chữa cũng đành thúc thủ!Nhưng bác Lưu Trọng Văn còn quên không viết tiếp,sau này tướng Thái dọn ra chỗ khác ở thì ngôi nhà đó vẫn chưa chịu trả mà dành cho gia đình anh Võ Điện Biên ,con trai tướng Giáp và cũng là con rể tướng Thái.Lần này thì không vì ” tiện chỉ huy quân đội” mà để anh Võ tiện “chỉ huy và chăm sóc vợ đẻ” nên không thể trả ngay được!(chi tiết này đã đăng trên trang Tễu)

Lưu Trọng Văn
09-11-2017

Ngôi nhà 34 Hoàng Diệu chứng nhân của Lịch sử

Sáng qua trước khi ra sân bay về Sài Gòn,gã đi qua phố Hoàng Diệu, Hà Nội.

Ngôi nhà 34 tầng hai sáng đèn. Gã biết nơi ấy đang có lễ tang cụ Hoàng Thị Minh Hồ 103 tuổi vợ của cụ Trịnh Văn Bô nhà tư sản dân tộc đã hiến cho chính phủ Hồ Chí Minh 5147 lượng vàng khi mà ngân khố quốc gia trống rỗng.

Gã tính vào để thắp nén nhang cho người đàn bà yêu nước từng tuyên bố: tôi cho chính phủ 1000 lượng vàng để chính phủ đút lót cho mấy tư lệnh của Tưởng Giới Thạch chỉ huy quân Trung Quốc tại VN lúc đó chỉ vì muốn tránh đổ máu cho đồng bào và chiến sĩ của ta.

Nhưng rồi gã nghĩ,thôi mình chỉ là anh dân hãy như bao người dân khác qua đường nhìn vào và lặng lẽ có lời cầu khấn cho một con người giàu có nhưng tử tế và yêu dân, yêu nước ở thời kì quá thiếu vắng những người như thế là được rồi.

Gã từng học cùng lớp với Minh Châu con gái tướng Hoàng Văn Thái. Một cô gái xinh đẹp và trầm tính, học giỏi, nết na nhất lớp. Chả bao giờ nói chuyện với nhau, cũng như trong lớp gã chả bao giờ nói chuyện với Hoà Bình con gái tướng Giáp, Sơn Dương con trai thủ tướng Đồng bởi do gã tính khí kẻ bụi đời trong khi các bạn trên được gã liệt vào con vua quan.

Đi qua ngôi nhà 34 , lúc này, gã cảm thấy buồn. Một câu hỏi được đặt ra: vì sao tướng Thái, người cùng tướng Giáp chỉ huy chiến dịch Điện Biên Phủ , người từng nhiếu năm là tổng tham mưu trưởng chỉ huy quân đội đánh các loại giặc lại có thể không áy náy ,hơn 30 năm cho đến khi mất , ở trong ngôi nhà của một người yêu nước đã cống hiến hầu hết gia sản cho đất nước, đang khó khăn về nơi ở như thế.

Tướng Thái quá biết cái cam kết của mình với ông bà Bô khi mượn nhà cho gần nhà tướng Giáp và tướng Văn Tiến Dũng đang ở cho tiện việc chỉ huy quân đội chỉ trong hai năm. Tại sao sau cái hạn hai năm ấy lại không chủ động trả nhà?

Và tại sao suốt 30 năm liền ông bà Bô đòi nhà được biết bao vị lãnh đạo cấp cao nhất như Trường Chinh, Phạm Văn Đồng… đồng ý phải trả nhà cho ông bà Bô mà vẫn không trả nhà?

Tướng Thái thừa biết nếu trả nhà thì mình được cấp biệt thự ở những con phố như Phan Đình Phùng, Lý Nam Đế ngay lập tức,nhưng vẫn không tự thấy không phải về đạo lý mà chủ động ra đi.

Buồn là buồn chỗ đó.

Tướng Thái là anh hùng của các cuộc chiến.

Tướng Thái được ghi nhận là tướng gần gũi thân cận với tướng Giáp, người được quân đội tôn vinh.

Vậy thì vì sao…

Không khó trả lời.

Ngôi nhà này có khuôn viên 3000 m2 diện tích sàn 300 m2 là một trong biệt thự đẹp nhất, sang trọng nhất và lớn nhất, trên con phố đẹp nhất thủ đô.

Vâng, cám dỗ đó không dễ mà từ bỏ.

Cám dỗ. Biết bao người hùng không tiếc máu xương cho giành độc lập dân tộc nhưng đã không vượt qua được cám dỗ vật chất.

Nếu tướng Thái quyết định trả nhà như cam kết và cùng gia đình rời nhà, chắc chắn ngôi nhà ấy vẫn không đước trả lại cho ông bà Bô vì một chính sách bất đạo lý hơn bất cứ bất đạo lý nào là chính sách cải tạo tư sản và quốc hữu hoá, thì giờ đây tướng Thái đã được nhắc đến như một tấm gương đẹp của một anh hùng,một tướng tài đức của quân đội không có lòng…tham.

Buồn.

Gã hiểu vì sao Madenla lãnh tụ Nam Phi được cả thế giới tôn vinh. Không chỉ vì ông yêu nước chống lại chủ nghĩa phân biệt chủng tộc, đấu tranh cho công bằng mà còn vì tính nhân văn của ông sáng ngời.

Khi người da đen bị áp bức giành chính quyền từ tay người nhà giàu da trắng, ông không hề có bất cứ cuộc cải tạo tư sản,địa chủ nào hết. Ông đã mua lại các tài sản của người giàu để chia lại cho người nghèo với giá mà người giàu đồng tình. Ông phân biệt rõ có người giàu yêu nước, tử tế để tôn vinh và mời họ làm lãnh đạo đất nước.

Còn đất nước của gã theo dòng chảy khác. Cải tạo tuốt. Tịch thu tuốt nhân danh cái gọi là công bằng cho người nghèo.

Bi kịch của đất nước từ đây đâu chỉ của riêng những Nguyễn Thị Năm, những Trịnh Văn Bô…

Và như thế câu chuyện ngôi nhà 34 Hoàng Diệu là câu chuyện chứng nhân một thời của Lịch sử mà bài học của nó vẫn còn rất nóng hổi cho đến hôm nay. Bài học của Đạo lý.

VIỆC TỐT LUÔN ĐƯỢC HẠNH PHÚC VÀ GẶP MAY MẮN

VIỆC TỐT LUÔN ĐƯỢC HẠNH PHÚC VÀ GẶP MAY MẮN

Ngày nào cũng làm hỏng rau củ rồi bỏ đi, anh bán rau không ngờ việc này đã cứu mạng mình!

Diệp Anh 

Sống trên đời, chẳng ai nói trước được chữ ngờ. Câu chuyện của chàng trai bán rau, ngày nào cũng cố ý làm hỏng một món gì đó rồi đem cho bà già nghèo khó dưới đây là một ví dụ.

Chợ, có thể nói là nơi tập trung muôn kiểu người, khách hàng, từ người giàu sang cho đến nghèo khó, tầng lớp nào cũng có. Buổi chiều hôm đó, ở chợ đã xảy ra một việc khiến mỗi người đều phải phản tỉnh, suy ngẫm.

Lý Hải là một người bán rau ở chợ. Sáng ngày hôm đó, anh ta có việc phải lên núi nên đã nhờ bạn gái của mình là Tôn Hiểu đến trông sạp hàng giúp.

Đến tầm chiều cùng ngày, Lý Hải gọi điện cho bạn gái, mục đích là dặn cô vào tầm 7h tối (vào thời điểm thu dọn hàng) sẽ có một bà lão đến nhặt những lá rau già, dập, bỏ đi, lúc đó, hãy đập dập một chút trên bề mặt hai củ khoai tây rồi để vào đống lá rau.

Tôn Hiểu băn khoăn lắm, không biết vì sao bạn trai mình lại làm vậy, tại sao lại phải cố ý đập dập củ khoai tây rồi vứt đi như thế?

Lý Hải giải thích với bạn gái, rằng 2 tháng trước, anh phát hiện có một bà lão cứ đến giờ đó là xuất hiện ở chợ, nhìn dáng vẻ khổ sở, ăn mặc rách rưới của bà lão, ai cũng thương xót. 

