ĐẠI HỌC SỰ CHẾT

   ĐẠI HỌC SỰ CHẾT

Hôm thứ Hai ngày 16/4/2007, một sinh viên và là hung thủ đã nổ súng gây tử thương cho 32 người tại đại học Virginia Tech đã làm chấn động dư luận Mỹ và trên thế giới. Đây là cuộc thảm sát tệ hại nhất lịch sử Hoa Kỳ. Hung thủ tên là Cho Seung-Hui, một thanh niên 23 tuổi người Nam Hàn, được mô tả là người cô đơn, bất thường và bạo động. Cho đang theo học ngành Anh văn và sống trong nội trú của trường Đại học Virginia Tech. Cho đã để lại các bức thư chống phụ nữ và con cái nhà giàu một cách dữ dội.

Chân dung lạnh lẽo của Cho Seung-Hui, đã xuất hiện trên báo chí và truyền hình một ngày sau vụ tàn sát tại trường Ðại Học Virginia Tech. Mùa Thu năm ngoái, Cho đã cung cấp những kịch bản chứa đựng đầy những hình ảnh đồi trụy và bạo lực mà Cho đã viết trong khi anh ta theo học lớp viết kịch bản cùng thời gian với lớp Anh ngữ. Một kịch bản nói về một trận cãi vã giữa con riêng và cha kế trong đó gồm cả hành động ném búa và tấn công với cưa máy. Kịch bản thứ hai nói về những học sinh tưởng tượng một cuộc tấn công và giết người thầy giáo đã sờ mó họ.

Cho đã tự sát sau vụ nổ súng và vì anh có lối sống cô độc nên không ai biết rõ chính xác nguyên nhân nào khiến anh đã hành động như vậy. Theo tin tức mới nhất thì anh có mối thù ghét các con nhà giàu với lối sống đồi truỵ.

Sau 2 ngày xảy ra vụ Cho nổ súng với con số thương vong tệ hại nhất trong lịch sử Hoa kỳ thì tại Irắc cũng sảy ra 4 vụ nổ bom gây tử thương cho trên 170 người. Đây cũng là vụ sát hại tệ hại nhất trong một ngày của lịch sử chiến tranh khủng bố ở Irắc. Những tên khủng bố quốc tế gọi chiến trường Irắc hôm nay là “Đại học khủng bố” (University of Terror) mà qua đó các sinh viên đang thực hành việc ôm bom. Khủng bố ngày càng tinh vi hơn trong các chiến thuật giết người. Chúng dùng “bom người” và tất cả những vũ khí có thể được để giết người bất kể người đó là ai thường dân hay binh lính, và chết càng nhiều càng tốt.

THẾ GIỚI SỰ CHẾT

Những vụ bạo động, khủng bố xảy ra trên khắp thế giới đang đưa nhân loại vào đêm đen tăm tối. Con người đã trở nên mối đe dọa của chính con người. Con người đã trở nên vũ khí giết con người. Con người đã làm cho con người trở nên bất an. Nhân loại đang sống trong những ngày tháng lo sợ, không có bình an. Bước ra khỏi nhà, lên xe buýt, đi lửa, ngồi trên máy bay con tim đều phập phồng. Trường học, nhà thờ không còn là nơi an toàn. Sự ác đang lan tràn khắp thế giới. Thế giới đang bị sự ác, khủng bố làm áp đảo và chiếm đoạt.

Trong khi đó những ảnh hưởng của môi sinh do các nhà máy hóa học, khí đốt sa thải bừa bãi đang làm cho khí hậu điạ cầu trở nên nóng hơn, ngột ngạt, độc hại hơn. Những tảng băng vĩ đại ở Bắc Cựu đang tan dần thành nước. Nước biển trở nên nóng hơn và sẽ giết chết nhiều loài hải sản. Những rừng san hô dưới lòng biển cung cấp chỗ ở, sinh sản cho các loài tôm cá đang biến thành những sa mạc san hô chìm dưới mặt nước. Người ta tiên đoán trong 50 năm nữa, hải sản sẽ trở nên khan hiếm, cạn kiệt. Con người sẽ rơi vào tình trạng khan hiếm thức ăn nghiêm trọng.

Một hậu quả nữa là sự ô nhiễm khí quyển vì hiện tượng suy giảm (thủng) tầng khi ozon. Chất độc CFC do các nhà máy chế biến công nghiệp xa thải chính là “kẻ khủng bố” tầng khí ozon. Sau khi chịu tác động của khí CFC và một số loại chất độc hại khác thì tầng ozon sẽ bị thủng, không còn làm tròn trách nhiệm của một tấm lá chắn bảo vệ mặt đất khỏi bức xạ tia cực tím UV-B, làm cho lượng bức xạ UV-B tăng lên, gây hậu quả xấu cho sức khoẻ của con người và các sinh vật sống trên mặt đất, mà cụ thể là ung thư da.

Về y tế những bệnh AIDS, ung thư cũng lan tràn, nhưng giết người nhiều nhất vẫn là những vụ phái thai, mà trong đó Việt Nam đứng trong bảng danh sách hàng đầu các nước về số thai nhi bị giết.

CÔ ĐƠN VÀ SỰ CHẾT

Adong là nhân chứng đầu tiên rằng con người không thể sống cô đơn một mình mà có hạnh phúc. Adong được Thiên Chúa tạo dựng nên là người đầu tiên, một mình một cõi, làm chủ mọi loài, không ai phiền hà, quấy rầy thế mà Adong không cảm thấy vui. Một mình thì không thể có tình yêu mà chỉ có cô đơn. Anh Cho đã sống những chuỗi ngày cô độc vì tình yêu của anh không có để cho đi, hay anh chưa nhận ra một Tình Yêu ở trên cao.

Nhạc sĩ Đài Phương Trang đã viết bài nhạc tình yêu cô đơn như sau:

Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không duyên
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng không thành
Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng dở dang
Yêu ai cũng lỡ làng dù rằng tôi chẳng lỗi chi
………

Đời tôi cô đơn bao năm qua vẫn cô đơn
Dù ai đẹp đôi nhưng riêng tôi vẫn lạnh lùng
Trời cho tôi cô đơn bao nhiêu lần nữa đây?….

Vâng, đời Cho “cô đơn” bao năm qua vẫn cô đơn, dù ai đẹp đôi nhưng riêng Cho vẫn “lạnh lùng”. Đơn độc có tình yêu rất khác với cô đơn không tình yêu. Cho cô đơn không tình yêu nên anh đã nghét những người phụ nữ, ghét con nhà giàu. Cho vẫn lạnh lùng nên khi cầm trong tay khẩu súng anh đã rất lạnh lùng nhả đạn. Sự chết và tội lỗi rất thích làm bạn với những kẻ cô đơn không tình yêu. Giuđa ở giữa tình yêu anh em và Thầy mình, nhưng Giuđa đã tự tách khỏi đường tình yêu để đi trong cô đơn đêm tối và sau cùng treo cổ chết trong cô đơn, lạnh lùng.

THIÊN CHÚA LÀ TÌNH YÊU

Thánh Gioan định nghĩa rất chí lý: “Thiên Chúa là tình yêu”. Và Ngài lại nói thêm: “Ai không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga 4:8). Rồi Ngài nói thêm: “Kẻ không yêu thương, thì ở lại trong sự chết (1Ga 3:14)”.

Khi xem tin tức về vụ nổ súng ở trường đại học Virginia Tech, hay vụ đánh bom ở Irắc bạn và tôi đều suy nghĩ về sự ác và cái chết. Một người ác thì luôn muốn cho người khác chết, còn kẻ yêu thương thì luôn muốn cho người khác sống. Sự nghịch lý này không phải bây giờ mới xảy ra, mà nó đã xảy ra ngay từ buổi sơ khai của con người. Tội phạm đầu tiên giữa con người với con người là giết người. Ca-in đã giết Aben em mình. Tội phạm lớn lao nhất của con người là giết Thiên Chúa.

Trong hỏa ngục không có tình yêu và vì không có tình yêu nên cũng không Thiên Chúa. Tình yêu Thiên Chúa là tình yêu vĩnh cửu, tình yêu chân thật. Không có tình yêu của Thiên Chúa, con người vẫn có tình yêu nhưng tình yêu ấy là tình yêu nhất thời, tình yêu ích kỷ, tình yêu xác thịt, tình yêu mù quáng.

Bạn thân mến,

Khi xảy ra vụ thảm sát, người ta bắt đầu chỉ trích chính sách “Gun Control” (Kiểm soát súng ống) của chính phủ Mỹ. Các tay buôn vũ khí có áp lực và chạy hành lang quá mạnh nên luật Gun Control chẳng có cơ hội thông qua. Buồn thay Gun Control không thông qua (not passed) mà việc loại Thiên Chúa ra khỏi trường học, đời sống lại passed (thông qua). Thế giới hôm nay cần God be in control (Chúa làm chủ) đời sống, xã hội hơn là Gun control thì mới có hòa bình thực sự. Ngày nào con người không còn có Thiên Chúa trong cuộc đời thì có sống cũng như chết, có yêu mà chẳng được yêu. Súng để tự vệ, bảo vệ con người nhưng súng đã trở thành vũ khí để giết người. Ở đời có nhiều cái để bảo vệ mình như súng ống, tiền bạc, điạ vị… lại trở thành cái giết mình. Chỉ có sự bảo vệ của Thiên Chúa mới bảo đảm cho con người đời này và đời sau. Bạn hãy chọn Thiên Chúa làm chủ đời sống (Let God be in control of your life) hôm nay, đó là sự chọn lựa đúng nhất, khôn nhất và giá trị nhất. Hãy trở về tìm lại nguồn bình an và sự bảo vệ đích thực ở nơi Thiên Chúa hôm nay.

Có Thiên Chúa là có tình yêu đích thực. Mẹ Têrêsa đơn độc nhưng nơi Mẹ lại chảy ra suối tình yêu của Thiên Chúa đến với những người nghèo khó. Sự giàu có của người khác không thể sánh với sự giàu có tình thương của mẹ. Khác với Cho ghanh tỵ với con nhà giàu, Mẹ Têrêsa không ghanh tỵ với người giàu, vì mẹ biết cho dù họ giàu có vật chất đến đâu đi nữa mà không có tình yêu đối với anh em đồng loại thì họ cũng chỉ là kẻ nghèo khó rất đáng thương.
Nguồn: từ Maria Mai gởi

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay