S.T.T.D Tưởng Năng Tiến – Bữa Cơm Chiều 29

Ba’o Dan Chim Viet

Tác Giả: Tưởng Năng Tiến

25/01/2025

Dường như tôi không hợp lắm với không khí gia đình, nhất là cảnh gia đình xum họp hay đầm ấm. Ngay lúc thiếu thời, vào những chiều giáp Tết, thay vì quanh quẩn ở nhà – phụ cha lau chùi lư hương; giúp mẹ bầy biện mâm cơm cúng cuối năm – tôi hay lặng lẽ tìm lên một ngọn đồi cao nào đó (lặng nhìn thiên hạ đón xuân sang) với tâm cảm của một … kẻ giang hồ, đang trên bước đường phiêu bạt.

Ôi! Tưởng gì chứ chuyện “phiêu bạt” thì nào có khó chi, khi sinh trưởng trong một đất nước chiến tranh và ly loạn. Muốn là được liền thôi. Trời – đôi khi – cũng chiều lòng người, và chiều tới nơi tới chốn!

Những tháng ngày niên thiếu vụt qua như một cánh chim. Tôi bước vào tuổi đôi mươi, đúng vào Mùa Hè Đỏ Lửa, cùng với lệnh Tổng Động Viên. Thế là tôi “xếp bút nghiên để theo việc đao cung.” Hay nói một cách ít kiểu cọ hơn là tôi đi lính.

Sau lính đến tù, với tội danh (nghe) hơi nặng là “cầm súng chống lại nhân dân.” Ra tù, vừa lếch thếch về đến nhà chiều hôm trước, ngay sáng sớm hôm sau ông công an khu vực đã vội vã ghé “thăm” và “nhắc nhở” đôi điều cần thiết:

  • Vì không có hộ khẩu ở thành phố nên tôi sẽ phải đi kinh tế mới.
  • Trong khi chờ đợi, bắt đầu từ ngày mai, tôi phải sắm “một cuốn sổ đi lại.” Khi đi đâu phải ghi ngày giờ khởi hành với chữ ký xác nhận của tổ trưởng dân phố, và đến đâu gặp ai cũng phải có sự xác minh của viên chức chính quyền ở nơi đó.
  • Mỗi tuần phải mang sổ lên phường để công an kiểm tra.
  • Mỗi tháng phải đọc kiểm điểm trước tổ dân phố để nhân dân nhận xét và phê bình ưu/khuyết điểm.

Nghe xong, mẹ tôi lặng lẽ móc túi đưa cho thằng con mấy tờ giấy bạc cùng lời căn dặn:

  • Thế thì mua luôn cái bút nữa con ạ. Đi đâu, đến đâu cũng phải nhờ người ký thì dắt viết theo luôn cho nó đỡ phiền.
  • Dạ.

Tôi cầm tiền bước ra khỏi nhà, ghé vào cái quán nhỏ bên đường mua một ly rượu trắng và mấy điếu thuốc lẻ. Ực xong ly rượu, tôi châm thuốc hút rồi lủi thủi bước đi, vừa đi vừa lầm bầm mấy câu thơ của Thâm Tâm  (Mẹ thà coi như chiếc lá bay/ Chị thà coi như là hạt bụi/ Em thà coi như hơi rượu say) và đi luôn cho tới bây giờ.

Mấy chục năm qua, không ít lúc, tôi cũng nhớ nhà mà chả rõ nhớ ai. Bố mẹ đã từ trần từ lâu. Anh chị em thì kẻ mất người còn nhưng đều tứ tán cả rồi. Tôi nhớ quê chứ không phải nhớ nhà, chắc vậy.

Tôi nhớ Đà Lạt cùng tiếng mưa đêm rầm rì, thầm thì qua mái ngói. Nhớ những bữa cơm chiều và món con cá nục hấp (chiên vàng rồi mới kho chung với tóp mỡ) cùng những lát ớt đỏ tươi. Nhớ những buổi sáng sớm tuy vẫn còn nằm trong chăn ấm (lắng nghe tiếng chim sẻ ríu rít trên mái ngói) nhưng biết được rằng cơn bão rớt đã qua, hôm nay trời sẽ nắng tươi vàng.

Đôi khi, tôi cũng nhớ Rạch Giá vào những ngày biển động. Trời sụt sùi mưa, mây mù thấp xám, sóng dạt bờ kè tung tóe. Tôi lần dò đến thành phố này với hy vọng tìm được đường chui, dù chả quen biết một ai và cũng không một đồng xu dính túi.

Ban đêm, tôi thường nằm quấn mình trong một tấm vải nhựa ở chân cầu Đúc. Ngày thì hay đi loanh quanh trong chợ Nhà Lồng. Lòng buồn, bụng đói, dạ hoang mang nhưng mắt vẫn không rời những chiếc bàn ăn với ước mong có thể kiếm được chút gì còn sót lại trong tô hay trên dĩa. Niềm mong ước rất mỏng manh vì vào thời gian này (những năm cuối của thập niên 1970 – khi phong trào vượt biên đang lên tới đỉnh) thì gần như mọi người đều đói cả, chứ chả mấy kẻ no.

Rạch Giá có một tiệm ăn nổi tiếng (Tây Hồ) ở số 6 đường Nguyễn Du. Tôi thường   thập thò trước cửa nhưng không mấy khi chạy vội vào bên trong, ngay khi thực khách vừa buông đũa. Tôi ngượng, đã đành; điều khó đành hơn là ánh mắt thèm thuồng của mấy đứa bé bẩn thỉu, gầy gò đứng cạnh bên. Chúng cũng đang chầu chực “khẩn trương” chả khác chi mình.

Cả đám – chắn chắn – đã không đến nỗi này, nếu tôi không phải là một kẻ bại trận trong cuộc chiến vừa qua. Tôi vẫn nghĩ thế nên cái mặc cảm của kẻ có lỗi đã luôn giữ chân tôi lại, với không ít buồn rầu!

Có lẽ nhờ chút sĩ diện (còn sót) này mà tôi đã được những người chạy bàn “đối đãi cách riêng.” Họ cho tôi cái đặc ân quí giá là được sớt vô lon guigoz ít thức ăn thừa, vào giờ đóng cửa.

Nhờ thế mà tôi biết canh chua cá chẻm của quán Tây Hồ ngon lắm, canh chua cá lóc còn ngon hơn nữa, còn cá rô kho tộ (có lần tôi được hưởng gần cả nguyên con) thì ngon hết biết luôn. Nó ngon đến độ khiến tôi suýt hóc xương chỉ vì nhai vội quá!

Nhiều người nói là ở Mỹ muốn ăn thứ gì cũng có – bất kể là món của Tây, Tầu, Cận Đông, Trung Đông, Viễn Đông hoặc Phi Châu lục địa. Tôi đã lê la qua hàng ngàn quán ăn ở đất nước này nhưng không tìm đâu ra được canh chua cá lóc và cá rô kho cả.

Từ California, muốn tìm lại được hai thức ăn này, phải mất đến hơn 20 giờ bay lận! Xin ghi địa chỉ đây cho người đồng điệu, khi cần: Nhà Hàng Ngon (Preah Sihanouk Blvd 274, Tonle Bassac) Phnom Penh – Cambodia.

Tôi mới ghé đây chiều qua, chiều 29 Tết. Không thể đến vào ngày mai vì 30 quán đóng. Tôi đã bỏ cái thói quen thập thò trước tiệm ăn tự lâu rồi. Bây giờ tôi đàng hoàng thong thả bước vào bên trong, cười đùa thân thiện với những nhân viên (đứng chào khách ngay  tận cửa) và không quên đút nhẹ vào túi trên của họ mấy tờ giấy bạc lì xì.

Dù chỉ có mặt xuân thu nhị kỳ, tôi không phải là khách lạ vì khó ai quên được một ông già Á Châu nhưng không nói được tiếng Tầu (tiếng Thái hay tiếng Miên cũng nỏ) luôn vui vẻ đùa cợt, và lúc nào cũng chỉ gọi một thứ thức ăn duy nhất: cá rô kho.

Tôi luôn được tiếp đón hơi quá nồng hậu vì có thói quen over tiping, không bỏ sót một cô hay cậu chạy bàn nào đang có mặt, và cũng không quên người đứng bếp. Chắc các em nghĩ là tôi giầu có và hào phóng, chứ đâu có biết rằng tôi buộc phải trả thêm tiền cho những  cơm (ngon tuyệt vời) mà mình vẫn còn thiếu nợ ở quán Tây Hồ, từ mấy mươi năm trước.

Phải mất gần nửa tiếng món ăn ruột của tôi mới được dọn ra. Mấy chú cá rô bé bỏng chỉ bằng ba ngón tay thôi, tiêu đen rắc lấm tấm trông giống như mè, thơm phức. Cơm trắng cũng ngạt ngào hương gạo mới nhưng tôi không cảm thấy đói, dù đã uống “khai vị” hơi nhiều.

Ơ cá chiều nay – không dưng – khiến tôi hơi nghèn nghẹn, dù tuổi già hạt lệ như sương. Lại nhớ nhà chăng? Tôi không nhớ nồi cá nục kho vào những chiều mưa Đà Lạt khi mình còn thơ ấu (và còn được sống trong yên ấm) nhưng nhớ những ngày biển động ở Rạch Giá, và lũ trẻ thơ bất hạnh năm nào.

Đứa bé nhất thì nay cũng đã đến tuổi ngũ tuần rồi. Cũng sắp xong một kiếp người đen đủi. Đúng như ước mơ của thời niên thiếu, nửa thế kỷ rồi, tôi “được giang hồ phiêu bạt” qua rất nhiều nơi (những vùng đất văn minh phú túc, cùng những xứ sở lạc hậu nghèo nàn) nhưng chưa thấy đâu mà kiếp nhân sinh lại nhọc nhằn, cay đắng, cơ cực và tủi nhục như ở cái phần quê hương khốn khổ khốn nạn của mình.


 

Lễ Thánh Phaolô trở lại (25/01)-Cha Vương

Chúc một cuối tuần an lành và mọi sự tốt đẹp trong bàn tay quan phòng của Chúa nhé. Hôm nay 25/1 Giáo Hội mừng kính Lễ Thánh Phaolô trở lại, ta hãy xin cho được sự hoán cải trong tâm hồn. Xin một hy sinh nhỏ để cầu nguyện cho những người tội lỗi được ăn năn trở lại.

Cha Vương

Thứ 7: 25/01/2025

Toàn thể cuộc đời của Thánh Phaolô có thể nói hệ tại ở một biến cố — ngài được gặp Ðức Giêsu trên đường đi Damascus. Ngay khoảng khắc đó, mọi sự hăng say của một người nhiệt huyết như ngài đều trở nên vô ích, như quả đấm ngàn cân của một tay quyền anh bị hụt hẫng. Có lẽ ngài chưa bao giờ được gặp Ðức Giêsu, mặc dù chỉ lớn hơn Ðức Giêsu vài tuổi.

Nhưng ngài ghét cay ghét đắng những gì Ðức Giêsu chủ trương khi ngài bắt đầu bắt bớ Giáo Hội: “đi vào từng nhà và bắt bỏ tù những người đàn ông cũng như đàn bà” (CVTÐ 8:3b). Bây giờ, chính ngài được “đi vào”, được chiếm ngự, mọi năng lực của ngài được khai thác cho một mục đích — trở nên một người nô lệ cho Ðức Kitô trong sứ vụ hòa giải, thành một khí cụ giúp người khác cảm nhận được Ðấng Cứu Thế.

Câu nói sau đã xác định lập trường đức tin của ngài: “Ta là Giêsu, người mà ngươi đang bách hại” (CVTÐ 9:5b). Một cách huyền nhiệm Ðức Giêsu đã đồng hóa với dân của Ngài – là những người mà Thánh Phaolô trước đây đã từng săn đuổi như các tội nhân. Ngài nhìn thấy nơi Ðức Giêsu, sự hoàn tất một cách huyền nhiệm những gì ngài đang theo đuổi cách mù quáng.

Từ đó trở đi, công việc của ngài là “giúp mỗi người trở nên hoàn thiện trong Ðức Ki-tô. Vì đó mà tôi phải vất vả chiến đấu, nhờ sức lực của Người hoạt động mạnh mẽ trong tôi” (Colossê 1:28b-29). “Vì tin mừng được loan báo cho anh chị em không chỉ bằng lời nói, mà còn trong quyền năng và trong Thánh Thần và với niềm xác tín sâu xa (1 Thess. 1-5a).

Cuộc đời Thánh Phaolô trở nên sự rao truyền không mệt mỏi và ngài sống sứ điệp thập giá: qua sự rửa tội, người Kitô chết cho tội lỗi và được mai táng với Ðức Kitô; họ là người chết đối với những gì sai trái và không giúp đưa đến sự cứu chuộc của thế gian. Họ được tạo thành một tạo vật mới, được chia sẻ vinh quang của Ðức Kitô và một ngày nào đó họ sẽ được sống lại từ cõi chết như Người. Qua Ðức Kitô phục sinh, Thiên Chúa Cha tuôn đổ Thánh Thần trên họ, biến họ trở nên hoàn toàn mới.

Do đó thông điệp vĩ đại của Thánh Phalô cho thế giới là: Bạn đã được Thiên Chúa cứu chuộc, không do bởi bất cứ gì bạn thi hành. Ðức tin cứu độ là món quà tặng cho những ai tận hiến cho Ðức Kitô một cách tuyệt đối, tự nguyện và cá biệt, mà sự tận hiến ấy mang lại kết quả trong “công việc” nhiều hơn là những gì luật lệ mơ tưởng. (Nguồn: Người Tín Hữu)

❦  “Tình yêu thì nhẫn nhục, hiền hậu, không ghen tương, không vênh vang, không tự đắc, không làm điều bất chính, không tìm tư lợi, không nóng giận, không nuôi hận thù, không mừng khi thấy sự gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Tình yêu tha thứ tất cả, tin tưởng tất cả, chịu đựng tất cả” (1 Côrintô 13:4-7).

Lạy Chúa, xin hãy dẫn dắt con đi từ cõi chết đến sự sống, từ lầm lạc đến chân lý. Xin hãy dẫn dắt con đi từ thất vọng đến hy vọng, từ sợ hãi đến tín thác. Xin hãy dẫn dắt con đi từ ghen ghét đến yêu thương, từ chiến tranh đến hòa bình. Xin hãy đổ đầy bình an trong trái tim chúng con, trong thế giới chúng con, trong vũ trụ chúng con.

 (Nguồn:TGP Saigon) 

From: Do Dzung

************************

LỄ THÁNH PHAOLÔ TRỞ LẠI | ST: Sr. Têrêsa | TB: Cs.| Thành Danh

https://www.youtube.com/watch?v=3R89RSDb3e8

“Điểm nghẽn” việc shipper Trần Thành bị đánh chết -Hồ Phú Bông

Ba’o Tieng Dan

Hồ Phú Bông

25-1-2025

Anh Trần Thành, người đi giao món hàng có giá trị 375.000 đồng (khoảng 15 đô la Mỹ) cho công tyTiền công giao món hàng đó là 4.000 đồng (khoảng 16 xu Mỹ).

Khoảng 11 giờ ngày 17/1, anh Thành shipper đến nhà bà Trần Thanh Thảo giao hàng nhưng bà đi vắng. Người nhà nhận thay. Anh gọi bà Thảo chuyển khoản để công ty hoàn tất đơn giao hàng. Vì lý do gì đó bà Thảo không làm. Anh Thành hối thúc rồi lời qua tiếng lại. Công ty bán hàng cũng trực tiếp giải thích với bà Thảo nhưng 10 tiếng đồng hồ vẫn không xong.

Trong thời gian đó anh Thành có nhậu và cùng vợ lo làm thịt gà tại nhà để kịp giao cho khách đặt trước vì cận Tết. Đến 11 giờ đêm có phone gọi, anh quay lại nhà bà Thảo, lại cãi với người nhà của bà. Một lúc sau bà Thảo về cùng hai người thân, trực tiếp cự cãi nhau. Thấy vậy hai người thân (cũng có bia rượu) nhào vô đánh anh Thành, rồi gọi người thứ ba về, dùng cả nón bảo hiểm cùng nhau đánh, “đa số vào vùng đầu của anh Thành”.

Anh shipper tơi tả về nhà cho biết mình bị đánh, lên giường nằm đến 00:30 phút ngày 18/1 thì chết.

Vấn đề chính của cuộc cãi là anh Thành sẽ bị công ty phạt 500.000 đồng theo điều lệ công ty, vì bị bà Thảo ghi điểm xấu (đánh giá một sao). Điều mà chính công ty đã giải thích với bà trước đó.

Thử đặt mình vào trường hợp anh Thành shipper: Giao một món hàng với tiền công 4.000 đồng sau 10 tiếng đồng hồ vẫn không được bà Thảo giải quyết lại còn bị công ty phạt 500.000 ngàn đồng!

Ở đây chỉ nói về quyền lợi và công sức của shipper, chưa bàn đến vấn đề shipper với luật riêng của công ty. Công ty có đăng ký hợp pháp, có vi phạm luật lao động hay không là chuyện khác.

***

Báo chí tường thuật không mấy khác nhau về nội vụ và gia cảnh anh Thành shipper. Nghèo đến “rớt mùng tơi” lại bị đánh chết vào những ngày bận rộn kiếm ăn nhứt trong năm nên dư luận phản ứng khá mạnh.

Vấn đề là, ba nghi can đánh chết anh Thành, hoàn toàn không phải vì căm thù hay chủ mưu. Họ đánh chỉ là phản ứng nóng giận mất kiểm soát, nhất thời, để bảo vệ bà Thảo bị xúc phạm mà không hề nghĩ gì xa hơn. Nói khác đi, đánh rồi chết xảy ra không phải cố tình (!)

Phần chắc họ không phải là giang hồ đường phố. Cũng không phải là an ninh của chế độ. Vì, nếu là an ninh, họ đã được dạy cách đánh mà không để lại dấu vết, nói gì đánh đến chết. Trường hợp an ninh đánh chị Phạm Đoan Trang nhiều lần (hiện chị Trang đang bị tù với bản án 9 năm vì tội tuyên truyền chống nhà nước) đến độ tàn tật chỉ là một ví dụ rất nhỏ!

Đánh có chủ mưu trả thù mang tính cá nhân, đương nhiên là tội nặng. Nhưng đánh không có chủ mưu, không phải để trả thù mà gây chết người là nan đề nghiêm trọng của xã hội.

Mọi người đều biết xã hội Việt Nam hiện tại là một xã hội hung dữ. Mạnh được, yếu thua, đánh nhau, giết nhau trở thành chuyện bình thường đôi khi chẳng vì lý do gì đáng gọi là “nguyên nhân”.

Va quẹt xe trên đường, ghét nhau vì một câu nói, giành hát karaoke hay vì một cái nhìn khó ưa… đưa đến đánh, giết nhau. Đặc biệt ngay tại môi trường giáo dục, thầy cô đánh học trò, học trò đánh thầy cô, học sinh đánh nhau xé áo quần, phát tán videos không còn là chuyện lạ.

Có hơn trăm nghi can bị chết ngay tại đồn công an khi mới bị bắt. Người thì chết vì “dùng dao rọc giấy tự cắt cổ”, người thì “dùng dây điện thoại để bàn thắt cổ”, đã thế có người còn “viết thư cảm ơn công an đối xử tốt nhưng tự tử vì ân hận”…

Vụ 6 sĩ quan công an trói nghi can Lê Thanh Kiều vô ghế rồi cùng nhau đánh đến chết ở Phú Yên năm 2014 được xử quá nhẹ, là ly nước tràn. Bị phản ứng dữ dội, chủ tịch nước phải can thiệp, là tiêu biểu việc công an dùng bạo lực.

Công an là người thực thi pháp luật, tòa án là nơi xét xử mà như thế thì xã hội không tràn lan bạo lực mới là chuyện lạ.

Con người sống trong xã hội giống như sinh vật sống trong nước. Khi nước bị ô nhiễm thì đương nhiên sinh vật sống trong đó không thể nào thoát khỏi được.

20 năm nội chiến người phía Bắc có “văn hóa chửi”, “văn hóa chỉ điểm”. Rình mò, nịnh bợ, báo cáo để lập công là thứ văn hóa truyền thống XHCN! Vì thế không ai tin ai. Nghi ngờ đưa đến ganh ghét. Điểm chính là chương trình giáo dục cổ vũ sự căm thù để khích lệ lòng yêu nước, đưa người vô Nam đánh “Mỹ – Ngụy”.

Trong khi đó, phía Nam lại hình thành được một nếp sống văn minh. Lấy nhân bản và khai phóng làm trọng tâm giáo dục. Dù trong chiến tranh con người vẫn cư xử với nhau tử tế. Tử tế với cả tù binh phía Bắc, với người hồi chánh. Trọng năm chữ Nhân, Lễ, Nghĩa, Trí và Tín. Sống nhân ái, hiền hòa.

50 năm sau, từ 30/ 4/ 1975, nền văn hóa văn minh mới chớm nở ở miền Nam bị giẫy chết. Tròn nửa thế kỷ qua nền “văn hóa XHCN” vẫn hừng hực căm thù và bạo lực thống trị cả nước.

***

Ba người đánh chết shipper nghèo “rớt mùng tơi” trong những ngày kiếm sống cuối năm có thể sẽ bị những bản án không nhẹ. Nhưng liệu có bản án nào dành cho một chế độ tàn độc biến người Việt Nam thành man rợ, hung dữ như hiện tại hay không?

Ba người Toàn, Tùng và Thiên đánh chết shipper Trần Thành. Nguồn: VnExpress


 

CUỐN THEO THẦN KHÍ – Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

 Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

KÍNH THÁNH PHAOLÔ TÔNG ĐỒ TRỞ LẠI, 

“Hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng!”.

“Thập giá – cột thu lôi của ân sủng – làm tắt cơn thịnh nộ của Thiên Chúa, để chỉ còn lại ánh sáng của tình yêu Ngài! Trên đường Đamas, một Saun hung hãn đã bị cột thu lôi của ân sủng quật ngã, và con người này đã cuốn theo Thần Khí của Đấng Phục Sinh!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Hôm nay, Giáo Hội kính nhớ một con người đã bị “cột thu lôi của ân sủng quật ngã”; đúng hơn, một vị thánh mà sự cải đạo của ngài – có thể nói – là một trong những sự kiện quan trọng nhất sau biến cố tử nạn và phục sinh của Chúa Kitô vào những năm đầu Kitô giáo. Bởi lẽ, ân sủng của Ngài đã biến đổi Phaolô, một người đã để mình ‘cuốn theo Thần Khí’.

Trước khi được Chúa tỏ mình, Phaolô “đã nhiệt thành phục vụ Thiên Chúa”; tuy nhiên, theo cách rất phá hoại! Ông đàn áp những người tin “Đạo mới”; để rồi, cuộc hiện ra của Chúa Phục Sinh trên đường Đamas đã khiến Phaolô dừng bước – bài đọc một. Từ đó, Ngài đã biến “Saun” – có nghĩa là ‘tìm kiếm, đòi hỏi và khát vọng’ thành một “Phaolô” – có nghĩa là ‘hèn mọn, nhỏ bé và khiêm nhường’. Phaolô đã chỗi dậy, tiến về phía trước, ‘cuốn theo Thần Khí’, phục vụ Chúa theo một cách rất khác – loan báo tình yêu Ngài như lệnh đã truyền, “Hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng!” – Thánh Vịnh đáp ca.

“Tôi ngã xuống đất”; “Ánh sáng chói loà kia làm cho tôi không còn trông thấy”. Một nghịch lý mang nhiều ý nghĩa! Không chỉ trong bóng tối, con người mới không nhìn thấy; nhưng ngay cả trong ánh sáng, nó cũng mù loà! Lúc tưởng mình sáng, đó là lúc tăm tối nhất đời ông. Phaolô buộc phải nhắm mắt để thấy rằng, sự bốc đồng theo kế hoạch của riêng mình là mù tối và chỉ tình yêu trong trái tim Đấng Phục Sinh mới thật là ngời sáng. Ngài quật Phaolô xuống tận đất; để sau đó, nâng lên đến mức “Tông Đồ Dân Ngoại”. Thế nhưng, hình ảnh đẹp nhất vẫn là thước phim người ta cầm tay dắt Phaolô vào thành, một ‘Phaolô chập chững’ trong hành trình ‘một con người mới’ ‘cuốn theo Thần Khí’ trong Chúa Kitô!

“Chính cuộc gặp gỡ với Chúa Phục Sinh đã biến đổi toàn bộ con người Phaolô. Nhân tính và niềm đam mê của ông đối với Thiên Chúa và vinh quang của ông không bị huỷ diệt, nhưng được biến đổi bởi Thánh Thần. Người duy nhất có thể thay đổi trái tim chúng ta là Chúa Thánh Thần, và điều đó đã xảy ra trong mọi khía cạnh cuộc sống Phaolô. Bất kỳ ai ở trong Chúa Kitô, người đó là một tạo vật mới được biến đổi từ bên trong!” – Phanxicô.

Anh Chị em,

“Hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, mà loan báo Tin Mừng!”. Mệnh lệnh của Chúa Kitô “Là một mệnh lệnh mang chiều kích truyền giáo của đức tin! Hoặc đức tin có chiều kích truyền giáo, hoặc không phải là đức tin. Đức tin không phải là điều gì đó chỉ dành cho riêng tôi để tôi có thể lớn lên với nó: đây là một tà giáo ngộ đạo! Đức tin luôn dẫn bạn thoát khỏi chính mình, đi ra ngoài và truyền tải nó! “Hãy đi, để mọi người thấy anh sống thế nào!”. Trong việc truyền bá đức tin, hành động vì đức tin, có Chúa luôn đồng hành với tôi. Tôi không bao giờ đơn độc. Chính Chúa, Đấng truyền đạt đức tin ở cùng tôi; miễn sao tôi để mình được tự do ‘cuốn theo Thần Khí’ của Ngài!” – Phanxicô.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, chớ gì cột thu lôi ân sủng Chúa quật ngã con mỗi khi con mải mê chạy theo những phù phiếm thế gian. Cho con mềm mại ‘cuốn theo Thần Khí’ mỗi ngày!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: Kim Bang Nguyen

*****************************************

Thứ Bảy Tuần II Thường Niên, Năm Lẻ

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

15 Khi ấy, Đức Giê-su hiện ra với Nhóm Mười Một và nói với các ông rằng: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. 16 Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án. 17 Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ được quỷ, sẽ nói được những tiếng mới lạ. 18 Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao. Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khoẻ.”


 

Viết để những oan nghiệt như thế này đừng bao giờ lặp lại trên quê hương-Phan Thuý Hà

Ba’o Tieng Dan

25/01/2025

Phan Thuý Hà

Viết để những oan nghiệt như thế này đừng bao giờ lặp lại trên quê hương. Nếu vẫn lặp lại, việc viết chỉ có tác dụng an ủi cho những số phận kiếp người. Viết cho những hồn ma và cả cho người còn sống.Quê tôi, mấy ngôi làng nhỏ, mờ nhạt, bảy mươi năm trước. Hôm nay nhìn lại để suy ngẫm.

_____

Bấy giờ đang mưa lụt, nước dâng lên trắng đục cánh đồng và con đường đi từ làng nọ sang làng kia. Ở Châu Hạ, có mấy gia đình cố nông được chọn ra làm nơi ở cho các ông đội. Mỗi ngày, ông đội và cốt cán đi sang Hương Đồng làm việc phải đi bằng bè. Mùa lụt năm đó nước dâng cao. Nước lụt trắng xóa đồng Cồn Cừa, Cồn Chạo.

Một ông đội cải cách đến từ huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An. Sau buổi đấu tố tại hội quán Hương Đồng, ông đội và hai cốt cán lên bè về nhà bên Châu Hạ.

Ông đội và chị dân quân lên một bè. Hai ông cốt cán lên bè đi trước.

Ông đội quàng tấm nylon che mưa. Loại nylon màu cánh gián này ở làng quê chưa ai có nên người ta nhớ mãi.

Mưa xối xả, gió mạnh. Bè mới lướt được một đoạn đã gặp sự cố. Đầu chiếc sào đẩy bè cắm sâu trong bùn, bị những thân rạ quấn chặt, giữ lại. Ông đội cố sức rút sào lên. Bè trôi nhanh theo gió. Ông đội chới với giữa mặt nước, tấm nylon trùm lên người. Ông đội không biết bơi. Cô dân quân kêu cứu. Hai ông cốt cán quay bè lại thì thấy ông đội đâu nữa.

Hai ngày sau xác ông đội mới được tìm thấy đưa lên bờ.

Ai đã giết ông đội? Đoàn cải cách, cán bộ huyện về làng Châu Hạ họp gấp. Rễ, chuỗi được gọi đến. Ban điều tra vụ án được thành lập.

Hai ông cốt cán đi bè lướt trước bị kết tội đã giết ông đội.

Một trong hai ông cốt cán là người bà con với ông Hóa. Một bà nông dân đứng lên nói: Chính mắt tôi đã nhìn thấy ông Hóa làm cho thật nhọn cái sào tre để bẫy chết ông đội.

Làm cho cái sào thật nhọn để khi sào cắm xuống mắc sâu vào trong bùn không nhấc lên được.

Ô Hóa bị vu cho là chủ mưu vụ giết người.

Người ta dựng lại hiện trường tại con sông làng. Ông đội là hình nộm ngồi trên bè. Hai ông cốt cán diễn cảnh đẩy ông đội rơi xuống bè, nhấn chìm ông đội xuống nước. Nhà báo ở Tỉnh lên chụp ảnh, viết bài.

Ông Hóa là cha tôi.

Cha tôi ngày thường vào rừng lấy măng, lấy nứa. Đợt này mưa lụt nên ở nhà. Cha đang ngồi bên bàn hút thuốc lào thì một đoàn người đến.

Hôm đội về họp phân chia thành phần. Gia đình tôi là “trung nông lớp dưới”. Nghĩa là khá hơn bần nông một chút và dưới mức trung nông. Với xếp thành phần như thế, gia đình tôi ở ngoài cuộc đấu tranh cải cách. Không đi kể khổ, đấu tố ai và cũng không là đối tượng bị đấu tố.

Nhưng xảy ra cái chết của ông đội.

Cha tôi bị bắt.

Nhà tôi chẳng có của cải gì mà tịch thu. Trong bếp có vài cái nồi. Mở vung nồi ra thấy có ít cơm nguội. Là phần cơm chiều mẹ để dành cho tôi nhưng bây giờ là cơm của nông dân. Mỗi người một vốc ăn hết ngay trong bếp. Ngoài vườn có cái sành đựng nước tiểu, họ đổ nước tiểu, lấy sành.

Chúng tôi đến ở dưới mái nhà hoang. Nửa tháng sau, thêm một gia đình cũng bị đuổi ra ở mái nhà bên cạnh. Gia đình tôi bị quy là phản động. Gia đình kia là địa chủ. Hai gia đình địa chủ và phản động ở sát nhau sẽ câu kết tạo sức mạnh chống phá. Gia đình tôi bị đuổi ra ở một căn lều gần ngoài đường tàu.

Tôi đi men theo đường tàu chọt rau má, kiếm lá tàu bay. Mẹ và chị đi bắt cua. Ngày hôm nay đi bắt cua, ngày hôm sau đi chợ. Tôi đang ngủ say thì mẹ thức dậy, con đi ra đầu đường cho mẹ gặp lấy may. Gặp lấy may là trên đường đi chợ không bị dân quân bắt. Đã có lần giỏ cua bị giật khỏi tay mẹ. Họ đổ cua ra bên đường, giẫm nát. Tôi nghe mẹ gọi, bật dậy, vừa đi vừa dụi mắt. Gọi là đường nhưng chỉ là lối đi giữa đồng lên đường tàu. Chờ một lúc chưa thấy mẹ đi ra, tôi ngủ lăn trên bãi cỏ. Tỉnh dậy mặt trời đã lên. Tôi đi vào nhà xem có gì ăn. Hôm thì mẹ để cho củ khoai hoặc đọi ngô, hôm chẳng có gì, nhịn đói chờ mẹ về. Chờ mãi, quá trưa rồi sang chiều, mẹ chưa về, chị cũng chưa về, tôi đói, tôi khóc. Mẹ và chị mỗi người đã xong việc nhưng về đến gần làng thì trốn trong núi, đợi tối mịt, đoán chừng dân quân không chặn nữa thì mới dám về nhà.

Sau mỗi phiên chợ, mẹ dành được một chút tiền, mẹ giấu tiền trong cái bạng tre. Bạng tre là cái ống tre, thông hết các mắt tre, mỗi buổi tối người ta mang vào nhà đi tiểu, sáng mai ra tưới cây, tưới rau hoặc đổ vào cái sành tích lại để dành tưới rau.

Mẹ đi chợ, dân quân đến nhà dỗ dành tôi, hỏi tôi mẹ giấu gạo, giấu tiền ở đâu không, có phải mẹ dắt tiền tiền trên cặp tranh không. Tôi lắc đầu, không phải trên cặp tranh đâu, mẹ giấu trong cái bạng. Họ đổ bạng ra, lấy hết rồi đi.

Tối mẹ về nghe tôi kể lại, mẹ buồn vì con còn dại quá.

Anh trai tôi đi chăn trâu cho một gia đình công giáo ở dưới Phương Mỹ, làng ven sông Ngàn Sâu. Ở Hương Mỹ chuyện đấu tố địa chủ cũng có nhưng không ghê gớm như ở Hương Châu. Anh trai tôi được nhà người ta thương. Khi anh về thăm mẹ, họ gửi cơm nếp, gạo, mắm. Nhận được quà của người giáo dân, đêm hôm mẹ lén lút mang chia cho mấy gia đình cùng cảnh ở lân cận.

Buổi chiều hôm đó mẹ và chị ra đồng chặt sim. Mẹ bị đau bụng. Cơn đau khiến mẹ nằm vật vã giữa đồng sim. Chị dìu mẹ về. Một người đi qua lều ném vào một nắm chè xanh. Chị vò chè đun sôi, rót nước ra cho mẹ một bát. Uống bát nước chè nóng, mẹ thấy ấm bụng, cơn đau dịu bớt.

Sáng hôm sau, chị tôi đi qua ngõ nhà người chị họ, nghe tiếng khóc. Chị lén vào nghe ngóng xảy ra chuyện gì. Thoáng thấy bóng chị, chị họ khóc to. Chú Hóa bị bắn chiều qua rồi.

Chị tôi đưa tay lên bịt miệng lao về nhà.

Chiều qua, khi mẹ tôi đang chặt sim.

Nơi bắn cha tôi là trường cơ bản ở bên Hương Đồng. “Oan quá trời ơi”. Cha kêu lên một tiếng. Một nắm giẻ nhét vào mồm. Cha không kêu chi được nữa.

Phát súng đầu tiên không nổ. Phát thứ hai không nổ.

Thứ ba không nổ.

Chỉnh lại súng. Thay một bà nông dân khác lên bắn. Cha tôi gục xuống. Tràng vỗ tay hoan hô. Có người sợ quá nhắm tịt mắt lại.

Một đoạn dây thừng tròng vào cổ. Xác cha tôi bị kéo đi từ trường cơ bản xuống Bến Nại. Đoạn đường đá lởm chởm sắc nhọn. Đá chọc vào da thịt. Da thịt găm vào mỏm đá sắc. Con mương dài là lối trâu đi ra đồng. Xác cha nằm đó. Trong lối trâu đi. Xác ông Long cũng nằm đó, ông mới bị bắn chết hôm qua.

Trong con mương lối trâu đi. Xác cha tôi và ông Long, hai người làng Châu Hạ. Úp mặt xuống đất.

Chị gái tôi điên dại khi nghe kể lại. Chị lên cơn đau tim. Chị ra đi khi tuổi đời còn quá trẻ.

Ông Thành, một trong hai ông cốt cán bị đưa ra nhà tù ngoài huyện Thanh Chương. Khi được ra tù, ông Thành mang một cơi trầu xuống gặp mẹ tôi. Ông khóc. Bác tha tội cho con. Con sợ bị bắn nên con khai bác Hóa là chủ mưu.

Ông Thành đã thuật lại cho chúng tôi biết buổi chiều mưa lụt ngày năm đó.

Đội đi rồi, những người tù còn sống về làng. Mẹ con tôi được về vườn cũ, dựng lại nhà. Anh trai tôi không đi ở nữa, anh đi học, hết lớp bảy, anh ra Hà Nội học in tráng phim, khóa học 1964-1967. Năm 1968 anh nhập ngũ đi B. Trên đường hành quân, qua nhà, anh và đoàn quân nghỉ một đêm ở làng, đêm đó anh về nhà, giữa đêm anh gánh cho mẹ đầy chum nước. Sáng sớm anh đi, tôi chạy theo anh một quãng đường, các anh trong đoàn quân bảo em gái về đi, đôi chân tôi vẫn không ngừng được, tôi cứ chạy theo, cho đến con dốc dài, tôi đứng dưới nhìn theo. Mười năm không có tin tức gì về anh. Chiến tranh xong rồi, ba năm sau giấy báo tử đến nhà. Mẹ không đi làm đồng được nữa. Đêm đêm mẹ tôi ngồi bó gối trên giường. Mẹ không tin anh đã chết. Một buổi sáng tôi đi làm đồng về thấy mẹ nằm bất động. Mẹ đã bay cao đi tìm anh.


 

CHUYỂN ĐỘNG KÉP  –  Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

Lm. Minh Anh, Tgp. Huế

“Để các ông ở với Người, và để Người sai các ông đi”.

“Chứng nhân phải có kinh nghiệm trực tiếp về Chúa Kitô. Những gì ‘bạn nghe, bạn thấy’ không được chấp nhận trước toà cũng như trước công luận thế giới. Mọi người sẽ chỉ lắng nghe những gì cá nhân bạn đã thấy, đã nghe, đã sống vì đã chứng kiến!” – David Watson.

Kính thưa Anh Chị em,

Ý tưởng “Đã thấy, đã nghe, đã sống vì đã chứng kiến” của Watson được gặp lại trong Tin Mừng hôm nay. Chúa Giêsu chọn Nhóm Mười Hai “để các ông ở với Người, và để Người sai các ông đi”. Ở đây, Marcô tinh tế ghi nhận một ‘chuyển động kép’ – ở lại và sai đi – vốn không thể tách rời nhau, không thể có cái này mà không có cái kia.

Chuyển động đầu tiên – lý do – các môn đệ được Chúa Giêsu mời gọi là “để các ông ở với Người”. Họ phải “ở lại” với Ngài trong tình bạn và tình bạn này ngày càng sâu sắc, thắm thiết. Trong thời gian này, họ học cách lắng nghe Chúa Giêsu, cách Ngài cầu nguyện, cách Ngài cư xử. Trường dạy những điều này là cầu nguyện! Trong cầu nguyện, chúng ta hướng về Chúa; khi cầu nguyện, chúng ta quan sát cuộc đời Ngài. Từ đó mỗi người lớn lên trong tương quan với Chúa, trong sự hiện diện của Ngài. Và quan trọng hơn, chúng ta học biết chính mình, vì “Chỉ bằng cách khám phá ra ơn gọi Chúa ban cho bạn – lý do thực sự cho cuộc sống bạn – và bằng cách hoàn thành nó theo các điều kiện của Ngài – hoán cải và biến đổi – bạn mới có thể biết chính mình như Thiên Chúa biết bạn” – Jordi Pou.

Chuyển động thứ hai bắt nguồn từ chuyển động thứ nhất. Sau khi “ở lại” với Chúa Giêsu, các môn đệ sẵn sàng để được sai đi với tư cách tông đồ. Cùng với Ngài và nhân danh Ngài, họ sẽ nói, sẽ làm những việc tốt lành. “Lòng tốt luôn có xu hướng toả lan. Khi lòng tốt toả lan, nó sẽ bén rễ và phát triển. Về vấn đề này, một số câu nói của Phaolô sẽ không làm chúng ta ngạc nhiên: ‘Tình yêu Chúa Kitô thúc bách tôi!’, “Khốn cho tôi nếu tôi không rao giảng Tin Mừng!’” – Phanxicô. Như vậy, ‘chuyển động kép’ – ở lại và sai đi – cũng là một mô tả tuyệt vời về ơn gọi Bí tích Rửa Tội của mỗi người dẫu bạn và tôi ở trong đấng bậc nào. Chúng ta trở thành bạn tâm giao của Ngài và sau đó, ra đi.

Anh Chị em,

“Để các ông ở với Người, và để Người sai các ông đi”. “Ở lại” với Chúa và “được sai đi” là định nghĩa chân thực nhất về một tông đồ! Mặc lấy Chúa Kitô, chúng ta mang theo sự hiện diện của Ngài, trở nên chứng nhân yêu thương của Ngài. ‘Chứng nhân’ không phải là làm chứng về những gì chúng ta “chỉ nghe, chỉ thấy”; vì lẽ, chúng “không được chấp nhận trước toà cũng như trước công luận thế giới”. Nhưng đó là những gì chúng ta đã trải nghiệm, đã sống và đã làm với tư cách ‘một Giêsu khác’ – yêu như Chúa yêu, dâng hiến chính mình như Ngài đã dâng hiến. Và như thế, bạn và tôi cũng trở nên một ‘con người của sự cứu độ’ như Ngài – bắt đầu với những người gần gũi nhất trong gia đình, trong lối xóm, cộng đoàn đến cả thế giới và xã hội.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con ý thức rằng, người ta chỉ tin con, một khi họ biết ‘một Ai đó’ đang ở trong con, ‘một Ai đó’ con đã có kinh nghiệm trực tiếp ‘sống cùng, sống với!’”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

From: KimBang Nguyen

**************************************

Thứ Sáu Tuần II Thường Niên, Năm Lẻ

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.

13 Khi ấy, Đức Giê-su lên núi và gọi những kẻ Người muốn. Các ông đến với Người. 14 Người lập Nhóm Mười Hai, để các ông ở với Người, và để Người sai các ông đi rao giảng, 15 với quyền trừ quỷ. 16 Người lập Nhóm Mười Hai gồm có: ông Si-môn -Người đặt tên là Phê-rô-, 17 ông Gia-cô-bê con ông Dê-bê-đê, và ông Gio-an em ông Gia-cô-bê -Người đặt tên cho hai ông là Bô-a-nê-ghê, nghĩa là con của thiên lôi-, 18 rồi đến các ông An-rê, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Ta-đê-ô, Si-môn thuộc nhóm Nhiệt Thành, 19 và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt là chính kẻ nộp Người.


 

Vinfast và sự ảo tưởng của chế độ cộng sản – Sonnie Tran

Ba’o Nguoi-Viet

January 23, 2025

Sonnie Tran

Báo chí tại Việt Nam, bao gồm cả báo nhà nước lẫn báo tư nhân, gần đây liên tục đăng tải các bài viết về VinFast.

Trước đó, các bài viết thường tập trung vào việc tung hô khả năng tiết kiệm nhiên liệu của xe, tuy nhiên, chiến dịch này dường như không mấy hiệu quả. Vì vậy, tuần qua, chủ đề lại xoay quanh luận điệu “tinh thần dân tộc” đã cũ. Điển hình như bài viết “Ông Phạm Nhật Vượng làm xe điện với tinh thần dân tộc” của Tiến Sĩ Phạm Chi Lan, và “VinFast giúp phá vỡ định kiến về trình độ và năng lực của người Việt” của Tiến Sĩ Nguyễn Sĩ Dũng. Điều đáng bàn chính là cả hai học giả này đều không sở hữu chuyên môn sâu rộng về ngành công nghiệp xe hơi.

Thực tế, dưới sự kiểm soát chặt chẽ của chính phủ, truyền thông trong nước đang che giấu rất nhiều thông tin.

Việt Nam không cần một thương hiệu xe hơi quốc gia

Có một luồng ý kiến cho rằng Việt Nam cần một thương hiệu xe hơi nội địa để thúc đẩy tiến bộ và ứng dụng công nghệ cao. Lập luận này hoàn toàn thiếu cơ sở. Ngành công nghiệp xe hơi vốn nổi tiếng là một lĩnh vực đầy thách thức, với biên lợi nhuận thấp nhưng tính cạnh tranh lại rất cao và đòi hỏi nguồn vốn đầu tư khổng lồ. Đây là một ngành sản xuất đặt gánh nặng lớn lên chuỗi cung ứng. Một nền tảng xe hơi, trước khi được đưa vào sản xuất hàng loạt, phải trải qua hàng thập niên thử nghiệm nghiêm ngặt để bảo đảm an toàn tuyệt đối.

Ngay cả tại Hoa Kỳ, cái nôi của ngành công nghiệp xe hơi, cũng chỉ có số ít các công ty khởi nghiệp xe điện như Tesla và Rivian trụ vững được. Hay tại thị trường xe hơi lớn nhất thế giới là Trung Quốc, những cái tên như Nio, Xpeng, BYD cũng chỉ có thể tồn tại nhờ sự hỗ trợ mạnh mẽ từ chính phủ. Đáng chú ý, BYD, hãng xe điện có doanh thu hàng đầu thế giới, cũng chỉ đạt biên lợi nhuận khoảng 5%, cho thấy mức độ khó khăn và biên lợi nhuận mỏng manh của ngành này.

Các nước G7, cả Canada và Australia đều không sở hữu thương hiệu xe hơi riêng. Gần hơn, sự thất bại của thương hiệu Proton của Malaysia càng minh chứng rõ ràng cho việc ngành công nghiệp xe hơi không hề dễ dàng chinh phục và cũng không phải là chìa khóa vạn năng để thúc đẩy năng lực sản xuất quốc gia. Trong khi đó, hai thị trường xe hơi lớn nhất Đông Nam Á, Thái Lan và Indonesia, đã chọn hướng đi khác, trở thành “Detroit của Đông Nam Á” bằng cách tập trung vào gia công, sản xuất và lắp ráp cho các hãng xe hơi lớn của thế giới trong khu vực. Do đó, không có bất kỳ bằng chứng nào cho thấy một quốc gia cần phải có thương hiệu xe hơi riêng để phát triển năng lực sản xuất và ứng dụng công nghệ cao. Việt Nam cũng không cần hãng xe hơi quốc gia để phát triển công nghệ cao.

Thế giới hiện nay vận hành theo mô hình kinh tế toàn cầu, tập trung vào chuyên môn hóa và tận dụng lợi thế cạnh tranh. Mỗi quốc gia đều sở hữu những thế mạnh riêng trong lĩnh vực công nghệ cao, như Trung Quốc và Ấn Độ nổi trội với năng lực phần mềm. Nhiều ứng dụng của Trung Quốc trong các lĩnh vực như bản đồ, thương mại điện tử và trí tuệ nhân tạo (AI) hoàn toàn có thể sánh ngang, thậm chí vượt trội hơn so với các sản phẩm phương Tây.

Đối với Việt Nam, công nghệ cao có thể nằm ở lĩnh vực công nghệ thông tin, đặc biệt là AI, nơi sức mạnh trí tuệ đóng vai trò then chốt. Bên cạnh đó, với lợi thế về thổ nhưỡng phì nhiêu ở hạ lưu sông Mekong, khí hậu nhiệt đới phía Nam và cận ôn đới phía Bắc có thể là nền tảng cho ngành nông nghiệp công nghệ cao đầy tiềm năng. Công nghệ sinh học và dược phẩm cũng là những lĩnh vực đáng được cân nhắc cũng như rất nhiều lĩnh vực thiết thực khác.

Suy cho cùng, mục tiêu quan trọng nhất vẫn là xây dựng doanh nghiệp thành công và tạo ra lợi nhuận. Nông nghiệp, trong năm 2023 đã có giá trị xuất khẩu các mặt hàng nông sản chủ lực như gạo, cà phê, hạt điều và rau quả và mang về cho Việt Nam hơn $16 tỷ – một nguồn thu thực tế và đáng kể. Việt Nam hoàn toàn có thể sử dụng nguồn lực này để nhập khẩu xe hơi, rất nhiều xe hơi từ các hãng xe khác nhau với mức giá cạnh tranh. Đây chính là cách sử dụng vốn hiệu quả hơn. Trong khi đó, thị trường xe hơi Việt Nam có sức tiêu thụ quá nhỏ để có thể đạt hoà vốn và làm bệ đỡ cho một hãng xe hơi.

Quan điểm cho rằng Việt Nam cần một thương hiệu xe hơi quốc gia để phát triển và tạo dựng uy tín là thiếu cơ sở thực tiễn, tương tự như việc theo đuổi một thương hiệu điện thoại quốc gia. Nó cũng phản ánh tư duy sai lầm khi coi thường giá trị của các ngành như nông nghiệp hay may mặc. Đây chính là biểu hiện của chủ nghĩa yêu nước và chủ nghĩa dân túy giả tạo được chính quyền cộng sản lan truyền, nhằm che đậy những thất bại mà họ gây ra và đánh lạc hướng sự chú ý của công chúng.

Niềm tự hào dân tộc giả tạo

Cái gọi là “niềm tự hào dân tộc” xung quanh VinFast thực chất được xây dựng trên nền tảng suy nghĩ viển vông của chính phủ, hoàn toàn tách rời khỏi thực tế kinh doanh và chìm đắm trong ảo tưởng. Mặc dù nhiều chuyên gia sớm chỉ ra tính bất khả thi của dự án này, chính phủ và ông Phạm Nhật Vượng vẫn quyết tâm theo đuổi giấc mơ xa vời ấy.

Những chiếc xe VinFast thực chất chỉ là sản phẩm chắp vá từ các studio thiết kế xe hơi kém tiếng tăm của Trung Quốc và Tata của Ấn Độ. Thậm chí, phần lớn dây chuyền sản xuất được nhập khẩu từ Trung Quốc, không mang dấu ấn hay đóng góp trí tuệ nào từ đội ngũ Việt Nam, nhưng VinFast lại lên truyền thông khoe rằng tỷ lệ nội địa hoá hơn 60%, trong khi chất lượng kém và phớt lờ những cảnh báo an toàn như chính cựu kỹ sư Hazar Denli đã tiết lộ trên BBC.

Việt Nam đang nằm dưới sự lãnh đạo của một chính phủ cộng sản độc đảng, với những bất cập trong việc kiểm soát tham nhũng. Chính vì vậy, họ luôn tìm kiếm một “chất keo” để gắn kết người dân, và chủ nghĩa yêu nước giả tạo đã trở thành công cụ hữu hiệu, không chỉ ở Việt Nam mà còn trên khắp thế giới. VinFast chính là minh chứng cho ảo tưởng của chính phủ và ông Vượng khi được vận hành theo kiểu phản thị trường đặc trưng của hệ thống cộng sản: đầy rẫy những lời lẽ khoa trương, lừa dối và kiểm duyệt.

Chỉ những người thiếu hiểu biết hoặc những “VinFan” mù quáng mới coi việc VinFast gánh khoản nợ khổng lồ cùng chiến lược tự tiêu thụ nhồi nhét cho GSM là một thành công, bởi họ không được tiếp cận với thông tin tự do để nhận thức được sự thật, ngoại trừ một số ít “VinFan” cố chấp bảo vệ quan điểm của mình. Thành công thực sự phải được định nghĩa bằng sản phẩm chất lượng cũng như hoạt động kinh doanh bền vững và sinh lời. Trong khi đó, xe VinFast lại tồn tại nhiều lỗi, thiếu an toàn, giá cả quá cao, không có khả năng cạnh tranh và trên hết, là một sự lãng phí tài nguyên to lớn của Việt Nam.

Cổ phiếu VinFast (VFS) trên thị trường chứng khoán Mỹ đang trở thành trò cười khi không thu hút được sự quan tâm của các nhà đầu tư tổ chức. Tuy nhiên, nhiều người Việt Nam vẫn ngộ nhận việc niêm yết trên sàn NASDAQ, bằng bất cứ giá nào, là một thành tựu to lớn. Thực tế, ông Phạm Nhật Vượng tham gia cuộc chơi này nhằm mục đích làm giàu cho bản thân, và việc chuyển hướng sang xe điện chỉ là phương tiện để đạt được mục tiêu đó thông qua IPO, đồng thời, có thể rút một phần tài sản ra khỏi Việt Nam.

Tóm lại, VinFast là sản phẩm của ảo tưởng chính phủ khi đặt niềm tin vào những lời hứa viển vông của ông Vượng. Toàn bộ hoạt động của VinFast được vận hành theo mô hình phản thị trường tự do, đặc trưng của hệ thống cộng sản, với những chiến dịch tuyên truyền, tiếp thị cường điệu và kiểm duyệt thông tin, tất cả đều phục vụ cho mục đích làm giàu cá nhân của ông Vượng, người đang nắm giữ 98% cổ phần VinFast.

VinFast không đại diện cho tinh thần Việt Nam. Người Việt chỉ là nạn nhân của hệ thống truyền thông bị kiểm soát chặt chẽ và tư duy cộng sản đã ăn sâu, khiến họ đặt niềm tin mù quáng vào các nhà lãnh đạo mà không hề có sự phản biện hay chất vấn.