Ảnh minh họa.

Vốn dĩ cho rằng bà lão đi nhặt lá rau hỏng về để cho gia súc trong nhà ăn, nhưng không ngờ có người nói rằng, bà lão ở một mình, rau nhặt về là để bà ăn qua ngày.

Sau khi biết chuyện, lúc bà lão qua sạp hàng của mình, Lý Hải đã lấy ra 2 đồng cho nhưng bà lão nhất định không nhận. 

Chính bởi vậy nên mỗi ngày, trước khi bà lão đến, anh đều cố tình làm hỏng một ít rau, củ rồi để cả vào đống lá già, bỏ đi. Không chỉ vậy, vì muốn giúp bà lão đáng thương cân bằng dinh dưỡng, mỗi ngày anh chàng bán rau này đều chọn một thứ khác nhau.

“Hôm nay đến lượt cho bà lão khoai tây rồi”, Lý Hải nói với bạn gái.

Nghe xong câu chuyện, Tôn Hiểu có chút ngạc nhiên: “Anh làm em bất ngờ quá đấy, em chưa bao giờ thấy ai làm việc tốt lại còn làm cẩn thận chu đáo như anh”.

Lý Hải cười, trả lời: “Việc này có tốn kém hay mất công sức gì đâu. Rau củ theo mùa cũng không đắt, hơn nữa làm việc này bản thân mình vui cả ngày, chẳng phải rất hời sao!”

Quả nhiên, đúng 7h tối, một phụ nữ già, lưng còng xuất hiện. Nhìn thấy Tôn Lệ, bà cười gượng gạo rồi bắt đầu thu lượm những lá rau hỏng nhét vào túi. Nhìn thấy hai củ khoai tây, bà lão ngẩng đầu lên hỏi:“Cô ơi, khoai tây này vẫn tốt, sao cô lại bỏ đi?”

Tôn Hiểu giật mình, vì lần đầu tiên làm việc này nên cô không biết nên đập dập khoai đến mức nào. Trước tình huống này, cô đành giả vờ như không có chuyện gì, nhận lại khoai và lén lấy móng tay khoét vài cái lỗ trên bề mặt củ khoai, nói: “Vỏ khoai đã bị trầy xước thế này sẽ không có ai mua nữa”rồi đưa cho bà lão.

Bà lão nhìn lại một lượt, thấy quả đúng như vậy mới nhận rồi nhét vào túi, cảm ơn Tôn Hiểu rồi đi. Giúp người xuất phát từ cái tâm, sự chân thành, không mưu lợi, quả thực việc này đã khiến cô gái vui vẻ cả buổi tối.

Cũng trong tối đó, Lý Hải sau khi trở về đã kể cho bạn gái nghe một sự cố trong ngày anh đã trải qua, phải nói rằng anh đã vô cùng may mắn khi gặp đại nạn không chết.

Thì ra buổi chiều, trong lúc đang đi xe trên đường núi, anh đột nhiên nhớ ra việc cho bà lão nghèo khổ hai củ khoai nên đã vội táp vào bên đường gọi điện dặn dò Tôn Hiểu.

Thật không ngờ, trong khoảnh khắc được tính bằng tích tắc, tại hiện trường đã xảy ra một sự cố giao thông vô cùng nghiêm trọng, nếu không vì anh dừng lại gọi điện thoại, có lẽ anh đã bị một chiếc xe tải tông trúng.

Tôn Hiểu nghe người yêu kể lại mà run rẩy và cảm thấy thật may mắn. Cô nói, chắc chắn là nhờ Lý Hải ngày nào cũng làm việc tốt nên đã tránh được tai nạn. Mặc dù không tin nhưng trong tình huống này, Lý Hải có lẽ cũng chỉ biết nghĩ như vậy mà thôi

  From: Do Tan Hung & Kim Bang Nguyen

VỪA MANG ĐÈN, VỪA MANG DẦU

VỪA MANG ĐÈN, VỪA MANG DẦU

 Chẳng ai nghĩ đi ăn sinh nhật là để chết.  Chẳng ai nghĩ mình sẽ chết vào ngày sinh nhật của mình.  Vụ cháy ở nhà hàng Hoàng Hôn đường Điện Biên Phủ, nhắc cho ta về sự bất ngờ của cái chết.  Cái chết đến khi mọi người đang say ngủ, lúc 3 giờ sáng ngày 17-10, sau bữa tiệc sinh nhật.  Chín người chết vì không thể ra khỏi căn nhà bốc cháy.

Đoạn Tin Mừng hôm nay nhắc ta rằng Chúa đến bất ngờ, như chú rể đến lúc nửa đêm.  Chúng ta phải sẵn sàng như năm cô phù dâu khôn ngoan, hân hoan ra đón chú rể, tay cầm đèn thắp sáng.

Thật ra năm cô dại chẳng phải là hạng vô tích sự.  Chắc họ đã lo trang điểm cho mình.  Khi biết mình hết dầu, họ đã lo vay mượn.  Và khi bị từ chối, họ đã đi mua dầu giữa đêm khuya.  Lúc có đèn sáng, họ đã gõ cửa xin vào dự tiệc cưới.  Nhưng muộn quá!

“Tôi bảo thật các cô, tôi không biết các cô!”

Chẳng nên đổ lỗi cho chú rể đến chậm, khiến đèn của mình hết dầu.  Chẳng nên trách móc các cô khôn ngoan, vì họ cần có đủ dầu để thắp sáng cho tiệc cưới giữa đêm khuya.  Chỉ nên nhận mình đã chểnh mảng, không mang dầu dự trữ.

Có đèn.  Không đủ!  Đèn cần phải sáng, sáng lúc Chúa đến bất ngờ.  Như thế cũng có nghĩa là phải luôn luôn sáng.  Mang danh là Kitô hữu.  Không đủ! Tham gia vào một số sinh hoạt tôn giáo.  Không đủ!  Cần phải sống hết mình những đòi hỏi của Chúa.  Đòi hỏi lớn nhất là yêu thương.

Trong Hội Thánh, vẫn có những cô khôn và cô dại, có những người đèn đã hết dầu từ lâu…

Cần chăm chút cho ngọn đèn đời mình.  Cần nuôi dưỡng nó bằng thứ dầu của tình yêu bao dung, của niềm hy vọng vững vàng, của niềm tin sắt đá.  Cần châm thêm dầu mỗi ngày…

Hãy tỉnh thức, vì anh em không biết ngày nào, giờ nào.  Tỉnh thức không phải là không ngủ… Cả mười cô trinh nữ phù dâu đều đã thiếp ngủ.  Tỉnh thức không phải là suốt ngày đọc Lời Chúa, nhưng là để Lời Chúa chi phối mình suốt ngày.  Chẳng ai biết lúc nào tận thế.  Chẳng ai biết giờ chết của mình.  Chẳng ai biết hôm nay Chúa hẹn mình ở đâu, trong biến cố nào, nơi con người nào.  Chính vì thế phải tỉnh thức luôn, cả trong giấc ngủ.

Người ta biết mình bắt đầu tỉnh thức, khi nhận ra mình đã mê muội.

****************************** **

Lạy Chúa Giêsu, nếu ngày mai Chúa quang lâm, chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng. 

Thế giới này còn bao điều khiếm khuyết, dở dang, còn bao điều nằm ngoài vòng tay của Chúa.

Chúa đâu muốn đến để hủy diệt, Chúa đâu muốn mất một người nào…

Xin cho chúng con biết cộng tác với Chúa xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng, vui tươi và hạnh phúc, để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn cho mọi người và cho cả vũ trụ.

Xin nuôi dưỡng nơi chúng con niềm tin vững vàng và niềm hy vọng nồng cháy, để tất cả những gì chúng con làm đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.

 Lm Nguyễn Cao Siêu, S.J,

trích trong “Manna”

From Langthangchieutim

BẠN CŨ

BẠN CŨ

Thăm hỏi Bạn, biết rằng người còn đó

Nỗi mừng vui tràn ngập cõi lòng tôi
Cuộc đời này bao sóng gió, nổi trôi
Vui được biết, Bạn bình an vui sống

Đời trần thế ví như là huyễn mộng

Kiếp nhân sinh là sinh tử, tử sinh
Quý nhau chăng chỉ ở một chữ Tình
Tình cha mẹ, tình vợ chồng, bè bạn

Tình cảm ấy ta không treo giá bán
Khi con tim không đơn vị đo lường
Bàn cân nào, cân được chữ Yêu Thương
Thế mới biết Thương Yêu là vô giá!

Cuộc đời dẫu đảo điên, nhiều dối trá
Nếu chúng ta thực sự mến thương nhau
Thì tiếc chi một lời nói, câu chào
Hãy trao gửi, sưởi ấm tình nhân thế

Có hơn không dù biết rằng chậm trễ
Vì con người ai cũng thích yêu thương
Được thương người và cũng được người thương
Hãy bày tỏ yêu thương dù có chậm

Bạn còn đó! Tôi còn đây! Mừng lắm!
Vì chúng ta còn cơ hội gặp nhau
Để trao nhau lời nói với câu chào
Đầy thân ái, đầy yêu thương, quý mến

Chuyện dĩ vãng, chuyện tương lai sắp đến
Hãy quên đi, xin nhớ hiện tại thôi
Nếu tâm bình trí lạc! Thế đủ rồi!
Người còn đó! Tôi còn đây! Phúc lắm!

Thuy Pham* Gia Long 68

4 CÂU CHUYỆN NHỎ GIÚP BẠN THAY ĐỔI NHÂN SINH QUAN …

Đời người là thành hay bại đều phụ thuộc vào thái độ của chính mình. Bạn nhìn đời qua lăng kính nào thì sẽ cho ra màu sắc đó. Vậy hà cớ chi không chọn cho mình những sắc màu tươi sáng, trong trẻo hơn?

Những câu chuyện nhỏ dưới đây hi vọng có thể giúp bạn có được cái nhìn mới hơn, lạc quan hơn về cuộc sống của chính mình.

  1. Thay đổi lập trường, suy nghĩ

Có một người mù đến nhà bạn thân chơi. Sau khi dùng cơm tối xong xuôi, người mù chuẩn bị ra về. Lúc ấy, chủ nhà mới đưa cho anh ta một chiếc đèn pin và nói: “Trời tối không nhìn thấy đường, anh cầm cái đèn này soi đường cho sáng rồi về“.

Người mù chau mày trong giây lát rồi nói: “Anh biết rõ tôi là một người mù còn chuẩn bị đèn soi đường chẳng phải là cười nhạo tôi sao?“.

Vị chủ nhà mỉm cười, đáp: “Anh hiểu nhầm ý tôi rồi. Anh đi đường, nhiều người khác cũng đi đường. Soi đường không phải để cho anh nhìn mà để người khác trông thấy không đâm vào anh“.

Người mù bấy giờ mới ngẩn người ngộ ra.

Suy ngẫm: Cổ nhân nói, người ta đến tuổi 40 thì không còn chuyện gì làm cho mê hoặc, đến tuổi 50 thì đã biết được mệnh Trời. Khi đến tuổi trung niên, hãy suy xét vấn đề một cách trầm tĩnh hơn. Làm người chính là cần phải học cách đứng từ nhiều góc độ khác nhau mà nhìn nhận cuộc đời. Như vậy bạn vừa có thể hiểu thấu được ý tốt của người khác, lại vừa có thể tránh được phiền não trong lòng. 

  1. Biết cách sống lạc quan

Ba người công nhân đang xây một bức tường, có người đi ngang qua hỏi: “Các anh đang làm gì vậy?”

Người thứ nhất cau có trả lời: “Anh không nhìn thấy sao? Xây tường chứ làm gì nữa!“.

Người thứ hai bình thản nói: “Chúng tôi đang xây dựng một cao ốc“.

Người thứ ba mỉm cười rạng rỡ bảo: “Chúng tôi đang xây dựng một thành phố mới”. 

10 năm sau…

Người thứ nhất vẫn đang xây một bức tường khác trên công trường mới. Người thứ hai làm kỹ sư xây dựng, đang ngồi ở văn phòng thiết kế công trình. Còn người thứ ba chính là ông chủ của hai người kia.

Suy ngẫm: Một tinh thần lạc quan sẽ giúp cuộc sống bạn thực sự tươi đẹp hơn. Người càng lạc quan thì thân thể càng khỏe mạnh, tinh thần càng minh mẫn. Khi đối mặt với khó khăn, người lạc quan thường sớm tìm ra được lối thoát. Bởi vì họ nhìn đời bằng một lăng kính tích cực nên những điều may mắn cũng sẽ đến. Nguyễn Du viết: “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ” chính là có ý tứ đó. 

  1. Học cách khoan dung 

Có một cậu bé tính khí nóng nảy, hẹp hòi, thường hay cáu giận. Một hôm người cha đưa cho cậu bé một túi đinh, chiếc búa và dẫn đến chiếc bảng gỗ sau nhà. Cha cậu nói: “Sau này mỗi lần con không kiềm chế được cảm xúc hay nổi giận làm tổn thương ai, hãy đóng một chiếc đinh lên bảng“.

Ngày thứ nhất cậu đã đóng rất nhiều đinh lên bảng nhưng qua mỗi ngày số đinh trên bảng đã ít dần đi. Cậu phát hiện rằng tính khí của mình cũng ngày một tốt hơn. Cậu học được cách khống chế cảm xúc và nhận ra chuyện đó còn dễ hơn cả đóng đinh lên bảng.

Sau cùng, cho đến một ngày cậu đã không còn phải đóng chiếc đinh nào lên bảng nữa. Cậu đem sự việc kể với cha mình. Cha cậu lại nói: “Từ nay, cứ mỗi khi con làm được một việc tốt, giúp người khác vui, hãy nhổ một chiếc đinh ra“.

Ngày qua ngày, số đinh trên bảng lại không ngừng ít đi cho đến một hôm tất cả đều đã được nhổ hết. Người cha nắm lấy tay cậu bé, đứng trước chiếc bảng nói: “Con trai ngoan của cha, con đã làm được rất tốt. Nhưng con hãy nhìn những cái lỗ trên tấm bảng này mà xem! Nó vĩnh viễn không thể nào hết được. Cũng giống như khi con làm tổn thương người khác vậy, cũng sẽ để lại những vết thương không thể xóa trong lòng họ”. 

Suy ngẫm: Làm người cần phải học cách khống chế cảm xúc bản thân, ngay cả khi tức giận cũng vẫn phải biết lý lẽ một chút. Mà rốt cuộc tức giận cũng chỉ là làm tổn thương người và tự đả thương mình mà thôi, dù gì cũng đều không có lợi. Nếu có thể khoan dung, độ lượng với những sai sót của người khác, bạn sẽ cảm nhận được chính cuộc sống của mình cũng sẽ tươi đẹp hơn. Tuổi trung niên càng phải độ lượng hơn bởi lúc này bạn đã không còn cái vồn vã, xốc nổi thời thanh xuân, tâm tình đã trầm ổn, đã biết cách nhìn nhận mọi chuyện bình hòa hơn. 

  1. Thay đổi quan niệm

Có người thợ mộc đốn hạ một chiếc cây, sau đó làm ra 3 chiếc thùng gỗ. Một chiếc đựng phân, gọi là thùng phân, ai thấy cũng đều tránh xa. Một chiếc đựng nước, gọi là thùng nước, mọi người đều dùng. Một chiếc đựng rượu, gọi là thùng rượu, là thức uống của nhiều người.

Đều là một chiếc thùng nhưng chứa những thứ khác nhau sẽ có vận mệnh khác nhau, có cái bị xa lánh, ghét bỏ, có cái lại được yêu quý, luôn đặt bên mình. Chẳng phải đời người cũng vậy sao?

Suy ngẫm: Người ta mang trong mình quan niệm thế nào thì số phận cũng sẽ chiểu theo thế đó. Chớ dùng những quan niệm cũ để sống cuộc đời hiện tại. Hãy học cách thích nghi với cuộc sống mới mỗi ngày. 

From: Do Tan Hung & Kim Bang Nguyen