Xin cho con đừng quá nghèo, cũng đừng quá giàu mà chỉ đủ dùng cho từng ngày con sống!

Xin cho con đừng quá nghèo, cũng đừng quá giàu mà chỉ đủ dùng cho từng ngày con sống!

Dong Ten Viet Nam

Tôi đã từng là một cô sinh viên luôn tràn đầy sức sống, nụ cười không khi nào ngớt trên môi. Ra trường, tôi bước ra và luôn xoay sở tìm cách để đứng vững trước những vần xoay của cuộc sống. Những cám dỗ về tiền bạc, danh vọng, những ảo tưởng của trần gian lần lượt tìm đến với tôi. Từ một người siêng năng làm việc nhà Chúa, tôi chỉ cắm đầu vào kiếm tiền không kể ngày đêm. Có nhiều ngày, tôi bắt đầu làm việc từ 7h15 sáng tới hơn 10h đêm, sau khi kết thúc ca thì lại làm thêm cuối ngày. Về tới nhà hơn 22h thân xác rã rời, chỉ kịp tắm qua loa rồi lên giường kết thúc một ngày trong sự mệt mỏi và kiệt sức. Ngày qua ngày sau hơn 1 năm như thế, tôi chợt tự hỏi: Mình kiếm nhiều tiền như vậy để làm gì? Hôm nay mình bán sức khỏe để có tiền vậy sau này mình có thể lấy tiền ấy đi mua lại sức khỏe được không? “Giữa dòng đời con chọn CHÚA hay chọn TIỀN BẠC. Con có khác gì Judas khi đem bán Chúa, bán bản thân con, bán tài sản Chúa trao lấy hơn 10 triệu một tháng không?”

Trong lòng biết bao suy nghĩ tôi quyết định đi Linh Thao Khóa Phát Diệm. Con lê thân xác mệt mỏi rã rời, thần trí hao mòn đền Phát Diệm để tìm gặp Chúa, tìm một chốn con có thể nghỉ ngơi bồi dưỡng lại sức. Chúa để con nghỉ ngơi, Ngài dẫn con đi một hành trình, cùng trải nghiệm về cuộc sống của Ngài và nhìn về cuộc sống hiện tại của con. Khi con nghe Chúa hỏi con có yêu mến Ta không? Con có muốn bước theo Ta không? Và nếu con muốn bước theo Ta con sẽ nên giống Ta, đơn sơ và nghèo khó, con có làm được như vậy không? Khi người đời đòi hỏi con phải làm gần như tất cả các ngày trong tuần, con chợt nghĩ: Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa Quyền Năng, Ngài dựng nên mọi sự to lớn chỉ bằng 1 Lời Phán, nhưng sau 6 ngày làm việc tới ngày thứ bảy Ngài vẫn “phải nghỉ ngơi”? Sức con người thì có hạn. Họ đã vất vả làm việc 5 ngày liên tục, 5 ngày hoàn toàn dành cho công việc. Con người cần 1 ngày để dành cho gia đình, bạn bè, người thương yêu và 1 ngày để thờ phượng Thiên Chúa. Hay chỉ đơn giản là họ cần được ngắm nhìn cuộc sống xinh đẹp ngay trước mắt mà trong những giờ hối hả họ không thể thực hiện được điều đó! Họ không có giờ để ngắm nhìn những kì quan Chúa tạo dựng và ban tặng cho con người.

Người đời khinh chê tôi vì họ đã tạo điều kiện cho tôi được làm thêm giờ để kiếm nhiều tiền hơn nhưng tôi lại từ chối, vậy là tôi khờ, tôi không biết đường sống, tôi sẽ nghèo. Theo bạn hiểu thế nào là người nghèo? Người nghèo là người trong tay họ không có tiền, không có nhà, không có bữa ăn ngon…….chăng? Tôi xin gửi bạn 1 câu hỏi nhỏ theo bạn thì một nắm vàng và một nắm đất thì cái nào qúy hơn? Tất nhiên là vàng phải có giá trị hơn, nhưng bạn sẽ chọn thế nào khi bạn là Một Hạt Giống (để được gieo, nảy mầm và để sinh hoa trái)? Do đó, thứ  mà “những người nghèo” tìm không phải là tiền tài danh vọng nhưng là sự bình an, tình yêu và nhân nghĩa thì liệu họ có phải là những người nghèo? Đúng là họ cần một công việc để nuôi sống bản thân nhưng việc nuôi sống tâm hồn và sức khỏe cũng không kém quan trọng. Chiếc giường đắt giá nhất không phải là chiếc giường nạm kim cương mà chính là chiếc giường bệnh.

Người đời cũng thường có những lời nguỵ biện như: “Bạn phải làm việc hết tốc lực khi bạn còn trẻ mới mong đến già được nghỉ ngơi?” Tôi chợt nghĩ và thương cảm cô hàng xóm, cả một thời trẻ vất vả, kiêm khem, cơm ngon không dám ăn, quần áo tử tế không dám mặc. Đến lúc cô chuẩn bị được hưởng an nhàn thì gặp cơn nguy bách, ăn năn chưa dọn ngày giờ đã qua. Có ai biết được ngày mai hay ngày kia mình sẽ chết đi! Chúa gọi đến tên ai thì chỉ còn cách ra đi mà không thể nán lại dù 1 hay 2 phút. Khi vua Napoleon chết ông đã dặn quần thần 3 điều: hãy để những thầy thuốc giỏi nhất khiêng quan tài Vua, để nói với thế gian rằng “những thầy thuốc giỏi nhất chưa chắc đã cứu được bạn”; hãy rải tiền từ chỗ Vua nằm tới nghĩa trang để nói rằng ông là Vua giàu có tột đỉnh nhân gian nhưng khi ra đi thì tiền bạc dù nhiều cũng chẳng thể mang đi được, chỉ còn lại bàn tay trắng ra đi. Chi bằng bạn hãy sống và dâng hiến trọn vẹn từng ngày như thể đây là ngày cuối cùng bạn được sống. Mỗi sáng thức giấc con đều cầu nguyện ” Tạ ơn Chúa vì Ngài đã thương ban cho con thêm một ngày mới, con có thể tỉnh dậy, mở mắt và nhìn mọi thứ xung quanh …”

Xin cho con biết sống khó nghèo, không coi tiền bạc là cùng đích cuộc sống của con, xin đừng để tiền bạc mối lái cuộc đời con, rồi dẫn con đến hỏa ngục. Nếu lời lãi cả thế gian mà con mất Chúa, mất Đức Tin, mất đi chính bản thân mình thì đâu có nghĩa lý gì. 

-Quyết tâm sau Linh Thao:

+ Cắt giảm giờ dạy thêm

+ Tập sống khó nghèo

+ Trau dồi đời sống nhân bản

+ Dành giờ cho người khác, yêu thương họ nhiều hơn

Được xem 1 lần, bởi 1 Bạn Đọc trong ngày hôm nay