 

SỨ MẠNG LỚN LAO CỦA NGƯỜI KI -TÔ HỮU – Linh mục Inha-xi-ô Trần Ngà

(Suy niệm Tin mừng Luca (Lc 4, 14-21) Chúa nhật thứ 3 thường niên) 

Sứ điệp: Sứ mạng Chúa Cha đã trao cho Chúa Giê-su cũng được trao lại cho các ki-tô hữu hôm nay.

***

Hôm ấy, Chúa Giê-su trở về quê nhà sau bao ngày bôn ba rao giảng ở nhiều nơi. Vào ngày nghỉ lễ, Ngài đến hội đường Na-da-rét với bao người đồng hương. Ngài được mời lên đọc sách và khi vừa mở sách ra, gặp ngay đoạn sách ngôn sứ I-sai-a viết rằng :

“Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin mừng cho người nghèo khó, thuyên chữa những tâm hồn sám hối, loan truyền sự giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được trông thấy, trả tự do cho những kẻ bị áp bức, công bố năm hồng ân và ngày khen thưởng.”

Rồi gấp sách lại, Chúa Giê-su đưa mắt nhìn mọi người trong hội đường và long trọng công bố: “Hôm nay ứng nghiệm đoạn Kinh Thánh mà tai các ngươi vừa nghe.”

Qua những lời vừa đọc, Chúa Giê-su xác nhận lời tiên báo từ ngàn xưa của ngôn sứ Isaia đã ứng nghiệm nơi chính bản thân Ngài. Và xuyên qua những lời Ngài nói, những việc Ngài làm, Chúa Giê-su chứng tỏ Ngài đã hoàn thành xuất sắc sứ mạng Chúa Cha trao cho Ngài như lời ngôn sứ Isaia đã viết.

Sứ mạng của chúng ta hôm nay

Thật là điều bất ngờ hết sức thú vị và đầy vinh dự là mỗi ki-tô hữu chúng ta cũng được Thiên Chúa trao cho sứ mạng y như sứ mạng của Chúa Giê-su.

– “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu cho tôi…”

Chúa Thánh Thần hằng ngự trong Chúa Giê-su thì Chúa Thánh Thần cũng ngự trong mỗi chúng ta. Vào ngày lãnh nhận Bí tích Thêm sức, chúng ta cũng được xức dầu và được lãnh nhận dồi dào Chúa Thánh Thần. Giáo lý Hội thánh dạy rằng: Khi lãnh nhận bí tích Thêm sức, chúng ta được lãnh nhận dồi dào Chúa Thánh Thần. Và thế là, chúng ta trở nên đền thờ Chúa Thánh Thần như lời thánh Phao-lô dạy: “Anh em không biết rằng thân xác anh em là Đền Thờ Chúa Thánh Thần sao?” (1 Cor 6,19)

– “Sai tôi đi loan báo Tin mừng cho người nghèo khó…

Chúa Giê-su được sai đi loan báo Tin mừng thì chúng ta cũng được sai đi loan báo Tin mừng. Hãy nhớ lại lời Chúa Giê-su truyền dạy chúng ta: “Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai các con”… “Các con hãy đi dạy dỗ muôn dân…”

Thế là sứ mệnh nầy của Chúa Giê-su cũng là sứ mệnh của chúng ta.

– “Người sai tôi đi loan báo cho kẻ bị giam cầm biết họ được giải thoát, cho người mù biết họ được sáng mắt…”

Chúng ta cũng được mời gọi loan báo cho những ai bị giam cầm trong tội lỗi biết họ được giải thoát khỏi xích xiềng tội lỗi, cho những người mù tối tâm linh được mở mắt tâm hồn để nhận biết Chúa…

Thế là chúng ta được nối tiếp Chúa Giê-su để thi hành sứ mạng Chúa Cha trao cho Ngài.

Đây là vinh dự vô cùng lớn lao cao quý Chúa dành cho chúng ta.

Tuy nhiên, điều quan trọng mà mỗi người chúng ta hãy tự hỏi mình: Tôi được Thiên Chúa trao phó sứ mạng y như sứ mạng của Chúa Giê-su, nhưng có sẵn sàng thực thi sứ mạng cao cả Chúa trao cho mình chưa?

 Lạy Chúa Giê-su,

Lời tiên báo của ngôn sứ Isaia đã ứng nghiệm hoàn toàn nơi Chúa. Chúa đã hoàn thành xuất sắc sứ mạng Chúa Cha đã ủy thác cho.

Xin giúp chúng con quyết tâm noi gương Chúa, bước đi theo Chúa để chu toàn cho trọn vẹn sứ vụ Chúa trao cho mình. Amen.

 Linh mục Inha-xi-ô Trần Ngà

From: NguyenNThu


 

Thánh Phanxicô De Sales (Francis de Sales) (sinh 21 tháng 8 năm 1567 – 28 tháng 12 năm 1622) – Cha Vương

 Chúc bình an! Hôm nay 24/01 Giáo Hội mừng kính Thánh Phanxicô De Sales. Mừng quan thầy đến những ai chọn Thánh Phanxicô De Sales là quan thầy nhé.

Cha Vương

Thứ 6: 24/01/25

Thánh Phanxicô De Sales (Francis de Sales) sinh năm 1567 trong một vùng biên giới nước Pháp, là con ông chúa vùng Boisy, một gia đình thượng lưu quyền quý nhà Savoia. Sống giữa hai thế kỷ XVI-XVII. Thánh nhân quy tụ nơi mình cái tinh túy của các giáo huấn và các chinh phục văn hóa thời đó, bằng cách hòa giải gia tài của thuyết nhân bản với sự thúc đẩy hướng tới cái tuyệt đối của các trào lưu thần bí. Lối sống của Ngài được đặt trên nền tảng của Lời Chúa: “Hãy học cùng tôi, vì tôi hiền lành và khiêm nhường thật.” (Mt 11:29) Vào lúc tột đỉnh của một cuộc thử thách, Phanxicô đến nhà thờ các cha dòng Đaminh ở Paris, rộng mở con tim cho Chúa và cầu nguyện như sau: ”Lạy Chúa là Đấng nắm giữ mọi sự trong tay, và các con đường của Ngài là công lý và sự thật, bất cứ sự gì xảy ra, bất cứ gì Chúa đã thiết định cho con… Chúa luôn luôn là thẩm phán công bằng và là Cha thương xót, con sẽ yêu Chúa, lạy Chúa… Con sẽ yêu Chúa ở đây và sẽ luôn luôn hy vọng nơi lòng thương xót Chúa và sẽ luôn luôn lập lại lời ca ngợi Chúa… Ôi lạy Chúa Giêsu, Chúa sẽ luôn mãi là niềm hy vọng và ơn cứu độ của con trên cõi đất của các kẻ sống” (I Proc. Canon., Vol I, art 4).

Nếu bạn đang lo sợ một điều gì đó, mời bạn đọc và suy niệm lời huấn từ của của Thánh Phanxicô De Sales dưới đây, hãy noi gương thánh nhân để lại, biết đặt chọn niềm tin vào Chúa, hết lòng phục vụ anh em và làm chứng cho lòng yêu thương nhân hậu của Chúa trong mọi hoàn cảnh.

Để Được Bình Yên (Thánh Phanxicô De Sales)

Đừng lo sợ về những biến đổi trong cuộc sống; thay vào đó, hãy nhìn vào sự kiện với trọn niềm hy vọng khi nó xảy ra. Thiên Chúa là Đấng tác tạo nên con giống hình ảnh của Ngài, sẽ dẫn dắt con vượt qua một cách an toàn; và khi con không thể chịu đựng được nữa, Chúa sẽ ẵm con trên đôi tay của Ngài.

Đừng sợ hãi những gì có thể xảy ra vào ngày mai; Thiên Chúa là Đấng thấu hiểu hết mọi sự đang chăm sóc con hôm nay sẽ gìn giữ con mỗi ngày và mãi mãi. Ngài sẽ che chở con khỏi mọi đau khổ hoặc sẽ ban cho con sức mạnh bền bỉ để chịu đựng nó. Để được bình an, con hãy gạt bỏ những bồn chồn lo lắng trong suy nghĩ và trí tưởng tượng.

Lạy thánh Phanxicô De Sales, xin cầu cho chúng con.

From: Do Dzung

************************

Con thuộc về Ngài – Gia Ân

YouTube player

Sóng hợp xướng – Chorus Wave trong không gian có thể ảnh hưởng đến vệ tinh và tàu vũ trụ

Theo báo Bưu Điện Hoa Nam và các báo Khoa Học

An artist’s depiction of the Magnetospheric Multiscale (MSS) Mission. The four satellites have been collecting valuable data about the Earth’s magnetic field since 2015. Illustration: Nasa

Các vụ nổ năng lượng điện từ kỳ lạ được gọi là “sóng hợp xướng” (Chorus Wave) đã được một nhóm các nhà khoa học do Trung Quốc đứng đầu phát hiện lần đầu tiên ở rất xa hành tinh của chúng ta. Những phát hiện của họ đã làm dấy lên những lo ngại mới về rủi ro đối với tàu vũ trụ và phi hành gia.

Theo các nhà nghiên cứu từ Bắc Kinh, Hoa Kỳ và Thụy Điển, những người đã báo cáo công trình của họ trên tạp chí Nature vào thứ năm, những biến động này bắt nguồn từ một vị trí có khoảng cách chừng 165.000km (100.000 dặm) tính từ Trái đất – xa gấp ba lần so với bất kỳ quan sát nào trước đây.

Sử dụng vệ tinh từ Sứ mệnh Đa thang từ quyển (MMS) của NASA , nhóm nghiên cứu xác định rằng sóng bắt nguồn từ các vành ngoài cùng của từ trường Trái Đất , nơi chúng liên tục bị các hạt tích điện từ không gian bên ngoài tấn công – tương tự như việc gảy dây đàn của một nhạc cụ.
Space Chirping Waves
Chuẩn bị cho vệ tinh MMS ở NASA
Khi chuyển đổi thành âm thanh, sóng hợp xướng giống như tiếng chim hót (líu lo) vào lúc bình minh.

“Sóng hợp xướng đẩy nhanh các electron lên mức năng lượng gần bằng tốc độ ánh sáng… Những electron năng lượng cao này được gọi là ‘electron sát thủ’ vì chúng đã làm hỏng một số vệ tinh, gây thiệt hại hàng trăm triệu đô la”, Horne, người không tham gia vào nghiên cứu này, đã viết trong một bình luận đi kèm.

Các nhà khoa học bối rối khi phát hiện ra sóng hợp xướng ở xa hơn nhiều trong không gian so với trước đây. Ảnh: Tài liệu phát tay
Các nhà khoa học bối rối khi phát hiện ra sóng hợp xướng ở xa hơn nhiều trong không gian so với trước đây. Ảnh: Tài liệu phát tay của nhóm nghiên cứu.
Sóng hợp xướng là một trong những dao động điện từ mạnh nhất trong không gian. Chúng được phát hiện lần đầu tiên trong Thế chiến thứ nhất, khi các nhân viên vô tuyến vô tình nghe thấy chúng phát ra từ các cơn giông bão.
Cho đến gần đây, người ta cho rằng sóng chỉ xuất hiện gần các hành tinh có từ trường, chẳng hạn như Sao Thủy, Sao Hỏa và Sao Mộc . Đối với Trái Đất, chúng thường được phát hiện trong vùng từ trường lưỡng cực của nó, cách bề mặt Trái Đất khoảng 51.000km.

Trái đất và từ trường của nó, bao gồm lớp trung tính ở giữa đuôi và những nơi sóng hợp xướng được đánh dấu bằng đường ngoằn ngoèo màu đỏ. – Nguồn hình ảnh: Liu et al, Nature 2025 (CC BY-NC-ND 4.0)© Khoa học IFL

Trong nghiên cứu này, tác giả chính Liu Chengming từ Đại học Beihang và các đồng nghiệp đã phân tích lượng dữ liệu khổng lồ từ bốn vệ tinh MMS, vốn đã thu thập lượng thông tin chưa từng có về từ quyển Trái Đất kể từ năm 2015, để hiểu rõ hơn về sự tương tác giữa từ trường của Trái Đất và Mặt Trời.

Giáo Sự Liu nói với Tân Hoa Xã rằng, “Chúng tôi đã quan sát thấy sóng hợp xướng có tần số dưới 100Hz, trong phạm vi mà con người có thể nghe được. Khi chuyển đổi thành đầu ra âm thanh, chúng tạo ra một ‘hợp xướng không gian’ mà chúng ta thực sự có thể nghe thấy”.

“Âm thanh này không chỉ giống tiếng chim hót mà còn gợi lên ‘tiếng hát của cá voi ngoài không gian’ thường được mô tả trong khoa học viễn tưởng.”


Lệnh cấm phân biệt đối xử của tổng thống Trump ảnh hưởng như thế nào đến nhân sự của các hãng xưởng

Theo nhật báo phố Wall – WSJ

Trum Taking Down DEI by Dick Wright

Sắc lệnh hành pháp của Trump có thể ảnh hưởng đến bao nhiêu lĩnh vực kinh doanh trong thế giới?

Một phần lớn các công ty đều bị ảnh hưởng. Hầu hết các công ty lớn của Mỹ cùng hàng ngàn công ty nhỏ bán hàng hóa và dịch vụ, chẳng hạn như giấy vệ sinh, máy bay phản lực chiến đấu và thiết kế trang web, cho chính phủ Hoa Kỳ. Chính phủ sử dụng ảnh hưởng của mình để ban hành các chính sách về mọi thứ, từ tiền lương đến các hoạt động đa dạng hóa lực lượng lao động.

Vào năm 2023, chính phủ liên bang đã cam kết khoảng 759 tỷ đô la cho các hợp đồng với các công ty tư nhân, bao gồm cả Boeing.

Vào năm 2023, chính phủ liên bang đã ký kết khoảng 759 tỷ đô la cho các hợp đồng với các công ty tư nhân. Ảnh: Ellen M. Banner/The Seattle Times/Associated Press

Trong tài khóa năm 2023, chính phủ liên bang đã ký kết khoảng 759 tỷ đô la cho các hợp đồng với các công ty tư nhân, bao gồm Microsoft , Google và Boeing . Theo một số ước tính , khoảng 20% ​​lực lượng lao động Hoa Kỳ được tuyển dụng tại các nhà cung cấp cho chính phủ liên bang.

Một sắc lệnh hành pháp yêu cầu các nhà thầu phải chứng nhận rằng họ không có chương trình nào vi phạm luật chống phân biệt đối xử. Các nhà thầu và các chủ lao động khác từ lâu đã được kỳ vọng sẽ tuân thủ các luật như vậy, nhưng bối cảnh pháp lý đã thay đổi kể từ khi Tòa án Tối cao ra phán quyết năm 2023 bãi bỏ hành động tích cực trong giáo dục đại học . Trump cho biết chính quyền của ông coi bất kỳ chương trình nào bao gồm các ưu tiên dựa trên các đặc điểm như giới tính hoặc chủng tộc, chẳng hạn như các chương trình cố vấn cho phụ nữ, là bất hợp pháp.

Dei Cartoons and Comics - funny pictures from CartoonStock

Thứ hai, một lệnh hành pháp nhằm chấm dứt phân biệt đối xử và DEI, lệnh này đã yêu cầu tổng chưởng lý nộp báo cáo lên Nhà Trắng trong vòng bốn tháng với các khuyến nghị nhằm “khuyến khích” các công ty tư nhân “chấm dứt sự phân biệt đối xử và ưu đãi bất hợp pháp, bao gồm cả DEI”.

Bây giờ Trump đã hủy bỏ lệnh năm 1965 do Tổng thống Lyndon B. Johnson ký, các nhà thầu cũng không còn phải chứng minh rằng họ đang hướng tới lực lượng lao động phản ánh đặc điểm nhân khẩu học của những người lao động hiện có.

Tuy nhiên sắc lệnh hành pháp về người khuyết tật và cựu chiến binh không thay đổi, tổng thống Trump đã giữ nguyên các quy tắc khuyến khích các nhà tuyển dụng tăng cường tuyển dụng người khuyết tật và cựu chiến binh. Các chương trình cải thiện triển vọng việc làm của những nhóm này dường như không có rủi ro vào lúc này; trọng tâm của chính quyền là về sự ưu đãi cho chủng tộc và giới tính.

Tại sao DEI lại bành trướng mạnh như vậy?

Trong nhiều thập kỷ, các công ty đã sử dụng các chương trình DEI đủ loại—bao gồm đào tạo chống định kiến ​​và nhóm nguồn lực nhân viên—để cố gắng thu hút và giữ chân người lao động. Nhiều công ty cũng cho biết họ cần có lực lượng lao động phản ánh dân số để tạo ra và bán sản phẩm cho nhiều đối tượng khách hàng khác nhau.

Cam kết của các công ty đối với các chương trình DEI tăng vọt sau khi George Floyd bị cảnh sát Minneapolis giết vào năm 2020. Kết quả là, các công ty đã cam kết chi hàng tỷ đô la cho các sáng kiến ​​công lý chủng tộc .

Lời Bàn của Kẻ Đi Tìm:

  • Cần phải không phân biệt đối xử với phái nữ và thành phần thiểu số trong tuyển dụng.
  • Tuy nhiên, yếu tố tài năng tương xứng không thể không đặt lên hàng đầu nhất là trong việc tuyển dụng ở Đại Học và các vị trĩ lãnh đạo.
  • Thực tế tại bất kỳ hãng xưởng nào tuyển dụng theo kiểu chỉ đạo của DEI đã mang lại hậu quả thê thảm mà Boeing là một điển hình của việc tuyển dụng không dựa vào tài năng nên đã tạo ra các sản phẩm tồi ngay ở một công ty đã từng đứng hàng đầu thế giới.