GẶP GỠ ĐỨC KITÔ BIẾN ĐỔI CUỘC ĐỜI MÌNH

GẶP GỠ ĐỨC KITÔ BIẾN ĐỔI CUỘC ĐỜI MÌNH

                                                                        Nguyễn Sơn 

 

 Gặp gỡ Đức Kitô

Vâng, gặp gỡ Đức Kitô… biến đổi cuộc đời mình. Thật đúng như lời một bài hát mà phong trào Canh Tân Đặc Sủng (CTĐS) vẫn thường hát trong những giờ họp nhóm…

Khoảng 15 năm trước đây, hai cánh tay của tôi bị đau nhức vô cùng do hậu qủa của những năm tháng xử dụng computer. Cứ khoảng hai ba giờ sáng là hai cánh tay của tôi đánh thức tôi dậy vì đau nhức, có những lúc đau qúa chịu không nổi nước mắt tôi tuôn rơi. Tôi đã đi Bác sĩ (BS) Tây y, đông y, châm cứu, physical therapy… nhưng đau vẫn hoàn đau, nhức vẫn hoàn nhức.

Tôi kể chuyện bệnh tình của tôi cho anh T., bạn cùng thời trong quân đội, anh rủ tôi đến nhóm CTĐS ở St. Barbara với anh để xin ơn chữa lành. (anh T. trước đó bị bướu óc, BS bảo anh còn 6 tháng nữa… về lo hậu sự đi là vừa, nhưng qua những năm tháng cầu nguyện, giờ này anh vẫn còn trên dương thế). Tôi đến với CTĐS ở St. Barbara được vài tuần thì tôi chuyển về nhóm CTĐS ở St. Callistus vì giờ giấc thuận tiện cho tôi hơn.

Tôi say mê đến với nhóm CTĐS ở Tam Biên vào những chiều Chúa nhật, những bài hát Chúa ban cho tôi qua ca đoàn làm nước mắt tôi dâng trào, tôi đã khóc như trẻ thơ. Qua những bài hát tôi đến với Chúa dễ dàng hơn, tôi kết hợp với Chúa mật thiết hơn (khi tôi lần hạt chuỗi 50, có lẽ 48 kinh đi lang thang đâu đó…). Tôi đã từng tham gia vào những hội đoàn khác nhưng Chúa cho tôi dừng chân ở CTĐS, và tôi ca tụng Chúa với hết linh hồn, hết trí khôn.

Tôi tham dự khóa tĩnh tâm 3 ngày ở St. Policarp là khóa 4. Trong thời gian này tôi vẫn chỉ đi có một mình, tôi hăng say vì tôi có bệnh nên vái tứ phương, sau đó, nhà tôi thấy tôi đi một mình tội nghiệp nên rủ cháu út (lúc đó 11 tuổi) cùng đi với tôi cho vui…

Tôi là người bệnh đi xin ơn chữa lành nhưng đi nhiều tháng vẫn chưa thấy được chữa, nhà tôi là người chỉ đi theo tôi cho vui nhưng Chúa lại chữa cho nhà tôi trước, những bệnh nặng của nàng từ từ rũ cánh ra đi: nào là Vertigo (theo BS thì bệnh này sẽ theo bệnh nhân cho đến chết) mỗi lần cơn bệnh kéo đến thì nhà tôi nhức đầu, quay cuồng  như chong chóng, nôn mửa chỉ muốn chết mà thôi, phải đưa ngay đến nhà thương nằm nghỉ trung bình 5 ngày thì khỏi, những cơn đau nhức vai vô cùng (bệnh nghề nghiệp), nhiễm trùng v.v… nhất là nhà tôi bị bệnh bướu tử cung. BS TT ở bệnh viện Garden Grove khuyên đi mổ nhưng tôi khuyên nhà tôi là không nên và chúng tôi đi tìm thuốc ta để chữa trị. Cho dù nhà tôi uống thuốc ta nhưng vẫn đi khám định kỳ với BS TT để xem diễn tiến bệnh tình, nhưng khối u vẫn còn đó, mỗi ngày một tăng trưởng thêm… và nhà tôi ngưng không uống thuốc nữa.

Sau một thời gian khoảng 5 tháng, trong một lần khám định kỳ với BS, nhà tôi cứ thấy BS cau mày và lẩm bẩm… “that’s imposible…” nhà tôi hỏi có việc gì xẩy ra, và BS cho biết cục bướu không còn nữa. Tin rằng Chúa thật sự chữa lành cho nhà tôi, BS đã gia nhập nhóm và chính BS đã làm chứng điều này trong một khóa tĩnh tâm 3 ngày tại nhà nguyện St. Francis, lúc đó cũng có cả chúng tôi tham dự nên đã được nghe lời chứng này.

Chúng tôi tham gia vào ca đoàn CTĐS Tam Biên, hăng say trong những buổi sinh hoạt nhóm, ở đâu có sinh hoạt CTĐS Mỹ hay Việt là có mặt gia đình chúng tôi. Tham dự SCRC hằng năm, tham dự các khóa CTĐS của các cha DeGrandis, De Farci… Nhưng lạ một điều là ai đặt tay cho tôi, tôi cũng chẳng bao giờ được ơn “An nghỉ trong Thần Khí” cả, lúc nào cũng trơ như đá, vững như đồng. Ngược lại nhà tôi thì khác, LM vừa đưa tay lên là nhà tôi đã ngã lăn ra rồi. Có lần ở nhà thờ Huntington Beach nhà tôi nằm trên Cung Thánh cả giờ… nhà tôi ước mong cho tôi cũng được “An nghỉ trong Thần Khí”, nhưng cho dù tôi đi tham dự nhiều nơi có thánh lễ chữa lành, vẫn không được gì cả.

Khoảng 1 năm sau ngày tôi tham dự CTĐS, ngày mong đợi của tôi cũng đến, tôi không được ơn té ngã, nhưng được Thiên Chúa chữa lành hai cánh tay đau của tôi một cách đặc biệt. Trong một buổi họp nhóm bình thường chiều Chúa nhật, phòng họp rất đông trên 70 người. Chúng tôi bắt đầu ca ngợi chúc tụng Thiên Chúa, ca đoàn và mọi người đang hát thì hai tay tôi tự nhiên quay, quay liên tục, quay không ngừng nghỉ (nhà tôi kể lại là hai tay tôi quay nhanh như trong phim tầu họ đánh chưởng, chỉ thấy bóng tay mà thôi), tôi phải rời ca đoàn và ngồi xuống ghế nhưng hai tay vẫn tiếp tục quay cả tiếng đồng hồ như vậy…và kể từ ngày ấy cho đến nay hai tay tôi không còn đau nhức nữa.

Là một người bệnh hoạn từ đầu đến chân (tổng cộng 33 năm) tôi được chữa lành cả thân xác lẫn tâm hồn, nhà tôi cũng hết tất cả các bệnh nặng và cả cháu út cũng được ban những ơn trọng này. Trong khoảng thời gian năm đầu sinh hoạt trong phong trào, cháu út của chúng tôi thường hay bị đau bụng (chứng ulcer di truyền). Chúng tôi hỏi cháu muốn uống thuốc như thường lệ hay cầu nguyện, cháu xin cầu nguyện và ra qùi trước bàn thờ để chúng tôi đặt tay xin ơn chữa lành, và cũng kể từ ngày ấy cháu không còn phải uống thuốc hay đi BS nữa. Trong nhà tôi trước đây không biết là bao nhiêu thứ thuốc: thuốc tây, thuốc nam, thuốc bắc, dược thảo… từ từ hết hạn và đi ra thùng rác. Có một lần, cháu lớn ở xa về chơi bị nhức đầu đi tìm Tylenol để uống, nhưng trong nhà cũng chẳng có một thứ thuốc đau nhức nào.

Chúng tôi nhờ được ơn Chúa nên hăng say trong công việc phục vụ, đi thăm người già trong nursing homes, đến nhà riêng hoặc nhà thương cầu nguyện cho các bệnh nhân… và nhất là cộng tác với Radio Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp ở Long Beach. Trong những năm phục vụ này, Thiên Chúa cho thấy tận mắt biết bao nhiêu là phép lạ Ngài làm.

Sau vài năm phục vụ, được Thần khí thúc dục, vợ chồng tôi đã từ giã Cali để về sống ở tiểu bang Texas, trước sự ngạc nhiên của mọi người thân và bạn bè… Khi đến Texas, chúng tôi đã thiết lập đền thờ tại gia để trước là thờ phụng Thiên Chúa, sau là tu thân hãm mình, sống cuộc đời còn lại trong thầm lặng và cầu nguyện. Trong nhiều năm qua chúng tôi đã nhận được những ơn trọng đại từ Thiên Chúa, được sống ngụp lặn trong tình yêu của Ngài.
Và bây giờ, chúng tôi lại được Thần Khí thúc dục chúng tôi hãy chia sẻ ơn này đến những người khác. Lãnh nhận được ý chỉ, và với sự vâng lời chúng tôi chia sẻ câu chuyện của chúng tôi trên đây, trước là để vinh danh Chúa, sau là mời gọi những ai cư ngụ trong các vùng lân cận như Arlington, Dallas, Fort worth… với cùng một tâm nguyện ước ao được sống trong tình yêu và ân sủng ngọt ngào của Chúa, xin đến với chúng tôi để cùng nhau Cảm Tạ, Ngợi Khen, và Tôn Vinh Tình Yêu Chúa đến muôn muôn đời.

Rất trân trọng,

Nguyễn Sơn                                                    nguồn:  thanhlinh.net
nguyenson727@yahoo.com

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay