Với tôi, ai cũng nên đọc bài này 1 lần…

 

Mến chào các bạn trẻ. Tôi xin phép được xưng hô như vậy vì con tôi nói chắc tôi là thành viên lớn tuổi nhất tham gia Facebook ở đây. Tôi hiện đã là bà nội, bà ngoại trên 70 tuổi rồi.

Mấy hôm nay nhóm NVCL (Người Việt Cali) có cuộc thi Ảnh Xuân tôi thích lắm, tôi được ngắm rất nhiều hình đẹp của các bạn đi du Xuân, đi chợ Tết, áo dài thướt tha… Tuổi trẻ tự đã đẹp, đẹp vì nét trẻ trung. Khi các bạn đến tuổi xế chiều sẽ hiểu.

Một cháu admin nhắn tin cho tôi, kêu bác Hà ơi bác tham gia thi đi. Như tôi đã nói, ai cũng có một tuổi trẻ tươi đẹp. Thời của tôi đã qua, tất cả chỉ còn là hoài niệm. Thôi bây giờ tôi xin tham gia cho vui bằng những câu chuyện lan man của người già nhé.

Hồi xưa ở Việt Nam tôi là Dược Sĩ làm trong phòng thí nghiệm. Thời của tôi ở quê con gái ít được học cao. Nhưng tôi may mắn có người cha là thầy giáo, thấy tôi ham học nên ông hết lòng nuôi tôi ăn học đến khi ra trường. Trong cái hay có cái dở, khi mới qua Mỹ tôi không thể nào tìm được việc làm vì từ nhỏ không quen việc chân tay. Thấy chồng con mới chân ướt chân ráo tới xứ người, tiếng Anh chưa rành mà ai cũng phải lao vào guồng máy chóng mặt ở đây để mỗi tháng đối phó với gánh nặng tiền nhà, tiền điện nước, tiền bảo hiểm, một núi hóa đơn! Tôi xót lắm, nên tôi cũng đọc báo rao vặt và xin đi làm. Nhà hàng, quán ăn, quán nước nào cũng xin lỗi nói tôi chậm. Và tôi quá hiền, nghe trong bếp nhân viên cãi nhau to tiếng bằng những lời lẽ mà xin lỗi, tôi không thể kể lại ở đây, là tôi càng hoảng hồn! Cho nên tôi nói trong cái hay có cái dở là vậy, người trí thức mà qua Mỹ khi lớn tuổi cũng khổ, vì đi học lại cũng không xong, mà đi làm việc chân tay cũng không hợp.

Cho đến một hôm, tôi may mắn đọc thấy mẩu tin cần tìm người chăm sóc bà cụ, mà lạ lùng là cụ đang nằm trong nursing home. Đã vô nursing home thì có người chăm sóc 24/24 rồi, sao gia đình họ lại thuê thêm người phụ để làm gì? Các bạn ơi, khi đã vào nursing home tôi mới hiểu. Một cái nursing home dù hiện đại hay mắc tiền đến cỡ nào, nó cũng thiếu. Thiếu cái tình! Tình là nguồn sống, nguồn an ủi cuối cùng của những cụ già. Vào nursing home thì cái phần xác người ta được chăm sóc, nhưng phần hồn sẽ chết dần chết mòn, tôi nhận thấy như vậy đó. Con cái của cụ này quá bận rộn hay sao mà cũng không có thì giờ vào thăm cụ, nhưng họ vẫn còn lòng hiếu thảo để nghĩ đến việc bỏ tiền ra thuê người vào thay. Công việc của tôi khá đơn giản, có thể nói là nhàn hạ. Mỗi sáng tôi ghé khu Việt Nam mua đồ ăn cho cụ, xin tờ báo. Cả ngày tôi ngồi bên cụ, đọc sách đọc báo, kể chuyện hay nghe cụ kể chuyện, đút cụ ăn đồ Việt, vì đồ Mỹ trong đó cụ luôn để nguyên cho hộ lý bưng đi, không hề đụng tới. Khi con cái gởi cha mẹ mình vào nursing home thì trong lòng rất yên tâm vì tin rằng ông bà sẽ được chăm sóc. Tôi không trách nhân viên trong nursing home, họ làm đúng công việc của mình. Đúng giờ họ bưng mâm đồ ăn tới, đúng giờ dìu đi vệ sinh, đi tắm, cho uống thuốc. Hết!

Đúng vậy, hết. Chuyên nghiệp, trách nhiệm, thao tác thành thục. Nhưng họ không thể nào san sẻ cái tình của con cái, của gia đình cho từng cụ. Cụ bỏ ăn, họ không thể ngồi hàng giờ để dỗ dành. Tới giờ đi vệ sinh mà cụ không đi, họ không thể kiên nhẫn ngồi chờ. Họ đâu có rảnh ngồi nghe cụ kể về con về cháu, về thời xưa… Rồi dần dần, các ông bà sẽ trở nên câm lặng, ánh mắt vô hồn nhìn vào khoảng không, sống như một cái cây vô tri không cảm giác. Đối với người già, thiếu cái tình của gia đình nó khủng khiếp lắm các bạn trẻ à. Bà cụ tôi chăm sóc thời trẻ đẹp lắm, nhìn hình cụ treo trên tường, cụ mặc áo dài, đeo kính mát to bản, đứng kế chiếc xe hơi, thời đó là sang trọng kiểu cô Ba Sài Gòn.

Nằm cùng phòng là một bà cụ người Hoa, trên tường cũng treo hình chụp với con cháu xung quanh rất đông… Ai cũng ăn mặc có vẻ sang trọng, hình chụp trong một ngôi nhà rất rộng, khang trang. Vậy mà suốt cả năm trời ở đó, tôi chưa hề thấy một người nào trong hình vào thăm. Bà nằm đó vò võ suốt ngày, Tivi bật mà không nhìn, thỉnh thoảng bà lẩm bẩm vài câu tiếng Tàu cho chính bà nghe hay bà đang nói chuyện với một người thân tưởng tượng, tôi cũng không rõ.

Hằng ngày khi đẩy bà cụ của tôi vào phòng sinh hoạt chung để thay đổi không khí, tôi hay bắt gặp một cụ ông, tuy ngồi xe lăn nhưng tay chân khá dài, tôi đoán khi còn trẻ chắc ông cũng to cao, phong độ lắm. Ông quơ tay múa chân, nói tiếng Anh huyên thuyên, bất kể có ai nghe hay không. Tôi nghe một cô điều dưỡng kể rằng ngày xưa ông từng là sĩ quan không lực, phòng ông có treo hình mặc quân phục phi công rất đẹp trai!

Thời gian đó, mỗi ngày vào nursing home, tôi thấy bao nhiêu ưu phiền, lo lắng, căng thẳng vì cuộc sống ngoài kia dường như phai nhạt hết. Vì tôi thấy cõi đời này quá vô thường. Giận dữ, bon chen, sân si… chả có nghĩa lý gì cả. Rồi đến một ngày tuổi già sức yếu, ai cũng sẽ đến lúc phải nằm bất động trên giường, xung quanh bao nhiêu hình đẹp thời trẻ, bằng khen, huy chương… treo đầy về một thời oanh oanh liệt liệt. Những thứ ấy đều trở nên phù du mà thôi.

Tết này các bạn đi chùa, đi hội chợ Tết, đi hội hoa Xuân, có ai có người quen đang nằm trong nursing home không? Các bạn tạt qua một chút thôi, để thăm hỏi, chúc Tết. Đối với chúng ta là những việc rất bình thường, nhưng đối với những ông bà vì tuổi già phải ở trong đó đến cuối đời, thì đó là một niềm vui không tưởng, một hạnh phúc vô biên giúp họ bừng sáng quãng đời còn lại…

LeVanQuy share từ Ha Tang – trang FB Người Việt Cali.


 

MỘT TÂM HỒN VĨ ĐẠi! Với hình ảnh và link nguồn.

Tôi có thói quên hay chuyển bài viết hay email nào hay với hình ảnh vả link của nguồn để kiểm chứng.

     Xin được gửi lại để tin tức về con người với một tâm hồn đáng ngưỡng mộ này càng được rõ hơn.

Dạ Hương- diễn đàn Hoài Hương

   

HOW A HOLLYWOOD MOGUL FOUND TRUE HAPPINESS

https://www.cambodianchildrensfund.org/stories-news/hollywood-mogul-found-true-happiness

MỘT TÂM HỒN VĨ ĐẠi!

Ở tuổi 45, Scott Neeson có đủ thứ mà một con người mơ ước: chức vụ Chủ tịch hãng phim XX Century FOX, biệt thự sang trọng, xe hơi thể thao và danh sách những người nổi tiếng trong đám bạn bè. Song, ở trên đỉnh vinh quang của sự nghiệp, bất ngờ với tất cả, anh đã bỏ ngành kinh doanh điện ảnh, bán đi tất cả tài sản và mãi mãi biến mất, không dây dưa với thế giới điện ảnh.

Scott tâm sự:” tôi có thể làm việc ở hãng phim đến cuối đời. Một điều quá đơn giản. Tôi không nghĩ là tôi bất hạnh hơn ai đó trong số các nhà sản xuất thành công ở Hollywood. Nếu bạn nhìn tôi từ bên ngoài thì nghĩ là tôi hạnh phúc. Nhưng bản thân mình, tôi không nghĩ như vậy”.

Scott ngẫu nhiên đến Phnom Penh, thủ đô của Campuchia trong đợt nghỉ phép đầu tiên trong 12 năm làm việc không có ngày nghỉ. Anh chỉ muốn nhìn thấy chùa chiền Châu Á và Campuchia chỉ là một chặng dừng chân trong dự kiến vài nước cần đến. Một lần, ngồi uống cà phê vỉa hè, khi Scott cho tiền một đứa trẻ ăn xin thì một vị khách ngồi kế bên bỗng nói “nếu ông muốn giúp trẻ em thật sự thì hãy đến bãi rác thành phố”. Rồi không hiểu sao, anh nghe theo lời khuyên này

“Những gì tôi nhìn thấy là cú sốc khủng khiếp. Khoảng 50 đứa trẻ bới các thùng rác để tìm đồ ăn thừa sống qua ngày. Tôi có thể sờ được mùi rác thải… Chỉ có mình tôi, không có dịch vụ xã hội nào bên cạnh. Tôi nghĩ phải làm gì đó hoặc đành để đám trẻ bơ vơ bên thùng rác.Tôi có thể quay đi và làm bộ không nhìn thấy gì. Nhưng rồi tôi bỗng cảm thấy mình phải có nghĩa vụ ở đây… “. – Scott nhớ lại.

Ngay hôm đó, anh thuê phòng cho 2 đứa trẻ vô gia cư tá túc, cách xa bãi rác, rồi lo chữa bệnh cho chúng. Scott nói tiếp ” để đảm bảo cuộc sống cho một đứa trẻ vô gia cư ở Campuchia chỉ cần có 40 đô. Nói ra điều đơn giản này tôi thấy xấu hổ với bản thân…”

Trên đường về lại Mỹ, Scott nghĩ ngợi cách giúp đám trẻ tội nghiệp và anh thấy thiên chức của mình là ở mảnh đất đầy đau thương này. Và vào năm sau, anh sắp xếp lịch làm việc trong tháng với thời gian biểu 3 tuần làm ở Hollywood, 1 tuần ở Phnom Penh.

Scott nhớ lại có lần, 1 trong 5 diễn viên được trọng vọng nhất ở Hollywood đã gọi điện than phiền bữa trưa hãng chiêu đãi không được “sang trọng, đúng tầm vóc”. “Tôi nổi điên. Anh ta đến bằng máy bay riêng và than vãn một bữa ăn “không ra gì”, trong khi tôi đứng đối diện với những thùng rác, nhìn những đứa trẻ đang chết dần chết mòn vì đói. Cuộc đời tôi ở Hollywood chỉ là trang trí, giả dối. Tôi phải bỏ hết và bay sang Campuchia”.

Dù nhiều người khuyên can, Scott Neeson đã bán tất cả tài sản ở Mỹ để có số tiền đủ nuôi ăn học cho 200 đứa trẻ trong 8 năm.

Anh đã lập ra tổ chức Cambodian Children’s Fund giúp trẻ cơ nhỡ để thu hút thêm tiền giúp đỡ từ các nhà hảo tâm. Đến nay, số trẻ được ông giúp ăn học, chăm lo y tế, chỗ ở đã lên tới 2000 trẻ.

Scott không có con riêng và anh bộc bạch:” tôi chưa bao giờ lấy vợ và cảm thấy điều đó là không cần thiết. Là đàn ông độc thân khi kinh doanh điện ảnh ở Hollywood là cuộc sống quá tốt. Ở Los Angeles, không thiếu những phụ nữ tuyệt vời, nhưng trong những giấc mơ điên rồ nhất, tôi không hình dung mình có thể cưới ai. Giờ đây, tôi đã có những đứa con phải chăm bẵm. Sau 10 năm nữa, chúng sẽ lo lại cho tôi, còn tôi sẽ là ông của chúng”.

Trước đây, ở Hollywood, vào ngày nghỉ, Scott thích chèo thuyền và chơi bóng bàn với bạn bè, còn giờ, cựu Chủ tịch của hãng phim lớn nhất thế giới ngày ngày ở bãi rác bên những đứa trẻ “quy hoạch còn dài, tương lai còn mù mịt”. Và anh thốt lên “tôi không nghĩ là sẽ về lại Los Angeles”

From: haiphuoc47 & NguyenNThu


 

Bắt giữ Phạm Thái Hà, ‘tay hòm chìa khóa’ của Vương Đình Huệ

Ba’o Nguoi-Viet

April 21, 2024

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Vào trưa 22 Tháng Tư, các báo ở Việt Nam đồng loạt đưa tin về vụ bắt ông Phạm Thái Hà, 48 tuổi, trợ lý Chủ Tịch Quốc Hội Vương Đình Huệ, kiêm phó chủ nhiệm Văn Phòng Quốc Hội CSVN.

Theo tờ Tuổi Trẻ, ông Hà bị bắt với cáo buộc “lợi dụng chức vụ, quyền hạn gây ảnh hưởng đối với người khác để trục lợi” do liên quan vụ án tập đoàn Thuận An.

Ông Phạm Thái Hà, trợ lý ông Vương Đình Huệ, chủ tịch Quốc Hội Việt Nam, khi bị bắt. (Hình: Tuổi Trẻ)

Chi tiết về cáo buộc nêu trên không được làm rõ.

Vụ bắt giữ mới nhất cũng xác nhận tin đồn trước đó trên mạng xã hội rằng ông Hà bị đã bắt ngay tại phi trường Nội Bài hôm 12 Tháng Tư, sau khi đi cùng chuyến thăm Trung Quốc của ông Vương Đình Huệ.

Việc Bộ Công An CSVN bắt giữ cán bộ hoặc đầu mối liên quan cán bộ cao cấp rồi nhiều ngày sau mới công bố đã có tiền lệ.

Đơn cử là vụ bắt ông Nguyễn Duy Hưng, chủ tịch tập đoàn Thuận An, và được cho là “sân sau” của ông Huệ, xảy ra từ một tuần trước khi Bộ Công An chính thức công bố hôm 15 Tháng Tư.

Cũng theo tờ Tuổi Trẻ, ông Phạm Thái Hà từng trải qua các chức vụ: thư ký Tổng Kiểm Toán Nhà Nước, thư ký bộ trưởng Tài Chính, hàm vụ trưởng, thư ký của trưởng Ban Kinh tế Trung Ương, trợ lý phó thủ tướng, trợ lý bí thư Thành Ủy Hà Nội.

Ông Hà được xem là người thân tín, “tay hòm chìa khoá” của ông Vương Đình Huệ vì ông Huệ lần lượt giữ các chức vụ là sếp trực tiếp của ông Hà, trước khi ông Hà được bổ nhiệm làm phó chủ nhiệm Văn Phòng Quốc Hội kiêm trợ lý ông Vương Đình Huệ từ hồi Tháng Năm, 2022.

Theo giới quan sát, vụ bắt ông Phạm Thái Hà là nước cờ “chiếu bí” của Bộ Công An nhắm vào ông Vương Đình Huệ, để tạo áp lực khiến ông này phải làm đơn “xin thôi chức vụ,” tương tự kết cục của ông Võ Văn Thưởng, chủ tịch nước, hồi tháng trước.

Vài ngày trước khi Bộ Công An xác nhận vụ bắt ông Hà, một số ý kiến trên mạng xã hội cho rằng số tiền mà ông này nhận hối lộ và có thu nhập bất chính từ tập đoàn Thuận An lên đến “một ngàn tỷ đồng” ($39.3 triệu) và ông Vương Đình Huệ không thể nào “vô can” trong sai phạm của thuộc cấp thân cận.

Vụ bắt ông ông Phạm Thái Hà diễn ra trong bối cảnh Quốc Hội CSVN loan báo lịch nhóm họp dự trù từ ngày 20 Tháng Năm đến 28 Tháng Sáu, cùng lúc Sài Gòn và các tỉnh, thành khác xác nhận “rà soát” những hợp đồng thầu liên quan đến tập đoàn Thuận An.

Ông Phạm Thái Hà (trái), cùng ông Vương Đình Huệ (ngồi phía sau), trong chuyến thăm Trung Quốc hồi đầu tháng này. (Hình: Đại Biểu Nhân Dân)

Nhiều khả năng tại kỳ họp lần này, các đại biểu Quốc Hội sẽ phải bầu hai trong số chức danh “tứ trụ” là chủ tịch nước và chủ tịch Quốc Hội theo chỉ định ghế của đảng.

Hiện chưa rõ ứng viên nào sẽ được chọn vào ghế trống của ông Thưởng và cả ông Huệ, nếu như ông này chính thức mất chức. (N.H.K)


 

VinFast và cuộc đua xe điện-Nguyễn Huy Vũ

Ba’o Tieng Dan

Nguyễn Huy Vũ

22-4-2024

Cuộc đua xe điện ở Trung Quốc đang tới hồi khốc liệt. Tesla đã giảm giá xe, đưa mẫu Model 3 bán ở Trung Quốc xuống còn 32.000 đô la Mỹ. Trong khi đó, Xiaomi cũng vừa cho ra mắt mẫu xe điện mới của mình SU7 dựa theo mẫu xe sang của Porsche Taycan, với giá dưới 30.000 đô la Mỹ. Một lần sạc của SU7 được quảng cáo có thể đi tới 800 cây số.

Mẫu xe SU7 được giới thiệu có những tính năng ngang ngửa với các xe điện mạnh nhất thế giới hiện nay. Số vòng trên phút (RPM) là 21.000; hai mô tơ tạo ra từ 299 cho tới 374 mã lực, mô men xoắn có thể đạt tới 635 Nm, tốc độ cao nhất, tuỳ mô hình, có thể đạt từ 210 Km/h cho tới 265 Km/h.

Với mức giá này Xiaomi có thể không có lời, nhưng họ chấp nhận bán lỗ để giới thiệu mẫu xe đến với khách hàng. Họ làm được vậy vì Xiaomi có tiền để chi và cũng vì họ đã có sẵn thương hiệu. Xiaomi cũng đã lên kế hoạch để cho ra một mẫu xe mới V8 vào năm sau 2025, với tầm hoạt động 1.200 cây số cho mỗi lần sạc.

Trong khi đó, mẫu xe rẻ nhất của VinFast là VF6 giá hiện tại là từ 30.000 đô la Mỹ, tức gần ngang ngửa Tesla Model 3, và cao hơn cả Xiaomi SU7. Mẫu xe đắt tiền nhất của VinFast là VF9 với mức giá từ 81.000 đô la Mỹ.

Mẫu xe VF6 của VinFast dù có giá đắt hơn Xiaomi SU7 nhưng chất lượng máy móc thì rất thấp, ít nhất là theo quảng cáo. Cụ thể là quãng đường hoạt động của VF6 chỉ 400 cây số cho mỗi lần sạc, tức chỉ bằng một nửa của Xiaomi SU7. Động cơ của VF6 cũng chỉ có 174 mã lực, tức khoảng chừng một nửa của SU7. Còn momen xoắn của VF6 chỉ có 250 Nm, tức chưa tới một nửa của Xiaomi SU7 với 635 Nm.

Hơn nữa, Xiaomi SU7 còn cung cấp một loạt các tính năng lái tự động kèm hệ thống camera độ phân giải cao, cảm biến siêu âm, cảm biến Lidar, định vị, hơn hẳn VF6.

Với mức định giá như vậy, trên cơ sở uy tín chưa có và khả năng hậu mãi vẫn còn là một câu hỏi, thì rõ ràng xe của VinFast không thể cạnh tranh được trên thị trường thế giới.

Giá của cổ phiếu VinFast hiện ở mức 2,5 đô la Mỹ và giá trị thị trường ở mức 5,9 tỉ đô la Mỹ. Đó là một mức giá vẫn còn quá cao. Nếu giá trị của VinFast là 1 tỉ đô la thì giá cổ phiếu của VinFast sẽ chỉ ở mức 40 cents. Với một chiến lược kinh doanh như hiện nay, có lẽ sang năm sau giá trị cổ phiếu của VinFast sẽ đạt đến ngưỡng đó. Và sau đó là nó có thể sẽ bị rút khỏi thị trường chứng khoán Hoa Kỳ trước khi đóng cửa.

______

Hình ảnh tác giả kèm theo bài viết:

Vinfast VF6

Cổ phiếu VinFast về 2 đô, nhà máy ở North Carolina bị đình trệ

Ba’o Dat Viet

April 18, 2024

Cổ phiếu Vinfast đang về 1 đô la

Việc xây dựng nhà máy trị giá 4 tỷ đô la ở bang North Carolina theo kế hoạch của VinFast bị đình trệ sau 9 tháng kể từ ngày động thổ ở gần thị trấn Moncure và hãng đệ trình kế hoạch mới lên chính quyền Quận hạt Chatham trong bang, theo đó sẽ giảm 20% diện tích móng.

Mỗi cổ phiếu của VinFast chỉ bằng 2,72 đô la, thấp nhất từ lúc lên sàn đến nay, khi thị trường Nasdaq ở Mỹ chốt phiên giao dịch hôm 17/4. Cùng ngày, một số trang tin Mỹ cho hay việc xây nhà máy của VinFast ở bang North Carolina bị đình trệ, hãng tính thu nhỏ quy mô.

So với ngày hôm trước, cổ phiếu mã VFS của VinFast mất đi hơn 11% giá trị và là phiên thứ tư liên tiếp bị giảm điểm.

Hôm 11/4, VFS vẫn còn ngấp nghé ngưỡng 4 đô la/cổ phiếu, như vậy, chỉ sau vài ngày ngắn ngủi đã bay hơi gần 33%. Tỷ lệ mất giá lên đến gần 67% nếu tính từ phiên giao dịch đầu tiên của năm nay, theo thông tin mà VOA có được.

Mức vốn hóa thị trường của hãng xe ngày càng co lại, rớt xuống thấp kỷ lục vào ngày 17/4, chỉ còn là gần 7,2 tỷ đô la.

Con số đó thể hiện cú rơi tự do tới 92% kể từ ngày đầu tiên hãng lên sàn vào tháng 8/2023, với mức giá chốt phiên hôm đó là hơn 37 đô la/cổ phiếu và vốn hóa đạt khoảng 85 tỷ đô la. Khi đó, nhiều tờ báo, trang tin Việt Nam ca ngợi hãng xe non trẻ của ông Vượng “vượt qua” cả những hãng xe lâu đời, danh tiếng của Mỹ và thế giới.

Đà đi xuống của VFS diễn ra trong bối cảnh có nhiều thông tin không thuận lợi gồm nhu cầu chung về xe điện toàn cầu chậm lại, các đối thủ cạnh tranh Trung Quốc tăng hoạt động ở Việt Nam, bản thân VinFast lỗ và nợ nhiều tỷ đô la và ít nhất 5 công ty luật Mỹ theo đuổi vụ kiện VinFast.

Giờ đây lại có thêm tin là việc xây nhà máy của hãng ở Mỹ bị đình trệ và hãng tính thu nhỏ quy mô.

Hai trang The News&Observer và WRAL, đều có trụ sở tại bang North Carolina, đưa tin hôm 17/4 rằng việc xây dựng nhà máy trị giá 4 tỷ đô la ở bang này theo kế hoạch của VinFast bị đình trệ sau 9 tháng kể từ ngày động thổ ở gần thị trấn Moncure và hãng đệ trình kế hoạch mới lên chính quyền Quận hạt Chatham trong bang, theo đó sẽ giảm 20% diện tích móng.

Phần móng mới sẽ rộng gần 7,3 hectare so với mức ban đầu lên đến hơn 9,2 ha được duyệt hồi tháng 7/2023, theo The News&Observer và WRAL.

Hai trang tin Mỹ mô tả rằng ở thời điểm hai ngày 16 và 17/4, dường như không có gì được hoàn tất thêm tại địa điểm xây nhà máy kể từ lễ động thổ. Quận hạt Chatham nói rằng không có hoạt động xây dựng nào được tiến hành cho đến khi có giấy phép mới cấp cho việc điều chỉnh móng.

(Theo VOA) 


 

Vì sao cổ phiếu VinFast lao dốc hôm nay

Ba’o Tieng Dan

Yahoo News

Tác giả: Rich Smith và The Motley Fool

Dương Lệ Chi, chuyển ngữ

17-4-2024

Cổ phiếu Auto VinFast (NASDAQ: VFS) của nhà sản xuất xe hơi Việt Nam đã lên sàn chứng khoán đầu tiên (IPO) trong thương vụ sáp nhập với một công ty mua lại có mục đích đặc biệt (SPAC) hồi mùa hè năm ngoái, đã giảm 11,5% cho đến 11 giờ sáng thứ Tư, giờ miền Đông Hoa Kỳ, sau khi báo cáo không đạt được cả doanh thu và thu nhập trong quý đầu tiên của năm 2024.

Về thu nhập, các nhà phân tích vốn đã bi quan, dự đoán công ty sẽ lỗ 22 xu trên mỗi cổ phiếu, với doanh thu 450 triệu USD. Hóa ra, các nhà phân tích bi quan không nhiều lắm bởi VinFast lỗ tới 26 xu trên mỗi cổ phiếu và doanh thu chỉ đạt 302,6 triệu USD.

Doanh thu và thu nhập của VinFast trong quý 1 (bị thua “lỗ”)

Tin tức không hẳn tất cả đều xấu (chỉ phần lớn là xấu). Tổng doanh thu quý đầu tiên tăng 270% so với cùng kỳ năm ngoái, với doanh thu từ bán xe tăng 324%. Biên độ lợi nhuận gộp được cải thiện từ âm 173% lên lên tới “chỉ” âm 50%. Tuy nhiên, công ty vẫn tiếp tục thua lỗ ở mức đáng báo động.

Và công ty cũng có thể đang mất đà. Doanh số bán xe điện tuy tăng 444% so với cùng kỳ năm ngoái nhưng lại giảm 28% so với quý 4 năm 2023. Doanh số bán xe máy điện – trước đây là lĩnh vực kinh doanh chính của VinFast – đã giảm 32% so với cùng kỳ năm ngoái và giảm 73% so với quý trước.

Có nên bán cổ phiếu VinFast trong năm 2024?

VinFast đang cố gắng khắc phục tình trạng sụt giảm doanh số bán hàng, tăng gần gấp ba số lượng đại lý ở Mỹ (lên tới 16 đại lý) với các đại lý mà hãng có mối liên hệ và đăng ký thêm đại lý ở Indonesia, Thái Lan và Oman.

Công ty cũng đã quay trở lại cội nguồn ban đầu của mình với chiếc xe đạp điện mới mà họ đang cố gắng bán ở Mỹ với giá 2.599 USD, cùng với việc chờ đợt bán hàng VF 9 EV bắt đầu cuối tháng này. Và họ hứa hẹn sẽ bán được 100.000 xe điện trên toàn thế giới trong năm nay.

Tuy nhiên, VinFast có thể không tồn tại cho tới cuối năm nay. Chỉ riêng dòng tiền mặt (cash flow) âm trong quý đầu tiên đã lên tới con số đáng kinh ngạc là 717,3 triệu USD và theo sự thừa nhận của chính họ, công ty chỉ còn lại 123,3 triệu USD trong ngân hàng. Với tốc độ đốt tiền mặt như thế, VinFast có thể sẽ hết tiền – và hết may mắn – chỉ trong vài tuần, chứ đừng nói tới vài tháng.

Có nên đầu tư 1.000 USD vào VinFast Auto Ltd. Trong lúc này hay không?

Trước khi bạn muốn mua cổ phiếu của VinFast Auto Ltd., hãy cân nhắc điều này:

Nhóm phân tích của “The Motley Fool Stock Advisor” vừa xác định, 10 cổ phiếu tốt nhất mà nhà đầu tư nên mua hiện nay… và VinFast Auto Ltd. không phải là một trong số đó. 10 cổ phiếu lọt vào nhóm có thể mang lại lợi nhuận khổng lồ trong những năm tới.

Stock Advisor cung cấp cho các nhà đầu tư một kế hoạch chi tiết dễ thực hiện để đạt được thành công, gồm hướng dẫn xây dựng danh mục đầu tư, cập nhật thường xuyên từ các nhà phân tích và hai lựa chọn mới về cổ phiếu mỗi tháng. Dịch vụ Stock Advisor đã tăng lợi nhuận hơn ba lần so với S&P 500 kể từ năm 2002.


 

 Vinfast bị 2 hãng luật kiện tại New York

Ba’o Dat Viet

April 15, 2024

Vụ kiện tập thể nhắm vào VinFast cáo buộc rằng các bị cáo trong suốt 4 tháng cuối năm 2023 và tháng đầu năm 2024 cũng như trong các tài liệu chào bán đã đưa ra những tuyên bố sai sự thật và/hoặc gây nhầm lẫn và/hoặc không tiết lộ rằng: VinFast thiếu vốn để thực hiện chiến lược tăng trưởng.

Hai hãng luật nổi tiếng đã đệ đơn kiện tập thể hãng xe điện VinFast của Việt Nam theo luật chứng khoán của Hoa Kỳ, đồng thời tìm kiếm nguyên đơn chính cho vụ kiện này.

Đài địa phương ABC4 của tiểu bang Utah dẫn thông cáo báo chí từ hãng luật Pomerantz hôm 12/4 cho biết, một vụ kiện tập thể đã được đệ trình chống lại công ty VinFast (mã cổ phiếu VFS) và một số lãnh đạo nhất định tại Tòa án Quận Hoa Kỳ, Quận phía Đông New York và được ghi trong hồ sơ số 24-cv-02750.

Hãng luật này thông báo, những ai là cổ đông đã mua hoặc mua lại chứng khoán VinFast trong thời gian từ ngày 15/8/2023 đến ngày 17/1/2024 có thể yêu cầu Tòa án bổ nhiệm làm Nguyên đơn chính của vụ kiện, có thời hạn đến ngày 11/6/2024.

Công ty luật Robbins Geller cũng có thông cáo báo chí cho biết thêm, vụ kiện có tên là “Comeau kiện VinFast Auto Ltd.” theo Đạo luật Chứng khoán năm 1933và Đạo luật Giao dịch Chứng khoán năm 1934.

Trang web Justia Dockets & Filings – chuyên cung cấp hồ sơ kiện tụng công khai từ tòa phúc thẩm liên bang và tòa án quận, cho biết bị đơn của vụ kiện này là công ty xe điện VinFast ở Mỹ cùng với hàng loạt các lãnh đạo như Phạm Nhật Vượng, Lê Thị Thu Thủy, Nguyễn Thị Lan Anh, Phạm Nguyễn Anh Thư, Nguyễn Thị Vân Trinh… và tòa cũng đã ban hành lệnh triệu tập.

Trong khi đó, nguyên đơn là Jeremie Comeau và thẩm phán chủ tọa là Robert M Levy.

Hãng luật Robbins Geller cho biết, cáo buộc của vụ kiện này là VinFast tự mô tả mình là “một nền tảng di chuyển toàn diện, sáng tạo, tập trung chủ yếu vào thiết kế và sản xuất xe điện, xe máy điện và xe buýt điện cao cấp.”

Trước khi sáp nhập, VinFast hoạt động như một công ty mua lại có mục đích đặc biệt được giao dịch công khai (SPAC hoặc công ty séc trắng).

Vụ kiện tập thể nhắm vào VinFast cáo buộc rằng các bị cáo trong suốt 4 tháng cuối năm 2023 và tháng đầu năm 2024 cũng như trong các tài liệu chào bán đã đưa ra những tuyên bố sai sự thật và/hoặc gây nhầm lẫn và/hoặc không tiết lộ rằng: VinFast thiếu vốn để thực hiện chiến lược tăng trưởng; VinFast sẽ không thể đạt mục tiêu giao hàng năm 2023; và theo đó, VinFast đã cường điệu hóa sức mạnh của mô hình kinh doanh và năng lực hoạt động cũng như triển vọng kinh doanh và/hoặc tài chính sau sáp nhập.

Vụ kiện tập thể VinFast còn cáo buộc rằng vào ngày 15/10/2023, Bloomberg đã xuất bản một bài báo có tựa đề “VinFast mở rộng sang Đông Nam Á, huy động thêm vốn”, trong đó tiết lộ rằng VinFast sẽ cần huy động “rất nhiều vốn” để tiếp thêm cho kế hoạch mở rộng toàn cầu của mình và sẽ “dựa vào sự hỗ trợ (tài chính) từ công ty mẹ VinGroup và người sáng lập Phạm Nhật Vượng trong 18 tháng tới.”

Trước thông tin này, giá cổ phiếu phổ thông của VinFast đã giảm hơn 18%, theo đơn khiếu nại.

Sau đó, vào ngày 18/1/2024, đơn khiếu nại tiếp tục cáo buộc rằng VinFast tiết lộ rằng họ đã giao tổng cộng 34.855 xe điện vào năm 2023, không đạt được mục tiêu giao hàng hàng năm là 40.000-50.000 chiếc. Giá cổ phiếu của VinFast cũng đã giảm theo sau tin tức này.

Hồi tháng 11 năm ngoái, hai hãng luật tư nhân tại Mỹ là Robbins Gelleer Rudman & Dowd cùng với Pomerantz ra thông báo tìm kiếm khách hàng có nhu cầu điều tra về khả năng vi phạm luật chứng khoán liên bang Mỹ của công ty VinFast.

Khi đó, bà Hồ Ngọc Lâm, Trưởng ban Pháp chế Tập đoàn Vingroup kiêm Phó tổng giám đốc phụ trách pháp chế Công ty VinFast, cho rằng việc kiện tụng tại Mỹ là hết sức bình thường, sẵn sàng cho kiện tụng từ khi bắt đầu triển khai kinh doanh tại Mỹ và VinFast “luôn hướng tới việc công bố thông tin minh bạch tới nhà đầu tư tại thị trường.”

Khi sáp nhập với mục đích phát hành cổ phiếu lần đầu ra công chúng (IPO) trên sàn Nasdaq vào tháng 8/2023, cổ phiếu VFS nhanh chóng đạt đỉnh hơn 92 USD/cổ phiếu nhưng chỉ còn khoảng 5 đô la ở thời điểm hai công ty này thông báo tìm kiếm khách hàng để kiện.

Cho đến nay, cổ phiếu của công ty xe điện này đã đâm thủng đáy 4 đô la và chỉ còn khoảng 3,6 USD/cổ phiếu khi kết thúc phiên giao dịch chiều 12/4.

(Theo RFA)


 

Phạm Đoan Trang nhận thêm giải trong lúc chưa được đi Mỹ tỵ nạn

Ba’o Dat Viet

April 12, 2024

Phạm Đoan Trang đang thụ án 9 năm tù

“Chính phủ Việt Nam đã đàn áp và bỏ tù bà Trang nhằm mục đích bóp nghẹt tiếng nói của bà. Bà đã hy sinh sức khỏe và sự tự do của mình để theo đuổi công lý. Bất chấp sự đàn áp của chính phủ đối với những người bất đồng chính kiến và hoạt động tích cực, những lời nói mạnh mẽ của bà vẫn tiếp tục truyền cảm hứng cho người dân trên khắp Việt Nam và trên toàn thế giới”.

Tổ chức Văn Bút Mỹ sẽ trao giải thưởng Tự do Sáng tác Barbey năm nay cho tác giả-blogger-nhà báo tự do Phạm Đoan Trang, ghi nhận những đóng góp quý báu của bà trong lĩnh vực sáng tác và tự do biểu đạt. Bà Trang đang thụ án 9 năm tù ở Việt Nam.

Giải thưởng về tự do viết sách báo này được trao hàng năm cho một nhà văn có tâm bị bỏ tù. Năm nay, Văn Bút Mỹ (PEN America) trao giải thưởng này cho nữ tù nhân người Việt đang bị chính quyền cộng sản Việt Nam giam cầm.

“Bà Phạm Đoan Trang đã truyền cảm hứng cho người dân Việt Nam thông qua các bài viết về dân chủ, nhân quyền, suy thoái môi trường và trao quyền cho phụ nữ”, bà Suzanne Nossel, Giám đốc điều hành Văn Bút Mỹ, cho biết trong một thông báo hôm 11/4.

“Chính phủ Việt Nam đã đàn áp và bỏ tù bà Trang nhằm mục đích bóp nghẹt tiếng nói của bà. Bà đã hy sinh sức khỏe và sự tự do của mình để theo đuổi công lý. Bất chấp sự đàn áp của chính phủ đối với những người bất đồng chính kiến và hoạt động tích cực, những lời nói mạnh mẽ của bà vẫn tiếp tục truyền cảm hứng cho người dân trên khắp Việt Nam và trên toàn thế giới”, bà Nossel nhấn mạnh.

Bà Trang bị bắt vào tháng 10/2020 sau nhiều năm bị chính quyền Việt Nam sách nhiễu, và hiện đang thụ án tù 9 năm với tội danh “Tuyên truyền chống nhà nước”, Văn Bút Mỹ viết trên trang X.

Bà Trang, 45 tuổi, đã viết nhiều cuốn sách, trong đó có “Chính trị của một Nhà nước Công an” và “Chính trị bình dân”.

Ông Đặng Đình Mạnh, luật sư bào chữa của bà Trang, và bà Trần Quỳnh Vi, bạn của bà, cũng là người đồng sáng lập và giám đốc điều hành Sáng kiến Pháp lý cho Việt Nam (LIV), sẽ thay mặt bà nhận giải trong buổi dạ tiệc thường niên của PEN vào ngày 16/5, theo hãng tin AP.

Giải thưởng Tự do Sáng tác PEN/Barbey là một công cụ mạnh mẽ trong nỗ lực của Văn Bút Mỹ nhằm chấm dứt đàn áp các nhà văn và nhà bảo vệ quyền tự do ngôn luận. Tính đến hết năm 2022, hơn 311 nhà văn trên toàn thế giới đã bị cầm tù và 800 người khác bị chính quyền áp bức ở 80 quốc gia đàn áp, theo Chỉ số Tự do Viết sách báo năm 2023 của Văn Bút Mỹ.

Giải thưởng này được xem là bệ phóng cho sự vận động của Văn Bút Mỹ đối với các tác giả mà tổ chức này vinh danh. Trong số 53 nhà văn bị bỏ tù đã nhận được giải thưởng kể từ năm 1987, có 46 người đã được trả tự do một phần do nhận thức và áp lực mà giải thưởng tạo ra.

(Theo VOA)


 

 Giao Nguyễn, từ bệnh nhân tâm thần trở thành bác sĩ phục vụ cộng đồng

 Ba’o Nguoi-Viet

April 1, 2024

Kalynh Ngô/Người Việt

 WESTMINSTER, CA (NV) – Khi chàng thanh niên 17 tuổi Giao Nguyễn tạm biệt gia đình xuống tàu vượt biên, không bao giờ anh nghĩ rằng mình sẽ trở thành một bác sĩ tâm thần. Anh càng không nghĩ đến sẽ có ngày chính mình là một bệnh nhân phải chiến đấu với căn bệnh suốt năm năm dài. Nhưng chính vì thế, Bác Sĩ Giao Nguyễn trân trọng giá trị cuộc sống và hiểu rất rõ công việc mình đã chọn.

Bác Sĩ Giao Nguyễn ngày tốt nghiệp kỹ sư đại học Rice University. (Hình: Bác Sĩ Giao Nguyễn cung cấp)

Trả ơn

Buổi tối ngày cuối cùng của năm 2023, trong một ngôi nhà nhỏ ấm cúng, đơn giản ở Westminster, trong vùng Little Saigon, thủ phủ người Việt tị nạn ở Orange County, California, người đàn ông ngoài 50 tuổi ngồi chơi với cậu con trai nhỏ sau bữa cơm chiều. Ông vừa kết thúc một ngày làm việc dài ở bệnh viện Tibor Rubin VA Medical Center, Long Beach. Ông là Bác Sĩ Giao Nguyễn.

“Toàn bộ thời gian của tôi bây giờ là công việc và chăm sóc gia đình, chăm sóc chính bản thân mình,” ông nói.

Sở dĩ có dấu mốc thời gian “bây giờ” trong câu chuyện của ông vì: “Trong chục năm qua, tôi phải tập trung vào việc đương đầu với bệnh tật và những trở ngại khác trong cuộc sống (tài chính, sự nghiệp…) mà tôi đã gác lại mọi thứ khác.”

Bác Sĩ Giao Nguyễn đã trải qua một giai đoạn khó khăn nhất kéo dài nhiều năm nên ông hiểu điều gì là quan trọng nhất với sức khoẻ tinh thần. Một trong những lý do ông về làm việc cho bệnh viện của Los Angeles County vì ông đã qua năm tháng là bệnh nhân của Fairfax County, Virginia.

“Lý do lớn nhất mà tôi có được ngày hôm nay là vì rất nhiều người đã giúp tôi,” ông nói.

Hơn 10 năm trước, ông quyết định về California sinh sống vì “hoạt động ngoài trời rất tốt cho sức khoẻ tinh thần, và thời tiết Nam California lý tưởng quanh năm cho điều đó. Nam California tập trung đông người Mỹ gốc Việt nhất, tôi muốn làm việc với cộng đồng này.”

Sinh tồn

Năm 1986, ông Giao là người duy nhất trong gia đình xuống tàu vượt biên. Những ngày nguy hiểm sống chết trên đại dương, chàng thanh niên 17 tuổi tự bảo vệ tâm lý của mình bằng cách nghĩ rằng những gì đang diễn ra xung quanh mình là không có thật. Sau khoảng sáu, bảy ngày lênh đênh trên biển, con tàu an toàn đến Indonesia, trước khi ông được định cư ở Mỹ.

“Những năm đầu ở Mỹ, tôi không biết tiếng Anh, không biết văn hóa Mỹ, cũng không tiền bạc. Ngày đầu tiên tôi đến Mỹ thì tôi đã bắt đầu lo lắng, trầm cảm rồi. Tôi đi học, đi làm. Sau đó tôi may mắn được nhận vào trường đại học Rice University ở Houston, Texas, ngành Kỹ Sư Điện Tử,” ông kể lại đời mình.

Bữa tiệc “thịnh soạn” nhất của gia đình Bác Sĩ Giao Nguyễn (hàng đứng, bên phải) khi còn ở Việt Nam. Sau hôm đó, ông xuống tàu vượt biên. (Hình: Bác Sĩ Giao Nguyễn cung cấp)

Đại học Rice University là trường tư. Phần lớn sinh viên là da trắng, con nhà khá giả trung lưu trở lên.

Ông nói: “Lúc đó ở trường tôi là người nói tiếng Anh dở nhất, mà kinh tế cũng nghèo nhất, không biết gì về văn hóa Mỹ, cái gì cũng kém nhất. Mình phải cố gắng rất nhiều. Có lẽ vì cố gắng quá nhiều mà bệnh trầm cảm, lo lắng của tôi ngày càng nặng hơn. Sau đó, từ Houston, tôi học cao học về Khoa Học Sức Khỏe Cộng Đồng – Chính Sách và Quản Trị ở trường cao học Harvard T.H. Chan School of Public Health thuộc đại học Harvard University, Boston, Massachusetts.”

Không ngờ đây lại là một áp lực khác. Nơi này mùa Đông kéo dài. Trời lạnh triền miên, ít ánh nắng mặt trời lúc nào cũng âm u. Nó làm cho bệnh của ông càng nặng. Ông vừa đi học vừa làm ban đêm. Cả hai gộp lại là áp lực lớn.

Kết thúc cao học năm 1994, ông ghi danh vào học y khoa đại học Tufts University, Boston, và ra trường năm 1999.

“Tôi là một người ít nói. Tiếng Anh không phải là ngôn ngữ mẹ đẻ nên sự thật là học trường y là một khó khăn. Tôi phải luôn cố gắng vượt qua hàng rào ngôn ngữ để học và nói chuyện với bệnh nhân. Những áp lực tích tụ dồn lại. Đến khi làm nội trú ở Boston Medical Center, làm về nội khoa, sau đó chuyển qua khoa tâm thần, căng thẳng quá, tôi đã gục,” ông kể.

Đó là năm 2004. Một thời gian rất dài, ông không thể làm gì. Ông nghỉ học, nghỉ làm.

“Tôi về Việt Nam khoảng năm, sáu tháng nhưng không đi đâu cả, chỉ ở trong phòng suốt ngày. May mắn tôi có người chị giúp chăm sóc tôi để vượt qua những ngày tháng đó,” ông chia sẻ.

Khi quay về Mỹ, ông dọn về Virginia. May mắn còn một ít tiền để sinh sống. Ông giam mình trong phòng hết ngày này đến ngày khác, hết tuần này đến tuần khác.

“Thời gian đó tôi ăn toàn kẹo chocolate. Xung quanh giường của tôi toàn những miếng giấy bạc gói kẹo. Ăn kẹo và uống nước,” ông kể.

Theo ông nói, khi một người đang bị bệnh nặng, thì điều người ta nghĩ đến ngay là làm sao để giảm đau nhanh nhất. Do vậy mà trong những năm bị bệnh, ông uống rượu và hút thuốc rất nhiều.

“Vì rượu và thuốc lá là cách mà những người bệnh tâm thần tự điều trị để cảm thấy dễ chịu hơn mặc dù hậu quả là tác hại lâu dài của nó,” Bác Sĩ Giao nói.

Vào khoảng năm 2008, ông chính thức trở thành “homeless.” Nơi ông trốn cái lạnh cắt da của mùa Đông khắc nghiệt vùng Đông Bắc là trong chiếc xe hơi của mình.

“Mỗi đêm tôi phải mở ‘heat’ xe một lần để chống chọi với cái lạnh,” ông nhớ lại và nói.

Bệnh trở nặng, ông phải vào bệnh viện tâm thần Fairfax County của tiểu bang.

“Những ca nặng nhất mới nhập việc ở đó. Lúc đó, bệnh trầm cảm của tôi rất nặng,” ông nói.

“Đứng lên và đi tiếp”

Chính trong thời gian chống chọi, chiến đấu với căn bệnh để sinh tồn, ông nhận ra sự “xa cách” mà người đời dành cho những người như ông. Khi bệnh của ông không còn ở mức độ “nguy hiểm đến tính mạng,” ông được xuất viện và thấy “người ta nhìn tôi rất khác.”

“Có một lần tôi đi đến Đại Hội Thánh Mẫu ở Carthage, Missouri, với anh và chị dâu của mình. Tình cờ gặp một người bạn học trung học ở Việt Nam. Lúc đó tôi bệnh nặng lắm, đầu tóc bê bối, nhiều ngày không tắm. Người đó thấy tôi như vậy, sau đó kể lại với những người bạn khác, và người này nói rằng tôi nói xạo, bộ dạng tôi như vậy mà làm sao học y được. Tôi hiểu cách người khác nhìn và đối xử với người khác như thế nào,” ông nói.

Năm 2009, do quyết tâm đến gặp các bác sĩ tâm thần, bác sĩ trị liệu tâm lý để cải thiện sức khoẻ, bệnh của ông thuyên giảm giảm dần. Đến khi nhận thấy có thể đi làm trở lại, ông được nhận vào làm ở Woodburn Place Crisis Care của tiểu bang Virginia ở Fairfax County.

“Ban đầu tôi làm 10 tiếng/tuần, sau đó 20 tiếng/tuần, rồi tăng lên. Khi hoàn toàn khoẻ mạnh, tôi tìm cách trở lại trường học tiếp y khoa. May mắn là tôi vẫn còn cơ hội để tiếp tục làm nội trú và trở thành một bác sĩ,” ông kể.

Ông nói: “Tôi hiểu bệnh nhân của tôi, hiểu những gì họ phải trải qua, những gì họ chịu đựng, những lời ăn tiếng nói suy nghĩ của người khác.”

Với Bác Sĩ Giao Nguyễn, thách thức lớn nhất đối với một bác sĩ tâm thần là sự kiên nhẫn.

Ông nói: “Bệnh nhân có la hét, chửi bới, đòi hỏi này kia, khó chịu… mình vẫn phải kiên nhẫn và lắng nghe họ. ‘Thấu cảm’ quan trọng hơn ‘thông cảm.’”

Bước ra ánh sáng sau năm năm dài trầm mình trong khối màu đen u uất là một cuộc chiến không đơn giản. Chắc chắn phải có một động lực to lớn giúp ông trở lại với cuộc đời.

Ông nói: “Đó chính là tình thương yêu mà bố mẹ tôi đã dành cho tôi.”

“Tôi nghĩ tôi phải cố gắng để đừng phụ lòng thương yêu mà bố mẹ tôi đã dành cho tôi. Thứ hai nữa tôi phải làm được điều gì đó trong cuộc đời của mình. Nếu mà buông xuôi hết thì uổng phí quá. Mình đã trải qua sự nghèo khổ ở Việt Nam, rồi vượt biên, rồi mười mấy năm đi học ở Mỹ. Tôi muốn tự cứu mình, rồi giúp cho những người giống như mình và cho xã hội này. Tôi phải đứng lên và đi tiếp,” bác sĩ chia sẻ.

Bác Sĩ Giao Nguyễn nói về “kẻ thù vô hình” của công đồng gốc Việt thuộc nhiều thế hệ. (Hình: Kalynh Ngô/Người Việt)

Ông Daniel Swint, bạn học cùng với ông Giao ở đại học Rice University từ năm 1989 đến 1992, hiện đang là kỹ sư của H&T Blocks ở Kansas City, nói với nhật báo Người Việt: “Cảm nhận của tôi về Giao khi còn học ở Rice đó là một người rất nghiêm túc và nhiệt huyết. Giao làm việc rất chăm chỉ. Chúng tôi học cùng lớp và ở cùng ký túc xá. Nhiều lần tôi thấy Giao uống rất nhiều rượu trong các bữa tiệc. Rice University là môi trường cạnh tranh khốc liệt. Chúng tôi hay chơi bida và bóng bàn. Việc Giao tốt nghiệp một chuyên ngành khó ở Rice là một điều bất ngờ.”

Theo ông Daniel, chỉ thời gian gần đây, ông mới biết về “giai thoại” vượt biên của người bạn mình.

Ông nói: “Chắc hẳn bạn tôi đã gặp nhiều khó khăn khi đến môi trường mới, ngôn ngữ mới, vào một đại học đòi hỏi cao, phải chịu sự nghèo đói và cố gắng tốt nghiệp sớm. Áp lực của Giao rất lớn.”

Rất khiêm tốn, ông Daniel cho rằng ông không nghĩ khi ấy mình đủ trưởng thành để giúp người bạn của ông vượt qua giai đoạn khó khăn thời sinh viên.

“Nhưng may mắn là bạn tôi đã có sự giúp đỡ. Tôi không biết sau khi học xong đại học anh ấy bệnh thêm bao lâu. Nhưng tôi biết chắc chắn bây giờ Giao đã vượt qua. Tôi nhìn thấy hạnh phúc trong ánh mắt của anh ấy,” ông Daniel nói.

Tôi hỏi Bác Sĩ Giao vì sao ông chọn một ngành học không đơn giản như thế này dù đã biết mình có vấn đề sức khoẻ tâm lý từ những ngày đầu tiên đến Mỹ?

Ông trả lời: “Gia đình tôi có di truyền về bệnh trầm cảm và lo lắng. Một người anh và một người chị của tôi hiện đang bệnh rất nặng. Tôi muốn giúp những người như họ và như tôi.”

“Tâm thần là một ngành học kết hợp hài hòa giữa nhiều môn học khác nhau, về y khoa, cơ thể con người, về bộ óc. Thứ hai nữa là phải hiểu biết về văn hóa cũng là một phần rất quan trọng trong ngành tâm thần. Tôi thích tất cả những điều này,” ông thêm.

Bác Sĩ Giao Nguyễn từng phân tích, 60% nguyên nhân của bệnh tâm thần là do di truyền.

Như vậy, ông có lo lắng cho đứa con trai nhỏ duy nhất của mình không? Bác Sĩ Giao từ tốn nói: “Chắc chắn là có. Phân tích kỹ thêm về góc độ khoa học thì con của tôi chỉ có 30% trong 60% đó. Tôi hy vọng 30% đó không đến nỗi nào. Tôi chỉ có một đứa con, nên tôi càng phải giữ sức khoẻ, không làm những gì mang đến áp lực cho mình và cho những người thân xung quanh mình.”

Để tránh những áp lực đó, thì phải làm gì?

Ông cho biết: “Hãy giữ sức khoẻ, tập thể thao, ăn uống điều độ. Nếu làm được, chúng ta không nên làm cho người khác ganh tỵ với những gì mình có. Bản thân con người luôn ganh đua, muốn bằng người này, hơn người khác. Nếu làm được, chúng ta đừng phô trương, mà thay vào đó là đồng cảm với nhau.”

Có vẻ như càng trải nghiệm cuộc đời bao nhiêu thì người ta càng biết quý trọng sự bình yên và trân trọng hiện tại bấy nhiêu. Bác Sĩ Giao Nguyễn tìm thấy hạnh phúc tinh thần và thể chất từ chính những năm chiến đấu để bước ra khỏi căn bệnh của mình. Ông cũng là người kính phục và lĩnh ngộ triết lý văn thơ của Thầy Tuệ Sỹ.

Khóc Tuệ Sỹ

Du thủ hồng trần đường xa chân mỏi

Lạc lối về ngừng bước hỏi trăng sao

Ngậm ngùi kiếp cỏ hoang bên đá sỏi

Nước mắt vàng thu lá rớt lao xao

Cổng niết bàn trong hư vô tịch mịch

Dạo vòng quanh tìm lối bước chân vào

Khoảnh khắc hội qua, nhang tàn lửa

Hạc mai thân xác thoát chiêm bao

Đây là bài thơ ông viết ngày 26 Tháng Mười Một, 2023 khi được tin Thầy Tuệ Sỹ viên tịch. Cách gieo vần, tứ thơ ảnh hưởng rất nhiều từ bài “Khung Trời Cũ” của Thầy Tuệ Sỹ.

Ngôi nhà nhỏ của gia đình Bác Sĩ Giao Nguyễn nhìn rất đơn giản, có lẽ như tính cách mà ông chia sẻ, “nhiều khi im lặng là thể loại âm nhạc tôi thích nhất, và sự cô độc là người bạn đồng hành tuyệt vời nhất của tôi.” [đ.d.]

(Bài viết này được thực hiện qua chương trình “Impact Fund for Reporting on Health Equity and Health Systems” năm 2023 của Annenberg Center for Health Journalism, thuộc đại học USC, bao gồm huấn luyện, hướng dẫn, và tài trợ cho tác giả).

Liên lạc tác giả: ngo.kalynh@nguoi-viet.com


 

 Chuyên gia tài chính Việt kiều Mỹ bị mất $20,000 trong ngân hàng ở Việt Nam

 Ba’o Nguoi-Viet

March 31, 2024

HÀ NỘI, Việt Nam (NV) – Ông Nguyễn Trí Hiếu, Việt kiều Mỹ, được biết đến là chuyên gia tài chính, vừa tố cáo chuyện mình bị mất 500 triệu đồng ($20,168) trong tài khoản tại một ngân hàng ở Việt Nam.

Báo Thanh Niên hôm 31 Tháng Ba đưa tin này nhưng giấu tên ngân hàng, trong lúc một số báo khác viết tắt là “ngân hàng N.”

Ông Nguyễn Trí Hiếu thường được các báo ở Việt Nam dẫn bình luận về lĩnh vực tài chính, ngân hàng. (Hình: Thanh Niên)

Theo bản tin, vụ mất tiền này đã xảy ra từ mấy tháng trước, nhưng nay khổ chủ mới lên tiếng.

Cụ thể, hôm 18 Tháng Mười Một năm ngoái, ông Hiếu ra ngân hàng để rút tiền thì tá hỏa khi nhân viên báo tài khoản của ông chỉ còn đúng 50,000 đồng ($2) trong khi trước đó số dư là 500 triệu đồng.

Khi ông Hiếu khiếu nại, ngân hàng cung cấp sao kê chi tiết các giao dịch từ tài khoản.

Theo đó, từ ngày 3 đến 17 Tháng Mười Một cùng năm, chủ tài khoản này được ghi nhận “nhiều lần chuyển tiền sang nhiều tài khoản khác nhau ở một số ngân hàng khác.”

Trong khoảng thời gian đó, đã có hai lần chủ tài khoản gửi yêu cầu cấp lại mật khẩu xác thực mã OTP thông qua ứng dụng “Internet Banking.”

Đáng lưu ý, mã OTP được gửi đến số điện thoại mà ông Nguyễn Trí Hiếu đã ghi danh với ngân hàng.

Tuy nhiên, thay vì gửi mã OTP đến điện thoại ông đang sử dụng là iPhone, thì ngân hàng cho biết mã này được gửi đến một chiếc điện thoại Xiaomi. Ông Hiếu cho rằng trong vụ này, ông không nhận được tin nhắn thông báo thay đổi số dư tài khoản như lâu nay.

Ông nói thêm rằng mình đã gửi đơn yêu cầu ngân hàng bồi thường nhưng không nhận được hồi âm. Thậm chí, chưa có bất kỳ lãnh đạo chi nhánh của ngân hàng hẹn gặp ông để làm rõ vụ mất tiền.

“Phía ngân hàng hoàn toàn bỏ lơ và không đề cập gì đến việc trách nhiệm hay bồi thường số tiền đã mất. Hiện tại, tôi vẫn chưa muốn đưa tên cụ thể ngân hàng này vì còn trao đổi chi tiết với họ cũng như để phía công an điều tra,” ông Nguyễn Trí Hiếu được dẫn lời.

Các vụ “bỗng dưng” mất tiền trong tài khoản ngân hàng xảy ra liên tiếp tại Việt Nam trong thời gian qua. (Hình: Thanh Niên)

Trong một diễn biến khác, báo Kinh Tế và Đô Thị hôm 29 Tháng Ba cho hay: “Thời gian vừa qua, không ít khách hàng bị mất tiền gửi tại các ngân hàng. Đáng chú ý, một số vụ do các cán bộ, nhân viên của ngân hàng lừa đảo, tham ô, chiếm đoạt tiền gửi trong tài khoản của khách hàng. Điều này đang dấy lên sự lo ngại về sự an toàn và quy trình giao dịch gửi và rút tiền từ ngân hàng.”

Bản tin viết thêm: “Nhiều sự việc mất tiền trong ngân hàng gần đây là hồi chuông cảnh báo về việc tuân thủ các quy trình giao dịch ngân hàng và việc kiểm soát các giao dịch này. Nếu không có các giải pháp kịp thời thì nguy cơ mất tiền tỷ sẽ còn tái diễn.” (N.H.K) [kn]


 

 Nhân viên bán bảo hiểm gốc Việt khai gian khách hàng là sinh viên

March 22, 2024

Ba’o Nguoi-Viet

SANTA CLARA, California (NV) – Một nhân viên bán bảo hiểm xe hơi bị buộc tội gian lận sau khi bị cáo buộc làm giả hồ sơ từ chương trình hỗ trợ sinh viên để giảm giá cho khách hàng và kiếm được hàng ngàn Mỹ kim tiền hoa hồng. Thomas Trương, 61 tuổi, đến từ San Jose, nộp văn bằng tốt nghiệp đại học giả của đại học University of California, Berkeley, phiếu điểm giả và thư giả mà ông có được từ một trường đại học cộng đồng địa phương, theo Văn Phòng Biện Lý Quận Santa Clara, theo KRON 4 News.

Thomas Trương, Biện Lý Quận cho biết, đã nộp 10 mẫu đơn “Sinh Viên Giỏi” từ trường đại học Mission College ở Santa Clara tới chỗ làm việc của mình để lấy phiếu giảm giá cho khách hàng. Một cuộc điều tra cho thấy tám trong số 10 khách hàng được giảm giá chưa bao giờ theo học tại trường đại học và hai người từng là sinh viên Mission College thì lại không đi học trong những ngày được điểm danh trong biểu mẫu.

Thomas Trương bị công ty Farmers Insurance cho thôi việc sau khi cáo buộc phạm tội được đưa ra ánh sáng. Ông ra tòa vào Thứ Ba, 19 Tháng Ba  tại Tòa Án Công Lý ở San Jose. Nếu bị kết án, Thomas Trương có thể phải trả tiền bồi thường và có thể phải lãnh nhận án tù.

Một nhân viên bán bảo hiểm xe hơi ở San Jose, California bị buộc tội gian lận với cáo buộc làm giả hồ sơ từ chương trình hỗ trợ sinh viên để giảm giá cho khách hàng và kiếm được hàng ngàn Mỹ kim tiền hoa hồng hôm 19 Tháng Ba, 2024 (Hình: JeShoots.com/Pexels)

“Tình trạng gian lận bảo hiểm gây ra tổn thất lớn và nhỏ trên toàn tiểu bang,” Biện Lý Quận Jeff Rosen cho biết. “Chúng tôi quyết tâm thực thi công lý và giúp các doanh nghiệp và khách hàng có điều kiện mua bán lành mạnh.”

Các nhà điều tra từ Sở Bảo Hiểm California dò xét công việc của Thomas Trương và phát giác ra: 10 văn bằng đại học giả, 14 phiếu điểm giả từ các trường trung học trên khắp Vùng Vịnh, 10 tuyên bố giả từ giới chức trường học.

Khi công lực đưa ra các hồ sơ, khách hàng cũ của Thomas Trương cho biết họ không đưa cho ông các loại hồ sơ đó và chưa bao giờ nhìn thấy chúng trước đây. Nhiều khách hàng nói với các nhà điều tra rằng họ không biết mình đang nhận được những khoản tiền giảm giá do gian lận. (TTHN)