Chúa Ban Cho Chúng Con Hằng Ngày Dùng Đủ

Chúa Ban Cho Chúng Con Hằng Ngày Dùng Đủ
(CN 17 TN B)

 
Một trong các môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: “Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người”. Chúa Giêsu nói: “Cứ bảo người ta ngồi xuống”. Nơi đó có nhiều cỏ, người ta ngồi xuống, số đàn ông độ năm ngàn. (Ga 6, 1-15).

Trong thời buổi càng văn minh càng tân tiến, con người ta hiện tại đã có thể phóng những phi thuyền lên mãi tận những hành tinh mãi tít xa, xa có thể mang về lại trái đất cho chúng ta những hình ảnh thật ngoạn mục, thật thích thú, thật khó mà tưởng tượng nổi khối óc của con người bây giờ.   Ấy thế mà có phải chúng ta càng lên được bao xa, thì chúng ta lại cảm thấy càng mất hút trong một vũ trụ bao la không có biên giới ấy!.   Cũng y như khi chúng ta có dịp xem được những phim ảnh phóng sự về chiều sâu của biển cả, của cả một đại dương thật sâu thẳm, mà cho đến ngày hôm nay, phương tiện cũng chưa cho chúng ta có quyền khai thác chiều sâu không có biên giới ấy của biển cả!.   Thế mới cho chúng ta biết quyền năng tác tạo vĩ đại của một Thiên Chúa vô cùng kỳ diệu của chúng ta.

Các nhà khoa học của mọi thời đại, dù có thông minh đến tận đâu, cũng chỉ mới có dùng chưa đến 10% chất xám của cả một khối óc mà Thiên Chúa đã ban cho họ, còn chúng ta thì sao?.    Như tôi đây, không biết có dùng được hết 5% chất xám hay không nữa! Nhưng tôi biết khả năng của tôi, thà thế mà tôi phải luôn cần đến sức mạnh của Thiên Chúa.   Thà thế mà tôi luôn bám và trụ trì trong nhà của Chúa tôi, để tôi có được nơi tựa nương thật vững vàng và vững chắc.   Tôi chỉ cầu Chúa ban cho tôi và gia đình hằng ngày dùng đủ, vì cơm bánh nuôi bụng tôi sao sánh ví cho bằng cơm bánh nuôi linh hồn và tâm linh của tôi là Lời Chúa, và Mình Máu Thánh Chúa chứ!?.

 

Vì cái bụng Chúa ban cho ta hễ biết đói thì nó đòi phải được ăn, là để nuôi sống thân xác hằng ngày của chúng ta, thì là cái lẽ đương nhiên Thiên Chúa đã ban tặng cho chúng ta tất cả!.   Thật đầy đủ thật dư đầy những thực phẩm thiên nhiên, trong trời đất, chung quanh chúng ta, những gì là cần thiết Chúa đã ban cho nhưng không.   Như những con gia súc chúng ta nuôi được trong nhà, ngoài sân nhà, hay ngoài đồng ruộng.   Trái cây thì oằn nặng đầy dẫy ngoài sau vườn.   Cây cải cùng mọi thứ rau tươi cũng thật xanh um Chúa ban cho bốn mùa không mùa nào mà thiếu những cây, rau, trái, và cá thịt.   Nếu quả cuộc đời của chúng ta chỉ cần có bấy nhiêu, và chỉ có bấy nhiêu thôi! Thì thiết tưởng trên thế giới không có cái cảnh chết đói đến độ dẫn đưa anh chị em của chúng ta đến sự chết chóc, bệnh tật, và khổ nghèo.

Một trong các môn đệ, tên là Anrê, em ông Simon Phêrô, thưa cùng Người rằng: “Ở đây có một bé trai có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng bấy nhiêu thì thấm vào đâu cho từng ấy người”.   Ở đây tôi thực sự cảm phục và cảm mến tấm lòng của đứa bé trai.   Trong tay bé có được năm chiếc bánh lúa và hai con cá.   Ở đâu mà đứa bé trai này có được một tấm lòng như thế??.    Có phải vì đứa bé trai này xuất thân từ một gia đình mà gương mẫu của bé là cha mẹ của bé hay không?.

 

Chứ một đứa bé được lớn lên không người dậy dỗ, sống một cuộc sống bon chen, đua đòi, ngoài chợ đời, tranh dành và phải ăn cắp để nuôi thân, thì tôi không tin là có được tấm lòng như thế đâu!.    Nói thế không phải để tôi trách móc gì những đứa trẻ phải lớn lên ở chợ đời từ cái thuở được lọt lòng mẹ.   Nhưng tôi nói lên đây là để nhắc nhở những anh chị em trẻ, phải biết có trách nhiệm trên những gì mình làm, mà kết quả thì không cho ta một điều gì gọi là hữu ích, là lành mạnh, là thánh thiện, là an bình cả! Thưa có đúng không anh chị em?.    Ngay cả những bậc cha mẹ có được chứng dám rõ ràng trước mặt Thiên Chúa, linh mục, và toàn thể gia đình hai họ hai bên, cùng tất cả anh chị em bằng hữu nữa!.

Cuộc đời đã khó khăn bởi sự đòi hỏi của chúng ta nhiều, làm cho chúng ta lãng phí thật nhiều thời giờ mà tìm kiếm những sự vô bổ vô ích, đổ lên gia đình của chúng ta.   Vì mải mê tìm kiếm những vật chất để cung phụng trên thân thể lười biếng, thiếu trách nhiệm, yếu đuối, và tội lỗi của chúng ta.   Chúng ta đã vô tình xa lánh Chúa vì đến với Chúa chúng ta kiếm cớ là không có thời giờ dành cho Chúa.   Rồi thì chúng ta cố tình làm thêm giờ, chạy theo những xa hoa vật chất, mà bỏ bê gia đình của mình trong khi người chồng, con, mang tiếng là có vợ có mẹ đó chứ, nhưng sự thật chồng, con, chẳng mấy thấy mặt để mà lo cho được một miếng ăn đàng hoàng.   Mà không phải là hằng ngày đưa tiền cho chồng, con, để đến bữa ăn thì tự động mà đi kiếm gì ăn, cho nó khoẻ, vì vợ vì mẹ phải bôn ba đi kiếm tiền.

 

Tiền mà chúng ta để chúng làm chủ, thì bao nhiêu gọi là cho vừa, và rồi một ngày nào đó tất cả người thân của chúng ta lần lượt bỏ chúng ta ra đi không một lời từ giã, thưa có phải?.   Vì thế vô hình chung, chúng ta đã làm gương xấu cho con cái của chúng ta.   Nói láo với mọi người trước mặt chúng.   Làm chứng gian ngay trước mặt chúng.   Ăn lời ăn lãi, làm cân gian xảo, đồ giả bán giá thật.   Ăn gian nói dối và chửi lộn không ngớt trên chóp miệng của chúng ta.   Cho nên bài học của cậu bé có tấm lòng quảng đại không phải dễ tìm thấy ở thời buổi của ngày nay đâu!.   Không phải là không có nhưng thưa rất hiếm có thấy.

Thật là một điều phũ phàng thay! khi chúng ta có một cách sống chạy đua với dòng đời, khi mà điều kiện của một người cần phải có để mà có thể lập gia đình, để mà có thể có được bộ mặt với xã hội, để mà không bị khi dể, v.v…… Đàn ông con trai ở tuổi kiếm vợ thì cũng ít nhất phải có được cái bằng cấp kỹ sư, phải có công ăn việc làm vững chắc, phải có xe xịn, phải có khả năng mua được nhà, và còn phải có khả năng ở nhiều lãnh vực khác nữa!.    Còn những gì gọi là luân thường đạo lý thì thời nay coi như là cổ hũ lắm vậy!.

 

Nhà Thờ ngày nay cũng vắng bóng con cái Chúa nhiều lắm lắm!.   Một số trước đây đã làm biếng không thích đi nhà thờ nay kiếm cớ đổ lỗi cho kinh tế tuột dốc phải đi làm thêm giờ để kiếm thêm tiền.    Một số khác đã lấy lý do đổ lỗi cho các linh mục đã làm gương mù gương xấu cho Giáo Hội, vốn dĩ đàn chiên đã sẵn thiếu linh mục; những người giáo dân này chắc trước đây đi nhà thờ là để tìm đến những ông cha này chứ không phải là để đến với Chúa?.

Một số giới trẻ ngày nay đã thiếu đi rất nhiều những người lớn sống một cuộc đời gương mẫu ngay lành từ trong gia đình, ngoài xã hội, trong giáo hội, để hướng dẫn chúng đi ngay đường thẳng lối!.   Nhưng điều chính yếu nhất vẫn là sự sống mẫu mực sống gương mẫu trong một mái ấm gia đình, mà thời buổi ngày nay rất hiếm thấy.   Phần nhiều gia đình trên toàn thế giới đã có mức độ ly dị báo động đến thật đáng sợ.   Rồi thì những người đồng tình luyến ái, cũng đã sống một cách công khai với nhau.   Chẳng những thế mà có một vài tiểu bang bên Mỹ này đã đồng ý cho họ lấy nhau, và lại còn cho họ cái quyền được xin con nít về làm cha mẹ nuôi của chúng nữa chứ!.  Chúng ta thử tưởng tượng xem một gia đình như thế sao gọi là một gia đình Thánh Gia được chứ?.   Ôi thôi!  Thời buổi ngày nay vàng thau lẫn lộn …. hay được gọi là thời buổi của quỷ ma ra đời …. hay tận thế đang sắp sửa đến trên thế gian này mà không một ai tưởng và ngờ được hay sao?.

Thấy phép lạ Chúa Giêsu đã làm, người ta đều nói rằng: “Thật ông này là Đấng tiên tri phải đến trong thế gian”. Vì Chúa Giêsu biết rằng người ta sẽ đến bắt Người để tôn làm vua, nên Người lại trốn lên núi một mình.   Lại nữa, sao chúng ta không bắt chước đức tánh khiêm nhường của Thầy chí ái Giêsu của mình nhỉ?.    Sau khi Ngài làm phép lạ hóa bánh và cá ra nhiều để nuôi tất cả con cái của Ngài đang đói lả và không có chỗ có nơi để cho họ có thể tự túc mà lo cho họ miếng ăn được.    Ngài hiểu được rằng phép lạ Ngài đã làm, đã được chứng kiến, và đã nuôi ăn tất cả là 5000 người đàn ông, chưa kể đàn bà và con nít, lại còn hốt lại được bao nhiêu thùng bánh dư nữa!.

 

Những gì con người trần thế chúng ta tìm kiếm thì lẽ đương nhiên không thể nào giống được với những những gì cao cả của Thiên Chúa chúng ta.   Bởi đấy không phải là giá trị đích thực của Nước Trời.   Ai muốn làm lớn trên Nước Trời thì phải làm chức phận nhỏ bé nhất trên trần gian.  Ai đi theo tiền bạc và để chúng làm chủ thì sẽ mất linh hồn.    Chúa Giêsu là con một duy nhất của Thiên Chúa Cha trên Trời, mà Ngài đã còn không cần, thì bả phù hoa trên trần gian này có là gì cho Ngài chứ?.    Chúng ta thử suy nghĩ mà xem!.

Chúng ta thử tưởng tượng mà xem bản tánh rất là tầm thường của chúng ta là luôn ham thích tìm kiếm sự phô trương, được khoe khoang xem chừng như rất trơ trẽn, tục trần, ham hố, và thái quá của chúng ta hay không?.     Ai đời lại có thể từ bỏ cho được khi mà mọi người đang coi chúng ta là ngôi sao rực sáng, đang là được mọi người cung kính, nể trọng, và nể vì ….???.     Bài học của Thầy chí ái về đức tính khiêm nhường luôn rành rành ra đó! Nhưng chẳng mấy khi chúng ta bắt chước cho được.   Thành thử cho nên cuộc đời của chúng ta ngày lại ngày, hoàn toàn luôn tất bật và vất vả!.

 

Bởi chúng ta luôn tìm kiếm những của phù du mau tàn, chóng qua, chóng rỉ sét, và luôn bội bạc.    Còn Ba Ngôi Thiên Chúa là Đấng có một tình yêu vô cùng luôn ban phát nhưng không cho con cái của Ngài, thì chúng ta chẳng một mảy may nghĩ đến.   Để cảm tạ, tri ân, và suy tôn Ngài.   Có phải Ngài hằng ngày vẫn ban ơn cho chúng ta hơn cả những gì chúng ta tìm kiếm và cầu xin, ngay trên trần gian này và cả sự sống đời sau không?.    Nhưng không, tội lỗi và hiểm họa cho chúng ta thay!  vì chúng ta sống quá mù quáng đã để cho quỷ ma, chúng đang lừa dối, và lấy mất linh hồn đời đời của chúng ta, mà nào chúng ta có hay biết?  Nhưng dù có biết chúng ta cũng giống như cái Thằng Người Gỗ, thích chọn cuộc sống vui chơi, hơn là được đi học để được Trở Thành Người thật.

Mong Phép Lạ của Chúa biến bánh và cá ra nhiều trước mắt chúng con, đã nuôi chúng con ăn thật no nê, nhờ vào lòng hảo tâm của một cậu bé có trái tim độ lượng giống Chúa, nên chúng con mới có bánh và cá mà ăn; cậu bé đã dậy chúng con sống thật, biết chia sẻ, với lòng quảng đại của cậu mà phép lạ của Chúa Giêsu mới có được.   Amen.

 

 

** Xin bấm vào mã số dưới đây để hát theo:

http://www.youtube.com/watch?v=DD0f9YUBi2Y

(Làm Con Thiên Chúa)

Y Tá Của Chúa,

Tuyết Mai

 

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay