Chính vì sự đố kỵ và ghen ghét…-Cha Vương

Mến chúc bạn và gia đình ngày cuối cùng của Tháng 6 tràn đầy bình an và ân sủng trong Chúa Ki-tô nhé.

Cha Vương

Thứ 2: 30/6/2025

Nhiều năm sau khi Ðức Giêsu về trời, chỉ có khoảng một chục người Kitô Giáo ở Rôma, dù rằng họ không phải là những người tòng giáo của “vị tông đồ Dân Ngoại” (Rom 15:20). Khi Thánh Phaolô viết lá thư ấy vào khoảng 57-58 A.D. thì ngài chưa đến thăm họ.

    Ở Rôma có nhiều người Do Thái. Có lẽ vì sự tranh chấp giữa người Do Thái Giáo và Do Thái Kitô Giáo mà Hoàng Ðế Claudius đã trục xuất tất cả người Do Thái ra khỏi Rôma trong những năm 49-50 A.D. Sử gia Suetonius nói rằng việc trục xuất là vì những xáo trộn trong thành phố “gây nên bởi một vài Kitô Hữu.” Có lẽ sau khi Claudius từ trần, nhiều người đã trở lại đây vào năm 54, vì lá thư của Thánh Phaolô dường như viết cho một giáo đoàn Dân Ngoại rộng lớn.

    Vào tháng Bảy năm 64, hơn một nửa thành phố Rôma bị tiêu hủy vì hỏa hoạn. Người ta đồn rằng chính Hoàng Ðế Nero đã gây ra thảm kịch này vì muốn nới rộng cung điện của ông. Nero đã mưu mô chuyển hướng bằng cách kết tội người Kitô Giáo. Theo sử gia Tacitus, một “số đông” Kitô Hữu đã bị chết vì “sự thù hận của con người.” Thánh Phêrô và Thánh Phaolô có lẽ cùng chung số phận với những người này.

    Có những vị bị đem ra làm mồi để thú vật xâu xé, những vị khác bị treo trên thập giá cho đến chết, cũng có những vị bị tẩm dầu vào thân xác rồi đốt như một ngọn đuốc cháy sáng mỗi khi đêm xuống. Tất cả những vị đó đều là môn đệ của các thánh tông đồ, các ngài đã được hiến dâng cho Chúa như của lễ đầu mùa, như hạt giống đức tin gieo vào lòng lương dân để từ đó nảy sinh những hoa trái tốt tươi cho các thế hệ kế tiếp.

Lời Trích: Ðức Giáo Hoàng Clêmentê I, người kế vị Thánh Phêrô đã viết: “Chính vì sự đố kỵ và ghen ghét mà các trụ cột vĩ đại và chính trực của Giáo Hội đã bị bách hại và đã chiến đấu cho tới chết… 

Trước nhất, Thánh Phêrô, vì sự ghen tương vô lý ngài phải đau khổ không chỉ một hoặc hai lần nhưng nhiều lần, và như thế ngài đã hy sinh làm chứng, đã đến nơi vinh hiển mà ngài đáng được. 

Vì sự đố kỵ và tranh chấp, Thánh Phaolô đã cho thấy cái giá của sự kiên trì. Ngài bị xiềng xích bảy lần, bị lưu đầy, và bị ném đá; là một sứ giả từ đông sang tây, ngài đáng được kính phục vì đức tin của ngài…

    “Chung quanh các đấng ấy là một đám đông những người được tuyển chọn, mặc dù là nạn nhân của sự ghen ghét, họ đã đem cho chúng ta gương mẫu cao quý nhất về sự chịu đựng khi bị tra tấn và sỉ nhục. Vì sự đố kỵ mà các phụ nữ phải đau khổ, như bà Dirce hoặc các con gái của Danaus, họ phải đau đớn khủng khiếp vì các hành động thô bạo. Nhưng họ đã can đảm chu toàn đức tin bất kể sự yếu đuối của thân xác và đã chiếm được phần thưởng cao quý. 

(Nguồn: Người Tín Hữu Online)

Nhìn vào gương kiên trì của cá bạn tử đạo tiên khởi, bạn đã và đang làm gì để là chứng nhân của Tin Mừng trong đời sống hằng ngày? 

From: Do Dzung

************************

THIÊN TRINH | XIN BÊN CON CHÚA ƠI

CÔNG TRÌNH CỦA TRỜI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời!”.

Hudson Taylor – nhà truyền giáo ‘khổng lồ’ người Anh sống tại Trung Quốc 51 năm – xây 125 trường, lập 300 cứ điểm Tin Mừng, đem về cho Chúa 18.000 linh hồn vào những năm mới đến. Nhật ký ngày đầu tiên của ông ghi, “Cho công trình của trời – một sứ mệnh bất di bất dịch – chúng tôi có 25 xu và tất cả những lời hứa của Chúa!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa lễ kính hai thánh Phêrô – Phaolô cho thấy Hội Thánh không phải là ‘công việc của người’, nhưng là ‘công trình của Trời’; không bắt đầu “với 25 xu”, nhưng với “12” con người hèn yếu “và tất cả những lời hứa của Chúa!”.

Chúa Giêsu trao cho họ một sứ mệnh bất di bất dịch. Qua mọi thời, Hội Thánh luôn gặp những khó khăn, ghét bỏ, vu khống, chế giễu; thậm chí, đổ máu – mặc dù đôi khi lố bịch và đáng trách là do lỗi của các thành viên – nhưng thông thường, Hội Thánh vẫn tiếp tục bị đàn áp do chính sứ mệnh. Và vì là ‘công trình của Trời’ nên dấu chấm hết là điều không bao giờ xảy ra! “Nếu Hội Thánh chỉ là sáng kiến của con người, thì Hội Thánh ấy đã sụp đổ từ lâu. Chính vì được đặt nền trên Đức Kitô mà Hội Thánh vẫn đứng vững giữa bao giông bão!” – J. Ratzinger.

Trước hết, Phêrô – và các đấng kế vị – giảng dạy một đức tin tinh tuyền về lòng thương xót của Thiên Chúa, chăn dắt dân Ngài, dẫn đoàn chiên đến sự sống đời đời. Phêrô và 12 tông đồ không chỉ là những tấm gương chu toàn sứ vụ, nhưng còn là nền tảng, trên đó, Chúa Kitô khởi đầu một sứ mệnh không chuyển lay. “Chìa khoá” – món quà Ngài trao – tượng trưng quyền lãnh đạo và giáo huấn ‘không thể sai lầm’. Dẫu Phêrô và các đấng đến sau có nhiều yếu đuối, nhưng chìa khoá đó vẫn được bảo tồn và thi hành đúng chức vụ và năng quyền của nó. “Thật ra, Hội Thánh bị phản bội nhiều nhất không bởi những kẻ thù bên ngoài, mà bởi những con người bên trong. Dù vậy, Hội Thánh vẫn sống, bởi vì đầu của Hội Thánh là Đấng không bao giờ phản bội!” – Fulton J. Sheen.

Thứ đến, Phaolô, một con người cải đạo đã thuộc trọn về Chúa Kitô, “Nhờ tôi, việc rao giảng được hoàn thành và tất cả các dân ngoại được nghe biết Tin Mừng” – bài đọc hai. Thật xác tín, “Chúa đã giải thoát tôi khỏi mọi nỗi kinh hoàng” – Thánh Vịnh đáp ca. Đó cũng là tâm sự của Phêrô khi Chúa sai thiên thần đến giải thoát ông khỏi ngục tối – bài đọc một. Cả Phêrô và Phaolô đều trả giá cho ‘công trình của Trời’ bằng việc tử đạo.

Anh Chị em,

“Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời!”. Trong sức mạnh của Chúa Thánh Thần, các đấng kế vị Phêrô tiếp tục nhận chìa khoá và thi hành ý muốn của Thầy mình. Yếu tố con người không thành vấn đề – dù “chỉ với 25 xu” – quan trọng là “những lời hứa của Chúa”. Chớ gì ân sủng và những tố chất thần linh của phép Rửa Tội cũng thổi lên trong bạn và tôi lửa tông đồ; nhờ đó, chúng ta nỗ lực trung thành với sứ vụ theo đấng bậc mình! “Rao giảng Đức Kitô không phải là một hành động tuỳ chọn, mà là một phần không thể thiếu trong ơn gọi Kitô hữu!” – Gioan Phaolô II.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con có nhiều hơn “25 xu, và tất cả những lời hứa của Chúa”. Đừng để con chểnh mảng với ‘sứ vụ’, hời hợt với ‘sứ mệnh’ và ‘di dịch’ với ‘sứ điệp’ của mình!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

**********************************************

 LỄ THÁNH PHÊRÔ VÀ PHAOLÔ TÔNG ĐỒ – 29/6

Anh là Phê-rô, Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.   Mt 16,13-19

13 Khi ấy, Đức Giê-su đến miền Xê-da-rê Phi-líp-phê, Người hỏi các môn đệ rằng : “Người ta nói Con Người là ai ?” 14 Các ông thưa : “Kẻ thì nói là ông Gio-an Tẩy Giả, kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, người khác lại cho là ông Giê-rê-mi-a hay một trong các vị ngôn sứ.” 15 Đức Giê-su lại hỏi : “Còn anh em, anh em nói Thầy là ai ?” 16 Ông Si-môn Phê-rô thưa : “Thầy là Đấng Ki-tô, Con Thiên Chúa hằng sống.” 17 Đức Giê-su nói với ông : “Này anh Si-môn con ông Giô-na, anh thật là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời. 18 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh biết : anh là Phê-rô, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy, và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi. 19 Thầy sẽ trao cho anh chìa khoá Nước Trời : dưới đất, anh ràng buộc điều gì, trên trời cũng sẽ ràng buộc như vậy ; dưới đất, anh tháo cởi điều gì, trên trời cũng sẽ tháo cởi như vậy.”


 

LẦN DÒ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng!”.

“Trước một bộ óc vĩ đại, tôi cúi đầu; trước một trái tim vĩ đại, tôi quỳ gối!”. J. Wolfgang V. Goethe.

Kính thưa Anh Chị em,

Trọng kính Trái Tim Chúa Giêsu, Hội Thánh ‘quỳ gối’; kính nhớ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ, Giáo Hội ‘cúi đầu!’. Trái Tim Chúa Con bày tỏ tình yêu của Thiên Chúa dành cho con người; Trái Tim Mẹ Chúa tỏ bày tình yêu của con người dành cho Thiên Chúa – đó là một tình yêu vô điều kiện, dẫu trong đức tin, Mẹ phải ‘lần dò’ mọi thứ.

Trước kế hoạch ‘diệu dụng’ của Thiên Chúa, Maria đón nhận tất cả, dẫu không phải tất cả đều rõ ràng. Với Mẹ, sự ngạc nhiên không bao giờ nguôi ngoai cả trong những khoảnh khắc hốt hoảng như lạc mất con – Tin Mừng hôm nay. Đó là khả năng kinh ngạc trước sự biểu hiện dần dần của các mầu nhiệm. Kinh ngạc trái ngược với việc coi mọi thứ là đương nhiên; trái ngược với việc giải thích hiện thực chung quanh và các sự kiện theo tiêu chí nhân loại. “Thiên Chúa không luôn nói với chúng ta cách rõ ràng. Đôi khi, chúng ta chỉ có thể tiến bước bằng những ánh sáng nhỏ nhoi của niềm tin – như Mẹ Thiên Chúa đã làm – khi không hiểu hết những gì được báo trước!” – Thomas Merton.

Thật khó cho Maria để hiểu hết ý nghĩa từng biến cố xảy ra trong đời mình và cuộc đời của con mà chóp đỉnh là thập giá. Ở đó, Mẹ cảm nhận kế hoạch của Thiên Chúa và đã sẵn sàng cho tất cả những gì sẽ xảy đến; bởi lẽ, nó đã được chuẩn bị qua từng biến cố suốt cả cuộc sống mà Mẹ đã suy đi nghĩ lại trong lòng. Không cần hiểu nhiều nên Mẹ chẳng thắc mắc nhiều; trái lại, đón nhận, thuỷ chung và tìm mọi cách để hoàn thành. Mẹ chỉ biết, Mẹ có một vai trò trong đó, và chuẩn bị nó qua một đời sống nhiệm hiệp với con dưới sự chỉ dạy của Chúa Thánh Thần; thế thôi! “Thiên Chúa dẫn dắt linh hồn từng bước một. Như Mẹ Maria, chúng ta phải học để chờ đợi trong thinh lặng và bước đi theo ánh sáng mà chúng ta đang có!” – Edith Stein.

Anh Chị em,

“Hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng!”. Đó là cách ứng xử cao thượng trước các mầu nhiệm. “Maria không hỏi Chúa mọi câu trả lời ngay lập tức; Mẹ đồng hành với mầu nhiệm, bước đi từng bước với niềm tin rằng, Thiên Chúa sẽ chỉ đường!” – Carlo Maria Martini. Làm sao một phàm nhân có thể hiểu được kế hoạch của Thiên Chúa? Vậy mà vẫn có thể! Vì trong đức tin, Mẹ tìm hiểu và tín thác tuyệt đối; hơn nữa, trong trái tim Mẹ ‘không có chỗ cho cái tôi!’. “Điều kỳ diệu nơi Đức Maria không phải là việc Mẹ hiểu hết, nhưng là biết tin tưởng và trung thành với điều chưa được giải thích!” – Romano Guardini. Cũng thế, sẽ không bao giờ chúng ta hiểu hết các giá trị, mục đích và ý nghĩa đời mình trong kế hoạch của Chúa, trừ khi bạn và tôi có một đời sống cầu nguyện và chờ đợi như Mẹ; nghĩa là trung thành bước đi trên con đường Chúa vạch sẵn, dẫu nó là con đường phải ‘lần dò’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con biết kinh ngạc trước các biến cố, nhất là những khi con mù tịt. Dạy con không chỉ ‘cúi đầu’, nhưng còn biết ‘quỳ gối!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 ***************************************************

lễ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ, Thứ Bảy Tuần XII Thường Niên

Đức Ma-ri-a hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. Lc 2,41-51

41 Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội đền Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua. 42 Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ. 43 Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ chẳng hay biết. 44 Ông bà cứ tưởng là cậu về chung với đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám bà con và người quen thuộc. 45 Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giê-ru-sa-lem mà tìm.

46 Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các bậc thầy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi. 47 Ai nghe cậu nói cũng kinh ngạc về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu. 48 Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người : “Con ơi, sao con lại làm cho cha mẹ như thế ? Con thấy không, cha con và mẹ đây đang phải cực lòng tìm con !” 49 Người thưa : “Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao ?” 50 Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói.

51 Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.


 

Lễ Thánh Tâm Chúa Giê-su – Cha Vương

Hôm nay Giáo Hội mừng kính trọng thể Lễ Thánh Tâm Chúa Giê-su, chúc bạn và gia đình tràn đầy tình yêu dịu ngọt của Chúa nhé.

Cha Vương

Thứ 6: 27/6/2025

TIN MỪNG: Vậy, tôi nói cho các ông hay: trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.” (Lc 15:7)

SUY NIỆM: Lễ Thánh Tâm Chúa nhấn mạnh đến tình yêu bao la dịu ngọt của Thiên Chúa: “Thánh Tâm đã thương yêu loài người quá bội”.  Người luôn luôn ao ước tìm kiếm những con chiên lạc và đưa chúng trở về đàn chiên của Người.

Thiên Chúa đang tích cực tìm kiếm những người, vì một lý do nào đó đang bị tách ra khỏi đàn chiên của Người và vui mừng đón nhận họ trở về. Hôm nay mời bạn hãy suy ngẫm về tình yêu ngọn ngào và êm dịu mà Chúa dành cho bạn. Ngài đang chờ bạn và mở rộng vòng tay để ôm chặt lấy con người tầm thường yếu đuối mỏng dòn của bạn đó. Hãy đến với Ngài đi!

LẮNG NGHE: Đời nọ tới đời kia, Thánh Tâm CHÚA vẫn hằng nuôi dưỡng ý định cứu dân Người khỏi tay thần chết và nuôi sống trong buổi cơ hàn. (Tv 33:11,19)

CẦU NGUYỆN: Lạy Thánh Tâm Chúa Giêsu, nguồn êm ái dịu dàng, con thành tâm xin lỗi Ngài vì con đã thường xuyên quên Ngài, xin giúp con nhận biết Chúa và nhận biết chính con, nhờ đó con có thể yêu mến Ngài trọn vẹn. Xin tha thứ cho những thiếu sót của con.

THỰC HÀNH: Làm một hy sinh nho nhỏ để cầu nguyện cho người tội lỗi trở về với Chúa. 

From: Do Dzung

************************

Chờ Con Chúa Nhé Karaoke

PHẢI ĐƯỢC TÌM LẠI – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó!”.

Con chiên lạc là một con chiên trưởng thành, không thể là con cừu non, vì cừu non thường quấn quýt bên mẹ! Bởi đó, người chăn chiên quyết tâm đi tìm nó; bất cứ giá nào, nó phải được tìm lại. Tại sao? Vì nếu nó đi lạc, những con khác sẽ lạc theo! Bạn còn nhớ câu chuyện “Con Cừu của Panurge”; nó lao xuống biển, cả đàn lao theo!

Kính thưa Anh Chị em,

Cũng thế – một linh hồn – đối với Chúa Giêsu, “Bất cứ giá nào, nó phải được tìm lại!”. Lời Chúa lễ Thánh Tâm cho thấy trái tim nhân từ của Mục Tử Giêsu còn là một trái tim đầy quyết tâm! Với Ngài, không con chiên nào mất, chỉ có con chiên ‘phải được tìm lại!’.

Trong tầm nhìn của Thiên Chúa, không linh hồn nào hư mất. Cần hiểu rõ điều này! Với Chúa, Giêsu không ai dứt khoát hư mất dù họ tội lỗi đến đâu. Không bao giờ. Đến phút cuối, Ngài vẫn tìm kiếm mỗi người. Hãy nghĩ về anh trộm lành! Ngài đeo đuổi, tìm kiếm, chờ đợi; và phút cuối, anh được tìm thấy. Trái tim mục tử luôn thôi thúc Chúa Giêsu tìm kiếm, cứu thoát và đem về. Không khoảng cách nào có thể giữ chân Ngài; cũng không con chiên, đàn chiên nào lại có thể từ chối một người bạn, một người anh em. “Ngài đi tìm tôi, không vì tôi xứng đáng, mà vì tôi đang đau khổ bởi xa Ngài. Mỗi bước tôi đi lạc, Ngài bước hai lần để đến gần hơn!” – Michel Quoist.

Tình yêu trong trái tim Chúa Giêsu lớn hơn sự nhọc mệt, sức khoẻ và thời giờ; “Ngài không đếm bước đường xa, không nhìn đồng hồ. Với Ngài, một linh hồn lạc mất luôn là khẩn cấp!” – J. Ratzinger. Ngài coi mạng sống chiên trọng hơn mạng sống Ngài; hy sinh nó trên thập giá. Không đoàn chiên nào, dù lớn hay giá trị đến đâu, lại có thể đáng giá hơn một người chăn chiên; vậy mà, Ngài không ngại cắm lều giữa sa mạc trần gian để tìm kiếm và giải cứu từng linh hồn. “Thiên Chúa chạy nhanh hơn tội lỗi chúng ta. Trái tim mục tử của Ngài không biết mỏi mệt khi yêu thương!” – JM. Vianney. Lễ Thánh Tâm Chúa Giêsu là lễ kỷ niệm sự gần gũi của Chúa Con, một mục tử vừa là người thật, cũng là Thiên Chúa thật!

Anh Chị em,

“Tôi đã tìm được con chiên của tôi!”. Tình yêu của Thánh Tâm Chúa Giêsu vô ngần vô lượng, đến nỗi Ngài ‘không có khả năng rời xa’ chúng ta. Nếu một ai đó trốn thoát Ngài, thì “Trái tim Ta thổn thức trong Ta, ruột gan Ta bồi hồi”. Không ai trong chúng ta dù tội lỗi, khốn cùng, bất xứng đến đâu mà không gặp thấy hình ảnh Con Thiên Chúa ‘làm người ngay tại hoàn cảnh của mình!’. Mục tiêu của Ngài không phải để luận phạt nhưng là để tìm, để cứu; và Ngài thật kiên định, bất chấp mọi gian nguy. “Có những con đường chỉ một mình Thiên Chúa đi được – những con đường u tối, bùn lầy – vì Ngài đang đi tìm những kẻ không còn tin rằng họ đáng được ai tìm kiếm!” – Madeleine Delbrêl. Như vậy, nơi Chúa Giêsu Mục Tử, chúng ta tìm gặp được một sứ giả, một người bạn, một mục tử; đúng hơn, một dấu chỉ tình yêu và lòng thương xót vô biên bền bỉ của Thiên Chúa.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin đừng để con vui thoả giữa những lối mòn lầm lạc; cho con biết la lên, ‘con ở đây’ để Ngài kíp ra tay cứu thoát!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)   

********************************************************

LỄ THÁNH TÂM CHÚA GIÊSU, NĂM C

Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.   Lc 15,3-7

3 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho những người Pha-ri-sêu và các kinh sư dụ ngôn này : 4 “Người nào trong các ông có một trăm con chiên mà bị mất một con, lại không để chín mươi chín con kia ngoài đồng hoang, để đi tìm cho kỳ được con chiên bị mất ? 5 Tìm được rồi, người ấy mừng rỡ vác lên vai. 6 Về đến nhà, người ấy mời bạn bè, hàng xóm lại, và nói : ‘Xin chung vui với tôi, vì tôi đã tìm được con chiên của tôi, con chiên bị mất đó.’ 7 Vậy, tôi nói cho các ông hay : trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn.”


 

Ai được lãnh bí tích Thêm sức? – Cha Vương

 Ước mong bạn cảm nhận được Chúa là nguồn nước mát lòng giữa trời nắng nóng. Đừng quên cầu nguyện cho nhau nhé.

Cha Vương

Thứ 5: 26/6/2025 -22/23

GIÁO LÝ: Ai được lãnh bí tích Thêm sức? Họ phải chuẩn bị thế nào? Những ai là Kitô hữu (đã lãnh bí tích Rửa tội), có ơn nghĩa Chúa, đều được nhận lãnh bí tích Thêm sức. (YouCat, số 206)

SUY NIỆM: “Có ơn nghĩa Chúa” là không phạm tội nặng. Phạm tội nặng là rời khỏi Chúa, và chỉ có thể làm hòa với Chúa nhờ bí tích Giao hòa. Một bạn trẻ Kitô hữu sửa soạn lãnh bí tích Thêm sức là bước vào một giai đoạn trong những giai đoạn quan trọng nhất của cuộc đời mình. Bạn sẽ phải làm mọi sự để hiểu đức tin bằng cả tâm hồn và trí lực mình, bạn phải cầu nguyện Chúa Thánh thần, một mình và với người khác, phải làm hòa với bản thân, với người thân cận, và với Chúa, nhờ việc xưng tội cũng giúp bạn gần gũi với Chúa khi bạn không phạm tội nặng. (YouCat, số 206 t.t.)

❦  Điều quan trọng đó là bắt đầu một cách quyết tâm.—Thánh Têrêsa Avila

LẮNG NGHE: Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được. (Mt 6:24)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa Thánh Thần, mỗi ngày trôi qua sẽ mãi mãi không quay trở lại, vì vậy ngay từ bây giờ, xin giúp con làm hòa với bản thân, với người thân cận, và với Chúa để sống vui vẻ trong ơn nghĩa Chúa mỗi ngày.

THỰC HÀNH: Ngày hôm nay tôi sẽ quyết tâm sống bác ái yêu thương hơn. 

From: Do Dzung

**************************

HỒNG ÂN CHÚA NHƯ MƯA

BÀN THẠCH – TRỤ ĐỒNG – TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

Bàn thạch Phê-rô trường tồn thay!
Đồng trụ Phao-lô trường tồn đây!

 Đó là lời trích từ bài thánh ca của nhạc sĩ Hùng Lân và Hùng Thái Hoan mang tựa đề “Hai người tiên phong.”  Lời của bài thánh ca diễn tả vai trò quan trọng của hai vị Tông đồ đối với Giáo hội, là cộng đoàn do Chúa Giê-su thiết lập.  Phê-rô được ví như bàn thạch; Phao-lô được sánh như trụ đồng.  Chúa Giê-su đã nói với Phê-rô: “Anh là Kê-pha, nghĩa là Tảng Đá, trên tảng đá này, Thầy sẽ xây Hội thánh của Thầy và quyền lực tử thần sẽ không thắng nổi” (Mt 16,18).  Người cũng nói với Phao-lô: “Ta hiện ra với ngươi là để chọn ngươi làm đầy tớ và làm chứng nhân về những điều ngươi đã thấy, cũng như những điều ta sẽ hiện ra mà tỏ cho ngươi biết” (Cv 26,16).  Phao-lô luôn ý thức ơn Chúa gọi, và ông đã khẳng định: “Thiên Chúa đã dành riêng tôi ngay từ khi tôi còn trong lòng mẹ, và đã gọi tôi nhờ ân sủng của Người.  Người đã đoái thương mặc khải Con của Người cho tôi, để tôi loan báo Tin Mừng về Con của Người cho các dân ngoại” (Gl 1,15-16).

 Dù còn mang nhiều yếu tố nhân loại, Giáo hội Ki-tô không phải là công trình của con người, nhưng là công trình của Thiên Chúa.  Thiên Chúa có kế hoạch của Ngài trong việc thiết lập và điều khiển cộng đoàn những người tôn thờ Chúa.  Qua hai vị tông đồ là Phê-rô và Phao-lô, chúng ta thấy sự kỳ diệu của chương trình này.  Nếu Phê-rô là bàn thạch của ngôi nhà Giáo hội, thì Phao-lô là trụ đồng để nâng đỡ ngôi nhà đó.  Không có bàn thạch, ngôi nhà không thể bền vững với thời gian; không có trụ đồng, ngôi nhà không thể che chắn bão mưa giăng đầy.  Qua các thư, nhất là thư gửi tín hữu Rô-ma, thánh Phao-lô đã trình bày một hệ thống giáo lý chắc chắn và có sức thuyết phục đối với người Do Thái cũng như dân ngoại.  Ông khẳng định: “Ngày nay, sự công chính của Thiên Chúa đã được thể hiện mà không cần đến Luật Mô-sê.  Quả thế, người ta được Thiên Chúa làm cho nên công chính nhờ lòng tin vào Đức Giê-su Ki-tô.  Tất cả những ai tin đều được như thế, bất luận là ai” (Rm 3,21-22).  Với khẳng định này, Phao-lô đã đưa nhân loại sang một trang sử mới, đó là trang sử được viết bằng máu Đức Giê-su và chiến thắng của Người trên sự chết.

 Nếu Phê-rô, vốn là một người dân chài đơn sơ chất phác, hăng hái làm chứng về Đức Giê-su phục sinh, thì Phao-lô, một người uyên bác đã học theo trường phái Ga-ma-li-en (x.Cv 22,30), lại ưu tư xây dựng một hệ thống giáo lý với mục đích trình bày kế hoạch yêu thương của Thiên Chúa nay đã được thực hiện trong Đức Giê-su Ki-tô.

 Nếu Ki-tô giáo chỉ có Phê-rô, có thể Giáo hội chỉ đến với giới bình dân và giới hạn nơi người Do Thái; Nếu Ki-tô giáo chỉ có Phao-lô, Giáo hội sẽ chỉ có những người uyên thâm trí thức.  Hai vị thánh này đã tạo nên một hình ảnh hài hòa đa chiều về cộng đoàn tín hữu do Chúa Giê-su thiết lập.  Sự hài hòa ấy được diễn tả trong Kinh Tiền tụng của ngày lễ: “Thánh Phê-rô là người đầu tiên tuyên xưng đức tin, thánh Phao-lô là người làm sáng tỏ đức tin.  Thánh Phê-rô thiết lập Hội thánh tiên khởi cho người Ít-ra-en, thánh Phao-lô là thầy giảng dạy muôn dân.”  Chính việc “làm sáng tỏ đức tin” này đã làm cho Phao-lô trở thành cột trụ vững chắc của Giáo hội, nhất là khi phải đối diện với thù trong giặc ngoài. Khởi đi từ giáo huấn của thánh Phao-lô, Giáo hội có thể đối thoại với mọi nền văn hóa và mọi thời đại.

 Để trung thành với sứ mạng Chúa Giê-su trao phó, hai vị thánh tông đồ của chúng ta đã đều chấp nhận cái chết.  Cuộc tử đạo của các ngài đã làm nên sức mạnh của cộng đoàn tín hữu tiên khởi.  “Tôi sắp phải đổ máu ra làm lễ tế, đã đến giờ tôi phải ra đi.  Tôi đã đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ niềm tin.  Giờ đây tôi chỉ còn đợi vòng hoa dành cho người công chính.”  (2 Tm 6-8).  Những lời trải lòng của Phao-lô với người môn sinh của mình đã cho thấy ông luôn sẵn sàng chấp nhận hy sinh làm lễ tế dâng lên Thiên Chúa.  Vị Tông đồ luôn xác tín vào quyền năng và tình yêu thương của Thiên Chúa, chắc chắn sẽ được đón nhận phần thưởng thiên quốc, vì suốt đời ông đã chiến đấu cho chính nghĩa.

 Ngày lễ hôm nay vừa nhắc lại nền tảng vững chắc của Giáo hội Chúa Ki-tô, vừa mời gọi mỗi tín hữu hiệp thông với Đức Giáo hoàng Rô-ma, người kế vị thánh Phê-rô để lãnh đạo Giáo hội.  Phụng vụ cũng mời gọi chúng ta noi gương các ngài để chiến đấu trong cuộc chiến chính nghĩa, làm cho vương quốc của Thiên Chúa lan rộng trên trần gian.  Mỗi Ki-tô hữu là một tông đồ, tức là người được sai đi để loan báo Lời Chúa.  Nhờ lời chuyển cầu của hai thánh tông đồ Phê-rô và Phao-lô, xin cho chúng ta có sức mạnh và nhiệt tình để thực thi sứ vụ cao cả này.

 TGM Giu-se Vũ Văn Thiên

From: Langthangchieutim


 

THÀNH TỰU LỚN NHẤT-(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Ta không hề biết các ngươi!”.

“Biết ý Chúa là kiến thức lớn nhất; tìm thấy ý Chúa là khám phá lớn nhất; làm theo ý Chúa là thành tựu lớn nhất!” – GW Truett.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa hôm nay cho thấy bản chất của sự cứu rỗi là sống mối quan hệ yêu thương với Thiên Chúa. Đó là ‘thành tựu lớn nhất’ của một cuộc sống, hầu cuối đời, không ai phải nghe những lời không thể đau đớn hơn, “Ta không hề biết các ngươi!”.

Chúa Giêsu đến, thiết lập lại cho chúng ta khả năng sống trong tình bạn với Thiên Chúa. Ngài quan tâm đến chúng ta như những con người sẽ sống với Ngài ngay bây giờ và mãi mãi trong sự hiệp thông – hiểu biết và yêu thương. Đó là điều thực sự quan trọng; nó thậm chí còn quan trọng hơn cả việc nói tiên tri, trừ quỷ và làm phép lạ. Ngài biết chúng ta dễ dàng đánh mất tầm nhìn về những điều cốt yếu và trở nên mất phương hướng; chúng ta có thể quá say mê những thành tựu thế gian – tài sản, nổi tiếng, thú vui – đến nỗi cắt đứt bản thân khỏi tình bạn với Ngài. Ngài không muốn điều đó. “Chúng ta chỉ thật sự xây dựng đời mình trên đá khi dám để Lời Chúa uốn nắn mọi lựa chọn, không phải theo cảm xúc hay sự tiện lợi!” – Henri Nouwen.

Thành công trong mắt Chúa Giêsu rất khác với thành công trong mắt thế gian. Trong mắt Ngài, thành công được đo bằng cách chúng ta phản ứng với những thất bại. Cả ngôi nhà xây trên cát và ngôi nhà xây trên đá đều phải hứng chịu bão tố; một điều gì đó khủng khiếp – một loại thất bại hoặc thảm hoạ nào đó – sẽ tấn công cả hai. Trước giông bão, nhà xây trên cát sẽ sụp đổ, nhà xây trên đá sẽ tồn tại. Nếu đặt niềm tin vào Chúa Giêsu, đưa ra những quyết định theo sự khôn ngoan và ân sủng của Ngài, chúng ta đang xây dựng cuộc sống của mình trên đá. “Không phải chỉ nghe Lời Chúa, nhưng là sống nó, mới làm cho người ta nên khôn ngoan và vững vàng trong tâm hồn!” – Thomas à Kempis.

“Chúng ta không được kêu gọi để làm điều dễ dàng, mà là điều đúng. Và điều đúng đó được xây dựng trên đá tảng, chứ không phải cát lún!” – C.S. Lewis. Vì vậy, cả khi bị ngược đãi, bị từ chối hoặc bất kỳ đau khổ nào, chúng ta vẫn sẽ đứng vững vì đã được neo giữ trong lẽ thật và tình yêu của Chúa. Và đó là ‘thành tựu lớn nhất’.

Anh Chị em,

“Ta không hề biết các ngươi!”. “Nhiều người sẽ ngạc nhiên trong ngày sau hết – họ tưởng rằng biết về Chúa là đủ, nhưng lại chưa bao giờ biết Ngài bằng con tim!” – Fulton J. Sheen. Chúa Giêsu để chúng ta tự quyết định số phận vĩnh cửu của mình. Ngài nói với chúng ta một cách rõ ràng, mỗi người có quyền lựa chọn cách sống và cách xây dựng đời mình trên cát hoặc trên đá. Ngài không ép buộc ai sống cuộc sống theo cách mà người ấy phải sống; thay vào đó, Ngài ban cho chúng ta khả năng lựa chọn con đường đúng đắn và Ngài làm những gì có thể để thuyết phục chúng ta đưa ra lựa chọn đó, Ngài để chúng ta thực sự tự do lựa chọn cho mình.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, con chỉ thật sự xây dựng đời mình trên đá khi con để Lời Chúa uốn nắn mọi lựa chọn, không phải theo cảm xúc hay sự tiện lợi!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*********************************************

Thứ Năm Tuần XII Thường Niên, Năm Lẻ

Nhà xây trên đá và nhà xây trên cát.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.   Mt 7,21-29

21 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy : ‘Lạy Chúa ! lạy Chúa !’ là sẽ được vào Nước Trời cả đâu ! Nhưng chỉ ai thi hành ý muốn của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi. 22 Trong ngày ấy, nhiều người sẽ thưa với Thầy rằng : ‘Lạy Chúa, lạy Chúa, nào chúng tôi đã chẳng từng nhân danh Chúa mà nói tiên tri, nhân danh Chúa mà trừ quỷ, nhân danh Chúa mà làm nhiều phép lạ đó sao ?’ 23 Và bấy giờ Thầy sẽ tuyên bố với họ : ‘Ta không hề biết các ngươi ; xéo đi cho khuất mắt Ta, hỡi bọn làm điều gian ác !’ 24 “Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà trên đá. 25 Dù mưa sa, nước cuốn, hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây trên nền đá. 26 Còn ai nghe những lời Thầy nói đây, mà chẳng đem ra thực hành, thì ví được như người ngu dại xây nhà trên cát. 27 Gặp mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy sẽ sụp đổ, sụp đổ tan tành”.

28 Khi Đức Giê-su giảng dạy những điều ấy xong, dân chúng sửng sốt về lời giảng dạy của Người, 29 vì Người giảng dạy như một Đấng có uy quyền, chứ không như các kinh sư của họ.


 

Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sống đời đời – Cha Vương

Nguyện xin hồng ân Chúa như mưa như mưa, rơi xuống bạn và gia quyến hôm nay nhé.

Cha Vương

Thứ 4: 25/6/2025

GIÁO LÝ:Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sống đời đời”? Chúa Giêsu nói: “Nếu anh muốn vào sự sống, hãy giữ các điều răn” (Mt 19,17). Rồi Người nói thêm: “Hãy đi theo tôi” (Mt 19, 21). (YouCat, số 348)

SUY NIỆM: Là Kitô hữu phải sống hơn là chỉ giữ đúng các điều răn. Là Kitô hữu là duy trì mối quan hệ sống động với Chúa Giêsu. Một Kitô hữu nối kết sâu xa bằng cả bản thân mình với Chúa của mình, và cùng với Người đi theo con đường dẫn tới sự sống thật. Anh em hãy sống thánh thiện trong cách ăn nết ở, để nên giống Đấng Thánh đã kêu gọi anh em, vì có lời Kinh Thánh chép. Hãy sống thánh thiện vì Ta là Đấng Thánh. (1 Pr 1,15-16) (YouCat, số 348 t.t.)

❦ Chúa Kitô không muốn có những người hâm mộ, nhưng muốn có những người “sống theo”. (Soren Kierkegaard)

LẮNG NGHE: Lời kết luận cho tất cả mọi điều bạn đã nghe ở trên đây là: hãy kính sợ Thiên Chúa và tuân giữ các mệnh lệnh Người truyền, đó là tất cả đạo làm người, vì Thiên Chúa sẽ đưa ra xét xử tất cả mọi hành vi, kể cả những điều tiềm ẩn, tốt cũng như xấu. (Gv 12:13-14)

CẦU NGUYỆN: Lạy Chúa, xin giúp con biết sống thánh thiện, thành tâm và tin tưởng để được sống đời đời với Chúa.  

THỰC HÀNH: Cố gắng sống trung thành, thẳng thắn trong những giao tế với mọi người. 

From: Do Dzung

*************************

Đường Con Theo Chúa – Anna Loan Phạm

PHÂN ĐỊNH – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Hãy coi chừng các ngôn sứ giả!”.

Thế kỷ 12, người Anh có ngạn ngữ, “Không phải tất cả những gì lấp lánh đều là vàng!”; thế kỷ 17, họ viết thêm, “Bạn không thể đánh giá một cuốn sách qua trang bìa của nó!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Thật thú vị, trong Tin Mừng hôm nay, hai ngạn ngữ trên phản ánh những gì Chúa Giêsu đã nói trước – thế kỷ thứ nhất – “Hãy coi chừng các ngôn sứ giả!”. Ngài dạy chúng ta làm sao biết ‘phân định’ mọi việc; vì lẽ thường, giả nhiều hơn thật, lòng người khác lòng trời!

Lòng trời tín trung, chân thật! Thiên Chúa hứa ban cho Abraham một ‘đất mới’, một ‘dòng dõi mới’; ấy thế, khi tuổi đà xế bóng, ông vẫn chưa có một mụn con. Ông thưa, “Chúa không ban cho con một dòng dõi; một gia nhân của con sẽ thừa kế con”. Chúa bảo, “Không, một kẻ do chính ngươi sinh ra mới thừa kế ngươi!”. Và thật lãng mạn, vào một đêm, Ngài đem ông ra ngoài rồi bảo, “Hãy ngước mắt lên, thử đếm các vì sao! Dòng dõi ngươi sẽ như thế đó!”. Rồi Chúa lập giao ước với ông và Ngài đã giữ lời. Con cháu Abraham – trong đó có chúng ta – các thế hệ trước và sau chúng ta, vô số vô ngần; “Giao ước lập ra, muôn đời Chúa nhớ mãi!” – Thánh Vịnh đáp ca. Abraham phải ‘phân định’ lời Thiên Chúa khác lời loài người; con của nữ tỳ khác con của người vợ chính thức!

Lòng trời như thế, lòng người thì không như vậy! Chúa Giêsu cảnh báo, “Hãy coi chừng các ngôn sứ giả!”; họ là sói đội lốt chiên. Nhiều người bị mê hoặc bởi những lời ‘ngon ngọt’, ‘dễ nghe’ và làm theo những gì người nói muốn thuyết phục. Kẻ ác lừa dối và thường chứng tỏ việc làm của mình là tốt. Vậy, làm sao để ‘phân định?’. “Cứ xem họ sinh quả nào!”. Khi một điều là tốt, phù hợp với ý Chúa, hoa trái của nó sẽ tốt lành, đó là hoa trái của Thánh Thần: tình yêu, hoan lạc, bình an, nhẫn nhục, nhân từ, lương thiện, trung tín, hiền hoà và tự chủ. Nhưng khi nó lừa dối hoặc gây hiểu lầm, thường được che đậy trong ‘dáng vẻ’ tốt lành, thì kết quả cuối cùng, có chăng cũng chỉ là những hoa trái chua cay: chia rẽ, ghen ghét, bất an, kiêu căng, ác tâm, bất trung, giận dữ và bốc đồng.

Anh Chị em,

“Hãy coi chừng các ngôn sứ giả!”. Vậy nếu có thể biết các tiên tri giả qua trái xấu của họ, tại sao nhiều người lại bị họ lừa? Một khả năng là mọi người chọn ‘trái xấu dễ hái’ hơn là ‘trái tốt khó hái’. Để phân biệt trái tốt với trái xấu, bạn phải biết Chúa Kitô. Phải nỗ lực đọc, nghiên cứu, đặt câu hỏi – nói cách khác – tìm kiếm, cầu nguyện và ‘phân định’. Khi bạn đến gần Chúa hơn, Ngài sẽ ban cho cách để phân biệt trái tốt với trái xấu, và cây tốt với cây xấu. Một khi đã trưởng thành trong sự thánh khiết, chúng ta không chỉ dễ dàng nhận ra trái tốt hơn, mà thông qua công việc của Chúa trong chúng ta, chúng ta cũng sinh ra trái tốt riêng của mình, chẳng hạn như tha thứ, khiêm nhường, trong sạch, yêu thương, lòng thương xót và khả năng tự chủ.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con thường chọn ‘trái xấu dễ hái’ hơn là ‘trái tốt khó hái’. Đừng để con mụ mẫm khi quên rằng, “không phải tất cả những gì lấp lánh đều là vàng!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

******************************************************

Thứ Tư Tuần XII Thường Niên

Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.   Mt 7,15-20

15 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Anh em hãy coi chừng các ngôn sứ giả, họ đội lốt chiên mà đến với anh em ; nhưng bên trong, họ là sói dữ tham mồi. 16 Cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai. Có người nào lại hái nho ở bụi gai hay là hái vả trên cây găng ? 17 Nên hễ cây tốt thì sinh quả tốt, cây sâu thì sinh quả xấu. 18 Cây tốt không thể sinh quả xấu, cũng như cây sâu không thể sinh quả tốt. 19 Cây nào không sinh quả tốt, thì bị chặt đi và quăng vào lửa. 20 Vậy, cứ xem họ sinh hoa quả nào, thì biết họ là ai.”


 

RỒI RA SẼ THẾ NÀO? – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây? Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em!”.

Suy niệm “Năm chiếc bánh và hai con cá”, Philip C. Brewer viết, “Chúa sử dụng những gì bạn có để lấp đầy một nhu cầu bạn không bao giờ có thể lấp đầy; sử dụng nơi bạn ở để đưa bạn đến một nơi bạn không bao giờ có thể đến; sử dụng những gì bạn làm để hoàn tất những gì bạn không bao giờ có thể thực hiện. Ngài sử dụng bạn – dù bạn là ai – để trở thành một ai đó mà bạn không bao giờ có thể trở thành – và không biết rồi ra sẽ thế nào!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Không biết ‘rồi ra sẽ thế nào!’”, đó cũng là những gì họ hàng của Zacharia – Êlisabeth tự hỏi về Gioan. Tin Mừng lễ Sinh Nhật Vị Tiền Hô của Chúa Cứu Thế tường thuật cảnh rộn rịp dưới mái nhà của đôi bạn già son sẻ khi xóm diềng đến chúc mừng họ.

Một em bé chào đời là cách Thiên Chúa nói với thế giới rằng, “Nó sẽ tiếp tục!”; ngày sinh của một thơ nhi phản ánh vẻ đẹp và sự huy hoàng vô hạn của Ngài, Đấng nói rằng, “Đã có những phóng chiếu của Ta trên hình hài nó!”. Cha mẹ của em bé có thể coi đó là một nhầm lẫn, sai sót; nhưng Thiên Chúa thì không! Một đôi vợ chồng hiếm muộn ‘mong mỏi’ nó; Thiên Chúa thì ‘khát khao’ nó! Với bất cứ một sinh linh nào, chúng ta đều tin như vậy, phương chi đối với Vị Tiền Hô của Con Thiên Chúa! “Gioan được thánh hoá từ dạ mẹ!” – Tôma Aquinô; “Gioan đầy Thánh Thần trong lòng mẹ!” – Luca.

Isaia chia sẻ một trải nghiệm tương tự, “Chúa đã gọi tôi từ khi tôi còn trong lòng mẹ!”. Được tạo thành cách lạ lùng; Isaia được sai đi còn lạ lùng hơn, “Này này Ta đặt ngươi làm ánh sáng muôn dân, để ngươi đem ơn cứu độ của Ta đến tận cùng cõi đất!” – bài đọc một. Một cách kỳ diệu, những lời này ứng nghiệm trên Gioan, trên Chúa Giêsu – Ánh Sáng Muôn Dân – và trên cả mỗi người chúng ta. Phaolô xác nhận, “Thiên Chúa đã đưa đến cho Israel một Đấng Cứu Độ là Đức Giêsu. Để dọn đường cho Người, ông Gioan đã rao giảng kêu gọi toàn dân Israel chịu phép rửa tỏ lòng sám hối” – bài đọc hai. Trước huyền nhiệm của việc được tạo thành và sai đi này, Thánh Vịnh đáp ca trào tràn tâm tình tri ân, “Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng!”.

Anh Chị em,

“Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào?”. Bàn tay Chúa ở với Gioan, Gioan được sinh ra trong một hoàn cảnh đặc biệt cho một sứ mệnh đặc biệt! Cũng thế, sự xuất hiện của bạn và tôi trên hành tinh này không là ngẫu nhiên, nhưng phát xuất từ ý định ngàn đời của Thiên Chúa. Ân sủng của Bí tích Rửa Tội và tình thương Chúa ‘không rời chúng ta nửa bước’. Ngài kỳ vọng mỗi người sẽ trở thành ‘một ai đó’ mà ngay cả bản thân chúng ta cũng không biết; dẫu thế, Thiên Chúa biết! Vậy, như Gioan, bạn và tôi hãy cộng tác với ân sủng, nghiêm túc chu toàn bổn phận theo đấng bậc mình và tuyệt vời hoàn tất nó! Và như thế, chúng ta đã ‘sống theo đúng mục đích’ của Đấng đã nắn đúc chúng ta như Ngài đã nắn đúc Gioan!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con làm Chúa thất vọng khi con không trở nên ‘một ai đó’ mà Chúa kỳ vọng!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

*********************************************

SINH NHẬT THÁNH GIOAN TẨY GIẢ, 24/6, Thứ Ba Tuần XII Thường Niên

Tên cháu là Gio-an.

✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. Lc 1,57-66.80

57 Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một con trai. 58 Nghe biết Chúa đã rộng lòng thương xót bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.

59 Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. 60 Nhưng bà mẹ lên tiếng nói : “Không được ! Phải đặt tên cháu là Gio-an.” 61 Họ bảo bà : “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như vậy cả.” 62 Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em là gì. 63 Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết : “Tên cháu là Gio-an.” Ai nấy đều bỡ ngỡ. 64 Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. 65 Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. 66 Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi :

“Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây ?” Và quả thật, có bàn tay Chúa phù hộ em.

80 Cậu bé càng lớn lên thì tinh thần càng vững mạnh. Cậu sống trong hoang địa cho đến ngày ra mắt dân Ít-ra-en.