BÀI HỌC TỪ MÙA XUÂN Ả RẬP

 

BÀI HỌC TỪ MÙA XUÂN Ả RẬP

Vào mùa hanh khô, cây cỏ dễ cháy. Một đám cháy nhỏ ở đầu ngọn gió có thể thiêu rụi khu rừng rộng lớn. Như vậy để bùng phát đám cháy thì phải có 2 yếu tố, thứ nhất là vật liệu cháy- cây khô, thứ nhì là có mồi lửa đúng lúc.

Ngày 17/10/2010, một thanh niên bán rau tên Mohamed Buazizi ở Tunisia bị cảnh sát cấm bán hàng rong trên đường phố. Điều này cũng có nghĩa là chính quyền triệt kế sinh nhai của anh ta. Nếu thời buổi kinh tế phát triển, anh ta dễ tìm đường khác để kiếm sống, nhưng lúc khó khăn, việc làm này của cảnh sát đã ép anh ta vào đường cùng. Nếu có sự chọn lựa trong việc kiếm tiền, tất sẽ không có sự phẫn uất đến mất khôn như vậy. Nhưng lúc khó khăn thì khác, nó là đường sống độc đạo, anh ta sẽ phản ứng một cánh mãnh liệt khó lường.

Nhìn bề ngoài việc trấn áp để dẹp những người bán hàng rong tưởng như chuyện bình thường, vì cảnh sát Tunisia cũng thường hay làm vậy. Thế nhưng không đơn giản như mọi lần, lần này Mohamed Buazizi lại phản ứng quá mãnh liệt. Anh ta tự thiêu để phản đối.

Cảnh sát chỉ là kẻ thừa hành, bọn họ làm theo mệnh lệnh cấp trên vì mục đích dẹp cho đường phố bớt đi cảnh nhớp nháp khó coi mà thôi. Thế nhưng, nếu chính quyền có trách nhiệm, họ đưa giải pháp để giải quyết khó khăn cho dân nghèo trước rồi mới ra tay dọn dẹp sau thì không có gì để nói. Đằng này, cũng tương tự chính quyền Việt Nam, chính quyền độc tài Tunisia chỉ biết đạp đổ chén cơm duy nhất của người nghèo mà không một trách nhiệm gì với họ cả. Trong lòng Mohamed Buazizi đã chất chứa phẫn uất chính quyền, giờ bị châm ngòi bởi hành động cảnh sát thế là anh ta tự thiêu. Thông điệp rõ ràng của anh ta là phản đối chính quyền.

Vì sự yếu kém trong điều hành, vì tham nhũng vv… đã dẫn đến vấn đề dân sinh bị bỏ phế. Dân cứ làm lụng vất vả để đóng thuế cho chính quyền, nhưng đổi lại, chính quyền chỉ biết vơ vét cho vào túi tham nhũng. Vấn đề dân sinh là trách nhiệm đương nhiên của chính quyền, nhưng họ lại không hề có trách nhiệm. Suốt 23 năm cầm quyền tổng thống Zine El Abidine Ben Ali đã không làm được vai trò gì cả, ngoài việc tham quyền cố vị để củng cố quyền lực mà trục lợi trên sự khốn cùng của nhân dân. Chính vì thế, có đến hàng triệu người đang chất chứa phẫn uất như Mohamed Buazizi chứ không phải chỉ cá biệt anh ta. Vì thế, cái chết tự thiêu của Mohamed Buazizi như một mồi lửa đúng lúc khu rừng đang hanh khô dễ cháy. Thế là hàng triệu người xuống đường đòi tổng thống phải từ chức. Kết quả, ngày 14 tháng 1 năm 2011 tổng thống El Abidine Ben Ali phải từ chức sau 24 năm nắm quyền.

Các nước trong thế giới hồi giáo có thể chế chính trị tương đồng. Cũng độc tài cá nhân cai trị thật lâu, cũng nạn tham nhũng, yếu kém quản lý đẩy dân nghèo vào cảnh tương tự Tunisia. Thế là nhiều rừng khô nằm cạnh rừng Tunisia cũng bắt lửa. Các nước như Ai Cập, Algeria, Maroc vv.. cũng sụp đổ theo. Người ta gọi nó là Mùa Xuân Ả Rập.

Mùa Xuân Ả Rập là một viễn cảnh mà CS VN rất sợ. Về kinh tế xã hội của Việt Nam và Tunisia lúc đó là khá tương đồng. Cũng tham nhũng, cũng yếu kém, chính quyền cũng lộng hành đạp đổ chén cơm dân nghèo. Thế nhưng phúc cho dân Tunisia là họ không bị giáo dục nhồi sọ và thông tin tuyên truyền dối trá của chính quyền làm cho hèn nhát như Việt Nam. Nên họ mới làm được Mùa Xuân Ả Rập, còn Việt Nam thì vẫn cứ chịu đựng. Thực ra trong lòng dân chúng họ có sức mạnh vô đối, nhưng họ không hề nhận ra. Một con hổ bị thay bằng não con cừu, nó đã tự xem nó là vô năng nên không hề nhận ra sức mạnh nội tại của nó.

Hiện nay CSVN sợ nhất là dân nhận ra sức mạnh số đông của mình. Cho nên, bằng cách này hay cách khác họ phải ngăn cản cho bằng được sự thức tỉnh của người dân. Để triệt đường thức tỉnh, họ tăng cường sự độc ác, thủ đoạn bẩn thỉu và bất chấp luật pháp. Họ càng ác chứng tỏ họ càng sợ. Với hành động hiện nay cho thấy, CS đang sợ sức mạnh nhân dân bị đánh thức.

Để phá vỡ sợ hãi thì có 2 yếu tố, thứ nhất là phá vỡ bức tường bưng bít thông tin cho dân tiếp cận sự thật, thứ nhì là sự khó khăn về kinh tế đẩy dân đến những ngõ cụt. 2 điều đó sẽ tích lũy phẫn uất, khi đạt đỉnh chỉ cần mồi lửa nho nhỏ sẽ bùng phát. Sự sợ hãi ư? Không sao cả, khi phẫn uất cao đến ngưỡng nó sẽ đạp đổ nỗi sợ hãi mà hành động thôi. CS cũng phải tới cảnh đó, vấn đề là sớm hay muộn.

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay