ĐỜI CHỊ DẬU CÒN HÊN

Image may contain: one or more people and people sitting
Image may contain: 1 person, text

Liên Trà

ĐỜI CHỊ DẬU CÒN HÊN

FB : Luan Le Quang

Vào mùa sưu thuế anh Dậu bị Lý trưởng bắt nộp tiền thuế, anh bị sốt nặng không làm gì ra tiền nộp nên bị bắt bỏ tù. Chị Dậu thương chồng nên bôn ba tìm mọi cách để cứu chồng ra khỏi cảnh địa ngục gông cùm. Không còn cách chị phải bán đứa con gái lớn là cái Tý và năm con chó cho vợ chồng Nghị Quế để lấy hai đồng đóng thuế cho chồng.

Sau khi cứu được chồng ra thì Lý trưởng lại bắt nhà chị Dậu đóng thêm một sưu thuế cho thằng Hợi, em của anh Dậu. Tuy thằng Hợi đã chết vì trúng gió vào năm Âm lịch, nhưng tính theo Dương lịch vẫn còn nguyên năm, nên cũng phải đóng. Chị Dậu không có tiền xoay xở, lại bị ức hiếp đánh đập dã man nên đã ra tay chống cự, ấu đả lại.

Kết quả là chị Dậu bị đem giam vào huyện phủ, tại đây chị Dậu bị quan phủ giở trò đồi bại nhưng kịp thoát thân. Chị được một người đàn bà tên Mụ Cửu mách bảo cách kiếm tiền nhiều mà không bị chèn ép, đánh đập là đi ở vú cho người ta.

Việc của chị là mỗi ngày chỉ vài lần dùng vú cao su hai vòi úp vào vú mình hút sữa ra để dâng cho cụ cố. Công việc tuy có rát một lúc, nhưng mà cũng được nhàn thân, không lúc nào phải dầu dãi ở dưới bóng nắng.

Khốn nạn thay chị Dậu đến ở vú cho một lão quan già đã hết xí quách là cụ cố đã 80 tuổi, nhưng máu dê thì vẫn còn.

Một hôm, đêm đã khuya, chị thấy đau lưng, mới ngả mình xuống giường, toan nghĩ một lát rồi dậy lo vắt sữa. Không ngờ mỏi quá, chị thiu thiu chợp mắt rồi ngủ đi mất. Trong lúc mơ màng, thình lình chị thấy như có người nào sờ tay vào ngực. Giật mình, chị tỉnh dậy. Ngọn đèn hoa kỳ đã tắt lúc nào, cánh cửa khép kín. Trong phòng tối om. Hoảng hốt chị nắm cái bàn tay ấy và giật giọng hỏi :

– Ai đấy?

Mang tai chị thấy hơi rầm rạm như bị những sợi râu ngắn quét vào rồi thấy có tiếng thì thào:

– Tao! Tao đây! Cụ…đây. Nằm im!
– Bẩm cụ chúng con là phận tôi tớ…
– Nói khẽ chứ. Tắt đèn nhà ngói như nhà tranh.

Buông tay, chị vội choàng dậy, mở cửa định chạy té ra sân. Cụ cố rướn tới nắm được cổ tay của chị kéo lại. Miệng cụ chửi:
– Bố tổ nhà mày! Tao già cả chỉ sờ soạng một chút cho đỡ thèm thế thôi, chứ sữa bú tao trả không thiếu một xu nhé! Mày có ngon ráng sống cho tới đời cộng sản sẽ thấy, vú của mày tụi quan Xã nó bóp không còn một giọt nuôi con dưới chiêu bài đóng thuế, để tụi nó áp phe xây dựng bỏ túi riêng nha con?

Chị nhìn ra ngoài trời tối đen như mực. Nhưng ngẫm lại câu nói của lão già dê, chị thấy cái tiền đồ của chị cũng không đến nỗi tối đen như đám cháu chắt của chị sau này.

Chị vùng khỏi tay cụ cố bước ra ngoài trời, lòng cảm thấy nhẹ nhõm hơn vì thời của chị số ra vẫn còn hên và nhiều may mắn lắm.

Cóc Tía xào nấu

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay