Sự Khao Khát Được Về Trời

Sự Khao Khát Được Về Trời

                                                                         Tuyết Mai

Trong thời buổi tân tiến và duy vật, ai trong chúng ta còn ao ước muốn được về Trời mà không tìm cách để được hoãn lại? Ít nhất là một ngày?. Cường độ của sự khao khát mong muốn được về Trời trong chúng ta là bao nhiêu, nếu được hỏi từ 1 cho đến 10, thưa anh chị em?. Theo tôi nghĩ chẳng có nhiều đâu vì chúng ta ai cũng có rất nhiều lý do cá nhân. Vì có phải sự việc Về Trời đây là hão huyền, chẳng có ai trong chúng ta từng được chứng kiến, để mà so sánh, hay để cố gắng sống cho nên tốt lành.

Ai trong chúng ta cũng đều nghĩ rằng cuộc đời trần gian này ít nhất cũng cho chúng ta 80 năm tuổi thọ, còn những ai bị chết sớm là chuyện của họ chứ chẳng phải là của mình để mà sợ, mà chuẩn bị, mà lo toan cho việc linh hồn của mình. Nhất là ai trong chúng ta
cũng có vẻ chờ chờ đợi đợi trong giai đoạn cuối của cuộc đời mới muốn sửa đổi
tâm tánh và làm những điều lành. Giai đoạn cuối của cuộc đời là khi nào thưa
anh chị em?. Có phải thời gian mà chúng ta không còn cựa quậy cái thân xác được
nữa, là thời gian chúng ta chờ đợi cái chết đến, không được an thân vì thiếu
Bình An của Chúa?.

Thiên Đàng có phải nó cũng giống như Chúa ban cho mỗi người chúng ta mỗi người một mảnh vườn. Đất tốt Chúa cũng ban cho chúng ta có sẵn. Dụng cụ làm việc Chúa cũng ban cho. Chỉ có một đòi hỏi nơi chúng ta là ra sức mà vun xới, trồng trọt, tưới bón, trừ sâu
bọ, và thăm nom chúng từng ngày, và chờ ngày chúng lớn để cho bông cho trái.
Bông trổ càng nhiều, trái càng nặng trĩu sai cả cành, có phải đó là dấu chỉ của
sự thành công của người trồng trọt hay không?. Còn ai biếng nhác thì sao thưa
anh chị em?. Mỗi người nơi chúng ta đều có câu trả lời. Hậu quả của người ấy
thì có lắm thương đau nếu để cho vườn tược thành miếng đất chết. Đó cũng cho
chúng ta thấy là nơi người ấy luôn có sự cau có khó chịu và tâm hồn rất khô
cằn, như miếng đất của họ vậy!.
Người chăm lo trồng trọt thì luôn cởi mở và hạnh phúc, vì ai ra vườn nhìn thấy sự thành công của mình mà không hoan hỉ, mà không liền chúc tụng Thiên Chúa chứ?. Suốt cả năm
ròng họ đã ra sức vất vả để lo cho chúng cây, đến mùa gặt hái thì một mớ đem ra
chợ bán để nuôi thân vừa có tiền để dành, lại vừa có thể chia sẻ cho những ai
khốn cùng. Thật hạnh phúc thay cho những con người luôn biết sống từng ngày,
luôn biết cảm tạ và tri ân Thiên Chúa, luôn vui vẻ và thương yêu người có nhu
cầu. Chứ như những gì Chúa ban cho chúng ta là khả năng, là thời giờ, và là cơ
hội mà chúng ta đã biến chúng thành “không có” thì chẳng những chúng ta đói
khát mà là trở thành ung nhọt của xã hội. Có phải Chúa của chúng ta Người rất
công bình trong mọi việc khi Chúa sắp đặt cho từng người chúng ta?. Người ban
cho ai cũng bằng và ngang nhau, chỉ khác nhau là người thì thực hành và người
thì không.

Vâng, tôi chỉ có thể so sánh Nước Trời thật giản đơn là như thế, nhưng ai cũng hiểu rằng Nước Trời thì gấp nghìn lần hạnh phúc hơn trần gian nhiều, vì Nước Trời là Nơi mà con
người được giải thoát tất cả; không còn sinh, bệnh, lão, tử nữa!. Nước Trời là
nơi mà hạnh phúc cả bốn mùa. Luôn có tiếng nói cười, và đàn ca hát xướng. Nơi
mà yến tiệc không bao giờ ngừng. Nơi mà chúng ta không còn phải chạy từng ngày
cho miếng ăn, cái mặc, hay nơi chốn để ở. Nơi mà Thiên Chúa Cha thương yêu con
cái Người, ban cho tất cả sự sống vĩnh cữu và viên mãn.

Nước Trời thế có đủ để đánh động sự ham muốn của chúng ta mong mỏi để đến hay không?. Hay chúng ta để cho những sự ham muốn rất tầm thường trên trần thế này, hoãn lại hay làm gián đoạn những suy tính quan trọng hàng đầu của chúng ta là Con Đường Về Trời. Những sự ham muốn rất tầm thường mà ai cũng phải tất bật, tranh dành, chém giết
nhau đó có phải là nhà cửa, tiền bạc, danh vọng, quyền thế, rồi thưa gì nữa?.

Ai trên đời có thể tránh được cái chết bất đắc kỳ tử?. Ai tránh được hay hoãn

được thần chết khi ông đến gọi?. Ai có thời giờ …. để trối trăn cho người thân
thương, để lại gia tài cho ai, nhắn gởi những điều rất quan trọng?. Thưa một
tiếng thốt ra trong miệng còn không được thì điều gì còn quan trọng hơn nữa
trong giờ lâm tử?. Thưa giờ lâm tử có sợ lắm hay không …. và câu trả lời xin dành cho từng người chúng ta.

Amen.
Y Tá của Chúa,

Tuyết Mai

(05-17-12)      nguồn: từ Maria Thanh Mai gởi

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay