Tảng đá bị loại bỏ…không thương tiếc

Tảng đá bị loại bỏ…không thương tiếc

 

Khổng Nhuận 

Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường (Mt 21 : 42)

Tảng đá bị loại bỏ này là hình ảnh của một ngôn sứ đích thực.

Trước hết Ngôn sứ, người là ai??

Trong cuốn “Thánh Gioan Thánh Giá ”, tôi rất thích thú khi biết nguồn gốc của thuật ngữ Ngôn Sứ trong tiếng Hipri: (trang 20-21)

·                Ro’eh : Người nhìn thấy

·                Nabhi : Người công bố, Người làm chứng

Sứ điệp đầu tiên của vị Ngôn sứ là cuộc sống của ông,

là kinh nghiệm riêng tư của ông về Thiên Chúa,

chính kinh nghiệm riêng tư này chứng tỏ ông là một ngôn sứ đích thực

Như vậy, ngôn sứ đích thực phải là người nhìn thấy.

Nhìn thấy gì?

Nhìn thấy Chúa thực sự sống động trong lòng mình và niềm hạnh phúc mình đang vui hưởng,

lúc đó mình mới công bố điều mình đã khám phá, đã cảm nghiệm, đã sống ngay trong đời sống bình thường của đời mình.

Nhưng thực tế cho thấy, khi ngôn sứ chia sẻ kinh nghiệm riêng tư của mình về Thiên Chúa  ..thì hầu như chẳng ai chịu đón nhận.

Họ có thể nói thẳng ra rằng:

–  Không đủ thuyết phục, vì khác với điều họ đã được dạy từ thủa còn thơ…

  Lạ tai quá, khó có thể chấp nhận… so với niềm tin truyền thống.

  Coi chừng lạc đạo đến nơi rồi… vì nó khác với gì họ đang tin tưởng.

Tại sao vậy?

Đơn giản chỉ vì, những điều anh ta chia sẻ chẳng giống ai…thậm chí có vẻ còn khác với niềm tin của mọi người từ trước tới nay

Thí dụ như :

Ai cũng coi Chúa là đấng cao sang uy quyền, phải vừa Kính vừa Sợ (như sợ cọp)!!

Anh ta lại cảm nhận Thiên Chúa là nguồn sống Thần linh.

Hoặc là:  Ai cũng tin : Chúa ngự trên trời hoặc trong phép Thánh Thể

Anh ta lại cứ một mực quả quyết rằng : Chúa sống ngay trong lòng mình

Chính vì thế người ta hè nhau loại trừ anh ta bằng nhiều kiểu khác nhau:

Nghe cho vui, chẳng hề quan tâm..tôi cứ vừa Kính vừa Sợ Chúa… giống như người khác cho chắc ăn – ai sao tôi vậy –  có vẻ giống đàn cừu quá nhỉ???

Sau khi anh ta tuyên bố gì đó, với tư cách huynh trưởng, tôi vẫn cảm thấy có bổn phận buộc phải giáo huấn các thành viên phải tuân theo những gì đã được dạy, không thể suy nghĩ khác, không thể sống khác kẻo vi phạm truyền thống từ xưa tới nay…

Hoặc sau khi anh ta chia sẻ điều gì đó có vẻ khác với điều tôi tin tưởng, tôi lập tức đứng lên để chấn chỉnh ngay kẻo sợ rằng các thành viên đi lạc đường

Còn chuyện các thành viên có lớn lên trong Chúa hay không, tôi chẳng quan tâm.

Bằng chứng là khi mới gia nhập cộng đoàn, các thành viên có vẻ phấn khởi vì nhận được một vài điều mới mẻ.

Nhưng….sau khi gia nhập cộng đoàn 10 năm, các thành viên vẫn dậm chân tại chỗ. Chia sẻ Lời Chúa hàng tháng vẫn cứ như vịt nghe sấm hoặc chia sẻ như những anh mù sờ voi…

Cùng lắm chúng tôi chỉ có vẻ đạo đức hơn người… nhưng con người nội tâm đích thực vẫn như trẻ suy dinh dưỡng trường kỳ

Tóm lại, bỗng nhiên gặp một tay suy tư, ăn nói khác người, chúng tôi phải tìm cách triệt ngay kẻo anh ta làm rối loạn cộng đoàn, khiến cho các thành viên hoang mang

Thực vậy, với chiêu bài bảo vệ sự ổn định cộng đoàn…

Chúng tôi cùng nhau quyết chí ra tay loại bỏ tảng đá này… không thương tiếc

 

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay