Chúa Cha mặc khải cho những người bé mọn – Cha Vương

Một ngày tươi vui ấm áp trong Chúa và Mẹ nhé. 

Cha Vương

Thư 6: 5/12/2025.  (t3-23)

TIN MỪNG: Ngay giờ ấy, được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng và nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.” (Lc 10:21)

SUY NIỆM: Bạn thân mến, cuộc hoán cải thật sự không khác gì hơn là hành động của Thiên Chúa bên trong tâm hồn bạn chứ không phải nỗ lực của bản thân mình. Hãy hình dung rằng Chúa là cái áo phao giúp bạn nổi trên mặt nước. Dù tài bơi lội của bạn có cao siêu đến đâu, rồi đến một giây phút nào bạn sẽ bị đuối sức và bị cuốn đi bởi sức mạnh của nước. Để đảm bảo cho sự sống còn bạn phải cộng tác với Chúa, bạn phải bám vào áo phao! Thánh Phaolô khuyên nhủ rằng hãy mặc lấy tinh thần của Đức Kitô; thì mới có được tinh thần của Đức Kitô. Những ký ức bị tổn thương trong quá khứ, những nghiện ngập đang huỷ hoại thân xác và linh hồn, những mối quan hệ không lành mạnh… chúng đang đè nặng và khéo bạn xuống tận đáy sâu của biển cả. Bạn cần phải đưa nó đến cho Thiên Chúa và để cái ách nhẹ nhàng êm dịu của Chúa chạm vào tâm hồn bạn và đổi lấy sự hoán cải và chữa lành tận căn. Nói cái khác đi là bạn phải trở thành kẻ đơn sơ: đơn sơ với Chúa, đơn sơ với lương tâm và đơn sơ với mọi người. Như Chúa dạy hôm nay đơn sơ là điều kiện để được gần bên Chúa và được Chúa ban ơn. 

LẮNG NGHE: Lòng kính sợ ĐỨC CHÚA làm cho Người hứng thú, Người sẽ không xét xử theo dáng vẻ bên ngoài, cũng không phán quyết theo lời kẻ khác nói, nhưng xét xử công minh cho người thấp cổ bé miệng, và phán quyết vô tư bênh kẻ nghèo trong xứ sở. (Is 11:3-4a)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin thanh lọc và tẩy sạch tâm hồn của con, bạn cho con ơn hoán cải để con trở nên đơn sơ bé mọn trước mặt Chúa.

THỰC HÀNH: Nhìn lại những tổn thương trong quá khứ và xin Chúa tẩy sạch trong bí tích hoà giải.

From: Do Dzung

Trẻ Thơ Đơn Sơ – Bé Mỹ Kiều – (St: Sr Têresa) 

CHO KHÔNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy!”.

“Đã từ lâu, Thiên Chúa đấu tranh với một nhân loại cứng đầu; Ngài ban cho nó muôn phúc lộc nhưng những món quà này vẫn không chiếm được trái tim nó. Cuối cùng, Ngài phải tự tạo một món khác, chính Ngài! Đó là quà tặng vô giá Ngài trao cho nhân loại – Ngài cho không – và nó không phải trả đồng nào!” – Henry Scougal.

Kính thưa Anh Chị em,

Hướng về lễ Giáng Sinh, thật ý nghĩa khi bạn và tôi dừng lại ở ý tưởng “Giêsu là quà tặng vô giá Thiên Chúa ‘cho không’ mà nhân loại khỏi phải trả đồng nào!”. Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu xác nhận điều đó; và Ngài thêm, “Anh em cũng phải cho không như vậy!”.

‘Cho không’ nghĩa là khỏi mất phí. Đó là những gì? Là mọi điều tốt đẹp hoàn toàn do tình yêu Thiên Chúa chứ không do một công lênh nào của con người. Những ân tứ thiên hình vạn trạng: sự sống, sức khoẻ, không khí, ánh sáng, thời gian – “Chúa sẽ làm mưa trên hạt giống ngươi gieo trồng, cho lương thực, sản phẩm của đất đai, thật dồi dào béo bổ!” – bài đọc một; là những điều ‘thuộc linh’: trí khôn, lương tâm, tình yêu, gia đình, tình bạn, các mối tương giao. Kế đến, sự chữa lành, tha thứ và muôn ân lộc thiêng liêng như Thánh Kinh, Thánh Truyền, Bí tích, giáo huấn Hội Thánh. Ngài ‘cho không’, và chúng ta vui hưởng mà chẳng phải trả đồng nào. Thiên Chúa là Tình Yêu mà “Tình yêu tự bản chất là quà tặng; không thể mua, không thể đòi, không thể ép buộc – chỉ có thể ‘cho không!’” – Von Balthasar.

Thế nhưng, trong muôn một, món quà “Giêsu” vẫn là quà tặng tuyệt vời nhất. Mùa Vọng, mùa biết ơn, mùa vui mừng vì nhân loại đã được trao quà tặng lớn nhất ấy – “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một!”. “Giáng Sinh là tuyên bố của Thiên Chúa rằng, Ngài trao chính mình mà không giữ lại điều chi!” – Karl Rahner. Vì thế, Sinh Nhật của Chúa Giêsu không chỉ là lễ tạ ơn nhưng còn là thời gian nhớ đến ơn gọi của mình: mang Giêsu đến cho người khác, cho những con người “lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt!” – Tin Mừng hôm nay. “Hãy làm mọi điều thiện bạn có thể, cho mọi người bạn có thể, trong mọi khi bạn có thể – ấy là sống tinh thần cho đi!” – John Wesley. Như vậy, Mùa Vọng, mùa Giáng Sinh còn là mùa ‘chạnh thương’ như Chúa Giêsu chạnh thương.

Anh Chị em,

“Chạnh thương như Chúa Giêsu chạnh thương không chỉ là một xúc cảm vật chất, nhưng là “patire con” – cùng đau khổ – tự mình gánh lấy nỗi buồn của người khác. Tôi có chạnh thương khi đọc các tin tức về chiến tranh, đói khổ, dịch tễ? Tôi có chạnh thương với những người gần bên? Tôi có khả năng đau khổ cùng họ, hay tôi ngoảnh mặt làm ngơ và nói, “họ có thể tự lo?”. Đừng quên, “chạnh thương” không chỉ là phó dâng những người anh em chị em cho tình yêu quan phòng của Chúa Cha, nhưng còn là can đảm chia sẻ và ‘cho không!’” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con ‘cứng đầu’ vì Chúa sẽ lưỡng lự khi không biết lấy gì để ban thêm cho con! Cũng đừng để con ‘nhức đầu’ khi phải làm một điều gì đó mà lẽ ra, con phải chạnh lòng!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**********************************************

Lời Chúa Thứ Bảy Tuần I Mùa Vọng

Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 9,35 – 10,1.6-8

9 35 Khi ấy, Đức Giê-su đi khắp các thành thị, làng mạc, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.

36 Đức Giê-su thấy đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không người chăn dắt. 37 Bấy giờ, Người nói với môn đệ rằng : “Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt lại ít. 38 Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.”

10 1 Rồi Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.

6 Đức Giê-su sai các ông đi và chỉ thị rằng : “Hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en. 7 Dọc đường hãy rao giảng rằng : Nước Trời đã đến gần. 8 Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại, cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho không, thì cũng phải cho không như vậy.”


 

NHỮNG CON TIM ĐỒNG THANH – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót chúng tôi!”.

“Cùng nhau cầu nguyện là cùng thở trong Thiên Chúa!” – Ruth Burrows.

Kính thưa Anh Chị em,

Hình ảnh hai người mù trong Tin Mừng hôm nay là một bức hoạ thật đẹp về ‘những con tim đồng thanh’ – cùng thở trong Thiên Chúa – “Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót chúng tôi!”.

Dù bước đi trong tối tăm, nhưng tâm hồn hai người mù lại bừng lên một thứ ánh sáng ‘rất Giáo Hội!’. Không thưa với Chúa Giêsu riêng lẻ – “Xin thương xót tôi!”; họ đến như một cộng đoàn – “Xin thương xót chúng tôi!”. Lời cầu ấy mang một khuôn mặt Giáo Hội. Nó là tiếng thở chung của ‘những con tim đồng thanh’ đặt niềm tin vào Chúa. Cũng thế, Chúa Giêsu chất vấn về ‘cái chung’ của họ, “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?”. Câu hỏi ấy kéo họ vào một cuộc ‘phó thác chung’. Họ đáp, “Thưa Ngài, chúng tôi tin!”. Chính ở đức tin hợp nhất ấy, ân sủng tìm thấy đường đi! “Vết thương của chúng ta có thể mở ra cho ân sủng khi chúng ta dám bước đi cùng nhau như một thân thể duy nhất!” – Henri Nouwen.

Bài đọc Isaia đơn giản phác hoạ – Thiên Chúa sẽ mở mắt dân. Không chỉ chữa lành cá nhân, Ngài phục hồi “nhà Giacóp” – một cộng đoàn – để họ lại nhận biết Ngài. Lời hứa ấy làm nền tảng cho niềm hy vọng của một Giáo Hội được chữa lành; ánh sáng của Thiên Chúa bao giờ cũng mang ‘tính quy tụ!’. Thánh Vịnh đáp ca thì ngắn gọn nhưng thật căn cơ, “Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi!”. Khi đặt Chúa làm ánh sáng, Giáo Hội được soi dẫn để nhìn nhau với lòng thương xót, và cùng nhau bước ra khỏi những vùng tối của nghi kỵ, mệt mỏi, ốc đảo và cô độc.

Ước gì giữa nhịp sống mục vụ, gia đình và lao nhọc mỗi ngày, bạn và tôi không đánh mất tiếng thở chung ấy. Khi cộng đoàn là ‘những con tim đồng thanh’ cất lên cùng một lời kinh, khi gia đình biết quỳ xuống cùng nhau trước bàn thờ, khi giáo xứ biết mang lấy nỗi đau của từng người – ánh sáng Mùa Vọng sẽ trở nên rõ ràng, gần gũi, và cũng chữa lành hơn. “Chúng ta được dựng nên để cùng nhau; khi cùng chịu đau, chúng ta cùng được chữa lành!” – Desmond Tutu.

Anh Chị em,

“Xin thương xót chúng tôi!”. Mùa Vọng, mùa của cộng đoàn cùng thở, cùng cầu, cùng hy vọng. Khi chúng ta thốt lên, “Lạy Cha chúng con!” hay “Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến”, thì những lời cầu ấy chỉ thật sự ‘đầy đủ’ khi là một ‘lời chung’, một ‘khát vọng chung’ của toàn thể Giáo Hội. Và đó chính là vẻ đẹp của nàng! Những trái tim không giống nhau, nhưng được Thánh Thần làm cho hoà nhịp, trở thành ‘những con tim đồng thanh’ dâng lời ngợi khen chúc tụng và mọi nhu cầu lên Thiên Chúa. Ước gì trong Mùa Vọng này, mỗi người chúng ta lại bước vào nhịp thở ấy – nhịp thở của một cộng đoàn đang nài xin ánh sáng, đang san sẻ đức tin và nâng đỡ những vùng tối của nhau. Vì “Cuộc sống cầu nguyện không bao giờ sống trong cô lập; nó nảy nở trong cộng đoàn!” – Thomas Merton.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin cho mỗi lời cầu của chúng con thành một nhịp thở chung, nâng đỡ những góc khuất của nhau trong yêu thương, và cùng hoà vào hơi thở của Mẹ Giáo Hội!”, Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

************************************************

Lời Chúa Thứ Sáu Tuần I Mùa Vọng

Nhờ tin vào Đức Giê-su, hai người mù được chữa khỏi.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 9,27-31

27 Khi ấy, Đức Giê-su đang trên đường đi, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng : “Lạy Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi !” 28 Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ : “Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không ?” Họ đáp : “Thưa Ngài, chúng tôi tin.” 29 Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và nói : “Các anh tin thế nào thì được như vậy.” 30 Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ : “Coi chừng, đừng cho ai biết !” 31 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người trong khắp cả vùng.


 

Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: “Lạy Chúa! lạy Chúa!” là được vào Nước Trời cả đâu! – Cha Vương

Mong ước bạn có một tấm lòng trong sạch không hoang mang trên con đường trần… nhưng chỉ đi tìm thánh ý Chúa trong mọi hoàn cảnh.

Cha Vương

Thư 5 T1MV: 4/12/2025  

TIN MỪNG: Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: “Lạy Chúa! lạy Chúa!” là được vào Nước Trời cả đâu! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. (Mt 7:21)

SUY NIỆM: Nước Trời nói cách khác đi là Nước Thiên Chúa hay Thiên đàng. Đối với người Kitô hữu, thiên đàng là đích đến mà họ mong chờ bởi lẽ họ tin rằng thiên đàng là nơi chốn của hạnh phúc trọn vẹn và vĩnh cữu. Người ta thường thắc mắc: làm thế nào để vào được thiên đàng? Ai cũng muốn vào thiên đàng, nhưng vào thiên đàng chưa bao giờ là điều dễ dàng. Tuy nhiên, cái gì càng khó thì càng quý giá. Chúa Jesus nói, Không phải bất cứ ai nói với Ta, “Lạy Chúa, lạy Chúa” đều sẽ được vào Thiên đàng … Liệu bạn có nằm trong số những người được vào không? Làm sao bạn biết được? Những chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. Vậy phải làm gì để thi hành ý muốn của Cha Thầy? Thưa chính là lắng nghe và thực thi lời giảng dạy của Chúa Giêsu, con Thiên Chúa.

Thực hành lời Chúa không phải là điều dễ, đòi hỏi bạn phải thay đổi cuộc sống, phải từ bỏ chính mình, có khi phải chịu nhiều hy sinh, mất mát. Cuộc sống xã hội đang từng ngày thay đổi, vì thế Giáo Hội luôn trăn trở để tìm ra cách thế hữu hiệu nhất để loan báo Tin Mừng sao cho đời sống đạo có chiều sâu vững vàng và phải bén rễ vào Đức Kitô, nếu không bạn sẽ bị lọt vào trào lưu sống “hời hợt, ào ào, vội vã” mà đánh mất căn tính của mình. Vì thế mỗi ngày, đặc biệt là trong Mùa Vọng, bạn được mời gọi tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa và cố gắng hun đúc niềm tin ấy bằng lòng yêu mến, nỗ lực cộng tác với ơn thánh hầu sống trọn những lời Chúa dạy.

LẮNG NGHE: Lạy CHÚA, CHÚA đã ở gần bên, / đường lối CHÚA đều là chân lý. / Nhờ CHÚA thương chỉ dạy, / từ lâu con đã hiểu: CHÚA tồn tại muôn đời. (Tv 119:151-152)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin ban cho con đôi tai chỉ biết lắng nghe tiếng Chúa, xin ban cho con quả tim biết phân định chỉ chọn những gì thuộc về Chúa, và xin ban cho con đôi tay chỉ làm những gì đẹp lòng Chúa.

THỰC HÀNH: Làm một việc bác ái hôm nay.

From: Do Dzung

MONG CHỜ – Lm. Mark Link, S.J.

Lm. Mark Link, S.J.

 Một vài năm trước đây tờ Chicago Tribune cho biết tia sáng laser có thể dùng để tẩy xoá các hình xăm dấu hiệu băng đảng trên thân thể của các phần tử.

 Một chỗ thi hành công việc này là Trung Tâm Y Tế Sinai ở phía tây thành phố Chicago.  Viên giám đốc điều hành trông coi chẩn y viện này nói rằng: Có một nhu cầu rất lớn cho chương trình này. Chúng tôi có trên 700 người đang chờ đợi để được hưởng dịch vụ này.

 Vào một ngày thứ Bẩy mới đây, 45 người đã đến chẩn y viện này.  Sử dụng một dụng cụ phát ra tia sáng laser, các bác sĩ tình nguyện đã hoàn toàn tẩy xoá được vết xăm chỉ trong vòng vài phút.

 Một phụ nữ 25 tuổi cho biết một sự kiện xảy ra vào chiều Chúa Nhật đã khiến cô quyết định tẩy xoá các hình xăm trên thân thể.  Khi cô đang đẩy đứa con gái nhỏ trên xích đu, một vài phần tử băng đảng nhìn thấy hình chĩa ba trên cánh tay và chân của cô, hình này là dấu hiệu của băng địch thủ, bọn chúng đã nổ súng.  Thật may mắn, khi vội vàng nổ súng chúng đã không bắn trúng cô và đứa con gái.

 Một người khác trước đây thuộc về băng đảng cũng đến chẩn y viện chiều hôm đó để tẩy xoá hình xăm ba giọt nước mắt bên mắt trái.  Mỗi giọt nước mắt tiêu biểu cho một người bạn đã bị băng thù nghịch bắn chết.  Anh ta nói: Bây giờ tôi đã có vợ và một đứa con nhỏ.  Tôi muốn từ giã tất cả những thứ này.  Nó là một điều ngu xuẩn mà tôi đã làm trước đây. 

Câu chuyện của tờ Chicago Tribune cho thấy một điểm quan trọng.  Trong cuộc đời, tất cả chúng ta đều đã thi hành những gì mà giờ đây chúng ta hối hận và muốn xoá bỏ chúng.

 Điều này không chỉ đúng với người trẻ, nhưng còn đúng với người già.  Thí dụ, nếu tôi ngưng nói ở đây khoảng nửa phút, tôi chắc rằng mọi người đều có thể nhớ lại một vài điều gì đó mà họ đã thi hành và giờ đây họ sẵn sàng đánh đổi lấy bất cứ gì để có thể đưa những điều ấy ra khỏi cuộc đời.

 Điều bi thảm là rất nhiều người trên thế giới hối hận về những gì họ đã thi hành nhưng không biết cách nào để tẩy xoá chúng.  Do đó họ phải chấp nhận sống với tình trạng như vậy.  Bất cứ khi nào họ cảm thấy hối hận hay bứt rứt, họ cố gắng quên đi.  Nhưng thường những tâm trạng ấy lại trở lại.

 Tiểu thuyết gia Somerset Maugham đã viết nhiều cuốn tiểu thuyết và được dựng thành phim — tỉ như The Razor’s Edge, The Moon and Six Pence, và Of Human Bondage.  Ông đã lên tiếng thay cho nhiều người khi nói rằng:

 Tôi có một lương tâm bén nhậy và tôi từng thi hành một vài điều trong đời sống mà tôi không thể nào thực sự quên được.

Nếu tôi may mắn là một người Công Giáo, tôi có thể tự giải thoát mình khỏi những điều ấy qua việc xưng tội… lãnh nhận sự tha tội và có thể mãi mãi quên đi những điều ấy. 

Lời phát biểu của ông giúp chúng ta thấy mình thật có phúc là chừng nào khi có được một phương cách để tẩy xoá tội lỗi khỏi cuộc đời.

 Cũng như người cựu băng đảng thấy vui khi có thể tẩy xoá vết xăm thì người Công Giáo chúng ta cũng hân hoan khi Chúa Giêsu giúp chúng ta một phương cách để mãi mãi xoá bỏ tội lỗi của chúng ta.

 Điều này đưa chúng ta đến mùa Vọng.  Hàng năm Mùa Vọng nhắc nhở chúng ta về món quà vĩ đại này mà Chúa Giêsu đã ban cho chúng ta và thúc giục chúng ta hãy xử dụng nó để đưa tội lỗi ra khỏi cuộc đời.

 Nó không chỉ đem lại cho chúng ta sự bình an lớn lao, nhưng còn chuẩn bị cho chúng ta về ngày giờ khi chúng ta phải đứng trước mặt Thiên Chúa để trả lời về những gì chúng ta đã làm và những gì không làm trong đời sống chúng ta.

 Mùa Vọng nhắc nhở chúng ta rằng lời của Thánh Gioan Tẩy Giả trong bài phúc âm hôm nay không chỉ nói với người thời đó, nhưng còn cho con người thuộc mọi thời đại.  Những lời đó nói với tôi và anh chị em: Hãy thay đổi đời sống…  Hãy chuẩn bị con đường của Chúa.

 Một cách cụ thể, những lời này có ý nghĩa gì đối với chúng ta ngay bây giờ?  Chúng cũng có cùng một ý nghĩa đối với những người thời Chúa Giêsu.  Chúng có nghĩa hãy sám hối và tẩy xoá tội lỗi bằng bí tích hoà giải, là một trong những món quà vĩ đại của Thiên Chúa ban cho chúng ta.

 Chúng có nghĩa thi hành điều mà phần tử băng đảng trước đây đã thi hành.  Chúng có nghĩa hãy thi hành những gì mà người nghiện rượu thi hành trong bước đầu tiên của chương trình 12 bước chừa rượu.  Bước quan trọng này nói:

Chúng ta thú nhận với Thiên Chúa, với chính mình, và với người khác về bản chất sai lầm của những điều chúng ta làm.

 Về bước này, cuốn cẩm nang AA, “12 Steps and 12 Traditions”, viết:

Một vài bước thì khó hơn để thi hành và … không có bước nào cần thiết hơn.  Tuy sự sợ hãi của chúng ta thật lớn và chúng ta do dự thi hành, nhiều người AA bỏ qua Bước Năm…

Không biết tại sao, ở một mình với Thiên Chúa thì không có vẻ bối rối như khi đối diện với người khác…  Khi chúng ta thành thật với người khác, điều đó xác nhận rằng chúng ta đã từng thành thật với chính mình và với Thiên Chúa.

 Nhiều người AA, đã một lần vô thần hay bất khả tri, nói với chúng tôi rằng chính trong bước này mà lần đầu tiên họ cảm thấy được sự hiện diện của Thiên Chúa.  Và ngay cả những người đã có đức tin họ cũng thường ý thức hơn về Thiên Chúa như chưa bao giờ có.

 Và như vậy Mùa Vọng là một sự nhắc nhở rằng đó không chỉ là thời gian chuẩn bị mừng Chúa đến lần thứ nhất vào ngày Giáng Sinh đầu tiên. 

Nó còn nhắc nhở rằng đây là thời gian chuẩn bị cho Chúa đến lần sau cùng vào lúc tận thế. 

Chúng ta hãy vui mừng và cảm ơn Chúa Giêsu vì đã ban cho chúng ta một phương cách để tẩy xóa quá khứ và làm lại từ đầu.

 Chúng ta hãy kết thúc với lời cầu nguyện của Origen, một tín hữu thời tiên khởi: 

Lạy Chúa Giêsu, chân của con thì đầy bụi và dơ bẩn.  Chúa hãy đổ nước vào bồn và đến rửa chân con như Chúa đã rửa chân các tông đồ trong bữa Tiệc Ly.

Con nhận ra rằng, con thật can đảm khi xin Chúa thi hành điều ấy.  Nhưng con sợ lời cảnh cáo mà Chúa đã nói với ông Phêrô, “Nếu Thầy không rửa chân cho con, con không thể làm bạn với Thầy.”

Vậy, lạy Chúa Giêsu, xin hãy rửa chân con, bởi vì con muốn được làm bạn với Ngài – hơn bất cứ gì khác trong đời.

 Lm. Mark Link, S.J.

From: Langthangchieutim


 

ĐỜI ĐÁ, ĐỜI CÁT – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy, Đấng ngự trên trời, mới được vào Nước Trời!”.

“Julius Caesar chinh phục 800 thành phố, nhuộm cẩm bào bằng máu của một triệu kẻ thù; thế mà ngay sau chiến thắng vĩ đại nhất, Caesar bị đâm chết bởi những người bạn chí thiết! Thành công tạm thời thường đội vương miện cho kẻ vô thần. Khi những thành tựu rực rỡ nhất không đặt nền trên Thiên Chúa, chúng chỉ kéo dài ‘lâu’ bọt nước!” – Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Cũng thế, một đức tin không đặt nền trên Chúa Kitô, nó chỉ bền như bọt nước. Lời Chúa hôm nay xác quyết, ai xây đời mình – ‘đời đá’ – trên Ngài, “Người ấy mới được vào Nước Trời!”.

Thế nhưng, đặt nền móng không bao giờ là một công việc hào nhoáng. Chẳng có gì đẹp đẽ ở một hố sâu nơi công trường bùn lầy! Đời sống đức tin cũng vậy, muốn đào móng sâu, phải khiêm tốn, ngay lành, kiên định cầu nguyện, bền bỉ tìm kiếm bác ái và miệt mài tự hiến. Đào móng là đi xuống, đối diện nết xấu, lột bỏ những tội lỗi tệ hại nhất, chấp nhận để Chúa “đục” vào những chỗ ngoài ý thích. Không có bước quyết liệt này, bạn và tôi chỉ xây những ‘đời cát’, tưởng vững mà không bền. “Khiêm tốn là nền móng của toàn bộ toà nhà đời sống thiêng liêng!” – Têrêxa Avila.

Một toà nhà có vẻ an toàn khi trời quang mây tạnh, chỉ khi cơn dông ập xuống mới phơi ra độ chắc của móng. Đời sống thiêng liêng cũng thế. Khi an bình bao phủ, đức tin dễ “nở hoa”; nhưng khi cám dỗ, thất bại, tổn thương hay một khủng hoảng lớn bất ngờ xảy ra, chúng ta mới nhận ra độ cứng thật sự của nó. “Thử thách cho ta thấy mình là ai; chúng xới tung mảnh đất tâm hồn và phơi ra chất liệu thật!” – Charles Spurgeon. Vậy làm sao đứng vững? Câu trả lời được tìm thấy trong bài đọc một, “Chúng ta có thành trì vững chắc: Chúa đã đặt tường trong luỹ ngoài để chở che”. Tường luỹ ấy chính là Chúa Kitô, Đá Tảng ngàn năm bền vững. “Chính nhờ Đức Kitô, với Đức Kitô và trong Đức Kitô”, toà nhà đức tin – và cả lời nói của chúng ta – mới có thể đứng vững.

Anh Chị em,

“Chúng ta có thành trì vững chắc!”. Thành trì ấy là Chúa Kitô. Chỉ khi lời của chúng ta bắt nguồn từ Ngài, nó mới có lửa và ban sự sống, mới chịu nổi thử thách, mới trở thành “lời đá”. “Một lời Kitô giáo mà gốc rễ không bắt nguồn từ Chúa Kitô là một lời Kitô giáo lừa dối; chúng chỉ gây hại!” – G.K. Chesterton. Mùa Vọng, mùa “khởi sự lại từ Chúa Kitô” – trở về với Đá Tảng – đặt móng trên Ngài, lời Ngài, để Lời và Thánh Thần hướng dẫn tất cả mọi hành vi sám hối, trỗi dậy, đi tới và yêu thương. Chỉ như thế, đời sống của bạn và tôi không còn là ‘đời cát’ vốn chỉ một cơn gió nhẹ cũng có thể sụp. “Khi lời Kitô giáo thiếu Chúa Kitô, chúng bắt đầu đi vào con đường điên rồ, dẫn đến phù phiếm, tự tôn, kiêu hãnh và tham nhũng quyền lực. Chúa sẽ hạ bệ những người này!” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con đội vương miện của kẻ vô thần vốn chỉ thoáng qua như bọt nước. Cho con biết xây đời mình – một ‘đời đá’ – trên chính Chúa, và nó sẽ luôn đầy lửa!”. Amen.

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 ****************************************************

Lời Chúa Thứ Năm Tuần I Mùa Vọng

Ai thi hành ý muốn của Cha Thầy, mới được vào Nước Trời.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 7,21.24-27

21 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy : ‘Lạy Chúa ! lạy Chúa !’ là sẽ được vào Nước Trời cả đâu ! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi.

24 “Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá. 25 Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá. 26 Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát. 27 Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành”.


 

PHAOLÔ Á CHÂU – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

KÍNH THÁNH PHANXICÔ XAVIÊ, Linh mục, 03/12,

PHAOLÔ Á CHÂU – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo!”.

Ngày 15/8/1534, trên đồi Montmartre nhìn xuống Paris, Phanxicô Xaviê quỳ bên Ignatiô và năm bạn trẻ khác; họ khấn trọn đời. Đó là ngày sinh của Dòng Tên! Từ khoảnh khắc lặng lẽ ấy, một hành trình đằng đẵng khởi đi; từ đó, Phanxicô Xaviê – hạt mầm của một ‘Phaolô Á châu’ mai ngày – được gieo.

Kính thưa Anh Chị em,

Mừng kính thánh Phanxicô Xaviê, chúng ta ngỡ ngàng trước một con người đầy lửa, một ‘Phaolô Á châu’ “đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo!”.

Sáu năm sau ngày khấn, vị linh mục trẻ xuống tàu đi Ấn Độ, một chuyến đi không bao giờ trở về. Hơn một năm lênh đênh trên tàu buôn, giữa những cơn bão, sốt và đói khát, Phanxicô vẫn đứng vững như thân gỗ dẻo dai và vẫn bừng cháy. Trước khi nói với dân ngoại, Phanxicô đã phải nói với những đồng hương, những thương nhân buôn bán nô lệ. Một tay cầm roi, họ quất trên những ‘con vật người’; tay kia lần chuỗi Mân Côi. Nghịch lý ấy đốt cháy trái tim vị linh mục trẻ. Bằng lòng tin và lòng bác ái, Phanxicô phải thắp lại ánh sáng trong lòng những thương nhân này, trước khi đưa nó đến những vùng xa xôi.

Đặt chân lên Goa, Phanxicô bắt đầu rao giảng, và ‘lửa’ lan xa – Malaysia, quần đảo Spice, những miền heo hút của Ấn Độ, rồi Sri Lanka – đâu đâu cũng ghi dấu bước chân và mồ hôi của vị thừa sai trẻ. Năm 1548, Phanxicô đến Nhật Bản, trở thành nhà truyền giáo đầu tiên mang Tin Mừng đến vùng đất mặt trời mọc. Hạt giống được gieo lớn lên thành một Giáo Hội mạnh mẽ, để dù trải qua nhiều thế kỷ bách hại khốc liệt, Giáo Hội Nhật Bản vẫn kiên trì sinh hoa trái, với những cộng đoàn âm thầm và vô số vị tử đạo.

Năm 1552, Phanxicô nhận lời mời đi Trung Hoa, một lục địa bao la còn lạ lẫm với Tin Mừng. Nhưng tại đảo Shangchuan – cửa ngõ – Phanxicô kiệt sức và qua đời ở tuổi bốn mươi sáu; tuổi mà nhiều người chỉ mới bắt đầu sự nghiệp, Phanxicô đã kết thúc một cuộc đời cháy đến tận cùng. Thi thể ngài được đưa về Goa; cánh tay phải – tay đã rửa tội cho bao linh hồn – được tôn kính tại Rôma. Trong vòng mười năm, người ta ước tính Phanxicô đã đi hàng chục ngàn cây số trên bộ và trên biển, đưa hàng chục ngàn người đến với Chúa. Nhưng những con số ấy không phải là di sản thật sự, di sản thật là một trái tim đã để Chúa Kitô chiếm ngự, bừng lên thành ánh sáng cho muôn dân; thổi nguồn cảm hứng cho bao hồn tông đồ.

Anh Chị em,

Nhìn lại Phanxicô – ‘Phaolô Á châu’ – mẫu gương mạnh mẽ cho thời đại hôm nay, chúng ta tự hỏi, ánh sáng của bạn và tôi thì sao? Trong mười năm tới – hay chỉ trong một thời gian rất ngắn còn lại – liệu có thể thắp lên một ngọn lửa nào đó khởi đi từ chính gia đình, cộng đoàn, môi trường của mình để sưởi ấm, để gieo một ánh lửa nào đó của Chúa Kitô? Một ánh lửa cũng đủ, nếu trung thành. Vì ánh sáng không cần lớn; nó chỉ cần được thắp lên! “Hãy lắc những chiếc chuông vẫn còn rung – mặc cho dâng vật của bạn không hoàn hảo!” – Leonard Cohen.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, Chúa muốn con làm gì hôm nay và trong những năm ‘có thể rất vắn’ còn lại của đời con?”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

**************************************************************

Lời Chúa KÍNH THÁNH PHANXICÔ XAVIÊ, Linh mục, 03/12, Thứ Tư Tuần I Mùa Vọng

Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.    Mc 16,15-20

15 Khi ấy, Đức Giê-su hiện ra với Nhóm Mười Một và nói với các ông rằng : “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. 16 Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án. 17 Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin : nhân danh Thầy, họ sẽ trừ được quỷ, sẽ nói được những tiếng mới lạ. 18 Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao. Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khoẻ.”

19 Nói xong, Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. 20 Còn các Tông Đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng.


 

MẮT THIÊN THU – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy!”.

“Tôi vào mùa xuân, khi mọi thứ dường như quá tươi mới. Tôi vào hạ, khi ngày ấm áp và dài hơn. Tôi qua thu, mọi thứ đổi thay, thời gian trôi nhanh và tình yêu không chỉ là cảm xúc. Rồi sang đông, ngày lạnh hơn, những lời tạm biệt khá nhạt nhẽo. Ước gì đôi mắt tôi – mắt thiên thu – có thể nhìn thấy một mùa xuân thiên đường không mất!” – Anon.

Kính thưa Anh Chị em,

Một khát vọng ‘rất người’ có cho mình một đôi ‘mắt thiên thu’ – có thể thấy điều vĩnh cửu – chính là âm hưởng của Lời Chúa hôm nay. Isaia thấy trước một mùa xuân thiên sai đang đến; các môn đệ thấy một Mùa Xuân Thiên Đường ở giữa họ!

Cảm nhận một triều đại thiên sai như xuân đang về, Isaia tuyên sấm, “Ngày ấy, từ gốc Giesê sẽ đâm ra một nhánh nhỏ; từ cội rễ ấy sẽ mọc lên một mầm non!”. Đó sẽ là một triều đại yêu thương, nơi “sói ở với chiên con, beo nằm bên dê nhỏ”; “Triều đại Người đua nở hoa công lý và thái bình thịnh trị đến muôn đời!” – Thánh Vịnh đáp ca. Với bài Tin Mừng, “Mầm non” Isaia loan báo thuở nào đang sừng sững trước các mắt môn đệ. Ngài bảo, “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy!”. Họ không chỉ thấy Ngài bằng mắt xác thịt, nhưng qua Ngài, nhìn thấy mầu nhiệm Nước Trời đang hé mở. Đó là cái nhìn của ‘mắt thiên thu’ – thấy điều vĩnh cửu trong điều thoáng qua. “Điều tệ nhất hơn cả mù – là có mắt mà không có tầm nhìn!” – Helen Keller.

Phần chúng ta, dẫu không thấy Chúa Giêsu hữu hình, nhưng mắt đức tin giúp chúng ta nhận ra Ngài theo nhiều cách: trong Lời Chúa, trong Thánh Thể, trong tha nhân và các biến cố. “Người cầu nguyện, xét cho cùng, là người có thể nhận ra nơi tha nhân gương mặt Đấng Thiên Sai – và làm cho những gì ẩn giấu trở nên rõ ràng!” – Henri Nouwen. Mỗi lần chúng ta nhận ra Ngài, là mỗi lần đôi mắt ‘ngắn tầm’ được phóng xa hơn về phía vĩnh cửu, trở thành những đôi ‘mắt thiên thu’ có khả năng cung chiêm các mầu nhiệm. Mùa Vọng, mùa của đôi mắt trẻ thơ biết ngạc nhiên trước những gì Thiên Chúa làm. Không có sự cởi mở đó, chúng ta sẽ mãi chỉ thấy bề mặt cuộc sống – vốn luôn biến thiên – mà không nhận ra món quà vô giá Thiên Chúa tặng trao trong đêm Giáng Sinh.

Anh Chị em,

“Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy!”. Lời Chúa mời chúng ta tự vấn, trái tim tôi có còn rộng mở? Tôi có nhìn cuộc đời với niềm xác tín rằng, Thiên Chúa đang âm thầm thực hiện những điều lớn lao trong những tình huống rất nhỏ, rất khiêm hạ – như “hang đá” chẳng hạn? Đức tin tôi có còn ‘trẻ thơ đủ’ để đón lấy mầu nhiệm, nhưng cũng ‘trưởng thành đủ’ để nhận ra Ngài trong các dịch chuyển mỗi ngày? Nếu có, đây sẽ là một Mùa Vọng mới mẻ. Vì mắt bạn và tôi đã nhận ra Giêsu – Mùa Xuân Thiên Thu của Nhập Thể – nơi hạ không tàn, nơi thu chẳng đổi và chốn đông không lạnh giá.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con một chỉ khát khao Chúa; để dù nắng hay mưa, bão dông hay quang tạnh, con luôn thấy Ngài – Mùa Xuân Còn Mãi – trong đời sống, trong tha nhân!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

*****************************************

Lời Chúa Thứ Ba Tuần I Mùa Vọng

Được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.    Lc 10,21-24

21 Được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng nói : “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.

22 “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”

23 Rồi Đức Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo riêng : “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy ! 24 Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết : nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.” 


 

Chặng thứ mười bốn: Táng xác Ðức Chúa Giêsu trong hang đá-Cha Vương

Mùa Vọng tràn đầy ân sủng của Chúa nhé.

Cha Vương

Thứ 2: 1/12/2025.  (CN-24)

Chặng thứ mười bốn: Táng xác Ðức Chúa Giêsu trong hang đá

* CĐTG do ĐGH Benedict XVI biên soạn, Lm. Gioan Trần Công Nghị dịch.

LỜI CHÚA: Các ông lãnh thi hài Ðức Giêsu, lấy băng vải tẩm thuốc thơm mà cuốn, theo tục lệ chôn cất của người Dothái. Nơi Ðức Giêsu bị đóng đinh có một thửa vườn, và trong vườn, có một ngôi mộ còn mới, chưa chôn cất ai. Vì hôm ấy là ngày áp lễ của người Do thái, mà ngôi mộ lại gần bên, nên các ông mai táng Đức Giêsu ở đó (Ga 19,40-42).

SUY NGẮM: Một con người đã làm biết bao chuyện phi thường, nào là: dẹp yên bão tố; hóa bánh ra nhiều; chữa lành bệnh tật; cho kẻ chết sống lại… Hơn nữa, chính con người ấy đã hứa cho những ai tin mình thì sẽ được sống đời đời…, giờ đây, chỉ còn nằm bất động như khúc gỗ, chẳng còn cứu nổi chính mình, thì làm sao cứu được người khác! Với bản án và cái chết như một tử tội, bị mai táng trong ngôi mồ lạnh lẽo thê lương đã làm cho biết bao người thất vọng!

Ôi một không gian tang tóc phủ đầy màu tím bao trùm lên cả nhân loại!

Tuy nhiên, với những ai tin vào lòng thương xót của Thiên Chúa, thì việc thân xác Chúa Giêsu bị an táng trong mồ cũng chính là dấu chỉ tội lỗi của nhân loại được Ngài vùi lấp vào quá khứ, để từ ngôi mộ ấy khơi lên một niềm tin mãnh liệt vào lời tiên báo của Chúa Giêsu: “Con Người phải chịu đau khổ, chịu chết, bị mai táng và ngày thứ ba sẽ sống lại”; đồng thời toát lên một sứ điệp: nếu “ai cùng chết với Chúa Kitô, cùng chịu mai táng với Ngài thì sẽ được sống lại với Ngài trong vinh quang”. Xin Chúa cho mỗi người chúng ta luôn biết chết đi cho con người cũ là những sự kiêu ngạo, hiềm khích, bảo thủ, ích kỷ, hẹp hòi, bất nhân, vô luân… và sống trong tinh thần mới theo chân lý Tin Mừng là: hiền lành, khiêm nhường, nhẫn nhịn, bao dung, tha thứ, liên đới và yêu thương… để nhờ lòng thương xót của Chúa, chúng con được hưởng ơn cứu độ mà Chúa đã hứa cho những ai tin vào Ngài. Amen.

LỜI NGUYỆN: Lạy Chúa từ nhân xin cho con biết mến yêu và phụng sự Chúa trong mọi người. Lạy Chúa xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa để con đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm; để con đem tin kính vào nơi nghi nan, chiếu trông cậy vào nơi thất vọng; để con dọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu.

   Lạy Chúa xin hãy dạy con tìm an ủi người hơn được người ủi an, tìm hiểu biết người hơn được người hiểu biết, tìm yêu mến người hơn được người mến yêu. Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh, chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân; vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ, chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.

Ôi Thần Linh thánh ái xin mở rộng lòng con, xin thương ban xuống những ai lòng đầy thiện chí ơn an bình. (Kinh Hoà Bình)

Lạy Chúa, vì cuộc khổ nạn đau thương của Chúa,  xin cho các linh hồn được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy. Amen.

From: Do Dzung

************************

Tỉnh Thức Và Cầu Nguyện

Chặng Đàng Thứ Mười Ba- Chúa Giêsu được tháo đanh xuống mà phó cho Mẹ Người – Cha Vương

Một Ngày  ấm ám trong vòng tay yêu thương của Chúa. Mua sắm ít thôi nhé. Vật chất không sưởi ấm được lòng người chỉ có tình yêu thương đồng loại thôi.

Cha Vương

CN: 30/11/2025.  (t7-24)

Chặng Đàng Thứ Mười Ba- Chúa Giêsu được tháo đanh xuống mà phó cho Mẹ Người

* CĐTG do ĐGH Benedict XVI biên soạn, Lm. Gioan Trần Công Nghị dịch.

LỜI CHÚA: Trích Phúc Âm theo Thánh Matthêu (Mt 27: 54- 55)—Thấy động đất và các sự việc xảy ra, viên đại đội trưởng và những người cùng ông canh giữ Đức Giê-su đều rất đỗi sợ hãi và nói: “Quả thật ông này là Con Thiên Chúa.” Ở đó, cũng có nhiều người phụ nữ đứng nhìn từ đàng xa. Các bà này đã theo Đức Giê-su từ Ga-li-lê để giúp đỡ Người.

SUY NGẮM: Chúa Giêsu sinh thì. Từ con tim người bị mũi đòng của quân lính Roma đâm thâu qua, máu và nước chảy ra: một hình ảnh nhiệm mầu của dòng suối các bí tích, Bí Tích Rửa Tội và Bí Tích Thánh Thể, theo đó Giáo Hội không ngừng tái sinh từ tâm hồn cởi mở của Thiên Chúa. Đôi chân của người bị gãy, giống như hai người cũng chịu đóng đinh với người. Như thế người mặc khải người là con chiên Vượt Qua thật, không một ống xương nào bị dập (…) Và giờ đây, cuối cùng của sự đau khổ của người, đối với tất cả tâm can con người bị mất tinh thần và đối với tất cả quyền thế hận thù và hèn nhát, thật tỏ tường cho thấy người không cô đơn một mình. Ở đó có những người trung tín còn lại với người. Dưới chân Thập Giá còn đứng đó là Đức Maria Mẹ người, người chị họ của Mẹ bà Mary Mađalen và tông đồ người yêu mến. Một người phú hộ, ông Giôxếp tại Arimathea cũng xuất hiện tại hiện trường: một người giàu sang có khả năng chui qua lỗ kim, vì Thiên Chúa đã ban ân sủng cho ông. Ông táng xác Chúa Giêsu trong chính ngôi mộ dành sẵn cho ông tại khu vườn. Trong cuộc táng xác Chúa Giêsu, nghĩa địa trở thành một khu vườn, khu vườn nơi mà Adam đã bị trục xuất khi ông từ bỏ cuộc sống viên mãn, từ bỏ Đấng Tạo Hóa. Khu mộ nơi khu vườn biểu tượng lên giấc ngủ của cái chết sẽ kết liễu. Một thành viên trong Thượng Hội Đồng Roma cũng đi theo là ông Nicodêmô, người đã đước Chúa Giêsu loan báo mầu nhiệm tái sinh bằng nước và Thánh Thần. Ngay cả trong Thượng Hội Đồng Roma đã tuyên án tử cho người, ở đó còn có một người tin, còn có một ai đó biết và nhận ra Chuá Giêsu sau khi người sinh thì. Trong giờ phúc khóc thương thống thiết, đen tối và tuyệt vọng này, ánh sáng niềm hy vọng được hiện lên một cách huyền diệu. Thiên Chúa bị đánh đòn là Thiên Chúa của sự sống đang đến gần. Ngay cả trong đêm tối sự chết, Thiên Chúa vẫn còn là Thiên Chúa và là Đấng Cứu Độ chúng ta. Giáo Hội của Chúa Giêsu Kitô, gia đình mới của người, bắt đầu tỏ hiện.

LỜI NGUYỆN: Lạy Chúa, Chúa đã đi vào bóng tối sự chết. Nhưng thân xác Chúa được trao về cho những bàn tay nhân từ và được liệm trong tấm vải gai trắng (x Mt 27:59). Đức tin không hoàn toàn mất biến, mặt trời không hoàn toàn đi vào buổi hoàng hôn. Đã bao lần Chúa xuất hiện như đang ngủ? Thật dễ để chúng con chồn bước và tự thầm rằng: “Thiên Chúa đã chết”. Trong giờ phút đen tối, xin giúp chúng con biết rằng Chúa vẫn còn ở đó. Xin đừng bỏ rơi khi chúng con bị cám dỗ mất tâm hồn. Xin giúp chúng con đừng để Chúa cô đơn một mình. Xin ban cho chúng con lòng trung tín để chịu đựng trong những lúc hoang mang và xin ban cho chúng con lòng trung tín để có một tình yêu sẵn sàng ôm ấp Chúa trong lúc Chúa hoàn toàn bất động, như Mẹ của Chúa là Đấng đã ôm Chúa vào lòng một lần nữa. Xin giúp chúng con, là người giàu có và kẻ cơ bần, là người ngu dốt và người có học, biết nhìn ra ngoài sự sợ hãi và thành kiến của chúng con, và biết cống hiến khả năng chúng con cho Chúa, biết cống hiến tâm hồn và thời gian của chúng con, để chuẩn bị khu vườn Phục Sinh.

Lạy Chúa, vì cuộc khổ nạn đau thương của Chúa,  xin cho các linh hồn được nghỉ yên muôn đời, và cho ánh sáng ngàn thu chiếu soi trên các linh hồn ấy. Amen.

From: Do Dzung

******************************

Chỉ Một Tình Yêu – Giang Ân -Thanh Hoài 

CHIỀU KÍCH VÔ CÙNG – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Dân dân lũ lượt đưa nhau tới, nước nước dập dìu kéo nhau đi!”.

“Một nhân chứng không phải là người bán hàng, nhưng là một bảng chỉ đường – trẻ, già, nam, nữ gì cũng được – miễn là chỉ đúng hướng. Là chứng nhân của Chúa Kitô, bạn phải sống làm sao để chỉ được chiều kích vô cùng của ơn Ngài cứu độ!” – John White.

Kính thưa Anh Chị em,

Bàn tiệc Lời Chúa Mùa Vọng sẽ cống hiến cho chúng ta những ‘ngọc thực châu phàn’ từ các bài đọc Cựu Ước, đặc biệt với Isaia, vốn được gọi là “Phúc Âm thứ năm”. Chẳng hạn hôm nay, Isaia nói đến “Núi Nhà Đức Chúa”, nơi “Dân dân lũ lượt đưa nhau tới, nước nước dập dìu kéo nhau đi!”. Qua đó, vị ngôn sứ tiên báo một ‘chiều kích vô cùng’ của ơn cứu độ!

Isaia ngước nhìn Núi Nhà Đức Chúa và thấy trước những đoàn người hành hương của muôn dân mai ngày. Mùa Vọng, mùa bạn và tôi dâng lời tạ ơn Thiên Chúa khi ngước nhìn Đền Thờ Giêsu – Hội Thánh, Hiền Thê và là hiện thân của Ngài – nơi muôn dân đổ về. Từ ‘Giêrusalem mới’ ấy, với các môn đệ, với mỗi người chúng ta, Tin Mừng sẽ đi đến tận chân trời góc biển, vượt mọi biên giới, để đạt tới một ‘chiều kích vô cùng’ trong muôn triệu sinh linh. “Vinh quang của Sion toả sáng rực rỡ đến nỗi các dân tộc bị kéo ra khỏi bóng tối để bước vào ánh sáng của nàng!” – Andrew M. Davis.

Vậy mà, để có thể loan truyền sứ điệp đó, chúng ta trước hết phải được chính Chúa Giêsu “lấp đầy”; rồi cùng Ngài, đến với các tâm hồn và nói như Isaia, “Hãy đến, ta cùng đi!”; “Ta vui mừng trẩy lên đền thánh Chúa!” – Thánh Vịnh đáp ca. Thật trùng hợp, Tin Mừng hôm nay cũng nói đến sự “lấp đầy” đó. Chúa Giêsu không cần bước vào nhà viên đại đội trưởng ngoại giáo đầy niềm tin, nhưng Ngài đã đi vào trái tim ông và làm cho niềm tin ấy nên trọn. Nhờ đó, ông trở thành đại diện cho thế giới dân ngoại, những người sẽ mở lòng đón nhận Ngài. Và Chúa Giêsu quả quyết, “Tôi không thấy một người Israel nào có lòng tin như thế!”. “Bàn tiệc đức tin đã luôn bày sẵn, dù khách được mời có ngồi vào hay ở ngoài với muôn vàn lý do trì hoãn!” – Von Balthasar.

Anh Chị em,

“Dân dân lũ lượt đưa nhau tới, nước nước dập dìu kéo nhau đi!”. Có biết bao anh chị em lương dân chưa tìm ra đường? Mùa Vọng, mùa bạn và tôi nhìn lại mình – những bảng chỉ đường! Tôi có chỉ đúng hướng Đền Giêsu? Quan trọng hơn, tôi có ắp đầy Ngài? Vì thế, Mùa Vọng còn là mùa mời Giêsu vào nhà, nếu ở đó vắng bóng Ngài. Hãy nhìn viên đại đội trưởng! Tự coi mình ‘bất xứng’, ông tỏ ra ‘rất xứng’ để Chúa Giêsu không chỉ “vào nhà” mà còn “vào lòng” – vì vào nhà mà chẳng vào lòng cũng bằng không. Để một khi đầy Giêsu, bạn mới có thể là một bảng chỉ đường “đúng hướng, dễ hiểu” và chỉ được ‘chiều kích vô cùng’ ơn Ngài cứu độ! “Tôi chỉ có một ngọn nến của đời để đốt, và tôi thà đốt nó ở một nơi đầy bóng tối còn hơn ở nơi đã ngập tràn ánh sáng!” – John K. Falconer.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con ‘lỏng ốc!’. Thay vì chỉ Giêsu, con chỉ vào con; thay vì chỉ về ‘chiều kích vô cùng’, con chỉ về những ‘chiều kích có cùng!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

**************************************************

Lời Chúa Thứ Hai Tuần I Mùa Vọng

Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc trong Nước Trời.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.    Mt 8,5-11

5 Khi Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um, có một viên đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin : 6 “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.” 7 Người nói : “Chính tôi sẽ đến chữa nó.” Viên đại đội trưởng đáp : 8 “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. 9 Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này : ‘Đi !’, là nó đi, bảo người kia : ‘Đến !’, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi : ‘Làm cái này !’, là nó làm.” 10 Nghe vậy, Đức Giê-su ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng : “Tôi bảo thật các ông : tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế. 11 Tôi nói cho các ông hay : Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời.”