KHI CHÍNH QUYỀN TRIỂN KHAI Ý ĐỒ ĂN CƯỚP, DÂN HẾT ĐƯỜNG

Đỗ Ngà

Sự cướp đất mọc lên trên khắp nơi trên mảnh đất chữ S này, nó tựa như những khối u ác tính thi nhau mọc trên cơ thể của một xã hội đầy bệnh hoạn. Khắp nơi, trải dài từ bắc chỉ nam, nào Tiên Lãng, Cồn Dầu, Dương Nội, Văn Giang, Đồng Tâm, Thủ Thiêm, Quảng Trực – Tuy Đức- Đak Nông vvv… Dân oan khắp nơi đổ về Hà Nội kêu oan từ năm này qua năm khác nhưng chính quyền vẫn làm ngơ. Đó là một minh chứng rõ ràng cho một hệ thống ăn cướp rất thống nhất từ trung ương đến địa phương.

Vì sao đó lại là sự thống nhất từ trung ương đến địa phương? Vì giả sử như, địa phương cướp nhưng trung ương không có chủ trương đó, nghĩa là địa phương đã trái ý trung ương thì điều gì xảy ra? Chắc chắn lãnh đạo địa phương bị xử lí. Đằng này dân oan mất đất kéo nhau ra Hà Nội dựng lều sống định cư tại chỗ từ năm này qua năm khác mà chính quyền nào có nghe? Đã đến trước cửa phủ thủ tướng kêu oan mà họ vẫn không giải quyết.

Thực ra nếu nhìn vào bộ luật đất đai, thì chúng ta thấy ngay chính quyền CS có ý đồ ăn cướp lồng ghép trong đó. “Đất đai thuộc sở hữu của toàn dân”, nếu đặt ngược lại câu hỏi, vậy đối tượng “toàn dân” có tư cách pháp nhân gì? Trong khi pháp luật quy định một tổ chức có tư cách pháp nhân là một tổ chức được thành lập theo pháp luật, có con dấu riêng, có người đại diện theo pháp luật. Như vậy cái tổ chức có tên là “toàn dân” kia ai là người đại diện cho nó theo pháp luật? Nó được thành lập khi nào? Quyết định thành lập đâu? Và con dấu của nó đâu? Chỉ cần tra ra tư cách pháp nhân một tổ chức là gì, thì nó lòi ra đối tượng “toàn dân” mà chính quyền này đưa vào gán cho nó làm chủ sở hữu cho mọi mảnh đất trên đất nước này là một đối tượng bất hợp pháp. Vậy mà chính quyền này vẫn quyết không sửa một điều luật sai trái này, thì điều đó chứng tỏ rằng họ soạn luật để cướp.

Khi chính quyền công nhận đối tượng ảo – bất hợp pháp sơ hữu đất đai của 90 triệu thì điều đó có nghĩa là, CS đã biến 90 triệu dân thành kẻ ở nhờ ngay trên mảnh đất của mình. Với chủ trương viết ra điều luật này, và quyết không đổi luật, chính quyền CS đã thủ một công cụ hữu hiệu để cướp đất. Công cụ pháp luật mang bản chất một dã tâm cướp rất rõ ràng.

Chính quyền thì thông đồng cướp từ trung ương đến địa phương, luật thì soạn nhằm hỗ trợ cho ý đồ cướp. Khi ra tay cướp thì chính quyền ỷ sức mạnh họng súng và dùi cui đạp luôn cả luật, không có lệnh của tòa án cũng cưỡng chế, không có quyết định cũng ra tay thu hồi. Khi sai trái hiện ra rõ ràng, thì trung ương lại ra lệnh cấm báo chí phản ánh nỗi oan ức của bà con. Cướp bao vây tứ bề, dân oan như bị lọt vào một sự bố ráp của chính quyền kiểu thập diện mai phục thì dân nào chịu cho thấu? Cái ung nhọt nổi lên chính quyền không hề chữa trị mà lại che đậy. Thế thì còn đường nào để cho dân được giải oan? Hết đường! Đã là công dân của nước CHXHCNVN thì phải chấp nhận sống với lũ (tức là lũ khốn nạn), phải chấp nhận chuyện chính quyền sai chính quyền cứ tiến, dân dù có đúng thì dân vẫn phải lùi bước.

Như vậy âm mưu cướp của chính quyền đã được chuẩn bị rất bài bản, từ luật pháp cho đến hành động của bộ máy nhà nước, và dã tâm của bọn quan chức và đám doanh nghiệp sân sau. Tất cả đều hỗ trợ cho một mục đích duy nhất, cướp. Vì thế mà chuyện cướp đất mới nổi lên như nấm sau mưa, cướp bằng luật tự viết, cướp có sự hỗ trợ họng súng và dùi cui công an. Thậm chí nếu thấy cần, họ huy động cả quân đội để cướp đất dân. Chuyện cướp sẽ không dừng lại. Nơi nào hôm nay chưa bị cướp thì ngày mai sẽ bị cướp. Cho nên, ngay bây giờ, thấy cảnh dân oan Thủ Thiêm bị cướp trắng trợn thì bạn cần phải lên tiếng cho họ. Để rồi khi tới phiên bạn bị cướp, họ sẽ lên tiếng cho bạn. Khi sự cướp bóc tràn lan thì bạn và họ, và tất cả chúng ta bắt tay nhau xuống đường. Ai cũng bị cướp mà chỉ rời rạc khóc than thì mãi mãi không thể đẩy lùi kẻ cướp.

Khi sự khốn nạn của chính quyền cứ gia tăng, thì sự chịu đựng tới lúc cũng phải vỡ. Nếu biết thoát khỏi vỏ ốc sợ hãi sớm hơn để đoàn kết cho cuộc xuống đường thì sẽ tránh được thiệt hại sớm hơn. Sự bùng nổ khi sự khốn nạn vượt sức chịu đựng chắc chắn sẽ xảy ra nhưng đừng để kẻ cướp tự do cướp bóc mãi. Nếu biết đoàn kết thì mỗi người sẽ không phải dễ bị ăn cướp như thế.

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay